;09
"cái gì?"
tiếng hét của hayoung khiến jina muốn điếc cả tai, mọi người cũng bắt đầu nhìn hai cô gái nhỏ.
jina ho khan như ra hiệu bảo hayoung vặn nhỏ âm thanh một chút.
"tớ nói thật, cậu làm lại hồ sơ đi, chúng ta sẽ vào tập đoàn lee thị thực tập."
hayoung sờ trán jina "không có nóng nha, cậu nói giỡn hay nói chơi vậy?"
khóe môi jina giật giật. "không tin thì tuần sau đi cùng tớ đến tập đoàn đó sẽ biết ngay."
hayoung như nghĩ ra gì đó. "cậu đừng nói với tớ là nhờ heeseung giúp nha."
jina sửng sốt. "sao cậu biết?"
"cậu giả ngốc hay là ngốc thiệt vậy, tập đoàn đó là của heeseung mà."
"nhưng không phải evan mới là của hắn sao?" jina lại ngây ra hỏi.
"evan chỉ là danh hiệu bao quát tất cả chi nhánh của heeseung, lee thị là trụ cột." hayoung giải thích.
jina thở dài, đây là cái tội lớn không chịu xem tv, nhưng cũng không nghĩ thế lực gã lại lớn như thế.
"sao cậu nghĩ là heeseung giúp tớ mà không phải người khác?"
"vì gần đây cậu cứ hay gặp heeseung nên tớ nghĩ vậy."
hayoung không hiểu sao heeseung lại chịu giúp jina, lại hỏi tiếp.
"cậu và hắn ra xảy ra chuyện gì vậy? sao tự nhiên hắn lại giúp cậu? trong khi..." sợ nói lỡ lời, cô lại im miệng.
"tớ cứ nghĩ não của cậu chỉ nhỏ bằng hạt đậu, không nghĩ cũng đủ to để hiểu ra vấn đề đấy chứ? sao? muốn đổi nghề làm thám tử à?" jina đổi đề tài.
"vào đề tài chính đi." hayoung không ngu đến mức không hiểu cô nàng đang lãng sang chuyển khác.
jina thở dài. "chỉ là anh ấy nể tình lee eunsang nên giúp tớ, cậu chỉ cần biết vậy là được rồi."
hayoung vẫn còn nhiều điều không giải thích được nhưng nghĩ lại chuyện tình cảm là của jina, cô chỉ có thể động viên hoặc cùng chia sẻ vui buồn, còn những chuyện jina đã không muốn nói, cô cũng không muốn hỏi nhiều, vẫn là sợ đụng chạm nỗi đau của người khác đó thôi.
...
bar rhythm.
tối đến, heeseung gọi điện cho jina bảo cô đến rhythm, cô đương nhiên không từ chối, nhưng đến khi bước vào rhythm cô thật muốn quay trở về.
trên tầng cao nhất, jina đứng nhìn những người trước mặt, hiểu ngay gã vì sao lại gọi cô đến, cười lạnh trong lòng, đi đến chỗ gã ngồi xuống.
trong gian phòng rộng, park jongseong đang ngồi cùng một cô gái nhỏ nhắn, jina trông thấy cô gái thì nhận ra ngay bởi dáng người xinh xắn ấy sao cô có thể quên được, là cô bé cô đã đụng té ngã ở tiệm cháo, kế bên là park sunghoon nhưng anh chỉ ngồi một mình mà nhìn có vẻ đã hơi say thì phải, còn cô thì ngồi cùng heeseung và yoon yerin.
"heeseung, tôi thấy cậu lợi hại thật đấy, không nghĩ mới đây đã thu nhận được bạn gái của eunsang, cậu không sợ eunsang tức giận sao?"
sunghoon hiếu kì nhìn jina nói với heeseung, hai anh em này tối ngày chỉ biết pha trò đối địch nhau mà hình như lần này tình hình có vẻ không ổn như mấy lần trước.
lại nhìn jina, sau một năm, từ một cô bé đáng yêu nay trở nên xinh đẹp, quyến rũ hơn nhiều, anh cũng cảm thấy có chút say khi nhìn cô, tuy không được xem là khuynh nước khuynh thành nhưng cũng được xem là một viên ngọc quý hiếm.
"cũng không phải lần đầu tiên, bên cạnh eunsang chỉ toàn loại hạ cấp, tôi chỉ tiện tay giúp nó dọn dẹp một chút mà thôi."
heeseung nói xong, liếc jina xem phản ứng của cô, quả nhiên jina có phản ứng, tay nắm chặt nhưng không khỏi run rẩy, cố nén cơn tức giận, cúi đầu không nhìn xung quanh. yerin cười thầm trong bụng, uống một ngụm rượu, nhìn jina.
"jina, rót rượu."
mắt gã nhìn cô ra lệnh, lại chỉ về hai cái ly của jongseong cùng sunghoon.
jina máy móc làm theo, lại vô ý nhìn cô bé xinh xắn, cô bé ấy vẫn chăm chú ăn từng miếng bánh kem nhỏ, không quan tâm xung quanh ra sao nhưng khi nhìn cô bé, jina cảm thấy rất thoải mái.
"jongseong, từ khi nào cậu thích quan hệ với trẻ dưới vị thành niên vậy hả?"
sunghoon lại lào cào, hôm nay tâm trạng anh không tốt muốn xả stress nên bắt đầu nói càng nhưng khi nói xong đổi lại là ánh mắt lạnh lẽo của jongseong.
"tôi cũng không bằng cậu. thích kiểu loạn luân."
sunghoon nghe vậy không tức giận mà nhìn heeseung.
"tôi còn thua xa heeseung. em dâu cũng không tha."
heeseung lườm sunghoon, tay gã ôm chặt eo jina.
"nghe nói hiện tại cậu sắp ly hôn thì phải? mới đây đã chán minh tinh rồi sao? muốn chuyển qua thư kí?"
jina ngạc nhiên, park sunghoon ly hôn, loạn luân? thư kí? đúng là cầm thú chỉ có thể làm bạn với cầm thú.
một hồi chuông điện thoại vang lên, sunghoon nhăn nhó nhìn màn hình, ánh mắt lóe sáng, bắt máy.
"đã tìm được chưa?"
"..."
"chết tiệt, tôi bỏ tiền ra để nuôi lũ người vô dụng như các cậu làm gì hả? chỉ có một người cũng tìm không được?"
"..."
"tôi cho các cậu ba ngày, nếu không tìm được thì đừng quay về nữa."
'bụp' - một tiếng va chạm tuy không lớn nhưng vẫn làm mội người giật mình ngoại trừ heeseung cùng jongseong, có thể họ đã quá quen với hành động này của sunghoon.
"cái thứ mấy rồi?" jongseong lạnh nhạt hỏi.
"thứ tư." heeseung siết chặt eo jina như bảo cô rót thêm rượu, yerin không muốn yếu thế, cô nhỏ giọng.
"heeseung, để em."
sau đó cô rót rượu, đưa ly lên miệng uống một ngụm, tay choàng qua cổ gã, hôn nhẹ lên môi, đưa hết rượu qua môi gã.
heeseung hai tay đặt trên thành sofa, không phản đối nhưng lại rất hưởng thụ. jina thấy tình cảnh trước mặt, cô quay chỗ khác, dù biết cảnh này sẽ còn thấy dài dài nhưng vẫn thấy ngượng ngùng.
sunghoon thấy cảnh trước mắt, trong đầu nghĩ ra ý đồ đen tối.
"heeseung, đêm nay tôi không vui, muốn giải khoay."
yerin đút rượu xong lại ôm eo heeseung, đầu tựa vào vai gã, heeseung nghe sunghoon nói thế, gã hừ một tiếng, tay vỗ nhẹ lên đầu yerin.
"đêm nay giúp bạn tôi vui vẻ một chút."
tuy không phải lần đầu quan hệ với những kẻ hợp tác làm ăn với heeseung nhưng yerin vẫn chỉ muốn phục vụ mình gã mà thôi, cô giờ vờ khó xử đứng dậy nhưng chưa kịp đi đến chỗ sunghoon thì anh đã lên tiếng.
"no, no, no... tôi muốn jina."
lúc này không chỉ jina mà cả yerin sửng sốt, jongseong cùng cô bé đáng yêu kia thì không phản ứng gì, cứ như hai người họ là vô hình vậy?
heeseung nhíu mày nhìn sunghoon.
"không được sao? anh em như tay chân, đàn bà như quần áo, là ai đã nói câu này với tôi nhỉ?"
sunghoon giả ngu nói, sau đó mắt lóe sáng như mới vừa được khai sáng điều gì đó.
"chậc, chậc... heeseung, đừng nói với tôi là cậu động tâm rồi nha?"
bây giờ ngay cả jongseong cũng chú ý đến vẻ mặt của heeseung, hắn lấy làm hứng thú. jina thì như nghe được chuyện cười còn yerin mặt đã tối sầm.
"đêm nay, cô ta sẽ là của cậu, đừng chơi quá sức, tôi vẫn còn muốn dùng đến."
nói xong, heeseung đẩy mạnh jina làm cô xém ngã.
sunghoon nở nụ cười gian xảo, kéo tay jina làm cô ngồi lên đùi anh, tay bắt đầu vuốt ve khuôn mặt cô, jina hoảng hốt muốn lùi nhưng eo bị giữ chặt.
"đừng sợ anh như thế, ngoan một chút, anh sẽ thương nhiều."
mặt anh bắt đầu kề sát mặt jina, một tay ôm eo, một tay giữ chặt gáy, làm cho jina không cựa quậy được, môi anh bắt đầu tiến lại gần hơn.
"không được." jina nhịn không nổi, hai tay đẩy anh ra nhưng tên này so với heeseung thể lực ngang nhau. nước mắt cô muốn rớt ra.
sunghoon thấy cô sắp khóc, không thấy thương tiếc mà lại hứng thú nhìn heeseung đang cầm ly rượu ngồi kế bên, anh có thể thấy tay heeseung đang nổi gân xanh thì phải?
lâu lâu mới có dịp trả đũa, anh không ngại làm càng.
"mắc cỡ sao? được rồi, anh sẽ chiều em vậy... chúng ta vào phòng."
không nói hai lời, sunghoon kéo jina đang run rẩy đi thẳng về phòng.
jongseong thấy thú vị bồi thêm một câu. "nếu không đủ sức, bên trong có thuốc, đừng dùng quá liều là được."
"tôi không tệ đến nổi phải dùng mấy thứ đó. nhưng mà chắc jina cần dùng thì phải?"
'rầm.' tiếng đóng cửa rất mạnh, heeseung sắc mặt khó coi tu hết một ly rượu mạnh , giọng lạnh băng. "rót rượu."
yerin lần đầu thấy gã có vẻ mặt đó, cũng cảm thấy lạnh sống lưng, tay cố không run rẩy rót rượu cho gã.
"bây giờ chắc vẫn còn kịp."
jongseong bồi thêm một câu, muốn nói cho heeseung nghe nhưng hắn thất vọng, tên này là tên đầu đá.
...
trên chiếc giường lớn, jina bị sunghoon nằm đè lên người, mắt cô đỏ hoe, thật sự rất muốn khóc.
"đừng lo, dù gì em cũng từng là bạn gái của eunsang, anh sẽ nể tình cậu ấy, bất quá anh sẽ cố gắng dịu dàng một chút."
tay anh bắt đầu thăm dò bên trong váy cô, tay còn lại thì vuốt ve khuôn ngực đầy đặn của cô, môi anh bắt đầu hạ xuống.
đột nhiên điện thoai vang lên, làm trì hoảng giây phút nóng bỏng sắp xảy ra, anh mắng thầm một tiếng, định bắt điện thoại nhưng nhớ lại đâu phải tiếng máy của mình.
"xin lỗi." jina vụt dậy, cô mừng thầm vì tiếng chuông cứu mạng này, lại nhìn điện thoại, mặt cô ngây ra, cô bắt máy.
"chị geunji?"
jina dò hỏi dù biết chủ nhân số điện thoại này là ai nhưng cô nhớ là từ trước đến giờ jeon geunji chỉ gọi cho cô hai lần, một là cho cô số điện thoại, hai là lúc cô nàng hỏi cô nơi nào yên tĩnh cần chỗ tịnh tâm, giờ gọi lại lần này là gì đây?
"jina, em khỏe không?"
chưa kịp trả lời thì góc áo đã bị ai đó kéo kéo, cô giương mắt nhìn thì thấy sunghoon ngồi xếp bằng, miệng nói khẩu hình bảo cô tăng âm lượng lên, cô khó hiểu làm theo.
"jina, em có đó không?"
"vâng, em đây, chị gọi em có gì không?"
"à, chị mới về nước, lần trước nhờ có em nên chị mới tìm chỗ tốt như thế? chị có chút quà muốn cảm ơn em đó thôi."
đang muốn trả lời thì sunghoon kéo áo cô, cô thấy anh đưa điện thoại lên, bảo cô nhìn vào, cô lại khó hiểu nhưng thấy mặt anh lạnh tăng như ý bảo. 'em không làm theo thử xem'
cô nuốt nước bọt. "chị đang ở đâu?"
"chị đang ở quán koni, em đến đó đi."
cô lại nhìn sunghoon, thấy anh ra hiệu gật đầu, cô thở dài.
"dạ vâng, vậy khoảng 15 phút nữa em sẽ đến."
cô cúp máy nhìn sunghoon.
"tiên sinh, vậy tôi..."
"đi thôi." anh chen ngang, vẻ mặt có chút vui mừng, anh gấp gáp chỉnh lại quần áo cũng không đợi jina nói thêm lời nào, kéo tay cô ra khỏi phòng.
jongseong thấy sunghoon kéo tay jina muốn đi vào thang máy, hắn nhướng mày với sunghoon.
"mới đây đã xong rồi sao?"
heeseung nhìn theo nhưng mắt lại dán lên hai tay của hai người, không nói một lời đi nhanh đến chắn ngang hai người, giọng lạnh tanh.
"đi đâu?"
"có liên quan gì cậu, tối nay jina là của tôi, cậu đừng quên cậu đã tặng jina cho tôi một đêm, đương nhiên tôi phải tranh thủ rồi."
sunghoon nóng lòng lại nói thêm.
"heeseung, cậu muốn nuốt lời sao? không lẽ, cậu..."
mày gã càng nhíu chặt hơn, gã không nói gì nữa xoay người đi đến ghế sofa, tiếp tục uống rượu.
heeseung biết sunghoon này đang muốn trêu cợt gã. động tâm ư? dù cho có vạn kiếp, gã cũng không có hứng thú với jina, dù cô ta có lên giường với bao nhiêu tên đàn ông thì cô ta cũng chỉ là món đồ chơi của gã, chỉ có thế thôi.
jina nhìn heeseung, từ đầu cô biết kết quả của mình ra sao, cô không hề mơ mộng gì hết, cuộc sống còn dài, cô vẫn sống tiếp, vẫn đi tiếp con đường mình đã vạch ra sẵn, lạnh lùng xoay người đi theo sunghoon lên xe, cũng không ngoái đầu lại nhìn.
"nếu cảm thấy không làm được thì đừng cố chấp."
jongseong trầm giọng, khi hắn thấy phản ứng của heeseung thì biết tên này chắc đã động tâm nhưng cũng không chắc bởi cảm xúc của heeseung ngay cả hắn làm bạn đã lâu với heeseung cũng không phân biệt được nên chỉ đoán mò mà thôi.
"cậu ở lại vui vẻ, tôi có việc đi trước. inhye mình đi."
bỏ lại một câu, jongseong ôm eo cô bé nhỏ đi ra khỏi quán rhythm.
heeseung dựa vào sofa, mắt nhắm nghiền, hôm nay uống hơi nhiều nên đầu óc có vấn đề, tự nhiên lại làm chuyện không đâu, gã lắc mạnh đầu xoay người nhìn yerin.
tay gã vuốt nhẹ môi cô, lại vuốt xuống xương quai xanh, tay bóp nhẹ ngực cô.
"đêm nay nếu em không làm tôi hài lòng thì đừng mong ra khỏi cánh cửa này."
sau đó gã cúi đầu hôn xuống, yerin cũng đáp lại nồng nhiệt.
mấy tên vệ sĩ biết thế lui ra hết, chỉ còn lại hai cơ thể đang quấn lấy nhau trong không gian rộng lớn.
...
trong quán cafe koni, sunghoon ngồi kế jina và đối diện là geunji, không khí có chút mất tự nhiên nhưng cũng bị geunji phá bỏ.
"jina, cái này tặng em, mong rằng em sẽ thích nó."
jina mở cái hộp nhỏ ra xem, bên trong là một chiếc khăn lụa quấn cổ màu xanh nhạt.
"nó được dệt bằng tơ tằm, không phải bằng lụa thường đâu."
jina sửng sốt sau đó hiểu ý, cô khẽ cười.
"chị đừng hiểu lầm, em chỉ là thấy nó rất mềm, cứ mãi lo sờ nên quên nói với chị, em rất thích, cảm ơn chị nha."
đối với cô, mấy loại trang sức quý giá không quan trọng bằng tấm lòng, đương nhiên nhận món quà đơn giản thích hơn mấy món đắc tiền nhiều.
"quà của anh đâu?"
park sunghoon bị cho ra rìa nãy giờ, nhịn không được lên tiếng.
"anh rể, em thấy anh rất dư tiền, có thể tự mình mua lấy, đâu cần nhận mấy món rẻ tiền này của em làm gì?" geunji mỉa mai.
"quà của anh đâu?" vẫn lặp lại câu cũ nhưng giọng nói đã có chút khó chịu.
"nếu anh rể muốn quà vậy đi tìm chị của em mà lấy, chị ấy mới về nước, chắc sẽ có quà tặng anh đó thôi."
"anh sắp ly hôn với chị em rồi, không cần cứ gọi anh rể thế đâu?" anh lạnh nhạt nói.
geunji mặt cũng đóng băng. "chị ấy là vợ của anh."
"vậy thì sao? không hợp, không vui vẻ, ly dị, chuyện rất bình thường."
"jina, sao em lại đi chung với anh rể chị vậy?"
geunji không muốn gây chuyện nên đổi đề tài mà cô cũng rất muốn biết vì sao jina lại đi chung với sunghoon.
"tiện đường nên anh cho em ấy quá gian. anh cảnh cáo em, không được gọi anh rể nữa, anh sắp ly hôn rồi."
không đợi jina giải thích, sunghoon nói thay, thật ra anh cũng không muốn geunji biết chuyện vừa rồi mình đang muốn lên giường với jina.
"chị ấy đã có thai với anh, anh phải chịu trách nhiệm với chị ấy."
geunji lại xoay lại đề tài cũ, tức giận nói.
sunghoon nghe xong, mắt đầy tơ máu, tay nắm chặt nổi cả gân xanh.
"chịu trách nhiệm? jeon geunji, nếu em muốn anh chịu trách nhiệm, anh đồng ý."
anh lạnh lùng đứng dậy, tay hướng tới geunji kéo cô ra khỏi quán cafe.
trước đó quay lại nhìn jina nãy giờ ngồi ngây đơ tại chỗ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"jina, việc hôm nay cảm ơn em, sau này có chuyện gì cứ gọi cho anh."
ngay sau đó, jina chỉ thấy geunji bị sunghoon mạnh tay đẩy vào xe, chiếc xe cũng từ từ mất hút.
trong lúc này, jina vẫn chưa tiêu hóa hết mọi chuyện nhưng điều cô còn biết rõ, khi nãy là sunghoon chở cô đi, vậy bây giờ cô về bằng cách nào? cô không có mang theo tiền, chỉ đủ trả tiền cafe thôi nha.
đi bộ cả chục cây số, gần một tiếng đồng hồ cô mới lếch về được biệt thự, hôm nay toàn gặp chuyện chẳng ra làm sao? bây giờ cả người rất mệt, muốn về ngâm nước nóng, sau đó đánh một giấc thật thoải mái mới được.
vừa vào trong sảnh, một luồng khí lạnh lẽo lan khắp phòng, cô rùng mình một cái đi nhanh lên lầu, chắc tại trời lạnh nhưng sao giờ này mọi người ngủ sớm thế, xem sơ đồng hồ mới biết gần mười giờ rồi.
"đứng lại."
âm thanh phát ra từ chỗ ghế sofa, giờ cô mới phát hiện heeseung đang ngồi ở đó, vì không có đèn nên cô không thấy vẻ mặt tối sầm của gã.
"tôi thấy hơi mệt, tôi ngủ trước."
vừa đi vài bước thì bị ai đó kéo mạnh, cả người ngã vào lòng gã, ngước mắt nhìn thì chạm vào đôi mắt đang bừng bừng lửa giận của gã. gã phát điên sao?
tay gã siết chặt eo cô, tay kia sờ lên mặt cô.
"đúng là yêu nghiệt, bất cứ nơi nào cũng có thể câu dẫn đàn ông."
jina cứng người, sao đó hiểu được chuyện gì, cô cười lạnh.
"lee tiên sinh, theo như tôi biết thì ngài là người bảo tôi đi câu dẫn sunghoon thì phải?"
bảo cô hầu bạn gã, giờ nói cô câu dẫn, gã là loại người gì chứ?
cằm bị siết chặt, cô nhíu mày nhìn gã.
"em rất thích đối chọi với tôi phải không? em nghĩ làm như thế sẽ có hậu quả gì?"
gã bình thản nói, cô quả thật yêu nghiệt, mới đây vừa hoan ái cùng yerin xong, giờ ở cạnh cô lại có phản ứng.
mùi rượu cùng mùi thuốc lá phà lên khuôn mặt trắng nõn, jina càng nhăn mày. gã đã uống bao nhiêu rượu rồi.
"lee tiên sinh, tất cả là ngài bảo tôi, không phải tôi đã rất nghe lời đó sao? rốt cuộc ngài muốn tôi phải làm như thế nào nữa chứ?"
"rất nghe lời? nếu đã nghe lời như thế, vậy bây giờ làm cho tôi thoả mãn đi."
jina trừng mắt, tay đặt lên ngực gã giữ khoảng cách.
"lee tiên sinh, hiện giờ tôi rất mệt, ngài tha cho tôi lần này được không? tôi..."
chưa nói hết câu đã bị gã đặt xuống sofa, cô hoảng sợ đẩy gã ra nhưng tay bị chế trụ.
"lee... á."
một vật nóng hổi mạnh mẻ xâm nhập, cô cắn chặt răng, không biết khi nào gã đã xé mất quần lót của cô, một giọt nước mắt không tự chủ rơi xuống, thật sự rất đau.
"mệt sao? tôi không nghĩ với khả năng của sunghoon sao có thể để em dễ dàng ra về thế được."
lời nhục mạ liên tiếp phun ra từ miệng gã.
"kĩ thuật trên giường kém đến thế, thôi thì để tôi dạy cho em, sau này còn có thể dùng thân thể của em giúp tôi kí kết hợp đồng."
"câm miệng, anh là tên cầm thú... cút ra khỏi người tôi ngay."
sự chịu đựng đã đến giới hạn, cô hét lớn, tay bị chế trụ trên đỉnh đầu không cựa quậy được, cô chỉ có thể dùng sức hét lên nhưng môi lại bị gã chặn lại, không phải hôn mà là cắn, mùi máu tanh cũng chảy trên khóe miệng rất đau.
"ưm... cầm... thú... thối... tha... á..."
heeseung ra vào càng lúc càng mãnh liệt, khiến jina không thể la hét được nữa mà chỉ kêu đau nhưng chỉ ít phút sau, tiếng rên rỉ lại vang lên bởi động tác gã bắt đầu chậm lại.
"sao không mắng nữa đi? hừ, đàn bà phóng đãng vẫn ti tiện như thế, miệng cứ bảo không nhưng thân thể lại cắn chặt tôi như thế. hèn hạ."
gã thật sự phát điên, khi thấy cô bị sunghoon kéo đi, gã cư nhiên muốn đuổi theo nhưng vì hai chữ "động tâm" kia mà gã đã bỏ ngay ý định điên khùng đó.
cứ nghĩ cùng yerin hoan ái xong sẽ quên hết những chuyện làm gã đau đầu nhưng lại càng khiến gã phiền lòng hơn thế là tự lái xe đi tìm cô.
thấy cô cười nói vui vẻ với sunghoon mà nụ cười đó chưa bao giờ có với gã, gã lại đâm ra tức giận. gã biết rõ vì sao? bởi vì cô là đồ chơi của gã, tất cả của cô chỉ dành cho gã, gã không muốn ai đụng vào đồ chơi của mình, trừ khi gã chơi chán cũng tự mình hủy diệt chứ không muốn bố thí cho ai khác, kể cả bạn thân cũng thế.
nghĩ như vậy, lực bỗng mạnh hơn, gã phải cho cô bài học, cho cô biết nếu là món đồ chơi thì phải biết nghe lời, chọc giận gã sẽ không có kết quả tốt.
jina nước mắt rơi lả chả trên khuôn mặt tái nhợt, thân dưới như bị xé rách ra, rất đau nhưng sao miệng cô lại kêu ra nhưng tiếng đáng khinh như thế, cắn chặt môi, trừng mắt nhìn tên cầm thú phía trên.
"kêu lên cho tôi." thấy cô cắn môi, gã bóp cằm cô mạnh hơn, lực phía dưới không vì thế mà chậm lại.
"heeseung, tôi hận anh, tôi nguyền rủa anh không có kết cục tốt."
gã không lấy làm tức giận, nhếch môi châm chọc.
"hận tôi, em cứ hận đi, nguyền rủa tôi, em cứ việc, mạng sống là của tôi, trừ khi tôi muốn chết, không ai có quyền lấy mạng của tôi hết, nếu có thì kết cục của hắn chỉ có sống không bằng chết mà thôi."
"nhất định sẽ có báo ứng... á."
vừa nói một câu thì gã lại nhanh hơn, cô lại hét lớn, mà gã thì cười khoái trá.
ba tiếng trôi qua, rốt cuộc gã cũng ngừng lại, phóng thích thứ dơ bẩn bên trong cô, từ từ rút ra rồi đứng dậy, chỉnh lại quần áo, lại nhìn jina, mặt lạnh băng.
"tránh xa sunghoon ra, nếu không nghe lời... đừng trách lần sau tôi không nương tay."
quăng xong một câu, gã đi lên lầu, hướng về phòng làm việc.
jina nằm đó bất động, hạ thân đau nhức, cả người không chút sức lực.
cô rốt cuộc đã làm cái gì, không phải đều do gã muốn thế sao? gã muốn cô lên giường với sunghoon, bây giờ bảo tránh xa sunghoon ra, gã bị điên phải không? tính tình gã như trang sách, cứ lật mãi như thế dù cô có ba đầu sáu tay cũng không theo kịp, nhưng giờ... còn cách nào sao?
cố gượng dậy đi lên nhưng lại trượt xuống, chân cô run rẩy, thật không đứng nỗi rồi.
"cô jina." dì min từ đâu chạy ra, đỡ lấy jina.
từ lúc jina trở về bà đã biết và những gì nghe thấy kể cả nhìn bà cũng không bỏ sót, không biết cậu chủ sao lại như thế? từ đó đến giờ đây là lần đầu thấy cậu chủ nổi giận đến vậy, cô jina rốt cuộc đã chọc giận cậu chủ chuyện gì?
"a... máu." bất chợt nhìn lên ghế sofa là một vệch máu lớn, lại nhìn jina đã thấy váy cô cũng dính một ít.
"cô jina, để tôi đi gọi bác sĩ."
"không cần... dì min, dì đỡ cháu lên phòng được không? cháu rất mệt."
jina yếu ớt nói, giọng có chút khàn khàn có thể do đã hét lúc nãy.
"nhưng..."
"cháu không sao... dì làm ơn giúp cháu với."
dì min đành làm theo, dìu jina lên phòng.
đi vào trong phòng, cô bảo dì min đi ra, sau đó lấy một bộ quần áo, chật vật đi vào nhà tắm.
dòng nước chảy xuống khắp người khiến thân thể cô thoải mái hơn, kì cọ thật sạch sẽ, hạ thể hơi đau nhưng cố gượng tắm cho xong, cũng không suy nghĩ nhiều.
đi ra phòng, cô ngồi nhìn ra cửa sổ, đôi mắt trong trẻo sâu thẳm, vẻ mặt không cảm xúc, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên như chỉ là vô thức, cả người cô tựa như một con búp bê mất đi trí giác, ngồi đó ngắm trăng.
.
.
.
không biết đã bao lâu, cửa phòng mở ra, heeseung đi vào nhìn cô gái đã ngủ trước mắt, gã đang trong phòng xem các hạng mục, thì dì min đi vào nói với gã nguyên trạng của cô.
lúc đó gã biết gã đã quá nặng tay, nhưng chỉ là gã muốn trừng phạt cô một chút thôi, giờ thấy cô như thế, gã bỗng áy náy.
đi đến bên giường xốc chăn lên, gã nằm xuống ôm cô vào lòng, cảm thấy hơi thở đều đặn nghĩ chắc cô đã ngủ, gã thở dài nhắm mắt, thôi thì ngày mai tính vậy.
cảm nhận người đàn ông bên cạnh đã ngủ say, jina đột nhiên mở mắt, môi cười nhạt, đôi mắt càng sâu thăm thẳm hơn.
...
đứng trước là tòa cao ốc 68 tầng, được thiết kế bằng bê tông cốt thép và kính cao 262 mét, jina cùng hayoung cứng cả người, nhất là jina, cô biết heeseung có thế lực cùng gia thế lớn mạnh như thế nào nhưng không nghĩ tòa cao ốc này cũng nằm trong gia sản của gã, càng ngày cô càng hụt hẫn, ý nghĩ trả thù càng ngày càng xa vời.
nghĩ đến heeseung, tuy ngày hôm sau gã có gọi bác sĩ gong đến chữa trị cho cô nhưng cô cũng không nói một lời với gã, qua ngày sau thì gã biến mất, nghe dì min nói là gã đi bàn chuyện làm ăn bên pháp, năm ngày sau mới về.
như thế cũng tốt, trong thời gian này không gặp gã, cô thấy thật thoải mái, lại có thể đến tiệm cháo cùng hayoung phụ dọn hàng, tuy không còn làm ở tiệm cháo nhưng cô vẫn hay đến dọn dẹp, ông bà chủ cũng rất vui vẻ khi thấy cô đến, cô cảm thấy nơi đó giống mái nhà thứ ba của cô vậy, lúc đó trong đầu cô chợt ước nguyện nếu heeseung đi luôn không trở về thì tốt biết mấy.
"jina... hay là chúng ta về thôi, lỡ họ không nhận thì mất mặt chết."
hayoung chân muốn nhũn cả ra, nếu thật sự bị từ chối thì đào đâu ra cái lỗ trong tòa cao ốc này để chui đây.
"đừng nói nhảm nữa, vào thôi." jina thở dài, kéo tay hayoung đi vào trong. heeseung đã chịu ký tên thì cô việc gì phải sợ.
hayoung nhăn mày đi theo jina, trong lòng thầm nghĩ.
'biết vậy khi nãy đã mua thêm khẩu trang cùng kính đen.'
từ ngoài đi vào trong, mắt hai cô gái như được khai sáng, tòa cao ốc này bên ngoài được thiết kế rất tinh xảo, còn bên trong vừa sang trọng, lại uy nghiêm lộng lẫy, khiến người nhìn vào không khỏi tặc lưỡi khen ngợi.
đến bàn tiếp tân, một cô gái với mái tóc xoăn ngắn, môi to son đỏ khẽ cười nhìn hai người.
"không biết tôi có thể giúp được gì cho hai vị?"
"chào chị, tôi tên jo jina, còn đây là oh hayoung, chúng tôi đến để nộp hồ sơ xin thực tập."
lời vừa nói xong, cô tiếp tân đã nhìn hai người với ánh mắt quái lạ nhưng chỉ trong chốc lát lại tỏ nụ cười như cũ.
"xin mời hai vị theo tôi." cô tiếp tân gật đầu rồi cùng hai cô gái vào thang máy.
thang máy đi thẳng đến lầu 67, ba người bước đến một bàn làm việc lớn, một cô gái tóc hơi xoăn dài, đôi mắt phượng quyến rũ cùng dáng người đẹp như người mẫu đang chăm chú xem màn hình vi tính.
"thư ký seo, đây là jo jina cùng oh hayoung, họ nói đến xin thực tập."
cô gái nhướng đôi mắt phượng chăm chú nhìn hai nàng nhưng mắt lại dán chặt vào jina.
"được rồi, cô xuống dưới tiếp tục làm việc đi."
tiếp tân gật đầu cũng không nói thêm, chỉ liếc nhẹ hai cô nàng rồi đi vào thang máy.
"các cô đi theo tôi."
thư ký seo đứng dậy đi cùng họ, vừa đi vừa nói.
"tôi là seo soojung, là thư ký riêng của lee tổng, các cô có thể gọi tôi là thư kí seo, sau này các cô sẽ theo tôi làm việc và đây là bàn làm việc của hai cô."
seo soojung nói xong cũng chỉ vào hai bàn làm việc đối diện nhau, ánh mặt vẫn nhìn jina.
"xin lỗi, nhưng chúng tôi thuộc chuyên ngành kế toán chứ không phải thuộc chuyên ngành thư ký, không biết có nhầm lẫn gì ở đây hay không?"
jina tuy nói nhưng ánh mắt vẫn quan sát soojung, cô nhớ đây là lần đầu gặp cô ta nhưng không hiểu vì sao cô ta cứ nhìn mình mãi, không lẽ cô ta có quen biết jina hay sao?
"xin lỗi nhưng tôi chỉ làm theo mệnh lệnh của cấp trên, lee tổng cũng có nói các cô cũng có thể không làm, các cô có thể tự mình quyết định." soojung không khách khí nói.
jina cố nến cơn tức trong lòng, đành mặt kệ tên thối tha đó muốn làm gì, chỉ cần có chữ ký của gã cho cô tốt nghiệp là được.
"thư ký seo chắc đã hiểu lầm, tôi chỉ là muốn hỏi lý do thôi, công việc này dĩ nhiên chúng tôi rất cần, mong sau này thư ký seo sẽ chỉ bảo thêm."
jina đưa tay ra muốn bắt tay với soojung nhưng cô ta vẫn không động đậy, cô cười gượng rút tay về.
hayoung thì than thầm, mới vào làm đã thấy tình huống không mấy lạc quan rồi, chỉ cầu mong sóng gió đừng ập đến, dù jina chống chọi nỗi nhưng cô thì không.
"seohyun, chaewon, hai cô đem một ít công việc của mình cho bọn họ làm, cũng nhớ đừng vì họ là thực tập mà chỉ cho mấy việc cỏn con, tập đoàn lee thị chỉ đào tạo ra nhân tài chứ không phải đào tạo phế thải."
seo soojung nói xong, quay người bước đi, jina cau mày, cô chắc chắn lúc trước jina chắc đã làm gì soojung nên bây giờ cô ta mới trả đũa như thế.
"cô là jo jina?"
cô gái tên seohyun nhìn jina, soi mói từ đầu đến chân, tỏ ra nụ cười khinh miệt.
seohyun cũng không đợi jina gật đầu mà đi đến bàn làm việc cách đó không xa, một lúc sau ôm về một chồng tư liệu, giọng lanh lãnh như chim hót.
"từ đây cho đến tan tầm, cô phải đánh xong mấy phần văn kiện này, sau đó photo mỗi thứ thành mười bản, như thế cô có thể về"
"nhiêu đây tới tan tầm cũng chưa xong." hayoung lẫm bẫm.
"đó là của cô ta, cái này mới là của cô, cô cũng làm y hệt như thế."
chaewon cũng ôm một chồng đến, hayoung muốn xỉu.
hai cô gái nhìn nhau nhếch môi cười, không nói gì thêm lặng lẽ đi về bàn làm việc của mình.
"jina, rốt cuộc cậu kêu tớ đi theo để chết cùng cậu phải không?"
hayoung mặt méo xẹo nói.
"chỉ ba tháng, cố lên."
jina nói xong thì ngồi vào bàn làm việc, bắt đầu cuộc chiến sống còn với chồng núi trước mặt.
nếu heeseung muốn khó dễ cô thì cô sẽ đối mặt chứ không trốn tránh, vì bằng tốt nghiệp, cô bất chấp, còn con đường cô đã vạch ra nên phải cố gắng nhiều hơn.
...
vất vả làm xong một nữa cũng đến giờ ăn trưa, jina cùng hayoung muốn đánh nhanh rút gọn nên họ xuống tầng 52, đó là nhà ăn kiêm luôn phòng giải trí cho nhân viên công ty, hai người đánh chén thật nhanh rồi lên phòng làm việc tiếp.
sau khi ăn xong, jina đi vào nhà vệ sinh, cô ngồi trong phòng vệ sinh suy nghĩ chuyện hồi sáng cộng thêm chuyện khi nãy ăn trưa, ánh mắt của mọi người luôn dõi theo cô cùng hayoung nhưng cô thấy rõ họ đều nhắm vào cô.
'không lẽ việc cô đi đường tắt đã có người biết."
tự cốc đầu mình, cô không thể suy nghĩ như thế, chuyện đó là không thể, bởi đây là lần đầu cô bước vào lee thị, quan hệ giữa cô và heeseung cũng chả có ai biết, trừ khi...
"nè, cậu nói thử xem, rốt cuộc con nhỏ họ jo đó có quan hệ gì với lee tổng của chúng ta vậy?"
"vậy cậu nghĩ nó có quan hệ gì với lee tổng?" câu hỏi này là của seohyun, cô ta vừa to son vừa nói.
jina sửng sốt, tại sao họ lại biết nhanh như thế? chuyện cô và heeseung không thể mới đây đã đồn đến công ty được.
"cô ta là tình nhân của lee tổng phải không?" chaewon mắt sáng rực, tiếp tục nói.
"hèn gì, mới chỉ là sinh viên mà được vào tập đoàn lee thị làm việc, trong khi đó chỉ là thực tập mới ghê chứ? con nhỏ này bề ngoài thấy cũng hiền lành nhưng không ngờ thủ đoạn cũng gớm thiệt."
"tôi còn nghe nói, lúc trước cô ta từng là bạn gái của lee eunsang nữa cơ đấy." seohyun tiếp tục soi mói.
chaewon trợn mắt. "cái gì?" cô ta sờ cằm, một lúc sau lại nói.
"vậy là hiểu rồi nhá, chắc lại giống mấy con nhỏ lẳng lơ lúc trước, ngoài mặt thì muốn câu dẫn lee eunsang nhưng thật chất là muốn lên giường của lee tổng chúng ta rồi. hạ tiện thật."
"tôi không hiểu lee tổng nhìn trúng cô ta ở chỗ nào, người thì lùn, lại ốm yếu, chỉ có khuôn mặt nhìn cũng khá xinh, ngoài ra chẳng có cái gì phải khiến đàn ông nổi thú tính hết."
seohyun càng nói càng đắc ý, cô không nghĩ mình lại thua con nhỏ kia, nhìn cô còn hấp dẫn hơn nhiều.
"chắc chủ tịch muốn đổi khẩu vị đó thôi, con nhỏ đó chắc cũng chẳng trụ được bao lâu đâu, dạng con nít miệng còn hôi sữa đó đến cả liếm gót giày cho lee tổng còn thấy tiếc nữa là khác."
như nhớ ra điều gì, chaewon lại hỏi tiếp.
"vậy còn nhỏ bạn của nó thì sao? không lẽ cũng là tình nhân?"
"cái đó thì tôi không biết nhưng chắc cùng một giuột mà thôi."
"thật ghê tởm, không lẽ buổi tối hai đứa nó cùng hầu hạ chủ tịch sao? kinh thật đấy."
tiếng nói không khách khí cùng ngữ điệu chế giễu đó lọt hết vào tai jina, cô thật không thể nhịn được nữa, dù là ai gây ra nhưng cô cũng phải lấy lại công bằng cho mình.
"không nghĩ là trong nhà vệ sinh đã bốc ra mấy mùi kinh dị rồi mà cũng không bằng hai cái miệng của hai chị. thối chết đi được."
jina vừa nghe đã biết là hayoung, cô cũng ra theo.
chaewon cùng seohyun thấy hai cô gái từ hai hướng đi ra, cũng không thấy chột dạ vì nói xấu kẻ khác mà còn lớn tiếng.
"con quỷ cái, mày nói ai miệng thối hả?"
"trong đây có bốn người, tôi không có điên mà tự đi nói mình, cũng không có đứt giây thần kinh nào mà đi nói bạn của tôi, vậy chị nghĩ xem?"
"mày..." chaewon tức điên lên muốn tát hayoung nhưng bị jina nắm chặt tay lại.
"chị chaewon, chúng tôi mới vào làm, không hiểu biết nhiều nên mong chị chỉ dạy nhiều thêm nhưng không phải là chỉ dạy bằng cách này."
giọng jina rất bình tĩnh nhưng đôi mắt có chút lạnh lẽo.
"hứ, loại đàn bà ti tiện chỉ biết bám lấy đàn ông như mày thì có tư cách gì nói chuyện với tao?"
"chaewon, chúng ta là người thượng lưu chứ không phải hạ lưu, đừng làm mất thể diện của bản thân."
seohyun nho nhã nói, dù gì cũng phải giữ thể diện một chút, cô vẫn muốn chơi tiếp, không muốn kết thúc nhanh như vậy.
chaewon nghe vậy mới biết mình đã quá thô lỗ, cô hắng giọng nhưng vẫn nói mỉa mai.
"seohyun, cậu nói đúng lắm, mấy loại hạ lưu như thế, nói chuyện lâu chỉ phí nước bọt."
lại nhìn về hayoung.
"chỉ là hai con nhóc, thật không biết lee tổng nghĩ sao nữa? à... chắc trên giường hai đứa phối hợp rất ăn ý nên mới được lee tổng chú ý phải không?"
chaewon nhếch môi cười khinh.
"đàn ông chỉ thích mấy thứ mới mẻ, cứ dùng hoài mấy chiêu cũ rích đó sẽ rất nhàm chán, chị khuyên hai em nhớ học thêm mấy chiêu trên phim av nhiều vào, có thể có hữu ích đấy."
"chị..."
"hayoung."
jina nắm chặt tay hayoung, cô không muốn mới ngày đầu đã gây náo loạn như thế, cái gì cũng phải chờ, cái gì cũng phải nhịn.
"chaewon, chúng ta đi thôi, ở đây toàn mùi hạ đẳng, nghe muốn thối cả mũi."
chaewon cùng seohyun cười khoái chí đi ra ngoài, hayoung mắt lóe lữa giận tím mặt, cô trừng jina.
"cậu sao vậy? sao không để tớ đấu với họ, chúng ta hai người không lẽ đấu không lại bọn họ sao?"
"cậu muốn ngày đầu đi làm đã bị đuổi rồi sao? đừng gây chuyện nữa."
"nhưng họ gây chuyện trước cơ mà?"
jina thở dài, giải thích.
"ngay từ khi bước vào công ty, cậu phải hiểu rõ chúng ta sẽ phải đối mặt những gì kia chứ?" jina nhìn hayoung với ánh mắt hối lỗi.
"xin lỗi hayoung, đáng lẽ tớ không nên kéo cậu theo cùng, khiến cậu bị vạ lây."
"xì... lỗi phải gì ở đây, tớ cũng biết sẽ phải gặp mấy tình huống này rồi, chỉ là không nghĩ mới ngày đầu đã phải hứng đạn."
hayoung an ủi jina, ngay từ đầu cô cũng biết việc đi đường tắt chắc chắn sẽ bị dị nghị nhưng vì muốn bảo vệ jina không bị ăn hiếp nên chấp nhận đi theo nhưng xem ra cô cũng bị cuốn vào luôn rồi.
"chúng ta về phòng làm việc thôi, còn cả đống hồ sơ đang đợi chúng ta nữa đó."
jina không muốn bàn về việc này nữa, đánh sang chuyện công việc rồi kéo hayoung ra khỏi phòng vệ sinh.
hayoung cô tỏ nụ cười, hết chuyện này lại tới chuyện khác, cầu mong ba tháng chớp mắt sẽ qua thật nhanh.
hayoung mặt ủ mày chau đi theo sau jina nhưng không thấy được vẻ mặt của cô nàng lúc này.
khuôn mặt lạnh băng, đôi mắt trong veo giờ đầy nộ khí, cô nhịn một bước nhưng tiến trăm bước, cô không dễ gì để cho qua chuyện, cô không chạm vào họ nhưng họ lại muốn chạm vào cô vậy đừng trách cô, cô cũng chỉ muốn tự vệ mà tôi.
hai người họ ra khỏi phòng vệ sinh nhưng không biết phía sau còn một người mới từ phòng vệ sinh đi ra, đôi mắt sắc bén pha chút giảo hoạt nhìn bóng jina.
"coi như cô không may."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro