Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6 - 4

Chương 4: Bí ẩn năm đó

Leola bế theo Bảo Lợi Long, bởi vì không thể ra khỏi học viện Acalane, cho nên Leola chỉ định lên machine vận chuyển của Bác Gái lấy mấy khối thịt lạnh đông, sau đó đến nhà bếp đi nướng thịt, nghĩ tới lượng ăn kinh người của Bảo Lợi Long, trên đường Leola còn quẹo đi tìm xe đẩy, sau đó đến machine vận chuyển đi lấy thịt.

Còn chưa đi đến machine vận chuyển, đã xa xa nhìn thấy thân ảnh như núi của Bác Gái, Leola đẩy xe và Bảo Lợi Long đang lăn lộn đùa giỡn trên xe đẩy, đi thẳng đến bên cạnh Bác Gái, Leola có loại trực giác, Bác Gái là ở đây đợi hắn.

"Tình huống vẫn ổn chứ, bé con." Bác Gái quan tâm hỏi.

Leola sau khi suy nghĩ một chút, gật đầu.

"Có dự định gì không?"

Leola cũng không có nghĩ gì, theo trực giác hắn cảm thấy Bác Gái là có thể tín nhiệm, liền định nói ra đầu đuôi gốc ngọn, bao gồm muốn lấy lại dây chuyền, chuẩn bị chạy trốn, muốn mang Bạch Thiên đi vân vân.

Bác Gái nghe xong cũng liên tục gật đầu, cuối cùng cười cười không được đẹp mắt cho lắm, từ trong túi tạp đề ren móc ra một khối bảo thạch hình trứng ngỗng, bỏ lên tay Leola, dặn dò: "Cái này cho bé Keisy, chẳng qua ngươi cũng đừng trách Bác Gái thiên vị, Bác Gái thực sự không nghĩ ra có cái gì có thể cho ngươi, vừa lại hữu dụng đối với ngươi."

Leola lắc lắc đầu: "Tôi không cần đâu."

Bác Gái cũng cười cười, bổ sung nói: "Lão già Barbarise kia muốn ta nói với các ngươi, tình huống bây giờ các ngươi trước hết chạy trốn cũng tốt, dù sao mấy người các ngươi chung quy có một ngày sẽ trở về, hơn nữa ngày này sẽ không quá xa."

Leola cũng không có phản bác đối với lời này, trái lại gật đầu đồng ý: "Tôi nhất định sẽ trở về." Ít nhất sẽ trở về gặp Thanh Thanh và Mai Nam.

"Đúng rồi." Bác Gái đột nhiên nhớ tới: "Nếu có bạn gái, nhớ đi chào tạm biệt với người ta, nói mấy câu an ủi người ta cho tốt, không nói câu nào đã chạy, là vô cùng vô trách nhiệm đấy!"

Bạn gái? Leola suy nghĩ một chút, đích xác nên đi nói một tiếng với Jasmine còn có Lansecy, Leola vừa mới nghĩ như thế, liền quyết định làm như vậy, hắn cũng không biết mình lúc nào sẽ phải chạy trốn, muốn chào tạm biệt tốt hơn vẫn là đi sớm một chút.

Leola tiện tay túm mấy khối thịt, thuận tiện nướng chín luôn, cũng không sợ xung quanh có người nhìn thấy hay không, dù sao cũng sắp chạy trốn rồi, ngay cả Keisy cũng bởi vì phải chạy trốn mà không sợ rước phiền toái nữa, mình thì lại cần gì lo lắng đây?

Sau đó Leola đưa thịt cho Bảo Lợi Long cả mặt đang thèm thuồng, sau khi tạm biệt với Bác Gái, thuận tay đẩy Bảo Lợi Long và một đống thịt, xuất phát đến viện kỵ sĩ đi tìm Jasmine và Lansecy, cũng mặc kệ cảnh tượng mình đẩy xe, phía trên ngồi một đứa trẻ đang ăn đến tối tăm trời đất như thế này là có bao nhiêu quái dị.

Trên thực tế, cảnh tượng quái dị này khiến Leola dọc đường không ít bị người chú ý, chẳng qua Leola vẫn là cứ đi đường của mình, mà Bảo Lợi Long cũng cứ như thế ngồi trên xe đẩy vừa cắn vừa xé mấy khối thịt to lớn, đội theo ánh mắt chăm chú của mọi người, Leola rốt cuộc đến viện kỵ sĩ, sau khi bế Bảo Lợi Long lên, Leola trực tiếp tiến vào viện kỵ sĩ, như mọi khi, viện kỵ sĩ vẫn là dùng ánh mắt cao ngạo để quan sát một thuật sĩ.

Dưới tình huống không có người giúp đỡ, Leola cũng chỉ có thể đi loanh quanh ở viện kỵ sĩ, xem xem có thể gặp được Jasmine hay không, ai ngờ không gặp được Jasmine, trái lại gặp được một người quen thuộc khác.

"Leola? Anh ở đây làm cái gì?" Lansecy vẻ mặt kỳ quái đi tới, đồng thời cưng chiều xoa xoa đầu Bảo Lợi Long.

Leola thành thật nói: "Tới tìm Jasmine."

Lansecy oh một tiêng, vừa lại cười ha ha: "Vừa rồi Mai Nam tìm cô ấy ra ngoài rồi, hai người thần thần bí bí cũng không biết đang làm cái gì... A, chẳng qua Leola anh thế nhưng ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, hai người bọn họ vẫn luôn đều là bạn rất tốt."

Hắn đương nhiên sẽ không hiểu lầm cái gì, cũng không biết phải hiểu lầm cái gì, Leola rất rõ Mai Nam và Jasmine là đi tìm Cappuccino rồi, nếu tìm không được Jasmine, Leola vốn định từ đây tạm biệt, chẳng qua suy nghĩ một chút, hắn mở miệng nói với Lansecy: "Mặt Nạ Bạc muốn tôi nói với cô, xin cô đến bờ hồ nhỏ đi tìm anh ta."

"Ơ?" Lansecy kinh ngạc hô một tiếng, nhưng dần dần, vui mừng tràn ngập khuôn mặt mỹ lệ của Lansecy, tươi cười xuất phát từ trong lòng kia của Lansecy khiến cả người cô giống như đều phát quang, ngay cả kỵ sĩ xung quanh cũng tới tấp dừng lại bước chân mê mẩn sự mỹ lệ này.

Ngay cả Leola cũng cảm thấy tươi cười này vô cùng đẹp mắt, chẳng qua Lansecy cũng không có cho hắn bao nhiêu thời gian thưởng thức, vừa biết được Mặt Nạ Bạc muốn gặp mình, Lansecy gần như hận mình không biết dịch chuyển tức thời của thuật sĩ, lập tức dịch chuyển đến bờ hồ đi gặp người trong lòng.

"Vậy tôi đi trước tìm Mặt Nạ Bạc, tôi nghĩ Jasmine sẽ trở về ngay, anh có thể đến đại sảnh chờ cô ấy." Lansecy vội vàng nói xong, gần như là có chút vô lễ mà xoay người muốn rời khỏi ngay, chẳng qua không biết vì sao, Lansecy chần chừ một lát, vừa lại xoay người qua, đầy mặt lo âu nói với Leola: "Đúng rồi, có chuyện phải nói trước với các anh, nghe nói trên hội nghị hôm nay, các anh bởi vì ở trước khi nhị ca tôi bị Mirrodin công kích, có nổi xung đột nghiêm trọng với anh ấy, hơn nữa vừa lại không chút thương tổn dưới công kích của Mirrodin, mọi người hình như cho rằng các anh là kẻ phản bội trong miệng Mirrodin."

Mắt thấy Leola nhíu mày, Lansecy vội vàng nói: "Đương nhiên, tôi tuyệt đối tin tưởng các anh, kỳ thực rất nhiều người đều không cho rằng các anh là như thế, dù sao Mirrodin tìm mấy học sinh còn học trong học viện làm đồng minh, đây căn bản không có ý nghĩa gì mà, chẳng qua..." Lansecy có chút ấp a ấp úng do dự.

"Chẳng qua chung quy phải có người chịu tội!"

Một âm thanh vang lên trực tiếp nói ra sự thật, Leola nhìn về phía âm thanh, lại nhìn thấy một người đã mất tích rất lâu — kỵ sĩ Huyết Lang bất lương mặc quần áo màu đen toàn thân. Chỉ thấy thần thái bất lương trên mặt Huyết Lang bị thay thế bởi lo lắng tiều tụy, hắn trực tiếp kéo Leola, cười cười với Lansecy: "Tiểu cô nương xinh đẹp, tên này trước hết cho ta mượn dùng một tý, lát nữa sẽ trả cho cô."

Trước mắt thế nhưng là Hắc Ám kỵ sĩ Huyết Lang, Lansecy nào có đường từ chối, chỉ là kinh ngạc làm lễ tiết kỵ sĩ, nhún nhường nói: "Hắc Ám kỵ sĩ đại nhân, trên thực tế, tôi đang muốn rời khỏi đi gặp Mặt Nạ Bạc."

"Oh." Huyết Lang nhíu mày, vội vàng nói: "Tóm lại, lát nữa sẽ trả cho cô."

Nói xong, Huyết Lang không hề có một tí phong phạm kỵ sĩ mà một phát kéo cánh tay của Leola đi ra ngoài, kỵ sĩ dọc đường đều lộ ra biểu tình kinh ngạc, rối rít làm lễ tiết kỵ sĩ với Huyết Lang, chẳng qua Huyết Lang có quyền, đồng thời cũng chẳng muốn hồi lễ.

Đi ra khỏi viện kỵ sĩ, Huyết Lang trực tiếp kéo Leola đi đến nơi vắng người, cho đến khi vào sâu trong rừng cây, Huyết Lang mới buông tay của Leola, trực tiếp xoay người đối diện Leola, ngữ khí gần như là chất vấn phạm nhân: "Leola, ngươi thành thật nói với ta, ngươi có phải là con của Long Hoàng hay không?"

Cái vấn đề này thật sự khiến Leola sửng sốt, không hiểu người biết chân tướng như Huyết Lang làm sao lại hỏi loại vấn đề này, nhưng thấy bộ dạng nghiêm túc như thế của Huyết Lang, vừa lại không giống như đang nói giỡn, Leola cũng chỉ có thể lắc đầu phủ nhận: "Không phải."

"Ngươi làm sao xác định ngươi không phải? Ngươi biết cha mẹ ngươi là ai sao?" Huyết Lang không chút khách khí hỏi ngược lại.

Leola nhíu chặt mày, hắn đích xác không biết cha mẹ của mình là ai, thậm chí không nhớ được ký ức trước khi gặp chủ thượng, ký ức của hắn cứ giống như là từ sau khi gặp được chủ thượng mới bắt đầu, căn cứ vào Jasia đã nói với hắn, chủ thượng hình như là ở lúc hắn khoảng năm tuổi nhặt được hắn, lúc đó, Leola chỉ một mình lẻ loi nằm ở trên một tảng đá lớn.

"Nói không chừng kỳ thực lúc đó là sinh ba mà không phải sinh đôi, kỳ thực Long Hoàng căn bản còn chưa nhìn thấy con, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra rồi, nói không chừng..." Huyết Lang lần nữa dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Leola.

Chẳng qua Leola hoàn toàn biết đây là nói bừa, hắn nhíu mày giải thích: "Tuổi của tôi và Anse, Lansecy không giống nhau, tôi lớn hơn bọn họ mấy tuổi."

"Là như thế sao?" Huyết Lang lộ ra thần tình hoài nghi, nhưng vừa lại không thể giải thích vấn đề tuổi tác khác nhau, phiền não mà đi lòng vòng ở tại chỗ.

"Vì sao hoài nghi tôi là con của Long Hoàng?" Leola đề xuất nghi vấn của mình, mình trông cũng không giống Long Hoàng, Leola một chút cũng không hiểu hoài nghi của Huyết Lang từ đâu mà ra.

Huyết Lang quái dị liếc Leola một cái, mở miệng giải thích: "Ai nhìn thấy hình tượng giả nữ của ngươi đều sẽ hoài nghi, bọn ta đều là người quen biết Long Hậu Isanna, ngươi giả nữ trang căn bản giống y như đúc Isanna, ngươi không thấy ngay cả Long Hoàng cũng bởi thế mời ngươi nhảy?"

Leola cũng nhíu mày, hắn sớm đã từ trong miệng Lansecy biết được mình trông rất giống mẫu hậu của cô ấy, chẳng qua hắn lại cũng không bởi thế đoán mình có thể là con trai của Long Hoàng hay không.

"Quái lạ, thật là quái lạ! Tuổi của ngươi và Lansecy không giống, sẽ không phải đồng sinh, nếu như ngươi trông giống Long Hoàng thì không nói làm gì, đàn ông ở bên ngoài làm bậy cũng không có gì lạ, nhưng mà ngươi lại cứ giống Isanna! Isanna chưa từng có rời khỏi bên cạnh Long Hoàng, nào có khả năng mang thai sinh hạ ngươi, lại không có lấy nửa người biết." Đầu óc của Huyết Lang vốn đã không thích hợp sử dụng lắm, gặp phải chuyện kỳ quái kiểu này càng trăm điều khó hiểu.

Leola cho rằng đây căn bản là trùng hợp, trái lại Huyết Lang là làm sao biết cô gái đó là hắn giả trang? Nếu như Huyết Lang biết, vậy có phải đại biểu Long Hoàng cũng biết? Nếu như Long Hoàng cũng biết, vậy con của hắn Cappuccino sợ rằng cũng sẽ không phải không biết đi?

"Ông làm sao biết cô gái đó là tôi giả trang? Ông lúc đó ở hiện trường sao?" Leola trực tiếp hỏi nghi vấn ra khỏi miệng, dù sao ở trong những người xung quanh, Leola vẫn là khá tín nhiệm kỵ sĩ bất lương này.

Huyết Lang bực mình nói: "Đồ đần! Là Barbarise sau đó nói cho ta, ngươi hẳn sẽ không cho rằng hiện trường vũ hội không có machine giám thị đi?"

"Đúng rồi, nói đến Barbarise, ông ta muốn ta chuyển lời cho mấy người các ngươi, muốn làm gì thì làm mau, làm xong mau chạy cho nhanh, bởi vì hình tượng giả nữ của ngươi đã khiến cho rất nhiều người chú ý rồi, nhất là Long Hoàng, cộng thêm tên đần nào đó bị người xếp đặt, tưởng rằng Gre lại xuất hiện giang hồ, đây đối với Keisy vô cùng bất lợi."

"Tên đần nào đó?" Leola hỏi.

Huyết Lang hung hăng lườm Leola một cái, ngượng ngùng nói: "Chính là ta tên đần này đây, chẳng qua đây cũng không thể trách ta, ai bảo cái tên Lancelot kia còn ngu hơn ta, hắn bị người gạt, ta vừa lại ngu ngốc tin tưởng hắn, theo hắn đi điều tra năng lượng dị thường trên bình nguyên Á Long là gì, liền phát hiện cái ma pháp trận siêu lớn kia, ta còn tưởng Gre thật sự lại xuất hiện giang hồ rồi, Lancelot vừa lại nói hắn muốn trấn thủ ở đó, muốn ta mau chóng chạy đến nói với mọi người..."

"Nói không chừng là thật?"

"Là giả đấy!" Huyết Lang trái lại một chút cũng không khăng khăng mình là đúng, không hề do dự bác bỏ: "Nếu như chỉ có Barbarise nói như thế, vậy vẫn có khả năng là hắn dọa ta, nhưng Jones thế nhưng sẽ không nói bậy, Jones nói, lấy thực lực của Gre, muốn ẩn giấu một cái ma pháp trận là chuyện nhỏ, nào có khả năng bày ở đó cho toàn thế giới phát hiện, mặt khác, ma pháp trận cũng không phải càng lớn càng tốt, không có ma pháp sư sẽ dùng ma pháp trận lớn như thế. Nếu như nói muốn dùng ma pháp hủy diệt toàn thế giới có lẽ còn có khả năng, chẳng qua đó chỉ là trận triệu hồi, cho dù vật muốn triệu hồi thật sự dài năm trăm mét, cũng không cần vẽ ma pháp trận lớn như thế."

Giải thích đến đây, Huyết Lang ảo não cào túm đầu tóc: "Sớm biết vậy đã tìm Misery thương lượng trước rồi, nhưng gã này không biết lại đã chạy đi đâu."

"Ông và Misery rất quen thuộc?" Leola đối với giải thích ma pháp trận phía trên là có nghe cũng không hiểu, chẳng qua đối với quan hệ giữa Misery, Huyết Lang và Lancelot trái lại khá tò mò, Misery rõ ràng ghét Lancelot, người sau càng ghét người trước, mà Huyết Lang hình như lại cùng hai người đều không tệ.

"Oh, bọn ta đều làm việc ở Long Hoàng đế quốc mà." Huyết Lang giải thích: "Chỉ là ủng hộ chủ không giống lắm mà thôi, Lancelot chỉ quản Long Hoàng và nhị hoàng tử, ta thích tam hoàng tử hơn, Misery thì là người của đại hoàng tử, chẳng qua tóm lại mà nói, bọn ta đều phải nghe Long Hoàng, đương nhiên, nghe thì nghe, làm hay không thì là chuyện khác rồi."

Căn cứ vào miêu tả của Keisy... tam hoàng tử đích xác nên là cùng một bọn với Huyết Lang, Leola nghĩ thầm.

"A A A! Ta thật sự không hiểu được mà!" Huyết Lang đột nhiên cào túm đầu tóc: "Chuyện làm sao lung tung beng như thế! Tên Lancelot kia càng ngày càng quái, Misery và Barbarise lại là bộ dạng thần thần bí bí, mà tam hoàng tử trên đầu ta thì lại không phải dự ngôn sư như đại hoàng tử, ngoại trừ cả ngày chỉ biết ăn chơi tán gái khắp nơi, cái gì cũng không biết." (Dự ngôn: tiên đoán)

Chính bởi vì tam hoàng tử thích chơi, ông mới theo tam hoàng tử đi? Leola lặng lẽ nghĩ.

"Mặc kệ đi, dù sao Leola ngươi muốn chạy trốn thì chạy nhanh lên, nếu không ta sợ ngươi có thể sẽ chạy không thoát." Huyết Lang có chút lo lắng nhìn sát thủ vẫn tương đối khiến cho hắn có hảo cảm trước mắt.

"Chỉ là bỏ chạy, không ai có thể ngăn cản tôi." Leola trực tiếp nói ra, đây thế nhưng không phải khoe khoang, hoàn toàn là sự thật.

"Nói cũng phải, ngươi đúng là rất mạnh." Huyết Lang lẩm bẩm một chút, vừa lại không yên tâm nói: "Nhưng đồng bạn của ngươi thế nhưng không mạnh như ngươi, nếu Long Hoàng hoặc là Mirrodin quyết định muốn giết chết ngươi, nổ mấy cái tuyệt chiêu siêu cường ra, ngươi đại khái sẽ không chết, nhưng đồng bạn bên cạnh ngươi chắc chắn sẽ chết đến ngay cả tro cốt cũng không còn."

Nghe đến đây, Leola cũng trầm mặc, cho dù hắn đã học được phóng chân khí ra ngoài để ngăn cản công kích, chẳng qua hắn từ sau thực nghiệm lần trước, cũng không có luyện tập qua nữa, cái này có thể dùng ở trong đánh đấu cùng đối thủ siêu mạnh như Mirrodin, Long Hoàng hay không, vẫn rất khó nói.

"Nếu như ngươi thật là con trai của Long Hoàng thì thảm rồi, Long Hoàng nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi." Huyết Lang lẩm bẩm.

Leola lại trăm điều khó hiểu, Long Hoàng chẳng lẽ ghét con trai của mình sao?

Huyết Lang cũng nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Leola, chủ động mở miệng giải thích: "Ngươi không biết, đại hoàng tử là dự ngôn sư, ở lúc Isanna mang thai, hắn từng dự đoán cho đứa con trong bụng Isanna, hắn nói Long Hoàng sẽ bị con trai sắp ra đời của mình giết chết, chuyện này gây nên sóng to gió lớn, sau này vừa lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một đôi song sinh biến mất một đứa, may mà ở lại là con gái, nếu không không biết Long Hoàng sẽ xử trí con của mình làm sao."

Leola lại không tỏ rõ ý kiến đối với chuyện này: "Anse cũng là con gái, căn bản không có con trai."

"Cho nên mới kỳ quái à!" Huyết Lang nhún vai: "Tiên đoán của đại hoàng tử trước giờ đều chưa từng thất bại."

Leola không hiểu cũng không tin tiên đoán, đối với chuyện này trái lại không quan tâm chút nào, chỉ cần từ tuổi tác đề xem, hắn cũng không có khả năng là con trai của Long Hoàng, đây căn bản không có gì phải phiền não.

Huyết Lang lại rõ ràng rất để ý: "Lúc trước bọn ta vẫn luôn cho rằng đứa còn lại nhất định là bé trai, cho nên Isanna mới nhờ Thần Thánh Bạch Long mang nó đi."

"Thần Thánh Bạch Long?" Leola nghi hoặc nhìn đứa nhóc ngủ đến ngay cả nước dãi cũng chảy ra ở trong tay.

"Đương nhiên không phải cái con trong tay ngươi, lúc đó nó vẫn là quả trứng đây, là mẹ của nó, cũng là vật cưỡi lúc đó của Long Hoàng." Huyết Lang nhún vai nói: "Cũng chính là vợ của Mirrodin."

Trong lòng Leola đột nhiên khẽ động: "Chẳng lẽ là Long Hoàng muốn giết đứa trẻ, nhưng Thần Thánh Bạch Long không để ông ta giết, cho nên Long Hoàng liền diệt trừ Thần Thánh Bạch Long, vậy Mirrodin nói Long Hoàng đã giết vợ của hắn là thật rồi?"

"Có loại cách nói đó, trên cơ bản trước khi ngươi xuất hiện, hơn nữa mang đến tin tức công chúa Anse còn sống, mỗi một người đều cho rằng như thế." Huyết Lang thong thả nói: "Chẳng qua chính Long Hoàng là nói, hắn cũng không có muốn giết con của mình, hắn cũng chỉ là muốn đón đứa trẻ về mà thôi, mà Bạch Long dưới tình huống hiểu lầm, dùng sinh mệnh của mình đưa đứa trẻ đi, Bạch Long là bởi thế mất mạng."

"Cho nên ngươi biết rồi đi, chuyện này có bao nhiêu kỳ quái, nếu như đứa kia cũng là bé gái, Isanna căn bản không cần phải đưa con của mình đi à, dù sao tiên đoán rất rõ ràng chỉ ra là con trai." Huyết Lang quay qua hỏi Leola.

Leola trình độ suy nghĩ có khi còn ở dưới Huyết Lang thì làm sao trả lời cho ra được, trái lại là nhìn sắc trời một chút, trả lời một nẻo mà nói: "Tôi phải đến chỗ hẹn với Lansecy rồi."

Nghe thấy lời này, Huyết Lang suýt nữa trượt chân, đột nhiên phát hiện một đống cơ mật mình vừa rồi nói đều là nói suông, thằng nhóc trước mắt này căn bản không có phát hiện hoàn cảnh của mình có bao nhiêu gay go, Huyết Lang cũng chỉ có gãi mặt, thầm nghĩ quên đi, dù sao chúng cũng muốn chạy trốn rồi, hơn nữa sau lưng Leola còn có Barbarise và Misery che chở đây, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.

"Được rồi được rồi, ngươi đi đi, nhớ chạy trốn sớm một chút." Huyết Lang bất đắc dĩ phất phất tay.

Leola gật đầu, nói với Huyết Lang: "Lời của ông tôi sẽ nói với Keisy, Keisy thông minh hơn, có lẽ sẽ nghĩ ra."

Huyết Lang miễn ý kiến nhún nhún vai, mà Leola cũng đơn giản chào tạm biệt rồi sau đó liền vội vàng mang theo Bảo Lợi Long đến bờ hồ nhỏ, để lại Huyết Lang ở nguyên tại chỗ lẩm bẩm: "Được rồi, nhắc nhở cũng nhắc nhở xong rồi, ta thấy ta tốt hơn vẫn là ở bên cạnh Cappuccino, tránh cho hắn giống như Latte bị người giết chết, vậy ta thế nhưng liền mất đi một bạn rượu rồi!"

Mắt thấy hồ nhỏ đã gần ngay trước mặt, mà bên hồ đang lặng lẽ đứng một bóng dáng thướt tha, Leola cũng biết mình đã để cho Lansecy chờ rất lâu, vội vàng lay Bảo Lợi Long trong lòng dậy, để Bảo Lợi Long biến thành hình thái rồng nhỏ, rồi cởi thuật sĩ bào thùng thình lộ ra kỵ sĩ phục phía dưới, đương nhiên, không thể thiếu mang mặt nạ lên, "Mặt Nạ Bạc" liền mang theo Thần Thánh Bạch Long chậm rãi đi về phía cô gái bên bờ hồ nhỏ.

Lansecy ngơ ngác đứng cũng không biết mình đã đứng bao lâu; cũng không dám nghĩ đã đứng bao lâu, cô sợ mình sau khi nghĩ rồi liền sẽ không khỏi nghĩ đến cái sự thực Mặt Nạ Bạc có lẽ đã lỡ hẹn, đành ngơ ngẩn nhìn hồ nước u tối và chút xíu ánh sao chiếu lên phía trên, mà trong lòng nghĩ tới đương nhiên là cái người vẫn chưa đến chỗ hẹn kia.

"Xin lỗi, để cô đợi lâu, đột nhiên có chuyện..." Leola vô thanh vô tức xuất hiện ở phía sau Lansecy, đồng thời giải thích đến muộn của mình.

Vừa nghe thấy âm thanh, vai của Lansecy chấn động mãnh liệt, khi cô quay đầu lại đối diện với Leola, chỉ thấy trên khuôn mặt như bạch ngọc không tỳ vết của Lansecy vậy mà chảy theo hai hàng lệ, ánh mắt càng giống như vừa ai oán vừa tố cáo, quả thực khiến mọi đàn ông sau khi nhìn thấy trong lòng đều sẽ đau nhói, hận không thể ôm thiếu nữ trước mắt vào trong lòng.

Chẳng qua Leola chỉ là đang nghĩ, cho dù mình để cho Lansecy chờ gần một tiếng, chẳng qua đây, đây có nghiêm trọng đến mức khiến cho nữ trung hào kiệt như Lansecy khóc sao? Chẳng qua mình hẹn người khác còn đến muộn, Leola cũng không có lời nào để nói, chỉ có thể lần nữa xin lỗi: "Thực sự rất xin lỗi."

Lansecy cũng phát giác mình khóc thành thế này thực sự quá mất trang trọng rồi, chẳng qua lại cũng không ngừng được nước mắt, nghĩ đến lời nhiều lần cổ vũ cô nỗ lực theo đuổi của bạn tốt Jasmine, Lansecy cắn răng một cái, trực tiếp nhào vào trong lòng Mặt Nạ Bạc, căn cứ vào khuyên bảo ban đầu của Jasmine, là nên trực tiếp hôn người ta, nhưng Lansecy rốt cuộc vẫn là làm không ra loại hành vi cưỡng hôn này, cưỡng "ôm" đã là cực hạn của cô rồi.

Leola trái lại giật nảy mình, từ trước đến giờ, ngoại trừ Bảo Lợi Long cục kẹo dính này, gần như chưa từng có ai ôm hắn, Leola không biết Lansecy vì sao muốn ôm hắn, cũng không biết mình nên làm phản ứng gì, đành ngơ ngác đứng ở tại chỗ.

Lansecy lớn mật ôm chặt Mặt Nạ Bạc, mới đầu là một cỗ cảm giác hạnh phúc ấm áp tự nhiên nảy sinh, cô công chúa chưa từng làm ra hành vi lớn mật như thế cũng vùi khuôn mặt đỏ bừng vào lồng ngực của người yêu dấu, nhưng tùy theo thời gian mỗi giây mỗi phút trôi qua, Lansecy lại có chút bối rối, không biết tiếp đến rốt cuộc phải làm sao kết thúc, nếu như Mặt Nạ Bạc có hồi ứng, trái lại vẫn không đến nỗi xấu hổ như thế, nhưng Mặt Nạ Bạc lại ngay cả tiếng cũng không thốt ra, khiến cho Lansecy cả người lúng ta túng túng, không biết mình nên tiếp tục nhoài ở trước ngực Mặt Nạ Bạc, hay là lập tức chạy đi cho rồi.

Leola đang ngơ ngác đứng phát giác ống quần bị kéo kéo, cúi đầu nhìn, Bảo Lợi Long hình thái rồng nhỏ bên cạnh đang cắn ống quần của hắn không buông, thỉnh thoảng còn dùng hai chi trước bám vào cẳng chân của Leola, Lansecy đại khái cũng đã phát hiện cử động của tiểu long, nhất thời tò mò, thốt lên hỏi: "Nó đang làm gì vậy?"

"Làm nũng, nó muốn tôi bế nó." Leola không chút chần chừ giải thích, sống với Bảo Lợi Long lâu rồi, hắn tự nhiên liền có thể hiểu rõ đứa nhóc này muốn làm cái gì, trước đến nay đều chỉ có hắn ôm Bảo Lợi Long, đại khái là thấy Lansecy chiếm cứ vị trí của mình, cho nên Bảo Lợi Long có chút mất hứng rồi.

Lansecy oh một tiếng, có chút xấu hổ rời khỏi lòng của Leola, Bảo Lợi Long vừa thấy trong lòng Leola không còn ai nữa, liền bạt mạng dùng móng vuốt nhỏ cào ống quần của Leola, còn bạt mạng phát ra tiếng kêu ư ư ư, Leola cũng dứt khoát bế nó lên, tránh cho Bảo Lợi Long quấy không yên.

Điều chỉnh xong vị trí của Bảo Lợi Long trong lòng, Leola lúc này mới nhớ tới mục đích mình tới đây, mở miệng nói thẳng với Lansecy: "Tôi đến chào tạm biệt."

Lansecy ngẩn người, vẫn chưa phản ứng lại từ câu này.

"Tôi phải rời khỏi một thời gian rất dài, tạm thời cũng không về học viện nữa."

"Vì sao?" Lansecy chỉ cảm thấy mình giống như bị tạt một chậu nước lạnh, gần như là run rẩy mà nghĩ, chẳng lẽ mình đã hù dọa Mặt Nạ Bạc, cho nên anh ấy quyết định không đến gặp mình nữa?

Leola trầm mặc một hồi rồi né tránh vấn đề chính mà nói: "Tị nạn."

Nghe thấy đáp án này, lòng của Lansecy thoáng chốc rớt vào hầm băng, cô phát run nói: "Tôi, tôi đối với anh mà nói chính là một cái nạn sao?"

Leola lại có chút hoảng hốt nhìn cô: "Không phải chỉ cô, tôi có một số phiền toái."

Nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của Leola, Lansecy lập tức liền biết mình đã hiểu lầm ý của hắn, trái tim vốn suýt nữa đóng băng cuối cùng cũng lại bắt đầu nhảy lên. Chẳng qua trong lòng Lansecy vẫn là nặng trĩu, vừa mới thấy được người trong lòng, người trong lòng lại là đến chào tạm biệt, Lansecy thật sự không biết nên làm phản ứng gì, là vì Mặt Nạ Bạc sắp đi xa mà đau lòng, hay là mừng vì hắn ít nhất có tới chào tạm biệt với mình?

"Phiền toái của anh... tôi có thế giúp anh giải quyết không?" Lansecy nghĩ đông nghĩ tây, cuối cùng có chút dè dặt hỏi, cô biết rất nhiều kỵ sĩ gặp phải khó khăn đều không muốn mượn tay người khác, nhất là người có địa vị đặc thù như Lansecy, đồng thời vừa lại là con gái.

Leola ngẫm nghĩ, ngay cả con trai của thủ tướng và con gái của thống lĩnh cộng lại đều không thể giải quyết sự tình, sợ rằng Lansecy cũng không thể làm gì đi! Leola cũng chỉ có thể lắc đầu nói: "Sợ rằng không thể."

Lansecy thất vọng oh một tiếng, rốt cuộc vẫn là không được... Lansecy cười khổ ở trong lòng: "Vậy anh khi nào trở về đây?"

"Tôi không biết."

"Vậy anh có thể thỉnh thoảng gửi tin tức về không?" Lansecy gần như là cầu khẩn nói.

Mặc dù Leola không thường chạy trốn, nhưng ít nhất biết nguyên nhân hắn phải chạy trốn có phần rất lớn là vì dây chuyền Long Thập Tự, đến lúc đó chăm chỉ truy sát mình nhất gần như chính là Long Hoàng đế quốc, mà người trước mắt đúng lúc là công chúa của Long Hoàng đế quốc, gửi tin cho cô hình như là một loại... hành vi cho dù không phải cực độ ngu xuẩn, cũng là một loại hành vi sẽ khiến Keisy phát điên.

Mặc dù Leola thông thường sẽ không từ chối thỉnh cầu của Lansecy, nhất là khi cô dùng khuôn mặt của Anse bày ra biểu tình cầu khẩn, chẳng qua yêu cầu lần này đích xác hơi quá mức khó khăn rồi, rất có khả năng khiến cho cơ suất mình, Keisy và Bạch Thiên bị bắt về tăng cao rất nhiều, nếu như chỉ có một mình trái lại vẫn không sao cả, nhưng hành vi có khả năng liên lụy đến bạn bè, Leola sẽ không dễ dàng phạm phải.

"Không được."

Leola cuối cùng vẫn là nói ra lời từ chối, đồng thời nhìn thấy khuôn mặt nhanh chóng ảm đạm đi và nước mắt lưng tròng của Lansecy, đối diện với khuôn mặt đau thương đó, Leola theo phản xạ muốn vỗ về Lansecy, hắn không thích nhìn thấy bộ dạng bi thương của cô, Leola vươn tay ra, trực tiếp dùng ngón tay thon dài lau đi nước mắt của Lansecy, đồng thời hứa với cô: "Tôi sẽ trở về, trở về nhất định đến gặp cô."

Một loại tâm tình kỳ quái vừa khổ vừa mừng dấy lên ở đáy lòng của Lansecy, khổ là vì người trong lòng sắp rời xa, cũng không biết lúc nào mới có thể thấy mặt, nhưng lời hứa nhất định tới gặp cô này lại khiến Lansecy cảm thấy mình ở trong lòng Mặt Nạ Bạc... rốt cuộc có khác biệt đi?!

"Tôi sẽ chờ anh."

Lansecy tuy chảy nước mắt, nhưng trên mặt lại mang tươi cười mờ nhạt, mà tâm tình của cô cũng mâu thuẫn như biểu tình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro