
Oneshort: The love of two madmen
Socola đen...Ngọt ngào pha chút đắng
Như dư âm của tình yêu
Lúc đầu thì ngọt sau này thì đắng
____________________________
Hạnh Phúc lắm....
Ngày hôm đó gã Cầu hôn em
Trước những Lọn sóng của biển cả...
Em vui mừng nhảy cẫng lên ôm lấy gã
Trao nhau nụ hôn đầu đời đầy ngọt ngào
Biết bao nhiêu là định kiến....biết bao nhiêu sự chê trách...
Họ vẫn sẽ là của nhau...
3/7/2003
Em rời bỏ gã mà ra đi....
Vẫn là Nơi ấy...
Nơi em và gã trao nhau nụ hôn đầu đời- nơi em và gã trao nhau những hơi ấm của tình yêu...Nơi em và gã phá vỡ định luật mà đến bên nhau
Vậy cớ sao....
Em lại lựa chọn cách gieo mình xuống biên sâu vô tận ấy chứ....
Nó lạnh lắm em ơi....Tại sao chứ em ơi...Chẳng phải ở bên hắn em sẽ có được hơi ấm sẽ có được hạnh phúc sao.....
Nhưng...Em đi rồi
Chỉ còn lại gã Si tình bơ vơ ở nơi trần gian Này
Lang thang khắp nơi tìm bóng hình em...
Lang thang khắp nơi tìm hơi ấm của em....
Gã trai mang trong mình sự thống khổ
Sự tuyệt vọng
Khi người Gã yêu ra đi...
Biết bao tâm tư....Biết bao kỉ niệm
Giờ đây chỉ còn một mình gã
Bến xe cũ chẳng còn bóng em
Chỉ còn lại gã một thân ướt sũng Ngồi đợi em.....
Đóa phong lan Và Đóa Sen hồng- Đem lòng yêu nhau
Mùa đông đem lòng Yêu Mùa Xuân
Nhưng mùa Xuân lại Đi theo Cái Chết.....
Mùa Xuân ấy Vĩnh viễn không thể trở lại...
Mùa đông Dần khép mình
Chẳng Còn muốn đi tìm mùa Xuân mới
Chỉ biết chờ đợi mùa xuân của Gã...
Dù biết.....Sẽ chẳng có phép màu nào xảy ra
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro