Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✧ meanie (h)

ngôi nhà ấm cúng của mingyu và wonwoo vẫn yên lặng như buổi sáng mọi ngày, cả hai đều đang chăm chỉ thu xếp hành lý để chuẩn bị cho một chuyến du lịch đáng mong đợi.

thật ra cũng không mong lắm, do wonwoo cảm thấy ở nhà nghỉ ngơi cũng tốt, nhưng lại có các thành viên đi cùng nên anh rất vui.

cho dù gặp mặt nhau mỗi ngày đi nữa thì chơi đùa cùng nhau vẫn hạnh phúc nhất mà, không phải sao?

hiện tại mới hơn sáu giờ thôi, thời gian cả nhóm tập trung còn tận một tiếng nữa. wonwoo vò đầu ngái ngủ muốn ra sofa nằm thêm chút, ấy thế mà lại chả thấy mingyu đâu.

vào tầm giờ này là đã nghe tiếng lộc cộc xèo xèo trong bếp rồi, kim cún nhà anh thích nấu ăn dữ lắm. dù cả hai đã dỗi nhau mấy ngày nay nhưng cậu vẫn nấu ăn cho anh, jeon wonwoo thì biết phận yên lặng thưởng thức, sau đó sẽ tự động lui ra nhà bếp, rửa sạch bát đĩa.

người ta có trách nhiệm lắm đấy nhé.

chú mèo cận muốn ngủ nhưng không tài nào đóng được mí mắt, tâm trí trằn trọc cứ ôm gối xoay đi xoay lại mấy chục đợt liền, thiếu điều chỉ muốn rơi khỏi sofa.

hay mình xin lỗi mingyu trước nhỉ?

cũng lâu rồi cả hai mới dỗi nhau lâu thế này, đúng là khó chịu.

mà thật ra chuyện cũng chẳng có gì to tát lắm. hôm ấy mingyu học được vài công thức mới nên trổ tài xuống bếp làm hẳn một bàn ăn thịnh soạn ngoan ngoãn chờ anh, ấy thế mà wonwoo lại chẳng về nhà.

là cả đêm không về.

nguyên do là jeon nunu được bạn rủ đi ăn tối, lâu rồi cũng chưa có dịp tụ tập nên anh thoải mái gật đầu cái rụp.

không ngờ bữa tối giản đơn lại bắt đầu phát sinh thêm rượu, bia, soju.. cùng ti tỉ đồ nhắm ngon miệng, jeon meo meo khi ấy cũng cao hứng tu hẳn mấy chai rượu đầy, kết quả thì ai cũng biết.

wonwoo trực tiếp gục luôn trên bàn nhậu, bạn bè thấy thế liền đưa tạm đến khách sạn gần nhất giúp anh nghỉ ngơi, và thế là kim khoai tây dỗi anh.

thật ra cậu chỉ cần báo một tiếng là anh sẽ về nhà ngay và luôn, nhưng đằng này lại chẳng chịu ho he tiếng nào. wonwoo vô tội chả hiểu cái mô tê gì, cũng không biết bản thân là người sai hay đúng?

..

thôi được rồi, xuống nước lần này vậy.

jeon wonwoo lân la trước phòng đối phương tận mười phút đồng hồ mới dám gõ cửa, ấy thế mà không có động tĩnh.

ầy, dỗi lâu thế à?

nunu lại kiên nhẫn gõ cửa lần hai, vẫn là cái bầu không khí yên ắng chết tiệt này.

"mingyu ơi?"

cậu ấy có vẻ chưa dậy, anh nghĩ thế.

wonwoo quyết định không làm phiền nữa, định bụng sau khi lên xe sẽ tìm cơ hội ngồi cùng để xin lỗi cún bự hay dỗi sau.

_

khiếp thật, ngủ gì mà lắm thế. sắp bảy giờ rồi..

jeon meo meo lại quyết định gõ cửa phòng cậu lần nữa.

"mingyu, đến giờ đi rồi. em dậy chưa?"

"gyu ơi?"

nhận thấy tình hình có vẻ sai sai, jeon wonwoo ba chân bốn cẳng phải chạy lục tìm chìa khoá dự phòng khắp nơi, còn cất công xuống tận nhà kho để kiếm.

tìm được thì mới biết, cậu không có khoá cửa.

đúng là quà tặng cuộc sống ha.

"mingy - khụ khụ.. "

căn phòng tối om đáng ngờ không có lấy một ánh đèn, mùi gỗ trầm hương nồng đậm dồn nén trong diện tích nhỏ như thể tìm được chìa khoá giải thoát, điên cuồng tiến đến xông thẳng vào đại não khiến wonwoo choáng váng suýt ngất, phải vội vã đóng cửa cái rụp.

omega mà gặp cảnh này khéo lại ngất thật, may mà anh không phải.

nhưng mà tình trạng như này thì..

"anh seungcheol, chắc em với mingyu không đi được đâu ạ."

"sao thế? hai đứa ốm cùng lúc hả? có ổn không?"

"em thì không sao, nhưng mà mingyu
.. mọi người cứ đi trước đã, để em ở nhà chăm em ấy."

cả hai qua lại một hồi cũng hiểu rõ được vấn đề trọng tâm, kim mingyu không thể ở nhà một mình trong tình huống như này được.

"anh biết rồi, em cố gắng chăm sóc mingyu nha."

"vâng anh, mọi người đi vui vẻ nha."

wonwoo uể oải đặt điện thoại sang một bên, tức tốc chạy ra ngoài mua giúp kim khoai tây vài đơn thuốc đặc hiệu cho alpha trội đến kì mẫn cảm.

"thật tình.."

anh lại hồi hợp hít lấy một hơi thật sâu, còn cẩn thận đưa tay bịt mũi rồi liều mình đẩy cửa vào phòng, lớn giọng gọi tên mingyu to ơi là to.

"mingyu, anh có mua giúp e-"

đúng là đáng sợ, cánh tay mảnh khảnh còn chưa kịp chạm đến công tắc bật đèn đã bị ai đó mạnh mẽ tóm lấy, mớ thuốc ức chế anh cất công đi mua cũng rơi vãi cả xuống sàn nhà.

"gyu.."

chết thật, hình như kim cún nhầm anh thành omega mất rồi?

"em thả anh ra đi."

mùi gỗ trầm hương mạnh mẽ cứ như nuốt trọn tất thảy số không khí còn sót trong phòng, wonwoo tuy không thấy chóng mặt nhưng cũng chẳng dễ chịu chút nào.

mùi của cậu nồng quá đi mất.

"thơm quá.. "

sống mũi cao cao đặt sau tuyến thể bất ngờ khịt lên vài tiếng hại anh rùng mình nhiều chút, mingyu đang vòng hai tay quanh eo kéo anh ôm chặt vào lòng.

"mingyu, em uống thuốc trước đi."

cậu trực tiếp bỏ mặc lời thỉnh cầu của đối phương sang một bên, ánh mắt mơ hồ lại ghim thẳng tiêu cự vào tuyến thể trắng trẻo đang phản phất hương bạc hà mát lạnh.

"đừng.. mingyu."

kim cún bạo dạng gặm nhắm cần cổ trắng nõn thơm tho, bàn tay rắn chắc đã bắt đầu lần mò khai phá xuống chỗ cánh mông căng mẩy.

jeon nunu đang thấy không vui cũng phải giật thót cả người, bàn tay vô lực cố gắng tháo gỡ "thắt lưng mạnh mẽ" đang bao trọn lấy cơ thể gầy gò.

"gyu, anh thấy không thoải mái. em buông tay ra đi.."

thoải mái?

"muốn thoải mái à?"

cậu cuối cùng cũng chịu lên tiếng. chất giọng khản đặc thường ngày đến kì mẫn cảm càng thêm phần trầm thấp, thanh âm không đồng đều khẽ phả vào tai khiến anh vô thức rút cả người lại.

"thoải mái đúng không?"

kim mingyu cứ như phát điên thô bạo đẩy anh xuống giường, chất dẫn dụ trầm hương ấm áp thường ngày đã biến đổi thành vị nồng đậm, khó ngửi hơn bao giờ hết.

"m- mingyu à."

wonwoo sợ hãi nhìn đứa em trước mặt đang gấp gáp cởi từng món đồ trên người, ánh mắt điên cuồng như thể chỉ biết đến việc thoả mãn dục vọng. anh theo quán lùi về đầu giường kéo chăn trùm cả người lại, tuyến thể sau gáy đang bắt đầu có dấu hiệu phát tán mùi hương.

hẳn là do pheromone của đối phương quá mạnh mẽ nên cơ thể đã bắt đầu phản công, cơ mà sao có cảm giác bị thất thế nhỉ?

jeon meo meo còn chưa kịp thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn đã phải chứng kiến cảnh tượng đáng sợ, kim mingyu lần mò lên giường vứt đi cái chăn từ khi nào rồi.

"m- mingyu, chúng ta không được đâu."

kim cún vẫn không có ý định để tâm đến lời anh nói, cánh tay thô bạo nắm lấy cổ chân muốn kéo ngược anh trở về, và thế là jeon wonwoo chính thức bị đè dưới thân người kia.

"đau anh.."

điều may mắn duy nhất có lẽ là anh vẫn đang tỉnh táo, còn mingyu đã bắt đầu bước vào quá trình động dục.

gọi chung alpha cho dễ nhớ chứ kim mingyu rõ ràng là alpha trội, một alpha trội cấp s. chỉ tính mỗi cái chiều cao gần mét chín cùng cơ thể cường tráng có thể đè bẹp bất kì ai thôi là đã thấy trội rồi, huống chi trong tình huống này anh còn là người bị động, sức lực phản kháng dường như bằng không.

"sao lại không được? hay anh không thích em?"

alpha mơ màng mất tỉnh táo đang dễ dàng trói chặt hai cánh tay anh lên trên, đầu lưỡi khô khốc bắt đầu tìm đến hõm cổ thơm tho gặm lấy gặm để, chỉ trong một chốc đã rải xuống hàng chục dấu vết sẫm màu ái muội.

"anh không phải omega.. ưm.."

kim mingyu lại trực tiếp phớt lờ không buồn nghe anh nói, đê mê luồn lách đầu lưỡi vào khoang miệng ẩm ướt, bắt đầu hành trình khuấy đảo không hồi kết, thêm cả bàn tay hư hỏng đã sớm chui tọt vào áo phông rộng mỏng manh của đối phương từ lúc nào, thô bạo vân vê đầu nhũ.

"g- gyu.. ư.."

pheromone bạc hà mát lạnh đang dần len lỏi vào hương gỗ nồng đậm từng đợt như vỗ về an ủi, dần dần hoà quyện song lại bị chất dẫn dụ của đối phương nuốt trọn.

rõ ràng là không thể chống đối nên đã lựa chọn cách hạ mình cung kính, đây không phải quy luật tự nhiên à?

jeon wonwoo sợ hãi nhắm chặt hai mắt, cố gắng đáp trả từng đợt mút mát cháo lưỡi với hy vọng kéo dài thời gian để giúp đối phương tỉnh táo.

mingyu có vẻ rất hài lòng với biểu hiện của anh, cậu khẽ liếm môi rồi bắt đầu chuyển hướng xuống hai đầu ngực hồng hào đang mời gọi, chuyên tâm liếm láp ngậm mút.

"gyu.. đ- đừng chạm vào đó.."

vẫn là bàn tay tinh ranh ấy, nhưng vị trí lần này là ở hạ thân hơi sưng cùng hai cánh đùi trắng trẻo ẩn hiện sau chiếc quần jeans rộng rãi.

"x- xin em.. "

nước mắt anh sắp rơi nhưng trò chơi vẫn chưa kết thúc. kim cún bạo dạng bắt lấy vật nhỏ của anh liên tục vuốt ve ấn xuống, chả biết của wonwoo như nào chứ cậu là cương lắm rồi đây này.

"anh cương rồi."

mingyu lại nhanh nhẹn lột phăng đi chiếc quần rộng rãi cùng boxer bó sát hạ bộ trong một lúc, cự vật cương cứng sau một hồi vuốt ve đã bắt đầu có dấu hiệu rỉ nước.

"aa.."

nhũ hoa bị cậu liếm láp chơi đùa đến sưng to bóng loáng, nước bọt đọng lại xung quanh hai đầu ngực cũng bị cậu tham lam mút lấy. 

ngon thật đấy, alpha thì sao nào?

thích thì húp chứ làm sao.

kim mingyu lại tìm đến cánh môi sưng tấy ban nãy tiếp tục đay nghiến, đầu lưỡi chuyên nghiệp dễ dàng tách mở hai xâm nhập vào trong, bên dưới lại không ngừng tuốt lộng cho gậy thịt cương cứng đang tiết ra chất dịch trong suốt.

"ra là anh cũng biết cứng nhỉ?"

wonwoo vốn muốn lên tiếng phản biện nhưng nhưng lại bị cánh môi đối diện tham lam chiếm lấy không thể hé răng, kim cún xấu xa còn chả cho anh đường để thở!

"vẫn chưa được, phải ra cùng lúc ha?"

nói đoạn, cậu bắt đầu chuyển xuống mân mê mép lỗ nhỏ khô khan đang đóng chặt, lượng pheromone thơm mát cũng vì kích thích mà tiết ra ngày một nhiều hơn, điên cuồng quần quýt mùi gỗ trầm hương nồng đậm trong không khí.

jeon nunu vô thức đưa tay che mũi do vẫn chưa thích ứng với chất dẫn dụ đậm đặc, pheromone bình thường của anh còn chưa bằng 1/10 số lượng mà cậu tiết ra trong kì mẫn cảm nữa.

"anh không thích mùi của em sao?"

"nồng.."

"em nghiện mùi của anh lắm đấy, sao anh lại không thích mùi của em hả?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro