Chap 5.
Ánh trăng đơn độc một mình ở trên kia bầu trời, liễm khuyết bày dáng vẻ kiêu ngạo riêng đổ bóng dài xuống mặt biển gợn sóng. Thanh âm về đêm của khu rừng phía sau bắt đầu hoà tấu, có vẻ các vị đồng đạo hoạt động về đêm đã thức giấc, bắt đầu hoạt động của mình, âm thanh xào xạt của lá cây kết hợp với tiếng tru cảnh cáo của bầy sói làm không khí bên bờ biển càng thêm tính huyền ảo và kích thích.
Đoàn người Ai Haibara đốt lửa bên bờ biển chuẩn bị tiết mục kích thích về đêm. Ý tưởng ban đầu được đề ra bởi Kaitou Kid sau đó là sự ủng hộ nhiệt tình của đám nam nhân và sự ham vui của ba nữ nhân trong nhóm, trừ Ai Haibara, vốn dĩ cô đã không muốn tham gia, bởi cảm thấy đó là một ý tưởng ấu trĩ, nhưng lại bị bắt buộc theo số đông mà bất đắt dĩ đồng ý.
Ánh lửa chập chờn vồ bóng của tám người vòng quanh nó trên nền cát.
Kaitou Kid mang ra từ balo hơn 20 trục định vị mini, bốn khẩu súng đặc dụng, cùng với vài món đồ không rõ là thứ gì, bắt đầu giải thích nguyên tắc trò chơi.
-" Ở đây chúng ta có tám người, sẽ chia làm hai đội mỗi đội mang theo mười sáu trục định vị, hai khẩu súng và bốn quả pháo chuyên dùng. Nguyên tắc trò chơi rất đơn giản chỉ có hai từ ' sinh tồn' "
Nhiệm vụ của hai đội chính là trải qua một đêm trong rừng, hoàn toàn không có sự sắp đặt trước, cũng không có bản đồ, cứ mổi điểm đặc biệt trong rừng đi qua sẽ cấm một trục định vị để đánh dấu xác định. Chính vì không có sự sắp đặt nên việc đi vào một cánh rừng hoang dã như vậy có bất kì nguy hiểm gì không thì không thể nói trước được, vì vậy súng và pháo đặc dụng mang theo chính là để đề phòng. Thời điểm trở lại điểm xuất phát là lúc mặt trời lên đến một góc bốn mươi lăm độ so với mặt đất.
-" Như vậy có hơi quá không, dù sao cũng chỉ là picnic, trò này có chút nguy hiểm, ban đêm trong rừng rất đáng sợ" Ayumi hối hận khi nảy hưởng ứng quá nhanh, dù sao cũng chỉ là một thiếu nữ mới lớn, tuy nói đã từng tham gia phá các vụ hiểm án cùng nhóm thám tử nhưng ít ra không có làm việc kể cả nơi mình đến như thế nào cũng không biết. Lần này mặc dù là trò chơi mới vừa nghe qua thì không có gì quá đáng sợ, nhưng nghĩ kỉ một chút, trong rừng hoang sơ, cái gì cũng có thể có, ở bên trong một đêm chính là đại mạo hiểm.
-" Chúng ta bắt đầu chia nhóm đi" Ai Haibara bất ngờ lên tiếng, cắt ngang lời giải thích chuẩn bị thốt ra từ miệng của Kaitou.
-" Tớ theo cậu" Ayumi vừa nghe Ai Haibara nói muốn chia nhóm, có chút do dự nhưng nhanh chóng lựa chọn người mình muốn cùng mạo hiểm.
Hakuba có vẻ không có ý kiến, thản nhiên ở một bên dùng khăng tay lau súng của mình, Genta, Shinichi mang theo tinh thần thiếu nhiên nhiệt huyết, mắt phát ra sự mong muốn hi vọng trò chơi mang tính " mạo hiểm" ấy nhanh chóng bắt đầu.
-" Tớ đi với Ai-chan và Ayumi-chan, đều là nữ nhân đi cùng nhau sẽ thuận tiện và an toàn hơn" Ran Mouri một tay lấy súng pháo đặt dụng và vài món đồ linh tinh khác, vừa dứt câu liền đứng lên xoay người vào lều lấy balo, bản tính trước giờ đều rất dứt khoát, cũng không có khái niệm gì gọi là quá nguy hiểm đối với Ran Mouri. Nhìn bóng lưng Ran Mouri tiến về phía lều của mình, ở đây bảy con người còn lại liền cùng chung ý nghĩ: Tốt, một đội bốn người, đại nhân như cô lại mang đội mình có đến ba nữ nhân, đúng là rất thuận lợi a nhưng an toàn nằm ở chổ nào?!
-" Lần này nhất định rất vui, tớ đã muốn thám hiểm rừng hoang từ lâu rồi nhưng không thể, biết đâu lần này đi sẽ tìm thấy kho báo." Genta bắt đầu ảo tưởng.
-" Không có tự do như nhóc nghỉ đâu. Tuy nói không có bản đồ cũng không có sự sắp đặt nhưng vẫn có vùng cố định. Thiết bị định vị sẽ bắt đầu từ nơi này kết nối, mỗi nơi mà chúng ta ghim lại trục định vị đều được báo cáo về đây, mọi người có thể dựa vào bộ định vị để xác định vị trí mà đội kia đã đi qua." Vừa nói, Kaitou Kid vừa đưa hai bộ định vị cho Ai Haibara và Shinichi, nói:
" Cách xử dụng bộ định vị đối với hai người quá quen thuộc rồi nên chắc là tôi không cần hướng dẫn nữa đúng không?"
Shinichi Kudou nháy mắt tỏ vẻ đồng ý, đem định bị thiết bị cho vào túi quần của mình. Kaitou Kid lại tiếp tục thông báo phạm vi.
-" Hai đội sẽ chia theo hai hướng khác nhau, thời điểm có thể nghĩ ngơi chính là phãi cấm hết 10 trục định vị, mỗi trục cách nhau ít nhất 1000m. Hoàn tất việc định vị thì mọi người phải ở trong đó đến khi trời sáng mới có thể trở lại."
-" Có cần phãi đi sâu vậy không? Rất đáng sợ..." Ayumi lại bắt đầu lo lắng, trong rừng đột nhiên vang lên một tiếng tru vang vọng, doạ cô thiếu chút nữa là khóc thét ôm lấy người bên cạnh. Cái này tốt quá rồi, cho tự mình ham vui, tự chuốc phải khổ rồi.
-" Shiho tôi nghĩ cậu nên đi chuẩn bị thuốc diệt côn trùng đi là vừa, nói không chừng trong đó còn có cả gián nữa đấy"
-" Cậu tưởng chổ nào cũng như nhà cậu, khắp nơi đều là gián hay sao?! Nhà cậu không sạch sẽ thì đừng đem ra làm bẩn không gian chung"
Ai Haibara bỏ lại cái nhìn khinh bỉ cho Shinichi Kudou, đứng lên tiến vào liều chuẩn bị. Bên cạnh Ayumi vừa thấy Ai Haibara rời đi liền cấp tốc đuổi theo. Cô không muốn một mình ở lại đây a.
Không khí trở nên kì quái, mùi vị nặng nề cộng thêm bí ẩn đột nhiên bao trùm năm người còn lại, nhất là đối với ba người Kaitou Kid, Hakuba và Shinichi. Cả ba trở nên trầm mặt sau cái nhìn của Haibara, trong một khoảnh khắc đối với những bộ nảo thiên tài ấy, ánh nhìn đó không đơn thuần là khinh bỉ lời nói của Shinichi, mà như nhìn thấu cả ba người, nội tâm có chút lạnh, lần này trở về xem ra không an ổn rồi.
Kì lạ nhất là Sonoko, hôm nay đối với mấy trò chơi mang tính kích thích này có vẻ không quá hứng thú, trừ việc đồng ý tham gia thì cho đến giờ cô vẫn luôn duy trì yên lặng, vô thanh vô thức ngồi một bên nhìn đống lửa đang mãnh liệt cháy. Nếu như là ngày thường chắc chắn sẽ là người đầu tiên đi chuẩn bị, lớn tiếng hô hào bày biện thêm một đống quy luật rồi treo giải rườm rà. Có lẽ là do tâm trạng không tốt đi, chắc vậy.
Thời gian chuẩn bị cho một chuyến mạo hiểm vào hoang lâm không tính là dài nhưng cũng không ngắn.
-" Mọi người kiểm tra kỉ một chút, nói chơi thì chơi an toàn vẫn trên hết. Tôi đã kết nối đến thiết bị định vị trên người các người, nếu có vấn đề trực tiếp phát tín hiệu chúng tôi sẽ đến ngay."
-" Tôi muốn hỏi" Ai Haibara bất ngờ lên tiếng.
-" Sherry, cậu muốn hỏi gì?" Kaitou Kid trả lời.
-" Mục đích lần này là gì?"
-" Chủ yếu làm tìm chút không khí mạo hiểm, chơi vui thôi"
-" Làm sao biết ai sẽ thắng?"
-" Một đội trở về hoàn hảo đúng 9h30' sáng không sai biệt quá nhiều sẽ thắng"
-" Không phải quá dể dàng đi?"
-" Hắc Hắc nên mới nói là chỉ chơi cho vui thôi."
-" Phần thưởng là gì?"
-" Một chuyến du lịch đến Paris "
-" Còn nếu thua?"
-" Sẽ làm phục vụ trong chuyến du lịch của người thắng"
-" Vậy...."
-" Lão phật gia người có muốn chơi không? Lang cẩu cũng sắp đi ngủ đến nơi rồi, người ở đây hỏi chưa mệt sao?"
Mấy người còn lại lưng mang balo tay cầm đèn đi đêm, nội ngưu đầy mặt, ta đây sắp hết kiên nhẫn rồi, còn chưa chịu bắt đầu sao?
-" Vậy đi thôi" Ai Haibara lạnh nhạt xoay lưng về phía họ mà một mình tiến vào rừng.
Mấy người còn lại đều tự động tách thành hai nhóm mà đi, nhóm của Kid gồm Genta, Sonoko và Hakuba đi về hướng Tây Bắc, còn lại Shinichi, Ran và Ayumi đi theo hướng vừa rồi của Ai Haibara cũng là hướng Tây Nam của khu rừng.
-" Cậu cẩn thận" lúc tách ra đột nhiên Kid tiến về phía Shinichi thì thầm một câu vừa đủ hai người nghe, hơi nóng phả ra bên tai khiếng Shinichi có chút không muốn mà mặt đỏ lên. Kid chính là đem chút biến đổi ấy trong ánh sáng mờ nhạt từ đèn bin phía trước truyền đến mà thu vào mắt. Xác định không có ai mới ở phía sau tai Shinichi hôn lên, rồi nhanh chóng rời đi.
-" Cậu..." lưu manh
===========================
Văn chương ngày càng tệ, các người nhận xét một chút ta viết ngày càng không ổn có đúng không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro