Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Kết thúc

Hắn trở mình ôm cậu vào nhà tắm, cẩn thận cọ rửa sạch sẽ cho người trong lòng. Sau khi trở về giường ấm đệm êm, Reo đã thiếp đi vì mệt, vô thức chui lọt thỏm vào lồng ngực rắn rỏi của hắn mà thở ra đều đều. Hắn nhìn gương mặt vẫn còn hơi vương sắc tình hồng, những lọn tóc mái tím lịm rũ xuống mi mắt của người con trai ấy, bất giác cảm thấy Reo chỉ có ngủ thôi mà cũng có thể quyến rũ được người khác rồi.

Hắn nghiêng người ôm chặt lấy cậu, ánh mắt lộ rõ sự hạnh phúc và thoả mãn hơn bao giờ hết.

Không ngờ mình lại là người đầu tiên được làm tình với Reo...
.
.
.
Đến sáng hôm sau, Reo theo thói quen ngồi dậy, chuẩn bị vào nhà vệ sinh. Nhưng cậu chỉ vừa mới bước ra khỏi giường, hai chân đã mềm nhũn ra chẳng còn đứng vững, lôi theo cả chăn ngã nhào xuống sàn.

"Á...!" Dm sao không còn chút sức gì thế này??!

Nghe tiếng kêu phá tan bầu không khí yên tĩnh buổi sáng sớm, người vẫn còn nằm trên giường đột nhiên giật mình, mơ màng nhìn sang người đang ngã nằm dưới sàn.

"R-Reo?! Sao cậu lại nằm dưới đó vậy?"

"..." Không phải tất cả đều là tại anh hả?

Hắn vội tiến tới đỡ cậu dậy, để cậu dựa lưng vào thành giường. Reo liếc nhìn hắn, lại cảm thấy tên này hình như còn đẹp trai hơn hôm qua thì phải. Chỉ sau một đêm làm tình mà hắn lại có thể căng tràn sức sống như này á? Thế còn cậu thì sao? Đương nhiên ngoài cảm thấy toàn thân đau ê ẩm thì cậu chẳng còn cảm giác gì nữa.

Reo chỉ biết thở dài, đúng là bất công!

"Đêm qua anh cũng bạo quá ha, giờ anh xem xem, có chỗ nào trên người tôi là không có vết tích mà anh gây ra không?"

"Lưng và mông tôi đau chết rồi, thế này thì cũng phải mất ít nhất một tháng để nghỉ ngơi. Anh bảo tôi phải làm việc kiểu gì bây giờ??"

"Đ-Để tôi nuôi Reo nhá?" Hắn vân vê mu bàn tay của Reo, hơi ngước nhìn cậu mà thử mở lời.

Ai ngờ, Reo không những không cảm động mà còn rụt tay lại, nghĩ hắn đang muốn trêu đùa mình:

"Anh chắc chắn nuôi được tôi không? Có khi tiền của anh còn không đủ mua được mấy món đồ chơi đêm qua ấy chứ."

"..."

Reo cau có không ngừng trách móc hắn, nào là không biết điểm dừng, không chịu nghe lời,.. phải mất một hồi lâu mới tạm thôi. Lúc bấy giờ, cậu mới quay qua nhìn người bị mình mắng nhiếc từ nãy, lại thấy hắn đang cúi gằm mặt xuống, không phản bác hay ho hé một câu gì.

"Sao anh không nói gì đi...?"

"...Không, cậu nói đúng quá, tôi chẳng có lý do gì để phản bác cả."

Câu nói này đúng là thoả mãn tính khí của Reo, nhưng hình như có gì đó sai sai thì phải...

Cậu vội ôm lấy mặt hắn, bắt hắn ngẩng đầu lên nhìn mình.

"Má, anh lại làm trò gì nữa vậy??"

Chẳng biết có phải do Reo nặng lời quá hay không mà lại khiến một tên to xác như hắn rơi nước mắt, sụt sùi trông đáng thương vô cùng. Làm Reo còn đang bực mình cũng phải hoá đá, chỉ đành theo bản năng để hắn dụi đầu vào ngực mình, vỗ về an ủi.

"Reo...tôi chưa từng làm tình với ai cả, cậu là người đầu tiên..."

Nghe câu này, Reo bỗng chốc há hốc mồm vì bất ngờ. Tại buổi làm tình đêm qua thực sự rất sướng, rất thoải mái, đặc biệt còn đúng gu nên cậu mới tưởng hắn phải là người có nhiều kinh nghiệm lắm ấy chứ.

"H-hả? Anh nói thật sao?"

Hắn khẽ gật đầu, lại như một chú cún con ôm chặt lấy cậu mà ra vẻ tội nghiệp. Mặc dù Reo mới là người bị "chơi" đến không thể bước xuống giường nổi, nhưng cậu vẫn cảm thấy bản thân mình như vừa mới đi hãm hại trinh tiết "trai nhà lành" vậy...

Reo gãi đầu bối rối, suy nghĩ một hồi mới đành chuyển chủ đề.

"À ờm...Anh tên gì ý nhỉ?"

"Sao, Reo muốn chịu trách nhiệm với tôi hở?"

Cậu muốn giơ tay đánh hắn một cái!

"Tôi đang hỏi tên anh mà, t-trách nhiệm gì chứ."

"Nagi Seishiro."

Nagi ngước mắt lên nhìn Reo, thấy biểu cảm chột dạ của cậu mà lại âm thầm nở nụ cười.

Reo vỗ vỗ vào lưng hắn vài cái, sau đó hơi đẩy hắn ra, nhìn biểu cảm vô (số) tội trên khuôn mặt điển trai này mà nhíu mày không dám đối diện.

"Tôi thực sự thích Reo lắm!" Nagi đột nhiên giữ chặt lấy tay cậu, song lại ghé sát vào tai Reo thủ thỉ thêm: "Tối qua cậu cũng kêu thích tôi mà."

"..." Nhưng tôi lúc đó nói thích "thằng nhỏ" của anh.

"C-Chờ chút đã, chúng ta chỉ vừa mới gặp nhau tối qua thôi mà, còn chưa biết chút gì về nhau—"

"Ai nói không biết?" Nagi cầm tay cậu lên áp vào má mình, âu yếm hôn chụt một cái vào lòng bàn tay cậu, "Reo à, tôi biết về cậu nhiều hơn những gì cậu nghĩ đấy."

Reo như phát giác ra điều gì đó, vội rụt tay lại: "Anh theo dõi tôi?"

Nghe câu hỏi này, hắn không nhanh chóng đáp trả lại mà chỉ nhún vai, nhìn vào đôi mắt hoài nghi của Reo:

"Thôi nào, đừng nhìn tôi như thế, tôi chỉ muốn nói ra tình cảm của mình cho cậu biết thôi mà. Nhưng cậu có thể suy nghĩ về nó không? Một cách nghiêm túc ấy."

Cậu hơi hạ mắt xuống, tạo cơ hội cho người ngồi đối diện được ngắm rõ hai hàng lông mi dài cong cong của mình.

Reo chưa biết trả lời sao cho hợp lý. Ban đầu cậu chỉ đơn thuần nghĩ rằng giữa bọn họ là mối quan hệ tình một đêm, bị dục vọng nhất thời điều khiển. Nhưng giờ sự việc lại tiến triển tới bước này, hoàn toàn đã nằm ngoài tầm kiểm soát của cậu.

"Nói sao nhỉ...Chắc anh biết tôi qua việc live-stream "kiểu đó" đúng không? Cơ mà tôi ngoài đời và tôi trên máy quay khác nhau lắm. Anh không hiểu được đâu..." Reo tự cười giễu chính mình, hơi lắc đầu.

Nghe vậy, Nagi vẫn không hề từ bỏ, một mực cầm chặt lấy tay Reo.

"Không sao cả, chúng ta có thể bắt đầu tìm hiểu nhau. Tôi thực sự muốn biết mọi thứ về cậu, cả những gì cậu thích và không thích."

Mặc dù Reo có ấn tượng siêu tốt với ngoại hình của Nagi nhưng ánh mắt cậu vẫn ẩn chứa đầy tia do dự. Tại sao lại là cậu chứ? Ngoài kia có biết bao nhiêu người, sao không dành tình cảm cho người đang hiện hữu mà phải chôn thời gian vào một kẻ xa lạ như này. Càng nghĩ Reo càng cảm thấy không tài nào hiểu nổi.

"Tôi không muốn mất thời gian cho việc tìm hiểu cho lắm. Vả lại tôi cũng có thể tự thoả mãn bản thân..."

Nagi như hiểu ra câu trả lời cuối cùng của cậu, chỉ đành cười gượng mà buông tay

"Ừm tôi hiểu rồi...Vậy cứ coi như tình một đêm đi, dù sao thì tôi cũng rất vui lần đầu của mình được trao cho Reo mà."

Làm ơn đừng nhắc tới "lần đầu" được không vậy???

Nhưng Reo còn chưa nói hết, nói lời tiếp theo lại không kìm được sự xấu hổ mà quay mặt về phía khác.

"Từ giờ cho tới lúc có thể quay lại live-stream thì tôi cũng khá rảnh, vậy nên—chúng ta có thể tìm hiểu một chút..."

Nagi sững người, nhìn chằm chằm vào cậu, trong lòng không hề ngờ tới bước đi này.

"Khoảng thời gian đó, anh hãy chứng minh rằng anh thích tôi đi, chứ không phải là thích thân thể của tôi."

Nếu không cho nhau hi vọng thì cũng đừng làm nhau thất vọng chứ, đúng không?

Nagi bấy giờ mới khẽ cười, vui vẻ cầm lấy tay cậu, âu yếm nó một cách dịu dàng, ấm áp.

"Được..."

Reo cho hắn một tháng, hắn tự tin có thể chứng minh được cho cậu thấy tình cảm chân thành của mình. Reo cho hắn một tuần, hắn vẫn đủ tự tin có điều đó. Kể cả Reo chỉ cho hắn một ngày để bày tỏ thôi, hắn vẫn sẽ cố gắng truyền tải cho cậu rằng: Nagi Seishiro thích Reo cực kỳ nhiều.
.
.
.
_________

Hehe ending có hơi hướng OE nhưng OE này mang phong thái Happy mà. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ [Dear Darling] của tớ, chúng ta sẽ còn gặp nhau trên con đường đu ngro hàng răm mận thôi😋 iuuu

P/s: Mong rằng OTP đừng sống theo motip nội tâm x overthinking nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro