Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.Truy Đuổi-Nhan Tiểu Ngôn

Nhan Hoan là điển hình của kiểu phụ nữ mạnh mẽ, quyến rũ, suy nghĩ độc lập, có phần hơi giống kẻ điên. Cô rất khác biệt, là con gái nhưng mê tốc độ, thích đua xe, không những vậy còn ngày ngày làm việc ở gara sửa xe ô tô, chung đụng với một lũ ngựa đực. Mọi người đều nói, Nhan Hoan không phải là đàn ông, thì cũng là một nửa đàn ông.

Lần đầu gặp Tiêu Trạch là khi cô vừa về nước không lâu, lúc đó cô bị chiếc xe Reventon của anh thu hút. Cả hai không chỉ cùng nhau so tài cao thấp một trận, lúc bỏ đi Nhan Hoan còn giơ ngón giữa vào mặt Tiêu Trạch, khiến anh rất chú ý tới cô.

Lúc đầu là hứng thú, cùng cô đua xe, cùng cô ăn tối, còn nghĩ kế lợi dụng cô làm tài xế cho anh, nhưng sau đó Tiêu Trạch phát hiện ra anh rất thích cô gái này. Không nữ tính cũng không sao, anh thích sự mạnh mẽ trên người cô hơn, thậm chí càng lúc càng thích, thích đến hoá dại. Tiêu Trạch thừa nhận, anh yêu cô.

Nhan Hoan cũng thích Tiêu Trạch, là rất thích. Tuy cuộc sống hôn nhân trước kia của mẹ cô không được trọn vẹn khiến cô e ngại, nhưng nếu là anh, Nhan Hoan bằng lòng thử.

Trong mắt người ngoài, Tiêu Trạch có thể là một kẻ nhà giàu ăn chơi lêu lổng, nhưng trong mắt cô, anh là một người rất đáng tin cậy, cũng là người đàn ông đầu tiên mang cho cô nhiều cảm xúc mạnh mẽ đến vậy. Hai người đến với nhau rất tự nhiên, thậm chí không cần phải dài dòng, chỉ một cái hôn là đủ. Tình cảm cứ thế vun đầy, choáng ngợp trái tim của cả cô và anh.

Truyện này không ngược nhưng có nhiều biến cố xảy đến. Đầu tiên là Lãnh Tiểu Mạn vì không có được Tiêu Trạch nên sinh hận, rất nhiều lần nghe lời mẹ sai người hãm hại Nhan Hoan, còn khiến cô suýt bị xâm hại. Thứ hai là Lãnh Ngự Thần, anh ruột của Lãnh Tiểu Mạn, cũng là anh trai trên danh nghĩa của Nhan Hoan, một người yêu cô rất sâu đậm. Không chấp nhận việc Tiêu Trạch có được cô, anh ta đàn áp, dùng mưu kế buộc cha Tiêu Trạch ngồi tù, công ty của Tiêu gia phải đổi chủ, sau đó chặn đường sống của Tiêu Trạch, khiến không công ty nào dám nhận anh. Tiêu Trạch từ một thiếu gia giàu có trở thành một kẻ trắng tay, lâm vào bế tắc, nhưng mà yên tâm là sau này mọi chuyện đều giải quyết êm xuôi, anh nam chính còn tự tay xây dựng sự nghiệp cho riêng mình.

Truyện này rất hay, mang nhiều yếu tố kịch tính, từ những màn đua xe đến những cuộc đấu đá trên thương trường, ngay cả cách xây dựng các mối quan hệ và tính cách nhân vật cũng rất tuyệt. Thích nhất là cha nuôi của chị nữ chính, ông trùm chứng khoáng nuôi cá mập làm vui:3 Tác giả viết rất chắc tay, rất hấp dẫn, không đọc là uổng lắm. Đọc truyện này còn biết thêm một khối kiến thức về xe nữa:v

---------trích đoạn 1----------

Bánh lái hơi rung khiến người bất an, Tiêu Trạch nhăn mày nắm chặt tay lái cố hết sức thu nhỏ phạm vi bị trượt, nhiều lần suýt nữa đã va vào vách núi.

Đi theo sau lưng anh, Nhan Hoan sợ tới mức tim nhảy lên tận cổ họng, qua máy bộ đàm, cô nhắc nhở anh phải chú ý an toàn.

"Tiêu Trạch, chậm lại, nguy hiểm lắm."

Chậm một chút thì lại càng nguy hiểm.

Tiêu Trạch lờ đi lời nhắc nhở của Nhan Hoan, sít sao dính sát vào Dạ Sâm. So với sự dao động mất ổn định của Reventon, NSX chạm đất vững vàng với lốp xe chuyên biệt cắn chặt mặt đất, hai chiếc xe xẹt qua nhau, Dạ Sâm đắc ý nhìn Tiêu Trạch.

Tiêu Trạch lập tức phát hỏa, ánh mắt dữ dằn, anh tiếp tục tăng tốc, xe bật lên lắc lư dữ dội trên mặt đường nhưng vẫn lao thẳng phía trước, răng nanh ở đầu xe sắp chạm tới đuôi xe Dạ Sâm.

Nhan Hoan vừa lái xe trên đoạn đường không bằng phẳng, vừa lớn tiếng quát: "Mau dừng lại, Tiêu Trạch."

Xe xóc nảy không ngừng, Tiêu Trạch gắng gượng khống chế tay lái, vẻ mặt sa sầm cứng nhắc: "Không dừng lại được."

"Anh điên rồi? Như thế rất nguy hiểm." Nhan Hoan kích động hung dữ nện mạnh xuống tay lái.

"..." Tiêu Trạch đã bất chấp rất nhiều, trận đấu này dù thế nào cũng phải thắng.

"Tiêu Trạch... Xin anh... Mau dừng xe lại."

"Dừng lại, anh sẽ thua. Anh không thể thua mất em cho bất kỳ kẻ nào."

"Nhan Hoan...Anh yêu em."

Tiêu Trạch giật máy bộ đàm xuống vứt sang một bên, trong ánh mắt đáng sợ lóe lên ý chí coi thường cái chết, anh dứt khoát nhấn ga vọt về phía NSX.

Nhan Hoan trơ mắt nhìn Tiêu Trạch lao vào Dạ Sâm, cô kích động thét lớn: "Em không muốn..." Tình yêu nặng nề như vậy cô không dám muốn.

"Rầm"

---------trích đoạn 2-----------

Hai thanh kiếm trúc va vào nhau phát ra tiếng vang lớn. Tiêu Trạch dùng ưu thế sức mạnh của mình áp chế Nhan Hoan, ánh mắt dữ dằn: "Chơi trò mất tích, thật sự có tiến bộ."

Nhan Hoan không vì cơn giận của anh mà nhượng bộ chút nào, hất cằm nói: "Em đang suy nghĩ một chuyện, dùng cách thức ưa thích của riêng anh và em để suy nghĩ."

Dùng sức đẩy kiếm trúc, vung về phía mông của cô, đến khi chỉ còn cách vài milimet thì bất chợt dừng lại. Tiêu Trạch buông thõng hai tay, hỏi với vẻ nghiêm túc: "Nói vậy là vấn đề gì quấy nhiễu em, em đã suy nghĩ như thế nào?"

Nhan Hoan nhìn anh, nói: "Ở lại bên anh, hay là đồng ý lấy Lãnh Ngự Thần."

P/S: Truyện này dài 67 chương với 2 ngoại truyện nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro