Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Buổi họp báo ra mắt MV kéo dài tới tận khuya. Trước lúc tạm biệt, một đồng nghiệp gọi ST ra một góc, khẽ thì thầm.

"Dạo này em có người yêu à? Đầu óc trên mây lắm nhé."

Hình bóng ai đó lại hiện lên trước mắt. ST đỏ mặt. Người yêu thì chưa, nhưng đầu óc trên mây vì người ấy là thật.

Từ ngày gặp mặt, việc cả hai hẹn ăn tối ở nhà nhau dần trở thành thói quen. Cả xưng hô cũng gần gũi hơn. Dù biết không nên, nhưng ST vẫn chọn nghe theo cảm xúc của mình. Vì khi thần Cupid nhắm mắt bắn tên, thứ ngài chọn là nhịp đập con tim chứ không phải giới tính.

ST cúi đầu cảm ơn lần cuối với những vị khách tham gia họp báo, xoay người đi về phía gara. Tối nay, cậu muốn gặp Neko.

.

Hơn 22h. Vẫn chưa quá muộn. ST hồi hộp ấn chuông rồi ngoan ngoãn đứng đợi. Thời gian trôi qua trong yên lặng. ST lo lắng ấn chuông thêm lần nữa, sự bất an dần dâng lên. Cậu nhíu mày nhìn điện thoại.

"Hm?"

Cửa bật mở. Mùi rượu ập thẳng vào mặt ST khiến cậu phải lùi lại. Gò má Neko đỏ bừng, dường như không được tỉnh táo. Anh dựa vào tường, siết chặt tay nắm cửa, chỉ phát ra một âm thanh nhỏ tỏ vẻ nghi vấn. ST vội vàng bước vào đỡ lấy anh.

"Neko, sao thế? Anh say à?"

Phòng không bật đèn. Chỉ có vài tia sáng mờ ảo từ khung cửa sổ cắt ngang khung cảnh tối tăm. Cửa đóng lại sau lưng. ST đưa tay ôm Neko, nhẹ nhàng bế anh tới sofa. Neko cũng ngoan ngoãn đến kì lạ, chỉ im lặng quấn chân quanh eo ST, hai tay ôm cổ cậu. Ngồi trên ghế, nhìn chai vang đỏ đã vơi nửa trên bàn, cảm giác đau lòng bóp nghẹt ST.

"Neko, tại sao uống nhiều thế?"

Im lặng. Neko chỉ quấn chặt lấy ST hơn, dụi gương mặt nóng bừng vào cổ cậu. Anh cứ như vậy lâu tới nỗi ST tự hỏi anh đã ngủ rồi hay sao, thì Neko khẽ nói.

"Anti."

"Ừ?"

"Anti nói xấu anh."

Neko rũ mi.

"Không ai nghĩ anh sẽ để tâm anti. Vì lúc nào anh cũng nói lại được, lúc nào anh cũng mạnh mẽ. Không phải thế..."

Anh nhẹ thở ra một hơi.

"Ai cũng sẽ buồn khi công sức và nỗ lực của mình bị phủ nhận."

ST yên lặng vuốt lưng Neko. Anh bỗng bật cười.

"Cảm ơn em."

Ánh mắt ST dịu lại.

"Không cần cảm ơn anh đâu, bé Neko. Là điều đương nhiên em phải làm mà."

Cậu mỉm cười.

"Vì em yêu anh."

Lời tỏ tình thốt ra trong vô thức. Neko mở to mắt. Việc buột miệng của ST dường như đưa cả hai trở ngày đầu quen biết, khi cậu cũng lỡ lời với anh. ST vội vã giải thích.

"Không phải, em... À có, ý em là, em không định trêu đùa anh hay gì đâu, Neko. Em nói thật. Em yêu anh, vì-"

"Uống không?"

Neko cắt ngang. Chẳng đợi ST trả lời, anh quấn chân quanh eo cậu chặt hơn nữa, ngả người cầm lấy chai rượu trên bàn, ngửa cổ uống một ngụm lớn. Chất lỏng đỏ thẫm tràn qua khóe miệng.

.

Men say khiến ST choáng váng. Hai lồng ngực áp sát. ST luồn tay vào lớp áo mỏng của anh. Neko tựa như không biết phải làm sao, sau khi áp môi thì chỉ hé miệng giao toàn quyền chủ động cho cậu. Cổ họng càng lúc càng khô nóng. ST nghiêng đầu hôn sâu hơn, trong khi tay kia trượt xuống hông anh.

Từng lớp quần áo trên người Neko rơi xuống đất. Dưới ánh sáng mờ ảo, thứ duy nhất ST có thể nhìn rõ là màn sương che phủ đôi mắt anh, tựa như lúc nào cũng có thể tụ lại thành những giọt nước mắt rơi xuống. Chất lỏng tựa ngọc ruby chảy dọc cần cổ tao nhã của ST, nhuộm đỏ một mảng chiếc áo sơ mi trắng đắt tiền. Hạ thân cứng đến khó chịu. ST khẽ thở dốc một hơi, đè Neko xuống sofa.

"Cơ hội cuối của anh đấy, Neko. Có làm tiếp không?"

"Không có thai đâu." Neko lầm bầm.

ST mỉm cười, khẽ hôn lên yết hầu anh. Tình trạng của Neko chật vật vô cùng, trái ngược với thanh niên bên trên áo quần chỉn chu chỉ kéo mỗi khoá quần xuống. ST lục túi quần, mặt hơi đỏ lên. Ông anh lúc ở họp báo lúc nãy vừa cười kì dị vừa nhét vào túi cậu một tuýp gel nhỏ, còn cười nói có khả năng kích thích nhẹ. Cậu còn định về nhà thì ném đi, không ngờ giờ lại phải dùng đến.

ST chậm rãi dạo đầu. Neko run rẩy ôm cổ ST, vùi mặt vào hõm xương cậu, phát ra những âm thanh nức nở nhỏ vụn. Vừa lạ lùng, vừa sợ hãi, lại xen lẫn một chút khoái cảm. ST dừng lại ở ngón thứ ba, kiên nhẫn tìm kiếm điểm nhạy cảm của anh, dù cậu gần như muốn điên lên vì dục vọng. Từng nụ hôn nhẹ nhàng của cậu trải dài trên gương mặt và khuôn ngực anh.

"Ưm- ST, em đừng, chỗ đó..."

Hàng mi anh run lên. Âm thanh được tạo ra khi ST rút tay ra khiến Neko chỉ muốn trốn đi vì ngại ngùng. Tiếng cười khẽ của cậu hòa vào tiếng thở hổn hển của người dưới thân. ST nắm trọn cổ chân anh gác lên vai mình, nâng hông anh lên cao hơn, nhẹ nhàng tiến vào.

Neko chửi thề và cau mày khi cảm nhận được cơn đau từ phía dưới. Những ngón tay thon dài trêu đùa đầu ngực anh trong khi đầu lưỡi ướt át liếm trên cổ anh.

"Thả lỏng ra đi, anh chặt quá. Em hỏng mất thì sao?"

Miệng thì nói thế, nhưng ST vẫn mạnh bạo thúc hông về phía trước. Cơ bắp toàn thân Neko căng cứng trước cảm giác nửa khoái cảm vừa đau đớn nhấn chìm anh, cuối cùng chỉ còn lại khao khát được lấp đầy. Mẹ nó, chắc chắn thứ ST vừa dùng trên người anh không phải thứ tốt đẹp gì. Neko ngửa cổ, nước mắt sinh lý trào ra. Yết hầu anh cuộn lên vài lần. Mái tóc đen ẩm ướt dính sát vào trán anh.

Tóc ST rũ xuống, đôi mắt ánh lên sự nguy hiểm trong bóng tối, tựa như ánh mắt kẻ săn mồi nhìn bữa ăn của nó. ST cắn lấy môi dưới của anh, hôn đến không thể kiềm chế. Cậu áp sát lần nữa và bắt đầu chuyển động nhẹ hơn. Sự chơi vơi và cảm giác kì lạ, nhưng nhiều nhất vẫn là khoái cảm làm đầu óc Neko trống rỗng. Anh ôm lưng ST, vô tình tạo ra vài vết cào trong khi những âm thanh nức nở trầm khàn liên tục phát ra. Gel bôi trơn cùng dịch thủy trào ra theo từng cử động của thân thể.

ST cứ sao nhãng anh bằng những nụ hôn sâu và những cử động tay của cậu dọc cơ thể anh. Cậu dựa theo ký ức khi nãy về thân thể Neko, một lần nữa tìm ra điểm gồ lên trong cơ thể anh. Cú thúc sâu đột ngột làm Neko bật ra một âm thanh khiến anh phải vội vã che miêng lại. Mắt anh mở to. ST kéo tay anh xuống, in lên ngực anh từng vết hickey đậm trong khi liên tục thúc mạnh vào điểm đó.

"Neko, gọi anh đi."

ST mỉm cười xấu xa. Gân cổ Neko nổi lên. Lúc này anh thở còn khó. Chỉ có những âm thanh vô nghĩa và gợi dục thoát ra từ miệng Neko. Trước mắt anh trắng xóa. Hơi thở dần trở nên lộn xộn. ST gầm nhẹ một tiếng khi Neko ôm siết lấy vai cậu. Cả hai cùng bật rên lên một tiếng trước khi họ cùng lên đỉnh, và ST lấp đầy cơ thể Neko.

Căn phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc và tiếng tim đập liên tục. ST đè hẳn lên người Neko. Cơn đau và cảm giác cực khoái vẫn chạy dọc cột sống khi anh khẽ cử động chân. Chất lỏng trắng đục chảy dọc xuống bắp đùi. Suy nghĩ cuối cùng hiện lên trong đầu trước khi anh thiếp đi là...

Mai phải thay cái sofa khác rồi.

.

.

.

Cho bạn nào không hình dung được thì ST bế Neko kiểu này nha :33 Tui vẽ nhanh cho có thui chứ lâu không cầm bút vẽ nên ngượng quá tr.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro