Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 56

Trận thứ 2, Đoàn kỵ sĩ sau khi điều chỉnh tốt trạng thái, vượt lên dành được top 1.

TGC đứng top 2, team Wolves top 3, HOG thì đứng thứ 5.

Trận thứ 3, TGC lần thứ hai đoạt được thành tích tốt top 1, Đoàn kỵ sĩ top 2, HOG xếp thứ 7.

Kỳ Túy ít nói mấy lời đùa giỡn hơn trước, ngoại trừ HOG, anh rất quan tâm TGC.

Sau ba trận đấu, TGC vẫn luôn ở trạng thái tốt, chọn điểm nhảy tốt, giữa đồng đội phối hợp ăn ý với nhau, thao tác xử lý cũng tinh vi, vừa kê súng là không để lọt một ai, mỗi lần bo quét tới đều là team đầu tiên chạy vào bo mới trước, trong ba bo đầu đều giữ được đủ người, gặp team nào diệt team đó. Hay nhất là trong một lần ở trong vòng 13 giây kết thúc một team loot dạo khi bất ngờ gặp phải, cũng trong vòng một phút loot sạch vật tư của team loot dạo đó rồi bỏ chạy thật nhanh chóng.

Kỳ Túy hơi híp mắt, đột nhiên hiểu rõ vì sao TGC lại tham gia giải offline quy mô nhỏ với số tiền thưởng ít đến đáng thương này.

Sau khi kí hợp đồng với người mới, TGC gần như toàn diện, tham gia các giải thi đấu là vì luyện binh, và muốn cho club HOG phải kinh sợ.

Xác thực TGC có năng lực cướp tài trợ từ HOG.

Trận thi đấu thứ 4, TGC lấy tư thế nghiền ép đoạt top 1.

Phân thắng thua trong 5 trận giải đấu này, đối với TGC mà nói xem như kết thúc.

Bọn họ kéo dài khoảng cách kinh khủng với team xếp hạng 2 với 600 điểm, trận cuối có đánh chơi cũng chẳng đáng kể, vì thắng chắc rồi.

Kỳ Túy vẫn thầm tính điểm HOG, trận thứ 4 HOG xếp hạng 6, tổng điểm xếp hạng 5.

Anh kiểm tra điểm team xếp hạng 3 hạng 4... Đối với HOG trong giải này cũng xem như kết thúc, bọn họ có nổ cả máy bay ở trận 5 này cũng không thể lấy được ba vị trí đầu.

Kỳ Túy đang xem góc nhìn OB Thượng Đế, biết rõ vấn đề nằm ở đâu.

Người khiếm khuyết nhất trong team là Tân Ba, đúng là cậu ta xuất sắc trong đám người, nhưng ở trong một team thì lại kém quá nhiều, không theo kịp tiết tấu của Vu Dương và Bốc Na Na, cũng không có khả năng phán đoán và kinh nghiệm nhiều năm như Lão Khải. Khi tách khỏi team, không tạo ra hiểu quả thương tổn địch thì thôi, lại còn tình cờ cản trở team, bại lộ vị trí, ảnh hưởng đồng đội.

Ngoài ra là do bọn họ rèn luyện còn chưa đủ, vị trí của Kỳ Túy do Tân Ba thay vào, nên cả team bị kéo tụt xuống làm mất cân bằng nghiêm trọng, Vu Dương cùng Bốc Na Na quen đối địch cận chiến, mà Tân Ba đứng phía sau bọc lót không đúng lúc đúng chỗ, hoặc bị loại quá sớm, đành phải để Lão Khải thay vào, khiến toàn tuyến không đủ hỗ trợ cho nhau, nên không thể thích ứng kịp thời.

Cho nên bị cả team TGC úp sọt là chuyện bình thường, và bị Đoàn kỵ sĩ kéo dài điểm cũng không quá bất ngờ, có điều...

Kỳ Túy hơi mím môi, đây là lần đầu tiên Vu Dương gánh team.

Kỳ Túy biết rõ ở bốn trận đầu Vu Dương không gây ra bất kỳ sai lầm nào, không ít thao tác còn khiến cho Kỳ Túy phải thán phục, nhưng trong Squad khảo cứu không phải thành tích cá nhân, mà mọi người chỉ xem xếp hạng team mà thôi. Vu Dương làm đội trưởng mang theo team đạt được thành tích mất mặt này, chắc chắn sẽ phải chịu tội.

Dù sao với thành tích này cùng HOG khi đạt top 1 ở Phủ Sơn kém xa hoàn toàn.

Trong bốn trận đầu Kỳ Túy vẫn lưu ý trạng thái của Vu Dương, nhìn bên ngoài Vu Dương đúng là vẫn có thể tiếp tục, từ đầu tới cuối vẻ mặt của cậu vẫn luôn lạnh lùng, không cao hứng, mà cũng không tức giận.

Tân Ba thì trái lại, từ trận thứ 2 sắc mắt đã bắt đầu kém đi, lúc xếp hạng trận 4 hiện ra, sắc mặt của hắn còn đen bại, nhìn qua giống như hồn vía đã lên mây luôn rồi.

Cách trận cuối còn nửa giờ, Douyu Trực tiếp đang quảng cáo liên tục các nhà tài trợ, chưa cần Kỳ Túy làm gì, mà Kỳ Túy thì vẫn lo lắng cho Vu Dương, nghĩ một lúc, liền tháo tai nghe xuống, tới phòng chờ ở hậu trường.

Anh xuyên qua hành lang dài dằng dặc, khéo léo từ chối phỏng vấn từ truyền thông, tránh từng máy chụp máy quay, tìm tới phòng HOG nghỉ.

Cửa phòng đóng chặt, Lại Hoa Bốc Na Na Lão Khải đều đứng bên ngoài, đang thương thảo chiến lược.

"Vu Dương cùng Tân Ba đâu?" Kỳ Túy rất bất ngờ, "Các cậu ở bên ngoài làm cái gì?"

Bốc Na Na cười khổ ha ha: "Tân Ba suy sụp trạng thái, Vu đội đang làm phụ đạo tâm lý cho hắn."

"Cái gì?" Kỳ Túy mỉm cười, "Em ấy phụ đạo tâm lý cho Tân Ba?"

Lại Hoa thở dài: "Vừa nãy xuống sân... Tân Ba nói muốn lui đội, về lại đội 2, hoặc là theo người mới ở đào tạo trẻ."

Kỳ Túy cười nhạo.

"Tôi là lo cho Vu Dương... Không ngờ là cậu ta lại vỡ trước." Kỳ Túy nhìn bảng đề Team HOG trên cửa phòng chờ, "Bao lâu rồi?"

"Hình như mười phút rồi?" Bốc Na Na lo lắng, "Tân Ba sẽ không lui đội thật chứ? Đứa nhỏ này..."

Kỳ Túy lạnh nhạt nói: "Cậu ta không nhỏ."

Bốc Na Na nghĩ đến tuổi Vu Dương, ngượng ngùng câm miệng.

Kỳ Túy muốn gõ cửa, nhưng lại nghĩ đến... Vu Dương mới là đội trưởng hiện tại.

Vu Dương muốn nói chuyện riêng với thành viên, không muốn để cho người khác đi vào, thì người khác không nên vào.

Kỳ Túy dựa vào cửa phòng chờ, thở ra một hơi.

Hiện giờ nên hay không nên an ủi Tân Ba?

Kỳ Túy giơ tay nhìn đồng hồ, anh có thể chờ thêm mười phút.

"Đội trưởng..."

Lông mày Kỳ Túy cau lại, hơi nghiêng đầu...

Cách câm của cửa phòng chờ không được tốt, Kỳ Túy dựa vào, lại trùng hợp nghe được tiếng động thanh âm bên trong phòng.

Trong phòng chờ, Tân Ba ngồi ở trên ghế, chôn mặt vào áo Team đã cởi ra, vai đang khẽ run.

"Đội trưởng..." Cổ họng Tân Ba khàn ứ, nghẹn ngào, "Cậu nói với Kỳ đội và cả Hạ quản lý, đổi sang người khác đi, là ai đó mạnh hơn tôi..."

Tân Ba khóc thút thít: "Để tôi về đội 2, hoặc là để tôi làm một bồi luyện cũng được, cái gì tôi cũng nguyện ý làm hết, không cho tôi tiền cũng được, tôi không có mặt mũi ở đây lĩnh tiền lương đội 1..."

Vu Dương trầm mặc giây lát, nói, "Không ai để anh đi."

"Chính tôi muốn đi..." Hai tay Tân Ba nắm điện thoại, đầu ngón tay hơi run, "Trên diễn đàn, họ, bọn họ mắng tôi... Nói tôi là..."

"Nói anh rồi, ít xem diễn đàn..." Thật ra Vu Dương cũng có xem, cậu hơi ngập ngừng, nói, "Hơn nữa bọn họ cũng mắng tôi."

"Đều do tôi liên lụy." Tân Ba ngẩng đầu lên, con mắt đỏ chót, "Đều do tôi, đều do tôi, nếu không phải tôi tạ [1] như vậy, thì chúng ta đâu đến nỗi ngay cả ba vị trí đầu còn không lấy được, mọi người tin tưởng tôi như vậy, để cho tôi lên đội 1, còn là thành viên chính thức đi thi đấu, mà tôi..."

[1] tạ ở game PUBG là chơi tệ, kém, gà, ngược lại thì tay to là chơi hay, giỏi.

Vu Dương giơ tay liếc nhìn đồng hồ đeo tay, còn hai mươi phút nữa là trận thi đấu cuối cùng bắt đầu rồi.

Vu Dương nhìn Tân Ba, hỏi: "Vậy nên anh muốn thế nào?"

Tân Ba lau lau nước mắt, không cam lòng lại thẹn, nhỏ giọng nói, "Tôi muốn lui xuống đội 2.."

"OK." Vu Dương gật đầu, "Tôi duyệt."

Tân Ba choáng váng.

Vu Dương nói: "Kỳ đội và chỗ Hạ quản lý tôi sẽ bàn giao, bên phía club tôi cũng sẽ nói với họ, anh muốn đi, tôi đồng ý."

HOG khác với những Team khác, đội trưởng đội 1 từ trước đến giờ có quyền quyết định trong bất kỳ sự kiện trọng đại nào, Vu Dương vào lúc này nói cho Tân Ba quay về đội 2, cùng ngày Tân Ba về căn cứ là ngay lập tức về thẳng lầu 1.

Vu Dương lần thứ hai giơ tay liếc mắt nhìn thời gian, "Cho nên trận thi đấu kế tiếp anh còn đánh nữa không?"

Tân Ba có chút không phản ứng kịp, hắn lắp bắp nói: "Tôi, tôi..."

"Tôi đang hỏi anh." Vu Dương không tức giận, trong giọng nói cũng không lộ nửa phần thiếu kiên nhẫn, chỉ hỏi, "Trận đấu kế tiếp, anh có đánh không?"

Tân Ba buồn cười giật giật mũi, "Trận đấu kế tiếp... Không phải chúng ta có đánh thế nào cũng như là chơi thôi sao? Chúng ta..."

Vu Dương hỏi ngược lại: "Vậy là không đánh?"

Vu Dương cụp mắt, cúi đầu nhìn xuống điện thoại, lầm bầm lầu bầu, "Thật sự có lúc tôi không hiểu các anh đang nghĩ cái gì..."

Vu Dương đã sớm nếm trải ấm lạnh cả thế gian này, cho nên đối với loại mẫn cảm nhỏ bất lực nhoe này cậu hoàn toàn mất cảm giác, dường như một mỗi ngày liếm máu trên lưỡi đao vong khách mà lại không thể nào hiểu được tại sao có người ngón tay mới chỉ bị đứt đã gào khóc lên. Cậu nghĩ không ra, chớ nói gì tới lý giải.

Vu Dương hít sâu, nhìn Tân Ba, đột nhiên hỏi: "Có phải là anh cảm thấy chúng ta còn chưa đủ mất mặt?"

Tân Ba khàn giọng nhận tội: "Tôi... Tôi là vì không muốn để cho các cậu mất mặt, cho nên..."

Vu Dương hờ hững nói: "Thua không mất mặt, không dám thắng mới mất mặt."

Tân Ba sửng sốt một chút, nước mắt tràn mi mà ra.

"Ở trong mắt tôi, cam chịu mới là chuyện mất mặt nhất."

"Anh cảm thấy không còn hi vọng với ba vị trí đầu, nên không cần đánh nữa, nhưng với tôi đuổi từ hạng 5 lên hạng 4 rất là quan trọng."

"Nếu cứ tình trạng này, sẽ có khả năng rơi xuống hạng 6, 7."

Vu Dương nhìn Tân Ba, "Tôi vào team trễ nhất, mà anh không hiểu rõ... trước đây HOG chưa từng xếp hạng 6, 7 hay sao?"

Tân Ba lau nước mắt, ra sức lắc đầu.

"Sắp vào trận rồi, mặc đồng phục, đi rửa mặt, rồi theo tôi lên sân làm chuẩn bị." Vu Dương nhấc áo đồng phục phủ lên người, "Không muốn đánh thì đừng lên."

Vu Dương đi ra ngoài, tay cậu mới vừa chạm vào nắm cửa, Tân Ba đột nhiên vừa khóc nức nở vừa nói: "Xin lỗi..."

"Tôi đánh." Tân Ba nghẹn ngào, "Thật sự tôi rất muốn đánh, rất muốn đánh với các cậu, đội trưởng, tôi không muốn về đội 2... Các cậu còn chưa tìm được người thích hợp mà."

Vu Dương cụp mắt.

Cậu quay đầu lại nhìn Tân Ba.

Tân Ba vừa khóc lóc vừa mặc áo đồng phục, "Giờ tôi đánh... Bị mắng cũng đánh... Đến khi các cậu tìm được người nào đó lợi hại hơn tôi, tôi sẽ tặng lại vị trí cho họ..."

Vu Dương khẽ nói: "Tôi càng hi vọng anh có thể liều mạng huấn luyện hơn, luôn luôn đề phòng bọn họ tìm được người lợi hại hơn thay vào chỗ anh."

Tân Ba khóc ra thành tiếng, gật gật đầu.

Tân Ba khóc thút thít: "Vậy chuyện ra khỏi team..."

Vu Dương mặc áo vào, "Tôi không nghe thấy gì, không hề nói gì."

Vu Dương mở cửa phòng chờ ra, để mọi người vào trong uống nước, nắm chặt thời gian ngắn ngủi bàn bạc chiến thuật, chuẩn bị cho trận chiến cuối cùng.

Ở xa, bóng lưng Kỳ Túy biến mất ở cuối hành lang.

Anh đánh giá thấp Vu Dương.

Vu đội trưởng không cần bất kỳ ai an ủi.

Trận thi đấu thứ 5 bắt đầu.

Diễn đàn trên mạng đang chê cười HOG, các loại ngôn từ rác rưởi ác độc làm người nhìn vào còn khó mà tưởng tượng ra, trên sàn thi đấu, nhìn Vu Dương dường như không bị ảnh hưởng, tròng mắt nhìn chết vào màn hình, tốc độ nói rất nhanh chỉ huy các thành viên trong team.

Trước giờ Kỳ Túy không biết, một vận động viên thể thao điện tử biết là sẽ thua ở trận cuối cùng rồi mà lại có sức hấp dẫn như vậy.

Kỳ Túy ở xa nhìn Vu Dương, dường như không thể dời nổi tầm mắt.

Tài năng của cậu không thua gì Kỳ Túy năm đó, còn càng kiên cường hơn Kỳ Túy năm đó.

Chuyện trước đây Kỳ Túy làm được, Vu Dương hiện tại còn có thể làm được tốt hơn nữa.

Cho nên HOG chỉ im lặng, chứ không lụi tàn.

Trận thứ 5, các cột đèn trên sân thi đấu dần dần tắt theo thời gian trôi đi, mỗi một đèn tắt lại đại diện cho một người bị loại, các team còn tồn tại ngày các ít, các lúc càng ít, nửa giờ sau, ở giữa sân chỉ còn dư lại Youth còn Hải Khiếu TGC là còn sáng đèn.

1vs1.

Trời không phù hộ Vu Dương, khi bo mới quét tới, lại là cậu phải chạy bo.

Kỳ Túy cũng bình luận nhanh hơn, lòng bàn tay hơi thấm mồ hôi, sau một phút.

"HOG-Youth sử dụng SKS tiêu diệt TGC-Haixiao" (hǎixiào Hải Khiếu – Biển gầm)

Đèn toàn sân bị tắt, toàn bộ ánh đèn chiếu hết đến người Vu Dương.

Vu Dương tháo tai nghe xuống, nhìn về chỗ ghế bình luận Kỳ Túy đang ngồi.

Kỳ Túy hoảng thần nửa giây, ngay lập tức vỗ tay, cả sân cũng vỗ tay theo như sấm.

Con mắt Kỳ Túy sáng lên, "Chúc mừng HOG, thành công đoạt được top 1 ở trận cuối cùng."

Tổng điểm HOG trong nháy mắt bò lên một bậc, xếp hạng 4.

____________

SKS trong PUBG mobile là khẩu bắn tỉa tốt, dame ổn, tầm 5-6 hit là die. Ngang ngửa với mini14.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #esport