Biển Tình Dục Vọng
"Hah... ah... Dừng lại...!"
"Blade... không được nữa!... ức..."
Dan Heng khó khăn vặn vẹo cơ thể trong cơn sóng triều khoái cảm, từng đợt mạnh mẽ ập đến đại não sớm đã mất đi nhận thức, không biết phải phản kháng như thế nào. Em muốn chống cự, muốn đẩy người kia ra để giải thoát cho bản thân nhưng sau cùng những hành động kháng cự ấy dần trở nên vô nghĩa, khi Blade cảm thấy hứng thú gấp vạn lần.
Lực đạo bên dưới ra vào dồn dập và thô bạo, nhấn chìm em xuống đáy biển dục vọng, không cho em cơ hội ngoi lên khỏi mặt nước để hớp lấy không khí để thở. Ánh nhìn ý loạn tình mê của Blade âu yếm dành trọn đến thân ảnh bé nhỏ dưới thân gã, cơ thể mảnh khảnh sớm đã đầy những dấu răng, vết hôn đỏ tím đan xen. Đầu ngực là nơi thu hút gã nhất, khiến răng của gã luôn ngứa ngáy mà để lại thật nhiều dấu vết của mình.
Dan Heng xinh đẹp của gã, thái tử Yinyue tiền nhiệm cao quý của bộ tộc Vidyadhara, đóa hoa Lưu Ly trắng toát và đầy thanh cao ấy - bây giờ đang nằm dưới thân gã rên rỉ vô lực, đắm mình vào trong nhục dục sâu thẳm. Cái eo này khi nãy còn né tránh bàn tay của gã, giờ đã mềm nhũn cùng gã lắc lư điên cuồng làm tình. Cánh môi mềm ngọt thường ngày luôn kiệm lời, cũng đã vì sung sướng khắp người mà thoát ra âm thanh dâm đãng, như rót mật ngọt lịm vào tai người.
"Dan Heng cứ như đang quyến rũ ta vậy, luôn khiến ta rạo rực không thôi..."
"Im đi- ưm! Ngươi điên rồi, Blade!"
"Phải, ta đang điên lên vì xinh đẹp nhất của thế gian đang vì ta mà bày ra dáng vẻ trầm luân chưa từng được thấy..."
Xen lẫn chất giọng khổ sở nỉ non vì khoái cảm là âm thanh leng keng từ vòng xích sắt trói chặt hai tay. Mỗi một lần cựa quậy là một lần đau nhói ở cổ tay, tuy được tách rời hai tay nhưng vẫn bị ghìm chặt, không cách nào có thể phá vỡ. Những tưởng bản thân bị Blade bắt về đã là buông xuôi, nhưng so với những lần bị thanh đao của gã đâm xuyên cơ thể thì hiện tại lại đau gấp vạn lần. Đau từ thân xác đến đau cả tâm hồn bên trong, sớm đã mục nát và vỡ vụn, gã lại làm ra loại hành động ô nhục như vậy.
Thực sự muốn lấy mạng của Dan Heng đi mà...
Một cỗ tự ái dâng lên trong lòng, em không có cách nào khiến người kia dừng lại, càng không có cách ngăn bản thân đắm chìm vào trong bể nhục dục dơ bẩn này. Thân thể này vốn không sạch vì nhuốm màu u tối, lại vì Blade càng trở nên bẩn thỉu hơn. Em tự cảm thấy kinh tởm chính mình, tại sao gã không dùng một đao giết chết em? Tại sao phải làm như thế này với em, huống hồ gã hận em đến chết đi sống lại bao nhiêu lần?
Dan Heng không hiểu chính mình, càng không thể hiểu nổi rốt cuộc mục đích của Blade là gì.
Dương vật thô to chôn sâu trong cơ thể mảnh khảnh, từng đợt xỏ xuyên mạnh mẽ giống như cách trước đây mà gã từng đâm em, đau đớn không thôi. Thế nhưng cơ thể rất thành thật, nương theo sự chuyển động của người đàn ông kia mà uyển chuyển lắc lư, không hề phòng bị mà nhũn như bột nhão trong vòng tay của gã.
Đôi mắt xanh lục bích ướt đẫm lệ long lanh, phản chiếu hình ảnh Blade trong con ngươi ấy. Là sự tức giận, hận thù hay là sự yếu mềm, dung túng. Không, em không biết, cũng chẳng cần thiết để biết nữa, em đã quá mệt mỏi để chống đối Blade thêm bất kì lần nào.
Dan Heng muốn ngừng lại, em sử dụng âm giọng mũi mềm mỏng nhất để cầu xin Blade, thế nhưng lại nói thành câu từ không tròn nghĩa, bị đứt quãng bởi tiếng rên rỉ quá nhiều.
Đáp lại em là một giọng cười cợt nhã và đầy thỏa mãn, có thể em không nhìn ra nhưng sâu thẳm ở đáy mắt người, vương đầy tình dục và tình yêu. Blade tạm dừng luân động đôi chút, gã vén vài lọn tóc lòa xòa trên trán em, cúi người thì thầm gì đó, vậy mà cử chỉ lại dịu dàng như vậy, như thể em chính là báu vật mà gã phải thật khó khăn để có được.
"Em nghĩ ta sẽ dừng lại sao? Dan Heng, điều này thật viễn vông, em thậm chí còn rên rỉ thật ngọt ngào mỗi khi ta đi vào sâu bên trong em."
Mỗi một câu rên rỉ của em như đánh vào cơ quan đầu não của gã, chặt đứt hết sợi dây lí trí bên trong. Mỗi một lần em khóc lóc cầu xin ngừng lại, là mỗi lần thao tác luân động bên dưới ngày càng thô bạo và mãnh liệt. Gã gắn lên môi em đến bật máu, sau đấy hôn lên vết thương như an ủi dỗ dành, di dời môi đến cần cổ trắng ngần - nơi dễ dàng để lại dấu vết của gã nhất. Liếm lên yết hầu vài cái rồi cắn xuống, cắn dọc từ hõm cổ đến bả vai gầy run run vì kích thích, xuống đến khuôn ngực phập phồng vì hô hấp rối loạn.
Dịu dàng như làn nước mát, đôi lúc như cơn sóng thần đánh lên, khiến mọi giác quan đều trì trệ vì dục vọng. Blade tạo ra hố biển tình ngọt ngào và cao trào, Dan Heng lại vô tình rơi chân hụt bước ngã vào.
Cạm bẫy ngọt đến chết người ấy, chính gã đã tự tay tạo nên. Blade đã nhiều lần muốn giết chết Dan Heng, muốn phá hủy toàn bộ tay và chân để trói buộc em và gã mãi mãi. Là mãi mãi, nhưng có điều gì thôi thúc bên trong, gã không được phép giết em, không được phép làm tổn thương đến em, vậy nên chỉ còn cách như vậy, cùng em chìm vào bể dục vọng không đáy này...
Liệu còn ai có thể để cứu rỗi em không? Không, chỉ còn gã - còn Blade ở đây, kẻ mang trong mình nỗi hận thù cùng tình yêu không thể buông bỏ. Chạy trốn thật xa, cuối cùng lại rơi vào tay Blade, Dan Heng vốn đã không còn thể tự do hoạt động.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro