Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

R18/Final form

Warning: Sếch non-con, trẻ em quay đầu đi thẳng.

Dạo gần đây Yeonjun có một phiền muộn nhỏ.

Anh cứ có cảm giác như có ai đó đang không ngừng nhìn lén anh.

Ban đầu anh còn tưởng mình bị ảo giác, suýt nữa thì chạy đi đặt lịch khám tâm thần. Dù sao xung quanh anh tối ngày cũng chỉ có bằng ấy người, ngoại trừ các nhân viên công tác-nim ra thì cũng chỉ còn bốn đứa em láo toét thân yêu thôi. Anh thật sự không thể tưởng tượng ra ai trong số ấy lại tự nhiên có sở thích mới là nhìn anh chằm chằm.

Hay định coi anh làm đối tượng nghiên cứu? Tính làm nhật ký quan sát hành vi Yeonjun hay gì?

Sinh nhật cũng còn xa mới tới, chắc không phải tính tổ chức tiệc bất ngờ đâu ha.

Ban đầu Yeonjun cũng định ngó lơ, nhưng dạo này ánh mắt ấy càng ngày càng càn rỡ, mỗi giây mỗi khắc đều như đang dính trên người anh vậy, khó chịu vô cùng!

Đã vậy mỗi lần quay đầu nhìn lại, xung quanh trông có vẻ như chẳng ai chú ý tới anh, khiến cho Yeonjun đã nóng máu nay càng bực bội.

Đến tận khi anh phát hiện ra ngay cả lúc đang ở trong ký túc xá, ánh mắt ấy vẫn tồn tại, thế là Yeonjun bắt đầu thu hẹp được phạm vi. Anh khoá mục tiêu lên bốn nhóc con cùng nhóm kia.

Rốt cuộc là đứa nào?

Sau một vài lần thăm dò và xem xét các hành vi bất thường, cuối cùng Yeonjun đưa ra một kết luận:

Người đó, rất có thể là Beomgyu.

Tại sao anh lại chắc chắn như thế?

Đầu tiên phải nói đến khoảng thời gian anh bắt đầu cảm nhận được ánh mắt như có như không ấy, là từ sau khi chạy lịch trình ở nước ngoài về. Lần đó lại còn là Yeonjun và Beomgyu rút trúng thăm ở chung phòng với nhau. Sau khi về nước, thái độ của Beomgyu đối với anh bỗng nhiên có chút thay đổi cực kỳ vi diệu.

Cậu bỗng nhiên ngoan ngoãn một cách kì lạ. Bình thường hai người chí choé với nhau cũng không ít, nhưng không hiểu sao, Beomgyu mấy nay không còn kiếm cớ gây chuyện với anh nữa.

Ngay cả khi Yeonjun chủ động trêu chọc cậu, phản ứng của Beomgyu cũng khác lạ vô cùng. Cho dù anh có cắt ngang lời lúc cậu đang nói chuyện hay bảo cậu lái mày cày từ Daegu lên Seoul thì Beomgyu cũng chỉ nhìn lại anh bằng cái đôi mắt long lanh to tròn ấy rồi lại vội vã quay mặt đi. Ánh mắt cún con xinh đẹp dường như đong đầy toàn phiền muộn.

Gì vậy trời?

Báo hại buổi tối Yeonjun trước khi ngủ còn phải vắt tay lên trán suy nghĩ xem dạo gần đây mình có làm gì có lỗi với thằng bé không, hay nó dỗi mình?

Nhưng rồi thẳng tới khi cả nhóm có job quảng cáo.

Sau khi chụp ảnh nhóm xong, đến thời gian chụp ảnh đơn, các thành viên không chụp đều nghỉ ngơi trên ghế sô pha cách đó không xa.

Lượt chụp của Yeonjun, anh lại có dự cảm, lúc nữa chắc chắn người kia sẽ tiếp tục nhìn mình. Yeonjun lần này làm bộ như không để ý tới, hết sức chăm chú vùi đầu vào quay chụp, đến khi có cảm giác bên kia đã buông bỏ phòng bị, anh mới bất ngờ đột ngột nhìn sang...

Lần này cuối cùng cũng bị anh bắt được rồi.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Yeonjun thấy rõ vẻ hoảng sợ trong mắt Beomgyu...

Nhưng biết rồi thì sao? Yeonjun bây giờ lại có thêm một phiền muộn mới.

Anh không hiểu vì sao nhóc con kia lại làm thế. Nhìn anh thì có gì hay? Ừ thì anh đẹp trai lồng lộn thật đấy, nhưng cứ nhìn vậy thì Beomgyu cũng có được lợi lộc gì đâu?

Nếu bắt buộc phải đưa ra một lời giải thích cho hành vi này, vậy thì Yeonjun chỉ có thể cho ra kết luận cuối cùng:

Beomgyu phải lòng anh rồi.

Yeonjun bắt đầu suy ngẫm lại, hồi ở chung phòng kia mình đã làm gì khiến Beomgyu để ý đến mình?

Chẳng lẽ là do lúc mang va li lên phòng, anh sợ Beomgyu không mang nặng được nên đã cầm đi cả hai phần đồ?

Hay là do mỗi khi anh đi mua đồ uống, đều tự giác mua thêm một phần về, để sẵn cho Beomgyu chỉ cần lấy uống?

Hay là khi ở trên máy bay, anh cho Beomgyu dựa đầu lên đùi, để cậu ngủ cho thoải mái? Beomgyu lúc tỉnh dậy xong còn giúp anh xoa đùi, sợ mình làm anh đau chân nữa.

Hay là do khi cậu bước xuống khỏi xe, anh sợ cậu đi đứng không vững nên nắm lấy tay cậu dìu xuống?

Hay là...

Yeonjun tự mình liệt kê ra xong, tự mình cảm động.

Nếu anh là Beomgyu, được ở cạnh con người vừa đẹp trai vừa ga lăng tinh tế như mình, anh cũng đổ ngay lập tức.

Nhưng đây vẫn chỉ là suy luận một chiều của Yeonjun thôi. Để chứng thực, anh quyết định tự mình thử một phen.

...

Beomgyu gần đây có chút phiền muộn.

Cậu nghi ngờ mình đang bị quấy rối nơi công sở.

Không biết có phải do Yeonjun đã phát hiện ra chuyện cậu đã làm hay không, thái độ của anh đối với cậu gần đây rất khác thường.

Tuy rằng cả nhà đều là đàn ông con trai với nhau cả, mấy cái đụng chạm thân thể bình thường đều không có gì đáng nói, Yeonjun lại càng là người thích physical touch. Beomgyu trước nay vẫn thấy ổn chán, nhưng mà, hành vi của Yeonjun dạo này thật sự vẫn quá sức chịu đựng đối với cậu.

Chẳng hạn như, khi cả nhóm đang livestream với nhau, hai người vô tình ngồi cạnh, quay được một nửa, tay của Yeonjun ở dưới bàn bỗng nhiên, đặt lên đùi cậu!

Không chỉ vậy, còn vuốt một cái, sau đó lại vỗ xuống, bám dính lấy phần bắp đùi trần trụi lộ ra ngoài quần của Beomgyu.

Beomgyu sợ thót cả tim, cứ cảm thấy động tác này kì lạ thế nào. Xuất phát từ sự chột dạ trong lòng, cậu không dám phản kháng lại như bình thường, chỉ đáng thương nhìn chằm chằm sườn mặt anh ngơ ngác.

Yeonjun vẫn cười đùa vui vẻ ở phía bên kia, đôi mắt xếch quyến rũ liếc sang phía cậu nhìn một cái không rõ ý rồi lại dời đi. Bàn tay trên đùi cậu hiển nhiên không mảy may có dấu hiệu gì giống như sắp bỏ ra, thậm chí còn sờ ngày càng càn rỡ, từ từ trượt xuống phần đùi trong mềm mại.

Hai tai Beomgyu đỏ bừng, lặng lẽ di chuyển ra xa, rời khỏi phạm vi hoạt động của bàn tay kia.

Có lẽ do biểu hiện thẹn thùng của cậu quá rõ ràng, lại thêm cái miệng đang hoạt động đầy năng suất bỗng im bặt hơi gây chú ý, Beomgyu không lừa được ai. Vừa thoát khỏi móng vuốt của Yeonjun, cậu đã bị leader Soobin gọi tên.

"Ủa, sao Beomgyu ngồi xa thế em?"

Yeonjun lập tức đế vào, "Đúng rồi đấy, out cam luôn rồi kìa, lại đây xem nào."

Theo ngay sau câu nói ấy là bàn tay tội ác ban nãy vừa đặt trên đùi cậu mò tới, ôm lấy eo cậu kéo lại gần.

Đáng nói là, sau khi kéo cậu tới xong, Yeonjun dường như quên luôn phải rút tay về. Một nửa buổi livestream còn lại, Beomgyu gần như phải dựa sát vào người anh, cùng với cái tay ôm lấy eo cậu thật chặt.

Hoặc là một hôm khác, cả nhóm đang ngồi chơi game với nhau ở phòng khách. Beomgyu cầm lấy tay cầm hăng say tranh top, Yeonjun đi ra cửa lấy gì đó, tới lúc đi vào lại đổi thành ngồi ngay cạnh cậu.

Beomgyu ban đầu không để ý lắm, khổ nỗi game này cậu chơi hơi gà, Yeonjun nhìn mà ngứa mắt, cứ ở bên cạnh chỉ điểm cậu. Chỉ mãi không xong, anh mất kiên nhẫn nhào tới, hai tay bao lấy bàn tay Beomgyu, trực tiếp nắm tay cậu chơi hộ.

Beomgyu run tay một cái, lập tức buông tay cầm đưa luôn cho Yeonjun.

"Không thèm chơi nữa, em lên phòng đây."

Ném lại một câu chào, Beomgyu đứng dậy muốn bỏ chạy.

Mà ngay một giây đứng lên này, Beomgyu bỗng cảm giác được, mông nhỏ của mình bị người ta bóp một cái!!!!!!!

Cậu hoảng hồn quay đầu lại, trừng mắt nhìn Yeonjun, lại bắt gặp vẻ mặt vô cùng liêm minh chính trực của anh. Ánh mắt anh chính nghĩa đến nỗi Beomgyu bất giác né tránh, quay đầu chạy thẳng, cả khuôn mặt ửng hồng vì ngại. Beomgyu chột dạ, cứ có cảm giác như thể mình đã bị anh nhìn thấu tâm can.

Chẵng lẽ Yeonjun đã biết hết tất cả rồi, thế nên mới cố ý muốn trả đũa cậu?

Ôm suy nghĩ ấy, Beomgyu im lặng chịu đựng thêm vài ngày nữa. Yeonjun ngược lại không hề chịu dừng, thậm chí hành vi còn ngày càng quá đáng, mấy lần suýt thì doạ cậu gào toáng lên rồi.

Còn trong lòng Yeonjun thì ngày càng chắc chắn, ngày càng thêm chiêm nghiệm về phỏng đoán của mình.

Trước khi mọi chuyện đi đến nước không thể vãn hồi, một sự kiện tạo nên bước ngoặt to lớn đã xảy ra.

Lại một lần đi làm xa nhà, lại một lần chọn phòng random.

Beomgyu giờ sợ Yeonjun còn hơn sợ cà chua. Cậu đi vào căn phòng trông có vẻ như sẽ không bị anh chọn nhất, ngồi trên giường cầu trời khấn phật.

Ông trời ơi, làm ơn tách Yeonjunie hyung tránh xa khỏi con. Nếu như hôm nay con và Yeonjunie hyung không chung phòng, con sẽ cai LoL 2 tháng.

Nhưng có vẻ ông trời không nỡ chặn mất con đường làm Faker 2.0 của cậu, Beomgyu còn chưa kịp thu cái tay đang chắp về, điệu cười hẹ hẹ quen thuộc đã từ cửa phòng truyền tới, nghe vô cùng ngứa đòn:

"Ây da, duyên dữ ha, lại chung phòng nữa rồi."

Khốn nạn quá ông trời ơi.

"Vâng, trùng hợp ghê anh nhỉ." Beomgyu điềm tĩnh cười với anh một cái, láo liên nhìn xung quanh, lò dò bước về hướng cửa phòng, "Nhưng mà tự nhiên em thấy... hướng phòng này có vẻ không hợp vía em lắm..."

Yeonjun đương nhiên không để cậu đi dễ dàng như vậy, anh từ đằng sau ôm lấy Beomgyu kéo về, "Giỡn hả em? Xưa giờ em có quan tâm tới mấy thứ này bao giờ đâu?"

Beomgyu chỉ muốn gỡ tay anh ra bỏ chạy ngay lập tức, khổ nổi lại gỡ không ra, giọng điệu gần như năn nỉ nói, "Giờ thì em bắt đầu quan tâm rồi..."

"Beomgyu dạo này lớn quá ta, tự nhiên hôm nay lại không dám nhìn anh nữa hở?" Yeonjun cười cười nói, ngữ khí trêu chọc hết sức rõ ràng.

Beomgyu vô thức ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt mở to thu trọn vẹn biểu cảm cưng chiều của Yeonjun vào trong mắt, trong chốc lát hai vành tai đều đỏ ửng, lập tức quay mặt đi.

"Không phải hôm nọ em vẫn còn hăng say nhìn à? Bây giờ biết ngại rồi hửm?"

"Dạ?" Tim Beomgyu đập không phanh.

"Không cần giấu nữa đâu, anh biết cả rồi."

"Quả nhiên anh đã phát hiện ra rồi ạ..."

"Lúc đầu anh cũng thấy hơi hoảng chút. Nhưng suy nghĩ kĩ càng mới nhận ra, có vẻ là do trước nay anh chưa từng nghĩ tới phương diện này, chứ thật ra nếu đó là Beomgyu thì, anh thấy cũng không hẳn là không được..."

Beomgyu bỗng thấy hướng đi của câu chuyện có vẻ hơi quái quái, cậu nuốt nước bọt, hỏi lại, "Nếu là em... thì sao anh?"

"Em nói xem?" Yeonjun xoay người cậu lại, cười mập mờ, "Hay là muốn anh chứng minh cho em thấy?"

"?" Beomgyu ngơ ngác, bỗng nhiên cảm giác vô trọng lực ập tới, cậu bị Yeonjun ném xuống giường, lưng đập lên lớp đệm mềm mại.

Khuôn mặt của Yeonjun từ từ được phóng đại, cho tới khi hai mắt cậu đều được lấp đầy bởi sự đẹp trai tới mức khiến người ta rụng rời. Trên môi Beomgyu truyền đến cảm giác mềm mềm xa lạ cùng với hương thơm của một hơi thở quen thuộc vô cùng.

"????????"

Yeonjun đang... h... h... hôn cậu!!!!!!!

Lại còn là đè lên người cậu cưỡng hôn!!!!!!!!!!!!!!

"Ưm... đừn..."

Yeonjun giữ hai bên cổ tay cậu ấn xuống giường, một tay nâng cằm Beomgyu tách môi cậu ra, đẩy lưỡi mình vào trong, nghiêng đầu tìm kiếm đầu lưỡi Beomgyu muốn dây dưa.

Khoang miệng Beomgyu bị chiếm lấy, cảm nhận được lưỡi anh đang rà quét từng milimet một bên trong, dây hương vị và nước miếng của mình lên cậu như đang đánh dấu.

Beomgyu sợ. Đầu cậu quay mòng mòng, vẫn chưa hiểu sao câu chuyện lại đi đến bước đường này?

Yeonjun nắm cằm cậu đắm đuối liếm mút bờ môi và dịch vị ngọt ngào, một chân chèn vào giữa hai đùi Beomgyu, từ từ di chuyển lên một chút rồi một chút, ấn đầu gối mình lên bộ phận nào đó, làm nhóc con đang bị anh đè dưới thân giật bắn cả mình.

Đáng yêu. Yeonjun mân mê chán đầu lưỡi yếu ớt kia, tách ra một sợi chỉ bạc rồi lại cúi xuống vùi đầu vào hõm cổ cậu, hít một hơi rồi khép mắt hôn một cái lên vùng da thịt trắng nõn thơm tho.

Beomgyu bị anh hôn cho nhũn cả não, cảm nhận được ẩm ướt trên cổ mới vội đưa tay lên muốn đẩy đầu anh ra, "Anh...!!! Anh làm trò gì thế hả!!?!"

"Chuẩn bị chơi em?" Yeonjun kéo tay cậu xuống, hôn chụt chụt lên bờ môi đã ướt đẫm bên trên, "Yên tâm, anh tìm hiểu kỹ rồi, sẽ không làm em đau đâu."

Đầu Beomgyu cứ như vừa có vụ nổ Big Bang ầm ầm chấn động.

"Không...!!! Khoan!!!!!"

"Ngoan nào, cứ giao cho anh~" Yeonjun như sợ cậu chưa đủ hiểu quyết tâm của mình, lạch cạch đưa tay xuống gỡ thắt lưng ra ném sang một bên, tiếp tới nắm lấy cạp quần của Beomgyu trực tiếp kéo xuống.

Beomgyu bỗng nhiên có chút hối hận vì lỡ mặc cái quần kẻ quá đơn giản.

Hai chân Beomgyu lộ ra ngoài toàn bộ, Yeonjun khẽ cười, bàn tay lướt từ bắp đùi cậu lên muốn đưa vào trong quần lót cậu từ bên dưới.

"YEONJUN!!!!!!!!"

Beomgyu giật đùng đùng, vận toàn bộ sức lực đã mất nãy giờ để rút tay mình ra khỏi ma trảo, đẩy mạnh cái tên đang ôm mình ra, lần này rốt cuộc cũng thành công. Vẫn còn chưa thoả cơn giận tới mức bốc lửa phừng phừng vì ngại, Beomgyu siết tay đấm anh thêm cái nữa.

"ĐCM BỘ ANH THIẾU THỐN VẬY HẢ!!!!!!!?" Beomgyu gào lên, vội vã che cổ và chân mình lại, "Em biết em có lỗi rồi! Em sai được chưa!!!"

Yeonjun bị đấm đau, ôm vai tổn thương nhìn cậu, "Hở?"

Nhưng ánh mắt đau lòng này của anh còn lâu mới đả động được đến Beomgyu vừa thoát chết trên bờ vực mất zin, hai mắt cậu đỏ ửng, kêu lên.

"Anh biết hết rồi còn gì!"

"Ừm, biết em thích anh?"

"Ai thích anh, dở hơi à!!!!!!"

"???!!?"

"Vụ cái dây chuyền là em không đúng, nhưng anh cũng đừng quá đáng như vậy chứ..." Beomgyu nghẹn ngào, hai mắt rưng rưng, "Em thật sự tìm không ra chiếc cùng loại, hay là anh gửi em giá tiền đi, em sẽ đền đầy đủ mà."

Yeonjun ngây ngẩn, "Dây chuyền?"

Mười mấy giây sau, hai người mới đồng thời phản ứng lại, biểu cảm lập tức đóng băng.

Không khí trong phòng rơi vào khoảng lặng vô hạn.

...

Rốt cuộc hôm chung phòng với nhau bên nước ngoài đó, chuyện gì đã xảy ra?

Hai người ở chung một phòng, Yeonjun đi tắm trước.

Beomgyu nằm trên giường chơi điện thoại, trong lúc đang chán chường, bỗng nhiên sự chú ý của cậu va phải chiếc hộp hợp kim bày trên đầu giường. Beomgyu không kìm được tò mò, mở chiếc hộp với vẻ ngoài xinh đẹp này ra, bên trong là một mặt dây chuyền tinh xảo cực kỳ.

Là một con người yêu cái đẹp, Beomgyu lập tức bị hấp dẫn. Cậu cầm chiếc hộp lên tay ngắm nghía, hết sức thận trọng, có lẽ Yeonjun hyung sẽ không giận đâu đúng không?

Có vẻ Yeonjun hyung rất thích chiếc dây chuyền này. Trong trí nhớ của Beomgyu, cậu mới chỉ thấy anh đeo nó duy nhất một lần, nhưng dù không đeo thì vẫn luôn phải mang theo trong túi đồ, quả thực là trân quý như báu vật.

Không biết giữa cậu và cái dây chuyền này thì Yeonjun hyung thích gì hơn nhỉ?

Beomgyu nhìn ngắm chán chê, đang tính đặt lại chỗ cũ, cửa nhà tắm bất thình lình mở ra, cùng với đó là tiếng Yeonjun gọi, "Beomgyu, mang cho anh bộ quần áo với."

Beomgyu giật bắn cả mình, bàn tay vụng về run run đánh rơi cả chiếc hộp xuống đất, mặt dây chuyền bên trong lập tức bay ra ngoài.

Beomgyu sợ bay cả màu, Yeonjun ở trong nhà tắm lại ló mặt nhìn ra ngoài, "Beomgyu?"

"À, vâng, đợi em chút!" Beomgyu nhặt lấy bộ quần áo bị anh bỏ quên trên giường, lon ton chạy tới đưa vào tay anh.

"Cảm ơn." Yeonjun nhận lấy, không quên dặn dò, "Em cũng chuẩn bị quần áo đi, lát còn phải đi quay nữa đó."

"Em biết rồi." Beomgyu gật đầu lia lịa. Khoảnh khắc Yeonjun đóng cửa phòng tắm lại, cậu lập tức chạy về phía giường xem xét tình hình chiếc dây chuyền xấu số kia.

Rất tiếc, trải qua một màn bungee không dây kéo, hòn đá rực rỡ nhất ở trung tâm dây đã văng thẳng ra ngoài, Beomgyu đau đớn ấn nó lại về chỗ cũ trong vô vọng.

Sự thật phũ phàng nói cho cậu biết, chiếc dây chuyền vừa nhìn đã biết giá cả không tầm thường này không thể sửa lại chỉ bằng thao tác đơn giản như vậy được. Mắt thấy Yeonjun đã chuẩn bị ra ngoài đến nơi, Beomgyu lập tức chụp lại, muốn dứt khoát nhân lúc anh không để ý mà thay thế nó luôn.

Cũng may Yeonjun có vẻ không có ý định đeo chiếc dây chuyền này trong thời gian gần. Beomgyu sau một đêm tìm hiểu, bàng hoàng phát hiện đây là dây chuyền phiên bản giới hạn toàn cầu, hiện tại đã không còn bán trên thị trường nữa.

Giờ phải làm sao?

Câu hỏi không có lời giải đáp này khiến cho Beomgyu suốt một khoảng thời gian ăn không ngon ngủ không yên. Có lẽ vì chột dạ, mỗi lần thấy Yeonjun, cậu sẽ không nhịn được mà len lén quan sát người ta, không biết khi nào sẽ bị lộ.

Beomgyu cũng đã suy nghĩ tới việc thẳng thắn nhận lỗi với Yeonjun rồi giúp anh mang dây chuyền đi sửa, thế nhưng mà, hành vi của anh dạo gần đây làm cậu không thể mở miệng nổi.

Thậm chí còn bắt đầu hoài nghi, chẳng lẽ anh đã biết hết mọi chuyện, Yeonjun hyung đang cố ý "chỉnh" cậu ư?

...

Trở lại với ván cờ thực tế.

Hai người ngồi trên giường nhìn nhau, không nói nên lời.

"Em xin lỗi..." Beomgyu dùng hết tất cả dũng khí trong cuộc đời mình, nhỏ giọng nói, "Nhưng nhưng... anh cũng đâu thể bùm phát đòi ăn luôn người ta như vậy được chứ..."

Có biết nãy giờ cậu phải kể chuyện trong trạng thái hai người quần áo xộc xệch môi còn tê tê ngại tới mức nào không 😭

"..." Yeonjun vẫn còn chưa hết hoang mang, tình yêu mới chớm nở trong phút chốc hoá tan thành bọt nước, bị Beomgyu chọc vỡ không chút luyến tiếc.

"Hiểu lầm được giải quyết rồi, hay là, mình cứ coi như trước đây chưa có chuyện gì xảy ra đi anh..."

Yeonjun nhìn cậu đang cúi thấp đầu vì xấu hổ, ôm lấy trái tim vụn vỡ nói, "Nhưng mà, Beomgyu à..."

"Dạ?"

"Anh cương cmnr, phải làm sao đây?" Yeonjun như sợ cậu không tin, nắm lấy cổ tay Beomgyu ấn thẳng bàn tay cậu vào giữa hai chân mình.

"Aaaaaaa!!!" Beomgyu hoảng sợ kêu lên, muốn rút tay ra mà lại bị anh kéo lại về bắt phải đặt lên chỗ đó. Beomgyu đơ cả mình, bàn tay cứ như bị phỏng đơ ra không dám động đậy.

"Anh anh anh tự vuốt đi anh, không thì để nó tự xìu xuống..." Beomgyu lắp bắp đưa ra lời khuyên, tay lại bị anh ấn xuống cho tiếp xúc cận kề hơn nữa, sợ tới mức hít vào một hơi khí lạnh, "... tự lọ cũng ok cũng sướng mà anh ơi em không giúp được gì đâu anh ơi anh Yeonjun hyung thả tay em ra đi mà..."

"Nhưng này là do em gây ra mà, em phải giúp anh dập lửa đi chứ." Yeonjun hờn dỗi bĩu môi, cụp mắt xuống chớp chớp, "Cái dây chuyền đó anh phải để dành tiền rất lâu mới mua được đó... Anh mới chỉ dám đeo một lần, muốn đợi tới dịp nào quan trọng hơn mới lấy ra dùng mà..."

"..."

Cảm giác tội lỗi tràn dâng trong lòng Beomgyu, cậu day day thái dương.

Dù sao thì anh Yeonjun có gì cậu chẳng có cái đấy... mà đúng không? Quen lâu rồi cũng có phải lần đầu nhìn thấy nhau nude đâu, sao phải ngại? Giờ cậu mà ngại liệu trông có càng kỳ lạ hơn không...?

"Beomgyu ah?"

Beomgyu nóng hết cả mặt, "Aaa biết rồi em giúp anh là được chứ gì!?"

Chiếu theo quy tắc tiên hạ thủ vi cường, Beomgyu nhắm mắt nhắm mũi kéo quần lót của anh xuống, trực tiếp nắm lấy dương vật trần trụi vừa bật ra kia, hít một hơi khí lạnh.

Má nó sao cậu không nhớ là nó to như này nhỉ!!!? Rõ ràng trông dáng dấp Yeonjun hyung với cậu cũng xêm xêm nhau thôi mà?!?!!

Beomgyu run run dùng cả hai tay bao trọn lấy thứ đồ đang cứng đờ kia, cứ có ảo giác hình như nó lại vừa sưng lớn thêm muốn nổi cả gân. Cậu xóc nhẹ một cái thăm dò.

"Argh..."

Tiếng rên khàn khàn đầy sexy vang lên ngay bên tai, Beomgyu sợ đến mức ngừng luôn động tác tay lại. Yeonjun nhìn cậu một cái thật sâu, nắm cổ tay cậu nâng lên, quay chân ngồi hẳn lên giường, lại kéo cậu tới thành mặt đối mặt.

"Như vậy đi, em sờ cũng dễ hơn."

Beomgyu suýt bị kéo cho nhào vào lòng anh, thẹn thùng quỳ hai chân ngồi thẳng dậy, tiếp tục đưa tay tới giúp cứu hoả.

Cậu cũng không phải là chưa từng tự sờ, vẫn có chút kinh nghiệm nhất định. Giúp anh Yeonjun bắn một lần xong là được rồi... ít nhất vẫn bảo toàn được cái zin quý giá... Mọi lần cậu chỉ cần ra xong là đã mệt muốn đắp chăn đi ngủ luôn rồi không còn sức làm thêm gì nữa đâu mà.

Ôm suy nghĩ ấy, Beomgyu hết sức tập trung cúi đầu nắm lấy cây gậy thịt màu sắc đẹp đẽ kích cỡ không tầm thường của Yeonjun, xoa vuốt nó từ trên xuống dưới, một tay nựng nựng hai hòn bi sưng tấy. Ngón tay cậu vuốt dọc theo từng đường gân, lại nhẹ nhàng vân vê phần đầu nấm, dùng móng tay chọc ghẹo lỗ sáo đang rỉ dịch của anh, tự làm đầu ngón tay mình ướt đẫm.

Yeonjun không kìm được rên nhẹ mấy tiếng, "Em... học mấy thứ này ở đâu mà có vẻ chuyên nghiệp thế?"

"... Đùa anh, em cũng có cái này mà." Beomgyu không dám nhìn lên mặt anh, một mực chúi đầu chúi mũi quan sát cây hàng trong tay mình. Từ góc nhìn của Yeonjun chỉ thấy được đôi tai và gò má ửng hồng lấp ló dưới lớp tóc mái dài, trông đặc biệt gợi cảm (?).

Đầu Yeonjun bất giác tưởng tượng ra khung cảnh Beomgyu miệng ngậm vạt áo, nửa thân dưới trần trụi, lén lút tự mình nắm lấy vật giữa hai chân sờ soạng y như cách vừa sờ cho anh. Tiếng rên... hẳn cũng rất đáng yêu...

Yeonjun cảm thấy mình có chút hít thở không thông.

Anh lần nữa vùi mặt mình vào cổ Beomgyu, hít vào từng miếng không khí lẫn đầy hương thơm của nước hoa pha với sữa tắm của cậu, không kiềm được thè lưỡi liếm láp.

"Đừng mà..." Beomgyu ngửa cổ, quay mặt sang hướng ngược lại.

"Một chút thôi."

Một chút của Yeonjun là hơn 15 phút sau vẫn còn giữ nguyên vị trí.

Beomgyu đã vuốt tới mức muốn lỏng cả khớp tay, động tác càng ngày càng chậm. Lại còn thêm trên cổ cứ bị phả vào mấy hơi thở nóng rực, lại còn thi thoảng bị liếm một cái nữa, lại còn ban nãy tên Yeonjun này dám nhe răng cắn cậu!!!

Beomgyu phụng phịu, oán thán, "Sao mãi anh không chịu bắn thế hả?"

Yeonjun dụi dụi đầu vào xương quai xanh cậu, nhỏ giọng, "Là do em vuốt nhẹ quá đấy chứ."

"Em mỏi tay..." Beomgyu bĩu môi, giận dỗi, "Mau mau ra đi, em sờ chán lắm rồi."

"Thật?" Yeonjun nín cười, vòng tay ôm cậu, chọc chọc lên đũng quần căng phồng ở ngay dưới tầm mắt mình.

"Anh thấy em có vẻ cũng hứng lắm mà?"

Beomgyu đánh bay cái tay hư kia, kêu lên, "Đây là phản ứng hết sức bình thường!!! Ở đây chỉ có anh biến thái thôi!!!!!"

Yeonjun cười muốn toét cả miệng, cuối cùng cũng chịu ngóc đầu khỏi cổ cậu, liếm môi một cái, "Vậy thế này đi, anh cũng sờ cho em, bọn mình huề, được chưa?"

"Không!!!!!" Beomgyu mơ mới để anh toại nguyện.

"Thì em thấy của anh rồi còn gì? Phải cho anh thấy nữa mới phải đạo chứ, không thì bất công cho anh quá..."

"KHÔNG!!!!!!"

Yeonjun xị mặt, "Dây chuyền của anh là mẹ anh chọn cho anh đó..."

"!!!!!!!!" Beomgyu trợn mắt lắp bắp, cắn răng, "Đúng một lần thôi đó!!!!"

"Hì."

Beomgyu lại bị ấn lên giường. Yeonjun chẳng mất bao nhiêu công đã cởi được chiếc quần lót Calvin Klein của cậu ra, tên biến thái vừa cười khà khà vừa nâng niu dương vật cậu, bất thình lình nắm lấy nó vuốt mạnh.

"Hức!" Beomgyu co chân trần đạp lên ngực anh, "Vừa bắt đầu đừng có xóc mạnh như thế!!"

"Ừm." Yeonjun vẫn giữ nguyên nụ cười, bắt chước nhịp độ ban nãy của cậu từ từ cưng nựng vật hồng phấn xinh xinh, chọc cho nó yếu ớt phun ra dịch nhầy.

Anh một bên lưu tâm phía dưới, ánh mắt lại vẫn dính chặt lên khuôn mặt Beomgyu. Chỉ thấy cậu nhắm chặt mắt, cả khuôn mặt đỏ bừng, dùng một tay che miệng ngăn không để mình phát ra mấy âm thanh xấu hổ, đâu biết tiếng nấc vụn vỡ lọt vào tai anh nghe cũng gợi tình chẳng kém.

Yeonjun nghĩ nghĩ, cười cười hỏi, "Có sướng không?"

"Như qq."

Chắc anh tin. Yeonjun vẫn không hạ được khoé miệng xuống, anh đan một bên tay với Beomgyu, dịu dàng, "Vậy thì thử như thế này đi."

Beomgyu tò mò không biết anh định làm gì, hơi chống người dậy nhìn xuống phía dưới. Yeonjun vậy mà lại áp cây hàng của mình vào dương vật cậu, nắm chúng nó chung một chỗ bắt đầu tuốt lên xuống.

Thấy nơi riêng tư của cậu áp vào bộ phận ấy của người khác như thế có thể khiến Beomgyu trực tiếp nổ tung. Cậu ôm cổ Yeonjun, nghe tiếng thở dài thoả mãn của anh mà phát sợ, cắn môi, "Anh từ từ... thế này kỳ quá..."

Hai chiếc dương vật áp vào nhau truyền tới cảm giác vừa nóng ấm vừa nhầy nhụa, đặt cạnh nhau càng làm nổi bật lên sự khác biệt về màu sắc và kích cỡ. Yeonjun cứ nắm lấy cả hai đứa nó mà vuốt lên xuống, doạ Beomgyu luống cuống kéo tay áo Yeonjun, "Anh ơi..."

"Beomgyu cũng sờ đi." Yeonjun nắm tay cậu đặt lên nơi đang áp sát nhau kia, kiên nhẫn chỉ bảo, "Nắm sao cho tay em bao được cả của anh lẫn của em... cẩn thận tuột ra, vuốt đi."

"A... không muốn mà... hu hu..." Beomgyu luống cuống sờ bừa, loạn cào cào di chuyển tay.

"Ugh... ừ là như thế đấy, sờ tiếp đi." Yeonjun hôn lên đỉnh đầu cậu, "... Anh sắp bắn rồi."

Phắc!? Beomgyu như bị thôi miên, cắn răng nắm hai cây gậy thịt xóc mạnh. Chẳng qua bao lâu đã nghe Yeonjun rên một tiếng trầm thấp, tiếp đến là cảm giác được tay mình bị bắn đầy chất lỏng sền sệt dinh dính.

Yeonjun lại nâng cằm cậu ấn môi tới đá lưỡi. Beomgyu bị anh đè lên đệm mặc sức hôn hít, hết liếm mút tới gặm cắn môi lưỡi của cậu.

Trong lúc mơ màng, mông Beomgyu bị bàn tay tội ác nào đó nắm lấy bên cánh mông mà nhào nắn, hai ngón tay từ đâu tách mở mật huyệt chưa từng được chạm tới, mang theo tinh trùng chậm rãi đưa vào bên trong.

"Mmmmghhg!!!???"

"Im?" Yeonjun bóp mặt cậu, đưa lưỡi vào sâu hơn, mưu đồ hôn cho cậu ngạt thở không thể phản kháng.

Hai ngón tay thon dài tỉ mỉ sờ soạng nhích từng chút vào bên trong, đôi lúc lại tách ra muốn kéo rộng lối vào, lại rút ra đẩy vào, kéo giãn miệng lỗ nhỏ xíu căn bản chưa đủ sức ngậm vật to hơn vào trong.

"Ưm ưm... ughmg..." Beomgyu gấp tới mức đã quơ chân đạp căng cả ga giường, tay nắm lại vô lực đánh đánh vào ngực Yeonjun.

Anh vẫn chẳng chịu buông tha cho cả miệng trên lẫn miệng dưới của cậu. Yeonjun đã xác định sẵn hôm nay sẽ ăn con gấu này không chừa một mảnh xương rồi, dừng lại tại đây sao được?

Nhưng không có bôi trơn chuyên dụng cũng khá phiền đấy. Anh không ngại nới rộng thêm chục phút nữa nhưng chỉ sợ nhóc con này mất kiên nhẫn không chịu nằm im thôi.

Yeonjun tách môi ra, quyết đoán lật người Beomgyu lại.

"Yeonjun hyung... đừng mà..." Beomgyu nằm úp sấp trên giường, lồm cồm muốn bò dậy bỏ chạy.

Yeonjun không chút lưu tình thẳng tay ấn lưng cậu xuống, "Ngoan ngoãn lát nữa anh mua đồ ăn ngon cho."

"Không cần... agh!!!!!"

Beomgyu giật bắn mình.

Yeonjun... Yeonjun đang liếm nơi đó của cậu!!!!!!!!

Chiếc lưỡi vừa dẻo dai vừa ẩm ướt đảo quanh ngoài miệng lỗ một chút rồi đút vào bên trong, liếm vào thành ruột vốn đã ướt đẫm của Beomgyu. Bụng dưới cậu muốn thắt lại, bất giác cúi đầu xuống thấp, cao giọng rên rỉ.

"Ahh... hah... anh ơi...!"

Nhưng Yeonjun làm gì còn miệng mà đáp. Anh đẩy lưỡi vào sâu trong lỗ nhỏ, hai bàn tay nắm hai bên đào tròn căng kéo sang hai bên, dùng đầu lưỡi mình tách mở phần thịt mềm. Tai Beomgyu toàn là tiếng nước lép nhép và tiếng bản thân không kìm được mà rên ra, nghe dâm không chịu nổi.

Người cậu áp sát lấy đệm, mông lại vểnh cao đưa vào miệng Yeonjun. Beomgyu tay siết chặt ga giường, lý trí muốn bỏ chạy mà thân thể thì cứ một mực muốn ở lại cho Yeonjun làm tiếp.

"Nnm... Yeonjun... em ra mất... hyung ơi..." Cậu rớm nước mắt, Yeonjun nãy giờ cứ ấn lưỡi vào điểm sướng của cậu cạ cạ mãi. Beomgyu bị kích thích hỏng cả đầu, khó chịu cào cào cái đệm tội nghiệp.

Yeonjun như sợ cậu được thoả mãn, liếm miệng huyệt của cậu thêm một cái rồi rút lưỡi ra, đưa tay lên miệng cười, "Hở? Thế đã bắn rồi à?"

"...!!!" Beomgyu thít chặt lỗ nhỏ, bị sự trống rỗng làm cho sốc 5 giây, không nói nên lời trừng mắt nhìn Yeonjun không dám tin.

Dương vật đã cương cứng lại từ đời nào của anh bị ánh mắt đỏ ửng lên án này làm cho càng hưng phấn.

Yeonjun nắm vai cậu xoay về, sờ má cậu chọc ghẹo, "Muốn ra không?"

Cún con trong tay anh gật nhẹ đầu một cái. Dáng vẻ đấu tranh nội tâm biết không nên như vậy mà vẫn thành thật làm anh yêu muốn chết. Yeonjun đỡ lấy dương vật mình dụi lên cửa huyệt đã mềm mại thiếu thốn muốn ăn. Đầu nấm đút vào một chút lại bị lôi ra cọ qua cọ lại mấy lượt, anh nhìn lỗ nhỏ đã thèm muốn mở ra thít vào, giọng điệu càng mềm mại, "Có muốn anh cho vào không?"

Beomgyu bĩu môi đáng thương nhìn anh, rưng rưng lắc lắc đầu. Yeonjun nghiêng đầu cười, khẽ ấn tay vào dương vật căng phồng, lập tức làm cậu bấn loạn giật nảy mình.

"Có muốn không?~"

Beomgyu vẫn một mực lắc đầu, môi lại mấp máy, "M... muốn..."

Yeonjun nhéo má cậu, "Rốt cuộc là có muốn không?"

Beomgyu rưng rưng đảo mắt sang ngang ngẫm nghĩ, ngón tay không ngừng miết miết góc áo anh. Yeonjun nhìn mà ngứa hết cả ngáy, đang suy nghĩ tới việc bất thình lình đâm vào liệu có doạ sợ bé gấu không thì thấy nhãn cầu long lanh đẫm nước dưới hàng mi dài đưa lên nhìn anh chằm chằm, mi mắt khép lại, khẽ chu môi.

Yeonjun lập tức hôn xuống, đồng thời đưa dương vật mình vào lỗ nhỏ cậu thúc mạnh.

Beomgyu ưỡn eo vòng tay ôm lấy cổ anh, cổ họng phát ra mấy tiếng nức nở, bị anh nuốt trọn.

Lỗ sau lần đầu tiếp nhận vật lớn thế này, căng ra kẹp chặt lấy Yeonjun. Beomgyu thở dốc không ngừng, mất kiểm soát làm dây cả nước miếng ra khoé miệng, dương vật cậu cọ cọ lên áo phông của Yeonjun, cứ như vậy bắn bẩn hết cả áo của hai người.

Yeonjun khẽ cười, duỗi tay ấn cho vật tinh xảo kia có thể thẳng thắn mà bắn ra hết tinh hoa, trên miệng đổi qua liếm láp hết mớ nước miếng trên mặt Beomgyu, thoả mãn nhìn biểu cảm anh đã mong chờ nãy giờ.

Cả khuôn mặt Beomgyu đỏ ửng như say rượu, mấy sợi tóc mái ướt mồ hôi dính vào trán, đôi mắt bình thường lúc nào cũng linh hoạt giờ phút này vì sướng mà phủ đầy hơi nước và sương mù, bờ môi đỏ mọng hé mở nỉ non tên anh không ngừng.

"Y... Yeonjun... sâu... lớn quá... Yeonjun hyung..."

"Beomgyu bắn bẩn hết đồ như này rồi, lát nữa phải thay bộ khác thôi." Yeonjun lột bỏ áo của mình ra, luồn tay vào áo cậu nắn bóp một bên ngực mềm mại, thích thú gảy gảy đầu vú cậu.

"Ư...! Ah... a...!" Beomgyu không quen chịu nhiều kích thích như vậy, vặn vẹo người né tránh bàn tay anh, phản kháng yếu ớt tới mức Yeonjun nghi ngờ cậu đang cố tình dụi ngực vào tay anh thì đúng hơn.

Anh nâng đùi Beomgyu lên ngắm nghía nơi đang kết hợp chặt chẽ, thấy miệng huyệt hồng phấn theo nhịp thở của cậu mà mút mát mình, chọc ghẹo, "Beomgyu nuốt giỏi thật đấy, mềm mại ẩm ướt như này, chắc anh làm cũng tốt đấy chứ phải không?"

Beomgyu bắn ra xong có vẻ đã hối hận vì lỡ đồng ý để anh vào, không chịu đáp lại một câu, chỉ nghiêng đầu để tóc mái che lấp biểu cảm của mình, thi thoảng lại nấc nhẹ một cái vì thích.

Yeonjun cũng không giận, vuốt tóc mái cậu lên thơm thơm vào hàng mi dài, cắn lên vành tai đỏ hồng thì thầm, "Anh đã bảo là sẽ không làm em đau đâu mà, cứ an tâm giao cho anh."

Beomgyu nhắm nghiền mắt, nghe giọng nói từ tính của anh thầm thì bên tai mà tưởng như mình có thể mang bầu ngay lập tức, gượng gạo dùng mu bàn tay ấn lên môi anh. Dương vật đang nằm im trong người cậu nãy giờ như muốn chứng minh lời Yeonjun nói, bắt đầu đung đưa di chuyển ra vào.

"A... umngh..." Beomgyu cắn môi. Thứ đồ kia mới mấy phút trước còn nằm trong tay cậu mà giờ đã chui vào trong cơ thể cậu rồi, tới cả Beomgyu còn không tin nổi mình có thể tiếp nhận vật lớn đến thế vào người cơ mà. Thế mà cậu thậm chí còn không thấy khó chịu chút nào hết, thâm tâm chỉ mong Yeonjun có thể làm cậu nhanh hơn, mạnh hơn chút nữa...

Yeonjun gỡ bàn tay cậu chặn trên miệng mình ra, thủ thỉ, "Lần đầu của Beomgyu nên mới đầu phải nhẹ nhàng một chút, để em quen dần rồi mới chơi em mạnh hơn được... hyung sẽ cho em sướng nhất có thể, nha?"

Beomgyu tê rần cả da đầu, lặng thinh mấy giây rồi chậm rãi đưa hai bàn tay lên vịn lấy vai anh, vùng da từ cổ đổ lên đều bị nhuộm hồng.

Thế này là ngầm đồng ý à? Yeonjun hí hửng rời xuống cắn nhẹ lên cổ cậu một cái, không dám để lại vết hôn nên đành dùng đầu lưỡi liếm láp làn da mềm mại. Bàn tay luồn trong áo cậu nãy giờ cũng tiếp tục vân vê đầu ti đã phát cứng, chiếc áo hơi bó hiện rõ năm ngón tay anh đang không ngừng nắn bóp bầu vú căng mềm.

Beomgyu của anh cả người đều khá nhạy cảm, chỉ vậy thôi đã làm em ấy siết chặt hết cả lại rồi.

"Thả lỏng nào." Yeonjun dùng lại chiêu cũ, hôn lên môi cậu phân tán sự chú ý. Lần này Beomgyu đã chủ động đưa lưỡi ra, anh cũng không lề mề lập tức bắt lấy, đút cậu ăn một bữa cháo lưỡi thơm ngon, bên dưới bắt đầu tăng tốc.

"Ngnn...! A, aa..."

Tiếng rên đáng yêu nhé, anh confirm.

Ban nãy anh còn cảm nhận được Beomgyu có vẻ mất kiên nhẫn, mà giờ anh thấy hình như thằng bé này vẫn hơi yếu, anh mới lên tốc tầm x1,5 đã không chịu được mà nức nở rên thành tiếng rồi, còn dồn dập hơn vừa rồi anh dùng lưỡi liếm cho nữa. Lại còn co tay đánh anh mấy cái yếu như cún con rồi quay đầu đòi nghỉ hôn với anh.

Nhưng Yeonjun sao có thể để cậu toại nguyện, anh bắt lấy môi cậu nhất quyết muốn hôn tiếp, đồng thời làm càng ngày càng nhanh, giã cho Beomgyu dưới thân anh run lẩy bẩy khóc ướt cả má, chẳng còn sức đáp trả nụ hôn của anh nữa.

Yeonjun hết sức tận hưởng. Lỗ nhỏ nóng rực đã bị anh đâm cho mềm mại, không ngừng thít chặt dương vật anh, cứ mỗi lần bị thúc vào điểm sướng là lại giật nhẹ bóp ra chút dịch nhầy ướt át, kẹp cho anh sướng tê rần cả da đầu. Môi Beomgyu cũng vừa thơm vừa ngọt, hai núm vú xinh xinh đều bị anh nghịch cho chọc lên hai điểm nhỏ trên áo, trông vừa đáng thương vừa đáng yêu.

Anh hôn tới mức cả môi mình cũng hơi tê tê rồi mới chịu ngừng dày vò khuôn miệng vốn chẳng lớn của Beomgyu. Beomgyu cứ như rất lâu rồi không được thở, miệng nhỏ mở rộng thở mấy hớp lớn, nhưng lại bị cơn sướng từ dưới dội lên cắt ngang, biến thành tiếng rên rỉ không rõ nghĩa, nước miếng bị tích tụ nãy giờ trong miệng lại theo khoé môi tràn ra.

"Em bé nhà ai cứ trớ ra thế này?" Yeonjun vén cổ áo Beomgyu lên lau lau, lại cười hi hi, "Bộ bị cu anh chơi sướng lắm hửm? Ngơ hết cả người ra rồi?"

Beomgyu nói còn không rõ tiếng, thở dốc, đầu lùng bùng nghe anh chữ vào chữ không.

"Dễ thương quá đi mất."

Yeonjun mở chân cậu ra rộng hơn chút nữa, hông dùng sức giã mấy cái thật mạnh vào trong, liếm môi ịn miệng lên cổ cậu mấy cái rồi ghé vào tai cậu nói thật chậm, "Beomgyu ơi, anh thích em lắm."

"Anh không quan tâm đến cái dây chuyền đâu, Beomgyu làm người yêu anh nhé?"

Dây thần kinh của Beomgyu tê liệt một hồi mới từ từ nhận thức được anh đang nói gì, cậu gắng gượng mở lớn mắt nhìn tên lưu manh đẹp trai kia, vừa mở miệng muốn nói đã bị dương vật anh thúc tiếp cho suýt thì bay cả não.

"Đcm..." Beomgyu trào nước mắt, "Kh... không có thằng nào... tỏ tình mà... làm con người ta... hăng như này đâu...!!!!"

"Tại chịch em sướng quá, anh không ngừng được."

"Mẹ nhà anh!!!!"

Yeonjun nắm tay cậu hôn hôn, thủ thì tâm tình, "Beomgyu không biết đâu, để chơi em sướng như này anh phải "học tập" rất nhiều tư liệu đó. Cứ mỗi lần cương lên như thế, anh đều phải tưởng tượng ra Beomgyu để thủ dâm hết."

"...!"

"Tất cả là tại Beomgyu buổi sáng cứ không ngừng nhìn anh chằm chằm... Từ khi nghĩ em thích anh rồi tìm hiểu xong, em cứ nhìn anh là anh lại nảy ra hình ảnh em nằm dưới thân anh ngoan ngoãn dạng chân ra, để anh thụ tinh cho Beomgyu thật nhiều thật nhiều lần... đáng yêu ơi là đáng yêu~"

Yeonjun nhìn Beomgyu đã ngại tới mức mặt đã đỏ ửng lại càng đỏ hơn, quyết không chịu ngừng, ngày càng kề sát vào tai cậu, "Làm thật rồi mới thấy, Beomgyu thật còn dễ thương hơn, chịch sướng hơn cả trong tưởng tượng của anh nữa, thích em ơi là thích."

"Bé đáng yêu đồng ý làm người yêu của anh nhé? Nha? Đi mà?"

"B... biến thái vl!!!!!!" Beomgyu kêu lên. Nghĩ đến việc mình đã thành đối tượng xóc lọ của người khác bao lâu mà chẳng hay biết, vậy mà, vậy mà cậu còn hứng hơn nữa!!!!!

Yeonjun như đọc được suy nghĩ của cậu, trêu chọc mài mài dương vật mình vào điểm sướng của cậu trêu ghẹo, "Thật không? Sao hyung thấy Beomgyu còn mút hyung chặt hơn cả ban nãy thế này?"

"Không biết!!!"

"Beomgyu rõ ràng thích anh thế này cơ mà?" Yeonjun ấm ức dựng đùi Beomgyu lên, khoe cho cậu xem miệng huyệt sưng tấy đang ngậm dương vật, quanh miệng ướt toàn tinh trùng với dịch trong suốt, doạ Beomgyu kêu lên thành tiếng.

"Yêu anh đi mà~~" Yeonjun nài nỉ, "Anh đưa hết dây chuyền cho em ném cũng được."

Beomgyu nóng hết cả người, lắp bắp, "Phải..." Phải xem biểu hiện của anh ra sao đã.

Cậu còn chưa nói được, Yeonjun đã như hạ quyết tâm, kéo tay cậu dựng dậy, "Thôi được rồi, nếu em nhất quyết không chịu thì anh chỉ có thể chịch em cho tới khi em đồng ý thì thôi vậy."

"Éng?"

Khoảnh khắc bị Yeonjun nắm eo mà nắc ầm ầm, Beomgyu trước khi mất tỉnh táo hết sức nghi ngờ có phải tên cáo ranh này mồm điêu để chơi cậu cho hợp pháp không nhỉ?

Quả nhiên lời của đàn ông trên giường không thể tin được đâu mà!

"Ư, ah... a! Em cũng thích... Yeonjunie..."

Giống như câu mà cậu đang nói chẳng hạn.

"Thật không? Thích đến mức nào?"

Làm sao mà thật được, anh biến thái muốn chết.

"Ưm... thật mà!!... Agnh hức... "

Yeonjun nghe được đáp án mình muốn rồi vẫn làm chẳng nhẹ lại là bao. Hai chân Beomgyu gác lên vai anh, trọng lượng cả cơ thể đè lên người Yeonjun mà anh cứ như chẳng thấy nặng, ôm cậu cho nhún lên nhún xuống, luôn miệng gọi tên cậu, vừa gọi vừa hôn lên từng vùng da thịt trần trụi của cậu.

Beomgyu thấy mình hẳn đã bị anh bỏ bùa rồi, chứ nếu không tại sao cậu lại thấy anh quyến rũ muốn chết thế này?

Từng cái liếm môi, từng ánh mắt đưa tình, từng thanh âm anh phát ra, càng không nói tới dáng vẻ anh khoả thân điên cuồng giã dương vật mình vào người cậu, nơi nào cũng đầy mị hoặc, đầy gợi cảm, vô cùng tốn gấu.

Yeonjun khép mắt hôn từ đầu ngón tay thanh tú của cậu, hôn tới cổ tay mảnh dẻ, nương lên hôn theo bắp tay Beomgyu, cuối cùng cách một lớp áo trơn mỏng ngậm lấy một bên núm vú. Một vùng áo bị nước miếng của anh làm ướt đẫm, đầu lưỡi dẻo dai ướt át thật chậm thật chậm nhấm nháp hạt đậu nhỏ vốn đã đâm hằn lên áo.

Beomgyu bị kích cho ưỡn eo cắn chặt răng, tay giần giật nắm một vùng tóc sau đầu anh, tiếng nức nở kẹt lại trong cổ họng nghe như khó chịu lại như đang kiềm chế, làm anh rất không hài lòng.

"Rên cho anh nghe." Yeonjun khàn khàn giọng.

"Y... Yeonjunie... ngứa..."

Beomgyu ngửa cổ vừa rên vừa nấc theo đúng ý nguyện của anh, dây thần kinh tê rần vì khoái cảm.

Mới chỉ một tiếng trước thôi, cậu vẫn còn đang cầu trời khấn phật vì không muốn chung phòng với Yeonjun hyung. Có đánh chết hẳn Beomgyu cũng không tin nổi giờ phút này hai người lại đang lên giường làm tình tới mất kiểm soát thế này.

Không bao cao su, không bôi trơn, cứ thế trần trụi mà chơi.

Yeonjun kéo vạt áo Beomgyu lên, đưa tới bên miệng cậu, "Cắn đi, anh muốn bú trực tiếp."

Beomgyu rất nghe lời, nghiêng đầu há miệng, "A..."

"Ngoan."

Yeonjun ấn vạt áo vào giữa hai hàm răng cậu, cuối cùng cũng triệt để thấy được toàn bộ xuân sắc phía dưới.

Anh thấy được làn da trắng nhuốm màu hồng nhạt lấm tấm mồ hôi, thấy được dương vật khả ái dưới tần suất đâm rút dày đặc của anh mà bị ép ra mấy giọt dịch nhầy, dính ướt cả chút lông thưa thớt phía dưới, thấy được cái eo nhỏ nhắn gầy tới mức nhìn được cả xương, thấy hõm rốn tròn nhỏ dễ thương, thấy hai núm ti hồng hồng bị anh nghịch thành đỏ ửng lấp ló dưới chiếc áo màu đen, nửa kín nửa hở, còn gợi cảm hơn cả không mặc gì.

Yeonjun lúc tự mình tưởng tượng để giải quyết vẫn luôn thắc mắc, không biết eo cậu nhỏ thế, nếu bị anh đâm mạnh vào bên trong liệu có hằn cả hình dáng dương vật anh lên bụng Beomgyu không?

Hôm nay Yeonjun xin phép tự giải đáp thắc mắc cho bản thân.

Có.

Cảnh tượng quá nóng mắt, anh không cẩn thận suýt thì bắn.

Nhưng bắn tức là anh yếu hơn Beomgyu à? Không được không được. Yeonjun hít sâu một hơi, kiềm chế lại cơn hứng, ghé miệng ngậm đầu vú cậu vào miệng mút.

"Ngực em còn nhỏ hơn cả ngực anh."

"?" Beomgyu trừng mắt, véo mạnh ngực anh một cái.

To hơn thật, tức thế không biết.

"Ưm ưm ngưm ngưm ngưm?" Chê thì đừng có bú.

Yeonjun bị vẻ mặt hờn dỗi của cậu chọc cười, cưng chiều ôm kề sát eo cậu thêm, "Đáng yêu."

Beomgyu cắn áo, cằm nhấc cao thêm một chút. Hai núm ti hiện ra càng rõ ràng, Yeonjun mút lấy một bên đậu nhỏ, một tay không để bên còn lại chịu cô đơn. Anh nhe răng, khẽ nhay nhay nó trong miệng.

Dai dai, mềm mềm, ngọt ngọt lại có chút mặn mặn của mồ hôi.

"Uwhg!... on un...!"

"Ừm?"

Kích thích làm toàn thân Beomgyu râm ran như có kim chích, giật nảy lên theo nhịp độ cắn mút núm vú cậu của Yeonjun. Đầu lưỡi anh chọc vào khe nhỏ trên đầu ti xinh xắn, răng nanh đè lên quầng vú cậu nhai, ngẫu nhiên lại mút mạnh vào miệng, tạo thành tiếng chụt chụt như đang ti sữa.

Beomgyu bị ép tới bật khóc, bên dưới không nhịn được siết chặt lại.

Cứ thế, cứ thế bị anh bú phát bắn.

Cả người Beomgyu mềm mềm đổ xuống vai Yeonjun, miệng vẫn ngậm chặt vạt áo đã ướt nước miếng.

Yeonjun khúc khích cười, cuối cùng cũng tha cho hai đầu ti tội nghiệp, khẽ đặt Beomgyu nằm lên đệm cho cậu thở, miệng dưới vẫn giữ lấy đồ vật to lớn của anh.

Anh giúp Beomgyu cởi chiếc áo bị giày vò nửa ngày trời ra, tay lau lau nước mắt trên mắt cậu. Beomgyu ỉu xìu mềm mại cứ như bé búp bê khổng lồ để mặc anh phân phó, cơ thể trần trụi không một mảnh vải không có chỗ nào là chưa bị anh chạm qua.

Đáng yêu.

Đáng yêu.

Đáng yêu.

"Đừng hôn nữa..." Beomgyu đẩy mặt anh ra, "Môi em sắp rách luôn rồi..."

"Anh không thể để dấu hôn lên người em được."

Yeonjun chống hai tay ở hai bên mạn sườn Beomgyu, cúi thấp người, "Cho anh hôn thêm cái nữa, chỉ một cái nữa thôi?"

Beomgyu đặt tay trên môi mình, sợ rằng lát nữa đi làm môi cả hai sưng lên thì biết giải thích thế nào giờ? Cậu liếm môi mình một cái, duỗi ngón tay đặt lên ngực anh, vuốt dần xuống dưới, "Vậy... hôn lên chỗ không lộ ra cũng được mà?"

Thề có Chúa, sau khi cậu nói câu này xong, Beomgyu thấy mắt Yeonjun loé sáng.

Sau đó, cả người Beomgyu bị cắn thảm.

Ngực và bụng cậu in đầy dấu hôn, Yeonjun thật sự chẳng còn kiêng dè chút nào nữa.

Anh đan 10 ngón với Beomgyu thật chặt, vừa đặt lên thân thể cậu thật nhiều ấn ký của riêng mình, vừa dùng lực phát tiết sự thèm khát ấp ủ bao lâu nay vào sâu bên trong cậu.

"Beomgyu... ah, nói yêu anh được không?"

"Ư...?"

Yeonjun nhìn đã biết nhóc con này mụ mị hết đầu óc rồi, "Nói, yêu, anh."

"Ưm... yêu anh..." Beomgyu vẻ mặt không quá tỉnh táo ôm chặt cổ anh chu môi, miệng dính lên trán anh chụt chụt, "Thích Yeonjun lắm..."

"Thật là..." Yeonjun nhũn hết cả lòng, xoa xoa đầu cậu, "Nể tình em dễ thương nên anh tha cho đấy nhé."

Cũng coi như là nghe được câu mình muốn nghe rồi, Yeonjun an tâm nâng đùi Beomgyu lên, đâm mạnh vào mấy lượt, cuối cùng rút ra bắn toàn bộ lên bụng dưới của cậu.

Trông thấy người đối diện có dấu hiệu xị mặt, Yeonjun chỉ có thể ôm người dỗ, "Sắp đến giờ tập trung rồi, bắn vào trong khó dọn lắm."

"Ai muốn anh bắn vào trong?"

"Anh."

"..."

Yeonjun cười khanh khách lấy khăn giấy ra lau lau đống tàn tích trên mình Beomgyu, trước khi bê cậu vào phòng tắm tẩy rửa kỹ vẫn còn thời gian ôm hôn cậu thủ thỉ tâm tình thêm một lượt nữa.

"Beomgyu nhìn hyung lâu như thế, hyung lại đẹp trai như vậy nên Beomgyu động lòng rồi đúng không~?"

"Không biết."

"Không biết tức là có rồi." Yeonjun thơm chụt lên má cậu, "Hyung cũng thích em."

Beomgyu nhận lấy nụ hôn của anh, dụi đầu vào bờ vai trần trụi.

"Beomgyu nói thích anh nữa đi."

Cậu ôm lấy cánh tay Yeonjun, bàn tay mò xuống nắm lấy tay anh, cũng thơm nhẹ lên má anh.

"Em thích anh."

Về phần câu nói này có bao nhiêu phần trăm là thật, chỉ mình Beomgyu mới biết.

Chỉ hay rằng hôm ấy, có một bạn gấu cả ngày đi đứng khập khiễng, ngay cả ngồi cũng đau nhức toàn thân.

Thật may, trong nhóm lại có một Yeonjun hyung vô cùng dịu dàng tinh tế, luôn sẵn sàng thời thời khắc khắc ở bên cạnh cậu ôm bế đỡ dìu.

End. (20.9.2025)

(End thật)

Clean ver 3k5 từ, có sếch vào cái lên hẳn 8k6 =)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro