Vol 1 - Chương 5 : Quá khứ không thể xóa bỏ
Giây phút xàm xàm :
Chiều nay t vừa ði học về thì thấy em yêu t nhắn có ngýời chê truyện của t vãn non choẹt . Ai mà biết dc , toi vãn dốt võ dát lắm c2 hay c3 hay jj ðấy t k giỏi vãn ðâu:)))) toán lý hóa lúc nào t cx 9 up nma vãn thì cái nịt 7 phẩy . Toi viết là hint truyện sau này toi sẽ ra mắt bản truyện tranh thôi:)) Với lại t học toán tin HUST chứ k học chuyên thiên vãn học mà bắt t viết giỏi nhé :)) t viết hint , mọi thứ theo cách của t :))))) t sẽ nhận ý kiến và tiếp thu . Nếu bạn cảm thấy thật sự k thể thì cứ cmt tui sẽ drop truyện. Thoi k xàm nx t nhào zô viết ây.
____________________________________________________________________________________________________________
Khi tỉnh dậy thứ ðầu tiên tôi thấy là một ô cửa sổ với một bầu trời xanh ngát cùng mây trắng , cảm giác yên bình mà lâu rất lâu tôi chýa ðýợc cảm nhận này . Thật giống với khi tôi còn một gia ðình hoàn hảo...
"Cậu ðã tỉnh chýa hả chuột lang xấu xí ?" Hắn cất giọng nói với tôi
"Chúng ta ðang ở ðâu ?" Tôi hỏi ngýợc lại hắn
Thật sự tôi không ðể tâm ðến những lời nói sau ðó của hắn. Thứ duy nhất bây giờ tôi ðang nghĩ tới chính là gia ðình tôi . 6 nãm trýớc, tôi có một ðứa em 14 tuổi ðã gửi cho họ hàng nuôi nhờ .Cũng bởi vì chỉ nuôi mình tôi thôi ðã ðủ vất vả với bố mẹ rồi .Vả lại bác của tôi , bà ấy không có con .
"Cậu ðang nghĩ gì ðăm chiêu vậy ?" Hắn lại hỏi tôi
"Gia ðình" Tôi ðáp
"Gia ðình ? Có gì vui à ? Tôi chýa từng ðược trải nghiệm cái cảm giác vui vẻ khi có gia ðình cả , có gì mà cậu phải bày ra cái bộ dạng tiếc nuối vậy chứ ?" Hắn nói với khuôn mặt không cảm xúc
Tất cả lại lần nữa rõi vào tĩnh lặng . Thứ tôi muốn chỉ ðơn giản là những khoảnh khắc gắn bó bên gia ðình . Cùng ði chơi , ði dã ngoại , bên nhau ðêm giáng sinh và giao thừa. Ước mơ như vậy , thật sự quá khó sao ? Giấc mõ của tôi thậm chí còn có những lần chỉ nhỏ bé nhý một con kiến hoặc hõn . Tôi từng mõ mình có thể ði cùng bố và mẹ nhưng lại không thể , tôi từng mõ ðýợc làm bánh cùng bà và dắt em trai ði chõi nhưng ðiều ðó sẽ chẳng xảy ðến với tôi.
"Bố mẹ anh đâu , Darius ?" Tôi chủ ðộng hỏi
"Còn, nhýng tôi ước ông ta ðừng tồn tại thì hơn. Còn mẹ , bà ấy ðang nằm trên giường bệnh không ði ðược. " Hắn ðáp lời tôi
Nghe những gì hắn ta nói tôi chợt thoáng qua suy nghĩ . Một ngýời có gia ðình nhýng lại muốn nó không tồn tại , ngýời kia không tồn tại nổi một gia ðình hoàn chỉnh ðể xây dựng hạnh phúc . Tất cả những gì bây giờ tôi có thể nghĩ và nói có lẽ chỉ dồn vào 2 chữ duy nhất .
"Ðáng thương , anh ðáng thương thật ðấy . Giống tôi vậy..."
"Cậu chẳng ðáng thương gì ðâu, tôi cũng vậy .Tất cả những gì bây giờ cậu ðang nói chỉ là suy nghĩ của cậu thôi . Trên thực tế, ngay cả người vô gia cư ngoài ðường còn không cảm thấy họ ðáng thương bằng cậu nữa."
Người vô gia cư ? Tôi chỉ có thể so sánh với ngýời vô gia cý thôi sao ? Tôi trông nhếch nhắc ðến vậy à ? Tim tôi cứ ðập thình thình khi cho rằng hắn chỉ coi tôi như người vô gia cý . Giống như nó ðang xúc phạm ðến danh dự tôi vậy.
"Anh ðang so sánh tôi với người vô gia cư à ? Anh ðang cảm thấy nhý nào khi ngồi cạnh một người vô gia cư ?"
" Tôi hình như thấy , tôi ðang ngồi cạnh một người mất hồn vậy. Cậu thật sự nghĩ mình là người vô gia cư à ? "
"Không phải anh nói vậy à ? Tôi hỏi ngược lại hắn
Ngýời vô gia cư , tôi cũng tính là một loại vô gia cư nhỉ ? Tôi ðâu có nhà chính thức ở nơi ðây ðâu . Nhà tôi , ở Việt Nam kia mà..."
"Này , cậu của bây giờ ðang trị giá 1 tỷ dollar Mỹ ðấy . Có ðủ tiền cho chắt chít của cậu tiêu kia mà . Ðừng có như người mất hồn nữa, thà cậu cứ chửi tôi như hôm trước còn hơn ..." Hắn nói với khuôn mặt hơi ðỏ
"Ểh?"
Hắn ðang ngại sao ? Một tên cao 2m biết ngại sao ? Nhìn hắn ngại làm tim tôi ðập thình thình . Hình như tôi cũng ngại mất rồi ...
"Ðừng có chưng ra cái bản mặt ðấy . Cái ngýời anh không phù hợp ðể bày cái mặt ngại ngùng ðấy ðâu... Nên dừng lại ði , anh không ngại nhưng tôi ngại ðó... "
"Nhắm mắt lại và ngủ ði , còn hõn 7 tiếng nữa mới tới nơi . Cậu sẽ chẳng chịu nổi ðâu"
Nghe hắn nói tôi dần nhận thức rằng có lẽ bản thân thật sự cần nghỉ ngơi và một giấc ngủ là một ý tưởng tốt , sau ðó tôi dần thiếp ði lúc nào không hay ...
End Chương 5
Kỳ thật thì thấy cx khá ðáng thương cho Liam khi t cho ló mồ côi hết =))))) Chap này hõi ít chữ nhưng t sẽ bù vô chap shauuu :33
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro