Ngộ ra
Ngày lại qua ngày
Lòng buồn hiu hắt
Con mắt lim dim
Trái tim nguội lạnh
Hạnh phúc chẳng thấy
Chỉ toàn buồn lo
Sau này ra sao
Sau này thế nào?
Thời gian cứ trôi
Nhưng tôi cứ thế..
Đôi khi tự nhủ
Mình phải gắng lên
Quên đi chuyện đời
Tập trung việc học
Ấy mà lát sau...
Đau đầu nhức óc
Ôi thôi khó quá
Bỏ đi cho rồi...
Khuôn mặt bơ phờ
Lúc tỉnh lúc mơ...
Ngẩn ngơ tự hỏi:
Mình đã nằm mơ?
Cứ như vậy hoài
Lấy gì để sống ?
Lấy gì để ăn?..
Băn khoăn nghĩ mãi
Mình phải làm gì?
Giờ thì nghỉ ngơi
Hãy nhắm mắt lại
Để lòng thảnh thơi
Đời hãy còn dài
Sao cứ phải đắn đo?
Lo xa nghĩ nhiều
Cất cao tiếng hát
Cho lòng nhẹ tênh
Đất trời mênh mông
Đâu chỉ mình ta
Cô đơn hiu quạnh.
Thấp tha thấp thỏm
Ngồi im một góc
Khóc lóc một mình
Buồn vì chuyện tình
Hay là chuyện mình
Có tốt gì đâu?
Làm thế chẳng khác
Tự mình hành hạ
Tâm hồn thể xác
Làm vậy được gì?
Dù vậy nhưng ta
Phải luôn nhớ lấy:
Rong chơi suốt ngày
Chẳng biết lo xa
Chỉ một mình ta
Tự làm, tự chịu
Lớn rồi mới thấy
Sao mình ngu vậy?
Học hành thì bét
Tám phét thì giỏi
Đòi hỏi thì nhiều
Ai chẳng hiểu nổi
23 29 pm
5/10/2019
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro