Chương 4: (4)
Chuyển ngữ: Rinka
---
Nami ngẫm nghĩ một lát về việc có nên thử điều gì mới không, nhưng cô cảm thấy quá bị cám dỗ nên cuối cùng vẫn làm.
Luffy như tan chảy, hơi thở gấp gáp, nước bọt đọng lại trong cổ họng, và dương vật thì giật thon thót.
Mỗi lần vuốt ve.
Mỗi cái chạm.
Anh không thể cảm thấy đủ được.
Thật là một điều bí ẩn khi anh có thể cưỡng lại cô suốt hai tháng trời.
Khi cảm nhận được thứ gì đó mềm mại chạm vào quy đầu, hông anh khựng lại và miệng mở to.
“C-cái gì vậy?” anh hỏi, chống khuỷu tay ngồi dậy để nhìn.
Khi thấy đầu cô cúi xuống gần dương vật của mình, mắt Luffy mở to đầy kinh ngạc.
Cô định ăn nó sao? Điều này khiến anh lo lắng, hơi sợ rằng cô có thể cắn đứt nó.
“Ơ Nami- ahhh.”
Cơ bụng anh co lại, miệng bật mở.
Cảm giác ướt át bao phủ lấy anh khiến Luffy hoàn toàn bất ngờ.
Anh hé mắt ra và nhìn thấy đầu cô từ từ nâng lên, rồi lại hạ xuống lần nữa.
Miệng...cô ấy?!
“C-cậu đang làm gì vậy-mmm.”
Cô xoáy lưỡi quanh chiều dài của anh khi kéo lên. Dù vậy, cô không đi xuống hết vì anh hơi dài, và cô không muốn vô tình nôn vì bị nghẹn.
Luffy lại ngả người xuống gối, rên rỉ ngày càng nhiều hơn. Mỗi lần lưỡi cô di chuyển, anh như bị cuốn vào sự đầu hàng hoàn toàn.
Cô đang mút anh, khiến Luffy cực kỳ bối rối, nhưng cảm giác đó lại mang đến một loại khoái cảm xé toạc tâm hồn, còn mãnh liệt hơn cả khi cô dùng tay.
Về phần Nami, cô không thể chịu đựng thêm được nữa.
Cô rất muốn đưa anh đến cao trào, nhưng những tiếng rên rỉ nóng bỏng và cơ thể đầy mồ hôi của anh khiến cô mất kiểm soát.
"Na-mi." Anh rên lên, và đó là giọt nước tràn ly.
Khi cô kéo lên, cô rời khỏi anh hoàn toàn, khiến Luffy phát ra những âm thanh không hài lòng.
"Sao cậu dừng lại?" Anh thở dốc, khó chịu xoay trở trên giường.
Nami với tay xuống và kéo áo ba lỗ mỏng của mình ra, ném nó khỏi giường, rồi trượt quần short xuống, run rẩy khi bằng chứng của ham muốn nhỏ giọt xuống đùi cô.
Luffy nâng đầu lên để xem tại sao cô lại dừng hành động, sau đó mắt anh mở to khi nhận ra cô đã cởi bỏ hết quần áo của mình.
Lần trước khi cả hai hoàn toàn trút bỏ quần áo, phần tuyệt vời nhất của đêm đó đã đến ngay sau đó.
Luffy rùng mình. Anh khao khát được chạm vào cô. Được cảm nhận làn da mềm mại bao quanh anh trong khi bức tường chật chội ấy hút anh vào.
Luffy nhắm chặt mắt khi cố gắng bình tĩnh lại.
Anh luôn hành động kỳ lạ mỗi khi ở trong những tình huống như thế này.
Nami đặt một đầu gối bên cạnh mỗi đùi của anh, rồi bắt đầu tiến về phía anh.
Vì lý do nào đó, anh cứ nhìn chằm chằm vào chỗ giữa hai chân cô. Nơi đó thật tuyệt vời. Nó khiến anh cảm thấy sướng đến nỗi đầu óc trở nên trống rỗng.
Thấy ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào chỗ kín của mình, Nami đỏ mặt.
"Đúng là cậu ấy chẳng biết xấu hổ gì cả," cô nghĩ.
Nami dừng lại ở phần giữa đùi của Luffy và ngắm nhìn cậu nhỏ của anh.
Luffy cau mày, đột nhiên nhớ ra rằng họ không ở cùng vị trí như lần trước.
"Khoan đã. Chẳng phải tớ phải ở trên à?"
Nami mỉm cười trước sự ngây thơ của anh. Ai đó thực sự cần phải giải thích cho anh về chuyện quan hệ và mọi thứ liên quan đến nó.
Tạm thời bỏ qua sự bối rối của anh, Nami nắm lấy phần cương cứng của Luffy, hướng nó về phía mình.
Luffy thẳng người dậy, miệng hé ra trong một tiếng rên câm lặng.
Nami ấn đầu khấc vào điểm nhạy cảm của mình rồi trượt dọc theo khe thịt, toàn thân run rẩy vì háo hức.
Khi cô bắt đầu từ từ đưa anh vào, lông mày cau lại, cảm giác khoái lạc đã dâng lên trong bụng.
Cô đẩy anh vào sâu hơn, cảm thấy có hơi chật nhưng nhờ sự ẩm ướt của mình nên việc đó trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Luffy đưa tay lên đùi cô, siết chặt khi cô từ từ đưa anh vào trong một cách đầy đau đớn.
"Đưa vào nhanh lên!" Anh nghiến răng. Cổ họng khô khốc, và cơ thể anh cảm thấy căng thẳng.
Không chần chừ, cô đẩy mạnh hông xuống, lấp đầy khoảng trống của mình bằng toàn bộ chiều dài của anh chỉ trong một chuyển động nhanh gọn.
Luffy run rẩy. Nó quá ướt, quá nóng và trơn tru. Mãnh liệt hơn rất nhiều so với những gì anh nhớ.
Tay kia của anh nắm chặt lấy đùi còn lại, thúc giục cô di chuyển. Và cô đã làm thế.
Cô đẩy hông về phía trước rồi lại ngã người xuống anh.
Để giữ bình tĩnh, Luffy nắm chặt lấy chân cô đến mức có thể để lại vết bầm.
Miệng Nami không ngừng mở ra trong những tiếng rên rỉ kéo dài.
'Sâu quá.'
Nó thật sự rất sâu, còn sâu hơn lần trước, chạm tới những nơi mà cô chưa từng biết tới.
Cô tiếp tục di chuyển hông, dần dần tăng tốc.
Luffy rên rỉ, hông anh nâng lên theo nhịp với chuyển động của cô.
“Ahh Luffy.” Cô rên rỉ, đặt tay lên vai anh để lấy điểm tựa.
Giờ đã có chỗ để bám, cô có thể đẩy mạnh hơn.
Nami run lên, cảm thấy góc độ này thỏa mãn hơn.
“Mmm-ha. C-cái-ahhh.” Cô hét lên.
Lông mày Luffy nhíu lại khi cô cưỡi lên anh, tay nắm chặt vai anh với một lực đáng kinh ngạc.
Đầu anh lún sâu hơn vào gối khi cô gia tăng tốc độ.
“Hah. Gh-Nami- chết tiệt!” anh ghì chặt ngón tay vào đùi cô, cố kéo cô lại gần hơn.
Nami hoàn toàn mất kiểm soát. Anh chạm quá sâu vào bên trong cô.
Ma sát trở nên gây nghiện, đặc biệt khi cô tìm thấy một điểm nào đó khiến những dòng khoái cảm chạy dọc sống lưng.
Chỉ để khám phá thêm điểm đó, Nami hạ ngực xuống ngực anh và với hai cánh tay cong (vẫn bám chặt vào vai anh) cô đẩy hông và xuýt nữa hét lên. Mọi thứ trở nên mãnh liệt hơn và đột nhiên cô không thể kiểm soát bản thân mình nữa.
Toàn thân Nami run rẩy. Cô đã rất gần đến rồi.
“AHH Ooh-Luffy! Tớ-AHH!”
Luffy cố gắng hết sức để thúc vào cô, nhưng góc độ hơi khó khăn.
Nami hoàn toàn hỗn loạn, da ở vùng bụng dưới của anh cọ xát vào âm vật của cô trong khi thanh sắt dày của anh liên tục cọ xát vào thành âm đạo của cô. Mọi thứ trở nên quá sức chịu đựng.
Nami vùi đầu vào ngực anh khi cô tận dụng hoàn toàn cơ thể anh.
Luffy rên rỉ, cảm nhận cô thít chặt xung quanh anh.
Móng tay cô cắm vào da trên vai anh, khiến anh ngửa đầu ra sau với một tiếng rên.
Cơ thể cô thật mềm mại, và cảm giác sức nặng của cô đè lên người anh thật không thể tin được.
Nami bắt đầu tăng tốc, trở nên mất cân bằng và cuồng loạn hơn.
“Tớ-Luufyyy!” Cô rên lớn, cảm nhận bụng mình quặn lại.
Nhiệt dâng tràn khắp cơ thể cô.
Cảm giác anh liên tục xâm nhập vào người cô, cùng với cách anh siết chặt đùi cô đầy mạnh mẽ. Điều đó đẩy cô đến giới hạn của mình. Nhưng điều cuối cùng khiến cô đạt đỉnh là tiếng anh rên tên cô với sự khẩn thiết.
"Nami! Tớ muốn nữa!" Anh khẩn thiết yêu cầu.
Rồi đột ngột, cơ thể Nami tự động chuyển động, cô ép hông mình vào anh một cách tuyệt vọng, siết chặt đáng kể quanh anh.
Luffy mất nhịp, chậm lại chỉ vì anh không thể đẩy vào dễ dàng.
"Ah- quá- quá. Chặt!" Anh run rẩy, nghiến chặt hàm khi cố gắng đẩy hông mình vào cô trong cơn tuyệt vọng.
Khi anh rút ra và thấy phần đó hoàn toàn ướt đẫm, mắt Luffy mở to.
'Đó là gì vậy?' anh tự hỏi.
Nhận ra nó không còn quá chặt nữa, anh tiếp tục nhấp, nhưng Nami lại dừng lại. Tại sao?
"Nami?" Anh thở hổn hển, bối rối.
Cô nằm trên ngực anh, cố gắng thở lại bình thường.
Nó quá nhiều. Cô quá tràn ngập trong sự kích thích đến mức không thể thốt nên lời. Cổ họng cô thắt lại và nước mắt lăn xuống hai bên mặt khi cô đạt cực khoái.
"Tớ..." Cô thở hổn hển. "Tớ không thể tiếp tục nữa."
Luffy nuốt khan, vẫn chưa sẵn sàng dừng lại. "Tớ có thể tiếp tục không?"
Anh cảm nhận được cô gật đầu trên ngực mình, nên nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy vai cô rồi xoay cả hai sang một bên, sau đó đặt cô nằm xuống giường để anh có thể nằm phía trên.
Cô nhìn anh với đôi mắt lờ đờ và khuôn mặt đỏ bừng. Không hiểu sao, anh không thể cưỡng lại mà hôn cô.
Đôi môi anh áp sát vào môi cô một cách đầy cảm xúc khi anh trượt mình vào lại giữa những nếp gấp ướt đẫm của cô.
Cả hai cùng rên rỉ khi cơ thể chạm vào nhau, vẫn duy trì nụ hôn.
Quay lại nhịp điệu trước đó, Luffy rút mình ra rồi đẩy vào lần nữa. Mọi thứ dễ dàng hơn trước nhờ những dòng chất lỏng trơn tuột xung quanh anh. Mỗi lần rút ra, anh đều cảm nhận được chất lỏng tràn ra từ cô.
Nami đang run rẩy rất nhiều. Rất, rất nhiều.
Tuy vậy, anh không coi đó là điều tồi tệ, vì cô cũng đang phát ra những âm thanh giống anh.
Luffy rời khỏi nụ hôn để nhìn vào mắt cô. Anh biết cô vẫn ổn, nhưng cách cô run rẩy khiến anh có chút sợ hãi.
Anh chậm lại nhịp độ đẩy vào, nhưng không thể dừng hoàn toàn, điều đó là không thể.
“Cậu... có ổn không?” anh thở hổn hển, cố gắng tập trung.
Nami nhìn anh đầy đam mê, vòng tay qua cổ và kéo đầu anh xuống gần cô hơn.
Trán của anh chạm nhẹ vào trán cô, và anh khẽ nhíu mày đáp lại.
"T-Tớ ổn," cô cố nói bằng giọng run rẩy. "Ahh. Tớ... chỉ là nhạy cảm thôi mmm."
Nhạy cảm?
Anh hoàn toàn không biết điều đó có nghĩa là gì. Rõ ràng, đó không phải là điều tồi tệ nếu cô nói rằng mình vẫn ổn.
Luffy nắm chặt eo cô khi bắt đầu tăng tốc độ. Nami nhắm mắt chặt lại và khẽ rên rỉ.
Luffy hạ đầu xuống vùng cổ của cô, một nơi mà anh cảm thấy thoải mái lạ thường, rồi thúc mạnh hơn.
“Hah. N-Nami. Thật. Sướng.” anh nghiến răng nói.
Anh dễ dàng trượt vào, cảm nhận được sự ấm áp tuyệt vời bao quanh chiều dài của mình, kéo anh đến gần hơn và gần hơn với sự giải tỏa mà anh khao khát.
Luffy thúc vào cô với nhiều cuồng nhiệt hơn.
Những giọt mồ hôi chảy dài trên cơ thể anh và tóc đã ướt đẫm.
Nóng. Quá nóng.
Anh không thể thở nổi.
Mùi hương của cô. Âm thanh của cô.
Anh không thể nào cảm thấy đủ được.
Khoái cảm chạy qua từng mạch máu, lấn át các giác quan và khiến động tác của anh trở nên vụng về, mất kiểm soát.
Nami bắt đầu trở nên sống động trở lại, siết chặt anh khi giọng nói của cô trở nên rõ ràng hơn.
Mắt Luffy nhắm chặt, hông anh thúc mạnh mẽ vào vùng nóng bỏng của cô.
Cảm giác làn da mềm mại của cô đang mát-xa cho chiều dài của anh đột nhiên trở nên quá sức chịu đựng.
"Gh-Ahh!" Miệng anh há hốc, hơi thở nóng hổi phả vào cổ cô.
"Luffy," cô khẽ gọi, khiến anh ngay lập tức chạm đến giới hạn.
Với vài cú thúc nữa, anh bùng nổ, tuyệt vọng đưa đẩy vào cô khi dòng tinh dịch tuôn trào vào bên trong cơ thể đang co thắt của cô, hòa quyện với chất dịch của họ mỗi khi anh đẩy vào cơ thể trơn ướt của cô.
"GH! Ahhhh," anh rên lên, tiếp tục ma sát thêm vài lần nữa.
Khi không còn gì để giải phóng nữa, anh hoàn toàn dừng mọi chuyển động.
Cuối cùng, Nami nằm dưới thân anh, kiệt quệ hoàn toàn.
Ban đầu cảm giác thật quá tải, nhưng cô dần quen với nó khi anh tiếp tục.
Đôi mắt cô khép lại, tận hưởng cảm giác hơi thở nặng nề của anh phả vào cổ mình.
Luffy không thể cử động. Thành thật mà nói, anh thấy khá thoải mái. Cô mềm mại và mái tóc của cô có mùi thật dễ chịu.
Không một lời nào được thốt ra trong một lúc lâu. Điều này thực sự ấn tượng đối với một người như Luffy.
Chắc chắn anh chỉ đang mệt. Nếu không, anh đã thao thao bất tuyệt về việc cảm giác này tuyệt vời thế nào. Anh có lẽ cũng sẽ đòi làm lại nếu không phải vì một ngày dài như vậy.
Nami bắt đầu vuốt ve phía sau đầu anh, luồn những ngón tay qua mái tóc ướt đẫm mồ hôi của anh.
Luffy khẽ ngâm nga đáp lại.
Anh thích khi cô làm vậy.
“Nami,” anh lẩm bẩm mệt mỏi.
Cô chỉ khẽ ậm ừ đáp lại, không còn sức để nói.
“Tớ hơi đói.”
…
Nami không thể nhịn cười.
“Tất nhiên là cậu đói rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro