Chương 2: Không còn nhân tính
Cảnh báo: cảnh bạo lực, qhtd mô tả chi tiết. Cân nhắc trước khi đọc!
Nội dung trong đây đều là hư cấu nên sẽ có nhiều chi tiết không giống trong phim mong mọi người hoan hỉ.
Fanfic này ra đời vì mình đam mê Na hắc hoá bắt nạt Bính quá mà thấy ít au xuống tay phóng bút nên mình quyết định viết thử xem sao.
Mong mọi người không đọc fanfic này rồi nhầm hay so sánh với phim ảnh thật vì vốn dĩ nội dung trong đây hoàn toàn là giả. Không có chi tiết nào trong này là thật hết=)))))
Cảm ơn mọi người vì đã dành thời gian đọc fanfic của mình!
*tim tim
.
.
Vừa trải qua trận ân ái khốc liệt, Ngao Bính nằm xụi lơ thở không ra hơi. Tiểu huyệt ở dưới mặc dù không còn phải chứa chấp cự vật to lớn nữa nhưng vẫn chưa thể khôi phục nguyên trạng. Miệng huyệt mở hé, mấp máy, không ngừng truyền lên từng cơn giật giật đau nhói.
Na Tra không bỏ vòng Càn Khôn nhưng sao lại hành động như ma hoàn vậy? Ngao Bính còn chưa kịp nghĩ thông đã bị Na Tra giữ chặt gáy, ghé miệng cắn mút cánh môi mỏng của y, hắn luồn lưỡi khuấy động khuôn miệng nhỏ, không chừa khoảng trống nào cho Ngao Bính bắt lấy hơi thở.
Lá phổi thiếu dưỡng khí nóng rát, Ngao Bính khó chịu giãy giụa, ra sức tách đầu mình ra khỏi Na Tra, để hở chút mũi để hít lấy không khí. Y cố gắng giữ tỉnh táo liếc mắt nhìn quanh tìm cách thoát thân.
Hang động này cho hai người thì khá lớn nhưng để Ngao Bính hoá rồng thì lại quá nhỏ, nếu biến sẽ tự làm bản thân bị thương.
Không thể dùng biện pháp hoá rồng để thoát thân, sức lực của Ngao Bính sau màn cường bạo tàn khốc vừa rồi của Na Tra cũng không còn nhiều. Y chỉ đành dùng hai bàn tay nhỏ cào cào vào khuôn ngực cứng rắn, chắc nịch của hắn. Đột nhiên y thấy động tác của hắn có vẻ xao nhãng, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ.
Ngao Bính vui mừng nghĩ có lẽ làm vậy sẽ khiến hắn khó chịu và bỏ đi nên mặc dù thân thể rã rời muốn ngất vẫn cố sức cào cấu, lắc lắc eo mông muốn trườn ra khỏi vòng tay đang vây hãm lấy mình của Na Tra.
"Xem ra ngươi vẫn còn rất nhiều sức lực." Âm thanh trầm thấp doạ người thì thầm bên tai Ngao Bính.
"Hả?"
Chưa kịp tiêu hoá lời đe doạ của hắn Ngao Bính đã bị Hỗn Thiên Lăng trói chặt, hai chân tiếp tục bị Na Tra mở rộng.
Na Tra đổi tay vuốt ve cự vật nhỏ hồng hào của Ngao Bính. Khi nãy hắn không có thấy vật nhỏ này phóng thích, có lẽ vì hắn tàn bạo quá, ngoài đau đớn ra Ngao Bính không còn cảm thấy gì khác chăng?
"Thật đáng thương. Để ta giúp ngươi một chút."
Dứt lời Na Tra liền cúi người ngậm lấy toàn bộ phần thân của Ngao Bính vào miệng. Trái ngược với Na Tra, cự vật của Ngao Bính khá nhỏ, có thể ngậm toàn bộ mà không có chút khó khăn nào.
"A...không được....chỗ đó...ưmm."
Hắn đưa lưỡi lên xuống dọc chiều dài, quấn quít xung quanh cự vật trơn nhẵn, cảm nhận được vật nhỏ to dần, dựng đứng.
"Không...không muốn....a."
Ngao Bính cố gắng ngăn tiếng rên rỉ muốn thoát ra, y không ngờ được lại có thể làm vậy với chỗ đó, cảm giác ngại ngùng xem lẫn kích thích mạnh mẽ xâm chiếm, phần dưới nhộn nhạo, cồn cào, da gà nổi toàn thân.
Bính Bính vừa muốn Na Tra buông tha cho mình, lại vừa muốn hắn tăng tốc. Rốt cuộc y không kiềm chế nổi, ưỡn người, Hỗn Thiên Lăng đang trói quanh Ngao Bính phát hiện cử động mạnh của y liền siết chặt hơn, da thịt ở ngực bị ép thành khuôn như của nữ nhân, hai nhũ tiêm dựng đứng đỏ au, phần thân giật giật liên hồi.
Không phụ sự mong đợi của Na Tra, nắm được dấu hiệu này, hắn tăng tốc độ đẩy lưỡi, rê lên xuống liên tục quanh thân, đầu lưỡi không quên chà sát điên cuồng trên lỗ nhỏ ở đầu cự vật.
"Ưmm....a...AAA!!!!!"
Sau một tiếng thét lớn, Ngao Bính oằn mình, giải phóng toàn bộ vào trong miệng Na Tra.
Hắn ngẩng lên nhìn một thân vì bị kích thích mà nhuốm màu hồng phấn không ngừng giật giật, khuôn ngực căng cứng phập phồng, nhũ tiêm dựng đứng đỏ lòm như muốn phun máu của Ngao Bính, khẽ đưa tay quẹt miệng, liếm mép, ánh mắt mờ đục.
"Thật ngon~"
Na Tra cúi xuống ngắm nhìn cửa mình của Ngao Bính đang chứa chan chất nhờn, tinh dịch còn sót lại. Hắn luồn hai ngón tay vào trong, tách mở, banh rộng tạo kẽ hở để phần tinh dịch kèm mật huyệt lẫn máu tươi còn dư chảy ra ngoài. Cảnh tượng thật đẹp mắt, hắn khẽ nhe răng cười cảm thán:
"Thật mềm...Thật trơn....Thật nóng!"
Vách tràng vừa trải qua một trận kịch liệt, bên trong vẫn còn rất nhạy cảm, ngón tay hắn trượt đến đâu Ngao Bính cảm nhận rõ ràng đến đấy. Xúc cảm bỏng rát xót xa trở lại rõ rệt.
"Dừng....dừng...lại...."
Trong lúc đang chọc ngoáy mật huyệt mềm nóng bỏng, phần đùi non trắng ngần nộn thịt bên cạnh thu hút ánh mắt u tối của Na Tra.
Hắn đưa tay nhéo bóp khối thịt mềm mềm đó một hồi rồi cúi xuống cắn mạnh vào phần thịt đùi trong của Ngao Bính.
"Thật ngọt, thật muốn xé nhỏ ngươi ra ngấu nghiến. Ngao Bính, sao da thịt ngươi chỗ nào cũng ngon ngọt như vậy?" Ánh mắt Na Tra ngày càng trở nên tăm tối. Ngao Bính không còn thấy chút ánh sáng lanh lợi nào, y trầm xuống.
Cảm nhận được người dưới thân xao nhãng, Na Tra tiếp tục cắn ngập răng vào bắp đùi non mềm của Ngao Bính.
"A...đau....Na Tra....đồ khốn nạn nhà ngươi!"
Mặc cho Ngao Binh lớn tiếng mắng chửi, Na Tra vừa cắn vừa nhay hai bên đùi trong của y đến xung huyết, máu tụ dưới da từng khoảng xanh tím đỏ kèm vô vàn dấu răng rớm máu.
Cắn mút chán chê hắn liền muốn tiếp tục công chuyện dang dở. Vừa rồi đã thoả mãn được một cự vật phía trước, giờ người anh em thứ hai kia của hắn cũng đang nhức nhối đòi quyền lợi.
Hắn thay đổi tư thế khép chặt đôi chân thon dài của Ngao Bính lại, giơ lên cao rồi ngập xuống, ép đùi y chạm vào ngực, đôi chân vắt lên một bên vai hắn, mông và nơi tư mật ngửa lên, phô bày toàn bộ trước mắt hắn.
Hắn dùng luôn phần tinh dịch còn sót khi nãy làm bôi trơn, cự vật phía trước cọ sát vào khe đùi non, còn vật phía sau lại nhằm u cốc nóng bỏng mà nhắm tới, một nhát lại một nhát dứt khoát không chút lưu tình.
"A....A....!!!!" Ngao Bính thét đến khản tiếng.
Vách tràng chưa hồi phục giờ lại phải tiếp nhận thêm cự vật thô dày, vừa đau buốt vừa xót xa. Tiểu huyệt đã trải qua một trận cường bạo trở nên đặc biệt mềm mại, nhạy cảm, không ngừng cắn mút phần thân của hắn. Na Tra hít sâu, thô bạo chà sát, hận không thể chọc chết cái miệng nhỏ dâm đãng này.
Tuy nhiên vì Na Tra để hai chân Ngao Bính khép chặt nên tiểu huyệt vốn dĩ đã nhỏ của y cũng bị dồn ép, không ở trong trạng thái mở rộng nhất, cự vật to dày của Na Tra ra vào không được thoải mái, hắn liền thay đổi tư thế, lật úp người Ngao Bính xuống.
Dùng một tay giữ chặt hai tay Ngao Bính ép sau lưng, một tay nắm tóc y giật mạnh, ép y ngửa cổ ra sau. Hai tay khác xoa bóp, ngắt nhéo hai đầu vú đến sưng tấy. Hai tay còn lại ra sức banh lỗ hậu hồng nhuận, tiếp tục dùng cự vật phía dưới thúc sâu tưởng như chạm đến trực tràng.
Cự vật phía trên trượt ở giữa khe mông phía sau eo Ngao Bính, dịch trắng rỉ ra văng đầy lên tấm lưng trần mảnh khảnh của y.
Tư thế mới này khiến Ngao Bính hết sức khổ sở, tóc bị giật ra sau đau nhói, bị ép ngửa cổ hết cỡ rất khó thở. Mặc dù đã có một lớp y phục lót dưới đất nhưng đầu gối quỳ phục vẫn bị ma sát làm trầy xước.
Miệng không biết bị Hỗn Thiên Lăng bịt kín từ bao giờ, lỗ nhỏ phía sau cũng bị nhồi đầy, căng tức đau đớn khó chịu. Khi mới bắt đầu Ngao Bính đã muốn Na Tra dừng lại, giờ y chỉ dám mong hắn có thể dịu dàng hơn một chút, làm y bớt đau đớn thống khổ.
Cúc huyệt tiếp tục bị kéo giãn hết cỡ, những vết nứt cũ cơ hồ lại bị nứt ra rộng hơn, mật huyệt kèm máu đỏ chảy dài xuống hai bên đùi non trắng ngần, tương phản hai màu đỏ - trắng kích thích dục vọng của Na Tra trồi lên mạnh mẽ. Hắn ra sức đâm chọc muốn nát miệng huyệt mềm nhỏ của Ngao Bính.
Da thịt từ cặp đùi mật ong rắn chắc của hắn va vào cánh mông nộn nộn của Bính Bính phát ra tiếng bang bang bạch bạch mà lỡ ai đi ngang nghe thấy cũng phải đỏ mặt tía tai.
Đưa đẩy một hồi lâu, Ngao Bính đột nhiên vểnh mông lên cao, lưng uốn cong như tôm luộc, miệng "ư ư a a" không ngừng.
Liếc thấy âm hành nhỏ của Ngao Bính dựng đứng, ngón chân co quắp, Na Tra cười lớn gầm gừ níu chặt eo nhỏ thúc mạnh thêm vài nhịp.
Vách tràng mềm mại đột ngột siết chặt, cắn lấy cự vật khổng lồ không buông, bên trong như có ngàn cái miệng không ngừng mút mát, kích thích Na Tra phóng thích toàn bộ tinh hoa nóng bỏng.
Cự vật phía trên cũng bắn ra từng dòng từng dòng sữa trắng đục trải đầy trên tấm lưng mỏng manh của Ngao Bính.
Ngao Bính thét qua lớp vải một tràng dài rồi đổ sập người xuống, mắt khép hờ đờ đẫn. Hỗn Thiên Lăng nới lỏng, da thịt dưới vị trí lớp lụa trói qua hằn lên từng đường đỏ rực.
Na Tra xoay Ngao Bính quay mặt về phía hắn, điều chỉnh tư thế để một chân y vắt lên thắt lưng của hắn, cự vật vẫn cắm rịt trong tiểu huyệt không rời. Hắn vòng tay ôm chặt Ngao Bính trong lòng, thở đều một hồi rồi chìm sâu vào giấc ngủ.
Lần này thì Ngao Bính thật sự bị rút cạn sức lực, ngay cả 1 ngón tay cũng không thể cử động, y mặc cho tên Na Tra to xác kia ôm mình cứng ngắc ngủ say.
Phần thân dính dính nhớp nháp, Ngao Bính khó chịu muốn lết ra lạch nước gần đó tắm rửa. Cố vận sức thì ngay lập tức bị Na Tra siết chặt trong lòng, tên đê tiện này mặc kệ Bính Bính đau đớn khó chịu, còn không thèm rút ra mà giữ nguyên tư thế giao hợp đó mà ngủ.
Quá mệt để thử lại lần nữa, Bính Bính quyết định buông xuôi. Nhìn gương mặt khi ngủ đã dịu lại vài phần so với khi ma hoàn thức tỉnh vừa nãy của Na Tra. Ngao Bính cũng cảm thấy an tâm hơn một chút.
Nhưng lỡ như hắn lại biến thành ma hoàn thì Ngao Bính thật sự không biết phải làm sao. Ma hoàn Na Tra quá mạnh, quá tàn nhẫn, sức lực của mình y không thể chống lại hắn.
Chỉ còn cách mau chóng tụ họp với phụ thân, với sư phụ, cả với Thái Ất Chân Nhân và Lý đại nhân nữa. Mọi người sẽ bàn cách đưa Na Tra trở lại như xưa.
Muốn làm được vậy Ngao Bính phải tìm được đường thoát ra khỏi đây mà không để Na Tra bắt được.
Trốn! Ngao Bính phải chạy trốn!
.
.
- Hết chương 2 -
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro