
#413
Nếu phải chọn giữa tự đó và anh
Em quả quyết mình sẽ chẳng chọn anh
Em tin tuổi trẻ của em cần tự do
Cần được vỗ cánh bay trên những miền hoang hoải nắng
Trời đất canh và mây thơm mềm ngọt
Em sẽ là cánh chim vô lo, tung tăng sống cạn từng ngày
Rong ruổi hoài
Và rong ruổi mãi
Cho đến một ngày... Hẳn cánh chim...
mất anh rồi em mới hiểu
Tự do của em sánh bước cùng cô đơn điệu vợi
Bầu trời của em xám xịt mịt mù mây
Em như cánh chim đâm sầm vào bóng tối
Hoang hoải mãi miền chênh chao gió
Chẳng tìm được lối ra
Chẳng thoát được chiều tà
—-LengKeng—-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro