Mưa lại
Biên Hoà mấy ngày nay mưa lại. Vẫn ẩm ướt lạnh nhưng không ngập như hồi trước. Đã thật nhưng đó chỉ là lúc ngồi chỗ khô và ngắm mưa rơi thôi nha, còn đi dưới mưa nó chả vui tẹo nào. Nhất là những hôm mặc đồ thể dục và còn chạy sô đi học thêm nữa.... Haizzzz. Khắc nghiệt.
Nói vậy thôi chứ tháng 11 rồi, sắp rồi. Hơi đâu mà suy nghĩ mông lung, chỉ là đôi lúc chán đời lên đây than vài câu cho người ta biết tôi còn sống.
Thích vậy nha, đừng phàn nàn. Giận đấy.
Chủ đề chính.
Cứ thấy mưa lại tưởng tượng trời khóc. Khóc vì thời gian, số phận và con người. Nào mấy ai hoàn hảo, nào mấy ai được đầy đủ và nào mấy ai được yêu thương.... Vậy đấy, đủ để yêu và khóc rồi chứ gì.
Lạ lắm.
Cứ dặn mình đừng yêu sớm, đừng thích ai mà con tim nó mất dạy lắm, cứ đập lệch nhịp khi gặp người đó hoài. Mắc mệt, chắc tim hư bà nó rồi.
Đùa thôi, 12 năm rồi. Sớm gì nữa. Cũng muốn như người ta, được người ta yêu, người ta sủng và chăm sóc. Vậy đấy. Nhưng mơ ước xa xôi, càng nghĩ càng thấy xa. Căn bản, đã xấu mà lại còn mặp, học ngu, nhà bình thường được có cái than đời là giỏi. Hầy, thiết nghĩ chắc tôi ế suốt đời. Lập dàn cầu gấu chơi Noel.
Chán rồi lại viết, rồi lại than cho người mình không biết thú vị lắm. Ai rảnh làm giống bạn nè, vui phết rồi còn nhẹ nhõm phết. Mấy ai đí cũng đừng quên cái con au mặp này là được nha mấy ai.
Ngủ ngon he....
Bái bai
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro