Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 4

Đêm dài sương xuống. Bằng tất cả sức lực còn sót lại sau cùng, Sanghyeok đã mang cơ thể bê bết máu cao hơn anh nửa cái đầu lôi đến một nhà kho bỏ hoang, nằm cách biệt ở một góc trong vương phủ.

Cơ thể sau khi bị hành hạ của Jihoon thực sự là nỗi kinh sợ lớn nhất đời Lee Sanghyeok. Chi chít những vết thương rướm máu rách toạc thấm đầy chất lỏng màu đỏ tươi trên lớp vải trắng. Gương mặt đẫm lệ cắn lấy lợi thịt bên môi dưới. Sanghyeok cởi y phục hắn xuống, chua xót nhìn dấu vết in hằn trên làn da mong manh. Mùi máu tươi xộc lên khoang mũi.

Cửu Vĩ Hồ muốn mất đi một mạng đổi lấy sinh mệnh cho người khác, trải qua thập tử nhất sinh, truyền xuống khí huyết trong người, mất đi ba phần linh lực.

Sanghyeok dường như biết rõ chuyện này. Ngay bây giờ điều anh mong cầu nhất là Jihoon mở cặp mắt cáo sáng quắc kia nhìn anh, hôn anh thật khẽ, an ủi lên một mảnh hồn xót xa.

Gương mặt của Jihoon tái nhợt, lặng yên trong đôi bàn tay anh. Không nghĩ ngợi nhiều, Sanghyeok cúi đầu cạy mở môi hắn, cảm nhận khí tức xoay quanh đan điền trào ngược lên thực quản, một luồng khí lạnh lấp lánh từ miệng anh rơi vào khuôn miệng hắn. Cả cơ thể như bị hàng ngàn cây kim châm chích bủa vây khắp nơi, Sanghyeok nhíu mày chịu đựng nỗi đau thấu đến xương tuỷ. Trong không gian ẩm thấp tối tăm, chín chiếc đuôi sáng chói dần tiêu biến đi một phần, còn lại tám cái, hệt như tám chiếc đèn led phe phẩy giữa không trung.

Ngón tay Jihoon khẽ động, nhịp tim bỗng dưng đập mạnh mẽ từng hồi như tiếng trống vang dội vào đôi tai cáo trắng trẻo của hồ ly. Sanghyeok khép miệng, mở mắt nhìn xuống gương mặt vì đau đớn mà chau mày.

Jihoon thực sự đã sống lại. Jeong Jihoon của anh, đang rung động mí mắt, chớp mi hai cái, hướng ánh mắt ôn hoà tựa nước hồ trong vắt nhìn anh mơ màng.

"Jihoon... Jihoon à? Em nghe anh nói không?"

Jihoon thở hắt một tiếng, mấp máy môi khô, rồi lại nhắm tịt mắt. Sanghyeok sững sờ không biết vì sao.

Jihoon cùng cơ thể đau đớn không thể cử động mạnh khiến Sanghyeok buộc liếc mắt xuống, liền nhận ra cả người hắn chi chít những vết thương lớn nhỏ trải dài chưa lành khỏi.

Sau khi nỗi sợ qua đi, khứu giác của một Cửu Vĩ Hồ đam mê sắc dục và dịch thể của đàn ông ép vòm họng của Sanghyeok tứa ra tuyến nước bọt thèm khát lạ thường.

Mùi máu tanh lại xộc thẳng vào mũi. Không hề thấy ghê tởm với độ tanh nồng hôi hám. Mà là hương vị ngọt lịm, thơm ngào ngạt rơi vào khoang mũi anh.

Sanghyeok khó cưỡng lại ham muốn khi cơ thể đang ở trạng thái yếu ớt cần nguồn nuôi dưỡng lấy lại linh lực. Anh lập tức cúi người kề lưỡi xuống nơi vết thương đang tứa máu không ngừng bên mạn sườn, đơn giản là lấy lưỡi quét qua một lần, và nhìn xem, thật khó tin vào mắt mình. Máu tươi đã ngưng chảy. Vết thương hoàn toàn trở nên lành lặn, chẳng vương lại chút tì vết nào của nhát chém khó coi hệ trọng vừa mới nãy.

Chẳng lẽ hồ ly còn có khả năng cứu chữa vết thương?

Nhưng là vì sao?

Nước bọt?

Không dám chần chừ thêm, lập tức vươn lưỡi liếm qua vết xước nhỏ trên xương cổ, điều kì diệu đã diễn ra ngay trước mắt anh một cách khó tin. Vết xước biến mất không dấu vết. Anh như tìm được phao cứu sinh, không ngại hành động thiếu chừng mực của bản thân, lập tức liếm xuống những vết thương lớn, nếm được vị máu tanh đã biến hoá thành đường, cảm nhận cơ thể như đang được nuôi dưỡng bởi mật ngọt hiếm có. Liếm rồi lại liếm, cả cơ thể của Jihoon dần dần lành lặn như thuở ban đầu, biến mất mọi đau đớn của thể xác, đôi mắt cũng dần dần hé mở.

Chợt bật dậy như tỉnh khỏi cơn ác mộng, hắn trợn mắt nhìn anh, sờ lấy cơ thể mình, hoảng hốt hỏi.

"Em còn sống? Chưa chết sao?"

Sanghyeok liếm vệt máu trên khoé môi, mỉm cười đáp trả.

"Sao anh để em chết được?"

"Làm cách nào?" Hắn nghi hoặc.

"Bằng nước bọt của hồ ly tu vi cao." Anh thành thật trả lời.

Jeong Jihoon mắt chữ A mồm chữ O ngay lập tức ngã mũ thán phục. Sau đó vì ý thức lấy lại đặc biệt tỉnh táo sáng suốt, hắn vội ôm lấy vai cổ.

"Ây da, sao chỗ này của em còn đau quá. Anh liếm thử xem?"

Sanghyeok ngây thơ chúi đầu vào xem qua, lo sợ vết thương dưới da chưa kịp liền lại, lập tức liếm lấy nơi ấy. Jihoon được đà tiến tới, chỉ xuống phần da bụng dưới, sụt sịt nói.

"Bên dưới này cũng đau, anh chữa cho em đi"

Đàn anh lại trườn xuống bụng dưới, đưa lưỡi liếm một lần. Jihoon cảm nhận sự lãnh lẽo của nước bọt vừa khô, thích thú chỉ vào cự vật dưới đũng quần.

"Chỗ này... đang sưng tấy lên, anh... liếm cho nó xẹp xuống nha?"

Lúc này mới ngộ ra mình bị lừa, Sanghyeok chống tay thẳng lưng lườm hắn. Nhưng Jihoon vô tội gãi đầu.

"Em nói thật mà, nó bị sưng đấy... anh xem đi?"

Coi như đang tội nghiệp hắn bị thương vừa khỏi, làm một chút chuyện mười tám cộng chiều chuộng cũng không mất gì. Thế mà một lần hùa theo này của người lớn tuổi đã khiến tương lai sau này lại càng có những dấu ấn khó phai trong chuyện làm tình hưng phấn cùng hắn.

Cụ thể là khi Sanghyeok vạch xuống đai quần, thấy ngay một gậy thịt thâm tím đầy dây gân đang giận dữ ngóc đầu dậy. Đúng như hắn tả, trông như nó đang sưng tấy vì sung huyết. Đầu khấc căng bóng hệt yêu quái trọc đầu hung tợn đang trừng mắt với anh. Sanghyeok đắn đo nhìn, vẫn quyết định chỉ liếm qua một lần cho lấy lệ. Đầu lưỡi dính nước bọt vừa chạm đến, mùi vị nồng nặc nam tính của đàn ông bốc lên. Trong góc nhìn của một Cửu Vĩ Hồ mê đắm dục vọng nam nhân, đó chính là mùi vị thơm ngon nhất, hảo hạng nhất, cũng là nguồn thức ăn bất tận cứu vãn sự đói khát sau khi tiêu hao quá nhiều tinh lực cứu mạng hắn.

Đôi mắt màu hổ phách sáng rực, loé lên sự thèm khát vô tận. Sanghyeok hé mở cánh môi đầy đặn, ngậm lấy đầu khấc, trượt cây côn thịt nóng bỏng vào khoang miệng, ngậm mút như thể đang liếm láp một cây kem thơm bùi giữa trưa hè nóng bức. Ngon quá! Đầu lưỡi không ngừng đảo qua thân gậy nam tính, mút mát thích thú, không chừa đường lui cho cả hai tinh hoàn nhăn nheo, ngậm vào trong miệng hút lấy nghe thành tiếng phốc phốc liên tục, khiến Jihoon phải trố mắt nhìn trong thảng thốt.

Con m* nó? Lee Sanghyeok thèm bú cu đến vậy à?

Cái điệu bộ cắm đầu vào háng đàn ông rồi liếm đến nhấp nhô mái tóc này là sao đấy? Lần cuối cùng anh liếm cho hắn chính là bị Ari đoạt xác, còn bây giờ là gì? Dâm đãng bú liếm dương vật hắn, tròng mắt sáng lấp lánh bày tỏ sự thèm thuồng.

Chết mất thôi, cái cơ thể điếm đàng này!

Jihoon vươn tay đến nắm lấy tóc anh, thô bạo chặn xuống để tính khí của mình đâm sâu vào cuống họng mềm mại đầy nước. Cảm giác không khác khi đang giao phối với cái lỗ hậu là bao: ẩm ướt, trơn tuột, đặc biệt biết hút ngậm chặt chẽ.

Hắn sung sướng nhìn khoang miệng căng phồng dâm tiện mút lấy gậy thịt và tinh hoàn trong miệng. Mái đầu đen chôn sâu giữa hai chân, lưng dài thon thả uốn lượn đến mông cong chổng cao lên trần nhà, bày ra tư thế thỏ non gặm cỏ. Đến khi không chịu nỗi, Jihoon gầm nhẹ hai tiếng bắn ra tinh dịch vào tận sâu trong cổ họng, đến mức nghe được âm thanh 'khục khục' nghẹn ngào phát ra nhễ nhại.

Hắn đã lầm. Anh thậm chí không có ý định nhả ra dù dịch thể đã sặc sụa lên đến mũi. Môi mút lấy thân dương vật không để sót lại giọt nào, cẩn thận nuốt lấy tất cả dịch thể đục trắng. Còn tiếc nuối liếm đi liếm lại cự vật như sợ để rơi rớt bất kì giọt mật ngọt quý giá nào. Đôi mắt hổ phách nhìn lên hắn, ngón tay trỏ quệt lấy nốt chút chất lỏng còn đọng lại trên đầu khấc cho vào khoang miệng. Anh trưng ra nụ cười ranh mãnh xảo quyệt, lấy hai ngón tay đút vào vách miệng banh rộng sang hai bên, thè chiếc lưỡi đỏ au vương lại chất lỏng trắng đục trên da lưỡi, ngọt ngào nói.

"Ngon quá, anh muốn nữa, Jihoon cho anh đi ~"

Người được gọi tên còn chưa kịp tiêu hoá xong dáng vẻ dâm đãng này, đã thấy đàn anh vội vàng cởi xuống y phục, tuột xuống đai quần, lột sạch sẽ mọi thứ che chắn trên cơ thể trắng phau không tì vết. Anh leo lên người hắn, vòng tay qua cổ, ưỡn cặp mông mềm căng nảy cọ sát lên gậy thịt nhô cao như cọc cắm bãi cỏ của mình. Còn mông anh lại là chú trâu đi tìm cọc.

Sanghyeok ranh ma cầm dương vật cạ vào rãnh mông mình, đong đưa eo chà lên thân cự vật trướng căng, nũng nịu đòi hỏi.

"Jihoon mau chịch anh, anh muốn ăn thêm tinh dịch của em ~ Anh muốn em làm anh có thai!"

M* kiếp! Jeong Jihoon nghĩ anh mất trí m* rồi! Và hắn sẽ là người tiếp theo!

Tự tay Sanghyeok tuốt lấy dương vật để nó trở lại phong độ căng trướng như ban nãy, chủ động đút đầu khấc vào lỗ huyệt, không cần bôi trơn, không cần tách mở. Dâm thuỷ từ đầu đã nằm sẵn trong mật đạo, tạo tiền đề để cự vật đâm vào lỗ sau, kẹt lại hai hòn bi nhăn nheo ngay bên ngoài miệng huyệt. Sanghyeok sảng khoái rên rỉ, nhìn lên môi hắn, vòi vĩnh tiếp.

"Anh muốn liếm lưỡi của em! Cho anh đi! Hôn anh!"

Jihoon nào dám bất tuân? Hắn đưa lưỡi liếm lên bờ môi hồng hào căng mọng, cháo lưỡi triền miên chẳng xấu hổ. Tiếng thở gấp gáp tăng cường độ va đập phía hạ thân ngày một nhanh hơn. Cặp đùi trắng tuyết hệt chiếc lò xò cao cấp nhấp nhả lên xuống thật điêu luyện, miệng trên nút lấy lưỡi hắn, miệng dưới ngậm chặt dương vật không dám buông.

Không hổ danh là tiểu hồ ly giỏi mê hoặc đàn ông. Tâm thức của Sanghyeok không thể cưỡng lại sự thèm khát tột độ của một cơ thể nghiện ngập dịch thể dâm loàn, anh phóng túng lắc eo thật mạnh, sợ Jihoon chưa đủ thoả mãn, chủ động kéo tay hắn đặt lên ngực mình, gảy lên nhũ hoa đỏ au.

"Jihoonie, bú nó... anh muốn em liếm..."

"Đ* m* Sanghyeok, về lại thực tại anh đừng quên những lời này"

"Ư... mặc kệ... a! Miệng của Jihoon nóng quá! Á!"

Jihoon xốc người Sanghyeok cao hơn, cúi đầu cắn xuống hạt đậu cứng ngắc, day lưỡi vô số lần, mút lấy cả quầng thâm quanh đầu vú. Cả người Sanghyeok nhấp nhô, được hắn chăm sóc điểm hồng thì sung sướng bắn ra một lần. Hắn lại để anh nằm ngã ra sàn nhà đầy rơm rạ, tiến công thần tốc. Sanghyeok không được chăm sóc đầu nhũ thì cầm lấy tay hắn đặt lên cổ.

"Ang~ Jihoon... mau làm ... anh... đến chết... A... đi"

Đ* m* Đ* m* Đ* m* Đ* m* Đ* m* Đ* m*!!!

Trong đầu vang lên tiếng chửi thề không ngừng và đôi tay hắn siết lại cần cổ trắng ngần, nhìn thấy trên môi Sanghyeok nở một nụ cười thoả mãn đến mức nước bọt vì va đập cơ thể bắn tung toé bên mép miệng. Hạ thân nắc mạnh ba ba liên tục khi tay hắn bóp lấy cổ anh, đạt đến cao trào thì trực tiếp bắn vào trong phần trực tràng nhũn nhão, nuôi lấy cơ thể hưng phấn đón nhận tinh dịch nhầy nhụa đầy bụng.

"Sướng... Jihoon ... ư... anh muốn nữa"

Dù không dám nói ra lời, nhưng trong đầu hắn lại nghĩ con đ**m này lại dám thốt lên mấy câu không biết ngượng ngùng.

Sanghyeok ý loạn tình mê co giật hai đùi, bị hắn nâng cao mông lên không trung, không còn vị trí tiếp đất giữa đầu ngón chân, chỉ có thể gác lên vai hắn, thô bạo kéo eo về phía mình.

Trận làm tình dai dẳng từ khi trời vừa hừng sáng đến khi đứng nắng chiếu rợp qua khung cửa sổ, khi Sanghyeok quỳ gối trên sàn bụm lại lỗ hậu chảy sệt dịch trắng cả lòng bàn tay trong lúc đang liếm láp gậy thịt vừa mới phóng thích ngập ngụa cổ họng, mới có dấu hiệu đầu hàng từ tiểu hồ ly.

Còn tưởng tiểu hồ ly vắt cạn tinh trùng từ phía hắn, nào ngờ anh chính là nơi để hắn bắn xả thoải mái, đến nỗi phải ép lỗ sau rặn ra bớt dịch thể chảy dọc hai đùi, dụi mặt vào đùi hắn xin tha.

"Khóc cái gì? Anh ăn no rồi lại khóc?"

Jihoon nằm vật ra đất ôm anh vào lòng, vén tóc mái lên khỏi lông mày, lau đi giọt lệ bên khoé mắt.

"Anh không khóc..."

"Vậy sao lại có nước mắt? Bị đau à? Em móc bớt ra cho nhé"

Sanghyeok nhíu mày bực bội.

"Không phải..."

"Tham thế? Về nhà em lại bón thêm cho"

"Ngậm cái mồm vào"

"..."

Cảm nhận được cơ thể rõ ràng khoẻ hơn rất nhiều, nhưng bù lại lỗ sau dĩ nhiên đau rát không thôi, lại còn nở bung bét dịch nhầy. Sanghyeok nằm kê đầu lên bắp tay hắn, sờ lấy nốt ruồi nhỏ nằm trên ngực. Jihoon có rất nhiều nốt ruồi, cái nào cái nấy bé như hạt tiêu. Nếu không làm tình cùng hắn mà lột xuống y phục, chắc cũng không nghĩ nhiều đến cỡ này.

Hai người đơn giản là nằm nghỉ ngơi sau một cơn bão táp ghé thăm, tâm tình bình lặng nhìn nắng chói rọi trên mặt tường cũ kĩ phía trước.

"Đám người kia không biết phải xử lý thế nào?"

Sanghyeok lại nghĩ ngợi lung tung. Hắn vuốt ve xương cầu vai cứng cáp, ừm một tiếng rõ dài.

"Chắc là đập vỡ lục lạc để trả tâm thức cho bọn họ?"

"Sau đó họ giết mình thì làm sao?"

"Mình trốn một góc rồi hẵng làm"

Sanghyeok mím môi, ngước lên nói.

"Thật may vì Ari và Joon Hee vẫn tìm được nhau"

Jihoon nhìn sang dáng vẻ mềm mại ỷ lại bên người mình, hôn lên trán anh một cái.

"Không phải nhờ em với anh à?"

Sanghyeok lại bất bình, không thèm cãi nữa. Nhờ vả gì cái tên ngốc trần truồng đuổi sau đuôi hồ ly chín đuôi mấy trăm mét quay lại thì phát hiện mất người yêu đâu chứ.

Theo đuổi chủ nghĩa cái gì đến sẽ đến, dù sao cũng chỉ ở đây mỗi 24h, bọn họ bết rít mồ hôi ôm nhau ngủ đến chiều tà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro