Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Những Mảnh Ghép Đầu Tiên

Subaru tỉnh giấc sau một đêm ngủ chập chờn trong nhà kho bỏ hoang. Ánh sáng mờ nhạt của buổi sáng sớm len lỏi qua những khe hở nhỏ, chiếu rọi vào căn phòng bụi bặm, mang lại chút hơi ấm trong không gian lạnh lẽo. Subaru ngồi dậy, tâm trí vẫn còn nặng trĩu với những suy nghĩ về nơi mình đang ở. Anh biết rằng để tồn tại trong thế giới xa lạ này, anh cần phải tìm hiểu kỹ lưỡng và thận trọng hơn.

Khoác lên mình bộ đồng phục Hồng quân quen thuộc và kiểm tra khẩu súng lục Nagant M1895 bên hông, Subaru cảm thấy yên tâm hơn. Tuy nhiên, anh hiểu rõ rằng vũ khí này chỉ có thể bảo vệ anh trong một số tình huống nhất định. Anh cần phải tìm hiểu thêm về thế giới này, và hơn hết là tìm cách để có được thông tin và tài nguyên cần thiết để sinh tồn.

Subaru quyết định ra ngoài, tiếp tục khám phá thị trấn mà anh đã đến. Bước ra khỏi nhà kho, Subaru bắt đầu đi dọc theo con đường lát đá của thị trấn, nơi những người dân địa phương đã bắt đầu ngày mới của mình. Subaru để ý thấy sự hòa đồng và thân thiện giữa những người dân, nhưng cũng nhận ra sự thận trọng trong ánh mắt của họ khi nhìn thấy một người lạ như anh.

Trên đường đi, Subaru nhận thấy có điều gì đó khác lạ. Anh thấy một người đàn ông lén lút di chuyển qua các con hẻm hẹp, liên tục nhìn quanh như đang sợ bị ai đó phát hiện. Sự cảnh giác của Subaru tăng lên khi anh quyết định đi theo người đàn ông này từ xa, hy vọng sẽ tìm hiểu được điều gì đó quan trọng.

Sau một lúc, Subaru thấy người đàn ông dừng lại trước một quán rượu cũ kỹ. Anh lặng lẽ đứng ngoài quan sát, nhưng không nghe được nhiều. Sau vài phút, người đàn ông bước ra, trên tay là một chiếc túi nhỏ, trông có vẻ quan trọng. Subaru quyết định không tiếp tục theo dõi, mà thay vào đó sẽ quay lại khu chợ mà anh đã đi qua hôm qua.

Khi Subaru quay lại khu chợ, anh nhận thấy có một sự ồn ào hơn thường ngày. Mọi người đang bàn tán về một sự việc gì đó, và Subaru nhanh chóng nhận ra rằng họ đang nói về một vụ trộm vừa xảy ra. Theo lời đồn, một chiếc huy hiệu quý giá đã bị đánh cắp từ một quý cô trong thị trấn.

Subaru lắng nghe những câu chuyện xung quanh và bắt đầu ghép nối các thông tin lại với nhau. Anh nhớ lại người đàn ông mà anh đã theo dõi và cảm thấy có điều gì đó không ổn. Chiếc túi nhỏ mà người đàn ông mang theo có thể liên quan đến vụ trộm này.

Ngay lúc đó, Subaru nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyết tâm từ phía sau: "Xin lỗi, anh có thấy một người đàn ông đáng ngờ nào vừa đi qua đây không?"

Subaru quay lại và thấy một cô gái với mái tóc bạc dài và đôi mắt tím sáng đang nhìn anh. Cô gái có vẻ lo lắng, nhưng ánh mắt vẫn giữ được sự tự tin. Subaru ngay lập tức nhận ra rằng đây có thể là người bị mất chiếc huy hiệu mà anh vừa nghe nhắc đến.

"Ừ, tôi có thấy một người đàn ông lén lút đi qua khu vực này," Subaru trả lời, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh. "Anh ta cầm theo một chiếc túi nhỏ. Tôi không chắc lắm, nhưng có thể nó liên quan đến vụ trộm mà mọi người đang nói đến."

Đôi mắt của cô gái lóe lên sự hy vọng. "Anh có thể dẫn tôi đến chỗ mà anh thấy người đàn ông đó không? Tôi là Emilia, và chiếc huy hiệu đó rất quan trọng với tôi."

Subaru cân nhắc một lúc. Anh không có lý do gì để giúp cô gái này, nhưng trong một thế giới xa lạ như thế này, việc xây dựng mối quan hệ có thể rất quan trọng. Hơn nữa, anh cảm nhận được sự khẩn cấp trong giọng nói của Emilia và cảm thấy rằng việc giúp đỡ cô có thể dẫn đến những thông tin hữu ích.

"Được rồi," Subaru gật đầu, "tôi sẽ dẫn cô đến đó. Tôi là Subaru, và chúng ta cần phải nhanh chóng nếu muốn tìm lại chiếc huy hiệu."

Emilia mỉm cười nhẹ nhàng. "Cảm ơn anh, Subaru."

Subaru dẫn Emilia qua những con hẻm nhỏ, trở lại quán rượu nơi anh đã thấy người đàn ông đáng ngờ kia. Khi đến nơi, họ thấy quán rượu vắng vẻ, chỉ có một vài người đang ngồi uống. Subaru bước vào, ánh mắt của anh quét qua toàn bộ quán, tìm kiếm dấu hiệu của người đàn ông kia.

"Đó," Subaru thì thầm với Emilia khi anh nhìn thấy một người đàn ông ngồi ở góc quán, chiếc túi nhỏ vẫn nằm trong tay hắn.

Emilia siết chặt tay, bước nhanh về phía người đàn ông. Subaru theo sát phía sau, tay anh luôn đặt gần khẩu súng trong trường hợp cần thiết.

"Xin lỗi, nhưng chiếc túi đó là của tôi," Emilia lên tiếng, giọng nói của cô kiên quyết nhưng không gây hấn.

Người đàn ông giật mình, nhưng nhanh chóng che giấu sự hoảng loạn của mình. "Cô đang nói gì vậy? Đây là của tôi!"

Subaru biết rằng không thể để cuộc nói chuyện này kéo dài quá lâu. Anh tiến lên phía trước, dùng ánh mắt cương quyết nhìn người đàn ông. "Tôi nghĩ anh nên trả lại nó cho cô ấy. Nếu không, chúng ta có thể nhờ đến sự can thiệp của những người có thẩm quyền ở đây."

Người đàn ông nhìn Subaru và Emilia, cân nhắc tình huống. Cuối cùng, hắn quyết định không gây thêm rắc rối. "Được thôi, nếu cô khẳng định nó là của cô," hắn nói, rồi ném chiếc túi về phía Emilia.

Emilia nhanh chóng nhặt lấy chiếc túi, mở ra và kiểm tra. Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy chiếc huy hiệu vẫn còn đó. "Cảm ơn anh, Subaru. Tôi không biết phải làm thế nào nếu không có sự giúp đỡ của anh."

Subaru mỉm cười nhẹ. "Không có gì, tôi chỉ tình cờ gặp cô thôi. Nhưng tôi cũng mừng vì chúng ta đã giải quyết xong chuyện này."

Emilia nhìn Subaru với sự biết ơn trong mắt. "Nếu có gì tôi có thể làm để đền đáp anh, xin hãy nói. Tôi nợ anh một ân huệ lớn."

Subaru lắc đầu. "Không cần đâu. Nhưng nếu có cơ hội, tôi rất muốn hiểu rõ hơn về thế giới này. Tôi mới đến đây và chưa biết gì nhiều."

Emilia gật đầu, đôi mắt cô ánh lên sự quan tâm. "Tôi rất vui lòng giúp đỡ. Thế giới này phức tạp, và có nhiều điều anh cần biết để sinh tồn. Anh có muốn đi cùng tôi không? Tôi có thể giới thiệu anh với một số người có thể giúp đỡ."

Subaru suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu. "Tôi rất cảm kích điều đó."

Và như vậy, Subaru và Emilia bắt đầu cuộc hành trình cùng nhau, với hy vọng tìm hiểu và khám phá thế giới mới mà số phận đã đưa họ đến. Cuộc gặp gỡ này, dù ngẫu nhiên, đã mở ra một con đường mới cho Subaru, một con đường đầy thách thức nhưng cũng tràn đầy hy vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro