Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

10 - 4

Chương 4: Nước mắt cuối cùng

"Thủ tướng, Hắc Long Vương đã cách đây không xa rồi, tiền phương ngăn cản không được bao nhiêu thời gian, xin thủ tướng cấp tốc rút khỏi thủ đô."

Đại biểu các nơi Acalane được sĩ binh đầy đủ vũ trang vây ở giữa bảo hộ, chiến tranh thất lợi mấy ngày liền và chuyện sắp rời khỏi sân nhà, khiến trên mặt những người này tràn ngập thần tình hoảng hốt không biết làm sao, chỉ có thần sắc của mấy người vẫn tự nhiên như cũ, cũng chính là mấy người này, đang dùng giọng điệu lo lắng thỉnh cầu thủ tướng rút khỏi.

"Ta không cần lo, các ngươi đi trước, dịch chuyển tức thời của ta thế nhưng nhanh hơn machine nhiều." Jones cười cười trả lời, thần sắc gần như nhìn không ra là một thủ tướng bị buộc rút lui khỏi thủ đô quốc gia mình.

Nghe thấy trả lời của Jones, mấy người đó cũng yên tâm, mặc dù ma pháp suy thoái, nhưng thực lực ma pháp của thủ tướng Jones thì mọi người đều rõ như ban ngày, muốn một thuật sĩ thiện trường dịch chuyển tức thời lên công cụ giao thông, đó thực sự có chút... cởi quần đánh rắm —- làm chuyện thừa thãi.

Mấy người đó gật đầu nói: "Chúng tôi biết rồi, vậy thì chúng tôi rời khỏi trước, xin ngài cũng mau chóng dịch chuyển đến đô thị rút về.

Jones mỉm cười gật đầu, sau đó nhìn đông đúc đại biểu dưới bảo hộ của sĩ binh, từng người rời khỏi, cuối cùng, chỉ còn lại một mình hắn đứng nguyên tại chỗ.

Jones lúc này mới thu lại nụ cười, đôi lông mày gần như đồng thời nhíu lại, hắn xoay người lặng lẽ nhìn phòng hội nghị của đế quốc Acalane, phòng hội nghị rộng rãi là hình quạt, trung gian là một cái bục giảng, mà đối diện bục giảng thì là chỗ ngồi kiểu bậc thang đi lên, chỗ của Jones ở ngay bên cạnh bục giảng, thân là thủ tướng Acalane, nơi này gần như là nơi hắn mỗi ngày tất phải đến.

Phần lớn thời gian đều là mang theo tâm tình xem trò, đến đây để nhìn đông đúc đại biểu, từ vấn đề quốc gia đại sự tranh cãi một mạch đến đường phố có nên để thùng rác hay không. Thỉnh thoảng, lúc hắn và con trai cãi nhau xong, tâm tình không tốt, liền đến đây gào rống các đại biểu, mắng bọn họ là tấm gương xấu của xã hội, dùng biểu tình áy náy của đông đúc đại biểu, để bình phục tâm tình bị con trai tổn thương của mình.

"Từ bỏ nơi đây rốt cuộc là đúng, hay là sai?"

Jones tường tận suy nghĩ, nhưng bất đắc dĩ chính là, Long Hoàng cứ luôn lúc thế này lúc thế nọ, có lúc thật sự là kế sách độc ác dưới suy nghĩ cặn kẽ, nhưng có lúc hành động của Long Hoàng trên cảm giác lại là thiện ý, Jones tưởng rằng đó là thủ đoạn làm mình buông lỏng cảnh giới, nhưng khiến hắn không hiểu ra sao cả là, về sau lại chứng thực Long Hoàng thật sự không có ác ý gì.

Đặc điểm này của Long Hoàng, từ trước đến nay vẫn luôn khiến cho Jones sâu sắc cảm thấy vô lực, nếu như mọi thủ đoạn của vị vương giả kia đều là ác ý, vậy hắn còn sẽ cảm thấy dễ làm hơn nhiều, nhưng loại thái độ lúc thiện lúc ác này lại khiến Jones mệt mỏi suy đoán ý nghĩ của hắn.

Nghĩ đến chuyển biến bất định của Long Hoàng, Jones đột nhiên nghĩ đến cố nhân Isanna, mặc dù lúc đó Isanna đứng ở bên Long Hoàng, bởi vì lập trường đối lập, bọn họ vẫn luôn không có biện pháp đi chất vấn bạn tốt vì sao phản bội, Gre vẫn luôn đều cho rằng Isanna chỉ là thấy sắc quên bạn mà thôi.

Nhưng, sau khi Gre được bọn họ đưa sang thế giới khác, Long Hoàng trái lại yên lặng mấy trăm năm, trong đó cũng có lúc sẽ giở kế sách, nhưng theo Jones thấy, những kế sách đó thậm chí không có dùng bao nhiêu tâm tư, sự kiện hãm hại Kiếm Lan chính là như thế, Kiếm Lan tuy là đệ nhất sát thủ của thế giới này, nhưng thế lực chung quy không đủ, lúc đó nếu Jones thật sự bởi vì cái chết của vợ mà giận đến bất chấp mọi thứ, lấy thế lực thủ tướng của hắn, trực tiếp san bằng Khu Phố Hắc Ám cũng không phải không khả năng.

Jones suy nghĩ nhiều năm, trước sau cho rằng yên lặng của Long Hoàng nhất định có liên quan với bạn tốt Isanna của mình, mà cái chết của Isanna phải chăng khiến cho Long Hoàng rốt cuộc từ thiện ác bất định, chuyển sang hoàn toàn tà ác?

"Mà thôi, bất luận ngươi là tà ác hay là thiện ác bất định, ở lúc ta còn sống nhất định phải diệt trừ ngươi, tuyệt đối không để cho con của ta lâm vào vận mệnh giống như ta... phải cùng Long Hoàng đánh nhau cả đời."

Nghĩ đến con trai, Jones lập tức xua đuổi hình ảnh cố nhân khỏi đầu, quyết tâm phải cùng Long Hoàng nhất quyết sinh tử.

Đột nhiên, sau lưng truyền đến một làn sóng ma lực cường đại, Jones âm thầm kinh hãi, không ngờ đến trên thế giới này còn có ma pháp sư cường đại mà hắn không biết. Ở thời khắc mấu chốt đột nhiên xuất hiện loại cường giả này, Jones đoán cũng biết có liên quan đến Long Hoàng, nhưng hắn cũng không để ý, hắn rất có tự tin đối với vòng bảo hộ toàn phương vị của mình, đây thế nhưng là bùa hộ mệnh khiến hắn đánh nhau với Long Hoàng mấy trăm năm mà không chết.

Thành thật mà nói, lực công kích của Jones ở trước mặt cường giả cấp X, ngay cả cái rắm cũng không bằng, nhưng nói đến lực phòng ngự... nói thế này đi, Jones từng ở lúc ăn cơm, lúc tắm rửa, lúc ngủ, dưới đủ loại tình huống loạn cào cào đều đã gặp sát thủ. Lần gay go nhất là lúc đang tiêu chảy gặp phải một nữ sát thủ, lần đó, hắn đang ngồi ở bồn cầu, phối hợp với tiếng nước bõm bõm thỉnh thoảng truyền ra và một cỗ mùi hôi thối do bụng có vấn đề, nhìn nữ sát thủ bởi vì hôi quá, cho nên lỗ mũi nhét hai cuộn giấy vệ sinh, không ngừng nhào lên nhảy xuống làm ra công kích đủ góc độ, nhưng chính là đánh không vỡ vòng bảo hộ của hắn.

Cuối cùng, Jones thong thả từ bồn cầu đứng lên, chùi mông xong, dội nước, rửa tay, sau đó đi qua thân thể yêu kiều đang tức đến hộc máu của nữ sát thủ, ngáp một cái, nằm lên giường ngủ... sau đó, nghe nói nữ sát thủ này từ đấy rửa tay chậu vàng, không bao giờ hành nghề sát thủ nữa.

Từ sau lần đó, Long Hoàng cũng không còn phái người ám sát hắn nữa, có lẽ sát thủ dưới tay hắn không nhiều lắm, không chịu nổi loại hao tổn này.

Chẳng lẽ ám sát lâu lắm không thấy giờ lại bắt đầu rồi sao? Jones vậy mà có loại tâm tình muốn xem trò hay, hắn thong thả xoay người, sau khi nhìn thấy một cánh cửa ma .pháp hiện lên trước mắt hắn, Jones suy đoán khả năng hành động của sát thủ, ai ngờ một thân ảnh màu đen ở lúc ra khỏi ma pháp trận, lại có thể loạng choạng mấy cái, sau đó ngã xuống mặt đất không nhúc nhích.

Jones gần như là trợn lớn mắt, kinh ngạc nhìn thân ảnh bất động trên mặt đất, kinh hô: "Leola?"

Bóng người trên mặt đất vùng vẫy mấy cái, ngẩng đầu lền, trên mặt tràn ngập biểu tình thống khổ.

"Ngươi... không phải bị Long Hoàng khống chế rồi sao?" Jones nhớ tới lời của Misery nói, trong lòng cảnh giới, hắn thế nhưng không quên người trước mắt từng là đệ nhất sát thủ tung hoàng ở thế giới khác.

"Mi-Misery hắn bị Long Hoàng..." Leola vùng vẫy muốn đứng dậy, chỉ là vừa nhíu lông mày, trong miệng vậy mà phun ra một dòng máu, hắn chỉ có thể miễn cưỡng hơi chống thân thể, lại vô lực cử động thêm.

Misery? Chết tiệt! Ta chẳng phải bảo hắn phải cẩn thận, hơn nữa đừng hành động thiếu suy nghĩ sao? Sắc mặt của Jones thực sự khó coi, kỳ thực hắn sớm ở lúc nghe Misery nói Leola hoàn toàn lâm vào khống chế của Long Hoàng, liền khuyên Misery rời khỏi Đại Lục Rồng, dù sao Long Hoàng cũng không thể nào đến lúc này còn không biết bộ mặt thật của Misery, nhưng chính Misery lại không chịu đi, Jones dưới bất đắc dĩ, cũng chỉ đành bảo hắn cẩn thận.

"Misery hắn đã xảy ra chuyện gì?" Jones đi về phía sát thủ trên mặt đất, vòng bảo hộ vẫn như mọi khi, mỗi phút mỗi giây đều vây quanh thân hắn.

Sắc mặt Leola xám xịt mà lắc lắc đầu, hành động này khiến mày của Jones nhíu càng chặt, nhưng đột nhiên, một bóng dáng tím lóe ra khỏi cửa ma pháp, kiếm mảnh trên tay mang theo đấu khí tím cường đại, mục tiêu là Leola nửa nằm trên đất, Jones không rảnh nghĩ nhiều, hắn cũng không kịp chạy qua nữa, chỉ có lập tức khuếch đại phạm vi của vòng bảo hộ toàn phương vị, bao trùm Leola nằm trên mặt đất vào bên trong vòng bảo hộ.

Vòng bảo hộ thuận lợi chặn lại công kích của Long Hoàng, lúc đấu khí tím đánh lên vòng bảo hộ của Jones, phát ra ánh lửa màu tím mỹ lệ, nhưng vòng bảo hộ vẫn không có bị đấu khí màu tím mỹ lệ này đánh vỡ.

"Mưu kế này quả nhiên thật hèn hạ." Âm thanh của Jones nghe lên dị thường khô khàn.

Long Hoàng lại không ngó ngàng đến chỉ trích của Jones, chỉ là ung dung đi lại trước vòng bảo hộ của Jones, quan sát cái vòng bảo hộ truyền kỳ đã ngăn cản hắn mấy trăm năm, vừa chờ đợi...

"Misery không sao chứ?" Jones đột nhiên nhớ tới.

Long Hoàng thuận miệng trả lời: "Mocha đang che chắn đây, không phải dễ xuống tay lắm."

"Thì ra như thế."

Jones gật đầu, xem ra Misery tạm thời không sao rồi. Jones không nhịn được cười khổ, thật là trào phúng! Misery vẫn luôn lảng vảng trước mặt Long Hoàng, lại vẫn sống được lâu hơn người cẩn thận từng ly từng tí, rất sợ bị Long Hoàng ám sát như mình, khóe miệng của Jones ứa ra máu đỏ tươi, một đường chảy xuống cổ, nhuộm đỏ cả ngực.

"Haiz, xem ra ta là không thấy được Mai Nam yêu dấu của ta lấy vợ rồi, đều tại thằng nhóc đó, thoạt nhìn dáng vẻ háo sắc, cũng đã kết không ít bạn gái, lại chậm chạp không tìm cho ta một đứa con dâu." Jones thở dài, không nhịn được nhắc nhở Leola trước mặt: "Ngươi phải nhớ nhắc nhở Mai Nam, cưới vợ rồi nhớ mang đến cho ta xem, tốt nhất là đốt mấy tấm giấy chứng nhận kết hôn, còn có hả, sinh cháu xong, cũng đừng quên mang đến trước mộ ta gọi mấy tiếng ông nội nghe thử."

Thân thể của Leola run rẩy, tay đang nắm chắc Toái Ngân đột nhiên không thể chịu đựng tiếp tục ở cái vị trí kia nữa, đột ngột rút Toái Ngân từ trong ngực của Jones ra, hắn biết hành động này sẽ khiến Jones vốn còn có thể cười nói nhất thời từ chỗ bị thương phun ra lượng lớn máu tươi, bị nhuộm thành một người máu. Đột nhiên mất lượng lớn máu khiến mặt của Jones trở nên trắng bệch, thân thể như lá rụng trong gió mà yếu ớt lay động mấy cái, cuối cùng vẫn là cả người ngã về phía trước.

Leola gần như là theo phản xạ buông Toái Ngân xuống, tiến lên đón lấy thân thể đang ngã xuống của Jones, ở lúc cảm giác được dòng máu ấm áp của Jones chảy ra, Toái Ngân cũng rớt xuống mặt đất, phát ra tiếng vang trong trẻo.

So với ấm áp của máu tươi, khuôn mặt dán ở bên cổ Leola lại lạnh giá như tử vong, nếu như không có hơi thở yếu ớt kia, Leola thật sẽ cho rằng mình đang ôm một người hết, nhưng hắn biết, nếu không mau chóng trị liệu, người trong lòng cũng cách người chết không xa nữa.

Leola lúc này mới phát hiện, mình vậy mà thất thủ rồi, nếu là đâm trúng tim, Jones không thể nào còn sống.

"Ngươi, ngươi đừng lo lắng, khụ, khụ... ngươi không phải tự nguyện, Mai Nam, nó sẽ tha thứ cho ngươi." Đại khái là Toái Ngân đã đâm trúng phổi, Jones vừa ho ra máu, hổn hển nói.

Câu nói này như mũi tên đâm vào tim của Leola, hắn đột niên hiểu được, ngay vừa rồi, hắn thừa dịp lúc Jones bao mình vào vòng bảo hộ, đâm Toái Ngân vào ngực của hắn, đâm vào ngực của phụ thân Mai Nam...

Jones ý thức vốn đã mơ màng đột nhiên phát giác thấy thân thể của Leola run rẩy, hắn cố sức ngẩng đầu nhìn, hai hàng nước mắt từ con ngươi màu bạc chảy xuống, nỗi thống khổ trong con ngươi bạc minh hiển đến khiến người thấy đều không nhịn được se thắt lòng, Jones cố chịu đựng cảm giác choáng ngất, liên tục an ủi: "Đừng lo, không sao đâu, mọi người đều sẽ hiểu, không có ai sẽ trách ngươi."

Nghe thấy an ủi của Jones, đôi mắt của Leola gần như bị nước mắt điên cuồng tuôn ra che lấp, dưới lòng hắn không còn do dự nữa, dùng một tay chống giữ Jones, một ngón của tay khác liên tục điểm mấy cái lên ngực của Jones, Jones chỉ cảm giác thấy như có mấy dòng nước thanh lọc từ trong ngón tay của Leola chảy ra, nhất thời, cảm giác đau đớn giảm mạnh, mùi vị cái chết vốn cảm nhận được cũng chầm chậm tán đi.

"Ngươi đang làm cái gì vậy? Thái tử của ta!"

Long Hoàng hình như cũng phát hiện được không thích hợp, hắn đối với việc Leola thất thường đỡ lấy Jones, đã là vô cùng không cao hứng rồi, bây giờ vừa lại cảm thấy khí tức của Jones đột nhiên bình ổn lại, hắn nghĩ cũng biết là do Leola động tay chân, đây khiến Long Hoàng phẫn nộ đến ngay cả lời nói cũng hàm chứa nộ khí, ngay cả ưu nhã cũng quên mất, con ngươi mắt màu tím phun ra lửa giận, gào rống: "Giết hắn đi! Leola, ngươi giết hắn cho ta!"

Thân thể của Leola run rẩy, lại không có động tác, mặc dù hắn vẫn ở dưới khống chế của Long Hoàng, nhưng bản năng lại không ngừng nói cho hắn, tuyệt đối không thể giét người đàn ông trong lòng, tuyệt đối không được!

Nhìn thấy Leola không chút động đậy, Long Hoàng tức đến thân thể đều phát run, mới đầu nhìn thấy Leola ám sát Jones theo kế hoạch, hắn cho rằng thái tử đã hoàn toàn không vấn đề rồi, kết quả lại thất bại ở mấu chốt cuối cùng, đây làm sao không khiến Long Hoàng nổi nóng?

Nhưng nghĩ tới "biểu hiện tốt đẹp" của Leola mấy ngày qua, thái tử tốt như thế không phải dễ tìm, vì thế, Long Hoàng cưỡng áp lửa giận trong lòng, quyết định trở về bảo Y Đa Nhân tăng cường khống chế sau, về phần hiện tại, hắn quyết định tự tay mình giết Jones.

Cảm giác được phẫn nộ của phụ hoàng, Leola cảm giác cực kỳ khó chịu, giống như trái tim bị người dùng nắm tay bóp thật chặt. Hắn chỉ có thể dựa vào bản năng đi kháng cự cái mệnh lệnh này, nhưng hắn rất nhanh chóng phát hiện phụ hoàng đã đi tới rồi, sát ý tăng vọt đó nói rõ Long Hoàng đã quyết định tự tay giải quyết Jones, chuyện này khiến Leola hoảng loạn đến ngay cả hô hấp cũng loạn lên.

"Ông đi mau! Dùng dịch chuyển tức thời đi." Leola thấp giọng nói.

Jones mặc dù nghe thấy nhắc nhở của Leola, nhưng mất máu quá nhiền khiến cho hắn ngay cả sức trả lời cũng không có, chứ đừng nói xuất ra loại ma pháp cao giai như dịch chuyển tức thời này, hắn cũng chỉ có ở trong nửa hôn mê lộ ra cười khổ, vốn còn tưởng rằng thoát được một kiếp đây, xem ra vẫn là khó thoát cái chết, chẳng qua khiến cho Long Hoàng đích thân ra tay cũng tốt, thế này ít nhất có thể giảm thiểu cảm giác tội ác của đứa trẻ đáng thương này.

Người trong lòng chậm chạp không trả lời, thậm chí có khuynh hướng lâm vào hôn mê, Leola đại khái cũng hiểu Jones là không khả năng dùng dịch chuyển tức thời chạy trốn rồi, hắn nhẹ nhàng để Jones lên mặt đất, xoay người đi về phía Long Hoàng ở chỗ không xa, đang muốn cầu tình cho Jones, Leola nhìn thấy đôi mắt tím lạnh lùng kia của phụ hoàng, một cỗ khí tức vô tình lãnh liệt lần nữa thổi đông trái tim của thái tử.

Mặc dù nước mắt vẫn còn chảy ở trên má, nhưng con ngươi bạc từng chảy ra nước mắt đó lại khôi phục dáng vẻ vô tình vô tâm, Leola khẽ lặp lại không ngừng: "Giết, giết, giết..."

Long Hoàng dừng bước chân, nghi hoặc nhìn thay đổi của thái tử, có chút hạ không được quyết định, là phải bây giờ tiến lên kết thúc sinh mệnh của Jones; hay là chờ xem thái tử phải chăng sẽ khôi phục khống chế, tuân theo mệnh lệnh, giết chết Jones. Đuôi mắt hắn liếc về phía Jones một cái, người sau rất minh hiển đã lâm vào hôn mê rồi, mặc dù có trợ giúp của Leola, nhưng nhìn ra được, nếu không mau trị liệu, sợ rằng vẫn khó thoát khỏi cái chết.

Nhìn thấy dáng vẻ của Jones, Long Hoàng yên tâm lại, có phần đùa cợt nhìn thái tử lâm vào trong vùng vẫy thống khổ, mà chữ giết trong miệng Leola càng ngày càng chắc nịch, và ánh mắt càng lúc càng băng lãnh của hắn, đều khiến Long Hoàng biết, mặt vô tình đang chiếm thượng phong.

Long Hoàng thấy vậy thích thú, tùy tiện ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh, đúng lúc ngồi lên vị trí thủ tướng của Jones.

Leola đau khổ vùng vẫy ở dưới khống chế và bản năng rất lâu, đột nhiên, thân thể của hắn cứng đờ, rống giận một tiếng: "Giết!" Lập tức xoay người bay vọt về phía Jones.

Long Hoàng ở bên cạnh đang nhìn một cách cao hứng, vốn cho rằng xem ra thái tử hẳn là vẫn sẽ vùng vẫy một lúc, nhưng Leola lại đột nhiên giở chứng, đây khiến Long Hoàng sinh nghi, lúc nhìn về phía Jones, phát hiện quanh thân của Jones lại có thể xuất hiện một người khác, nếu không phải Leola đột nhiên rống to, Long Hoàng vẫn thật không phát hiện người này đến.

"Barbarise." Khóe miệng của Long Hoàng lộ ra nụ cười: "Thì ra là ngươi đến, khiến thái tử hạ định quyết tâm giết người, trào phúng làm sao."

Kỳ thực, Barbarise từ lúc Jones trọng thương đã cảm giác được rồi, khi chạy tới, lại khốn khổ tìm không được cơ hội cứu viện, đúng lúc Leola lâm vào vùng vẫy, Long Hoàng ở một bên nhìn dáng vẻ thống khổ của thái tử, Barbarise vất vả lắm mới tìm được cái cơ hội này, định vô thanh vô tức mang Jones đi. Hắn đích xác làm được không tệ, thậm chí ngay cả Long Hoàng cũng không có phát hiện hắn tới, chỉ là lại không giấu được Leola, một sát thủ có thể chỉ dựa vào cảm giác khí tức liền có thể phán đoán số lượng kẻ địch ở xa mấy trăm mét.

Quá nhanh rồi!

Mặc dù Barbarise ở lúc chạm đến Jones, liền lập tức xuất ra dịch chuyển tức thời, nhưng tốc độ của Leola thực sự quá nhanh rồi, gần như là lúc âm "giết" còn chưa kết thúc, đã xuất hiện ở bên cạnh Jones, Leola dưới tình huống không có vũ khí, tay phải tuôn ra đấu khí đỏ máu, không chút do dự đánh về phía Jones, Jones mãnh liệt phun ra máu tươi; dịch chuyển tức thời của Barbarise rốt cuộc cũng khởi động, thân ảnh của Jones và Barbarise chớp mắt biến mất.

"Tử phong phá?" Long Hoàng chấn động đứng lên, mặc dù không phải đấu khí màu tím, mà là đấu khí màu đỏ dày đặc như máu, nhưng chiêu thức này xác xác thực thực chính là tử phong phá của hắn, chiêu mà hắn tự tay đánh ở trên người thái tử lúc đó.

Long Hoàng không nhịn được ha ha cười ầm lên, hắn rất hiểu rõ, mặc dù lúc đó Leola chịu một kích không chết, nhưng hắn là sát thủ tuyệt đỉnh thân thể cường tráng hơn người, mà Jones lại là một ma pháp sư thân thể yếu đuối, trước đó vừa lại chịu trọng thương, ngay cả tên ngốc cũng hiểu, Jones xong rồi, thái tử của hắn đã thành công hoàn thành nhiệm vụ.

Jones chết rồi... trong lòng Leola minh xác biết, cái người đàn ông bị hắn đâm thương còn bạt mạng an ủi hắn đã chết rồi, phụ thân của Mai Nam chết rồi, bị mình giết chết rồi!

Mọi thứ đều hết rồi!

Leola như thể nhìn thấy ánh mắt oán hận của Mai Nam, nước mắt khó có thể tin của Thanh Thanh, cái lắc đầu cực độ thất vọng của Bạch Thiên, và khuôn mặt cứng ngắc, vĩnh viễn không mỉm cười nữa của Keisy, hắn cảm thấy mình đã rơi vào bóng tối sâu thẳm vĩnh viễn không thể cứu chuộc, cũng không bò ra được nữa, lần này, cũng không có người sẽ cứu hắn rồi.

Trên thế giới đã không còn người gọi là "Leola", người cho hắn cái tên này sẽ không bao giờ cười gọi hắn nữa, chỉ còn lại... Ngân Nguyệt kỵ sĩ vô tình vô tâm!

◊◊◊◊

Trong phòng ngủ rộng rãi, vẻn vẹn bày một cái giường lớn đủ cho bốn, năm người ngủ, bàn ghế đơn giản nhưng nhìn ra được là làm từ gỗ cao cấp, bên cạnh là tủ sách chiếm hết chiều rộng của một mặt tường, mặt tường khác thì treo vũ khí và khôi giáp vân vân, nếu không phải trong phòng còn có một cái bàn trang điểm, trên đó còn ngay ngắn để hộp trang điểm và hộp trang sức, căn bản nhìn không ra đây lại có thể là phòng của một cô gái, chính xác mà nói, là phòng của hai cô gái.

Mặc dù nói, thân là bạn chơi với công chúa từ nhỏ, Jasmine cũng có phòng riêng, nhưng hai cô gái sở thích không khác nhau lắm này lại vẫn luôn quen ở cùng một phòng, theo như cách nói của hai người, ở cùng một phòng chẳng những quần áo có thể cùng mặc, đồ trang điểm có thể cùng dùng, sách có thể cùng xem, bớt đi rất nhiều phiền toái khi đi mượn tới mượn lui, thật là tiện lợi biết bao nhiêu!

Lúc này, trong phòng cũng không có bóng dáng của hai cô gái này, chỉ là trong phòng tắm cách một cánh cửa lại truyền đến tiếng nước, thấp thoáng còn truyền đến tiếng nói chuyện của con gái.

"Bảo Lợi Long, cởi xong quần áo thì mau qua đây nhé, ta giúp ngươi gội đầu."

Jasmine mỉm cười ngồi xổm ở bên cạnh bồn tắm, thân thể thiếu nữ lả lướt tinh tế nổi lên màu đồng nhạt khỏe mạnh, cô nhìn Bảo Lợi Long tay chân vụng về kéo quần áo trên người, mặc dù Jasmine rất muốn xông lên giúp, nhưng người sau lại luôn luôn kiên trì muốn tự mình cởi quần áo, bởi vì Leola chính là yêu cầu Bảo Lợi Long như thế.

Jasmine vừa nhìn dáng vẻ Bảo Lợi Long trắng trắng mập mập bĩu môi, trên khuôn mặt nhỏ trưng ra biểu tình nghiêm túc, cố gắng cởi quần áo trên người, cô không nhịn được la hét ở trong lòng "Thật đáng yêu quá đi".

"Lúc trước không biết à nha, Jasmine nhà chúng ta lại có thể thích trẻ con như thế, nhìn biểu tình của cậu chừng như là một bà mẹ đang trông con mình mà."

Lansecy lúc này sớm đã nằm trong bồn tắm rồi, chỉ có bờ vai trắng nõn như tuyết còn lộ ở trên mặt nước, mái tóc vàng kem cũng quấn lên đầu, lộ ra cái cổ thon dài, cô mặc dù cũng thích Bảo Lợi Long, nhưng trước sau không có yêu thích gần như cuồng nhiệt giống Jasmine, cho dù sau khi biết Bảo Lợi Long chính là con tiểu Thần Thánh Bạch Long trước kia, Lansecy cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi.

Lúc này, Bảo Lợi Long cuối cùng cũng cởi bỏ quần áo trên người rồi, thân thể nhỏ bé trắng mập đi về phía Jasmine, còn vừa cong miệng phàn nàn: "Không muốn gội đầu, không thích gội đầu."

"Không được, như vậy tóc sẽ bẩn đấy, sẽ phát ngứa đó." Jasmine sẽ không thả cho Bảo Lợi Long toàn thân dơ bẩn, ở phương diện sạch sẽ này, Jasmine thế nhưng yêu cầu nhiều hơn Leola nhiều, chỉ thiếu mỗi việc phun chút nước hoa lên người Bảo Bảo mà thôi.

Đợi đến khi Jasmine giúp Bảo Lợi Long tắm rửa xong, liền bỏ nó vào trong bồn tắm, bỏ vào đồ chơi bằng nhựa hình đùi gà và bò bít tết mà Bảo Lợi Long thích nhất, để cho nó tự mình mà chơi. Lúc này, Lansecy sớm đã chờ không kịp rồi, trên tay cô cầm một thỏi son, viết lên tường: "Bây giờ có thể bắt đầu thương lượng rồi đi?"

Jasmine cũng không kinh ngạc, cầm lấy một thỏi son khác mà cô chuẩn bị, trả lời: "Uh, nhưng nói thật, tôi nghĩ không ra chủ ý gì tốt, thực lực của chúng ta đều không đủ, người duy nhất có thể cứu Leola ra, sợ rằng chỉ có Misery gã thuật sĩ quái dị kia thôi, nhưng chúng ta ngay cả công khai nói chuyện cũng không dám, nên làm sao tránh tai mắt của phụ hoàng cậu, đến tháp chiêm tinh đi tìm hắn?"

Thì ra, dưới nhắc nhở của Cappuccino và Tiểu Hỏa Cầu, hai người đều hiểu rõ Long Hoàng có lẽ không lúc nào là không đang quan sát con của mình, nhưng lại không biết hắn rốt cuộc là dùng phương pháp gì, để bảo hiểm, hai người cũng chỉ có áp dụng sách lược này —- ở phòng tắm bút ký.

Bọn họ cho rằng Long Hoàng chung quy không thể nhìn lén con gái tắm rửa đi, nhưng để tránh nghe trộm, hai người liền đều mang một thỏi son vào phòng tắm, thứ nhất dùng viết có thể tránh được nghe lén, thứ hai son ghi ở trên tường phòng tắm trơn bóng, chỉ cần dùng khăn ẩm chùi một cái, liền có thể tiêu hủy chứng cứ rồi.

Lansecy suy nghĩ một chút, vừa lại viết: "Hơn nữa mặc dù Misery thoạt nhìn hình như rất quen thuộc với Leola, nhưng hắn vẫn là thuộc hạ của đại ca, thật sự sẽ giúp Leola đào tẩu sao? Đại ca... thế nhưng là người năm đó tiên đoán Leola sẽ giết cha."

Lansecy trước sau đều không thể thoải mái đối với việc đại ca tiên đoán Leola sẽ giết cha, khiến cho người sau từ nhỏ sống lưu lạc ở bên ngoài, cô thực sự không tin chuyện tiên đoán này, cũng không tin Leola sẽ giết phụ thân của bọn họ.

"Nhưng tôi cảm thấy Mocha hẳn là không phải đứng ở bên Long Hoàng, có tin đồn nói, Mocha lúc đầu là bởi vì sau khi cãi nhau một trận lớn với Long Hoàng mới dọn ra hoàng cung, sống ở tháp chiêm tinh." Jasmine ghi.

Bởi vì tính cách cởi mở hào phóng, cô và kỵ sĩ trong hoàng cung rất quen thuộc, những kỵ sĩ mặc dù sẽ không vi kháng hoàng thất, nhưng chung quy cũng khó tránh ở dưới riêng tư buôn chuyện một chút, Jasmine từ nhỏ đã nghe thấy một đống tin đồn, đây cũng là nguyên nhân cô càng hiểu rõ Long Hoàng hơn Lansecy.

Lansecy có chút do dự không chắc, nhưng có chút hi vọng chung quy tốt hơn không có, suy nghĩ không bao lâu, cô liền viết xuống: "Vậy được thôi, chúng ta cứ đi tìm đại ca, cầu anh ấy để cho Misery mang Leola đi, nhưng, phải làm sao tránh được tai mắt của phụ hoàng đây?"

Jasmine cười hì hì lên: "Cứ nói công chúa của chúng ta tư xuân rồi, muốn tìm đại ca tiên đoán hôn phu tương lai của mình là ai, không phải được rồi sao?"

Nghe thấy lời của Jasmine, Lansecy lại không đùa giỡn với chị em như trước kia, cô chỉ là cười khổ, mà cái nụ cười đắng chát này lập tức nhắc nhở Jasmine, người bọn họ đang nghĩ biện pháp cứu chính là ý trung nhân của Lansecy, cũng là em trai song sinh của Lansecy...

Jasmine lập tức ở trong lòng điên cuồng mắng mình thật là cái đồ ngu! Đúng là vạch áo cho người xem lưng, gần đây bởi vì thay đổi của Leola, hai người bọn họ đều bận tìm nguyên nhân, nghĩ biện pháp cứu viện gì gì đó, căn bản không có thời gian đi nghĩ vấn đề cảm tình, cho nên Lansecy vất vả lắm mới có chút thoát khỏi ám ảnh của việc yêu phải em trai ruột, kết quả lại bị cô nhắc nhở rồi... Jasmine thật muốn chết chìm ở bồn tắm cho rồi.

Nhìn thấy dáng vẻ Jasmine bởi vì lỡ lời mà mây mù sầu thảm, Lansecy không nhịn được cười phụt ra, thái độ hào phóng ghi: "Lý do này không tệ, cứ dùng cái này đi."

Jasmine dùng thần sắc áy náy nhìn Lansecy, nhưng biểu tình của người sau rất kiên quyết, Jasmine biết, là không khả năng đánh tan ý nghĩ của Lansecy rồi, cũng không nhắc tới nữa, tránh cho trái lại tạo thành phản hiệu quả.

Mặc dù Jasmine không phản bác nữa, nhưng Lansecy vẫn từ trên biểu tình không được tự nhiên của cô, nhìn ra cô vẫn cảm thấy rất áy náy, để chuyển di tâm trạng của cô, Lansecy nhìn hướng Bảo Lợi Long, muốn bắt nó lại pha trò cho Jasmine vui vẻ, nhưng vừa nhìn, lại phát hiện Bảo Lợi Long cả người ngơ ngác đứng, cũng không có chơi đồ chơi đùi gà và bò bít tết của nó.

"Bảo Lợi Long, làm sao vậy? Nước quá nóng, váng đầu rồi sao?" Lansecy quan tâm hỏi.

Bảo Lợi Long quay đầu qua, đôi mắt to vốn màu hồng vậy mà biến thành màu đỏ thẫm, Lansecy và Jasmine đều bị con ngươi như máu này dọa cho giật mình.

Jasmine túm lấy Bảo Lợi Long, sốt ruột dò hỏi: "Làm sao vậy? Bảo Lợi Long ngươi không sao chứ?"

"Pa, Papa..."

Rúc ở trong lòng Jasmine, Bảo Lợi Long run rẩy sợ hãi, trong mắt tràn ngập nước mắt, bởi vì có tâm tinh cảm ứng với Leola, nó cảm giác được tình huống của Leola vô cùng không ổn, nội tâm của Leola tràn ngập thống khổ và tuyệt vọng, gián tiếp cũng ảnh hưởng đến Bảo Lợi Long, Bảo Lợi Long tuổi còn nhỏ căn bản chịu không nổi những tâm tình tiêu cực mãnh liệt này, chỉ có thể sợ hãi đến toàn thân cứng đờ, chỉ có thể kiềm chế run rẩy không ngừng.

"Bảo Lợi Long?" Jasmine cũng cảm giác được sợ hãi của bé con trong lòng, cô biết đây không thể nào chỉ thuần túy là nhớ cha, Bảo Lợi Long chưa từng lộ ra bộ dạng sợ hãi như thế, thậm chí, Bảo Lợi Long còn nhỏ kỳ thực căn bản không quá hiểu chuyện sợ hãi này.

Lansecy biết ở đây suy đoán cũng vô ích, cô đột ngột từ bồn tắm nhảy ra, hô một tiếng với Jasmine: "Tôi đi tìm Leola! Cậu trông Bảo Lợi Long cho tốt." Nói xong, đầu cũng không quay lại mà xông ra phòng tắm.

Jasmine cũng chỉ đành vô lực gật đầu, ôm đứa trẻ trong lòng càng chặt, hi vọng có thể giảm thiểu tâm tình sợ hãi của nó, đồng thời cũng âm thầm hi vọng, Leola ơi Leola, anh ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro