Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Em [ OcChar / AruHua ]

" Hua à , quên em đi "

Câu nói đó...là thứ duy nhất nàng nhớ , nàng nhớ rằng thanh âm dịu dàng ấy mang lại niềm mất mát , Hua ngước nhìn em , ánh mắt chạm nhau như muốn nói gì đó , Hua nhìn rất rõ ánh mắt em đang muốn nói thứ gì

Hua vươn tay tới , nắm lấy vai em mà kéo lại , ôm chặt lấy mà không muốn buông dù chỉ là một khoảng khắc

Người muốn giữ chặt em lại , cảm giác lạ lẫm dâng trào , một thứ cảm giác không rõ tên hiện rõ trên mặt , người không muốn em rời đi , người cần em , Hua cần em .

"Em.. đang muốn đi đâu ?"

" Nhà "

" Nhà ? Nơi nào là nhà? "

Hua không hiểu , nhà ? Nơi nào đối với em là nhà ? Hua đã tưởng em bên cạnh cô sẽ là nhà , cả hai đều nương tựa vào nhau trong hoàn cảnh này .

Nhà đối với em có lẽ không phải ở đây , có lẽ cũng chẳng phải bên cạnh người...cũng có thể...không phải ở thế giới này

"..Nơi em thuộc về "

" Bên cạnh tôi là nơi em thuộc về " người kích động nắm lấy tay em , ánh mắt chứa đầy cảm xúc bất ổn nhìn em

" Không phải đâu đừng hiểu nhầm , Hua"

Lòng ngực mới cảm thấy một cảm giác lạ lẫm , rốt cuộc nàng vào lúc đó xem nàng là gì ? Chỉ đơn giản là một người đồng hành nhất thời ? Hay...là một mối duyên không thể xác định ?

" Hua đừng nhớ đến tôi , đừng gọi tên tôi , cũng đừng hỏi tôi là ai "

" Em..ý em là sao ? Quên em ?"

Người nhìn em lòng ngực không tự chủ mà mãnh liệt gào thét , đầu óc đang mơ màng...Hua muốn giữ điều gì ? Người đang dần quên đi điều đó

" Hua, đừng bao giờ nhớ lại tôi làm ơn...tôi van xin chị , đừng bao giờ nhớ ra tôi "

Em bước đi , cứ vậy mà từng bước từng bước đi xa khỏi người , em càng đi người lại càng đau nhói đầu cứ inh ỏi và pha tạp chút nhức nhối đến khi bóng dáng em không còn , đầu óc Hua như rối loạn.

Chính xác điều này là gì ? Tại sao Hua lại cảm thấy rất đau , đau ở con tim , đau bởi thứ kí ức chết tiệt

"....Không nhớ rồi..không nhớ được nữa , Aru tôi không thể nhớ được em ra sao , tôi chẳng thể mà ghi nhớ được hình dáng của em như nào " 

Hua quên em rồi , quên người thương

Không biết từ bao giờ..Hua cứ cảm thấy thiếu vắng gì đấy , vắng một người ở bên , vắng một người để cùng ngắm trăng bồi rượu , vắng đi một người bên cạnh , ...và vắng đi người nàng yêu

Nhưng mà em biết không ? Đến cuối cùng Hua vẫn muốn nói với em

"Em đúng thật là người khiến người khác bất ngờ đến kì lạ , vừa đến rồi lại đi một cách không ai nghĩ đến , làm cho tôi thương nhớ rồi cũng lại rời đi..em thật tàn nhẫn đấy , Aruka

Nhưng mà...xem như là có duyên , hết duyên rồi sẽ rời đi là lẽ phải 

Lời tỏ tình của em , xem như tôi sẽ đồng ý "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #gl#honkai