Con dâu nhà Fushiguro
Lão lần đầu gặp con bé năm nó 16.
Thằng Megumi hiếm khi mang bạn về nhà, chẳng phải là hiếm mà là thằng ranh này chả bao giờ rảnh để làm những chuyện phiền phức ấy.
Lão cũng chẳng quan tâm lắm, lão có bao giờ để mắt đến thằng ranh con này đâu, trừ khi nó làm cái chuyện tày đình nào đó.
Chẳng hạn như cho lão lên chức ông!
Nhưng chuyện đó có bao giờ xảy ra, thằng Megumi nó khôn như rận thì lão việc gì phải lo mấy cái tầm phào đó.
Hôm ấy là buổi trưa mùa hạ, chúng nó vừa kết thúc năm học thì kéo về nhà lão chơi. Trưa hè nắng chang chang, thỉnh thoảng có vài con ve rì rầm làm oi ả cả buổi, chuồn chuồn bay tà tà trong cái vườn rậm của lão trông càng nực.
Cái biệt phủ của lão bỗng nhiên ồn ào lạ kì, mấy con hầu ra mở cửa. Tiếng bọn trẻ con nhộn nhạo làm không khí thật đông đúc. Lão không thèm quan tâm mà cứ nhìn hồ cá đang róc rách rồi cảnh vẻ hút cái tẩu.
Toji nửa nằm nửa ngồi, lão bệ vệ hút cái tẩu mà nhả khói khắp phòng trông mù mịt hết cả thẩy. Tiếng người ngày càng gần làm lão không cố tình dỏng tai lên nghe ngóng.
Hình như có bốn đứa, gồm cả thằng con trai nhà lão. Hai trai hai gái gì đó, Toji không để ý mà cứ hóng hớt như vậy.
Cái cửa Shoji mở đánh xoạch một cái dứt khoát. Cái mặt quào quạo của thằng con trời đánh hiện ra.
"Chào bố!"
Nối tiếp lời chào nhàn nhạt kia là một lời đồng thanh của bọn trẻ.
"Chúng con chào bác ạ!"
Lão chậm rãi đánh mắt lên quan sát bọn trẻ rồi từ từ đáp lại.
"Ừ ừ! Đến chơi à! Đồ ăn trong tủ đó mấy đứa bảo thằng Megumi lấy ra mà ăn."
Rồi lại nhàn nhã ngồi đó ngắm nghía cái hồ cá mà lão mới tậu. Chà! Hình như thằng Megumi lớn rồi, biết xách đồ cho bạn gái, biết cả đỏ mặt kìa.
Lão gật gù rồi dường như không tin vào mắt mình. Thằng quoắt con này mà cũng biết ngượng ngịu đỏ mặt à. Rồi lão lại nhìn đối tượng làm cho thằng con trai mình đỏ mặt.
Không! Không phải hai đứa kia, không phải thằng bé tóc hồng, cũng không phải con bé tóc nâu ngắn kia. Đúng rồi! Là con bé tóc đen dài tà tà đó. Thằng con nhà lão thích con bé coi chừng đáo để phết.
Nó khôn giống thằng cha nó, biết chọn đứa nào xinh xắn mà ngắm. Nhưng có vẻ con bé còn non quá, nhìn non tơ, lão không biết nói sao chứ nhìn nó yếu nhớt à. Kiểu gì nhỉ, là liễu yếu đào tơ đó, đúng rồi, chắc là con nhà giàu nào đó nên nhìn nó nhã nhặn hẳn.
Đó là lần đầu lão gặp con dâu.
.
.
.
.
.
Lần thứ hai nhìn thấy con bé là qua tấm ảnh trong ví của thằng Megumi.
Nó giấu cũng giỏi quá, mãi lão mới biết là nó đang nó người yêu. Hoá ra thằng nhỏ cũng cưa đổ gục được cô bạn xinh xắn cùng lớp.
Ảnh trong ví nhìn cũng chút quen mắt, lão cũng không phải kiểu người hay rình mò, chỉ là nó đập vào mắt. Vẫn là khuôn mặt duyên dáng đó, mắt ướt, môi đỏ, da trắng, con bé nhìn không khác gì lúc nhỏ mỗi tội trông lớn hơn một tẹo.
Nhưng lão lúc đó cũng chẳng biết con bé là ai. Sao trách Toji được, vì lão mới gặp con bé đúng một lần, vả lại lần gặp đó cũng chả được nhìn mặt nhau tử tế gì.
.
.
.
.
.
Lần thứ ba là thằng con lão ra mắt con bé với lão.
Chúng nó muốn lấy nhau.
Hôm ấy là trời mùa đông, tuyết trắng muốt cả sân vườn nhà lão, thơ mộng đẹp như tranh. Thằng Megumi dắt con bé vào thềm nhà, rồi từ từ vào phòng khách chào lão. Hai tay chúng nó đan vào nhau, tay con dâu lão lọt thỏm trong lòng bàn tay Megumi, nó nhỏ xíu trắng muốt như búp măng.
Toji thấy hôm nay thằng con trai lão dễ thương lạ thường. Đứa con gái núp sau bóng lưng thằng Megumi, trông nó thật nhỏ con với thằng con trai lão. Khuôn mặt trắng hồng của con bé đỏ ửng không biết do trời lạnh hay do ngượng ngùng.
Nó mặc cái váy cùng áo lông trắng, tóc búi lơ thơ nhìn rất ra dáng con nhà đài các. Giọng nó nhẹ như tiếng chuông vang cất lời chào lão. Con bé tuy trông kiêu kỳ nhưng rất dịu dàng.
Mặt hoa da phấn rất phú quý.
Thỉnh thoảng hay e thẹn mà cười duyên lấy một cái, hơi nghiêng đầu về con trai lão như chỗ dựa vững chắc
Lão rất vừa mắt.
Toji thấy thời gian trôi nhanh quá, dường như lão đã già rồi.
Kỳ thực thì không phải vậy, lão không già đi, vẫn phong độ như thế, chỉ là thằng Megumi đang trưởng thành quá nhanh mà thôi. Chưa gì đã đến tuổi dựng vợ gả chồng.
Lão mới ngoài 40 nên còn sung sức chán. Nhưng Toji nhìn con trai mà cứ thấy mình dường như đã già đi cả chục tuổi.
.
.
.
.
.
Rồi chúng nó nhanh chóng làm hôn lễ, lão không quan tâm chuyện này lắm. Thằng Megumi cũng lớn rồi, vả lại con dâu là người gia giáo, chúng nó yêu nhau rồi gả cho nhau là chuyện tốt.
Chỉ là, con dâu lão đẹp quá.
Trong lễ cưới nó mặc Shiromaku trắng phau, môi đỏ thắm cười e ấp làm lão ngẩn ngơ. Lão như trở về thời trẻ trai, khi nhìn thấy con bé mặc áo cưới.
Toji thấy làm hãnh diện lắm, lão hình như có tự hào về con dâu. Phổng mũi mà hứng lời khen của quan viên hai họ.
Cái nhà Zenin ra vẻ cao quý kia thách mà tìm được đứa dâu con nào đẹp người mà đẹp nết như nhà lão. Thằng Naoya chắc ghen tức với con nhà lão lắm, Toji không hiểu sao có chút vui vẻ hả hê.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro