thế giới thứ 8(p3)
CHƯƠNG 51
"Em không muốn gọi anh là anh trai!"
Thanh âm du dương lại ái muội, chỉ mấy chữ cũng đủ để cho thần kinh vốn xao động của Phó Cảnh Minh trong nháy mắt hồi phục. Y mới vừa muốn mở miệng hỏi, đã bị khoảng cách giữa y và Lê Hi khiến toàn bộ suy nghĩ trong đầu mất đi.
Hình như, hình như có chút gần.
Cơ thể Phó cảnh Minh vô thức trở nên cứng ngắc, tai cũng nhanh chóng đỏ.
Hơi thở ẩm ước bên tai liên tục quét qua lỗ tai nhạy cảm của y, mà da thịt dán sát vào người y cũng vô cùng mềm mại.
Cặp mắt mèo của Lê Hi đã cởi đi lãnh đạm cùng đề phòng trước đó, sau khi khóe mắt vì nhiễm say cũng hơi ửng hồng, lấp lánh, vô cùng diễm lệ.
Ngay cả loại ngây thơ trong sáng tự nhiên trên người cũng không cách nào giảm đi sự quyến rũ, ngược lại càng thêm khiến tâm y ngứa ngáy khó chịu, hận không thể nhanh chóng đè hắn ở dưới thân, dùng miệng âu yếm, dùng sức làm hắn rêи ɾỉ, nỉ non, toát ra dáng vẻ vô cùng xinh đẹp.
Ánh mắt Phó Cảnh Minh càng trở nên sâu thẳm, du͙ƈ vọиɠ kiềm nén làm cho y khó khống chế thân thể, ngược lại còn lộ ra vẻ ngây thơ cấm dục.
"Làm gì khẩn trương như vậy?" Lê Hi cố ý dán sát cơ thể y, đầu lưỡi ướŧ áŧ nhẹ nhàng đụng vào tai y, sau đó dùng răng nhẹ nhàng cắn tai y, mập mờ hỏi:"Tại sao không nói chuyện?"
"Có người ngoài." Phó Cảnh Minh hơi thở dốc, giọng điệu so với bình thường còn trầm hơn cũng đang biểu lộ sự thật là y đã động tình. Nhưng vẻ mặt của y vẫn trầm ổn lạnh lùng, ngay cả bàn tay đặt bên hông Lê Hi cũng ôn nhu như trước.
Nhưng đối với Lê Hi mà nói, Phó Cảnh Minh càng khắc chế, hắn càng muốn trêu chọc. Nhìn y bởi vì mình mà mất đi lý trí, trở nên điên cuồng.
Lê Hi càng càn rỡ, hắn buông cà vạt, bàn tay dọc theo ngực Phó Cảnh Minh chậm rãi hạ xuống.
Đầu ngón tay hơi lạnh lại trở nên nóng rực xuyên thấu qua áo sơ mi mỏng, ngay cả bầu không khí khẩn trương trong xe cũng hóa thành màu hồng mờ ám, làm cho người ta mặt đỏ tim đập.
Biến hóa tương phản như vậy làm cho tài xế và thư kí ngồi trước hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, không biết tiếp theo nên làm gì.
Chỉ có gương mặt đờ đẫn nâng tấm ngăn sau xe lên, đem không gian để lại cho hai người Lê Hi.
Bên này Lê Hi còn cùng ái nhân ve vãn ngọt ngào, mà Nhạc Văn, DC bên kia đã rơi vào khủng hoảng.
Chuyện Khương Phong bị bắt rất nhanh đã được truyền thông truyền ra, mà cảnh sát mang vẻ mặt nghiêm túc đối ngoại tuyên bố tội danh càng làm cho mọi người kinh ngạc.
Lấy trộm bí mật thương nghiệp cũng không phải chuyện mới mẻ, nhưng kẻ tình nghi liên quan tới việc cố ý gϊếŧ người thực sự làm cho mọi người khó hiểu.
"Thứ mắt chuột thiển cận, vì danh lợi mà phản bội chủ cũ. Mất hết tính người, vì muốn diệt khẩu nhổ cỏ tận gốc."
Một cư dân mạng tự xưng là người trong cuộc đăng tin lên Weibo, đem chuyện Dung Quân Đàn tự sát nói rõ ràng. Từng chữ từng chữ đề ra, nước mắt trong từng câu nói, những người nhìn đều kích động không thôi.
"Khương Phong đáng chết!"
"Không, gã không chỉ đáng chết, quả thực không đáng làm người!"
"Cút ra khỏi giới giải trí, trừng trị gã thật nặng!"
Những câu chửi rủa tức giận ném lên người Khương Phong. Đã từng có bấy nhiêu đồng tình và khuyên giải an ủi, hiện tại lại nhận lấy bao nhiêu lời nguyền rủa và mắng chửi. Ngay cả người đại diện của Khương Phong cũng bị nhóm phóng viên bao vây, từng vấn đề sắc bén liên tiếp đập lên đầu, vừa không thể giải thích, cũng không tìm được câu nào để cãi lại.
Chứng cứ lần này vô cùng xác thực, ngay cả những fan không mất đi yêu thích đối với gã cũng không thể tẩy trắng, thậm chí còn vì vậy mà vô cùng thất vọng gã.
Khương Phong hoàn toàn xong!
Điều quan trọng nhất trong showbiz là thực lực và mị lực từ nhân cách.
Kỹ năng diễn xuất của Khương Phong vốn còn cứng ngắc, chỉ là dựa vào diện mạo mới có thể vào mắt, nhưng bây giờ bởi vì nhân phẩm quá đê tiện mà không cách nào nhìn thẳng.
Trước kia nhận được khen ngợi phần lớn là do Tinh Mang giúp gã tạo thế mà tận lực làm nên.
Tài nguyên bối cảnh của Khương Phong đều hùng hậu, cho dù các nhà phê bình phim có sắc bén cỡ nào cũng không thể không tránh đi mà tán thưởng một câu nhân phẩm và tướng mạo đều đẹp. Còn ba người cùng gã được xưng là "tứ tiểu sinh" kia, tuy không ưa bị gã chèn ép một đầu, nhưng cũng không muốn đắc tội. Còn hiện tại, cuối cùng cũng tới thời điểm bọn họ xoay người.
Những nghệ sĩ đã từng bị Khương Phong đạp lên đều sôi nổi đứng lên, những nhà bình luận phim thậm chí càng phun tào kỹ năng diễn xuất của gã tơi bời hoa lá đến xuất thần.
Trong giới ngoài giới, hỏa lực nhất trí hướng vào gã, ngay cả người có quan hệ thân thiết thân mật với Khương Phong cũng cùng nhau bị liên lụy.
Càng nhiều người bị liên lụy kéo xuống nước, đủ loại hắc lịch sử bị kéo ra trước mắt bao người. Có thể nói là mở màn phía sau hậu trường giới giải trí.
Người đứng mũi chịu sào chính là thiên kim Hạng Niệm Vi của Nhạc Văn.
Trước đó hai người đắc thế, rất nhiều người nhìn Hạng gia không vừa mắt Hôm nay Khương Phong sa lưới, Hạng gia cũng bị đâm đơn kiện lên toàn án. Những chuyện vụn vặt trước kia cũng thuận theo tình hình mà lòi ra.
Đầu tiên là ghi chép thuê phòng tại khách sạn.
Khương Phong leo lên Hạng Niệm Vi cũng chỉ mới ngắn ngủi mấy tháng, nhưng sách ghi chép cũng phải lật mấy tờ mới xem xong. Ngẫu nhiên còn có cùng những người khác, nhiều đếm không xuể.
Còn những người từng có quan hệ thân mật với Khương Phong, đều là người quản lý cấp cao nhóm fans.
Tiếp theo, những chuyện tốt của những quản lý cấp cao này cũng bị người đào ra. Làm người cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong đó vậy mà không có ai có thân phận trong sạch, toàn bộ nhiều hoặc ít đều có quan hệ với hai công ty Nhạc Văn và DC.
Tình hình như vậy làm cho cư dân mạng vây xem không khỏi nghẹn họng trân trối, mà cũng không lâu lắm, cảnh sát bắt đi tâm phúc tổng tài hai nhà Nhạc Văn, DC càng làm cho người suy nghĩ miên mang hơn.
Một làn sóng đẩy lên ngàn đợt sóng, cao tầng Nhạc Văn, DC nối tiếp nhau tiếp nhận điều tra từ cảnh sát, chuyện này gây ảnh hưởng vô cùng to lớn đối với toàn bộ công ty.
Trong giới ngoài giới bêu danh và nghi ngờ, chuyện đen tối trong nội bộ công ty không ngừng truyền ra, thậm chí ngay cả phương diện thuế vụ cũng bắt được lỗ thủng.
Nghệ sĩ trong công ty lao nhao giải ước, ngay cả những nghệ sĩ được bồi dưỡng nhiều năm cũng có có ý chuyển chỗ khác.
Nguy cơ mấy tháng trước của Tinh Mang hiện tại tái hiện lại nguyên xi lên hai công ty, người thúc đẩy phía sau màn là ai không cần nói cũng biết, nhưng bên ngoài xem ra là tại bọn họ gieo gió gặt bão, khiến người trong giới đối với Dung Quân Đàn đánh giá cao hơn không ít.
- -----------------------------
Hạng gia.
Tổng tài Nhạc Văn lại không nhịn được hung hăng mắng Hạng Niệm Vi một trận, những việc chuẩn bị phản kích trước đó hoàn toàn trở thành phế thải trước sự tấn công như sét đánh của Lê Hi, tin tức mới nhất từ cấp dưới cũng làm cho ông sợ ném chuột vỡ đồ, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đầu tiên, Weibo Khương Phong cũng không phải chính gã tuyên bố, mà là bộ quan hệ công chúng Tinh Mang khống chế.
Nói cách khác, những hình kia không phải là nhược điểm mà Khương Phong lưu lại để làm đường lui, mà là bên Tinh Mang lấy ra. Thậm chí trong tay họ còn có tin tức về mối quan hệ của Nhạc Văn lão tổng và tình nhân. Nội dung trong đó, không cần xác thực chứng tỏ lại, trong lòng Nhạc Văn tổng tài rõ. Dù sao trong giới người nào bên người không có mấy tri kỉ, người nắm quyền thực sự sạch sẽ e rằng cũng chỉ có một mình Dung Quân Đàn.
Thứ hai, chính là sau lưng Tinh Mang có thể còn có chỗ dựa lớn hơn.
Vốn ông còn có tính toán, nhưng người phái đi theo dõi nếu không không thu hoạch được gì, thì cũng đều bị người đánh ngất xỉu ném vào thùng rác trước cửa nhà mình. Nghe đâu người động thủ là người ngoại quốc, thủ đoạn dứt khoát, là cái loạn điển hình chỉ có thế gia lâu đời mới có thể dưỡng ra. Nhưng không ai tra được ra rốt cuộc là những người này đến từ đâu.
"Chết tiệt!" Tổng tài Nhạc Văn đi qua đi lại trong phòng, ánh mắt giận dữ tuyệt vọng như con thú bị nhốt không thể chạy trốn.
Có thể thấy được, Dung Quân Đàn nhất định làm xong dự định không chết không thôi, từng bước từng bước thu tay lại.
Bây giờ chỉ mới dao động dư luận, kế tiếp chỉ sợ sẽ là muốn lật đổ nội bộ.
"Không được, nhất định còn có phương pháp khác..." trong mắt tổng tài Nhạc Văn lộ ra tia hung ác.
Ông một lần lại một lần đảo tài liệu ít ỏi trong tay, đột nhiên một chỗ rất nhỏ đưa tới sự chú ý của ông.
Khi Dung Quân Đàn xử lý Khương Phong, ngồi bên cạnh hắn, chính là ảnh đế Phó Cảnh Minh. Nhìn tấm ảnh hai người đứng chung một chỗ, tổng tài Nhạc Văn tâm tư khẽ động, đột nhiên nghĩ ra một cách.
Chận không bằng mở ra, hiện tại ánh mắt khắp nơi đều đặt trên người mình, thậm chí ngay cả chuyện Khương Phong cố gắng mưu hại Dung Quân Đàn cũng bởi vì gã có quan hệ với Hạng Niệm Vi mà nghi ngờ lên đầu mình.
Nhưng nếu như bản thân Dung Quân Đàn không sạch sẽ...
Quả nhiên trời không tuyệt đường người!
Lão tổng Nhạc Văn lập tức phân phó, sai người phát động phản kích.
Cũng không lâu lắm, một nhóm "ảnh giường chiếu" của Phó Cảnh Minh và Dung Quân Đàn bị người suốt đêm đăng tải trên internet.
CHƯƠNG 52
Bối cảnh ảnh chụp là Dung gia tổ trạch, thanh niên mảnh khảnh đè thanh niên cao lớn dưới thân mà mặc sức làm bậy.
Mặt hai người hơi mơ hồ, như là bị người đứng ở chỗ cao cách rất xa chụp lén, căn bản không thể nào phán đoán.
Nhưng quần áo bên giường cùng bối cảnh ảnh chụp đều được đánh dấu lại, ám chỉ hai người trên giường chính là Dung Quân Đàn và Phó Cảnh Minh.
#Tổng tài Tinh Mang Dung Quân Đàn thì ra là đồng tính luyến ái, ảnh đế Phó Cảnh Minh cũng chỉ là thần dưới đáy quần#
Tiêu đều táo bạo chỉ cần nhìn qua cũng có thể thu hút ánh nhìn của mọi người, sau đó rất nhiều thủy quân lập tức đuổi theo, góp nhặt thông tin Phó Cảnh Minh từ nhỏ nổi tiếng cho đến sau này mấy năm liên tục giành được giải ảnh đế, nhấn mạnh cường điệu Phó Cảnh Minh nhận được tài nguyên và danh khí không khớp, hoàn toàn dựa vào người giật dây từ phía sau chất đống tài nguyên đưa cho y.
Fans Phó Cảnh Minh đương nhiên sẽ không trơ mắt nhìn nam thần bị mọi người nói xấu. Nhưng một câu bình thường của đối phương lại làm cho bọn họ á khẩu không trả lời được. Mà nhóm ảnh chụp không có bất kỳ dấu vết PS (Photoshop) càng làm cho bọn họ không biết nên biện bạch làm sao.
Xuất đạo gần 20 năm, chưa bao giờ có scandal, không có ký kết hợp đồng với công ty nào, người đại diện cũng chỉ là tiểu trong suốt không có tiếng tăm trong giới, y rốt cuộc là dựa vào cái gì mới có thể đứng sừng sững trên đỉnh mà không ngã nhiều năm như vậy. Nếu nối không có nội tình, đó chính là lửa gạt trẻ con.
"Vẫn luôn nghe người trong giới nói phía sau Phó Cảnh Minh có kim chủ, không nghĩ tới lại là Dung Quân Đàn."
"Dung Quân Đàn cũng không biết xấu hổ, kỹ nữ còn muốn lập đền thờ. Mượn chuyện Khương Phong làm bản thân như một người bệnh ốm yếu tẩy trắng bản thân đủ trắng, hiện tại xem ra căn bản là tự biên tự diễn. Cái gì bệnh tử kỉ, tìm kiếm thế thân anh trai, rõ ràng là du͙ƈ vọиɠ khó lấp, ham muốn sắc đẹp!"
"Khương Phong cũng đáng thương, bị chủ cũ coi như quân cờ bán đi, còn phải gánh tội danh trên lưng mà ngồi tù."
"Tin đồn Nhạc Văn, DC gần đây cũng đều từ Dung Quân Đàn phái người phát ra. Đều là công ty giải trí lâu đời, nếu nội bộ thực sự dơ bẩn kinh khủng như vậy, tại sao nhiều năm như vậy cũng không có chỗ sơ hổi, tại sao lại trong thời điểm mấu chốt truyền ra lời đồn?"
Thủy quân dẫn dắt dư luận một làn lại một làn sóng, đem toàn bộ chuyện trong giới giải trí trộn lẫn tới không còn gì, người người cảm thấy bất an.
Làn sóng trước đó chửi ra Khương Phong Nhạc Văn còn chưa đè xuống, phía sau đã có âm thanh vì họ sửa lại án sai.
Cùng lúc đó, Weibo Phó Cảnh Minh và Lê Hi vô cùng huyên náo. Có người phát hiện hình như bọn họ đã quen biết nhau từ lâu, đồng thời còn trên Weibo tương tác bí ẩn lẫn nhau.
Mặc dù hai người không hẵn là trực tiếp tương tác trên Weibo, nhưng lúc hợp đồng bao nuôi cho ra ánh sáng, Phó Cảnh Minh gần đây ở trong giới không hỏi tới chuyện công việc lại bất ngờ chia sẻ lại bài Địch Lương Tài thay Dung Quân Đàn bất bình.
Tuy khi đó cũng có rất nhiều nghệ sĩ cũng chia sẻ bài này, nhưng chỉ có Weibo Phó Cảnh Minh được Dung Quân Đàn trả lời, thậm chí có thể nói là dùng một loại phương thức như đã quen thuộc với nhau diễn tả ủy khuất bản thân.
Chi tiết này một khi phát hiện, lập tức bị truyền bá ra, đồng thời cũng gián tiếp gia tăng không ít cảm giác chân thực lên tin "ảnh giường chiếu".
Đối với tình huống như vậy, bộ quan hệ công chúng của Tinh Mang như cũ đâu vào đấy, chỉ có cao tầng dùng một câu vô cùng lãnh đạm ngữ điệu khinh thường là lời nói vô căn cứ, sau đó không truyền ra tin tức gì nữa.
Còn bên Phó Cảnh Minh, cũng không có ý tứ làm sáng tỏ. Ngay cả nhóm fan từng gây ầm ĩ cũng trở nên ổn định.
Không những không thành lập một đội để đi chửi bới, ngay cả những người hay đục thuyền cp cũng tới trang Weibo của Phó Cảnh Minh mà mắng chửi cũng coi như không có gì. Thậm chí còn có vài người trong giới còn tập hợp lại nổi lên cp Phó Cảnh Minh và Dung Quân Đàn.
(Cảm ơn bạn @Shioriko05 đã giải thích giùm mình chữ KY????????)
Dù sao tương tác lần đó cũng hai người thật sự rất dễ thương, 【sờ đầu】【 khóc lớn 】 vân vân vô cùng đáng giá não bổ.
Chỉ tiếc, những cử động này trong mắt ngoại nhân lại không khác gì là cam chịu không có sức phản bác. Những fan cp cũng bị coi là tay sai Dung Quân Đàn mua để cố gắng tô đẹp thần tượng nhà mình.
- -------------------
Hạng gia.
Tổng tài Nhạc Văn trên mặt âm trầm thật lâu rốt cuộc mang theo sắc mặt vui mừng. Tuy trước mắt chỉ là một chút rối loạn trên web, nhưng đối với ông mà nói, cơ hội như vậy cũng đã đủ.
Giới giải trí là nơi thay đổi rất nhanh, một tin tức nhìn như chịu nhiều sự chú ý, trên thực tế thời hạn chẳng qua chỉ có 3 ngày. Chỉ cần tin bát quát càng thu hút người xem xuất hiện, tầm nhìn công chúng liền có thể chuyển dời.
"Ở trong cái vòng này, người giỏi nhất mãi là người dùng súng tốt nhất!" Khinh miệt cười lạnh, Nhạc Văn lão tổng chuẩn bị kế hoạch ra lệnh cấp dưới.
Bởi vì không có chứng cứ xác thực, tâm phúc của gã ba ngày trước đã được cảnh sát thả ra. Cơ hội tốt như vậy, ông tự nhiên phải dùng tới.
Tỏ ra yếu thế cùng tẩy trắng không phải là thủ đoạn của một mình Dung Quân Đàn, người nào trong giới mà không có kỹ thuật cao?
Dung Quân Đàn có thể mượn chuyện Khương Phong mưu sát kéo mình xuống nước, vậy mình có thể biết thời biết thế, lợi dụng vì vô tội mà được thả ra khóc lóc kể lể một phen.
Ở trong mắt lão tổng Nhạc Văn, thủ đoạn Dung Quân Đàn vẫn còn non, dễ dàng khiến cho ông có cơ hội xoay người.
Mà tại Dung gia, Lê Hi cũng chú ý tới cuộc chiến mắng chửi trên mạng.
Hắn hứng thú nhìn người mắng chửi, lại nhìn nhóm "ảnh giường chiếu" trong truyền thuyết, nhịn không được đưa màn hình cho Phó Cảnh Minh cùng xem, hỏi:"Anh đoán lão tổng Nhạc Văn cuối cùng làm những chuyện này để làm gì?"
"Nắm dư luận trong tay, vọng tưởng mượn gió bẻ măng, thuận tiện..." Nhìn xem có khiến ngươi bệnh phát lần nữa không. Nửa câu sau giấu trong lòng không muốn nói ra, ánh mắt Phó Cảnh Minh cũng u ám, mang theo một tia lãnh ý.
Dung gia tổ trạch là khu biệt thự ưu nhã tĩnh mịch, bảo vệ bốn phía cẩn thận nghiêm ngặt, không có khả năng chụp thành công. Huống chi khu biệt thự không hề có nhà cao tầng, góc độ của nhóm ảnh chụp này căn bản không cách nào thực hiện, rõ ràng là giả.
Còn người trong ảnh chụp, tuy thân hình tương tự, nhưng nếu cẩn thận so sánh, liền có thể nhìn ra là cố ý giả trang.
Làm chuyện này trong thời điểm này, nhìn như ngu xuẩn, thực ra cũng là tính kế ác độc.
Bệnh tình của Lê Hi ở trong giới không người không hiểu, trước đây Khương Phong phản bội làm cho hắn thiếu chút nữa biến mất trên thế gian. Hôm nay vừa mới có chuyển biết tốt, lần nữa đối mặt với dư luận mạnh mẽ, nếu như tâm tính không đủ cứng rắn, từng bước sai, cả bàn cờ đều thua, e rằng tinh thần sẽ sụp đổ lần nữa.
Mà đối với mình, người của Nhạc Văn công bố "ảnh giường chiếu" chưa tới ba giờ cũng đã chủ động tìm tới cửa đàm phán. Thậm chí đưa rất nhiều chỗ tốt, muốn từ trong đào ra chút thông tin có ích.
Chỉ tiếc, tính toán nhiều hơn nữa, lại quên đi trình độ kiên cường của Lê Hi, cũng như nhận thức sai lầm thân phận và thực lực của mình.
Lần này, không chỉ Lê Hi, y cũng không dự định đơn giản bỏ qua, cho Nhạc Văn và DC có bất luận cơ hội nào xoay người.
Không ai có thể ở trước mặt y thương tổn Lê Hi.
Lo lắng nhìn gương mặt hơi mệt mỏi của Lê Hi, Phó Cảnh Minh không nhịn được ôm người vào trong ngực dùng giọng nói ôn nhu trấn an:"Yên tâm, rất nhanh sẽ kết thúc."
"Là anh yên tâm, em cũng không dễ dàng bị phá hỏng như vậy." Nhìn lo lắng trong mắt ái nhân, Lê Hi cố ý giảo hoạt nháy mắt, ghé vào lỗ tai y nhỏ giọng nói một câu:"Trừ phi là ở trên giường."
"..." Giọng nói mập mờ làm cho cơ thể Phó Cảnh Minh lập tức cứng ngắc, sau đó dưới ám chỉ của Lê Hi hung hăng hôn lên môi hắn.
Trong khi hôn môi kịch liệt, trong đầu Phó Cảnh Minh đột như hiện lên một ý nghĩ: Nếu có thể mượn chuyện này mà định ra người này, tựa hồ cũng rất tốt.
- ---------------------------
Lê Hi và Phó Cảnh Minh âm thầm mưu tính dĩ nhiên Nhạc Văn, DC không hề biết. Thậm chí bọn họ cũng không có ý thức được bản thân sớm rơi vào bẫy của Lê Hi, không phòng bị, mà còn đắc chí, đồng thời không hẹn mà đặt tâm tư lên người Khương Phong.
Dù sao phế vật cũng có thể sử dụng lại, con cờ này còn có tác dụng.
Trong đồn cảnh sát.
Khương Phong đã không còn phong quang như trước, bẩn thiểu nghèo túng liên tiếp đổ lên đầu đến ăn mày cũng mặc cảm tự ti với gã.
Không biết có phải được Lê Hi tận lực tìm người chiếu cố qua hay không, gã ở trong đây nhận hết giày vò. Những người cùng ở chung với gã, không chỗ nào mà không phải hạng người thủ đoạn độc ác, phương thức hành hạ người càng là đa dạng, tầng tầng lớp lớp xuất hiện, làm cho gã muốn sống không được, muốn chết không xong.
Mà làm Khương Phong tuyệt vọng chính là chuyện người đại diện của gã cầm tiền chạy trốn đi mất.
Gã bị bắt chỉ mới 3 ngày, vốn người đại diện bàn bạc tốt chuyện giúp gã tìm luật sư lại cuối cùng cầm tiền chạy mất không còn bóng dáng. Cảnh sát ngoài miệng nói giúp gã điều tra, trên thực tế lại không có chút động thái.
Tiền tài, thanh thế, danh vọng, những thứ này đều từng nắm trong tay lại mất đi tất cả, hoàn toàn hai bàn tay trắng. Mà cơ thể và tinh thần đều bị thương tổn làm cho gã như muốn sụp đổ, không thể chống đỡ.
Vì vậy, khi gã thấy người Hạng gia tới, lập tức đốt lên hy vọng, mong có thể nắm được cọng rơm cuối cùng này mà ra tù.
"Mau cứu tôi, cầu xin ngài mau cứu tôi..." Khương Phong đem mặt dán vào vách ngăn thủy tinh tại phòng thăm tù nhân, hét vào mic, hoàn toàn không quan tâm tới hình tượng phong độ.
"Câm miệng!" Dáng vẻ của Khương Phong làm thư kí vô cùng chán ghét, thậm chí vô cùng khinh bỉ. Gã cắt ngang lời cầu xin của Khương Phong, cẩn thận nhìn xem bốn phía, đang xác định không cảnh sát theo vào liền nhỏ giọng đối với mic dặn dò một phen, làm cho gã chờ cảnh ngục sau này đem đồ vật giao cho gã, mới đứng dậy rời khỏi.
Mà sau khi gã đi, trên mặt Khương Phong cũng lộ ra thần sắc như tháo xuống được gánh nặng.
Lại không biết cuộc trò chuyện giữa họ sớm đã bị máy theo dõi ở góc tường quay xong, đồng thời nhanh chóng đưa tới tay Lê Hi.
- -----------------------------------
Văn phòng tổng tài Tinh Mang.
Lê Hi và Phó Cảnh Minh ngồi ở trước bàn làm việc xem video truyền qua từ ngục giam.
Khi nhìn đến lão tổng Nhạc Văn đưa Khương Phong quần áo, sắc mặt Lê Hi đột nhiên tái nhợt, cơ thể cũng bắt đầu vô thức run rẩy.
"Làm sao vậy?" Phó Cảnh Minh lập tức tắt video, vừa ôm người vào phòng nghỉ, vừa cất giọng gọi thư kí kêu bác sĩ.
Sợ hãi cực độ bao vây cả người Lê Hi, dù hắn cảm giác rõ ràng được nhiệt độ cơ thể quen thuộc bên cạnh, cũng vẫn không cách nào thoát khỏi ảo giác.
Ký ức thuộc về Dung Quân Đàn lần nữa bao vây hắn, lần này hắn không còn thờ ơ lạnh nhạt, mà lại lạc vào cảnh giới kỳ lạ, như Dung Quân Đàn mười sáu tuổi trơ mắt nhìn anh trai vô cùng thương yêu của mình cả người toàn là máu nằm trước mặt, chậm rãi trở nên cứng ngắc, lạnh băng, cuối cùng được chôn cất trong nghĩa địa.
Gắt gao cắn môi dưới, đau đớn và mùi máu khiến lý trí của Lê Hi trở về chút ít, hắn ngẩng đầu, miễn cưỡng mở miệng nói:"Bộ quần áo kia, là khi anh trai em qua đời đã mặc... Độc ác tàn nhẫn như vậy, ngay cả người đã mất cũng có thể làm bẩn, lần này em nhất định làm cho bọn họ muốn sống không được, muốn chết cũng không xong!"
Phó Cảnh Minh không trả lời, chỉ là càng ôm chặt hắn.
Câu giải thích này của Lê Hi, làm cho y lập tức biết được Hạng gia dự định làm gì.
Lấy điện thoại ra, Phó Cảnh Minh mặt lạnh bấm dãy số:"Kêu người bên ngục giam nhìn kĩ, cái tên Khương Phong đó không thể chết."
- -------------------------------
Phòng tạm giam.
Từ sau ngày gặp người Hạng gia phái tới, Khương Phong đã được chuyển qua phòng đơn thay xong quần áo.
Nghiêm mặt, dùng ngón tay run rẩy bật lưỡi dao giấu dưới cổ tay ra.
Lúc này đêm đã khuya, nhà tù không có cửa sổ hoàn toàn tối đen, chỉ có ánh đèn lờ mờ từ khe cửa nhỏ hẹp xuyên qua.
Lời nói dặn dò trước kia của thư kí vẫn còn vang vọng bên tai. Lúc này chứng cớ cảnh sát có, cũng chỉ là khi đó mình ở trong quán ăn nói ra.
Tuy dao thiếu chút nữa hại chết Dung Quân Đàn là gã đặt, nhưng gã không thừa nhận, ai có thể buộc tội gã có ý đồ mưu sát?
Lúc này Nhạc Văn, DC đã hoàn toàn khống chế dư luận, giữa gã và Dung Quân Đàn rốt cuộc là diễn trò hay thật sự từ sớm đã vô cùng mơ hồ, làm cho người khó phân rõ.
Nếu hiện tại bản thân gặp chuyện, dù tự sát hay bị người mưu hại, Dung Quân Đàn đều không thoát khỏi liên quan. Thậm chí có thể thừa cơ hội kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn, dù sao đối với mắc bệnh tự kỉ, còn có gì có thể càng tuyệt vọng hơn khi nhìn tận mắt anh trai mình chết một lần nữa?
Chỉ cần Dung Quân Đàn ngã xuống, Tinh Mang cũng sẽ trở nên rời rạc. Nguy cơ trước mắt lập tức xoay chuyển.
"Cảm tạ ông trời đưa tôi dung mạo này, lần này tôi sẽ dùng thật tốt." Hồi tưởng lại chuyện thư kí giao cho, Khương Phong cắn răng nghiến lợi dùng lưỡi dao ở trên người họa vết thương, sau đó lao vào bức tường trong nhà tù.
CHƯƠNG 53
Ngày hôm sau, một tin tức nóng hổi được phát trên bản tin buổi sáng của đài địa phương.
#Cựu nam diễn viên nổi tiếng tự sát trong tù, là dùng cái chết minh oan, hay là do bị ngược đãi và còn có ẩn tình khác?#
Trong tin tức, Khương Phong cả người đẫm máu, hấp hối ngã bên tường. Ở phía sau gã, một mảng máu tươi kéo dài trên tường xi măng thô ráp, bên dưới quần áo rách rưới lộ ra vết thương bị vũ khí sắc bén họa khắp thân thể.
Tràng diện kinh người như vậy làm cho mọi người khϊếp sợ không thôi, mà tờ giấy Khương Phong nắm chặc cũng làm cho người nghi ngờ.
Tờ giấy trắng lấy máu làm mực, viết một câu mơ hồ: Tôi không chịu nổi.
Câu nói vi diệu lại xuất hiện trong thời gian này, trực tiếp làm mọi người não bổ ra tân thế giới.
Chuyện Khương Phong đã làm trước kia, dùng bốn chữ mất hết tính người hình dung cũng không quá. Nhưng người vì tư lợi mà có thể bị ép đến không sống nổi thật sự là rất khó tưởng tượng.
Không chịu nổi, cuối cùng gã không chịu được cái gì?
Phản bội chủ cũ, ý đồ muốn mưu hại sau đó lương tâm bị dày vò, vẫn là bất lực tuyệt vọng bị dồn vào ngõ cụt mà không tìm thấy hy vọng?
Rõ ràng, đại đa số suy nghĩ của mọi người đương nhiên sẽ chọn cái sau.
Thủy quân Nhạc Văn lần nữa lên.
Giả vờ là người biết chuyện, tuôn ra hoàn cảnh Khương Phong lúc ở trong ngục luôn bị người bạo hành.
Dùng giọng điệu khiêu khích miêu tả hoàn cảnh sau khi Khương Phong bị bắt vào tủ, cảnh sát trên danh nghĩa là điều tra, thực tế lại dùng đủ loại thủ đoạn ép buộc gã nhận tội đền tội, cùng với các phạm nhân trắng trợn khi dễ gã.
Thậm chí có mấy tờ ảnh chụp mơ hồ biểu thị bản thân không nói điêu. Lần nữa vì chuyện Khương Phong tự sát đắp lên sương mù.
Chuyện đến bây giờ, chỉ mới ngắn ngủi hai giờ, đủ loại suy đoán nháo đến toàn bộ trang mạng, ngay cả Weibo công cộng của cảnh sát cũng không thể tránh khỏi, đủ người vây xem chất vấn và hoài nghi.
Vốn dĩ vụ án của Khương Phong không được điều tra công khai vì số lượng người liên quan quá lớn. Nhưng hôm nay huyên náo lợi hại như vậy, cảnh sát vì nói lên công chính, không thể không đem quá trì thẩm vấn vụ án làm rõ ràng.
Rất nhanh, tấm ảnh đưa Khương Phong tới bệnh viện chữa trị được công bố, đồng thời mời Dung Quân Đàn có hiềm nghi mua chuộc cảnh ngục giày vò Khương Phong tới hầu tòa.
- -------
Hạng gia.
Tổng tài Nhạc Văn hứng thú thưởng thức ảnh chụp trong tay.
Bên trái là ảnh mà cảnh sát công bố hiện trường tự sát của Khương Phong, bên phải... Cũng chính là di ảnh Dung gia đại thiếu đã chết.
Tuy thương thế hai người cùng bối cảnh không giống, nhưng ngũ quan cùng quần áo lại giống như đúc, vừa nhìn căn bản không cách nào phân biệt.
"Mặc dù là phế vậy, nhưng diễn thành người chết ngược lại rất tốt." Tổng tài Nhạc Văn suиɠ sướиɠ cười gọi điện cho thư kí:"Kêu người của chúng ta chuẩn bị cho tốt, mặc kệ người đón Dung Quân Đàn là ai cũng phải cho hắn tận mắt thấy ảnh chụp Khương Phong tự sát!"
"Đã rõ." Thư kí nhanh chóng trả lời.
"Tốt." Lại thâm hai câu chú ý, tổng tài Nhạc Văn lúc này mới hài lòng đặt điện thoại xuống.
Chuyện Khương Phong đã làm lớn chuyện, Dung Quân Đàn còn muốn nụp sau màn bày mưu nghĩ kế cản bản là không thể.
Trước khi hạ thủ với Tinh Mang, ông cũng đã điều tra tình huống thân thể Dung Quân Đàn rõ ràng.
Dựa theo lẽ thường, chứng bệnh trầm cảm phải khai thông mới có thể giảm bớt trị liệu, hoàn cảnh thoải mái buông lỏng là quan trọng nhất. Mà Dung Quân Đàn thân ở chỗ cao không cách nào thỏa mãn được điệu kiện cản bản này.
Các loại thuốc áp chế và bức bách bản thân không ngừng thừa nhận áp lực thật lớn nhiều năm như vậy sớm đã đem thần kinh bền bỉ của hắn phá hư đến không còn gì. Nếu không phải là vì kế thừa nguyện vọng của cha và anh thì hắn sớm đã kết thúc bản thân.
Hôm nay lại vì chuyện của Khương Phong mà ảnh hưởng, Nhạc Văn tổng tài tin chắc dáng vẻ thoải mái trước kia toàn đều là ngụy trang, hôm nay ông mượn dung mạo tương tự của Khương Phong tái hiện lại chuyện cũ, Dung Quân Đàn nhất định sẽ sụp đổ, không còn sức đánh trả.
Chỉ cần hắn chết, toàn bộ chuyện trước kia đều sẽ trở thành mây khói. Người chết không nói được, thị phi gì đó đều có thể nằm trong tay ông!
Dùng đại giới thấp nhất thu hoạch lợi ích lớn nhất, thương trường nào có chỗ cho kẻ yếu kém? Cái tên Dung Quân Đàn này tuổi không lớn, thiên phú không tồi, chỉ tiếc là đụng phải ông.
Tổng tài Nhạc Văn vừa nghĩ, một bên suиɠ sướиɠ mở ra chai rượu vang đỏ, giống như muốn chúc mừng sớm. Lại không biết, nhất cử nhất động đã sớm bị người khác theo dõi.
- ----------
Dung gia.
Lê Hi khoát áo khoác thật dày, miệng nhỏ uống ly sữa trong tay, tâm tình có chút buồn bực.
Cơ thể Dung Quân Đàn quả thực quá tệ, không chỉ giống như một em bé bằng sứ không thể lăn qua lăn lại, thậm chí còn bởi vì thường liên quan đến chuyện xưa mà vô thức phát bệnh.
Dù linh hồn hắn cứng cỏi, cũng không thể khống chế hiệu quả. Duy nhất tương đối khá là có thể bảo trì lý trí.
"Hừ, thật chậm." Tiện tay đặt cái ly trống rỗng ở một bên, đứng dậy tới cửa sổ nhìn bên ngoài.
Hắn đang đợi, đợi cảnh sát tới.
Thực ra đây là bố cục hắn đã sớm bày tốt.
Tổng tài Nhạc Vắn muốn dựa vào Khương Phong làm cho hắn sụp đổ phát bệnh, Lê Hi cố tình thuận nước đẩy thuyền, giả vờ phối hợp.
Trước đó chuyện Khương Phong mưu hại Dung Quân Đàn, bởi vì thời gian quá lâu, đã không tìm được chứng cứ làm cho Hạng gia hoàn toàn đền tội. Mà lần này, bọn họ chủ động đưa tới cửa, Lê Hi tự nhiên vui vẻ phối hợp, thuận tiện trước mặt mọi người lột đi bộ mặt giả tạo của họ, để cho họ vì hành động của mình mà trả giá.
Không biết qua bao lâu, tiếng xe cảnh sát từ xa xa truyền tới.
Lê Hi đứng lên, sau đó đi cùng với Phó Cảnh Minh đứng trước cổng đợi.
Gió mùa đông lạnh lẽo thấu xương, mà ánh mắt của Lê Hi lại càng thêm lạnh lùng nghiêm nghị.
Đây là lần ăn uống vui vẻ cuối cùng.
Qua hôm nay, toàn bộ những người từng khi dễ Dung Quân Đàn đều sẽ rơi vào địa ngục, vì hành vi nửa đời trước của mình mà chuộc tội trong nỗi hối hận!
- ----------
Cửa đồn cảnh sát.
Phóng viên ngửi thấy tin mà đến đã sớm bao vây cửa chính, tất cả đều muốn nhận được tin tức đầu tiên.
Dư luận đều nghi ngờ cả hai phe, lại dính líu đến ảnh đế nổi tiếng thân phận thần bí.
Chân tướng rốt cuộc ra sao, không chỉ người khác hiếu kỳ mà ngay cả bản thân bọn họ cũng vô cùng hứng thú.
Chỉ tiếc cảnh sát ở đây rất kín miệng, căn bản hỏi không ra tin tức gì mới. Vì vậy, họ cũng chỉ có thể đặt hi vọng lên Dung Quân Đàn sắp tới.
Một chiếc xe thể thao cách đó không xa phóng nhanh tới. Nhìn chiếc xe giá trị xa xỉ, mắt mọi người sáng lên, còn tưởng rằng Dung Quân Đàn đã tới, vội vàng vây lại. Nhưng khi cửa xe mở ra, người đi ra ngoài lại là tổng tài Nhạc Văn.
"...." Câu hỏi tới bên miệng lại không đúng đối tượng, dù là phóng viên nhạy bén cũng sửng sốt chốc lát.
Mà tổng tài Nhạc Văn cũng không khó xử, ra vẻ phong độ chủ động mở miệng giải thích:"Gần đây xảy ra không ít chuyện, nhiều hoặc ít cũng có liên quan đến Nhạc Văn. Huống hồ Khương Phong hiện tại còn là nghệ sĩ thuộc Nhạc Văn, cho nên hôm nay cố ý xin cảnh sát vào dự thính. Thị phi đúng sai, tôi cũng rất muốn biết."
Chỉ mấy câu, lại đem bản thân tách ra khỏi, thuận tiện ý nói bản thân là người vô tội bị liên lụy. Loại tứ lạng bạt thiên cân (đánh Thái Cực Quyền: chắc dùng lời nói đẩy qua chuyện khác/người khác), lão tổng Nhạc Văn từ trước tới nay rất quen thuộc, hạ bút thành văn không có cảm giác gì không khỏe.
Tuy không phải người cần hỏi, nhưng phóng viên vây quanh cũng sẽ không bỏ qua, sau một khoảng lặng ngắn ngủi, đủ loại câu hỏi liên tiếp tới.
Tổng tài Nhạc Văn tươi cười khả cúc, kiên nhẫn trả lời từng cái, những trong mỗi câu nói đều giấu giếm thâm ý tấn công Lê Hi.
Từ trong vài câu trả lời của tổng tài Nhạc Văn, các phóng viên cuối cùng đã hiểu sơ lược của vấn đề.
Trước khi tuôn ra quan hệ bao nuôi, Dung Quân Đàn và Khương Phong không tồn tại dây dưa xáƈ ŧɦịŧ điểm này thật hay giả còn không biết. Nhưng chuyện Khương Phong vào Dung gia cùng ăn cùng ngủ với Dung Quân Đàn là có thật. Chuyện về sau, mọi người đều biết không cần lắm lời. Còn hôm nay Khương Phong tự sát, đúng là vì đã bị dồn vào tuyệt lộ.
"Thực ra cũng là tôi dạy con không tốt. Tinh Mang rối loạn sớm cũng bởi vì con gái thúc đẩy. Nhưng trên thực tế, sau này huyên náo lợi hại như vậy chúng ta cũng bất ngờ. Dù sao khi đó con bé còn cùng Khương Phong yêu nhau, con gái mà, khi tức giận dễ mất kiểm soát. Đợi tới thời điểm muốn nói xin lỗi cũng không tìm được cơ hội. Kết quả tới giờ, rơi vào một vụ kiện hỗn loạn không nói, còn phải thay nghệ sĩ dọn dẹp phiền phức. Ai, đầu năm nay, tổng tài cũng không dễ làm đâu!" Cản thận tính toán thời gian, tổng tài Nhạc Văn dụng giọng nói thổn thức nói ra.
Khoảng cách thời gian cảnh sát tới gọi cũng gần tới 3 giờ, mà Dung Quân Đàn vẫn không xuất hiện. Nửa cuối đầu, tổng tài Nhạc Văn che đi tính toán trong mắt. Tuy còn chưa được cấp dưới hồi báo, nhưng ông tin chắc, Dung Quân Đàn sẽ không tới, có thể nói, hắn không tới được!
- ------------
Dù sao đối với một người thậm chí có thể từ bỏ mạng sống của mình chỉ với màn trình diễn vụng về của một người thay thế, còn có gì khiến trái tim hắn đau hơn càng làm cho tinh thần của hắn đều sụp đổ bằng việc tái hiện lại chuyện xưa?
Nhìn phóng viên càng trở nên nôn nóng khi thời gian dần qua đi, tổng tài Nhạc Văn cười càng thêm chân thực. Ông nghe thấy có người nhỏ giọng thảo luận Dung Quân Đàn không tới được là bởi vì chột dạ cho nên không dám xuất hiện. Mà hiện tại dư luận trên mạng càng thiên về bên mình.
Weibo phía Tinh Mang cũng đã bị loát bạo, ngay cả diễn đàn fans của Phó Cảnh Minh cũng bởi vì hàng loạt người ngoài tràn vào mà bị tàn sát.
Ảnh đế cao lãnh ngày xưa hiện tại lại trở thành kỹ nam trong miệng người, tổng tài Tinh Mang nổi tiếng cũng trở thành một đóa Bạch Liên, một kẻ giả ốm yếu bệnh tật lừa dối quần chúng.
Nhanh, nữ thần thắng lợi sẽ nhanh chóng hạ xuống. Trên mặt Nhạc Văn lão tổng suиɠ sướиɠ đến biểu lộ hẳn trên gương mặt. Nhưng ngay khi trong lòng tràn đầy lòng tin là lúc, một chiếc xe màu đen bình thường đột nhiên xuất hiện ở góc đường, chậm rãi xuyên qua đám người, dừng trước cửa đồn cảnh sát.
- ---------
Tác giả: Thế giới này sắp kết thúc rồi, còn giải quyết chương sau nữa là xong, có thể là mai hoặc tối nay tui sẽ đăng luôn. ????????????
Mà công nhận dư luận đáng sợ thiệt á, mà cũng dễ bị dắt mũi quá đi, mới nói mấy câu đã đi qua phe khác rồi, chán! ????. Làm tui edit mà tức quá phải mà.... ráng làm cho xong luôn muốn xem hai nvc sẽ làm sao vã mặt. ????
P/S: Cảm ơn mọi người đã xem, mọi người là động lực lớn nhất cho tui làm á, chứ lúc đầu thấy không ai định bỏ rồi. Cảm ơn mọi người nhiều nha! ????????????
CHƯƠNG 54
"Là Dung Quân Đàn tới sao?" Có người không kịp đợi đã chen lên muốn có được thông tin đầu tiên, nhưng lại bị vệ sĩ cao to trong xe đi ra ngoài vững vàng ngăn cản, sau đó dung mạo người đi ra cũng vô cùng quen thuộc, là thư kí bên người người Dung Quân Đàn.
Phô trương như vậy, thêm chiếc xe nhìn như bình thường nhưng giá trị xa xỉ trước mắt, người đến là ai không cần nói cũng biết, dĩ nhiên là Dung Quân Đàn mà bọn họ chờ đợi thật lâu.
Rất nhanh, sao khi cảnh sát trong đồn nhận được tin lập tức đi ra giữ gìn trật tự, tách phóng viên chen chúc trước mặt Dung Quân Đàn. Dù vậy, cửa xe vẫn không mở ra, thư kí chủ động tiến lên, nhỏ giọng nói với đội trưởng dẫn đầu câu gì.
Tổng tài Nhạc Văn lạnh lùng nhìn thư kí nói chuyện, tâm trạng bình phục. Hiện tại loại tình huống này, xe Dung Quân Đàn tới trễ như vậy, tới lại không xuống xe, rõ ràng nói rõ là có việc bị trì hoãn trên đường, mà thư kí bên người xuất đầu, chứng minh 80% bản thân đã xảy ra chuyện.
Yếu ớt như vậy còn muốn học người ta làm dữ tàn nhẫn, sớm chịu thua thì cũng không có chuyện gì xảy ra không phải sao?
Tổng tài Nhạc Văn tự nhận nắm chắc phần thắng, châm biếm trong mắt đã không chút nào che giấu. Nhưng giây tiếp theo, gương mặt ông hoàn toàn tái nhợt không thể tin vào mắt mình.
Sau khi cảnh sát thành công tách ra phóng viên, cửa xe mở ra, lần người người xuống lại là Phó Cảnh Minh bị đồn đại là tình nhân bao nuôi của Dung Quân Đàn. Sau khi Phó Cảnh Minh xuống xe, cũng không đóng cửa, ngược lại từ bên trong cẩn thận nửa ôm một người ra.
Dung Quân Đàn!
Tựa hồ trên người không có sức lực, hắn nửa dựa vào Phó Cảnh Minh gương mặt tái nhợt mỏng manh, nhưng khí thế toàn thân lại tràn đầy sát phạt quyết đoán, làm cho mọi người không dám khinh thường.
Sắc mặt Nhạc Văn lão tổng tái xanh, ông hoàn toàn không ngờ tới sau khi Dung Quân Đàn trải qua kíƈɦ ŧɦíƈɦ như vậy lại còn có thể bảo trì thanh tỉnh.
Điều này, điều này không có khả năng.
Trước đây Khương Phong chỉ là đặt con dao, cũng có thể làm cho người đàn ông này lập tức đi tìm chết. Hôm nay bản thân gần như là bắn ra viên đạn bôi độc dược vào ngực hắn, sao hắn có thể không bị thương chút nào?
Nhạc Văn tổng tài vô thức lui về phía sau, cố gắng ổn định tâm trạng.
Tới thì sao, ông còn có chuẩn bị đường lui.
Nghĩ đến bên bệnh viện sớm an bài tốt, tâm trạng ông lập tức an ổn. Nhưng cảm giác nguy cơ như có như không vẫn quanh quẩn trong lòng, bồi hồi không đi.
"Xin cho hỏi có lệnh cảnh sát mời đến, Dung tổng vì sao lại thong dong tới chậm?"
"Theo tin đồn Khương Phong tự sát đều bởi vì Dung tổng cố ý uy hϊếp, Dung tổng với tư cách là người trong cuộc có muốn giải thích gì hay không?"
"Trước đó trên mạng truyền những tấm ảnh giữa ngài và ngài Phó có phải là thật hay không? Thật sự là phía sau ngài Phó có hậu trường?"
Lê Hi xuất hiện làm cho những phóng viên đợi hơn nửa ngày vô cùng hưng phấn, dù bị người ngăn cản, cũng nỗ lực đặt câu hỏi, tìm thông tin.
Mà đối với câu hỏi của họ, Lê Hi không có ý định trả lời. Ngược lại đẩy tay đang ôm mình của Phó Cảnh Minh, trực tiếp đi tới.
Khi tới trời cũng đã sập tối, khí trời đã rất lạnh, thân hònh yếu ớt và mảnh mai của Lê Hi được bao trong áo khoác dày, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, mà cặp mắt mèo thật to trong veo lại tĩnh lặng.
Hắn đi rất chậm cũng rất khó khăn. Như một cơ thể bằng xương bằng thịt đang dẫm lên mũi dao, từng bước từng bước đi tới, đều là đau tới thấu xương máu chảy đầm đìa.
Mà làm cho người xúc động chính nỗi buồn và tuyệt vọng trong đôi mắt ấy, rõ ràng là nước mắt đã như muốn tràn xuống, cứ như một giây tiếp theo sẽ khóc thành tiếng, nhưng lại không có gì cả, không có nước mắt hay gào thét. Nhưng càng như vậy, lại càng có thể làm cho người xúc động, và cũng thật sự như vậy.
"Tôi sẽ trả lời các câu hỏi của mọi người." Tốc độ nói của Lê Hi rất chậm, âm cuối còn hơi chút run rẩy không rõ ràng:"Câu hỏi đầu tiên, nguyên nhân tới chậm là bởi vì có người cố ý tặng cho tôi một tấm hình, để cho tôi thưởng thức thật tốt, cho nên tôi bị trì hoãn ở trên đường."
Khi Lê Hi vừa dứt lời, thư kí bên cạnh lấy ra tấm ảnh chụp đưa tới tay cảnh sát bên cạnh, đổi tới một ánh mắt vô cùng ngạc nhiên.
"Câu thứ hai, chuyện Khương Phong tự sát quả thật có người ở phía sau sai sử, nhưng không phải là tôi. Là ai tôi đã có được chứng cứ, sau khi cảnh sát thẩm vấn, sẽ công bố với công chúng." Lê Hi nói, có hàm ý quét tổng tài Nhạc Văn, đôi mắt làm ông cảm thấy lạnh cả người.
"Câu thứ ba, ảnh chụp là giả, phía sau Phó Cảnh Minh cũng không có hậu trường. Đã trả lời xong các câu hỏi, cho nên cũng mời mọi người sau này ngoài miệng sạch sẽ chút, miễn cho nghiệp chướng vạ lây hậu thế."
Hai câu trước Lê Hi trả lời coi như quy củ, mà mấy câu cuối lại tràn đầy châm chọc.
Mấy phóng viên tuổi còn trẻ lại không nhịn được hắn châm chọc mà mở miệng phản bác:"Không có lửa làm sao có khói, Dung tổng nếu trong sạch, chúng tôi cũng không đào được nhiều thông tin như vậy."
"A." Lê Hi cười một tiếng, sau đó quay đầu nhìn cảnh sát phụ trách cách đó không xa hỏi ý kiến. Sau khi lấy được đáp án chấp nhận, hắn tiếp nhận bút ghi âm trong tay thư kí đưa cho phóng viên mới vừa nói:"Mở ra nghe chút."
Phóng viên không biết vì sao vô thức nghe theo, nhấn nút mở, sau đó thanh âm quen thuộc rõ ràng từ bên trong truyền ra, là tổng tài Nhạc Văn.
Từ sắp đặt tạo ra ảnh chụp giả lôi kéo dư luận hất nước dơ lên người Lê Hi, đến mua chuộc cảnh ngục, làm Khương Phong cùng đường không thể không nghe theo an bài mà phối hợp bọn họ tái hiện lại cái chết của đại thiếu gia Dung gia muốn kíƈɦ ŧɦíƈɦ Lê Hi phát bệnh, mỗi một lần nói chuyện qua điện thoại, mỗi một cuộc trò chuyện riêng tư, tất cả đều ghi lại rõ ràng.
Mà cùng lúc đó, đồn cảnh sát cũng công bố bản ghi chép người tới thăm Khương Phong trước mặt mọi người. Từ khi vào tù đến khi gã tự sát, trong toàn bộ quá trình người tới thăm chỉ có một, đó chính là ngụy trang thành người hầu Dung gia - tâm phúc Nhạc Văn tổng tài.
Nhiều điểm đáng ngờ trong nháy mắt trở nên rõ ràng sáng tỏ, mà âm mưu của tổng tài Nhạc Văn cũng tại chỗ này bị vạch trần trước mặt mọi người.
Ngay từ đầu, ông đã tham lam tài nguyên của Tinh Mang, ý đồ muốn chiếm đoạt. Sau vài lần giao thủ đều nhận được hai chữ thất bại nên càng không cam thâm, nghĩ ra ý xấu.
Tinh Mang là doanh nghiệp gia tộc, quyền to đều ở trên tay người trong gia tộc, nhưng Dung gia hiện tại gần như suy bại, ngoại trừ ra được một Dung Quân Đàn, lại tìm hết cũng tìm không ra người có thể dẫn dắt Tinh Mang.
Vì vậy, một khi Dung Quân Đàn gặp chuyện không may, Tinh Mang sẽ lập tức sập xuống. Nhạc Văn tổng tài chính là nắm chắc điểm này mới bắt tay với công ty DC từ bên ngoài chèn ép Tinh Mang, tăng gấp đôi áp lực đè lên người Dung Quân Đàn. Đồng thời cùng Khương Phong lợi dụng chuyện Khương Phong phản bội, nhất cử đánh chết Dung Quân Đàn.
Lại không nghĩ tới Dung Quân Đàn lại cứng cỏi như vậy, vượt qua cửa tử. Vì vậy tổng tài Nhạc Văn không thành công, không thể không lập kế khác, nên mới có cục diện như ngày hôm nay.
Thương trường như chiến trường, có dã tâm cũng không sai. Nhưng vì thỏa mãn ham muốn của bản thân, lạii hận không thể đem người gϊếŧ chết, vậy đó mới chân chính là tội ác tày trời.
Lúc này đây, tổng tài Nhạc Văn hoàn toàn không có cơ hội chạy trốn, chỉ còn con đường nhận tội sau đền tội mới có thể đi.
Ngắm nhìn bốn phía, đều là vẻ mặt kinh ngạc lại khinh thường.
Sắc mặt tổng tài Nhạc Văn suy sụp, ân hận lúc đầu đã làm sai.
Mà âm thanh từ còi cảnh sát truyền tới cũng đủ để cho ông không còn bất luận ý nghĩ phản kháng. Bởi vì người ngồi bên trong xe lại chính là tâm phúc ông phát đi tới bệnh viện phối hợp với Khương Phong, cùng với Khương Phong đáng lẽ nên còn nằm trong phòng bệnh.
Theo tổng tài Nhạc Văn bị còng tay mang vào đồn cảnh sát, cửa chính vốn còn ồn ào trong nháy mắt trở nên an tĩnh lại.
"Ở trong giới giải trí, dư luận là vũ khí tốt nhất, tạo thế, nổi tiếng, không thứ gì có thể rời khỏi nó. Nhưng cũng là con đường nhanh nhất cho công chúng hiểu rõ mọi chuyện, trước khi nói tới chuyện đúng sai có thể trước tiên vỗ vỗ lương tâm của bản thân sao?" Đem tay áo vén lên, Lê Hi lộ ra vết sẹo dữ tợn trên cổ tay:"Nhờ tổ tông phù hộ, tôi hiện tại còn có thể đứng ở chỗ này nói chuyện, còn nhiều người nữa, nhưng từ lâu đã bị chìm sâu trong biển nước bọt của các hiệp sĩ bàn phím. Các câu hỏi tôi cũng đã trả lời xong, tạm biệt!"
Lạnh nhạt nói xong, Lê Hi cùng Phó Cảnh Minh cùng nhau lên xe rời khỏi.
Còn các phóng viên ở lại, mặt đều đỏ lên tràn đầy hổ thẹn.
- ----------
Trên đường trở về, Lê Hi mệt mỏi nhắm hai mắt lại tựa vào người Phó Cảnh Minh nghỉ ngơi.
Nhìn gò má không có huyết sắc của hắn, Phó Cảnh Minh nhíu mi nhẹ giọng nói:"Đợi mọi chuyện kết thúc hãy cùng anh trở về đi!"
"Đi đâu?"
"Nước E." Giọng điệu Phó Cảnh Minh mang theo chút thăm dò:" Tuttle trang viên yên tĩnh và thanh bình, bác sĩ nói thích hợp cho em tịnh dưỡng."
"Vậy Tinh Mang làm sao bây giờ?"
"Anh sẽ tìm người thay em quản lý."
"Tốt." Lê Hi gật đầu đồng ý, mở mắt ra cùng y đối diện. Cặp mắt mèo xinh đẹp lấp lánh, giống như có thể nhìn thấu lòng người.
Phó Cảnh Minh không khỏi cúi đầu, một nụ hôn đặt lên lông mi cong vút của hắn. Sau đó Lê Hi ôm lấy cổ y hung hăng cắn miệng y.
- -------------
Cuộc chiến nước bọt trên internet đã hoàn toàn lắng xuống sau khi tin Khương Phong và tổng tài Nhạc Văn bị bỏ tù được tung ra. Còn công ty Nhạc Văn cũng bởi vì bị liên lụy bởi cao tầng, mất đi người đứng đầu, mà chia năm xẻ bảy ngày càng sa sút.
Không biết có phải vì trước đây phạm phải nhiều tội ác quá hay không, lần này cảnh sát tham gia vào lại phát hiện rất nhiều vấn đề trong nội bộ Nhạc Văn.
Quy tắc ngầm, bóc lột nghệ sĩ, những điều khoảng ngang ngược, những tấm màn che dấu các bí mật động trời lần lượt bị kéo ra.
Giấu dưới vỏ bọc công ty giải trí to lớn nổi tiếng trong giới giải trí lại là một ma cô (Kẻ sống về nghề đi dẫn gái điếm cho khách làng chơi), mà những nghệ sĩ thuộc Nhạc Văn cũng bị vạch trần, thể diện mất hết.
Sau còn bởi vì công ty có hiềm nghi trốn thuế mà bị niêm phong, cuối cùng tuyên bố phá sản.
Nhạc Văn lão tổng ở trong ngục cũng biết được tin tức bên ngoài.
Chính tai nghe thấy tâm huyết nửa đời của bản thân hóa thành hư không, tâm trí bị thương nặng hoàn toàn gục ngã.
Cuối cùng cả ngày hối hận, không đợi đến khi được thả ra đã ở trong ngục hậm hực mà chết.
Còn kết cục của Khương Phong cũng rất thảm.
Sau khi rời khỏi ngục giam, hắn vừa không có bằng cấp gì lại không có sở trường gì, ngay cả bề ngoài không tầm thường cũng vì mấy chục năm trong ngục giam mà hao mòn không còn gì. Cuối cùng ngay cả buổi cơm no cũng không có được, còn nghèo túng, thảm hơn những người ăn xin ngoài đường.
_________end thế giới 8__________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro