Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

16. (END)

(1311 từ)

- LÀM ƠN HÃY NÓI LÀ NHÓC ĐANG Ở VỚI CẬU ĐI - Tsuna lao ra ngoài ban công gần đó, nơi Reborn đang ngồi uống cà phê.

- Chắc nhóc chỉ đang ở trong vườn thôi. Dù sao thì Tobio cũng đang trồng hoa với cậu mà, đúng không? - Reborn nói, vẻ mặt có hơi lo lắng.

- Trời ơi, Reborn, tớ đã bảo Tobio lên hỏi cậu xem cậu có cần hoa để cắm trong phòng không! Tớ đã tìm trong vườn ba lần rồi...nhóc có thể ở đâu chứ?! Tớ lo quá...

Nếu Tsuna không căng thẳng đến vậy thì Reborn sẽ cười cho mà xem.

Con trai nuôi của họ, Tobio không hề dễ gần một chút nào . Mặc dù cậu nhóc mới chỉ có 7 tuổi, nhưng ám khí của Tobio sẽ làm bất kỳ kẻ nào cũng phải tránh xa. Nếu Tobio không thích bạn, cậu nhóc CHẮC CHẮN sẽ cho bạn biết điều đó.

- Chắc là cậu nhóc chỉ ngủ quên ở đâu đó thôi - Reborn nói, hôn nhẹ lên trán Tsuna - Nào, tìm lại trong vườn thôi...


Trong lúc đó...


- Cậu không thể bắt tôi rời khỏi đây - Tobio nói to - Đó là ngôi nhà trên cây của tôi. Chỗ này là của tôi và gia đình tôi!

- Nhưng cậu không thể lên trên này, đây là ngôi nhà trên cây của TÔI - một cậu bé có mái tóc màu cam hét lại từ trên cây. 

Tobio có thể chỉ cần lờ cậu ta đi, nhưng cậu ta quá bướng bỉnh, và ngu ngốc nữa.

- BIẾN ĐI BIẾN ĐI BIẾN ĐI - Cậu nhóc tóc cam vừa hét xuống vừa lấy tay ném quả thông vào người Tobio.

- ĐỒ NGỐC - Tobio nói, càng ngày càng giận dữ - ĐỪNG CÓ NÉM QUẢ THÔNG VÀO NGƯỜI TÔI, ĐỒ TÓC CAM!

- ĐỪNG CÓ GỌI TÔI LÀ ĐỒ TÓC CAM, TÔI LÀ SHOUYOU - Cậu nhóc vừa tự xưng là Shouyou trả lời, ném tiếp quả thông vào người Tobio. 

- Nhận lấy! Đồ độc ác! Đồ-

- ĐỪNG CÓ HÉT NỮA!

Hai đứa trẻ giật nảy mình. Tobio quay ngoắt lại, giọng nói vừa nãy thuộc về người bố cực kì giận dữ của cậu (Tsuna). Ngay sau đó là người ba đang tỏ ra khó chịu của cậu (Reborn). 

A, cậu chết chắc rồi-

- Reborn-san? Tsuna-san?

Hai người ba/bố, một người giận dữ một người khó chịu, quay lại thì thấy Haru và Kyoko đang chạy về hướng họ.

- Là họ kìa! Kyoko, tớ đã nói là tớ có thể nhận ra giọng của Tsuna mà! - Haru phấn khởi chạy đến.

- Tớ không nghĩ cái đó đáng để tự hào cho lắm... - Kyoko theo sau, nhớ lại những thứ Haru từng làm hồi trung học...


:3 :3 :3 :3


- Tớ không thể tin được rằng chúng ta sống cùng một nơi mà mãi bọn tớ mới gặp được các cậu!

Tsuna cười, quay ra nhìn hai đứa trẻ chơi đùa với nhau. Mặc dù mới mười phút trước, hai đứa đang hét vào mặt nhau, nhưng bây giờ Tobio và Shouyou (Haru và Kyoko đã nói cho cậu tên của nhóc tóc cam năng động đó) đang chơi bóng chuyền cùng nhau. 

Hai đứa có vẻ hợp tính nhau.

- Tớ mừng là bọn trẻ đã bình tĩnh lại... - Kyoko thở dài, và rồi họ quay ra nhìn hai đứa trẻ đang chơi trong vườn.

- Đây là hoa gì thế? - Shouyou hỏi.

- Đó là một bông hồng, đồ ngốc. Cậu không biết một bông hồng trông như thế nào sao?

Tsuna và Reborn thở dài. Thằng nhóc thẳng thắn quá mức cần thiết rồi.


Rất lâu sau đó, khi Tobio và Shouyou đang học trung học.


- Bố ơi... cho con hỏi cái này được không...? - Tobio đột nhiên hỏi - Bố có thể nói không nếu bố muốn...

Nhận thấy má Tobio có vệt hồng hồng, Tsuna quyết định đồng ý. Dù sao thì cậu cũng muốn biết lý do tại sao con cậu đang đỏ mặt.

- Con không biết phải nói như thế nào...ừmm... - Tobio tỏ vẻ bối rối - Bố nhận ra bố thích ba từ khi nào?... H-hoặc là làm thế nào bố phát hiện ra bố thích ba?

- Chà... - Tsuna nói, với một nụ cười nhỏ trên môi, - Bố nhận ra mình thích Reborn từ khi...

Rồi Tsuna bắt đầu kể chuyện cho Tobio.

Cậu kể cho Tobio làm thế nào mà họ trở nên gắn bó với nhau như vậy.

Tsuna kể cho Tobio về đêm cậu lao vào giường của anh do không để ý. Đó cũng là lần đầu tiên cậu ngủ với anh.(*)

Về "bữa tiệc" nho nhỏ đêm sinh nhật Reborn. Một bữa tiệc sinh nhật chỉ có cậu và anh.

Về hôm Lambo giục cậu tỏ tình với Reborn. Sau này, khi nào nghĩ lại cậu cũng không khỏi bật cười.

Về lần đầu tiên anh khen cậu, và cũng là lần đầu tiên anh cười thật lòng. Một nụ cười thật lòng dành cho chỉ riêng mình cậu.

Về hồi mà cậu còn là một đứa trẻ im lặng. Đứa trẻ im lặng ấy đã may mắn gặp được và yêu Reborn.

Về giấc mơ làm người cá của cậu. Khi cậu kể lại với Reborn, anh đã trêu rằng hồi xưa cậu cũng hay lăn xuống giường thật. 

- Reborn thật là.... lúc nào cũng xấu tính như vậy...

Về nhiệm vụ cậu giao cho Reborn(và Colonnello). Reborn chết giẫm, để sơ suất hít phải khí ga làm cậu lo phát khóc. Nhưng rồi họ cũng hoàn thành nhiệm vụ, cùng nhau. (Và cậu còn được nhìn thấy Reborn- À không, không có gì... )

Về hôm cậu ốm và được Reborn chăm sóc. Ôi, tự dưng cậu muốn ốm quá...

Về đêm cậu ngồi tâm sự với anh về những cơn ác mộng của mình. Cho dù đang thu thập dữ liệu trong căn cứ của địch, anh cũng sẵn sàng dừng lại để lắng nghe cậu.

Về rạng sáng ngày Reborn "lỡ" làm hỏng một chiếc BMW và Tsuna phải đến đón anh về. Hoàng hôn hôm đó cậu được ngắm với anh, những bực bội trong lòng cậu cũng nhờ đó mà tan biến.

Về sáng ngày đông Tsuna và Reborn quay về thăm Mamma. Tuần trước cậu, cùng Reborn và Tobio, vừa quay về thăm Mamma xong. Bà vẫn tươi tắn như ngày nào.

Về chiều hôm anh bắt gặp cậu nhảy một mình, rồi tham gia cùng cậu. Sau này hai người hay nhảy cùng nhau, vào những ngày nghỉ, hay những lúc rảnh rỗi.

Về ngày Reborn đã (gián tiếp) hứa sẽ luôn luôn ở bên cậu. Reborn thật là, muốn gì thì nói thẳng ra đi, lại còn đâm chọt người ta...

Về lần Reborn tự nguyện giải quyết hết đống giấy tờ hộ cậu. Giá như bây giờ anh làm thế nhỉ...

Reborn đã làm rất nhiều thứ cho và với Tsuna...

- ...Và sau đó, bố nhận ra rằng mình không thể không thích Reborn. Cho dù có lúc cậu ta hành xử như một đứa trẻ con vậy... - Tsuna khúc khích, vì ngay khi Tsuna vừa nói xong, Reborn bước vào

- Tôi hành xử như trẻ con? Pftt- Cậu còn có ý định trả thù các nhà đồng minh (tất nhiên là trừ Cavalone) chỉ vì họ nói xấu tôi thôi đấy.

Tobio, người đã giữ im lặng từ nãy, bỗng lên tiếng : 

- Con nghĩ là con CÓ THỂ đang thích ai đó...


----------THE END---------

(*)  #Ngưng_nghĩ_bậy  =))))

Đừng nhìn tui, tui chỉ là trash Haikyuu thôi =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro