Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

;17

tại tập đoàn lee thị.

mọi việc trở lại như cũ, jina cũng đi làm bình thường, có điều mọi thứ trong công ty có thay đổi, tuy không lớn nhưng cũng không phải nhỏ.

việc video chỉ phát sinh ra một ngày, sau ngày đó mọi người cũng im lặng, không ai dòm ngó hay soi mói gì jina cùng hayoung. có điều...

"jina, cậu có thấy lạ không?" hayoung ngốc đầu lên hỏi.

"hửm? có gì lạ đâu? mọi chuyện đã qua, mọi người cũng không có cớ mà buông chuyện, cậu nên mừng thì hơn." cô nhẹ nhàng nói.

"không phải. chuyện là từ hai hôm nay, tớ không thấy chaewon cùng seohyun đi làm." hayoung nhíu mày.

sau cái ngày video bị tung, thì cô cũng không gặp chaewon và seohyun. nếu nói hai cô nàng đi công tác thì thật trùng hợp nhưng bị đuổi thì phải có lý do chứ? không lẽ...

"chuyện của mình lo chưa xong. hayoung, cậu rất rảnh thì phải?"

jina khoanh tay trước ngực, việc chaewon và seohyun cô đã nghe phong phanh rằng hai người kia bị điều đi công tác, nói là đi công tác nhưng thật chất là bị đá ra khỏi công ty.

theo như cô biết thì việc lần trước cô cùng hayoung tranh cãi, heeseung chắc biết đều do chaewon và seohyun gây ra nên mới tống hai ả đi. như thế cũng hay, mất thêm mấy con tép đỡ phải hao tâm tổn sức, có điều con tôm bự kia...

điện thoại bàn reo, cô bắt máy, chưa kịp lên tiếng thì bên kia đã nói trước.

"lên phòng tôi." giọng heeseung bên kia vang lên sau đó cúp máy ngay.

cô thở dài đứng dậy.

"lại bị kêu lên sao?" hayoung lo lắng hỏi nhưng sắc mặt thay đổi rất nhanh, mắt sáng lên nhìn jina.

"này, tuần sau là tốt nghiệp rồi, bảng thành tích cần phải nộp, cậu hỏi chủ tịch xem khi nào có."

jina cau mày, dùng ánh mắt quái dị nhìn hayoung.

"không phải cậu rất ghét anh ta sao? tự nhiên dùng cái giọng bình thản như thế nói với tớ về chuyện này?"

hayoung đứng dậy khoát vai jina, cười hì hì.

"vì đại cuộc làm trọng, núp dưới mái hiên người khác đương nhiên phải biết cúi đầu, hơn nữa, nếu tớ không lầm thì lee tổng không đến nỗi tệ."

giọng cô trở nên nghiêm túc. "jina, cậu có suy nghĩ sẽ chấp nhận đến với lee tổng hay không? tớ thấy anh ta đối với cậu hình như cũng có chút tình ý."

cái này cô nói thật lòng, tuy jina hiện giờ chỉ là tình nhân nhưng ngay cả yerin cũng vì cô nàng mà bị heeseung bỏ rơi thì chứng tỏ heeseung có tâm ý với jina thật.

"vậy cậu cho tớ một lời khuyên. nếu eunsang trở về thì làm sao?"

jina cũng nghiêm túc nói nhưng cô lại chẳng quan tâm. tình đã hết, duyên cũng chẳng còn thì còn gì phải quyến luyến nhưng nếu eunsang về thì càng hay, vở kịch càng lúc càng kịch tính thì mới có đông khán giả chờ xem.

"cái này. cái này..." hayoung gãi đầu, thật là vấn đề nan giải.

trong lúc cô bạn cứ gãi đầu mãi thì jina đã đi vào thang máy, mấy chuyện này cứ để ông trời quyết định, chuyện hiện giờ cô cần làm là đưa soojung vào tròng nhưng phải xem cô ta có hành động gì không đã.

vừa nhắc tào tháo thì đã đụng ngay trước mặt.

mới bước ra thang máy đã gặp soojung vừa muốn đi vào, bốn mắt nhìn nhau chỉ muốn vô tình lướt qua nhưng soojung lại ngừng trước mặt cô.

"so với độ tuổi thì thủ đoạn quả thật rất thâm sâu. jina, tôi có lời khen dành tặng cô."

jina nở nụ cười đầy giả tạo.

"thâm sâu nhưng không thâm độc bằng ai kia. em rất muốn biết vì sao chị yerin lại không khai ra kẻ giật dây phía sau? là do may mắn hay do chị ta thật ngu ngốc vì tình bạn, từ bỏ cả sinh mạng mà bảo vệ?"

"làm chuyện gì cũng phải chừa đường lui cho bản thân, bài học này cô nên nhớ kĩ." soojung vào thang máy nhưng vẫn không quên bỏ lại một câu.

cô biết yerin sẽ gây ra chuyện nên đã âm thầm rút lại toàn bộ kế hoạch đưa jina vào tròng, còn tỏ ra bận rộn vì công việc quá nhiều nên tránh mặt ở công ty.

sau khi yerin gặp chuyện, cô không biết tình trạng cô ta hiện giờ ra sao nhưng vì sợ bị truy ra cô đành án binh bất động, đợi mọi chuyện ổn rồi sẽ cho người tìm yerin.

cô cũng công nhận jina quả thật nham hiểm, không biết cô ta làm cách gì có thể tránh khỏi kiếp nạn còn khiến heeseung ngày càng coi trọng cô ta hơn.

nhưng cô nhất định sẽ không ngừng tay, bây giờ cứ cho cô ta thư thả một thời gian, sau đó cô vẫn tiếp tục tiến hành kế hoạch nhưng không biết chuyện sắp tới đây, cô ta có đối phó nổi hay không thôi.

soojung cười nham hiểm. "đừng cười khi trò chơi vẫn chưa kết thúc, hơn nữa, em nên xem tin tức một chút. rất bổ ít cho em đấy."

cửa thang máy đóng lại, jina bỏ đi nụ cười giả tạo thay vào đó là đôi mày nhíu chặt. 'cô ta nói thế là ý gì?'

suy nghĩ một chút, cô lắc đầu, nếu soojung muốn chơi, cô cũng không có ngán.

đến cửa phòng, cô gõ nhẹ cửa, chỉ chốc lát đã nghe tiếng của gã, cô bước vào.

người đàn ông ngồi sau bàn làm việc, vẫn dáng vẻ kiêu ngạo, vẫn khuôn mặt cương nghị, đôi mắt diều hâu sắc lạnh, đôi môi mỏng hơi cong lên, ngũ quan cân xứng như được điêu khắc. đúng là yêu nghiệt.

không biết đã bao nhiêu phụ nữ thà chết cũng muốn nhảy vào hố lửa yêu nghiệt này, đôi lúc cô cũng có chút mông lung, có chút dao động.

"em lại đây." giọng gã đánh tan mộng tưởng của cô.

"lee tổng gặp tôi có chuyện gì không?"

cô vẫn đứng đó không nhút nhích khiến gã hơi nhíu mày.

"tôi không phải ma quỷ, em đứng xa thế làm gì?"

gã không phải ma quỷ không lẽ là cô?

nghĩ là nghĩ thế nhưng không đến không được, cô lại gần hơn thì gã đưa ra hai tập hồ sơ để lên trên.

jina nhận ra đây là tập hồ sơ cô xin thực tập, cô nhận lấy mở ra, bên trong là chữ ký của heeseung, còn có bản xác nhận thành tích tốt, của hayoung cũng thế.

"là công tư phân minh?" cô dò hỏi, dù gì cũng không muốn nhờ có ô dù mà được thành tích tốt.

"nếu tôi không công tư phân minh thì thành tích của em sẽ là xuất sắc." gã châm chọc, mắt cũng mang theo ý cười, nói tiếp.

"những ngày qua, em và hayoung làm việc vừa chăm chỉ, xác xuất làm được việc cũng cao, tôi đương nhiên rất hài lòng."

nghe gã nói thế cô cũng yên tâm nhưng quả thật bọn họ làm việc rất chăm chỉ, mặc dù cô nghỉ hơi nhiều nhưng vẫn không bỏ dỡ phần việc của cô.

"cảm ơn." cô vừa lên tiếng thì gã đưa thêm hai tập hồ sơ nữa, cô lại mở tra, mắt mở to.

"đây là bản hợp đồng ký kết làm việc trong ba năm, em và hayoung sẽ chính thức làm việc cho lee thị, mọi điều cần biết có hết trong đó, em cứ xem qua."

jina lật từng trang xem, không nói đến tiền lương hàng tháng, chỉ cần là hoa hồng của một năm thôi cũng đủ mua cả một chiếc ferrari 599 gto.

"tôi có quyền lựa chọn không?" cô nhìn gã, khẽ hỏi.

"không." gã dứt khoát.

jina cũng không phản bác, cô ký tên vào, nhìn gã nói tiếp.

"hayoung thì có quyền đó."

nói xong, cô ôm hợp đồng của hayoung xoay người rời đi nhưng...

"jina."

gã gọi cô cũng đứng lên đi đến chỗ cô, từ phía sau ôm chặt lấy cô, cằm gã đặt trên đầu cô, giọng trầm thấp.

"tôi chỉ muốn tốt cho em, bất cứ một ai cũng muốn công việc này. em đừng bướng bỉnh nữa."

"tôi không có nói là không làm. tiền lương cao, công việc cũng không quá khó."

cô ngước nhìn gã. "tôi phải cảm ơn anh đã cho tôi một công việc tốt."

gã nhìn cô, môi mỏng nhẹ hôn lên cánh môi cô, ôm chặt hơn một chút.

"jina, thời gian sau có thể xảy ra một số chuyện ngoài ý muốn nhưng dù có chuyện gì, em cũng hứa với tôi không được rời khỏi lee gia, có biết không?"

cô nhíu mày. "là chuyện gì?"

gã vuốt tóc cô. "biết ít, sẽ tốt với em hơn."

sau đó vỗ nhẹ đầu cô. "em ra ngoài làm việc tiếp đi."

jina không nói thêm gì, cô khó hiểu đi ra ngoài.

hôm nay heeseung có gì đó khác lạ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà gã lại cảnh báo cô như thế? còn soojung, bảo cô xem tin tức? hai người này tâm linh tương thông sao?

jina rời khỏi, heeseung ngồi xuống sofa, gã thở dài.

điện thoại đột nhiên vang lên, gã nhìn dãy số, mặt nhăn mày nhíu bắt máy nhưng giọng nói trái ngược với vẻ mặt đó.

"anh nghe đây."

" ... "

"ừ, khi nào em về, anh sẽ đến đón em."

" ... "

nghe xong điện thoại gã quăng thẳng vào vách tường, đôi mắt đầy tơ máu, vẻ mặt trở nên lạnh lẽo.
...

"áaaaaa."

mọi ánh mắt hướng về hướng hayoung đang hét lớn tại bàn làm việc.

jina che miệng hayoung, nhíu mày.

"cậu có cần hét như heo bị thọc huyết không hả?"

"cái này... cái này..." hayoung lắp bắp.

"nếu cậu không muốn, tớ sẽ đem đi nói với lee tổng cậu không làm."

hayoung không đợi jina bỏ đi, đã nhào tới ôm lấy tập hồ sơ.

"có điên mới không làm."

jina lắc đầu, ngồi xuống bàn làm việc, hayoung lại lảng vảng không đi.

"cậu làm gì như âm hồn không tan mà cứ đeo theo tớ hoài vậy?"

"tuần sau... cậu có dự định gì chưa?" hayoung chậm rãi hỏi.

"là sao?" cô nhíu mày.

"là tuần sau sinh nhật cậu, cậu định cùng tớ ăn sinh nhật hay cùng tên kia?" hayoung nói một nửa nhưng jina có thể hiểu, cô nhẹ giọng.

"tớ sẽ đi hy lạp đón sinh nhật cùng ba mẹ." cô nhìn hayoung, ánh mắt áy náy.

"xin lỗi hayoung, tớ thật rất nhớ họ."

hayoung thở dài. "tớ có trách cậu đâu, sao lại bày ra bộ mặt đó? nhưng mà tên kia đồng ý không?"

"tớ sẽ nói vì nhớ ba mẹ nên muốn qua đó vài ngày, chắc là không sao?"

"tuỳ cậu."

hayoung bỏ lại một câu, cô ôm đống hồ sơ vào thang máy nhưng mới tới cửa đã đụng trúng người, tất cả hồ sơ đều rớt hết xuống đất.

cô biết là do mình không nhìn trước sau mới đụng người ta nên rối rít xin lỗi.

"xin lỗi, xin lỗi..."

cô cúi đầu xin lỗi, nhìn xuống đã thấy một đôi giày da sáng bóng, bên tai là tiếng nói quen thuộc. "không sao."

hắn ngồi xuống nhặt từng tập hồ sơ giúp cô, sau đó đưa cho cô, trong khí đó hayoung vẫn như điểm huyệt không nhút nhích.

"mai mốt nhớ cẩn thận." sunoo thấy cô vẫn không phản ứng, hắn lên tiếng nhắc nhở.

hayoung cắn môi, không liếc nhìn hắn, vẫn cúi đầu nhận đống tài liệu, bước nhanh vào thang máy.

khi thang máy sắp đóng, sunoo vẫn nhìn hayoung, bên môi nở nụ cười nhạt mang theo chút ôn nhu.
...

màn đêm buông xuống, tại khách sạn rw trên tầng cao nhất.

heeseung chỉ mặc mỗi chiếc áo choàng tắm, đôi mắt nhắm nghiền như đang suy tư chuyện gì đó.

một lát sau, bóng dáng một tiểu mỹ nữ chỉ mặc mỗi chiếc khắn tắm từ phòng tắm bước ra, có thể vì mới tắm xong nên trên tóc vẫn còn vài giọt nước đọng lại.

tiểu mỹ nữ nở nụ cười quyến rũ, dáng vẻ đầy khiêu gợi bước tới ngồi lên đùi heeseung, bàn tay nhỏ nhắn vuốt ve vòm ngực rắn chắc của gã.

"heeseung, anh thật đáng ghét, bảo sẽ đến sân bay đón em vậy mà khi người ta vừa xuống máy bay chỉ thấy sunoo có biết em cảm thấy thất vọng lắm không?"

người con gái có chút không vui nhưng giọng nói lại nũng nịu dịu dàng.

"hyejin, ở công ty rất nhiều việc cần anh phải giải quyết, em đừng nháo có được không?"

heeseung rốt cuộc cũng mở mắt, gã nhíu mày nhìn kang hyejin.

hyejin tuy bất mãn nhưng cũng biết cách thích ứng với hoàn cảnh, thấy gã nhíu mày cô liền chớp mắt, cười giản hòa.

"được rồi, là em sai, em biết mình không nên quá tùy hứng. anh đừng hở một chút là nhíu mày có được không?"

vừa nói cô vừa đưa ngón tay lên xoa mi tâm cho heeseung.

từ khi gặp người đàn ông này cô biết gã là kẻ lạnh lùng, không thích bị người khác thao túng nên cô luôn phải nhìn sắc mặt của gã mà nói chuyện.

tuy chỉ mới tiếp xúc hai tháng nhưng tình cảm của cô đã dành trọn cho heeseung ngay cả lần đầu tiên cô cũng cho gã, chính là ngày hôm nay vừa mới xuống máy bay, tuy có chút tức giận nhưng cô vẫn ngoan ngoãn ở trên giường cùng gã hoan ái.

"heeseung, em thật sự đau lòng vì anh, nếu công ty nhiều việc như thế? cứ bảo sunoo đi làm, anh cũng phải nghỉ ngơi một chút, sức khỏe là quan trọng nhất."

ngón tay hyejin rời khỏi mi tâm của gã, bắt đầu di chuyển vào trong áo choàng tắm nhưng bị heeseung ngăn lại.

"còn muốn nữa sao?" gã cười nhạt.

hyejin đỏ mặt, thật sự cô cũng muốn, bên gã cô thật sự rất hạnh phúc, rất vui vẻ, dù là lần đầu nhưng gã rất nhẹ nhàng không làm cô đau, cô yêu gã ở điểm này nhất.

"gì chứ? người ta nhớ anh, muốn ở bên cạnh anh lâu một chút thôi mà."

hyejin nói xong, hôn nhẹ lên môi heeseung mà gã cũng không tránh né, chỉ một giây đã bế bổng cô lên đi đến bên giường.

chiếc khắn tắm nhẹ nhàng rơi xuống đất để lộ từng đường cong quyến rũ cùng bầu ngực đầy đặn của hyejin, tay cô cũng nhẹ nhàng cởi áo choàng của gã.

cô công nhận thân hình heeseung rất đẹp, nhất là khuôn mặt tuấn lãng mị hoặc mang theo chút tà khí có thể áp bức người khác.

nhìn người con gái dưới thân, gã khẽ nhếch môi, bàn tay dọc theo eo cô đi xuống, nhẹ nhàng đem hai chân cô tách ra.

"a..." bị ngón tay gã trêu ghẹo, cô rên nhẹ một tiếng, muốn khép chân nhưng đã bị gã chặn lại.

"heeseung..."

"muốn sao?" gã cười tà mị.

"anh... xấu xa." cô vỗ nhẹ lên ngực gã.

heeseung cười nhạt, nhẹ nhàng tiến sâu vào bên trong cô, bàn tay bóp chặt eo nhỏ bắt đầu vận động.

"heeseung...." tuy mới vừa hoan ái xong nhưng cô vẫn muốn được gã yêu thương, cô không hiểu vì sao lại bị gã mê hoặc như thế? nhưng được cùng gã một chỗ thật tuyệt.

kích tình qua đi, kang hyejin cả người mềm nhũn nằm trong lòng heeseung, đôi mắt có chút mê ly, tay ôm chặt bên hông gã.

"heeseung... anh có yêu em không?"

heeseung sửng sốt, một giây sau trả lời rất bình thản.

"nếu không yêu thì sao anh lại muốn kết hôn cùng em?"

hyejin thở dài. "chúng ta chỉ biết nhau hai tháng, có quá nhanh không anh?"

"tình yêu không phân biệt thời gian. tháng sau chúng ta đã kết hôn, em còn nghi ngờ anh sao?" gã nhàn nhạt nói, tay ôm chặt cô hơn.

"nếu em cảm thấy ta chưa đủ thời gian, vậy sao khi kết hôn từ từ bù đắp cũng được. hyejin em an tâm, anh sẽ làm cho em thật hạnh phúc."

hyejin cười thỏa mãn, chợt nãy ra một ý, cô nói ngọt ngào.

"heeseung, ngày mốt em có thể dọn về lee gia ở không?"

heeseung nhíu mày. "anh đã chuẩn bị biệt thự kowan cho em, ngày mai chuyển đến là được." ngừng một chút, gã lại bổ sung.

"lee gia rất rộng, người làm thì không nhiều, họ sẽ không chăm sóc tốt cho em, anh không muốn em phải cô đơn."

"trước sau gì em cũng về đó sống, làm quen cũng là điều tất yếu... nha anh?"

cô lại nũng nịu, heeseung vuốt nhẹ má cô, suy nghĩ một chút, gã nhẹ giọng.

"được rồi. nhưng anh phải sắp xếp một số thứ, khi nào xong anh sẽ cho người đưa hành lý em đến."

hyejin gật đầu thỏa mãn cười, lại ôm chặt gã hơn, đầu dựa vào vòm ngực hít thật sâu mùi xạ hương, từ từ đi vào giấc ngủ say.

người con gái trong lòng đã ngủ say, heeseung ngồi dậy đi vào nhà tắm, lát sau gã đã quần áo chỉnh tề, vẻ mặt nhu hòa khi nãy cũng biến mất.

liếc nhẹ cô gái nằm trên giường đi ra khỏi phòng, thấy sunoo đã chờ sẵn ngoài cửa, gã lạnh giọng.

"canh chừng cô ta cẩn thận."

nói xong gã rời đi.
...

về đến lee gia trời lúc đó cũng sắp sáng, người hầu vẫn còn để đèn chờ gã trở về.

mấy năm qua đó cũng là thói quen của người hầu vì không biết ông chủ lúc nào trở về nên luôn để đèn chờ gã.

tháo cravat đi vào đại sảnh đã thấy bóng dáng mềm mại kia đang nằm trên ghế sofa, heeseung kinh ngạc, gã chưa kịp tiến tới thì dì min đã đến bên, nhỏ giọng nói.

"từ lúc tan tầm về, cô jina đã đợi cậu chủ rất lâu, cô jina cũng có điện thoại cho cậu chủ nhưng không được nên đành đợi mãi. xin lỗi cậu chủ, tôi cũng đã bảo cô ấy đừng chờ nhưng cô jina bảo có chuyện cần nói nên tôi..."

"được rồi, dì đi ngủ trước đi." gã trầm giọng.

dì min gật đầu rồi lui xuống, heeseung tiến tới, ngồi xuống sofa nhìn cô gái nhỏ đang ngủ say.

"jina." gã nhẹ giọng.

ngón tay vuốt nhẹ má cô, dù cố gắng không muốn đánh thức cô nhưng lại nhịn không được, môi gã nhẹ nhàng phủ xuống.

nhẹ nhàng hôn lên môi cô, đầu lưỡi cũng len lõi đi vào trong khoang miệng cô.

jina vẫn còn mơ hồ nhưng cảm thấy hít thở càng lúc càng khó khăn, ý thức từ từ thanh tỉnh, đôi mắt to tròn nhẹ nhàng mỏ ra.

cô trợn mắt nhìn heeseung trước mặt mà gã cũng đang mở mắt nhìn cô, động tác nhẹ nhàng khi nãy trở nên mãnh liệt hơn, jina muốn đẩy ra nhưng gã lại kiềm cô chặt hơn.

"ưm..." cô lại than một tiếng, đầu lưỡi cảm nhận rất rõ hương vị của gã, cùng mùi xạ hương nhưng mang theo một mùi khác nữa.

là mùi nước hoa của đàn bà. gã mới đi gặp ai sao?

cảm thấy nực cười, gã là ai chứ? loại ngựa động dục như gã thì có bao nhiêu đàn bà bên ngoài sao cô phải quan tâm? không có yerin thì có soojung hoặc còn ai nữa? dù cô muốn quản cũng không quản nổi.

cứ nghĩ sẽ bị gã muốn cô tại chỗ này nhưng không? chỉ lát sau, gã đã buông cô ra, đôi mắt xanh lam nhuốm rõ dục vọng nhìn cô, bàn tay nâng cằm cô lên lại hôn nhẹ một cái.

"vì sao giờ này còn chưa ngủ?"

lấy lại được không khí, jina thở ra một cái, nhìn gã ấp úng nói.

"tôi, tôi... có chút việc muốn xin phép nghỉ ba ngày."

"chuyện gì?" gã nhàn nhạt nói.

"tôi muốn đi hy lạp thăm ba mẹ, tôi rất nhớ họ."

"không được." gã dứt khoát, đứng dậy muốn rời đi nhưng tay bị jina ôm lấy.

"nhưng mà..."

còn chưa kịp nói hết câu đã bị gã chen ngang.

"tôi đã nói trong thời gian này không được rời khỏi đây, em đã quên rồi sao?"

"ngày mốt là sinh nhật của tôi, tôi muốn đón sinh nhật cùng họ." jina cắn môi, gian nan nói.

đại sảnh bỗng chốc yên lặng, heeseung mím môi nhìn cô.

"ba tháng... sau ba tháng tôi sẽ cho em gặp ba mẹ em."

"năm nào tôi cũng đón sinh nhật cùng ba mẹ, năm nay cũng thế ."

cô không sợ sệt, buông tay gã ra, đứng dậy đối diện với gã.

"anh có chấp nhận hay không? tôi cũng sẽ đi."

năm rồi vì không đủ tiền nên cô không bay qua đó đón sinh nhật cùng ông bà jo nhưng năm nay thì đủ rồi, dù họ không phải ba mẹ ruột nhưng hiện giờ dùng thân phận con gái bọn họ cũng phải tỏ ra là đứa con có hiếu một chút.

đi vượt qua gã nhưng đã bị giữ lại, heeseung bế bổng cô lên, cô kinh hãi hét lớn.

"heeseung, anh muốn làm gì?"

"không nghe lời sẽ bị phạt. còn muốn đi không?" gã không giận, thản nhiên nói.

jina im bặt, cúi đầu. heeseung thở dài.

"thật muốn đi?"

cô gật đầu, gã lại từng bước hướng lên lầu, tiến thẳng vào phòng ngủ.

"vậy phải xem biểu hiện của em ra sao?"

khi đã nằm trên giường thì biết ông trời cũng không cứu nổi, cô nhìn gã lại gật đầu. heeseung cười thỏa mãn.

"hôn tôi."

jina ngồi dậy, tay quấn cổ gã, môi đỏ mọng nhẹ nhàng hôn lên.

màn đêm như ngưng động, bọn họ vẫn giữ tư thế, người hôn kẻ áp chế như thế rất lâu, jina vẫn không tài nào đi vào khoang miệng của gã được, một phần không cam nguyện, một phần kỹ thuật hôn của cô cũng chỉ có thế.

rời khỏi môi gã, cô cúi đầu nhưng cằm lại bị nâng lên, gã cười nhẹ.

"để tôi dạy em."

jina kinh ngạc, cảm nhận gáy bị giữ chặt, eo cũng không nhúc nhích được, khuôn mặt tuấn lãng càng áp lại gần, đôi môi mỏng một lần nữa phủ xuống.

gã vẫn luôn bá đạo như thế, nói cài gì dạy cô, là chiếm đoạt thì đúng hơn.

nụ hôn cưỡng ép mới đầu rất mãnh liệt, jina cắn chặt răng không muốn tiếp nhận gã.

"mở miệng ra."

gã thở gấp ra lệnh, bàn tay xiết chặt cằm của cô làm cô đau đớn. thế là cô phải hé mở hàm răng trắng nõn ra mặc gã len đầu lưỡi đi vào bên trong.

sau nụ hôn mãnh liệt lại là nụ hôn ôn nhu tựa như yêu thương, heeseung say mê vị ngọt ngào của cô, từng chút từng chút một chỉ muốn bên trong khoang miệng cô hút hết vị ngọt mê người ấy.

nụ hôn thật sâu ấy cũng kết thúc nhưng thay vào đó nó đã di chuyển xuống cổ cô.

thân người jina bắt đầu run rẩy, đôi chân trắng như ngọc bất chợt khép lại, người có chút không tự chủ mà lui về phía sau.

nhưng dù trốn thế nào cũng bị heeseung túm được, gã ôm chặt hông cô, tách chân cô ra, mạnh mẽ tiến sâu vào.

"hư..." jina nhăn nhó chịu đựng, ngửa đầu ra phía sau, mắt cũng có chút ươn ướt.

"đau không?" gã trầm giọng, ánh mắt đầy tơ máu dục vọng nhìn cô, bên dưới vẫn hung hăng đi vào.

cô chỉ có thể than thầm, hỏi đau không mà như cầm thú vậy hỏi làm gì? thật dư thừa.

"heeseung... chậm lại...."

cũng không thể chịu nỗi, cô khóc lóc cầu xin, móng tay dài bấm sâu vào da thịt gã như kích thích, gã lại mạnh mẽ hơn nữa ra vào trong cô.

một trận co rút kéo dài khiến cô gái trong lòng run rẩy không thôi, môi gã lại gặm lấy môi cô, nuốt hết mọi âm thanh cô phát ra, bàn tay to lớn nhẹ nhàng bao phủ nơi đẩy đà của cô.

trên giường lớn, tiếng ngâm nga cùng tiếng thở dốc như hòa làm một.

thời gian lặng lẽ trôi đi, đến khi dừng lại cũng là lúc tiếng cô gái thét lớn cho thấy cô đã lên đỉnh điểm nhưng... đối với heeseung, nó chỉ là khúc dạo đầu.

gã lật người cô cho tấm lưng mịn màng kia đối diện với gã, bên tai cô trầm giọng. "một lần nữa?"

jina một chút khí lực cũng không còn, cô than trời mong sau mau sáng để thoát khỏi địa ngục này. bởi dục vọng của gã, cô thật sự chịu không nổi.

"nhớ kỹ, ai mới là người đàn ông ở bên trong em. kêu tên tôi."

jina cắn răng nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo.

"lee... heeseung."

một lần vào lại một lần ra bên trong cô, heeseung muốn jina cảm nhận được là gã đang chiếm hữu cô, là gã đang ở bên trong cô vì thế thời gian kéo dài rất lâu, họ làm cho đến rạng sáng mà jina không biết đã ngất đi bao nhiêu lần.

mỗi lần mơ hồ tỉnh dậy lại bị gã dụ dỗ, cái gì một lần. một lần của gã đến sáng cũng không chịu buông nhưng nói thật cô không biết mình đã lên tới đỉnh bao nhiêu lần, hai chân đã mềm nhũn mà hạ thân thì không thể chịu nỗi nữa.

thời khắc cuối cùng, cô đã hét lên kêu tên của gã mà gã lại gầm lên, phóng thẳng mầm móng vào trong cô, cười thỏa mãn ôm chặt cô vào lòng.

nếu nói heeseung là kẻ lãnh khóc, vô tình thì thà jina tin rằng gã là kẻ lưu manh.

sau cái đêm bị gã tra tấn muốn gần chết đó, sáng hôm sau cứ nghĩ sẽ được nghỉ phép nhưng ai ngờ gã bảo lúc đó chỉ nói sẽ suy nghĩ lại chứ không có đồng ý với cô. đúng là đại lưu manh mà.
...

hôm nay là sinh nhật jina, mới sáng sớm hayoung đã tặng cô một hộp quà to, geunji thì gửi quà qua bưu điện, kèm theo tấm thiệp cảnh cáo nghiêm trọng vì lần trước đã giúp sunghoon khai ra chỗ cô nàng đang ở.

inhye cũng có gửi quà, tuy nhiên tên heeseung lại chẳng thấy đâu. lần trước hao tâm tổn sức mới làm ra một bàn tiệc mừng sinh nhật gã vậy mà bây giờ một cọng cỏ cũng không thấy đâu huống chi là một bó hoa hồng tặng cô.

không lẽ đối với gã, cô chỉ thích hợp lên giường thôi sao?

ngồi trong vườn hoa, jina chán nản chống cằm ngắm mấy bông hoa mẫu đơn, cô cũng muốn gọi cho ba mẹ bảo rằng không đi được nhưng gọi hơn chục cuộc vẫn không ai nghe máy, phải làm sao đây?

"cô jina, lee tiên sinh bảo tôi đến đón cô."

nghe tiếng sunoo, cô quay lại nhìn, người đàn ông này vẫn nghiêm mặt như thế? không hiểu sao cô cảm thấy hắn có chút giống heeseung. là khí thế bức người? nhưng dù là gì cũng mong hắn sẽ không biến thái như heeseung, bức ép hayoung là được.

thấy jina cứ nhìn mình không chớp mắt, sunoo ho nhẹ nhắc nhở, lúc này cô mới biết mình thất thố, cô hắng giọng hỏi.

"anh ta muốn anh đưa tôi đi đâu?"

"việc này đợi khi cô jina đến sẽ biết." sunoo vẫn lạnh nhạt nói.

"anh đợi tôi một chút, tôi đi thay đồ."

"cô jina, lee tiên sinh bảo cô mặc cái này."

sunoo đưa cho cô một túi to, bên trong là bộ váy mới tinh cùng đôi giày cao gót, nói là đồ mới nhưng cũng không khác gì đống đồ hiện giờ trong tủ áo, cô vẫn chưa mặc hết. không lẽ đây là quà gã tặng cô sao?

rời khỏi lee gia, jina lên xe cùng sunoo, mặc dù không biết đi đâu nhưng mong hôm nay sẽ là ngày đẹp trời.

đồ heeseung tặng cô là một chiếc váy liền hai dây màu tím than, trên ngực cài một bông hồng nhạt, có thể nói nước da của cô rất thích hợp mặc mấy màu tối vì thế mà tủ đồ gã mua cho cô cũng chỉ có mấy màu như thế.

"sinh nhật vui vẻ."

đang trong suy nghĩ, chợt nghe tiếng sunoo, cô hơi sửng sốt nhưng cũng cười nhẹ . "cảm ơn."

suy nghĩ một chút, cô lên tiếng.

"tôi không phải muốn nhiều chuyện, chỉ là có chút tò mò, chuyện giữa anh và hayoung đã giải quyết xong chưa?"

"cô ấy vẫn tránh mặt tôi." hắn bình thản nói nhưng có thể nghe thấy chút chua xót trong đó.

"anh thích hayoung?" cô dò hỏi.

lý do này có khả năng nhiều nhất nếu không, một người như sunoo làm sao có tâm trạng mà quan tâm đến việc lên giường cùng ai?

"tới rồi."

không phải câu trả lời, jina nhìn ra cửa xe mới biết đã đến nhà hàng, cô xuống xe dừng trước người sunoo, nghiêm túc nói.

"hayoung là một cô gái tốt, cậu ấy có quyền được hạnh phúc."

sunoo chỉ nhìn cô, cũng không nói gì trực tiếp đi trước dẫn đường.

vào bên trong nhà hàng, jina sửng sốt, hôm nay nhà hàng trang hoàng rất đẹp mắt, không xa hoa tráng lệ nhưng cũng rất lãng mạn, đèn pha lê sáng trưng, xung quanh bày đủ ánh nến trên các bàn ăn nhưng lạ một điều là không có một vị khách nào hết. không lẽ gã bao hết nơi này rồi sao?

"đây là món quà thứ nhất lee tiên sinh muốn tặng cô."

mới là món quà đầu tiên vậy món thứ hai là gì? thật hồi hợp nhưng tính ra gã cũng không tệ, mà cũng phải thôi, có nhiều đàn bà bên cạnh thì mấy việc này cũng là chuyện bình thường đối với gã.

nhưng jina nào biết, mấy thứ heeseung chuẩn bị cho cô toàn là sunghoon bày ra cho gã, bởi từ trước đến này ngoài việc làm ăn thì gã có biết lãng mạn là gì?

"anh ấy đâu rồi?" cô khó hiểu hỏi.

bày ra như vậy, hoành tráng như vậy mà gã lại mất tâm.

"lee tiên sinh bận chút việc, lát sau sẽ đến. cô jina, món quà thứ hai đang đợi cô ở bên trong."

món quà thứ hai? hồi hợp cùng tò mò, jina bước nhanh vào trong, hiện cảnh trước mắt làm cô kinh ngạc, vui sướng, cô vui vẻ đi nhanh về phía trước.

"ba, mẹ... sao hai người tới được đây?"

ông bà jo vui mừng đứng dậy đi đến ôm jina, bà jo mắt đẫm lệ nói.

"ngày hôm qua, cái cậu kia đến nhà ba mẹ bảo đón ba mẹ qua mừng sinh nhật với con. mới đầu mẹ hơi lo sợ nhưng cậu ta nói cứ yên tâm nếu không tin có thể báo cảnh sát trước rồi đi cùng họ cũng được."

nói thật, lúc đó bà cũng hơi hoảng sợ, người đàn ông có vẻ ngoài lạnh lùng này, cùng khí thế có chút bức người nhưng cách nói chuyện lại hòa nhã, còn bảo đảm kiểu đó thì làm sao bà không tin cho được.

"jina, sinh nhật vui vẻ." ông jo nhìn con cười hiền lành.

tuy không phải con ruột nhưng rất ngoan không thua gì con gái của ông lúc trước.

"xin lỗi con, vì gấp quá nên không kịp chuẩn bị quà cho con."

"có ba mẹ đón sinh nhật cùng con là con vui rồi." cô tươi cười nói.

sau đó, ba người ngồi xuống, thức ăn cũng được dọn ra, cô ngạc nhiên nhìn sunoo kế bên.

"không đợi anh ấy đến sao?"

"lee tiên sinh bảo cô và ông bà jo cứ dùng trước, không cần đợi tiên sinh."

giọng hắn vẫn nghiêm nghị như vậy, jina hơi nhíu mày, cô nói tiếp.

"vậy anh ngồi xuống cùng ăn với chúng tôi đi, tôi không quen có người đứng nhìn khi tôi cùng gia đình dùng bữa."

"xin lỗi nhưng đó là chức trách của tôi, nếu cô jina không quen, tôi xin phép ra ngoài trước."

không đợi jina có đồng ý hay không, sunoo đã biến mất dạng.

"người họ lee gì đó là bạn trai của con à?" bà jo tò mò hỏi.

từ lúc gặp cậu trai kia, thì cậu ta cứ bảo lee tiên sinh này nọ, bà chỉ đón mò nhưng nếu thật có một người biết chu đáo lo cho con mình như thế bà cũng vui. đối với bà, cô như con ruột nên bà cũng mong con bé được hạnh phúc.

jina cười nhẹ, cô không biết nên nói sao? bạn gái hay tình nhân? có thể hiện tại vẫn là món đồ chơi.

đó cũng là lý do cô không muốn mang thai với gã, có thể việc mang thai sẽ rất hữu ích cho việc trả thù nhưng lỡ gã nhất thời cao hứng, đến khi có người khác hấp dẫn được gã, cô cũng sẽ giống yerin bị gã vứt bỏ cũng nên.

vẫn chưa chắc chắn nên cô đành nhẫn nại nhưng xem ra lần này tiến bộ được một bậc, sau ngày hôm nay cô sẽ thử thăm dò xem về chuyện con cái, để xem gã phản ứng ra sao mới quyết định được.

trên bàn ăn, thức ăn ngày càng phong phú, họ đã ở đó hơn một giờ mà heeseung vẫn chưa xuất hiện, jina cũng không quan tâm cho lắm, ít nhất giờ này cô vẫn thấy mình rất hạnh phúc khi ở bên ba mẹ nhưng...

"jo jina."

một giọng nữ vang lên phía sau cùng tiếng giày cao gót nện xuống nền gạch sáng bóng nghe thật chói tai.

jina ngước nhìn cô gái trước mắt, đứng dậy theo phép lịch sự muốn chào hỏi nhưng...

'bốp.' - một tiếng lớn giòn tan, trên mặt jina lặp tức có năm dấu ngón tay đỏ hoe, cho thấy lực đánh rất mạnh.

"cô kia, cô làm cái gì thế hả? sao lại đánh con tôi."

bà jo cả kinh chắn trước jina, tay xoa xoa má cô cho bớt đau.

ông jo mặt tối sầm nhìn cô gái trước mặt, giọng lạnh tanh.

"tiểu thư đây, cô cũng đã lớn nên cũng biết phép lịch sự tối thiểu, không hỏi không rằng đã đánh người, rốt cuộc jina nhà tôi đã làm gì phật lòng cô, cô có thể nói, chúng tôi sẽ về dạy dỗ lại con bé."

"dạy dỗ? hừ, vì các người không biết dạy con nên tôi mới thay các người dạy cô ta một bài học, đồ tiện nhân, hồ ly tinh."

lời cuối cùng, cô gái hét lớn khiến bao nhiêu cặp mắt của các nhân viên trong nhà hàng càng chăm chú soi mói jina nhiều hơn.

"xin lỗi. nhưng tôi không biết cô là ai? có hiểu lầm gì ở đây chăng?"

jina rốt cuộc cũng lên tiếng nhưng ánh mắt đã trở nên lạnh hơn khiến kang hyejin hơi run người nhưng cô ta cũng không sợ, quát lên.

"hiểu lầm? jo jina, con đàn bà không biết liêm sỉ này, dụ dỗ chồng người khác còn làm ra vẻ nai tơ sao?"

hyejin thực rất tức giận, nếu không phải soojung nói cho cô biết heeseung có tình nhân thì chắc cô đã như con ngốc không biết gì hết.

việc heeseung có tình nhân cô cũng không quan tâm cho lắm nhưng soojung nói con ả này đang sống ở lee gia còn ngủ chung giường với heeseung, không quan tâm cũng không được.

heeseung là của cô, chỉ có cô mới có thể sống ở lee gia và cũng chỉ có cô mới có quyền làm lee phu nhân, jo jina là gì chứ? gia thế không có, ngoại hình cũng không nóng bỏng bằng cô, cô ta có cái gì hay?

"cô có bằng chứng gì cho rằng con gái tôi dụ dỗ chồng của cô." bà jo lạnh giọng.

hyejin cười lạnh. "vị hôn phu tương lai của tôi là lee heeseung là chủ tịch tập đoàn lee thị, các người biết chứ?"

jina chấn kinh. vị hôn phu? cô ta là vị hôn thê của heeseung? sao lại như vậy được?

"thì đã sao?"

bà jo gật đầu, bà cũng cảm thấy lạ, hình như mới đây cậu trai kia có nhắc đến lee tiên sinh gì đó. không lẽ...

"anh ta là vị hôn phu của tôi vậy mà con gái nhà các người không biết liêm sỉ đi dụ dỗ anh ấy. à không, nói đúng hơn là làm tình nhân của heeseung."

hyejin nói xong, lấy trong túi ra một bao hồ sơ thảy lên bàn, bà jo mở nó ra, bà ngây người, tay run rẩy cầm những tấm hình, đôi mắt thất vọng nhìn jina.

jina thấy biểu hiện của mẹ cũng biết là hình gì, cô xiết chặt tay trừng mắt nhìn hyejin.

"làm cha mẹ như các người thật khiến người khác phải xấu hổ, dạy dỗ con cái kiểu gì lại khiến cô ta đi quyến rũ chồng người khác, phải chi có danh phận không nói, chỉ là tình nhân hèn mọn mà..."

"câm miệng." jina hét lớn, mắt hừng hừng lửa trừng hyejin.

"hừ... tôi nói không phải sao? loại gái hạ đẳng như cô nói thế là còn quá nương tay, đáng lẽ tôi nên cho người đến rạch mặt cô ra để xem cô còn có thể quyến rũ được ai nữa chứ?"

"ông ơi."

đang lúc dầu sôi lửa bỏng, ônh jo đột nhiện quỵ xuống, jina kinh hãi lại đỡ phụ bà jo nhưng bị bà hất mạnh ra làm cô ngã xuống sàn gạch.

"đừng đụng vào ông ấy."

"mẹ à, con..."

"cô không phải con gái chúng tôi." bà hét lớn, mắt đầy phẫn nộ nói.

sau đó, không thèm nhìn jina, bà cùng hai nhân viên nam đỡ ông jo đi ra ngoài.

jina muốn đuổi theo nhưng bị hyejin kéo lại còn hất mạnh cô vào bàn. vì quá bất ngờ jina kéo cả đống chén dĩa trên bàn xuống đất, những mảnh vỡ vì thế cắt trúng tay jina làm tay cô toàn máu.

jina chật vật đứng dậy, ánh mắt như con dao muốn đâm chết kang hyejin, cô tiến tới, từng bước một nhưng sau đó heeseung đã xuất hiện.

"heeseung."

hyejin thấy heeseung, vẻ mặt gian xảo, ác độc khi nãy biến mất, cô ôm tay gã nũng nịu.

"heeseung, anh phải cho em lời giải thích, rốt cuộc cô ta là tình nhân của anh phải không?"

heeseung thấy tay jina chảy máu rất nhiều, mày nhíu chặt nhưng không tiến tới, đôi môi mỏng khẽ cong lên.

"có gì không được sao?"

"đương nhiên là không rồi, em không thích cô ta, anh đuổi cô ta đi đi."

hyejin chớp chớp đôi mắt hồn nhiên, nắm lấy tay heeseung lắc lắc.

jina nhìn một màn này, cảm giác đó lại xâm chiếm tim cô, rất khó chịu, còn mang theo một chút chua xót nhưng cô không lên tiếng, cô muốn xem heeseung sẽ phản ứng như thế nào.

"được. nếu em đã không thích thì anh sẽ chiều em."

giọng nói nhẹ nhàng mang theo chút ôn nhu khiến tim jina trùng xuống. 'hắn nói thế là sao?'

đôi mắt diều hâu nhìn jina rất lâu, môi lạnh lùng lên tiếng. "cút."

jina vẫn ngây ngốc không động đậy, cô cho là mình nghe lầm.

"tai cô có vấn đề sao? tôi bảo cô cút ngay."

lần này âm thanh cao đến mức có thể khiến kẻ điếc cũng nghe được huống chi là người nguyên vẹn như jina.

cô cắn môi, khóe mắt có chút cay cay, nở nụ cười khổ nhìn gã.

"đây là món quà thứ ba anh muốn tặng tôi phải không?"

hyejin nhíu mày, cũng không muốn dây dưa lâu, cô lên tiếng nhắc nhở.

"jo jina cô nên biết điều một chút."

jina không quan tâm hyejin nói gì. mắt cô vẫn chăm chú nhìn heeseung, cô thật sự nhìn không ra trong đôi mắt ấy đang ẩn chứa diều gì nhưng cô sẽ đợi.

làm ra vẻ mặt khổ sở, nở một nụ cười cay đắng.

"heeseung, cảm ơn vì đã cho tôi một đêm sinh nhật thật khó quên. suốt cuộc đời tôi sẽ không bao giờ quên cái ngày hôm nay."

một giọt nước mắt rơi xuống, jina đi ngang qua heeseung cánh tay đầy máu đánh vai vào gã bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro