Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

"Số 91, cậu cùng tiểu đội không cần đi theo chúng tôi, ở bên ngoài nhận lệnh yểm trợ!" tiếng nói khàn khàn phát ra từ bộ đàm, tiểu đội số 8 của Mew nghe vậy liền chia nhau phòng thủ bên ngoài, sẵn sàng để nhận lệnh tiếp theo.

Lần này chỉ là một cuộc thực chiến nhỏ chủ yếu cho tiểu đội hắn có thêm sơ qua một chút kinh nghiệm, tuy nhiên cuộc trao đổi hàng phía trong khu công xưởng bỏ hoang, thùng container chất đống kia lại rất quan trọng. Mew nghe cấp trên thông báo qua, nếu không may mắn có lẽ sẽ đụng mặt với lính đánh thuê, nếu vậy tuyệt đối không còn là cuộc thực chiến nhỏ nữa.

Bên trong, các thùng hàng xếp như một mê cung, tuy vậy công xưởng không tính là lớn, rất nhanh Chakri đã tìm được chỗ bọn chúng trao đổi hàng. Có một tên buôn hàng trong nước còn lại toàn là những tên hoạt động ngoài biên giới.

Bên ngoài bỗng dưng truyền đến tiếng trực thăng, vậy là lại có một tên trùm buôn thuốc phiện đến. Người đến thân hình cao lớn, tóc hơi dài, thần sắc của mấy người trong đây nhất thời thay đổi, ngay sau đó liền cười khách sáo mấy câu, Chakri thông báo qua bộ đàm yêu cầu tiểu đội số 8 không được mamh động, tìm chỗ ẩn nấp.

Gulf tìm kiếm trong trí nhớ một chút, tên này là Karis, trùm ma túy Myanmar, người trong giới tránh hắn như tránh rắn rết, nguyên nhân chủ yếu là do thần kinh của hắn có vấn đề, vui giận bất thường, là một tên biến thái. Quan hệ của người này và tổ chức cũng không tệ, có hàng khẳng định không thể thiếu phần hắn, không ngờ hôm nay hắn cũng đến tham gia náo nhiệt, thật đúng là phiền phức.

Karis nhìn xung quanh một vòng, tiếp theo hai mắt tỏa sáng đi tới ngồi xuống cái ghế bên cạnh Gulf, sau đó lại nhích nhích về phía cậu.

"......." Gulf không nói gì, ở đây ai cũng biết Karis là gay.

Sau khi người này đến thì chủ lô hàng kia cũng xuất hiện, lão ta kể sơ qua sự tình một lần. Gã mập đối diện là người mở miệng trước "Lúc trước tao muốn bao nhiêu thì bây giờ vẫn muốn như vậy." Mục đích của mọi người ở đây đều giống nhau, ông chủ đó cũng không có phản ứng gì "Hàng chỉ còn nhiêu đây, giá tiền chắc chắn phải tăng, bọn mày tự tính với nhau đi."

Gã mập tiếp tục nói "Tiền bạc không thành vấn đề, cái tao muốn là hàng." Tên còn lại nói "Tao cũng vậy, hàng của bọn tao nửa cân cũng không thể thiếu."

"Mày đừng có nằm mơ nữa, hàng chỉ có nhiêu đó, đưa hết cho bọn mày thì bọn tao làm sao? Ăn không khí à?"

Bọn chúng nhanh chóng làm ầm lên, Gulf là người mới, cũng chỉ nhận lệnh của tổ chức đến đây 'đàm phán' cho chủ thuê, nên cho dù cậu mở miệng cũng không có ai để ý, vì vậy chỉ yên lặng ngồi tại chỗ. Thấy người bên cạnh cũng không có động tĩnh, cậu liếc mắt sang nhìn thử, thấy Karis đang hít thuốc phiện, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ, thấy hắn nhìn sang liền theo bản năng liếm liếm môi, ánh mắt nóng rực. Gulf chuyển mắt, tự động không nhìn nữa.

Ánh mặt trời bên ngoài vẫn nóng bức như cũ, bên trong toàn thùng hàng, không khí nóng như sắt nung, không ai muốn ở lại chỗ quỷ quái này lâu, mọi người ầm ĩ một hồi, sau đó từ một bước cũng không nhượng bộ bắt đầu chuyển sang nhường nhịn nhau, từ từ định ra danh sách, sau khi định xong thì quyết định giải tán. Đây không phải là ý định của Gulf, cậu nhàn nhạt mở miệng nói "Tao muốn tám phần."

Đám người biến sắc, bọn chúng bàn bạc nãy giờ mới có thể chia hàng, tên này vừa mở miệng liền muốn tám phần, cho dù hắn có tiền, hắn nuốt xuống được sao? Gã mập tính tình nóng nảy nhất, lập tức chửi "Tám phần? Con mẹ nó, mày đúng là cái gì cũng dám nói. . . . . ." Gã đột nhiên dừng lại, âm thanh nghẹn trong cổ họng, hai mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được.

Số người còn lại còn chưa kịp hiểu gì, bên tai đã vang lên tiếng súng. Đám thuộc hạ của gã mập hét lên một tiếng rồi lần lượt ngã xuống, tất cả đều bị một viên đạn xuyên qua giữa trán, chỉ có một người còn đứng bình thường, người nọ rút ra một con dao từ giữa lưng gã mập, tùy tiện lau chùi vài cái rồi đi tới phía sau Gulf, không nói lời nào. Gã mập ngã lên bàn, sau lưng bị máu thấm ướt, không còn hơi thở.

Gulf thu hồi súng, nhàn nhạt nhắc lại "Tám phần."

Ánh mắt Karis phát sáng, đám người còn lại thì âm thầm hấp khí, trong nháy mắt cảm thấy thuộc hạ của mình đã trở thành vô số quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung đưa mình xuống gặp gã mập. Mấy tên lính nghe tiếng súng liền lập tức chạy đến, ông chủ kia đã sớm lường trước được việc này nhưng cũng không thể trách bọn họ, đành phất tay ý bảo không có việc gì, lão làm như không nhìn thấy mấy thi thể nọ, chỉ dùng ánh mắt quan sát mọi người.

Mấy người còn lại thở hổn hển, có người không nhịn được nói "Cậu Suppawut, tất cả mọi người đều dựa vào cái này kiếm cơm, cậu nuốt nhiều hàng như vậy, bọn tôi làm sao bây giờ? Huống chi mớ hàng này cậu nuốt xuống được sao?"

Gulf thản nhiên trả lời "Lần này không có hàng thì bọn mày có thể đợi lần sau, về phần thị trường, nếu tao muốn dĩ nhiên tao có thể bán được."

Karis khen "Người đã chết, dĩ nhiên là có thị trường."

Lông mày Gulf giật giật, hận không thể đập chết tên này ngay tại chỗ. Thần sắc những người kia lập tức thay đổi, thầm nghĩ trong đám thuộc hạ phía sau thật sự có người của Gulf gài vào, nếu bọn họ chết, thị trường dĩ nhiên sẽ bị Gulf chiếm, dã tâm của hắn ta cũng quá lớn rồi.

Một ý nghĩ khi đã đươc hình thành trong đầu sẽ như dây leo mọc dài bám lấy tâm trí, thay vì nhượng bộ thì bọn họ có thể liên thủ giết chết tên này, đỡ phải giao ra tám phần ma túy. Bọn họ nhìn về phía Karis, không biết hắn đứng về phía nào, hắn còn đang mải mê nhìn Gulf, ánh mắt càng lúc càng nóng, thậm chí có vẻ như bất cứ lúc nào cũng có thể nhào vào người Gulf, dĩ nhiên hoàn toàn không để ý đến không khí xung quanh.

Gulf đột nhiên nhớ tên này mới vừa hút ma túy xong, đang chìm trong trạng thái hưng phấn, hơn nữa thần kinh của hắn vốn không được bình thường, lúc này căn bản không còn tỉnh táo nữa. Ánh mắt Gulf trầm xuống, biết bây giờ nói cái gì bọn chúng cũng sẽ không nghe, tình huống này so với dự đoán của hắn còn tệ hơn, cậu vốn định kéo dài thêm chút thời gian, ai ngờ lại bị tên điên này phá hoại.

Không khí hết sức căng thẳng, công xưởng không lớn, đều bị thùng hàng lấp đầy mấy chỗ trống, hỗn chiến ở chỗ này không khác gì ôm nhau chết chùm. Ông chủ không thể làm như không nhìn thấy gì nữa, lão vừa muốn ngăn cản, Gulf đột nhiên phát hiện tên điên kia muốn nhào về phía mình. Nếu để tên điên chụp được, cử động của mình bị kiềm chế thì coi như xong. Gulf giơ chân đạp đổ cái bàn, nhanh chóng cùng thuộc hạ nhảy ra khỏi lầu trên đáp xuống thùng container, tiếng súng lập tức vang lên ầm ầm.

Người trong đây vội vàng đuổi theo, lúc này phía sau đột nhiên vang lên tiếng súng đoàng đoàng, mặc dù chỗ này không phải là doanh trại chính, nhưng lực lượng vũ trang cũng không ít, có thể xuất hiện loại tình huống này hiển nhiên có nhóm nào đó đang giao chiến với binh lính.

Bây giờ không chỉ đám trùm buôn thuốc phiện mà ngay cả ông chủ cũng có chút biến sắc. Bọn chúng dừng lại nội chiến, trong đầu không hẹn mà cùng hiện lên hình ảnh cảnh sát tập kích hoặc bóng dáng lính đặc chủng. Gulf thở dốc, còn chưa kịp hành động thì một bóng người bỗng nhiên nhào lên người cậu. Áp lực rất lớn, tốc độ cực nhanh, cậu chưa kịp phản ứng đã bị kéo lăn xuống dưới một cái thùng container khác.

Dám làm như vậy chỉ có một người, Gulf nhịn không được mắng một tiếng "fuck", vừa muốn đứng dậy thì nghe tiếng động cơ xe motor từ xa phóng tới, binh sĩ gác ngoài bị trúng đạn, ngay sau đó hàng rào bị đụng đổ, hai chiếc xe việt dã gầm rú chạy tới, bụi đất tung bay mịt mù, hiển nhiên lính đặc chủng đã hành dộng.

Karis vội vàng kéo hắn lăn xuống dưới "Đi thôi, đi lấy ma túy."

Gulf đang định xử hắn, nghe vậy thì ngẩn ra "Mày biết chỗ giấu?"

Gulf bán tín bán nghi, bước qua "Sao mày biết?"

"Tao biết rất nhiều chuyện" Karis cười hắc hắc "Tao còn biết mấy quốc gia Đông Nam Á đã hợp tác với nhau triệt phá đường dây này, số hàng kia gặp chuyện không may chính là do bọn chúng giở trò quỷ. Ông chủ biết cấp trên muốn lão chết, vì vậy mới chuẩn bị bán hết mớ hàng này để bỏ trốn, thế nên mới chọn nơi vắng vẻ như vậy để họp mặt, ai ngờ rốt cuộc vẫn bị bọn chúng bao vây."

Động tác của Gulf khựng lại "Tin này ở đâu ra?" Lần này đúng là có nhiều nước hợp tác với nhau, người vừa giết chết gã mập chính là một cảnh sát người Thái, trong đám thuộc hạ của sáu tên trùm buôn thuốc phiện còn lại cũng có một ít người nằm vùng, nhưng tất cả mọi chuyện đều là bí mật.

Karis không đáp, nhìn chằm chằm vào Gulf, liếm môi nói "Sướng không?"

Gulf lập tức nghẹn họng, trong tình huống bất cứ lúc nào cũng có thể bị giết chết mà tên này vẫn còn tâm trạng nghĩ tới chuyện đó, quả nhiên là đồ bệnh thần kinh, cậu nhẫn nại nói "Chờ tao lấy được ma túy sẽ chơi mày sướng luôn."

Karis lập tức giúp Gulf đá đống gạch vụn đi, trên sàn nhà có cửa hầm hình vuông với vết lõm trên đó, hắn tự tay kéo nó "Để tao mở cho."

Gulf cũng không muốn khom lưng, vì vậy liền lui về phía sau một bước, thế nhưng cánh tay đột nhiên truyền đến một trận đau nhói. Cậu tránh người ra, cúi đầu nhìn xuống thì thấy một ống chích nhỏ đâm vào tay mình, chất lỏng bên trong đã sớm truyền vào cơ thể, không biết là cái gì, lại càng không biết kim tiêm có sạch hay không.

Lông mày Gulf giựt giựt, thấy Karis nhào đầu về phía mình thì không suy nghĩ nhiều đạp hắn bay qua một bên. Karis nhanh chóng bò dậy, càng thêm phấn khích. Lúc này giữa không trung bỗng nhiên vang lên nhiều tiếng nổ khác, Gulf biết bộ đội chủ lực đã đến, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, cậu cũng không muốn đánh nhau với tên điên này nữa, vì thế liền đưa tay móc súng ra.

Karis đã tận mắt chứng kiến kĩ thuật dùng súng của Gulf, đã sớm âm thầm đề phòng, thấy thế liền vội vàng dùng sức nhào tới. Sức bật của Karis rất mạnh, Gulf chưa kịp đề phòng đã bị ấn ngã xuống đất, súng trong tay rớt ra. Gulf thở dốc mấy hơi, dược tính đang bắt đầu phát huy tác dụng, tình huống bây giờ của cậu rất tệ, có lẽ sẽ mất khống chế bất kì lúc nào.

Karis không cho cậu cơ hội phản kháng, đưa tay kéo khóa quần của cậu xuống.

Hô hấp của Gulf đình trệ, thấy tên này cúi đầu kéo khóa quần của mình để làm chuyện đó, đầu nhất thời 'ong' một tiếng, vừa định nổi điên thì nghe 'rầm', cửa phòng bị đá văng. Người tới mặc áo thun màu đen bó sát người, quần rằn ri và giày boot cao, trên vai khiêng một khẩu súng xông đến, gấp gáp gọi cậu "Bạn tốt, còn sống không, tao đến cứu mày đây."

" . . . . ."

Gulf cúi đầu, người này dùng chân phá cửa đã vô tình đá luôn tên điên kia khỏi người cậu, nhưng cả mặt tên đó lại vùi vào đũng quần cậu, hình ảnh rất kích thích.

Mild thấy Karis nằm bất động, cặp mắt chuyển chuyển, từ từ rút chân về, lấy tay chùi mồ hôi trên trán, trong mắt tràn đầy chân thành "Xin lỗi, quấy rầy hai người rồi." dứt lời liền bỏ đi.

". . . . . ."

Karis đột nhiên bật dậy, thần sắc dữ tợn quay đầu lại, thấy Mild đã bỏ đi thì im lặng chớp mắt một cái, sau đó xoay người lại tiếp tục động tác ban nãy. Gân xanh trên trán Gulf nhảy mạnh, đang muốn ra tay giết người thì Mild bên kia vừa đi hai bước bỗng nhiên quay trở lại, tốt bụng nhắc nhở "Hai người, làm ơn nhanh lên một chút, chúng ta sắp hết thời gian rồi."

". . . . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #boylove