Chương 30
Tống Tuần trở lại với nhịp sống như trước, cậu hoàn toàn không bước chân ra ngoài, ngoan ngoãn đợi Lý Thời Trữ về nhà.
Dạo gần đây Lý Cảnh Hòa thường xuyên đến nhà nội chơi, thời gian ở nhà cuối tuần rất ít.
Tống Tuần chỉ thích ở trong nhà.
Cậu thích nằm dài trên ghế sô pha, mở ti vi bật hoạt hình, cậu không chút tâm vào xem mà chỉ nghe, sau đó thường xuyên ngủ quên mất.
Có lúc Lý Thời Trữ sẽ không ngại lãng phí ba mươi phút lộ trình chỉ để về ăn cơm trưa cùng Tống Tuần.
Cuối năm Lý Thời Trữ đầu tắt mặt tối, bận quyết toán các hạng mục và các công trình, bận đến mức chân không chạm đất.
Về đến nhà vừa ôm Tống Tuần đã ngủ mất, đến bây giờ mới coi như hoàn thành hết, lâu rồi hắn khó có được một giấc ngủ an lành.
Tống Tuần gội đầu cho Lý Thời Trữ, hắn nằm trên ghế dài, để những ngón tay mềm mại thon thon luồn vào mái tóc ngắn, vừa giúp hắn xoa bóp thư giãn vừa nhẹ nhàng gội đầu.
Lý Thời Trữ sảng khoái nhắm mắt, mỗi một động tác của Tống Tuần hắn sẽ có chút phản ứng biểu hiện của sự hưởng thụ.
Tống Tuần dè dặt hỏi hắn, "Ông xã, thế này có đau không?"
"Không đau, thoải mái lắm." Tay Tống Tuần xoa bóp vừa nhẹ vừa dịu dàng ấn lên các huyệt đạo, làm cả người hắn lâng lâng như đang phiêu trên mây trời, cảm giác mệt mỏi cứ thế mà bay mất.
"Học lúc nào vậy? Ở nhà sao biết mấy cái này?"
Tống Tuần cười đắc ý, "Em học trên ti vi đấy, còn chưa thử với ai đâu, anh là đối tượng thử nghiệm của em."
Lý Thời Trữ mở mắt, ánh đèn vàng dịu dàng nơi vách tường chiếu vào người Tống Tuần làm nổi bật vẻ đằm thắm an tĩnh, "Thử nghiệm rồi còn muốn mát xa cho ai?"
Tống Tuần nghĩ một lúc, dường như vấn đề này thật khó để cậu nhanh chóng trả lời, cuối cùng Tống Tuần hụt hẫng nói, "Chẳng có ai nữa, có mình anh à."
Lý Thời Trữ cảm thấy sức tay của Tống Tuần nhẹ đi hẳn, hắn cười, "Thích mát xa cho người khác vậy à? Cho em làm ở tiệm tẩm quất nhé?"
Tống Tuần không trả lời, nhưng sức trên tay mạnh hơn như đang trút giận.
Cậu thích gã đàn ông dỗ dành trong những lúc giận lẫy thế này.
Nhưng Lý Thời Trữ vẫn chẳng nói gì, thậm chí tỏ ra rất hưởng thụ khi Tống Tuần mạnh tay hơn, hắn nhắm mắt thở đều.
Tống Tuần tưởng hắn đã ngủ nên xả bọt trên tóc đi, dịch cái chậu ra sát lại nhìn mặt hắn.
Cậu như một chút mèo tò mò, nghiêng đầu ngắm gã đàn ông.
Đột nhiên hắn mở mắt, ánh mắt họ chạm nhau.
Hốc mắt hắn rất sâu, con ngươi đen láy, ý cười dịu dàng nồng nàn khiến người ta say mê.
Trong khoảnh khắc đó Tống Tuần cảm thấy má mình nóng bừng, gã đàn ông mở miệng nói, "Đưa lưỡi ra."
Tống Tuần ngoan ngoãn lại gần hơn, cúi đầu nhìn thẳng vào mặt hắn đưa đầu lưỡi ra, bỗng gã ôm lấy cổ Tống Tuần kéo xuống một chút, ngậm mút đầu lưỡi của cậu.
Mới đầu Tống Tuần còn có thể vừa hôn môi vừa xoa bóp huyệt thái dương cho Lý Thời Trữ, nhưng về sau dần dần trở nên phân tâm, tay tì lên ghế hai chân nhũn ra, nụ hôn càng lúc càng ướt át.
Gã đàn ông kéo cậu vào lòng, "Nào, ngồi trong lòng anh xoa bóp."
Hai chân cậu dang rộng ngồi trên đùi Lý Thời Trữ, đôi môi dâng lên cho hắn, còn tay vẫn tiếp tục luồn vào mái tóc ẩm ướt để mát xa.
Bàn tay to lớn của hắn men theo làn da đùi mịn màng luồn vào trong váy, ôm lấy mông cậu nắn bóp.
Tống Tuần thở gấp trong nụ hôn say đắm này, đôi khi có cơ hội cậu phải há miệng thở, miệng vừa hé đã bật ra những tiếng rên rỉ dâm đãng.
Tay cậu đặt trên vai Lý Thời Trữ, tập trung vào nụ hôn của hai người.
Hơi thở nóng hập phả vào nhau như đốt cháy không khí, làm cả người trở nên nóng lên ngọn lửa dục nồng cháy khó tắt.
Tống Tuần ngậm mút môi dưới của hắn, từ từ hôn xuống cằm rồi hôn lên yết hầu.
Cậu như một chút mèo si mê dục vọng, mút đến mức hầu kết của gã đàn ông trượt lên xuống, giữ chặt đầu cậu không cho làm loạn, hắn hôn lên má Tống Tuần, hơi thở gấp gáp cũng vì thế mà phả bên mặt cậu.
Cậu vén mép váy lên lộ ra ngực và da bụng mềm mại, nhiệt độ trong phòng không hề thấp nhưng khi làn da chưa thích nghi với không khí vẫn cảm thấy lạnh, đầu nhũ nhỏ bé se lại dựng lên, xinh đẹp nổi bật trên khuôn ngực.
Tống Tuần ưỡn ngực đến bên môi Lý Thời Trữ, dùng đầu nhũ cọ lên môi hắn, cậu nhắm mắt hơi run lên, cần cổ ngả ra trông thật thánh khiết mà dâm dục, "Ưm, ông xã! ăn!"
Hiếm khi thấy cậu chủ động như vậy, hắn cũng đang nhung nhớ hương vị trên cơ thể cậu, đầu lưỡi liếm một vòng quanh đầu vú, tham lam ngậm cả quầng vú vào miệng phát ra tiếng nước ướt át.
Cơ thể thon gầy của Tống Tuần ửng lên một màu đỏ làm người ta muốn phạm tội, cậu không ngừng run rẩy vì răng của Lý Thời Trữ như muốn cắn đứt đầu vú nuốt xuống bụng.
Cậu ôm chặt lấy đầu hắn, tà váy ngủ rộng rãi rơi lên vai gã đàn ông, trông như đang bao bọc lấy một đứa trẻ sơ sinh ham ăn.
Tống Tuần chỉ cảm thấy mình như sắp bị Lý Thời Trữ nuốt sống, lực mút và lực cắn như muốn nuốt trọn cơ thể cậu, đầu nhũ bị răng cắn xước, máu rớm ra nhanh chóng bị hắn liếm đi.
Tống Tuần bị đau nhíu mày nhưng hôm nay cậu không thể cầu xin, mục đích của thiếu niên là hy vọng gã đàn ông vui vẻ.
Cậu đung đưa eo, ôm mái tóc còn ẩm nước của Lý Thời Trữ, bờ mông quyến rũ cọ lên bàn tay to dày của hắn.
Từ bụng đến ngón chân cậu chỉ mặc đúng một chiếc quần lót ướt sũng, bàn tay ấm áp khô ráo của gã đàn ông luồn vào trong quần lót bóp chặt lấy mông đùi cậu lưu lại những dấu đỏ ửng.
Quần lót bị gã đàn ông thô lỗ giật ra, cậu ngồi trên người hắn vén váy lên.
Gã đàn ông nhả đầu nhũ đáng thương ra rồi hôn lên bụng cậu, lần xuống bụng dưới hôn lên làn da từng chút một, cuối cùng dừng lại nơi hạt thân Tống Tuần.
Đầu lưỡi trơn trượt nghiền lên khe thịt nhỏ, luồn vào mút lấy âm vật vào miệng vừa cắn vừa mài, liếm đến mức Tống Tuần không chịu nổi mới lưu luyến rời đi.
Lý Thời Trữ cởi quần ra, dương vật dữ tợn cương cứng thẳng tắp bật vào đùi Tống Tuần, hung khí nóng bỏng như lưỡi lửa liếm qua làn da tê dại phát nóng.
Cậu tự banh hai phiến âm môi lộ ra huyệt thịt đỏ dâm đãng rồi cọ lên quy đầu to lớn, khi chạm vào thịt huyệt nhạy cảm như bị bỏng vội co lại, đôi môi nhỏ của Tống Tuần thở gấp.
Đôi tay gã đàn ông ngang ngược vuốt ve trên cơ thể Tống Tuần để lại những vết hằn trên làn da mềm mại trắng nõn, đôi lúc hông hắn thúc lên cắm vào huyệt thịt bướng bỉnh vẫn chưa chịu ngồi xuống.
Tống Tuần bĩu môi ngồi xổm hôn môi với gã đàn ông, nụ hôn kéo dài đến mức làm cậu chóng mặt, đôi mắt to tròn ướt hồng, cậu làm nũng, "Ông xã, em không dám ngồi, anh cắm vào được không? Em sợ!"
Gã đàn ông ôm eo cậu cười, "Sợ cái gì? Lúc cắm vào lại sướng đến mức kêu loạn cả lên."
Dương vật to lớn từ từ đâm vào hoa huyệt, vừa thô vừa dài như vĩnh viễn cắm không hết, Tống Tuần không biết nên yêu hay hận cảm giác căng đau này.
Cậu vô cùng khát vọng âm môi sớm chạm đến tinh hoàn của gã đàn ông, để sớm kết thúc sự hành hạ này.
Sau khi đã hoàn toàn vào hết gã đàn ông liếm cần cổ thanh mảnh của Tống Tuần, "Ông xã nhẹ nhàng lắm, không đau đúng không cục cưng."
Hắn ôm cậu lên rồi đặt xuống ghế dài, đè trên người cậu không ngừng thúc vào như muốn chơi hỏng Tống Tuần.
Dâm dịch bên dưới theo từng động tác thô bạo của hắn mà chảy ra, tinh hoàn vỗ lên miệng huyệt làm dâm dịch càng nhớp nháp chảy ra khắp xung quanh.
Tống Tuần nhũn người nằm trên ghế, mắt nhìn trần nhà, chân dạng rộng tiếp nhận dương vật đang mạnh mẽ đâm vào rút ra.
Những cú thúc làm cậu không ngừng bị xốc lên trên, luôn miệng phát ra tiếng rên dâm đãng, lúc thì giục gã đàn ông nhanh lên, lúc sau lại cầu xin hắn chậm lại, ai oán nói nơi đó căng rách mất.
"Sâu quá, ư... không được, tử cung hỏng mất, em sắp chết, a..." Cậu cắn gấu váy khóc nức nở, cổ tử cung bị quy đầu cực lớn nghiền lên nóng rực, dương vật chạm đến độ sâu không tưởng làm cậu có cảm giác buồn nôn vì bị đè ép, "Chết mất, đừng... hức, em sinh, sinh con cho anh."
Cậu khóc nấc, cánh mũi không ngừng phồng lên rồi xẹp xuống vì hít mũi, cánh tay dang ra kêu hắn ôm cậu, gã đàn ông cúi xuống hôn lên những giọt lệ, giọng nói trầm khàn, "Đừng khóc, kẹp chặt quá, bên dưới kẹp gãy anh mất cục cưng dâm đãng."
Tống Tuần cắn váy cọ lên cổ gã đàn ông, cậu tủi thân nghẹn ngào, "Không, em không kẹp, vì ông xã to quá, căng chết em mất."
Tống Tuần mềm nhũn vì những cái thúc vào của gã đàn ông, bên dưới cậu quấn chặt lấy hắn, mãi mới làm hắn bắn ra một lần.
Những ngày Lý Thời Trữ bận bịu hai người họ chưa có một lần làm tình tử tế, gã đàn ông tích nhiều, một lần bắn tinh đã làm bụng cậu căng đầy.
Bắn tinh xong gã đàn ông nằm trên người Tống Tuần hôn lên ngực Tống Tuần, khi cậu đang run nhẹ vì bị tinh dịch làm bỏng.
Nhưng hôm nay Tống Tuần rất khác thường, cậu chủ động cầm lên dương vật đang nửa cương của hắn, "Ông xã, em còn muốn!"
Lý Thời Trữ bật cười, "Đói khát đến mức này sao?"
Tống Tuần liếm đôi môi khô ráo của mình, "Em nhớ ông xã."
Gã đàn ông bị cậu kích thích liền bế cậu ngồi trên làm một lần nữa với tư thế cưỡi ngựa.
Tống Tuần ngồi trên người hắn, dương vật hung bạo thúc lên làm cậu sướng đến mức miệng chảy nước miếng, ánh mắt ngây dại như sắp ngất.
Lần thứ ba là lần làm tình mãnh liệt nhất, gã đàn ông đè cậu lên vách tường lạnh ngắt mà cắm vào, Tống Tuần gần như mất ý thức mặc hắn cắm vào trong rồi ôm đi tắm.
Sau lần lên đỉnh cuối cùng linh hồn cậu như đã phiêu xa khỏi trái đất, Tống Tuần vẫn run nhẹ, đôi môi cọ môi gã đàn ông, cổ họng khàn khàn, "Ông xã, em có ngoan không?"
Hắn lật Tống Tuần lại để cậu nằm trên bờ ngực rộng chắc của mình, hai người vừa hôn môi vừa thủ thỉ, "Cục cưng ngoan lắm, anh yêu em."
Sắc hồng trên gò má Tống Tuần vẫn chưa lui, trông thật non nớt đáng yêu, dường như cậu lấy thêm được một chút tự tin, lí nhí nói, "Ông xã, lần trước anh nói nếu em đến trường của Cảnh Hòa sẽ thưởng cho em."
Mắt hắn nhìn thẳng vào cậu, không biết đang đánh giá hay nhớ lại chuyện của hôm đó, "Ừ? Muốn thưởng gì nào?"
Tống Tuần hôn lên yết hầu Lý Thời Trữ, ngón tay bất an mân mê khắp nơi, cậu ấp úng mãi.
Hắn cũng không thúc giục mà hưởng thụ đầu lưỡi mềm mại liếm trên người hắn.
"Em, em muốn về thăm nhà." Cậu do dự rất lâu mới rụt rè nói ra.
Gã đàn ông không có phản ứng gì, "Ồ? Đây không phải nhà em sao?"
Tống Tuần sợ hắn trách mắng mình, hoảng loạn vội vàng phủ nhận, "Vâng, ở đâu có ông xã ở đó là nhà của em." Cậu nuốt nước bọt sợ hãi ôm chặt cổ gã đàn ông.
Hai người họ im lặng một lúc lâu, Lý Thời Trữ hô hấp ổn định nhắm mắt như đã ngủ say.
Mắt Tống Tuần vừa cay vừa nóng, nước mắt rơi trên cổ hắn vừa nóng vừa ướt, như làm bỏng cả trái tim hắn.
Cậu nức nở, "Em muốn về nhà, em muốn thăm ba mẹ, em muốn thăm chị gái."
Gã đàn ông mở mắt, im lặng nhìn Tống Tuần khóc một lúc, "Vì sao phải về, chúng ta thế này không tốt sao?"
Tống Tuần khóc nấc nói không thành lời, "Em, em chỉ muốn thăm họ, chỉ đến thăm thôi, có được không ông xã?"
Gã đàn ông cúi đầu lau đi nước mắt của cậu, "Em về rồi anh phải làm sao? Cảnh Hòa phải làm sao?"
Tống Tuần không ngừng lắc đầu, "Ông xã về cùng em, về cùng em được không? Em sợ, em sợ lắm."
"Anh về thế nào được? Hả? Em giải thích ra sao với bố mẹ?" Gã đàn ông chất vấn cậu.
Tống Tuần không trả lời câu hỏi của hắn, "Cùng về với em, em sẽ nói với họ em khỏe lắm, sống cùng anh rất hạnh phúc, ông xã, em xin anh."
Gã đàn ông bế cậu lên rút khăn giấy lau sạch nước mắt nước mũi cho cậu.
Nhìn Tống Tuần khóc nghẹn làm tim hắn như tan vỡ, hắn hôn lên má Tống Tuần, "Đừng khóc nữa, em phải ngoan, nghe lời ông xã sẽ đưa em về."
Tống Tuần nín thở, lời nói của Lý Thời Trữ làm cậu có cảm giác như đang mơ, cậu ôm chặt lấy cổ hắn ngoan ngoãn cọ, "Ông xã, anh tốt quá, em yêu anh, em yêu anh nhiều lắm."
Tay gã du di trên người cậu, Lý Thời Trữ hôn lên vành tai Tống Tuần nở nụ cười, "Ông xã cũng rất yêu em, nhưng anh phải điều tra địa chỉ hiện giờ của họ, em phải ngoan, biểu hiện thật tốt, có thời gian anh sẽ đưa em về được chứ?"
Cậu không ngừng hôn lên mặt hắn, vui vẻ trở lại, "Vâng, vâng, em ngoan mà, em để ông xã chơi, em sẽ liếm cho ông xã, uống sữa của anh, em sẽ chơi cùng anh."
Lý Thời Trữ cũng trở nên vui vẻ bóp mũi Tống Tuần, "Đúng là cục cưng ngoan ngoãn của anh."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro