1.
Sung Hanbin đang trong tình trạng bán khỏa thân trong phòng thay đồ của Mcountdown thì điện thoại cậu bắt đầu rung lên vì có cuộc gọi đến. Bình thường cậu sẽ không nhấc máy cho đến khi mặc quần áo xong xuôi, nhưng khi liếc thấy tên người gọi đến là Zhang Hao, Sung Hanbin ngay lập tức dừng việc cố gắng kéo chiếc quần vướng víu, để nó trượt tự do xuống đầu gối trong khi tay nhanh chóng túm lấy chiếc điện thoại đang rung ầm ĩ.
"Hanbinie." Giọng Zhang Hao vọng qua loa điện thoại, và như mọi khi, chỉ cần nghe thấy giọng nói của người ấy thôi cũng đủ khiến nụ cười tươi tắn xinh đẹp nở rộ trên gương mặt Sung Hanbin. "Em có đang bận không?"
"Không, không hẳn đâu, hyung. Em vừa hoàn thành việc ghi hình sân khấu đặc biệt, giờ sẽ thay đồ và quay lại để tiếp tục ghi hình phần tiếp theo."
"Em thay đồ rồi à?" Zhang Hao có vẻ thất vọng. "Tôi đã nghĩ sẽ có thể đòi em một tấm ảnh selfie trong trang phục diễn. Các fan nói rằng hôm nay trông em vô cùng xinh đẹp, với kính áp tròng, đồ diễn thuần trắng bó sát cùng với dây nịt lấp lánh."
Sung Hanbin cười vui vẻ. "Anh lại lướt twitter đấy à?"
"Hmm, tôi sẽ không cần phải làm vậy nếu bạn trai nhỏ của tôi gửi cho tôi một tấm ảnh selfie, nhưng có vẻ như em ấy đã thay đổi rồi, em ấy hết thương tôi rồi." Zhang Hao kéo dài âm cuối một cách cường điệu như đang làm nũng, và Sung Hanbin hoàn toàn có thể tưởng tượng được dáng vẻ bĩu môi giận dỗi của người yêu mình bây giờ.
"Em mới chỉ cởi được một nửa thôi, áo vẫn chưa kịp cởi." Sung Hanbin thú nhận.
"Ồ, xem bạn trai nhỏ nhà tôi nghịch ngợm chưa kìa, em nói chuyện điện thoại với tôi trong khi chỉ mặc mỗi quần lót thôi sao?"
"Hao hyung." Sung Hanbin gọi hắn với giọng đầy bối rối, giọng nói mang theo nhiều phần nghẹn ngào hơn dự kiến, nhưng cậu gần như không thể kiểm soát nổi bản thân. Đó chính là sức mạnh đặc biệt của Zhang Hao, đứng trước hắn, cậu gần như hoàn toàn đánh mất quyền kiểm soát thân thể và tâm trí mình. Và rõ ràng Zhang Hao cũng gặp phải tình trạng tương tự khi Sung Hanbin nghe thấy từng tiếng hít vào thật mạnh truyền qua loa, phả trực tiếp vào vành tai nóng bừng của cậu.
"Anh đang ở đâu vậy?" Sung Hanbin hỏi, cậu muốn biết Zhang Hao đang ở đâu ngay bây giờ.
"Tôi đang ở phòng tập. Đáng lẽ chúng tôi cũng đang phải ghi hình, nhưng tôi đã trộm lẻn vào phòng tắm chỉ vì muốn nói chuyện với em."
"Háo hức muốn nhìn thấy em đến vậy sao?" Giọng nói Sung Hanbin không giấu nổi sự ngạc nhiên và thích thú. Cậu rất vui mỗi khi biết được rằng Zhang Hao cũng bị cậu thu hút, giống như cái cách mà cậu hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu với hắn, rằng không ai trong số họ có thể xa nhau quá lâu mà không bị nỗi nhớ dày vò.
"Em biết mà." Zhang Hao trả lời nhanh chóng, và một giây sau, Sung Hanbin lại thấy điện thoại trong tay mình rung lên lần nữa. Zhang Hao gửi yêu cầu gọi video.
Sung Hanbin ngay lập tức chạm vào màn hình để nhận cuộc gọi. Gương mặt rạng rỡ của Zhang Hao xuất hiện trên màn hình, hắn trông vẫn thật bảnh bao dù dưới chất lượng tệ hại của chiếc camera iPhone 5 mà họ chỉ sử dụng cho những mục đích kín đáo như thế này.
"Cho tôi xem em đang mặc gì đi." Zhang Hao nói như ra lệnh, cảm xúc nôn nóng gấp gáp muốn trông thấy dáng vẻ xinh đẹp của người tình như tràn ra trong từng hơi thở.
Sung Hanbin nghiêng điện thoại xuống, ngại ngùng khoe trọn chiếc áo len trắng ôm sát phần cơ ngực nở nang và những sợi dây xích lấp lánh quấn quanh vòng eo thon gầy. Cậu để camera dừng lại ngay sát chân mình, cho phép Zhang Hao nhìn trộm một mảng da thịt nõn nà ở đùi trong trước khi đưa điện thoại quay lại gương mặt mình lần nữa.
"Anh có thích không?" Sung Hanbin hỏi khẽ. Ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ ngọt ngào đầy cấm kị này, Zhang Hao vẫn luôn là người dẫn dắt, là người luôn dụ dỗ và lôi kéo một Sung Hanbin ngây thơ nhưng tò mò và háo hức muốn nếm thử tình dục bằng những hành động trêu đùa như thế này, cho đến khi bé cưng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ngoan ngoãn thuận theo hắn. Và giờ đây, ngay cả khi sắp bị hòa tan trong cảm giác rụt rè lạ lẫm, thì Sung Hanbin vẫn chỉ muốn khiến Zhang Hao vui vẻ, và dường như cậu đã thấy được vẻ hài lòng nhuộm lên nụ cười của bạn trai mình rồi.
"Em đang muốn trêu chọc tôi sao, Hanbinie-ah." Mắt phượng hẹp dài nheo lại, dù cách nhau một lớp màn hình nhưng Sung Hanbin vẫn không thể lờ đi sức nóng từ ánh nhìn của hắn. "Em bắt đầu trở nên hư hỏng như vậy từ khi nào thế hả, hmm?"
Sung Hanbin nghiêng đầu nhìn hắn đầy tinh nghịch. "Em học được nó từ người giỏi nhất đấy anh à." Cậu nói, trong khi di chuyển đến chiếc ghế sofa sẫm màu ở góc phòng thay đồ, cố định điện thoại trên tay vịn rồi vùi cả thân mình xuống đệm da êm ái.
"Chỉ cần là từ tôi chứ không phải ai khác thì không sao cả." Zhang Hao nói với cậu, lặp lại một lần nữa những gì hắn đã nói rất nhiều lần kể từ khi họ gặp nhau. Chỉ có thể là hắn.
Sung Hanbin yêu tính cách chiếm hữu này của Zhang Hao đến phát điên. Cậu yêu cái cách hắn giữ cậu như thể cậu chỉ là của hắn, chỉ có thể thuộc về riêng mình hắn, và hắn không bao giờ có ý định sẽ chia sẻ trân quý của mình với bất kỳ ai.
Và có lẽ Zhang Hao không hề biết, mirrorz, cậu cũng luôn ôm suy nghĩ chiếm hữu như vậy đối với hắn.
"À," Zhang Hao hỏi bằng chất giọng dấp dính. "Sân khấu hôm nay thế nào, em đã tận tưởng nó chứ?"
"Ừm." Sung Hanbin trả lời một cách ngập ngừng, không rõ Zhang Hao đang có suy tính gì.
"Thật không? Hanbinie của tôi có thấy vui vẻ và tận hưởng việc khoe mẽ thân thể mình trước cả trăm người không? Tôi cá là mọi người đã hét lên mỗi khi em thực hiện động tác đó trong phần điệp khúc."
Sung Hanbin nuốt nước bọt một cách khó khăn, cậu biết chính xác động tác mà Zhang Hao đề cập đến là gì, động tác mà Sung Hanbin sẽ ưỡn ngực trong đoạn điệp khúc ngay khi nhịp điệu chậm lại. Zhang Hao đã từng xem một buổi luyện tập của Sung Hanbin và đưa ra nhận xét về nó, mặc dù đó chỉ là một lời nhận xét hết sức trong sạch và khách quan rằng chuyển động cơ thể của Sung Hanbin gọn gàng và đẹp đẽ như thế nào. Nhưng rõ ràng, hiện tại, việc nhìn thấy Sung Hanbin trong bộ trang phục quyến rũ này đã khiến suy nghĩ của Zhang Hao rẽ sang một hướng khác, nhuốm màu sắc dục nhiều hơn.
Điều tồi tệ nhất là Zhang Hao đã đoán đúng. Khán giả thực sự đã reo hò ầm ĩ mỗi khi Sung Hanbin thực hiện động tác đó. Phần lý trí nhắc nhở cậu rằng đó chỉ là sự đánh giá và công nhận về kỹ năng vũ đạo của mình, nhưng một con người khác trong cậu lại khiến những lời nói của Zhang Hao cứ in sâu vào não cho đến khi cậu không thể suy nghĩ về bất cứ điều gì khác được nữa. Sung Hanbin như cảm nhận được khoái cảm nóng bỏng quen thuộc đang dâng lên từ nơi sâu nhất trong thân thể mình.
"Bé cưng xinh đẹp à, đang nghĩ gì vậy?" Zhang Hao kéo sự chú ý của Sung Hanbin về lại trên người mình. "Nhìn ánh mắt long lanh mơ màng của em kìa. Có phải em rất thích phô bày thân thể mình cho người khác xem trong khi tôi không ở đó phải không? Sự chú ý của một mình tôi không còn đủ để thỏa mãn em nữa sao?"
"Không phải vậy đâu, hyung." Câu trả lời vô thức bật ra khỏi đôi môi mà không cần trải qua sự xem xét của đại não. "Không muốn bất cứ ai khác nhìn em, ngoài anh. Em chỉ muốn anh thôi."
Zhang Hao phát ra một âm thanh nghe như tiếng rên rỉ trầm thấp. "Em không biết là tôi sẽ làm gì với em nếu tôi ở đó bây giờ đâu."
"Nói cho em biết đi." Sung Hanbin thì thầm với vẻ cầu xin. Cậu gập chân lại để ngồi quỳ trên ghế sofa, mặt da mềm mại như lõm xuống theo sức nặng tác động lên nó. Ở tư thế này, Zhang Hao có thể dễ dàng bắt trọn bờ ngực căng phồng và cả từng tiếng leng keng khi những sợi dây xích lấp lánh quấn quanh người cậu rung động.
"Chết tiệt." Zhang Hao buột miệng chửi thề, giọng trầm khàn như thể bị nén xuống tận nơi sâu nhất trong yết hầu. "Em giỏi quá rồi. Tôi không thể tin được là giờ mình đang trốn trong nhà vệ sinh ở công ty chỉ để phonesex với em."
"Làm ơn đi mà, Hao-ge." Sung Hanbin nỉ non, gần như là tuyệt vọng. Và lời cầu xin ấy, dù không phải là nỉ non trực tiếp bên tai, nhưng dường như vẫn khiến Zhang Hao hài lòng, vì ngay sau đó có thể dễ dàng thấy được nụ cười thoả mãn như nở rộ trên khuôn mặt đẹp đẽ của hắn.
"Sao lại đói khát thế này?" Zhang Hao cười khẽ bên tai Sung Hanbin. "Tôi chơi em chưa đủ sướng sao?"
"Đó đã là chuyện của hai ngày trước rồi." Sung Hanbin nhỏ giọng phản đối, trong giọng nói còn phảng phất chút bất mãn nho nhỏ, hoàn toàn phớt lờ sự thật rằng Zhang Hao đã khẩu giao cho cậu khi họ tắm cùng nhau vào ngày hôm qua. Zhang Hao không làm đến bước cuối cùng cũng vì lo lắng cho tình trạng cơ thể của Sung Hanbin, hắn muốn cậu có thể hoàn thành sân khấu hôm nay một cách hoàn hảo nhất. Nhưng nhìn xem bé cưng của hắn đang giận dỗi vì chưa được thỏa mãn kìa.
"Hơn nữa, chính anh khiến em trở nên như thế này mà. Em đã không nghĩ đến... nghĩ đến chuyện này cho đến khi anh nhắc đến nó." Sung Hanbin buộc tội với giọng hờn dỗi.
"Có nói gì cũng không thể phủ nhận được việc em đang hứng tình đâu, Hanbinie-ah. Em hứng tình chỉ vì một vài câu khen ngợi bâng quơ của tôi sao?"
Giọng điệu tàn nhẫn của Zhang Hao, dù chỉ là từ loa điện thoại truyền vào tai, vẫn có thể khiến Sung Hanbin rùng mình vì kích thích. Mỗi một tấc da thịt trên cơ thể cậu đều đang kêu gào muốn được hắn vuốt ve âu yếm, nhưng Zhang Hao không có ở đây, bên cậu ngay lúc này. Thế nên cậu không thể mong muốn điều gì khác ngoài việc có thể tự chạm vào bản thân, nhưng cậu biết chắc chắn mình sẽ bị trừng phạt nếu như dám tự tiện theo đuổi khoái cảm tình dục mà không có sự cho phép của hắn.
"Gege, làm ơn, xin anh."
Đúng rồi bé cưng.
Có thể thấy được con ngươi Zhang Hao như tối đi sau khi nghe thấy xưng hô ngọt ngào ấy thoát ra khỏi miệng Sung Hanbin.
"Hôm nay là ngày may mắn của tôi sao, có thể nghe thấy em chủ động gọi tôi là gege dù tôi chưa yêu cầu. Vì hôm nay em rất ngoan, nên hãy nói với gege điều em muốn bây giờ đi, bé cưng à."
"Hãy dạy cho em biết em nên chạm vào mình như thế nào." Sung Hanbin thì thầm với âm lượng nhỏ nhất có thể. Giữa những câu chữ còn có thể nghe được cả tiếng thút thít mơ hồ, cảm tưởng như chỉ cần nói thêm một câu nữa thôi, cậu sẽ bị cảm giác rụt rè xấu hổ này nuốt chửng.
Tuy nhiên, chỉ nhìn cách cổ họng của Zhang Hao dao động, có thể biết được chắc chắn hắn đã nghe thấy lời cầu xin của bạn trai nhỏ rồi.
"Được rồi." Zhang Hao dễ dàng đồng ý.
"Ước gì có anh ở đây lúc này, hyung." Sung Hanbin thút thít. "Nếu anh ở đây, anh có thể làm gì với em cũng được. Anh sẽ chạm vào em như thế nào?"
Zhang Hao nheo mắt lại, từ từ dẫn dắt cậu đắm chìm vào tình dục. "Tôi sẽ bắt đầu bằng cách làm ướt ngón tay mình bằng một ít dầu bôi trơn trước."
Ở đây không có dầu bôi trơn. Sau một giây do dự, Sung Hanbin đưa hai ngón tay vào miệng. Không có dầu bôi trơn, cậu không thể nghĩ ra cách gì khác ngoài việc làm ướt ngón tay bằng chính nước bọt của mình. Nhưng khi nghe thấy tiếng Zhang Hao vội vã cởi quần ở đầu dây bên kia, cậu nghĩ mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.
Sung Hanbin chăm chú mút những ngón tay trong miệng mình, phủ lên chúng từng tầng nước bọt lấp lánh ướt át, trong khi cố gắng thôi miên bản thân rằng thứ đang ra vào trong miệng mình chính là những ngón tay thon dài đẹp đẽ của Zhang Hao.
Có vẻ như mọi thứ đang đi đúng hướng, đặc biệt là khi ánh mắt cậu bắt gặp ánh mắt Zhang Hao cũng đang nhìn mình một cách hứng thú. Sung Hanbin rút những ngón tay ra khỏi miệng khi cảm thấy chúng đã đủ ướt, tiếng da thịt ma sát với nước bọt phát ra âm thanh ướt át tục tĩu.
"Tiếp theo em phải làm như thế nào nữa?" Sung Hanbin hỏi giữa những tiếng thở hổn hển.
"Sau đó, tôi sẽ chạm vào bộ ngực nhỏ nhắn xinh đẹp mà hôm nay em đã hào phóng khoe với mọi người."
Lời buộc tội của Zhang Hao khiến Sung Hanbin kích thích đến rên rỉ. Cậu ngoan ngoãn luồn tay vào viền áo len trắng bó sát, dùng đầu ngón tay ướt nhẹp của mình xoa lên một bên núm vú đứng thẳng. Ngực cậu vẫn luôn rất nhạy cảm, nhưng hôm nay cơ thể cậu dường như được gắn thêm một sợi dây điện, khiến cho khoái cảm dễ dàng bị kích thích rồi chạy khắp cơ thể chỉ bằng một cái chạm nhẹ.
"Phô bày cơ thể xinh đẹp của em đi, bé cưng," Zhang Hao dụ dỗ. "Kéo áo lên."
Sung Hanbin dùng tay còn lại để kéo phần vải co dãn của chiếc áo len, nhưng khi cậu cố gắng kéo nó lên thật cao, dây nịt màu trắng quấn quanh cổ và vai cậu mới lên tiếng đánh dấu sự tồn tại lần đầu tiên trong tối nay.
Một tiếng thở dài thất vọng tràn ra khóe môi, Sung Hanbin buông áo xuống. Cậu kéo mạnh dây nịt vướng víu kia, cố gắng kéo nó qua đầu một cách thô bạo. Trong lúc giằng co, chiếc khóa phía trên dây nịt bung ra, Sung Hanbin dùng tay tự mình cạy nó ra, chỉ nghĩ thoáng qua về việc sau này cậu sẽ phải giải thích hành vi phá hoại đồ diễn của mình với stylist như thế nào trước khi ném nó sang bên cạnh một cách đầy dứt khoát.
Một tiếng rên rỉ truyền ra từ loa điện thoại ngay lập tức kéo cậu thoát khỏi mối bận tâm với chiếc dây nịt xấu số kia.
"Em thật nóng bỏng." Zhang Hao thẳng thắn bày tỏ, lời khen ngợi trần trụi này khiến hai má Sung Hanbin đỏ bừng lên vì xấu hổ, nó kích thích hơn bất cứ điều gì mà Zhang Hao đã nói trong tối nay.
"Anh đừng trêu em nữa." Sung Hanbin rên rỉ.
"Không hề. Tôi biết em đang khao khát tôi nhiều như thế nào mà. Và không gì có thể so sánh với dáng vẻ xinh đẹp của em lúc này đâu."
"Thật không?" Sung Hanbin hỏi lại một cách quyến rũ, lại một lần nữa kéo áo lên cao thêm để lộ hoàn toàn bờ ngực xinh đẹp nở nang. Cậu có thể thấy được dáng vẻ trông như một mớ hỗn độn của mình qua camera trước, làn da ửng hồng trên cơ ngực căng tròn nảy nở và hai đầu vú căng cứng vì tình dục kích thích. Hơn cả thế, hình dạng thân dưới của cậu cũng hiển hiện rõ ràng dưới lớp vải quần lót căng lên.
"Chết tiệt." Zhang Hao thở ra một hơi nặng nề. "Chạm vào bộ ngực xinh đẹp của em đi, Hanbin-ah."
Sung Hanbin lại làm ướt những ngón tay của mình một lần nữa, để Zhang Hao có thể thấy được là cậu đang ngoan ngoãn như thế nào rồi đưa tay xoa quanh quầng vú một cách rụt rè. Cảm giác được vuốt ve khiến cậu rùng mình vì sung sướng, hai mắt khép hờ đắm chìm trong khoái cảm do chính bàn tay mình mang lại. Cảm giác mát lạnh của nước bọt trên đầu ngón tay khiến cậu cảm thấy mình càng nhạy cảm hơn. Mặc dù mang đến nhiều kích thích to lớn, nhưng những cái chạm của cậu vẫn rất nhẹ nhàng và rụt rè. Giống như đang tập làm quen với việc tự chơi đùa bản thân, bàn tay chỉ dám vuốt nhẹ đầu vú thẳng đứng hoặc khẽ khàng xoa quanh quầng vú hồng hào.
"Em có thể vuốt ve chúng mạnh bạo hơn thế, Hanbin-ah." Zhang Hao dẫn dắt, kéo Sung Hanbin ra khỏi hố nông khoái cảm do chính mình tạo ra. "Em có thể làm được mà, và tôi biết chắc chắn em sẽ thích nó."
"Gege."
Sung Hanbin gọi hắn, tâm trí cậu giờ dính nhớp như hồ, đã vượt quá giới hạn để có thể suy nghĩ mạch lạc. Nhưng ánh mắt của Zhang Hao quá nóng bỏng kiên quyết, khiến cậu không thể làm gì khác ngoài việc phục tùng. Sung Hanbin vặn núm vú bên trái của mình một cách thô bạo, cảm giác đau đớn đột ngột khiến cậu không kìm được tiếng nức nở, nhưng chút đau đớn nhỏ nhoi ngay lập tức bị lấn át bởi khoái cảm mà sự đụng chạm thô bạo đó mang lại. Khoái cảm như dòng điện chạy thẳng lên đại não, làm tê liệt não bộ vốn đã không còn mấy tỉnh táo của cậu, rồi lại ngay lập tức truyền thẳng xuống thân dưới cứng rắn đến đau đớn bị ngó lơ nãy giờ.
Sung Hanbin nhanh chóng trở nên mất kiên nhẫn với việc chỉ có thể hưởng thụ khoái cảm bằng một tay. Cậu ngậm phần áo len cuộn lên vào miệng, nghiến chặt lớp vải giữa hai hàm răng và để sợi dây xích quàng qua vai, bàn tay vừa được rảnh rỗi nhanh chóng di chuyển xuống phần ngực phải vẫn chưa được hưởng chút âu yếm nào từ tối đến giờ. Hai tay ôm trọn hai bờ ngực căng đầy, núm vú đứng thẳng được kẹp chặt giữa kẽ tay rồi dùng sức xoa nắn đồng thời cả hai bên.
"Bé cưng giỏi lắm."
Zhang Hao khen ngợi một cách hào phóng. Nếu Sung Hanbin còn tỉnh táo để quan sát kĩ càng, cậu có thể dễ dàng nghe thấy âm thanh bẩn thỉu khi bàn tay của Zhang Hao di chuyển lên xuống dương vật của hắn, trong khi hai mắt dán chặt vào phần da thịt trắng nõn đang chuyển sang màu đỏ hồng quyến rũ vì bị cậu xoa nắn một cách thô bạo.
Sung Hanbin dùng sức nhéo núm vú của mình, nước bọt ướt át dính đầy lên da thịt nõn nà quanh quầng vú khiến ngực cậu như sáng lên lấp lánh dưới ánh đèn. Khi mở mắt ra lần nữa, Sung Hanbin thấy vừa xấu hổ vừa kích thích khi chứng kiến cả hai bên ngực của mình đỏ bừng và sưng tấy lên như thể vừa bị ai đó hành hạ một cách tàn bạo.
Chẳng mấy chốc, việc chỉ được vuốt ve ở ngực bắt đầu trở nên quá sức với cậu. Sung Hanbin có cảm giác đầu vú và phần da thịt mỏng manh ở ngực cậu bắt đầu sưng tấy lên và đau rát vì bị xoa nắn quá nhiều, và những cú chạm ấy dần không thể mang lại cảm giác nhẹ nhõm thực sự cho nơi yếu ớt nhất của cậu nữa. Nơi đó đang rỉ ra quá nhiều chất nhờn đến nỗi thấm ướt một mảng lớn trên quần lót của cậu, nhưng những kích thích mà cậu nhận được vẫn chưa thể đưa cậu đến một lần cao trào thực thụ.
Sung Hanbin để vạt áo tuột khỏi khóe môi, nước bọt không kịp nuốt tràn ra thấm ướt chiếc cằm xinh đẹp.
"Gege, em rất cần được âu yếm, làm ơn đi mà."
"Chẳng phải em đang tự chơi chính mình đấy sao." Zhang Hao chỉ ra, khoái cảm xâm lược như thấm đẫm trong từng hơi thở.
"Không, không đủ." Sự tuyệt vọng khi khoái cảm không được thỏa mãn khiến từng chữ cậu nói ra như dính cả vào với nhau. "E-em muốn nhiều hơn."
"Nói cho tôi nghe, em muốn được tôi chạm vào đâu?" Zhang Hao hỏi với giọng ra lệnh. Còn Sung Hanbin, sau khi nghe thấy câu hỏi của hắn, ngay lập tức siết chặt hai chân. Cảm giác xấu hổ như nuốt chửng cậu, nhưng rồi khát khao tình dục vẫn là thứ chiến thắng sau cùng và giành lấy quyền kiểm soát thân thể và tâm trí cậu.
"Làm ơn, chạm vào dương vật của em, anh ơi." Sung Hanbin gần như bật khóc nức nở giữa những tiếng cầu xin, hai tay bấu chặt lấy đùi trong run rẩy.
Zhang Hao buông một câu chửi thề bằng tiếng Trung mà Sung Hanbin không thể biết được ý nghĩa. "Tôi có nói là em có thể ngừng chơi đùa với núm vú của mình chưa?"
Giống như đứa trẻ làm sai bị người lớn trách phạt, đôi tay của Sung Hanbin ngay lập tức chuyển lên hai bầu ngực mình rồi xoa nắn hai đỉnh hồng cứng cáp một cách mạnh bạo như đang sám hối. Nước mắt sinh lý tràn ra khỏi khóe mi, nhuộm đẫm hàng mi dày và đôi mắt long lanh bằng những kích thích mãnh liệt khi khoái cảm và đau đớn đan xen.
"Anh sẽ cho phép chứ, anh ơi." Sung Hanbin rụt rè hỏi lại, cố gắng nhắc đến yêu cầu trước đó của mình.
"Tôi cũng không biết nữa, bé cưng à. Tôi nghĩ em có thể lên đỉnh chỉ bằng cách chơi đùa với bộ ngực nhỏ bé nhạy cảm của mình mà, phải không?"
Sung Hanbin vội vã lắc đầu phủ nhận, từng câu chữ thoát ra hoàn toàn là những tiếng nức nở nghẹn ngào, "Không, không, em không thể."
"Em có thể."
Lời từ chối của Zhang Hao giống như cọng rơm cuối cùng đè chết con lạc đà, khiến cậu sụp đổ hoàn toàn. Nước mắt tủi hờn thấm đẫm gương mặt xinh đẹp. Cậu hoàn toàn không biết liệu mình có thể làm được hay không, nhưng chỉ vì Zhang Hao muốn thế, nên cậu đã cố gắng rất nhiều. Cậu đã rất kiên nhẫn, cố gắng đè ham muốn của mình xuống và không chạm vào nơi ấy dù chỉ một lần. Cậu dồn hết tâm trí vào việc chà xát phần da thịt mềm mại non nớt trên ngực cho đến khi chúng đỏ ửng và sưng tấy lên, vì Sung Hanbin biết Zhang Hao thích nhìn thấy dáng vẻ này của cậu, dáng vẻ ngoan ngoãn thuận theo khi bị thuần phục hoàn toàn.
"Nào, Hanbinie, làm cho tôi xem đi." Zhang Hao thúc giục. Sung Hanbin lại kéo áo lên, nhưng lần này cậu đã cởi nó ra, cả dây xích và tất cả những phụ kiện vướng víu khác nữa, phô bày toàn bộ phần thân trên một cách trần trụi. Cậu dùng nhiều nước bọt hơn để ngón tay mình có thể lướt đi dễ dàng, tự chơi đùa với bản thân và cảm thấy như được cổ vũ khi nhìn thấy Zhang Hao ngửa đầu ra sau đầy thỏa mãn trước khi ánh mắt mãnh liệt của hắn quay lại khóa chặt lấy thân ảnh Sung Hanbin một lần nữa.
"Tôi sắp bắn rồi, bé cưng à," Zhang Hao thở dốc. "Em trông thật xinh đẹp khi phô bày tất cả vì tôi như thế này. Bé cưng thật ngoan."
Sung Hanbin rên rỉ, gục đầu xuống trước lời khen ngợi của Zhang Hao. Bất chấp sự phản đối của cậu trước đó, khoái cảm của chính cậu cũng đang dần tăng lên, thân dưới cứng rắn dù không được chạm vào nhưng vẫn giật khẽ theo từng chuyển động trên thân trên trần trụi.
Giữa lúc Sung Hanbin nghĩ mình đã sắp chạm được đến cảm giác xuất tinh, bỗng có người đến gõ cửa phòng thay đồ của cậu. "Hanbin-ssi, cậu đang ở trong đó à?"
Đó là người quản lý của họ. Trong khoảnh khắc đó, cả Zhang Hao và Sung Hanbin đều đang nín thở, nhưng chỉ một giây sau, Sung Hanbin liền thấy nụ cười nham hiểm nở rộ trên gương mặt đẹp đẽ của Zhang Hao trước khi hắn ra lệnh cho cậu.
"Tiếp tục đi."
"Cái gì?" Sung Hanbin rít lên, cố nén âm thanh xuống mức thấp nhất.
"Em nghe thấy rồi đó. Tôi sắp lên đỉnh rồi, Hanbin-ah, em không muốn giúp tôi sao?" Zhang Hao hướng ánh nhìn hối lỗi về phía Sung Hanbin.
Sau một giây do dự, Sung Hanbin quyết định tiếp tục chạm vào mình mặc kệ việc bản thân có thể bị phát hiện đang thủ dâm trong phòng thay đồ của Mcountdown. Cậu nhìn vào màn hình, cảm thấy vui vẻ khi thấy Zhang Hao tiếp tục di chuyển bàn tay dọc theo chiều dài của dương vật cứng rắn. Có vẻ gege thực sự đã gần với cảm giác xuất tinh lắm rồi, cậu có thể thấy đươc quy đầu to lớn đang tràn ra từng đợt dịch nhờn, trong khi những đường gân dữ tợn bao quanh thân dương vật đang nảy lên từng hồi.
"Hanbin-ssi?" Người quản lý hỏi lại một lần nữa.
"Trả lời anh ta đi," Zhang Hao nói với giọng khàn khàn. "Nhưng không được phép dừng lại."
Sung Hanbin nuốt nước bọt, cố gắng hết sức để giữ cho giọng mình nghe thật bình tĩnh. "T-tôi vẫn đang thay đồ, sẽ xong ngay đây."
"Được rồi. Hãy cho tôi biết nếu cậu cần bất kỳ sự giúp đỡ gì. Tôi sẽ đợi ngay bên ngoài."
Sung Hanbin đã hy vọng quản lý sẽ rời đi để cậu có thể rên rỉ một cách thoải mái hơn, nhưng anh ta vẫn ở đó, chỉ cách một cánh cửa. Cậu không thể làm gì khác ngoài việc lấy một tay che miệng trong khi tay còn lại tiếp tục lướt trên làn da nhạy cảm của mình.
Giống như ác ma, Zhang Hao tiếp tục chọn lúc này để lên tiếng lần nữa. "Em sắp tới chưa, Hanbinie?"
Sung Hanbin chỉ gật đầu, cậu không dám lên tiếng lúc này. Ánh mắt thèm thuồng của Zhang Hao, kích thích to lớn trên ngực cùng với khoái cảm cấm kị khi biết quản lý của họ đang đứng ngay bên ngoài, tất cả kết hợp lại với nhau, đẩy cậu đến bờ vực hoàn toàn khuất phục trước dục vọng.
Nhưng vẫn chưa đủ, cậu vẫn cần một cú hích cuối cùng.
"Giờ thì em có thể chạm vào nơi em muốn rồi, bé cưng." Zhang Hao nói với cậu, và không ngoa khi nói rằng, ngay trong khoảnh khắc này, đó giống như là một sự ân xá.
Sung Hanbin gần như thở phào nhẹ nhõm khi nhận được sự cho phép của Zhang Hao. Cậu như không thể chờ đợi thêm nữa mà ngay lập tức đưa tay vào trong quần lót ướt đẫm, vuốt ve phần thân thể yếu ớt nhạy cảm nhất của mình. Sự đụng chạm khao khát đã lâu có tác dụng giống như một loại nước hoa đắt tiền, khoái cảm khuyếch tán nhanh chóng, xâm chiến đại não khiến cậu không thể ngăn nổi từng cơn rùng mình.
Chẳng bao lâu sau, cậu lên đỉnh với một tiếng rên rỉ nghẹn ngào. Khoái cảm tình dục trào dâng, ập lên cậu như một cơn thủy triều. Trong cơn cực khoái đê mê, cậu có thể nghe thấy tiếng chửi thề trầm thấp của Zhang Hao khi hắn cũng xuất tinh ngay sau đó.
Sung Hanbin phải mất gần một phút mới có thể hoàn toàn tỉnh táo sau khi đạt cực khoái. Cậu rút bàn tay nhớp nháp ra khỏi quần lót rồi nhìn nó một cách tuyệt vọng. Thực sự không có một thứ gì trong phòng thay đồ mà cậu có thể dùng để lau chùi mớ hỗn độn mình tạo ra mà không khiến người khác nghi ngờ.
"Bé cưng giỏi lắm," Zhang Hao lẩm bẩm trong điện thoại, giọng nói của hắn cũng thấm đẫm vẻ lười biếng uể oải sau cao trào. "Cảm ơn bé cưng. Em cũng thấy nó rất tuyệt mà phải không? Có quá sức với em không?"
"Không, cảm giác rất tuyệt." Sung Hanbin nhanh chóng lên tiếng trấn an.
"Tôi ước gì tôi có thể ở đó lúc này để giúp em dọn dẹp, nhưng tôi cũng có đống rắc rối của riêng mình phải giải quyết ở đây." Zhang Hao thở dài.
"Không sao mà, hyung. Thực ra có lẽ em nên ra ngoài ngay bây giờ. Quản lý của chúng ta vẫn đang đợi em ở ngoài."
"Hmm, còn tôi chỉ còn đủ thời gian trốn trong nhà vệ sinh trước khi những người còn lại nghi ngờ và đổ đi tìm tôi," Ánh mắt của Zhang Hao dịu lại khi nhìn sang Sung Hanbin. "Về nhà nhanh nhé, được không? Tôi nhớ em rồi."
"Em cũng nhớ anh," Sung Hanbin đáp lại, mặc dù họ chỉ mới gặp nhau vài giờ trước. Nhìn thấy Zhang Hao qua điện thoại chỉ khiến cậu càng khao khát muốn có hắn ở đây ngay lúc này hơn. "Ước gì anh có thể chạm vào em."
"Ồ, em chưa biết đâu. Đợi đến khi chúng ta trở về ký túc xá đi." Giọng điệu trêu chọc của Zhang Hao khiến Sung Hanbin không ngăn nổi cảm giác háo hức, mặc dù cậu chỉ vừa mới được lên đỉnh trước đó không lâu.
"Em rất mong chờ."
------------------------------------------------------
hơi trễ nhưng mà chúc nhà mình 20/10 vui vẻ.
trans smut kỉ niệm ngày otp quay lại với nhau, tiếp tục hơi trễ :(
thực ra shot này mình chỉ vừa mới trans trong tối nay, nó là backup plan bất-đắc-dĩ cho chiếc smut chậm nhiệt mà mình quằn quại gần một tuần nay. lần đầu tiên gặp cảnh otp ra trận ngay từ những chữ đầu tiên, nhưng hơn 5000 chữ thì thầy mới cởi áo, còn chít vẫn y nguyên. hiện tại đã được khoảng 10000 chữ nhưng mà thầy vẫn chưa thực sự được dduj :( nhưng dù gì cũng đã phấn đấu được 2/3 rồi, nên chắc mình sẽ vượt lười mà cho cháu nó thấy ánh sáng vào một ngày không xa.
à, nhân tiện giới thiệu với mọi người bí thuật của mình: "đánh tan căng thẳng trong 3 phút với tiếng mưa lớn và sấm sét trên mái", nghiện lắm mn ơi=))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro