Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khaslana x Mydei

Warning: Mydei có koo, Khaslana da chưởng, hơi có chút hate-segg
____________
Khi đang đứng trên bờ vực của phá sản, Aedes Elysiae đã chìa tay ra trước mặt Kremnos, cầu một mối hợp tác giữa hai bên. Vị chủ tịch nghe vậy mừng rơn, đồng ý với họ để bám trụ trong thị trường. Vì thế hai đứa nhỏ trong gia đình cũng bị ngấm ngầm cuốn theo, để thêm phần gắn kết nên đã sắp đặt thành liên hôn hai phía.

Mydei lúc đó mới 2 tuổi thôi, non nớt, bé xíu, thơm mềm ai cũng quý. Nhưng do người mẹ dễ ốm vặt nên chỉ có thể sinh được duy nhất 1 quý tử, cậu bé bởi vậy mà thấy hơi cô đơn. Rồi từ đâu có một người anh hơn mình những 14 tuổi, mặt mũi sáng sủa, tốt bụng mà yêu chiều cậu hết mức, cứ thế bao bọc trong vòng tay tạo ra một tuổi thơ tràn ngập ánh nắng và nụ cười. Nhưng Mydei lúc nào cũng chỉ cho đó là người anh hàng xóm thân thiện, ân cần chỉ bảo chứ không nghĩ đó là đối tượng kết hôn cho mai sau. Một cậu bé ưa cái thứ được gọi là "tự do" ấy, nào đâu muốn ai sắp đặt sẵn cho mình cái gì.

Chính vì thế khi lớn lên, cậu bé lúc nào đã trở thành một thanh niên trai tráng, khoẻ mạnh nhưng có chút ngang bướng, khó chiều. Anh không thích nghe theo lời sắp đặt của bất kì ai, chỉ muốn theo con đường mình đã chọn. Chính vì thế khi viết nguyện vọng sau này, Mydei mới thẳng thừng muốn trở thành một ca sĩ nhạc rock mà mình hằng mơ ước. Người cha đương nhiên không đồng ý, còn định doạ sẽ xé thứ nguyên vọng hão huyền kia đi. Nhưng rồi ông cũng không thèm chắp nhặt nữa vì sự cứng đầu đó và cả một hai lời dỗ dành từ phía nhà bên.

Khaslana, chủ tịch của tập đoàn cũng như là hôn thê của Mydei, lúc nào cũng bận tối mặt tối mũi. Hồi nhỏ đã được nuôi dạy nghiêm khắc, kỉ luật vì vậy khi lớn lên làm cái gì cũng cẩn thận, tỉ mỉ. Nhưng đừng thấy thế mà nghĩ hắn khô khan, nhạt nhẽo, cho dù có là hôn nhân sắp đặt nhưng Khaslana vẫn yêu thương Mydei hết mực. Hắn chiều em như muốn nhấc lên đầu mình ngồi, cái gì cũng đáp ứng đầy đủ cả. Chỉ là công việc cản trở thế nên cuộc gặp gỡ của họ cũng dần ít, Khaslana không thể ở bên cạnh em nhiều hơn xưa. Bởi vậy hắn mới cho đó là lí do tại sao Mydei gần đây lại xa cách với hắn như thế.

"Cần anh giúp gì không? Dù gì mai em cũng chuyển lên trọ mà"

"Không cần đâu, em làm được mà. Đồ đạc của em cũng không nhiều, nhờ mấy thằng bạn gần đó giúp cũng được"

Từ khi trưởng thành, đủ suy nghĩ với mọi bước đi, Mydei dần trở nên tự lập và không còn cần đến mọi sự trợ giúp từ ai. Đối với anh, hắn chỉ là một người bạn chơi với mình từ nhỏ, luôn cố chấp không nhận Khaslana chính là đối tượng kết hôn mai sau. Nhiều lần cha mẹ của anh và hắn đều khuyên nhủ, bảo ban nhưng Khaslana luôn đứng ra ngăn cản, bênh vực em rằng rồi mọi thứ sẽ đi vào đó cả thôi, cứ để Mydei tự do tận hưởng. Bởi vậy khi nhìn anh rời xa khỏi tầm mắt, ruột gan trong người hắn mới bắt đầu rục rịch lo âu.

Người xa phố lạ, không một ai đi theo. Bạn bè chí cốt cũng mối đứa một phương rồi, chỉ có Mydei một mình một trọ với những người lạ lẫm, chỉ mới biết được vài phút qua khung hình điện thoại lúc xem nhà. Khaslana ban đầu tự an ủi rằng sẽ không có vấn đề gì đâu, sẽ chẳng lo làm gì nhưng khi nghe anh chỉ ở một mình, hắn lại không chịu được cài người vào đó ở gần rồi có gì tiện quan sát hơn.

Thật ra thì mấy ngày đầu đều ổn, Mydei lái xe đi học, chiều về chợ búa rồi ngồi nhà làm bài và thư giãn thôi. Nhưng càng về sau cậu chàng càng có thêm nhiều mối quan hệ bên ngoài, bạn bè đông đúc rủ rỉ đi này đi kia. Cũng dễ hiểu vì vóc dáng cân đối cùng khuôn mặt đẹp đẽ, tính cách lại vô cùng dễ chịu nên ai chẳng thích kết thân. Thế nên Khaslana ngày nào cũng được nhìn thấy hình ảnh Mydei của hắn lững thững bước từng bước về nhà vào lúc nửa đêm, tối muộn. Việc đó tiếp diễn được 1 2 tuần thì hắn không chịu nổi nữa, trực tiếp bảo cha mẹ mình là hắn sẽ đổi sang làm ở cơ sở phụ cũng chính là ở thành phố Mydei đang học tập.

"Anh chuyển về đây? Để làm gì?"

"Ừm, thì có chút vấn đề nội bộ thôi. Anh cũng để ý nó lâu rồi nên là hôm nay sẽ bắt tay tóm gọn"

"Ồ, vậy anh làm việc của mình đi, em cúp máy để còn về nhà đây"

"Ơ từ từ, tối em rảnh không?"

Mydei chần chừ một lúc, nhìn lên đống chat nhảy liên tục trên màn hình đang gọi mời anh tối nay đến chơi chung. Mà cũng lâu rồi chưa gặp hắn, thôi thì bỏ bữa cũng chẳng sao.

"Em có"

"Vậy tốt quá, thế tối nay đi ăn tối với anh nhé. Gửi địa chỉ đi rồi anh qua đón"

"Được, để lát em gửi. Thế nhé, tối gặp lại"

"Ừm, tạm biệt em, Mydei. Nhớ đi đường cẩn thận đấy"

"Biết rồi mà, tạm biệt"

Màn hình nhấp nháy kết thúc cuộc gọi rồi im bặt, màu đen lạnh lẽo phản chiếu khuôn mặt phẳng lặng không biểu cảm của hắn. Mydei lớn rồi, Mydei không còn như ngày xưa, mềm mềm, nhỏ nhỏ luôn í ới gọi hắn nữa. Cậu bé giờ gì ở hắn, trưởng thành và xinh đẹp, hệt như một bông hoa thơm ngát vươn mình trước ánh mặt trời. Tuổi trẻ mơn mởn, phơi phới, tất nhiên hắn cảm thấy vui lây rồi. Nhưng cái cảm giác mất đi một cái đuôi theo sau này, Khaslana không bằng lòng lắm.

Bởi vậy mong rằng tối nay sẽ níu kéo được gì đó, hi vọng Mydei vì xưa mà nối tình thân. Cùng hắn xây dựng lại như thuở nhỏ.

Nhưng tiếc là không thể, tuổi dậy thì thay đổi cái lối suy nghĩ, nhận thức. Mydei nhỏ giờ đã là Mydei lớn, trước sau nghĩ ngợi thấu đáo rồi mới quyết định. Vì vậy trong bữa cơm cả hai chỉ toàn những câu nói ngày thường, em làm gì mấy nay, công việc anh thế nào, vân vân. Chẳng thể như ngày xưa hai anh em chúng ta chơi gì giờ nhỉ hay bàn luận về bộ phim hoạt hình mới xem nữa. Trước mặt Mydei là một chủ tịch tập đoàn, trước mặt Khaslana là một sinh viên năm nhất. Hai cuộc sống khác nhau rồi, chẳng thể chia sẻ niềm vui nhỏ bé khi xưa.

Khaslana giờ đã 32, coi như là tuổi đã 1 vợ 1 con tử tế đàng hoàng rồi. Thế nhưng hắn vẫn nhất quyết đợi cái gật đầu đồng ý từ Mydei, cho dù bên Kremnos cũng không ép buộc gì hắn nhưng Khaslana vẫn cứ đợi. Sự mạnh dạn, bạo gan trong công việc chẳng giúp ích gì hết, hắn vẫn có chút lo lắng và hơi rụt rè, chỉ sợ anh khó chịu mà tặc lưỡi, cau mày. Khaslana không thích đâu, hắn chỉ muốn em luôn cảm thấy thoải mái nhất khi đi cạnh mình, bỏ qua cái chức to quyền lớn mà thích chính con người hắn cơ. Nhưng có vẻ công việc chồng chất đã khiến người đàn ông đó mất đi dáng vẻ ngây ngô, trong sáng, ở lại là sự mệt mỏi, căng thẳng và thiếu ngủ phảng phất trên khuôn mặt kia. Nhưng hắn vẫn sẽ cố gắng thể hiện mình hoàn toàn ổn, chắc chắn sẽ khiến cuộc sống sinh viên của Mydei hoàn toàn bình lặng và tràn ngập gam màu thanh xuân.

Ăn xong thì hai người đi dạo một chút quanh bờ hồ ở công viên, tám nhảm chút ít về cuộc sống gần đây. Khaslana nhìn Mydei hào hứng kể về bạn mình thì vừa có chút vui, lại hơi hơi ghen tị. Phải chăng hai ta bằng tuổi thì người bạn đó sẽ là hắn rồi, mà thôi, lớn hơn thì càng dễ bao bọc, bảo vệ hơn chứ sao. Không khí bí bách cuối cùng cũng giãn chút ít, cả hai hưởng thụ không khí man mát của đêm hè. Dễ chịu và thư thái biết bao, thêm ánh trăng nhẹ nhàng ánh lên mặt hồ, khiến mọi áp lực bủa vây dần dà tan biến. Lúc này đây người đàn ông lớn tuổi mới mở lời, nói lên câu từ ứ nghẹn trong họng suốt bấy giờ.

"Em đã nghĩ kĩ... về... mối quan hệ này chưa, Mydeimos?"

Giọng Khaslana trầm thấp, đủ nghe, nhẹ nhàng như cơn gió của mùa hè, khẽ lướt qua tai Mydei. Khi có chuyện quan trọng hay khuyên nhủ, dạy dỗ, Khaslana luôn gọi đầy đủ và cẩn trọng cái tên của anh. Mydei nhìn lấy đôi mắt vàng kim đang mong đợi rồi lại nhìn vào hai bàn tay khẽ siết vào nhau, vẫn như cũ, vẫn luôn như mọi khi khiến Khaslana thở dài.

"Cho em... chút thời gian nữa"

Chiếc xe đậu trước toàn chung cư mini, Mydei nhìn thấy liền tháo dây an toàn rồi đưa tay mở cửa. Không quên quay lại chào Khaslana, thấy hắn đáp lại mình bằng cái vuốt nhẹ lên tóc mình như mọi khi, anh mới dám bước xuống xe rồi lên nhà. Chỉ khi không còn thấy bóng dáng thân quen, Khaslana mới dám lái xe rời đi. Trong suốt thời gian lái xe, đầu hắn chỉ nhớ lại khoảnh khắc bên Mydei, dai dẳng kéo dài đến lúc về đến nhà. Căn hộ to lớn mình Khaslana ở, trống vắng lạnh lẽo đến rùng mình.

"Phải đợi đến bao giờ đây, Mydeimos của tôi ơi?"

Càng ngày, Khaslana càng lấn sau vào cuộc sống thường ngày của Mydei. Hắn thường xuyên xuất hiện đúng lúc anh tan học hoặc đang đi đâu đó tụ họp với bạn bè, lúc bảo trùng hợp, lúc nói mình có việc gặp đối tác ở đây. Càng nói anh càng nghi ngờ hơn Khaslana lại cài cắm người vào trường để theo dõi mình rồi. Cái tính đó... đúng là không thay đổi mà.

Biết đó là do hắn quá lo lắng mà thôi, cái tình kiểm soát đó xuất phát từ bé rồi. Khaslana lúc nào cũng giữ khư khư Mydei, nhất quyết phải để em trong lòng mình mới chịu. Làm gì cũng luôn quan sát, theo chân cậu bé từng tí một. Bảo sao mấy cậu ấm cô chiêu có ý với anh đều bị Khaslana đứng chặn ở giữa, muốn lợi dụng, hay làm sao đều không thể tác vụ được. Bởi vậy cả tuổi thơ Mydei chỉ có một bóng lưng cao hơn mình, che che chở chở tạo nên khung tranh với những nét màu ấm áp.

Nhưng dù gì anh cũng lớn rồi, không thể dựa dẫm mãi như lúc trẻ con được. Anh có mục tiêu riêng, một ước mơ riêng, muốn được tự trải nghiệm bằng mọi giác quan của mình. Vì vậy đôi lúc anh thấy Khaslana đang bảo vệ mình thái quá, dẫn đến cảm xúc có chút khó chịu và phiền. Tối nay có cuộc hẹn với bạn bè, Mydei thề rằng anh sẽ thể hiện mình đủ lông đủ cánh để tự mình xử lý rồi.

"Em mặc ngắn thế, khoác thêm áo đi"

"Chốc anh qua đón nhé, tầm 9h15"

"Hay 9h đi, về sớm còn nghỉ ngơi đi học chứ, đúng không?"

Tuy là định thể hiện đó mà vẫn không thể thoát cái tính này mà, do xe hỏng nên anh mới nhờ hắn chở đến đây. Cuối cùng là kế hoạch thể hiện bản lĩnh đi tong, thêm nữa là chơi chưa đã đã bị "phụ huynh" nhấc gáy mang về nhà. Thôi dù sao cũng không lo say quắc cần câu rồi lại phải gọi dịch vụ lái hộ, Mydei cũng coi đó là bớt một việc.

Khaslana nhìn chằm chằm Mydei một lúc rồi mới dám nhẹ nhàng xoa nhẹ mái tóc mềm thơm, giọng hắn dịu dàng, ân cần nhắc nhở anh phải chú ý xung quanh. Mydei hiểu đó không phải sự gò bó mà, anh khẽ gật đầu rồi vẫy chào tạm biệt. Để hắn ở đó dưới đèn đường vàng khè, nhoè nhoẹt, Khaslana từng bước đi vào xe ngồi yên bất động. Chiếc xe không sáng đèn, không bật động cơ, cứ thế im lìm ở bãi đỗ, chờ đợi đến lúc giờ đón anh về nhà.

Tiếng nhạc xập xình ồn ào cùng tiếng hò reo, mùi rượu pha trộn ngọt ngào đến bủn rủn cả người. Lâu rồi anh mới được thả ga thế này, cứ vậy cuốn theo nhịp nhảy mà quên đi những phiền hà, khúc mắc. Rượu vào, lời ra khiến toàn thân run rẩy, máu nóng sùng sục chẳng để tâm việc gì hết. Mydei cứ thế mà đung đưa theo, chẳng hề hay biết những cái bẫy đang được giăng ra đợi anh lọt vào tròng. Cốc cocktail màu mè, dưới đáy sủi lên một viên thuốc lạ lẫm nhưng chắc chắn đó không phải điều tốt lành gì. Nhưng ly nước đó vẫn được dâng lên đến miệng Mydei, cứ thế hỗn hợp cay ngọt chui tuột xuống cổ họng, từng giọt thấm vào vân lưỡi, viên thuốc vô danh cứ vậy ngấm vào từng thớ thịt, tạo ra phản ứng khiến ai nấy nhìn cũng đỏ mặt. Phải thôi, một cậu tràng cơ thể tuyệt đẹp như tạc tượng, mái tóc cam đỏ xoã ngang vai, mắt mèo màu hổ phách ánh lên tia mơ hồ, ẩm ướt. Chính vậy mà có vài tên đã lại gần, ý định tiếp cận mà rủ rê anh về. Nhưng chưa kịp động, đã có một ai đó nhấc bổng Mydei lên, không một lời lằng nhằng cứ thế mang anh. Tên có ý định kia thấy thế tức điên, cả đêm dụ dỗ chẳng lẽ không được mồi ngon. Nhưng thấy ánh mắt vàng kim hiện lên tia cáu giận, khát máu, như con thỏ đế rụt cổ không phản bác tí nào.

Đến khi Mydei tỉnh dậy thì đã thấy mình nằm trên một cái giường khác lạ, quần áo được cởi bớt cho thoải mái, chăn đắp cẩn thận lo sợ anh lạnh bởi không khí điều hoà. Tưởng chuyến này chết chắc thì anh thấy bóng dáng quen thuộc bước ra từ bếp, tóc vàng kim cùng màu đôi mắt, trên tay là một cốc nước ấm.

"Em tỉnh rồi à?"

"Khaslana? Sao anh-"

Nhớ ra ban nãy chắc mình có hơi quá chén, đầu óc quay cuồng nhói đau khiến Mydei khựng lại đôi chút. Khaslana nhìn vẫn lạnh nhạt, chỉ đặt cốc nước rồi ngồi xuống ghế, quay lưng phía anh tiếp tục công việc bỏ dở. Mydei từ từ uống lấy xíu nước, cảm nhận không khí ngột ngạt đến bí bách. Nhìn đồng hồ đã điểm về 10h đêm, tiếng gõ lạch cạch của laptop vang lên cùng tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai.

Chắc chắn ban nãy đã đắc tội rồi, Mydei nghĩ thầm. Cả hai cứ duy trì khoảng im lặng ấy, cuối cùng Khaslana mới lên tiếng khi đứng lên dọn cốc nước đi.

"Em suy nghĩ đủ về mối quan hệ hai ta chưa?"

"Hả? Khaslana, em nói rồi mà, em-"

"Đã hơn 2 năm rồi, anh đợi câu trả lời của em trong từng ấy thời gian rồi, em còn muốn anh đợi sao?"

Lần đầu thấy Khaslana mất kiên nhẫn như bây giờ, Mydei không biết nên phản ứng lại thế nào. Anh có thích Khaslana, nhưng để tiến vào một mối quan hệ, anh chưa sẵn sàng. Nhưng hắn cũng đã đợi quá lâu thật, giờ đã quá tuổi có con so với đồng trang lứa rồi nhưng Khaslana vẫn đợi, đợi cái gật đầu đồng ý từ phía Mydei.

"Nếu như anh không thể chờ, anh vẫn có thể tìm một bến đỗ khác mà, Khaslana"

Anh chẳng có gì ra hồn, tài cán chỉ có mấy cái hát hò vớ vẩn, ở nhà thì luôn bị cha dè bỉu vì không thể tiếp quản nổi mấy công việc xíu xiu trong công ty. Mydei cũng tự ti lắm, thế sao một người xuất sắc như Khaslana lại để ý anh đến vậy.

"Em đang nói cái quái gì thế, Mydeimos? Sao em có thể nghĩ đến việc anh tìm người khác vậy? Ồ, phải vậy mà em lại dễ dàng để mấy tên thấp kém đó tuỳ tiện động chạm mình đúng không? Để anh khó chịu mà từ bỏ?"

Khaslana giận thật rồi, Mydei có thể cảm nhận được. Hắn lúc nào cũng kiệm lời, ít nói. Nhưng đến lúc cần thì luôn lấn át đối thủ bằng những câu từ sắc bén. Chính thế Mydei hồi bé rất biết điều, không dám chọc giận hắn xíu nào.

"Đó đều là bạn bè em, anh nói thấp kém là sao?"

"Bạn bè? Bạn bè mà hạ thuốc bạn mình rồi nhân cơ hội cưỡng hiếp hả? Nếu lúc đó cái xe chó chết của em không hỏng, không ai canh giờ giấc đón em về, thử xem tương lai đẹp đẽ mà em hằng mong ước còn đó không?"

Mydei biết điều đó, nhưng anh lại chọn tin tưởng họ thêm lần nữa. Để rồi suýt rơi vào cái bẫy chết, giọt mực đen xíu nữa rơi xuống bức tranh ấy, che lấp đi ánh mặt trời. Nhưng Khaslana lại xuất hiện đúng lúc, vào khung giờ đã hẹn Mydei trước đó, đỡ lấy giọt mực đen, tiếp tục che chể cậu bé đang tung tăng kia. Lúc nào cũng thế, lúc nào cũng là Khaslana, từ những con vật nguy hiểm đến trường hợp cấp bách, hắn sẽ xuất hiện và vớt em lên mà ôm ấp, xoa dịu. Cho dù đầu gối rỉ vết máu, cẳng tay thâm tím một mảng, một nụ cười ngọt ngào hướng đến anh để che đi những cái nhíu mày vì đau.

"Khaslana, em cũng đủ lớn rồi, em tự giải quyết được"

"Đủ tuổi? Vậy đủ để hành động một cách thiếu suy nghĩ à?"

"Em có! Em biết sẽ có những việc như này, như-"

"Nhưng em chọn bỏ qua vì hai chữ "bạn bè" hửm? Mydeimos, em có thấy mình hơi ngây thơ không?"

Khaslana càng ngày càng bước lại gần, nhìn Mydei của hắn ngồi gọn ở giữa giường. Chẳng biết sao sự phẫn nộ tăng thì cơn bí bách trong người cũng nặng nề hơn, ngứa ngáy đến gân tay nổi đầy, xanh tím sọc chéo chằng chịt cả lên.

"Anh lúc nào cũng vậy, chỉ cho em là đứa trẻ thiếu chín chắn. Bao giờ anh mới thay đổi cái nhìn đó thế, Khaslana? Em đã đủ lớn để tự lập rồi, không cần cái bao bọc thái quá đó của anh. Chỉ một lần thôi, coi em như một người lớn được không?"

"Ồ? Em muốn thế sao?"

Đôi mắt vàng đó tối đi hẳn một bậc, không nhanh không chậm lao xuống giường. Hai tay hắn khẽ siết, chân thì đè lên khiến Mydei hoàn toàn bị ghim chặt dưới chân. Chưa kịp hoàn hồn thì Khaslana lao vào chiếm trọn đôi môi hé mở, nuốt hết đống thanh âm kháng cự của Mydei. Răng nanh cà vào môi dưới dây dưa, khiến nó đã đỏ lại còn sưng tây, Mydei còn nếm ra cả vị tanh ở đầu lưỡi, Khaslana thật sự hôn anh đến bật cả máu rồi.

Vừa dứt ra hắn liền cúi đầu về cần cổ mỏng manh, hôn liếm đã miệng xong lại cắn xuống. Vừa cắn vừa liếm không khác gì chó dại ngứa răng, coi cái cổ là món đồ chơi để nhai nhai, nuốt nuốt. Mydei bật ra vài tiếng khó chịu, phản kháng mấy hành động đó nhưng bất thành. Cà vạt buông thõng bị Khaslana kéo ra khỏi cổ mình, vô cùng nhanh gọn mà chói chặt cổ tay Mydei. Hai tay rảnh rang chơi đùa núm vú thụt vào trong, bị hắn trêu chọc bỡn cợt ngoi lên hứng gió lạnh từ điều hoà. Mydei rên rỉ vụn vặt, nhưng vẫn quyết liệt từ chối mấy cái chạm này.

"Sao? Không phải em muốn trở thành "người lớn" ư? Tôi đang làm đúng những thứ em muốn thôi và cũng vô cùng tốt bụng biểu diễn cảnh tượng nếu như bọn chúng thành công, thì em sẽ phải chịu đựng những cái gì"

Khaslana có cái răng nanh sắc đến khó hiểu, cứ vậy nhai cắn đầu ti đáng thương. Vừa đỏ ửng lại còn cương cứng, Mydei không biết làm gì hơn ngoài cầu xin tha thứ. Mà đâu có được, Khaslana giờ đây coi như điếc, hành hạ mọi chỗ khiến cơ thể anh đỏ rẫy vì những vết hôm liếm ám muội. Vướng víu cản trở thể là tiện tay xé luôn cái mỏnh tang, bên dưới không báo trước dựt phăng cả cái quần. Mông đít nở nang mấp mé chào Khaslana, con cặc hoàn hảo, trắng thơm hơi ngóc dậy ứ ra chút dịch vì bị kích thích ban nãy.

Hắn không nói nửa lời liền bê nửa dưới của anh lên cao tầm mặt, há miệng ngậm lấy phân thân nóng bỏng. Ngậm, nuốt, nhả không một khó khăn, ngón tay thon dài chạm lên lỗ đít hồng hào, bụ bẫm, xoa xoa, gãi gãi rồi ấn đầu ngón vào trong. Mydei rên rỉ thất thanh, tay bị trói chặt đập lên cái tay đang đỡ thân mình, nhưng khi nhìn đôi mắt đói khát Khaslana đang dàng cho anh kia, cả cơ thể cậu chàng run lên kịch liệt mà bắn ra đợt tinh trùng thứ nhất. Không hề báo trước cứ vậy xả thẳng cổ họng của hắn, nhưng đều được nuốt sạch vào bụng mà không có tiếng phàn nàn.

Bú cặc đằng trước xong hắn lại lật người Mydei xuống, lỗ đít mềm mại chưa từng khai mở bị lưỡi mềm lướt qua. Hắn cứ hôn mút chùn chụt rồi lại thọc lưỡi khám phá, cả cơ thể mới xuất tinh lại run lên như sắp trào cơn mưa nữa. Mydei nức nở xin tha, cẳng chân quẫy đạp muốn hắn mau cút ra khỏi người mình. Nhưng vốn dĩ hắn đã chẳng quan tâm từ lâu rồi, mấy cái phản kháng này chỉ càng khiến hắn nứng điên lên mà thôi.

"Sao? Tha cho em? Em nghĩ mấy cái câu đó sẽ khiến kẻ cưỡng hiếp ấy sẽ gật gù mà kéo quần rời đi sao? Thấy ai nhìn có mồi ngon mà bỏ ngỏ tích đức không?"

Khaslana nói xong thì chọc cả hai ngón tay vào trong, khuấy đảo thành vách ấm nóng, thít chặt. Hắn chẳng muốn mân mê lâu la làm gì cứ tuyến tiền liệt mà thúc, gãi rồi miết khiến Mydei run đến nhức cả người. Thân buồi dựng đứng lại ứ tinh muốn bắn, mà đâu được, hắn dùng tay bịt chặt niệu đạo, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Mydei mà cười man rợn.

"Tình yêu, không có chuyện dễ dàng vậy đâu"

Hắn lôi từ đâu một thanh sắt nhỏ như đầu kim, liếm lên một chút như bôi trơn rồi từ từ đưa đến lỗ niệu đạo. Mydei giật bắn mình lo sợ, nhưng cả cơ thể bị Khaslana giữ chặt rồi, cứ thế chừng mắt nhìn dự vật chui tuột vào trong bộ phận nhạy cảm nhất. Hắn thích lắm, cảm thấy mọi dây thần kinh như bùng lên ngọn lửa, khao khát nhìn Mydei quằn quại vì mình ở dưới thân. Chính vì thế hắn chẳng thèm nới lỏng nữa, kéo khoá quần rồi móc thân buồi đồ sộ đầy gân guốc, thô tục, vuốt ve lấy lệ mấy cái mà vạch đít anh ra để đêm vào. Hắn cứ thế địt cả vào trong, mặc kệ tiếng rên la đau đớn mà chịch choạc đến nát bấy.

Eo nhỏ bầm tím đầy nốt tay, môi hôn sưng đỏ đến bật máu. Khaslana giữ chặt em ở đằng sau, cả cơ thể bị thân hình to lớn đó chèn ép không sao dãy được. Bản thân cũng là người có da có thịt, ấy vậy mà chẳng thể đẩy con chó đang nứng cặc này ra. Mydei khóc lóc cầu xin sự nhẹ nhàng, cảm giác lỗ đít nhỏ nhắn ấy đang rách cả ra chỉ để nuốt vừa đầu buồi thô cứng. Khaslana vẫn cứ ở bên tai rủ rỉ, càng cầu xin hắn càng địt mạnh hơn, càng siết thì hai má mông càng đỏ ửng do bị đánh.

"Em thấy thế nào? Thích không? Sướng không? Chắc là mê lắm, bên dưới bót khít như này, là muốn đút no căng đúng không?"

"Tưởng tượng đi Mydeimos, tưởng tượng đây là vũ trường hoan lạc kia, khi em bị một gã đàn ông thô tục vạch đít ra mà địt vào. Bị con cặc dơ bẩn đó cọ vào trong thành vách nhạy cảm đó đi, nghe giọng điệu nhơ nhuốc, coi như cái bồn chứa tinh mà bắn ngập bụng dạ"

"Còn dám siết vào là đừng hỏi sao mai không thể ngồi vữa, ngẩng cả mặt lên mà cảm nhận, đừng có mà ngất với tôi"

Bàn tay to lớn đánh chan chát liên hồi lên má mông, Mydei vừa đau vừa sướng rên rỉ loạn xạ. Khaslana lại luồn tay xuống dưới, khẽ nhấc thanh kim loại lên rồi lại thụt vào, kết hợp nhịp độ chịch đít mà chịch cả lỗ niệu đạo đáng thương. Mydei sướng đến hai mắt trợn trắng, nước dãi tung toé khắp cả một mảng gối, nước mắt bước mũi nhoe nhoé che tầm nhìn, anh chẳng thể nào nói câu gì hơn nữa.

Khaslana chẳng khác gì con thú vào kỳ động dục, lực đạo hạ vào mông đít cừ bồm bộp kích thích lỗ tai. Đến khi bắn đầy một bụng tinh trùng trắng tinh, đặc sệt, hắn lại bế em lên rồi rời khỏi giường. Chưa kịp hiểu chuyện gì chỉ biết hắn áp em vào tấm cửa kính trong suốt, đầu vú sưng đau áp vào mà run rẩy vì lạnh buốt. Lỗ đít chưa được nghỉ bao lâu lại lẫn nữa bị kéo căng, tinh dịch tanh bẩn trào ra ngoài, lách tách chảy xuống nền gạch. Mydei áp mặt vào cửa kính, hai tay bị trói thì ghim chặt trên đầu, Khaslana tiếp tục hiệp hai, như thói quen lại bắt đầu cắn liếm phần cổ gáy thơm tho. Hắn vừa địt vừa, liếm mút kích thích, do quá mạnh bạo nên Mydei bị ép chặt vào cửa kính. Xúc cảm lạnh lẽo trái ngược sự hăng say, bỏng rát đằng sau, phân thân ứ nghẹn do thanh sát bắt đầu giật nảy liên hồi. Hai chân suýt nữa khuỵu xuống thì được một tay bám lấy, thêm con cặc hung hăng kia khiến Mydei không thể làm gì ngoài chu đít đòi chịch.

"Cuối cùng cũng thích rồi sao? Đó cũng sẽ là lúc bọn nó lợi dụng để khiến em không thể phản bác cám dỗ đấy. Rồi bọn nó sẽ quay chụp lại, lấy nó làm tư liệu để phán bác lại em, giam em vào vòng quay tình dục không thể dứt? Rồi em sẽ ra sao, Mydeimos?"

"Cuộc sống này không dễ dàng đâu, em đang đánh giá quá thấp rồi. Nhìn đống người bên dưới mình đi, thử nghĩ nếu như họ thấy rồi quay chụp lại, em nghĩ mình còn mặt mũi mà ra đường không?"

Khaslana bóp mặt của Mydei, bắt anh nhìn xuống dòng người hối hả bên dưới. Ánh đèn mờ phản chiếu hình ảnh của cả hai, Mydei thấy cơ thể nhơ nhuốc đầy mồ hôi của mình, không mặc gì cả bị Khaslana vẫn còn sơ mi quần tây ép chặt mà đụ địt đằng sau. Anh nhìn đôi mắt mơ hồ của mình, nhìn đôi mắt trầm đục của hắn, xong tưởng tượng ra những con người dưới đó thật sự đang nhìn ngắm mình đang bị một người khác hạ nhục, dơ bẩn như điếm cái mà cầu xin khoan nhượng. Mydei gào lên sợ hãi, cơ thể co rúm muốn thoát ra. Nhưng Khaslana không cho, cứ thế ép chặt anh mà đưa đẩy, chịch đến nước nôi bắn tung toé, tinh dịch bên trong theo chuyển sùi lên bọt trắng xoá. Thanh kim loại lắc mạnh vang lên tiếng leng keng, vô tình đập lên cửa kính khiến nó rung bần bật, Mydei đau đến đờ người, nhìn cái bụng bị chịch đến trướng căng.

"Hức... Khas... anh... em đau... em muốn bắn... ah! Ưm- a... tha em đi mà"

"Sau... sau này... hức... em sẽ không... thế nữa... ah... ưm"

"Khaslana... nhanh quá... chậm t-t-thôi... đi m-mà... ahhh"

Khaslana bên trên vẫn dịu dàng hôn hít an ủi, nhưng bên dưới vẫn cứ hăng say chịch đến nhão nhoét cả ra. Thân buồi thô thiển cọ lên điểm yếu tận sâu, đầu khắc béo mập hôn lên mọi chỗ khiến Mydei co giật. Và rồi khi thấy hai chân kia không thể đứng vững, hắn bế thốc lên, bẻ hai đùi rộng ra đối diện với cửa kính. Như thể khoe cho cả thế giới xem Mydei bị hắn chịch đến hỏng bét, không còn ra hình tượng sinh viên sáng sủa, rạng ngời. Khaslana rút thanh kim loại một cách từ từ, vừa ra khỏi miệng lỗ thì dòng tinh trùng xối xả bắn lên cả cửa dính dớp. Nhưng đằng sau vẫn bị hắn chơi đùa, khiến Mydei cảm thấy thứ sắp trào lần nữa không phải là tinh dịch nữa.

Tư thế này cộng việc buồi to chọc vào bóng đái sâu thẳm, Mydei cào cấu vào tay hắn cầu xin khoan nhượng lần này thôi. Nhưng Mydei đáng thương ơi, chẳng có anh hàng xóm thương hoa tiếc ngọc kia nữa đâu, chỉ còn gã đàn ông bị cấm dục cả chục năm, được dịp thoả mãn mà hành hạ anh đến thân tàn ma dại. Cứ vậy giọng nói trầm ấm chui tọt vào tai, thấm vào từng thớ da khiến Mydei giật giật điên cuồng. Bầu vú nở nang nảy lên theo nhịp thúc cứng rắn, Khaslana cười vui vẻ an ủi.

"Bé cưng cứ việc đái ra đi, ở đây chỉ có chồng em nhìn thấy mà thôi, không như bọn ruồi bọ đó lấy nó để sỉ nhục em đâu. Nào, vợ ngoan, đừng kìm nén làm gì hết"

"Khas- Khaslana..."

"Gọi chồng nào, vợ yêu, gọi chồng ơi đi"

"Ch-chồng ơi... e-em không chịu nổi... ah!!"

"Đúng thế, nào, hai ta cùng kết thúc nhé"

Mydei không chịu nổi kích thích nữa mà đái đầy ra sàn nhà, bắn lên cửa kính sạch bong. Khaslana cảm nhận cái thít chặt mà hơi nhíu mày, chịch thêm vài cái mà bắn thêm đợt thứ hai vào trong. Cái bụng phẳng phiu phồng lên như mang thai, hắn thích thú sờ nắn nó rồi cảm nhận mình đang yên vị bên trong mà ban phát món quà. Đến khi xong xuôi thì Mydei đã ngất lịm đi, đầu ngoẹo lên vai hắn mà thở dốc. Khaslana thơm mấy cái yêu thương lên đầu em, từng bước đi vào nhà tắm đã bật sẵn nước. May có số của trường Mydei, tí gọi xin nghỉ cho em ấy mới được. 

"Mà... cũng xin nghỉ... hay làm thêm nhát nữa nhỉ?"

Hai ông bà của Kremnos đau đầu vì đứa con ngang bướng không chịu nghe lời, chẳng biết làm sao để nó chấp nhận hôn ước nhà bên. Nhưng không hiểu sao đến kì nghỉ Tết, họ lại thấy Mydeimos yêu dấu của họ tay trong tay với Khaslana. Đã thế còn vô cùng mặn nồng, trái tim cứ phải gọi là bay tứ tung trong không khí. Chẳng lẽ, bên họ thuyết phục được rồi sao?

Bố mẹ bên Kremnos nhìn thông gia với đôi mắt kích động đầy biết ơn: Cảm ơn nhiều.

Bố mẹ bên Aedes Elysiae: ???

__end__

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro