Chap 15: Bệnh (2)
-"Vậy... rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
Masaomi nghiêm mặt hỏi Ukyo sau khi cả hai đã an vị ngồi ở phòng khách. Ukyo có chút né tránh, nhưng với uy áp của vị huynh trưởng, anh đành phải kể rõ mọi chuyện.
-"Tối hôm qua... em gặp chút chuyện nên uống rượu, Sha Sha lên lầu lấy nước uống thì phát hiện nên có uống cùng em một lúc, lát sau em say quá nên em ấy đã dọn dẹp mọi chuyện rồi dìu em lên phòng..."
Càng nghe, chân mày của Masaomi nhíu lại càng chặt, ánh mắt thập phần phức tạp. Không phải Masaomi quá đa nghi, chỉ là mọi chuyện thật sự trùng hợp vậy sao? Ukyo như cảm nhận được sự nghi hoặc của Masaomi liền vội cắt ngang:
-"... Là em cưỡng bức em ấy, Sha Sha không đủ sức chống cự nên em mới mặc sức làm càn. Là em ép buộc em ấy cả đêm, còn... còn ngâm mình trong nước suốt một tiếng nữa, nên mới... khiến em ấy bị bệnh như vậy..."
Masaomi vừa nghe thấy hai chữ "cưỡng bức" liền kinh ngạc, sau lại là tức giận, sự phẫn nộ trong lòng ngực không rõ bùng phát. Không biết là vì hành động đáng xấu hổ của em trai mình hay vì một điều gì khác, Masaomi chỉ biết tâm của mình lúc này rất khó chịu, song Masaomi lại lựa chọn gạt điều ấy ra khỏi suy nghĩ, áp chế cơn giận mà nhíu mày hỏi Ukyo:
-"Vậy em định làm gì sau khi em ấy tỉnh táo lại?"
Ukyo nghe vậy thì có chút sửng sốt, nhưng vẫn nhanh chóng đáp lời:
-"Em sẽ chịu trách nhiệm với Sha Sha!"
Masaomi nghe vậy, miệng khẽ nhếch.
-"Chịu trách nhiệm? Sha Sha em ấy mới đến đây được hai tuần thôi, em ấy vẫn còn chưa quen thuộc mọi thứ mà em đã dồn dập như vậy. Ukyo em tự ngẫm lại xem, việc em định làm, liệu em ấy có nguyện ý không?"
Ukyo ngập ngừng không thốt lên được lời nào. Masaomi thấy vậy cũng rơi vào trầm tư. Masaomi thích Shabito, nhưng là tình cảm thuần khiết của người anh cả đối với em gái nhỏ mà thôi. Nếu so sánh với Ukyo, có lẽ Masaomi sẽ đau lòng Ukyo hơn, vì dù gì Shabito cũng chỉ là người xa lạ mới bước chân vào ngôi nhà này mà thôi, đó là Masaomi nghĩ vậy, chỉ là trên đời còn có hai chữ "sau này" cơ mà, ai mà biết trước được điều gì sẽ xảy ra đâu, phải không?
-"Chuyện của em cùng Sha Sha, tự cả hai giải quyết đi thôi. Đừng để mọi người biết nếu không em ấy lại khó xử. Còn có, để ý Hikaru... và Tsubaki."
Dứt lời Masaomi cũng rời đi, trở về phòng Shabito để chăm sóc nàng, bỏ mặc lại Ukyo với đống suy nghĩ ngổn ngang. Ukyo rơi vào trầm tư, theo sau đó là thắc mắc, tại sao phải đề phòng Tsubaki? Đề phòng Hikaru thì anh còn hiểu, hắn ta quá nguy hiểm, ngay cả huynh đệ hắn ta còn ra tay được thì Shabito cũng không ngoại lệ. Vậy còn Tsubaki... quả thật là từ ánh mắt đến hành động, Tsubaki đều thể hiện bản thân có tình cảm với Shabito, bọn họ đã sớm nhận ra, nhưng thì đã sao? Chẳng lẽ Tsubaki định giành người của anh mình. Không đâu, Tsubaki chưa điên đến mức đó, còn có Azusa kìm hãm cơ mà. Nghĩ vậy Ukyo cũng hơi thả lỏng người, bước chân vội vã đi đến phòng Shabito.
-"Bệnh viện có việc gấp nên anh đi trước, em ở lại chăm sóc cho Sha Sha, một lát em nấu chút cháo cho Sha Sha, xong rồi cho em ấy uống thuốc, thuốc anh để trên bàn. Cứ khoảng một tiếng lại đo thân nhiệt cho em ấy một lần, nếu tăng độ thì gọi điện cho anh rồi đưa Sha Sha đến bệnh viện..."
Masaomi cùng Ukyo, một người nói luyên thuyên, một người nghe chăm chú, trong thâm tâm đều là lo lắng, đều là tâm tâm niệm niệm người ở trên giường kia.
Masaomi rời đi, chỉ còn Ukyo vẫn ngồi cạnh giường ngắm nhìn khuôn mặt đổ bừng của Shabito mà thở dài. Ukyo cầm lấy chiếc khăn trong chậu nước, vắt khô rồi lau người cho nàng, động tác nhẹ nhàng, dịu dàng như sợ nàng thức giấc.
~~~~~~~~~~
Shabito choàng tỉnh giấc, tay xoa xoa đầu đau nhứt thì chợt chạm phải chiếc khăn trên trán. Đại não tạm đình trệ một chút, chợt nghĩ đến hình ảnh Masaomi cùng Ukyo, có lẽ là bọn họ giúp nàng, trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua. Ukyo mở cửa, đập vào mắt là cảnh tượng Shabito đang ngồi ngây ngốc, vội để khay đồ lên bàn rồi xoa xoa khuôn mặt nàng:
-"Em có thấy đỡ hơn chút nào không?"
Shabito hơi giật mình nhưng cũng để yên cho Ukyo làm loạn, nàng chỉ khẽ gật đầu thay câu trả lời. Ukyo rót một chút nước ấm đưa cho Shabito rồi lại cầm tô cháo, múc một muỗng nhỏ đưa đến miệng thổi, chưa đợi Shabito từ chối thì đã đưa muỗng cháo đến bên miệng nàng khiến Shabito vừa bất đắc dĩ vừa hạnh phúc. Ukyo cứ săn sóc từng chút từng chút cho nàng, từ đút ăn, đến đo thân nhiệt rồi uống thuốc. Xong hết mọi việc, cả hai lại lâm vào tình cảnh khá xấu hổ không biết bắt chuyện từ đâu.
-"Ukyo đại nhân/ Sha Sha..."
Cả hai đồng loạt lên tiếng rồi lại tiếp tục trầm mặc. Shabito vội giành trước một bước, bởi nàng biết nếu để Ukyo nói trước thì mọi chuyện sẽ khó mà cứu vãn được:
-"Vậy để tôi nói trước nhé?"
Ukyo hơi chần chờ rồi cũng gật đầu. Đối diện với ánh mắt xanh lam sau lớp kính, Shabito hít một hơi thật sâu mới bình tĩnh mở lời:
-"Chuyện lúc tối là tôi nguyện ý, vì vậy ngài không cần lo lắng hay áy náy..."
Mắt thấy Ukyo như có điều muốn nói thì nàng vội cắt ngang:
-"Chúng ta đều là người trưởng thành cả rồi, chút chuyện này cũng xem như là nhu cầu sinh lý bình thường, cần gì để ý như vậy đâu, Ukyo đại nhân?"
Ukyo trầm mặc, Shabito cũng không nói gì thêm. Một lúc lâu sau Ukyo mới từ từ đứng dậy, vươn tay cầm lấy tuýp thuốc trên bàn, giọng nói từ tính không biến đổi:
-"Để tôi bôi thuốc cho em."
Shabito vẫn luôn quan sát sắc mặt của Ukyo, nhìn thấy anh không có cảm xúc gì mà chuyển chủ đề, tảng đá trong lòng nàng rốt cuộc buông xuống. Khẽ thở phào một hơi, Shabito mới mỉm cười từ chối:
-"Không cần phiền ngài vậy đâu, tôi có thể tự làm được rồi..."
Không để Shabito dứt lời, Ukyo đã nhanh tay xốc tấm chăn lên. Ánh mắt Ukyo chợt tối sầm, trên người Shabito lúc này chỉ độc mỗi chiếc áo sơ mi cùng nội y, dấu hôn ngân trải dài khắp người nàng đủ để biết cuộc làm tình hôm qua kịch liệt cỡ nào.
Shabito giật mình vội lấy chăn che lại, Ukyo lần nữa nhanh tay quăng chiếc chăn đến cuối giường, một tay nắm lấy cổ chân nhỏ bé của Shabito giữ lại, ánh mắt phía sau kính như loé lên tia tinh quang tính toán.
-"Sha Sha ngại a~ Hôm qua chúng ta việc gì cũng đã làm rồi, em vẫn còn ngại ngùng sao?"
Shabito rất muốn phản bác, nhưng mà nhìn thấy nụ cười của Ukyo khiến nàng im lặng, Shabito cảm thấy nụ cười ấy có gì đó rất kì lạ khiến nàng không khỏi rùng mình. Kể cả ánh mắt của Ukyo nhìn nàng nữa, giống như có điều gì đó đã thay đổi rồi vậy.
Ukyo cũng không đợi Shabito từ chối, hai tay anh đưa đến nắm lấy cạp quần của Shabito kéo xuống, còn không quên xoa bóp cặp đào căng tròn kia khiến nàng giật nảy mình, lắp bắp không nói được gì.
Ukyo để Shabito tựa người vào thành giường, lót phía sau lưng nàng một chiếc gối mềm. Shabito ngại ngùng quay mặt đi khi thấy Ukyo đang đưa mặt lại gần phía dưới của nàng, hơi thở nóng hổi của anh, bàn tay thô ráp nắm lấy đùi của nàng mơn trớn, mỗi hành động đều khiến nàng run rẩy không ngừng. Hoa huyệt đỏ au mấp máy như mời gọi, dòng nước trong suốt từ từ chảy ra khiến Ukyo không kiềm được mà nuốt một ngụm nước bọt. Ngón tay được bôi một lớp thuốc dày chạm khẽ vào miệng huyệt, cái lạnh của thuốc khiến Shabito giật nẩy mình muốn khép chân lại nhưng bị bàn tay của Ukyo ghì chặt xuống. Hai ngón tay len lỏi trong từng vách thịt ấm nóng, không biết cố tình hay vô tình mà chúng liên tục lướt qua những điểm nhạy cảm khiến nàng phải cật lực áp chế tiếng rên rỉ muốn thốt ra khỏi miệng.
Shabito thở dốc, ánh mắt mê mang ngập nước, hai tay cào cấu ga nệm đến nhăn nhúm, bên trong nàng nóng bức, ngứa ngáy đến phát điên nhưng chỉ có thể mím môi nhẫn nhịn. Ukyo nhìn thấy biểu hiện của nàng thì trong lòng nhộn nhạo không ngừng nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh như không biết gì, hai ngón tay giả động tác giao hợp liên tục ra vào nhưng tuyệt không chạm vào chỗ cần chạm. Mặc dù vậy nhưng hoa huyệt vẫn liên tục chảy ra dâm thủy ướt cả tay Ukyo, môi khẽ nhếch, Ukyo rướn người đến bên tai nàng thì thầm:
-"Sha Sha~ em chảy nhiều nước như vậy làm sao tôi bôi thuốc giúp em được đây~"
Hơi thở nóng rực phả lên tai càng khiến Shabito thêm run rẫy. Dâm thủy chảy ra càng nhiều, động tác trên tay Ukyo liên tục nhưng không chạm vào điểm mẫn cảm nữa khiến nàng bất mãn, Shabito vươn tay ôm lấy cổ Ukyo kéo lại gần , môi gần như chạm nhau, không khí xung quanh cả hai dần nóng lên.
-"Ukyo..."
Shabito kiều mị kêu tên nam nhân, một tay ôm cổ, một tay mở từng nút áo sơ mi của người đối diện mơn trớn vuốt ve lồng ngực rộng lớn ấy. Nụ cười trên môi Ukyo sâu càng thêm sâu nhưng vẫn không làm gì tiếp theo. Shabito bị dục vọng che lấp, gấp đến mức nước mắt sinh lý rơi đỏ cả khoé mắt. Cánh tay vươn đến hạ bộ người đối diện, tháo nút, kéo khoá, vuốt ve nam căn trướng to nóng hổi. Ukyo vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm hành động của nàng, hai ngón tay từ từ rút ra khỏi hoa huyệt ướt đẫm, bắt đầu xoa nắn bên ngoài hang động cùng hạt đậu nhỏ. Cảm nhận bên trong trống rỗng đến ngứa ngáy làm nàng nức nở:
-"Ukyo... Ukyo... làm... làm... tôi, chơi... ưm... chơi chết tôi...đi... a..~"
Dục vọng che mờ tâm trí, Shabito bộc lộ một mặt khác của bản thân, dâm đãng, thèm khát khiến ánh mắt Ukyo tối sầm. Ukyo điên cuồng hôn lấy đôi môi đang mấp máy những lời dâm tiện kia, liếm mút, gặm cắn. Shabito cũng phối hợp, tay vuốt ve nam căn to lớn của nam nhân như muốn lấy lòng.
*Chát**Chát"
Ukyo vỗ vào cặp đào căng tròn đang không ngừng lắc lư mời gọi.
-"Không ngờ Sha Sha lại dâm đãng vậy nha~ Muốn sao? Muốn thì tự mình đến~"
Shabito lúc này như bị nhấn chìm trong bể nhục dục, đầu óc mơ hồ không còn minh mẫn, chỉ muốn được thoả mãn nên nghe Ukyo nói liền vội nhào đến, đẩy ngã nam nhân, còn bản thân ngồi xổm phía trên, cầm lấy dương vật thô to từng chút từng chút đưa vào hoa huyệt.
-"Ưm... t-to... quá... Á~"
Hai tay Shabito chống lên ngực người phía dưới. Ukyo hơi nhíu mày, hai tay nắm chặt eo nàng nhấn thẳng xuống lút cán. Đột ngột như vậy khiến nàng run rẩy thở dốc.
-"Trướng... a... to... quá..."
-"Như vậy mới vừa miệng nhỏ của Sha Sha nha~"
Ukyo nắm lấy hai cánh mông của nàng nhấp liên tục, Shabito mềm nhũn tựa người vào lồng ngực của Ukyo mặc cho nam nhân điên cuồng luận đồng, miệng chỉ có thể ân a rên rỉ. Bỗng Ukyo đột ngột đổi tư thế, xoay người áp lưng nàng vào lồng ngực mình, còn bản thân nàng thì đối diện với cửa ra vào, chân bị bắt mở rộng hết cỡ, hình ảnh dâm mỹ vô cùng.
Ukyo từ phía sau không ngừng đưa đấy, hai tay ôm lấy cặp ngực no đủ đang đung đưa phía trước xoa nắn. Ánh mắt nàng mê mang không có tiêu cự, thân thể Shabito run rẩy, hoa huyệt tê rần sung sướng đến cực điểm phun nước tung toé. Ukyo gặm cắn lấy cổ của nàng, ánh mắt như có như không liếc về phía cửa phòng, nở nụ cười khiêu khích. Hành động dưới thân vẫn liên tục dồn dập khiến Shabito rên rỉ không ngừng.
Ukyo vươn tay nắm lấy cằm của nàng kéo qua, đặt lên môi nàng nụ hôn nồng nhiệt, hai chiếc lưỡi quấn quýt lấy nhau phát ra tiếng đầy xấu hổ. Ánh mắt Ukyo lúc này lại nhìn về phía cửa phòng một lần nữa, đối diện với cặp mắt tím đầy bi phẫn cùng không cam tâm, trong lòng Ukyo không khỏi vui sướng.
Hai thân ảnh đứng ngoài phòng, một người nắm tay đã siết chặt đến nổi gân, một người ánh mắt thâm trầm suy tư. Đợi đến khi bên trong không còn động tĩnh nữa, họ mới nặng nề cất bước đi.
Còn Shabito? Nàng hiển nhiên không hề biết gì về xích mích giữa những người nam nhân mà bản thân lại là nguyên nhân chính. Sau khi Ukyo xuất vào trong một lần, nàng liền mê mang thiếp đi vì mệt mỏi, để mặc cho Ukyo sủng nịnh ôm lấy nàng sửa sang lại mọi chuyện.
##########
Bơ: Với cái thói bạ đâu viết H đó thì tôi có nên gắn hẳn cái tag R18 lên tiêu đề truyện không nhỉ?🥲 À mà về lịch ra truyện thì... tôi cũng không biết nữa =))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro