Chương 1
Chân dung trong sách hiện lên sống động như thật, kiểu tóc phỏng theo hình dáng lôi điện, trong tay cầm Thiên Vũ Vũ Trảm từng tru diệt vô số ác thần, chiến đấu với Tà thần thọ mệnh sánh ngang thiên địa trên Cao Thiên Nguyên, khi sức mạnh của hai bên đụng độ, trời đất cũng phải rung chuyển.
"Cuối cùng thần minh đại nhân anh dũng, can đảm của chúng ta lựa chọn tự kết liễu bản thân, quay trở lại một ngàn năm trước, lôi thương lóe lên, cùng Xà Thần tàn ác đồng quy vu tận."
Ông lão chậm rãi gập cuốn sách lại, trong mắt còn ánh lên lệ quang.
"Ngài Susanoo thật ngầu!" Cô gái nhỏ ngồi bên cạnh ông lão mỉm cười, đôi mắt đẹp cong cong hình trăng lưỡi liềm, dường như vì nhỏ tuổi nên đối với mấy loại chuyện ma thần này không sinh ra cảm xúc nào khác.
"Niếp Niếp thích ngài Susanoo, sau này lớn lên có thể gả cho ngài ấy thì tốt biết bao~"
Ha ha ha, ông lão vuốt ve chòm râu đã bạc, có lẽ bị cảm động trước sự lãng mạn lại ngây thơ của cô bé.
"Ta nghĩ vị thần minh kia nếu còn sống, nhất định sẽ đáp lại nguyện vọng của cháu..."
.
.
Susanoo bị một tiếng động lớn dọa cho tỉnh táo lại, thần minh đại nhân của ngày xưa giống như bị cố định một chỗ, cánh tay còn duy trì tư thế cố gắng chạm tới độ cao của chén trà.
Mái tóc vàng rực cũng không còn thần lực dồi dào như xưa, hiện giờ cho dù có vài sợi tóc lòa xòa trước mặt cũng khó có thể giải quyết được.
Thần minh rủ mi, đôi mắt của Thần vốn có lôi điện lưu chuyển, lúc này không có tiêu cự, giống như viên lưu ly xinh đẹp, chỉ có tác dụng trang trí mà thôi.
Susanoo khẽ thở dài, cúi người xuống muốn nhặt mảnh vỡ của chén trà.
Trong trận chiến cuối cùng đó, thần tướng đại nhân có ý đồ cùng Xà Thần đồng quy vu tận, nhưng lần thứ hai nặng nhọc mở mắt ra, lại là cảnh tượng ác ma tung hoành nơi khe hẹp, chúng ác thần đứng một bên lộ ra tiếng cười dữ tợn, chờ đợi khoảnh khắc thần minh tỉnh lại trong tuyệt vọng.
Tại sao... Tứ chi bị giam cầm, Susanoo tập trung thần lực, phát hiện thần cách của chính mình bị Thiên Vũ Vũ Trảm trói buộc, hiện tại ngay cả việc nhìn rõ sự vật xung quanh đối với anh cũng rất khó khăn.
Ác thần vẫn tiếp tục cười nhạo, âm thanh vặn vẹo lúc cao lúc thấp, liên tục quấy nhiễu tâm trí của thần tướng.
"Câm miệng"
Susanoo cúi đầu giận dữ gầm lên, chúng ác thần như bị đe dọa, thanh âm vốn tràn ngập khe hẹp đột nhiên im bặt.
Cũng không phải do thần minh, Susanoo liên tục chớp chớp đôi mắt còn tạm dùng được, mà là kẻ thù truyền kiếp của anh —- Yamata no Orochi.
"Hi vọng ngươi vẫn khỏe, Susanoo."
Thanh âm vọng lại xa gần, mang theo đặc trưng lạnh lẽo trời sinh của loài rắn, tại khe hẹp chật chội này lại đem tới cảm giác cực kì rung động.
Một bàn tay thình lình bóp chặt cằm thần minh, từ từ nâng lên.
"Còn thấy rõ ta sao? Chiến thần đại nhân."
Trước mặt có một vệt máu mơ hồ, đôi mắt không còn tia ánh sáng cứ như vậy bại lộ trước mắt chúng ác thần.
Susanoo muốn hất tay Xà Thần ra, nhưng nhận ra sức lực của đối phương quá lớn, không cho anh một cơ hội nào để phản kháng.
Thần minh cắn răng cười lạnh nói: "Ta thua rồi, Xà Thần."
"Giết ta đi, nhân lúc thần lực của ta chưa trở lại."
"Hửm?" Tà Thần miễn cưỡng phát ra một âm tiết, một tay nâng đầu buông ra, búng tay một cái.
Ở nơi Susanoo không nhìn thấy, đám tiểu ác thần trong khe hẹp chợt hồn phi phách tán, trong không khí tràn ngập mùi tà nghiệt không thể che giấu.
"Vì sao muốn giết ngươi, hử~ Susanoo."
Âm điệu cố ý bị kéo dài, phát âm cũng rõ ràng, như thể đặt tên của thần minh trong miệng mà vuốt ve.
"Bộ dạng của ngươi bây giờ tới tiểu quỷ trong Địa ngục cũng không bằng, dựa vào đâu muốn Xà thần tôn quý phải phí sức vì ngươi đây?"
Bạch xà không biết từ lúc nào quấn lấy phần eo cùng cổ tay lộ ra sau lớp quần áo rách nát của thần minh, vảy rắn lạnh buốt khiến Susanoo khó chịu.
"Vậy ngươi muốn gì?" Susanoo hỏi ngược lại.
Xà Thần không trả lời, mà dùng hành động rõ ràng biểu hiện tư thái hưởng thụ của kẻ chiến thắng.
Orochi vươn đầu lưỡi chẻ liếm nhẹ khóe miệng còn dính máu của thần minh, khiến chiến thần nhất thời sững sờ, hậu tri hậu giác mới phát hiện ý tứ muốn khinh nhờn thần minh của Orochi.
Anh chưa kịp nổi giận thì một luồng nhiệt nóng rực bùng lên trong cơ thể, như thiêu như đốt. Ở nơi Susanoo không nhìn thấy, xà quỷ dâm dục nhẹ nhàng tiêm chất kích dục mạnh nhất lên cổ và cổ tay của anh.
Tiếng thở dốc nhẹ làm Xà thần vui vẻ.
"Ta nghe nói Tam Quý Tử là Cổ Thần, vì vậy cơ thể của họ có bí ẩn mà các vị thần khác không biết. Ta rất tò mò - liệu thần tướng đại nhân có giống anh trai ngươi, là quái vật dị dạng?"
"Im miệng! Anh trai của ta là người ngươi có thể khinh nhờn sao...a!"
Dương vật phía dưới đột ngột được bao lấy, khiêu khích mà vuốt ve lên xuống, dần dần có xu hướng ngẩng đầu.
"Khinh nhờn? Ngài Susanoo hiện tại đang bị khinh nhờn bởi thứ xấu xa như ta, cảm giác rất thích, phải không?"
Susanoo cúi đầu, cắn chặt răng không phát ra âm thanh khiến Xà Thần vui vẻ. Trên mặt dần xuất hiện vệt đỏ bất thường, nguyên nhân do nọc rắn gây ra, lại thêm xúc cảm lạnh lẽo từ thân nhiệt của Xà thần, ngay cả vị thần minh ít ham muốn cũng bị dục vọng ảnh hưởng, dương vật được "chăm sóc" phun ra tinh dịch.
Tay còn lại vòng qua dương vật đã bắn tinh mò về phía sau. Sau khi sờ soạng, bàn tay đã ướt sũng.
Đôi mắt hẹp của Xà thần nheo lại, như thể cuối cùng hắn đã tìm thấy gì đó. Thật thú vị, hắn cắn xương quai xanh của thần minh, nói: "Thần tướng đại nhân, cơ quan sinh sản trong người ngươi đã ướt rồi~"
Susanoo đỏ mặt, lắng nghe âm thanh để xác định vị trí của kẻ kia, mắng hắn ta bằng từ ngữ khó nghe nhất mà anh biết: "Ngươi là tên khốn kiếp, Orochi."
"Được~"
Xà thần nhỏ giọng đáp lại, nghe qua có vẻ dịu dàng không gì sánh được. Nhưng trong tích tắc, hắn bóp chặt cổ thần minh tóc vàng, xiềng xích trói buộc tứ chi đột nhiên biến mất, vị thần bị đập mạnh xuống đất, chảy máu. Lưng của anh va chạm với mặt đất nhấp nhô khiến Susanoo đau tới mức rên rỉ.
"Ta không chỉ là tên khốn, Susanoo."
Xà Thần tách hai chân thần minh ra, nương theo động tác, bộ phận sinh dục nhỏ nhắn của nữ giới xuất hiện trong tầm mắt của hắn, nơi đó có lông vàng nhạt lại sạch sẽ hiếm thấy, nhìn qua là biết chưa từng sử dụng qua.
Tình huống này, cho dù là thần minh không hiểu rõ thế tục cũng biết chuyện tiếp theo xảy ra là gì.
Susanoo cắn môi dưới, thần sắc lộ ra nét cô đơn.
"Đừng làm những việc khiến ngươi và ta đều ghê tởm, Orochi."
Xà Thần không nói lời nào, chỉ duỗi ngón tay nghịch ngợm âm vật căng phồng. Hiệu quả ngay sau đó, vị thần phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào.
"Ta không cảm thấy ghê tởm, thật tuyệt khi được chứng kiến thần minh phủ phục dưới thân ta. Nếu Amaterasu đại thần biết được em trai của ngài đang nằm dưới thân Tà Thần chống đối ngài ấy, sẽ cảm thấy thế nào nhỉ? Susanoo đại nhân."
Vừa nói những lời khiến Susanoo tức giận, Xà thần vừa dùng ngón tay đâm vào âm hộ chặt chẽ như của nữ giới. Hơi ấm trong vách thịt ôm chặt lấy dị vật ngàn năm không gặp, nhất thời không phân biệt được cảnh tượng này là cưỡng gian hay ngươi tình ta nguyện nữa. Hai ngón tay phỏng theo dạng cây kéo mở rộng từ ngoài vào trong ép dâm thủy chảy ra.
Vì bị mù nên các giác quan khác của Susanoo được khuếch đại lên gấp nhiều lần. Anh vẫn cắn chặt môi dưới, hệt như muốn cắn tới khi môi mỏng bật máu.
"Tốt nhất ngươi cứ nằm yên lặng giả chết như thế, nhưng ta cũng không ngại khi tín đồ của ngươi được chiêm ngưỡng cảnh này đâu."
Orochi véo mặt thần minh, buộc miệng của anh hé mở, nụ hôn thô bạo không chứa một chút dục vọng nào. Đầu lưỡi trườn vào trong miệng, liếm láp từng tấc trong khoang miệng, tham lam quét sạch chút hơi thở sót lại.
Tuy nhiên mùi gỉ sắt bỗng lan tràn trên đầu lưỡi và miệng hắn, Xà thần tức giận, đôi mày thanh tú nhíu lại. Orochi rút lại chiếc lưỡi còn dính máu khỏi cái miệng dám cắn người kia.
Bốp—-
Đồng tử của loài rắn dựng thẳng, Đôi mắt tím tựa ngọc bích quý hiếm như đang nổi lên từng đợt sóng.
"Izanagi sao lại nuôi ra được con chó giữ nhà như ngươi nỏ mạnh hết đà còn dám cắn người."
Susanoo ngẩng đầu, má trái đau rát nhưng khóe miệng lại nhếch lên. Anh bật cười nói: "Ha ha ha, ngươi có thể thử chó giữ nhà là ta không chỉ biết cắn người."
"Tốt lắm —- thần minh mạnh miệng."
Orochi triệu hồi Xà Ma trói chặt thân thể của thần minh, bạch xà mang theo tà khí vặn vẹo, di chuyển dọc lên theo mắt cá chân của Susanoo. Đầu rắn quấn quanh gốc đùi tạo thành những vệt đỏ, đuôi rắn lại có mục tiêu rõ ràng, cứ thế đâm thẳng vào âm hộ, chui vào miệng huyệt còn nhạt màu, mở rộng lỗ huyệt, lộ ra thịt huyệt bên trong.
"Susanoo, ngươi nhìn xem, cảnh tượng này như thể thần minh đang thành tâm mời ta tiến vào nơi tư mật vậy."
"Nếu ngươi dám..."
Một cơn đau nhói ập đến bất ngờ, Xà Thần áp một trong hai dương vật chống đỡ ở miệng huyệt, từ từ đút vào.
"Sao lại không dám?"
A —- Đau quá, lần đầu trải nghiệm làm chuyện này khiến sắc mặt của Susanoo tái nhợt. Xà thần gần như tiến vào hoàn toàn, không chừa một khe hở nào.
Orochi vươn tay vuốt tóc trên trán thần minh, lộ ra khuôn mắt ngắm bao lần cũng không thấy chán, thật tiếc, đôi mắt vàng mở to không có tiêu cự, biểu lộ nỗi thống khổ của chủ nhân.
"Trông ngươi có vẻ không thoải mái, Susanoo."
Xà Thần như vừa nghĩ ra điều gì đó, ngưng tụ tà lực tạo ra một xà văn in trên bụng dưới của Susanoo, đường vân màu tím đen giống như một con rắn thật đang cuộn tròn.
"Sung sướng cùng ta nào, thần minh đại nhân." Dứt lời, xà văn lập tức phát ra ánh sáng âm u.
"A...Đây là cái gì"
Susanoo cong người, bụng dưới bắt đầu nóng lên, tuy anh không thấy rõ, nhưng thứ này so với nọc rắn còn mạnh hơn.
Orochi hiển nhiên rất hài lòng khi thấy người dưới thân thở dốc, hắn cúi người liếm núm vú dựng đứng trước ngực thần minh, hạ thể phía dưới cũng không nhàn rỗi, bắt đầu đâm rút nghiền ép lỗ huyệt.
"Không... ... ... ... Đừng... ... ... ... Dừng lại ngay, Xà Thần."
Hừ hừ, Orochi từ hơi thở phát ra tiếng rên rỉ đầy khoái cảm. Susanoo phản kháng kịch liệt, nhưng hắn rất thích.
Không thể không thừa nhận, hoa huyệt non nớt này có thể hút sạch tinh dịch của nam nhân.
Xà Thần: "Chiến thần đại nhân, âm hộ nhỏ của ngài còn lợi hại hơn so với phụ nữ, vừa chặt vừa nóng."
"Ngươi có thể cảm nhận được bản thân ngươi đang hút chặt lấy cự vật của ta không? Chó cái Cao Thiên Nguyên."
Dương vật hung hăng đâm mạnh vào nữ huyệt, hệt như muốn nhét luôn tinh hoàn vào. Sau đó nhanh chóng rút ra, nhìn chậm có thể thấy được thịt huyệt bị dương vật kéo ra.
"Thực sự muốn để ngươi thấy dáng vẻ của ngươi hiện tại đẹp tới mức nào."
Xà Thần cụp mắt nhẹ nhàng hôn lên đôi môi mỏng của thần minh. Nửa thương hại, nửa ác độc.
Khi dương vật đẩy vào tử cung, khoái cảm dần tăng, thần minh hét lên một tiếng cuồng loạn.
"Sâu quá...khụ...lấy nó ra huhu." Susanoo điên cuồng la hét, anh không hề nhận ra bản thân bị đụ tới mức khóc nức nở.
Tử cung mềm mại giống như đại dương nuôi dưỡng vạn vật, thần minh cũng thuộc về đại dương, được chú định là túi thai nghén, bảo hộ sinh linh.
Tay Xà Thần vuốt ve xà văn, đồng thời cảm nhận được bụng hơi phồng lên vì bị hắn cắm sâu vào tử cung.
Hắn nhếch môi như đang nói với chính mình, cũng như đang nói với thần minh.
"Nếu đứa con của thần minh và tà thần được sinh ra từ đây... thật thú vị biết bao —-- Susanoo."
Dâm văn sáng lên, sóng nhiệt không ngừng rót vào. Dâm thủy từ tràng đạo chảy ra hòa lẫn với máu bẩn trên mặt đất, trông thật buồn cười làm sao....
Orochi xích tới gần bên miệng Susanoo, nghe tiếng rên rỉ của anh, khi rõ ràng khi mơ hồ.
"Ta đụ ngươi sướng lắm à?"
Xà Thần siết cổ anh, như thể đang tra khảo tù nhân.
Susanoo không trả lời, vì anh sắp đạt cực khoái, cự vật thô to trực tiếp chọc vào thành tử cung, thần minh thoải mái tới mức thè chiếc lưỡi nhỏ, liền bị Xà Thần tóc bạc như thể chờ đợi đã lâu ngậm lấy, dây dưa thật sâu.
"A—--"
Bụng dưới của Susanoo kịch liệt run rẩy, ngay lập tức một dòng thủy dịch từ tử cung xối thẳng lên quy đầu, hoa huyệt thít chặt kích thích Xà Thần xuất tinh trong tử cung.
Cái bụng gầy gò lập tức chứa đầy nùng tinh của Xà Thần, hơi phồng lên, giống như phụ nữ đang mang thai.
"Cảm ơn đã chiêu đãi."
Xà Thần hôn Thần Chiến Tranh đã ngất xỉu rồi bế lên, hoa huyệt không còn dương vật không giữ được tinh dịch. Mỗi bước đi đều khiến bạch trọc chảy xuống.
Trong cung điện tại khe hẹp, Susanoo yên lặng nằm trên giường, chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.
Orochi chọc ghẹo gõ nhẹ lên chóp mũi tinh xảo của thần minh, sau đó nghiêng người ngửi mùi hương dễ chịu của hoa anh đào.
"Tà thần đại nhân—--"
Âm thanh báo cáo đột ngột vang lên suýt chút nữa khiến Tà Thần động sát ý.
Dưới sự run rẩy của ác linh, Orochi miễn cưỡng tách ra, lại liếc xéo ác quỷ một cái.
"Ama......Amaterasu đại thần đã biết.............." Ác linh còn chưa nói hết, hết thảy đã thanh tịnh trở lại.
Xà thần tiếp tục nhìn thần minh đang say ngủ, lòng bàn tay phủ kín đôi mắt vàng đang nhắm nghiền. Tà khí lây nhiễm đôi mắt của Susanoo, dần dần nhuốm màu vốn thuộc về Tà Thần.
"Thú vị, thật sự rất thú vị."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro