CHƯƠNG 8:
Vụ án: CHIẾC NHẪN BỊ ĐÁNH CẮP
( Phần 1)
Sau khi về trụ sở, nhóm Akimi được chú thanh tra mời đến Kyoto dự một buổi tiệc đám cưới người bạn thân cũ của ông ấy. Akimi thắc mắc:
- Tại sao chú lại dẫn tụi cháu đi theo ạ?!
- Trời ơi! Cậu ngốc thiệt. Vì có đồ ăn chú ấy mới dẫn chúng ta đi! Cháu nói vậy đúng không ạ!- Hoshimiya tỏ vẻ thấu hiểu.
Sera hỏi thêm với gương mặt thành khẩn:
- Cháu có thể rủ thêm một người bạn không ạ!
Chú thanh tra ngạc nhiên hỏi:
- Cháu muốn rủ ai?
Sera mỉm cười rồi nhìn sang Otani:
- Là cậu ấy! Chính là Otani, được không ạ!
Chú thanh tra cười nói:
- Được chứ. Sao lại không?
- Vậy thì tuyệt quá. Cháu cám ơn chú.- Sera sung sướng nhảy cẩn lên.
Thấy Sera vui sướng, Otani tiến lại gần, tỏ vẻ quan tâm, hỏi:
- Cậu... cậu bị sao thế hả? Không phải bị bệnh rồi chứ?
Thừa cơ hội đó, Otani đưa tay sờ vào trán của Sera. Lúc này, Sera mới bình tĩnh và chịu đứng yên, nhìn thấy Otani ân cần quan tâm, Sera từ từ đỏ mặt, suy nghĩ:
- Được ở cạnh cậu, mình có cảm giác hạnh phúc và còn... vui vẻ hơn.
Otani hỏi bất ngờ làm tan biến suy nghĩ của Sera:
- Cậu có sao không đó?
- À không. Không sao. Mình định rủ cậu ngày mai đi dự đám cưới của...- Sera ỉu điệu nói.
- Đám cưới... đám cưới của cậu hả?- Otani lo lắng nói.
Sera bực bội quát lên:
- Mình chưa nói xong mà,... là đám cưới người bạn thân của chú thanh tra...
Otani bình tĩnh thở dài:
- Phùùù... Thì ra là vậy. Mình sẽ đi!
Sera cười bảo:
- Tốt quá, cậu hứa đó nha!
Hoshimiya nhái theo:
- Ừ mình hứa.
Sera giật mình quay lại, quát lớn làm các đồng nghiệp khác đều quay lại hướng mắt vào Sera, Sera quát:
- Cậu... cậu đủ rồi nha. Cậu tin mình đánh cậu không hả Hoshimiya? Các cậu nhìn gì mà nhìn, lo làm việc đi.
Hoshimiya bạo gan trả lời:
- Sợ quá!! Cứu mình với Otani ơi!
Miya vừa trả lời xong, Sera liền đánh vào vai Miya, Miya giả vờ té xuống, than:
- Ui da... Cậu... Cứu tớ với! Sera đánh mình, cứu mình với Akimi.
Akimi đỡ Miya đứng đậy, Hoshimiya ngã vào vai Akimi nói:
- Cứu mình... Sera đánh mình.
Akimi bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, nói:
- Mặc kệ cậu, Sera và Otani cứ đánh thoải mái...
- Cá... cái gì... cậu không giúp mình sau... - Miya than thở.
Sera và Otani vội cầm lấy chổi của nhân viên dọn dẹp đuổi theo Miya, vừa đuổi vừa gọi:
- Cậu đợi mình với! Để mình và Sera chăm sóc cho cậu sạch sẽ nha!
Hoshimiya chạy lòng vòng nói:
- Không cần đâuuuuu.....- Tiếng của Miya vang vọng quanh trụ sở.
- Miya đợi mình với! Hoshimiyaaaaaa....- Sera và Otani vẫy gọi( trên tay còn cầm cây chổi).
Akimi mỉm cười, suy nghĩ:
- Lâu lâu cho Miya tập thể dục chút cũng tốt, để cho Sera và Otani khởi động tay chân. Hihihi...( tg: Ôi trời! Tội nghiệp Hoshimiya🤕).
- Akimi ơi! Cậu lại đây chút, tôi có chuyện muốn nói. - Aoi Shibuki gọi( tg: Chú thích thêm nha, Aoi Shibuki là tình địch của Akimi, cô ta cũng thích Hoshimiya và luôn tìm cách hãm hại Akimi, do đó Sera, Otani và Miya rất chướng mắt Aoi).
Akimi lại chỗ Aoi hỏi:
- Cậu muốn nói gì?
Aoi hóng hách nói:
- Ngày mai đi dự đám cưới các cậu đợi mình với nha! Mà mình nói trước mình sẽ ngồi với Miya đó nha. Thôi ngày mai gặp lại mình sẽ đi hỏi xem mai Miya mặc đồ gì. Hẹn gặp lại.
Akimi nhẹ nhàng trả lời:
- Hẹn gặp lại.
- Có cậu ấy đi nữa sau, lại còn đòi ngồi chung với Miya nữa. Vậy...- Akimi suy nghĩ trong nước mắt.
Một lát sau, Sera thấy Akimi khóc, Sera liền an ủi Akimi:
- Có chuyện gì xảy ra với cậu vậy?
Akimi ấp úng:
- Khô... không có... gì.
Sera rủ rê, lôi kéo:
- Hay là chúng ta đi mua đồ cho ngày mai đi! Mình sẽ chọn một bộ Kimono thật đẹp cho 2 chúng ta, ngày mai mình và cậu sẽ là vị khách lộng lẫy nhất Tokyo được không?
Akimi tỏ vẻ hăng hái bảo:
- Đi! Chúng ta cùng đi!
Tại Shop đồ...
- Akimi ơi! Bộ Kimono màu cam này hợp với mình nhỉ?- Sera trao đổi ý kiến.
- Ừ, hợp lắm. Vậy bộ Kimono màu hồng này hợp với mình không?- Akimi hỏi.
Sera bảo:
- Đẹp lắm nó rất hợp với cậu. Chúng ta đi tính tiền đi.
Gần đến chỗ tính tiền, Sera nhìn thấy có người man mán giống Miya, bên cạnh là Aoi, Sera suy nghĩ:
- Chính là Miya, cậu ấy đi với Aoi sao? Chẳng lẽ đó là lí do Akimi buồn sáng nay sao? Không! Không thể để cho cậu ấy nhìn thấy được.
Nhưng...
- Ôi trời!- Sera than tức.
Aoi chạy lại nói:
- Xin chào.Mình đang đi mua cho Miya một bộ Kimono đẹp nhất để mai cùng nhau đi dự tiệc.
Akimi lúc này mắt đã đọng nước, cảm thấy tủi thân, Akimi quát lớn:
- Mình không mua nữa! Về thôi Sera!
Sera ngạc nhiên:
- Nh... nhưng mà... Chú nhân viên ơi! Gói lại dùm cháu. Cháu gửi tiền. Akimi ơi đợi mình với!
Còn Miya cảm thấy tội lỗi chạy theo Akimi nhưng bị Aoi cản lại. Miya bực bội quát:
- Tránh ra! Tất cả là tại cô.
Aoi mếu máo:
- Mình...
- Bát...- Tiếng tát của Miya tát Aoi.
Miya vội vàng chạy đi tìm Akimi. Aoi đứng một mình giữa căn phòng quát lớn:
- Akimi, tôi nhất định sẽ trả mối nhục này.
Akimi chạy ra ngồi bên cây me ngoài đường khóc nức nở. Miya thấy Akimi ở bên gốc cây nên chạy lại an ủi:
- Cậu đừng buồn nữa! Mình không có ý đó! Vì lúc đó thấy Aoi đi bộ nên mình cho cậu ấy hóa dang, ai ngờ cậu ấy đi đến shop mua quần áo rồi sẵn dịp cậu ấy mua tặng cho mình một bộ.
Akimi gạt nước mắt, đứng dậy, vội ôm lấy Miya, thỏ thẻ:
- Vậy là chỉ tình cờ thôi phải không? Nhưng bộ đồ mà Aoi tặng cậu có thể gọi là đồ đôi.
- Đúng vậy. Nhưng mình chỉ xem mỗi cậu là người đồng hành. Vả lại mình cũng có thích Aoi đâu. Bởi vì người nình thích là cậu.- Miya nhẹ giọng.
Akimi đỏ mặt hỏi:
- Là mình sao? Cậu nói thật chứ?
Miya thở phào nhẹ nhỏm, nói tiếp:
- Hôm nay mình muốn cầu hôn cậu. Cậu có chấp nhận làm bạn gái của mình không?
- Chuyện này...- Akimi đang bối rối.
Miya hối giục:
- Cậu đồng ý không?
- Mình đồng ý.- Akimi khẳng định.
- Thật sao?- Miya hỏi lại.
Akimi đáp lại:
- Thật mà.
Cuối cùng, nhờ vụ hiểu lầm ấy, Miya đã cầu hôn Akimi. Cả hai cùng nhau tay trong tay về nhà cúng Sera. Sáng hôm sau cả 4 thám tử và Aoi cùng nhau đi sửa soạn cho chuyến đi. Khi Miya nhìn thấy Akimi mỉm cười trong bộ Kimono hồng làm cho Miya nhìn mãi. Nhưng khi Akimi nhìn thấy Miya trong trang phục đôi với Aoi, nụ cười của Akimi thay vào đó là nỗi buồn trong tim. Miya nắm tay Akimi nói:
- Đừng buồn. Mình cũng ngồi chung hàng với cậu mà.
Sera mình hãy ăn một ít bánh cookie đi, mình có đem theo nè.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro