Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tên Gốc: Tình Nhân Dưỡng Thành 《情人养成》Tác giả: Minh DãTình trạng: 100 chương Đã Hoàn, đang edit.Translator: QT, GoogleEditor: Mint-milkteaVăn án:Cha của Lý Thủ Nhất là Lý Quân - một kẻ ăn bám, chuyên lừa gạt tiền phụ nữ, sống dựa vào phụ nữ nuôi, không biết có bao nhiêu phụ nữ đã bị hắn làm hại.Liễu Tịnh Thanh (mẹ kế) là người có tiền nhất trong số phụ nữ đó, cũng là người trẻ tuổi xinh đẹp nhất, và là người duy nhất thăng cấp thành vợ chính.Lý Quân qua đời trong một tai nạn xe cộ, Liễu Tịnh Thanh cùng tất cả những phụ nữ bị hại khác gặp mặt mới biết gã đàn ông này là kẻ ăn bám... Lý Thủ Nhất mới mười lăm tuổi, không nơi nương tựa, Liễu Tịnh Thanh lại giúp gã ăn bám nuôi con gái, nuôi nuôi liền biến thành tình nhân.CP: Lý Thủ Nhất x Liễu Tịnh ThanhEditor có lời: Mới tập tành edit truyện còn nhiều thiếu sót mong mọi người bao dung, góp ý.…
Tên gốc: 反派亲妈的佛系日常.Tác giả: Bệ hạ bất thượng triều (陛下不上朝).Tình trạng: bản gốc đã hoàn thành (136 chương + 4 phiên ngoại).Thể loại: Ngôn tình Hiện Đại, Xuyên Không, Ngọt.Convert: Lạc Mai Trang tại truyencv.com (https://truyencv.com/nhan-vat-phan-dien-me-ruot-phat-he-thuong-ngay/)Diệp Phạm xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết, trở thành mẹ ruột của một nhân vật phản diện, cùng Ảnh đế Hạ Hàn có một đứa con trai vai phản diện chưa trưởng thành. Diệp Phạm tâm tính phật hệ hiền lành độ lượng vì muốn nuôi dưỡng con trai, liền tiến vào giới giải trí.Từ bắt đầu làm thế thân, tham gia chương trình truyền hình thực tế, thành Ảnh hậu, vươn ra quốc tế, cuối cùng thống trị giới giải trí. Lúc Diệp Phạm trở thành Ảnh hậu, lại bị cẩu tử phát hiện ra chuyện đã có con trai, lúc này, Ảnh đế Hạ Hàn liền họp báo công bố đó chính là con trai của anh.Văn nhẹ nhàng, thư thái, nữ chủ kiên cường, chăm chỉ phấn đấu, ngòi bút tinh tế phác họa lên chân dung giới giải trí. Tuyến tình cảm ngọt ngào không quá ngấy, sủng mà không thái quá. Trên phương diện giáo dục đứa bé dễ thương, vui vẻ là chính, hòa hợp hài hước. Nam chủ hết lòng bảo hộ nữ chủ cùng con trai, ấm áp vui vẻ.…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…