Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Sweetie

Tóm tắt : Cuộc chiến của hai gã đàn ông ấu trĩ.

Warning từ người đái tháo đường: Screwllum x Dr. Ratio. R-18. Một câu chuyện đối lập hoàn toàn với [Prey]. Yêu đương đàng hoàng tử tế, không có ai bê khi viết. Ngọt tới phát ngấy đi được nên nó cringer theo kiểu khác, chắc vậy. Idea gốc nhận được từ page [Screwtio- CTCHKBT].

Được viết ra sau khi R quá đớn vì cày chương 9 [R'sC]. Viết tự healing chính mình.

Bảo nó đối lập với [Prey] còn vì sếch của nó hoàn toàn là dạo đầu. Ai muốn tráy quần mãnh liệt thì đọc [Prey]. Ai muốn tiểu đường thì đọc cái này.

Cảm ơn vì đã đọc những dòng warn xàm xí này.

=========================

- Vậy giờ anh muốn tự cởi hay để em cởi cho anh đây thưa đức vua Screwllum?

Ratio đẩy ngài quý tộc cơ khí lên bàn, anh áp sát, nâng nhẹ cằm ông lên cười khiêu khích. Bàn tay thon dài trượt lên vòm ngực máy móc cứng cáp, tầm mắt cũng tối dần. Những phụ kiện này thật vướng víu, khiến anh chỉ muốn lột sạch hết ra để ngắm nhìn Screwllum của mình. Ông ấy chắc chắn sẽ tuyệt đẹp, anh nhủ thầm.

Anh biết mình đang say, nhưng chỉ là mượn men rượu làm càn mà thôi. Rượu tiếp thêm cho anh dũng khí dám làm những điều mà bản thân chỉ dám tưởng tượng. Tiếng cười nói của những người lạ trong bữa tiệc ngoài kia không còn lọt nổi vào tai anh nữa, Ratio chỉ muốn Screwllum bây giờ. Muốn hôn sâu, cọ xát, muốn ông chạm vào mình, muốn thân mật gắn kết. Anh muốn cho ông tất cả mình có, và cũng muốn đòi hỏi Screwllum điều đó.

Ratio từng lầm tưởng bản thân chỉ cần tình yêu là đủ, nhưng dục vọng lớn dần theo từng ngày bên nhau nói với anh rằng anh ngây thơ đến mức nào. Không một người đàn ông trên 30 dưới 40 nào có thể sống một đời khổ hạnh khi người mình yêu cứ kề sát bên mỗi ngày. Nhưng không may giữa cả hai có khoảng cách chủng tộc, không thể dễ dàng nói ra miệng như những cặp đôi bình thường.

Cũng chỉ có rượu mới có thể khiến Ratio có đủ dũng khí để đòi hỏi điều này.

[Veritas, em đang say... Hay anh đưa em về nhà trước nhé?]

Screwllum bối rối đặt tay lên eo người yêu, ông chưa bao giờ thấy mặt mãnh liệt này của anh như vậy. Nó khiến ông hơi không biết làm sao, bộ tản nhiệt cũng vô thức chạy nhanh hơn trong cơ thể. Tuy mang tiếng là người yêu nhưng bởi vì rào cản chủng tộc nên họ cùng lắm là nắm tay, ôm ấp. Ông hiếm khi xét đến việc Ratio cũng có dục vọng. Anh chưa bao giờ thể hiện nó một cách rõ ràng như bây giờ.

Những cảm xúc mới lạ không biết tên choáng lấy đầu máy ông. Screwllum không biết phải bày ra biểu cảm gì. Nhưng ông nghĩ bản thân đang phấn khích.

Ông được chứng kiến một mặt khác của người ông yêu. Chỉ điều đó thôi cũng làm ông thấy những linh kiện máy móc trong mình sôi trào. Đôi mắt xanh nhấp nháy liên tục, Ratio cảm thấy eo càng bị siết lại hơn, gương mặt ông kề sát rạt khiến anh bị chững lại, miệng khẽ hé ra vì nghĩ ông sẽ hôn mình.

Tiếc là bây giờ không tiện lắm, bên ngoài vẫn có người. Screwllum hơi tiếc nuối nhìn chằm chằm môi anh, phải dỗ dành người yêu bé bỏng của mình trước đã. Ông kéo tay anh lên đan vào nhau rồi hôn khẽ lên mu bàn tay anh, cái lưỡi mềm silicon mô phỏng khoang miệng loài người liếm nhẹ lên sau đó để lại một dấu hôn ngay ngắn, đỏ chót đến bất ngờ.

Ratio ngẩn ngơ nhìn, tim anh đập mất kiểm soát trước hình ảnh vừa lịch thiệp cũng vô cùng khêu gợi này từ vị quý tộc cơ khí vẫn luôn điềm đạm. Cái mặt Ratio cứ vô thức thộn ra, bao nhiêu dũng khí nhờ rượu cũng tan hết.

Anh có gan đấy, nhưng chỉ có gan khi người ngại là ông ấy thôi. Ratio không kiềm nổi dùng tay còn lại che mặt rồi cúi đầu, chỉ lộ ra cái tai đỏ ửng.

- Đ-được...

Screwllum không kiềm được ý cười trong giọng nói, ông chỉnh lại quần áo của Ratio, bàn tay ôm eo anh thể hiện sự chiếm hữu rõ ràng.

[Vậy về nhà em trước nhé?] 

Ratio cũng không biết hôm nay Screwllum bị sao, bình thường ông ấy là người hay ngại ngùng khi anh cố tình thân mật. Nhưng anh không thể phủ nhận hành động ban nãy của Screwllum làm tim anh mất kiểm soát. Một quý ông đích thực.

Tuy nhiên anh không muốn thua dễ dàng như vậy, ban nãy anh chỉ mất cảnh giác mà thôi, anh nhủ thầm. Tên này cứ đợi đấy đi, Ratio thoáng lầm bầm, ánh mắt tối lại liếc xuống cặp đùi người yêu mình.

Hôm nay anh nhất định phải khai trai. Anh thề.
.
.
.

[Nhịp tim em đập nhanh quá rồi cục cưng. Như thế không tốt lắm đâu.]

Giọng nói của Screwllum vẫn vang lên bình thường dù hiện tại miệng ông không rảnh rỗi chút nào. Ratio thầm nhủ có phải tên này lại cài đặt phần mềm hôn môi mới hay không, kỹ thuật lại tiến bộ thêm rồi.

Anh ấn đầu Screwllum hôn sâu, ánh mắt mơ màng bị cái lưỡi mềm kia khuấy trong miệng đến mức lý trí dần rời xa. Ban đầu là anh ép ông lên tường hôn, giờ thì ngược lại. Screwllum cứ như bị tiêm máu gà, không tí ngượng ngùng hồi đáp sự mãnh liệt từ anh, bàn tay ông chạm lên da thịt từ vùng eo hở hang, cảm giác lạnh lẽo từ bàn tay máy móc khiến cả người anh rùng mình.

Khó khăn lắm mới dứt ra được, họ thậm chí còn chưa bước vào nhà. Nhà anh cũng khá lớn với một người chỉ sống một mình, Screwllum cũng đến đây mấy lần rồi nên cũng quen cửa quen nẻo. Ông bế bổng anh lên một cách dễ dàng rồi lên lầu đến phòng ngủ.

- A-anh không ngại sao?

Ratio hơi lắp bắp. Anh thách thì thách thật nhưng đến khi Screwllum muốn làm thật thì lại hèn muốn bỏ chạy, Ratio vô thức ôm chặt lấy cổ ông.

[Phân tích: Anh đã sơ sót không tính đến cục cưng của anh cũng là một nhân loại nam giới khỏe mạnh. Dù là người yêu nhưng anh lại bỏ qua nhu cầu sinh lý của em, đây là lỗi của anh.]

Screwllum rướn lên hôn phớt lên môi người yêu đang ngượng đến đỏ bừng của mình. Ông yêu thích mọi dáng vẻ của Ratio, thích tới mức luôn mất quyền kiểm soát khi ở bên anh quá gần. Và khi tới cả bộ tản nhiệt cũng không giải tỏa được những xúc cảm ngổn ngang này thì cũng là lúc hành động lên ngôi.

Sự tham lam và tò mò đang điều khiển ông. Screwllum biết điều đó, nhưng đó là Ratio đáng yêu của ông cơ mà? Việc muốn biết nhiều hơn về người mình yêu hình như không hề sai trái về mặt đạo đức, đúng chứ?

[Thương lượng: Để tạ lỗi, anh sẽ bù đắp cho em được chứ?]

Ratio hít sâu, anh thở dốc, ánh mắt nhìn ông cực kỳ chăm chú, rồi túm mạnh cà vạt ông, hôn sâu.

Cả người anh đỏ ửng vì ngượng, nhưng vẫn ngoài mạnh trong yếu đáp lại.

- Ai cần anh tạ lỗi? Cái gì của em sẽ là của em.

Screwllum cực kỳ tận hưởng sự khiêu khích này. Giữa họ luôn có một cuộc chiến ngầm về độ mặt dày. Cả hai đều ngượng ngùng như nhau vì là lần đầu tiên tiếp xúc với tình yêu, và hễ ai dễ ngượng hơn là cầm chắc thất bại. Screwllum là người hiếm khi thắng lợi trước Ratio, nhưng hôm nay ông cảm thấy cục cưng của mình chiến lực hơi yếu rồi thì phải.

Thật đáng yêu, ông chỉ có thể nghĩ vậy khi đẩy ngã anh ra giường. Nhìn cái tai xinh xắn đỏ tới không thể đỏ hơn, gương mặt nóng bừng cố làm ra vẻ không bị ảnh hưởng và bàn tay nắm lấy cà vạt ông đang phát run nhè nhẹ kia, tất cả đều đáng yêu tới mức khiến các linh kiện trong Screwllum bùng nổ.

Screwllum không quan tâm Ratio có thể tính là ông chú trong độ tuổi của nhân loại, với ông thì anh vẫn còn bé bỏng lắm. Sự non nớt của anh thể hiện rõ ràng trong nhiều mặt, nhất là về tình cảm. Anh liên tục khiêu khích giới hạn của ông bằng những lời trêu ghẹo cợt nhả nhưng không quá phận. Để rồi khi Screwllum đáp lại thì anh lại chạy trốn. Không ít lần ông phát cáu lên vì cái tính này của anh, nhưng một chút cũng không nỡ trách mắng.

Giờ thì hay rồi. Đầu sỏ gây chuyện sẽ không thể chạy trốn được nữa. Ông áp sát cơ thể anh, nâng má người yêu bằng ngón tay như cái cách anh thường hay trêu ghẹo mình rồi hôn lấy đôi môi hé mở nọ.

Screwllum không có răng như con người, nhưng lưỡi silicon của ông lại dài hơn đôi chút, quấn chặt lấy cái lưỡi lúng túng kia, hôn anh đến mức người Ratio mềm nhũn. Khóe mắt anh hơi ửng hồng vì men rượu và nước mắt sinh lý. Bàn tay túm chặt cà vạt của anh chuyển sang chạm lên ngực ông, cởi đi những chiếc cúc áo rườm rà trên bộ suit đặc biệt.

Ratio bị cuốn theo nhịp điệu của người chủ động. Anh thở dốc, run rẩy rên lên khi cái lưỡi kia chuyển sang tấn công tai mình. Vật dưới đũng quần giật không kiềm được vì phấn khích. Ratio rùng mình muốn đẩy Screwllum ra vì phần tai nhạy cảm không thể chịu kích thích liên tục. Từng cơn rùng mình dọc sống lưng đốt cháy não anh, khiến anh hơi ứa nước mắt. Nhưng Screwllum lại giữ cơ thể anh lại rất chặt, hành vi nam tính và chiếm hữu đến bất ngờ làm anh bối rối, cũng bị chèn ép về mặt khí thế.

- Khoan..dừng chút...em chưa đi tắm...hah... Đừng thọc lưỡi vào tai em...

Screwllum hơi dừng lại, Ratio rùng mình khi cảm nhận rõ cái lưỡi đó liếm một đường lên má mình. Khêu gợi nhưng cũng kỳ dị đến hơi đáng sợ, còn hơi nguy hiểm. Ratio không biết tại sao lại cảm thấy phấn khích vô cùng. Anh bị kích thích sự tò mò, tò mò muốn biết ông sẽ đối xử với mình như nào tiếp theo.

Có vẻ Screwllum không quá hài lòng với sự câu giờ này. Nhưng ông vẫn rất tôn trọng người yêu, ông biết Ratio vô cùng để ý đến vấn đề vệ sinh thân thể. Screwllum nghĩ bản thân cũng cần khử trùng trước khi vào việc.

[Câu hỏi: Anh có thể sử dụng nhà tắm cùng em không?]

Ratio nuốt nước bọt. Anh không chắc muốn để ông thấy quá trình tự tẩy rửa của bản thân. Vậy nên anh lắc đầu, ôm cổ ông hôn lên trán thầm thì.

- Anh có thể sử dụng phòng tắm ở tầng dưới.

Ratio có chút tiếc nuối vì không thể cởi từng món đồ của ông xuống. Nhưng đúng là anh chưa tẩy rửa, Ratio vẫn muốn lần đầu tiên với người yêu của mình diễn ra tốt đẹp. Anh thầm nghĩ có lẽ lát nữa nên uống thêm chút rượu. Những ngón tay nghịch ngợm lướt trên ngực ông đầy khiêu khich, đầu gối anh chèn vào giữa đũng quần Screwllum tò mò cọ thử xem ông ấy có thứ đó hay không.

Đầu gối hơi cộm, Ratio âm thầm nuốt nước bọt, đũng quần lại giật lên một chút rất khó chịu.

[Được rồi, nhưng trước đó em có vẻ rất khó chịu. Để anh giúp em nhé?]

Screwllum ôm eo anh, nhìn vòm ngực lớn mềm mại kề sát mặt mình. Ông thật sự tò mò chế độ dinh dưỡng đã nuôi ra một cơ thể tuyệt vời đến vậy. Tuy Screwllum là người máy vô cơ không quan tâm đến cái gọi là nhan sắc loài người thì điều đó cũng không ngăn cản ông kích động với cơ thể người ông yêu.

Veritas của ông ưu tú trong mọi phương diện, Screwllum vừa hãnh diện vì anh nhưng cũng hơi phiền lòng bởi có quá nhiều người theo đuổi Ratio, ông luôn muốn trở nên tốt nhất chỉ để tầm mắt anh hướng về mình mình.

Ông không nghĩ chỉ có cái danh thiên tài là đủ với người như Ratio. Screwllum lần đầu tiên cảm thấy mình chưa đủ tốt chỉ vì nếm trải "tình yêu".

Vậy nên, ông luôn muốn làm những điều tốt nhất cho anh.

Screwllum liếm lên khe ngực hở ra vì kiểu áo của anh, nhìn cơ thể Ratio thoáng cứng đờ rồi rên lên vì kích tình, vô cùng thỏa mãn bởi không chỉ mình anh kích động. Veritas của ông cũng trông chờ hơn bao giờ hết vào ông còn gì?

Anh yêu ông tới mức khao khát một cơ thể vô cơ lạnh lẽo tới mức này, Screwllum còn có thể để anh thất vọng sao.

Ông cũng muốn chạm vào anh, khao khát anh, muốn anh thuộc về riêng mình. Muốn họ hòa hợp hoàn toàn vào nhau, không phân chủng tộc. Tình yêu là như vậy, ông nghĩ thế.

Screwllum đẩy ngã anh trên giường, cách một lớp áo khẽ nắn lấy núm vú nhô lên vì kích tình. Ratio rùng mình, anh thở dốc, cố giãy giụa một chút nhưng lại bị góc nhìn này choáng ngợp, nhất thời chỉ biết run rẩy dưới thân ông. Screwllum hôm nay mãnh liệt hơn bình thường khiến anh không biết làm sao, cứ luống cuống chân tay mãi thôi. Anh không ngờ có ngày mình bị lật xe vì trêu ông quá đà như vậy.

- Đừng nắn nó...

[Anh không những muốn nắn, anh còn muốn dùng lưỡi cuốn lấy nó. Anh có thể cởi áo em không cục cưng?]

Screwllum thầm thì bên tai anh, cái lưỡi kia luồn lên quấn lấy tai Ratio, đầu óc anh thoáng trống rỗng vì điểm nhạy cảm bị kích thích, vô thức rụt cổ lại, miệng phát ra một âm thanh trầm thấp nhưng ngọt ngấy. Thân dưới bị bàn tay máy móc bao bọc và chà sát. Screwllum luồn tay vào quần anh, dùng vốn kiến thức ít ỏi về tình dục của mình nắm lấy nó và chà sát vụng về.

Cả hai đều có rất ít kinh nghiệm về tình dục, Ratio có tìm hiểu thêm dạo gần đây khi quen Screwllum nhưng cũng chỉ biết qua sách giấy hay phim ảnh. Anh cũng có thực hành để chuẩn bị phần sau và đạt được khoái cảm từ nó, nhưng thế thì vẫn không đủ để nói rằng Ratio hiểu rõ về tình dục.

Nên dù ông ấy cực kỳ vụng về, nhưng sự chăm sóc này của Screwllum cũng làm anh bị kích thích mãnh liệt hơn bất cứ lần tự thủ dâm nào. Eo anh cong cao, những ngón chân co rụt lại nén nhịn. Ratio cảm thấy nước mắt sinh lý cứ ầng ậng thật khó chịu nhưng không thể kiềm lại. Anh vặn vẹo, dương vật ngóc cao trong tay Screwllum đã rỉ dịch trắng đục.

- Đừng...không... Screwy chậm chút...

Screwllum nghe lời anh chậm lại, ông không còn nói gì khi nắm lấy móc dương vật anh ra khỏi quần để chà sát, toàn bộ sự tập trung của ông đều dồn lên nó mất rồi. Ông thậm chí cảm thấy đầu máy mình bị điên hoặc bị nhiễm virus khi cảm thấy một cái dương vật nam tính là "xinh đẹp" và "đáng yêu". Người simp cũng không bệnh nặng tới vậy, Screwllum thấy mình sẽ cần đi kiểm tra đầu máy sau đêm nay.

Rốt cuộc Ratio cũng có thời gian thở dốc sau khi ông chậm lại. Anh kéo cái tay còn lại của ông đặt lên ngực mình, mắt hoe đỏ hơi ậng nước nói nhỏ.

- Anh nói muốn liếm ngực em mà?... Còn phải để em cởi cho anh sao...?

[....]

Bộ tản nhiệt của Screwllum hoạt động mạnh tới mức thậm chí còn phát ra tiếng. Ông run tay che mặt.

Ông thua ván này rồi. Nhìn vẻ mặt đắc ý của người yêu là biết. Nhưng không có nghĩa là ông sẽ để mình thua cả trận.

Thế là ông cởi thật, lột đồ anh ra sạch sẽ ngay khi Ratio còn chưa kịp phản ứng, ngay cả quần lót cũng không chừa lại. Screwllum thỏa mãn ngắm nhìn thân thể kích tình của người yêu đang ngượng đến cháy đầu nói không thành tiếng, cảm giác trả thù khoái trá này làm ông rất vui vẻ.

Đồng thời càng muốn nhiều thêm.

Bắp chân săn chắc, cặp đùi thon dài. Cơ bụng anh chắc nịt nhưng vòng eo lại mềm mại. Da Ratio rất trắng, ông thậm chí có thể thấy rõ mạch máu của anh trên làn da khỏe mạnh. Cổ anh còn vết hôn do ông để lại ban nãy, giữa vòm ngực lớn có vết hôn đỏ hồng càng tăng thêm vẻ kích tình. Ratio nằm nghiêng, khép chặt đùi lại nhưng Screwllum vẫn có thể thấy rõ phần đầu khấc phấn hồng đáng yêu của anh đang rỉ dịch nhờn lên giường. Anh chống một tay, thân thể nam tính mạnh mẽ nhưng gương mặt lại hơi trung tính, hiện lên sự hoang mang và e thẹn.

Cơ thể máy móc của ông cũng giật mạnh một cái bởi hình ảnh trước mặt. Screwllum rùng mình kiềm chế sự hỗn tạp do các linh kiện bên trong cơ thể gây ra. Ông không có mồ hôi hay biểu cảm rõ ràng, đây coi như là may mắn. Screwllum nghĩ nếu mình là một con người thì cơ thể ông bây giờ đã ướt đẫm mồ hôi còn biểu cảm thì vặn vẹo vì nhẫn nhịn.

- Screwy...

Ratio khẽ gọi vì thấy ông cứ đứng đực trước giường nhìn mình một lúc lâu, không biết vì sao lại bắt đầu cảm thấy hơi lo sợ, cơ thể vô thức rụt lại vì tự ti. Người ta nói quan tâm quá sẽ loạn, Ratio cảm thấy rất không ổn khi Screwllum không có phản ứng gì khi mình khỏa thân. Anh bỗng có hơi nhục chí, tay muốn kéo lấy tấm chăn che đi cơ thể.

Nhưng lại bị cánh tay máy kia bắt lấy. Ratio sững người, anh hơi ngơ ngác, giây sau một chân đột nhiên bị kéo lên cao, toàn bộ mọi thứ đều bị phơi bày trước tầm mắt Screwllum, không sót thứ gì.

Ratio phát run, anh nhìn chằm chằm người máy vẫn im lặng trước mặt. Nhất thời trong không khí chỉ còn tiếng thở dồn dập của chính anh.

Screwllum há miệng, ông nắm chặt lấy cổ chân anh rồi liếm dọc một đường từ bắp chân lên cổ chân rồi hôn lên, để lại trên cổ chân anh một dấu hôn đỏ chót. Ratio đỏ mắt, anh không dám thở mạnh, dương vật lại cực kỳ thật thà mà giật lên vì phấn khích.

[Xin lỗi em yêu, có lẽ lát nữa em mới đi tắm được rồi.]

Ông thả chân anh xuống nhưng lại tách mở hai chân anh ra, hôn liếm dọc một đường từ bắp chân lên đùi, đều cả hai bên, rồi tới đùi non, sau đó đến háng. Ratio không cách nào khép chân lại được, ngực anh phập phồng nhìn ông trườn lên rồi vùi đầu vào giữa hai chân mình. Cái lưỡi silicon mềm mại kia quấn lấy dương vật anh, giọng ông vẫn trong trẻo như cũ.

[Anh thật sự không thể kiềm chế được muốn nhìn thấy nhiều biểu cảm của em hơn.]

Ratio lại nghe ra một loại cảm giác rất nguy hiểm. Anh biết mình tiêu rồi.

Đàn ông dù là ở chủng tộc nào cũng không nên khiêu khích, Ratio nghĩ mình học được rồi. Anh chỉ nghĩ được tới đó khi khoang miệng kia dễ dàng nuốt chửng dương vật không hề nhỏ nhắn của mình. Khoái cảm đánh úp khiến người anh run rẩy liên tục, thanh âm phát ra cũng càng ngày càng biến dạng. Khoang miệng của Screwllum có thể chặt và nóng tới mức nào coi như Ratio đã biết. Ratio thậm chí còn không hề thấy khô rát, không biết ông ấy dùng cách gì để khiến khoang miệng trở nên ẩm ướt đến vậy.

Hai chân anh vẫy vùng giãy giụa, bản thân phát ra những tiếng thổn thức nhỏ. Screwllum dễ dàng kiềm chế cặp chân đang giãy đạp của anh, kéo nó cuốn lấy cổ mình, cũng hút chặt hơn rồi di chuyển đầu, ánh mắt nhìn anh cực kỳ chú tâm, ghi lại mọi khoảng khắc, thầm nhủ lần sau anh còn trêu mình xong chạy sẽ ép anh xem lấy đoạn băng này coi như trừng phạt.

Anh phen này xong đời với ông rồi. Screwllum cảm thấy tự tin hẳn, sau này người ngại chỉ có Ratio mà thôi. Mặt ông dày hơn thì ông thắng.

Đàn ông ấy mà, ai rồi cũng có một đứa trẻ không chịu lớn trong tim, tỵ nạnh nhau từng thứ một.

Screwllum cũng là đàn ông đấy nhé?

=============================

Nước ấm xối lên đầu khiến đầu óc anh tỉnh táo hơn đôi chút. Ratio thẫn thờ một lúc lâu rồi đập mạnh tay lên tường, khiến bức tường hoàn hảo xuất hiện vết nứt. Anh ôm chặt mặt, kiềm chế cơn gào rú nghẹn trong cổ họng.

Anh-bị-áp-đảo-hoàn-toàn!!!

Ratio không ngờ mình có thể thua thảm đến vậy, cái tính hơn thua của anh không cho phép anh chấp nhận kết quả này. Anh biết thừa nếu cứ thế này thì từ giờ đến khá lâu sau mình sẽ bị Screwllum nắm chặt quyền chủ động trong tay, tới đó thì còn ngượng ngùng hơn nữa.

Cái tên người máy già này căn bản không có coi anh như đàn ông trưởng thành, bình thường đã bảo bọc thái quá như gì rồi, nếu cán cân lại lệch nữa thì ông ta hoàn toàn sẽ coi anh như trẻ con mà đối xử, anh thề đấy.

Dù có là yêu đương, những kẻ có trí óc đều luôn âm thầm đấu đá từng chút một.

Đây là trò chơi của họ, là thú vui, cũng là trải nghiệm. Đồng thời cũng là một cam kết dài lâu dựa trên tình cảm. Lý trí và cảm xúc đều xâm nhập vào tình yêu này, cân bằng hoàn hảo.

Như một ván cờ vua không có kết thúc giữa những đối thủ ngang tầm, Ratio không muốn mình sẽ bị chiếu tướng một cách dễ dàng như vậy. Là một thằng đàn ông nhân loại trung niên có nhu cầu sinh lý, anh không tin mình sẽ tiếp tục thua trên tay một tên người máy vô cơ gần hai nghìn năm tuổi chưa một lần nắm tay ai. Ban nãy là do anh không kịp đề phòng thôi, Ratio khẳng định. Màn dạo đầu quá lâu làm anh lơ là và trở nên yếu thế.

Kế tiếp anh phải chủ động lên. Dẹp bỏ sự ngại ngùng hoặc thua cuộc trước Screwllum, Ratio hít sâu một hơi, anh biết phải chọn như nào.

Một ly rượu Gin mạnh hơn chắc chắn sẽ tiếp thêm cho anh dũng khí. Dù sao cái gì ông cũng thấy rồi, anh sợ quái gì nữa chứ?

Ratio chưa bao giờ nghĩ làm tình mà còn phải chuẩn bị tâm lý căng đến vậy, rất tiếc, mối quan hệ giữa họ là thế. Ngọt ngào nhưng cũng không ít tính toán vì thế chủ động. Một chút lơ là cũng là quá nhiều để khiến cán cân bình đẳng nghiêng lệch.

Ratio tuyệt không cho phép Screwllum coi thường mình hoặc coi mình thành đối tượng quá yếu đuối cần bảo bọc. Bệnh gà mẹ bao che người nhà của ông ấy khá nặng, hẳn là vì tố chất của đấng quân vương đã khắc sâu vào bộ nhớ.

Từng người một đều muốn nuốt chửng đối phương, nắm quyền kiểm soát, dung nhập làm một.

Không thể nói là không kích thích được. Ratio sờ lên những vết hôn đầy trên hai bắp đùi và cả dương vật, không nhịn nổi mà đỏ mặt. Sự mãnh liệt đó làm anh rất thỏa mãn, vì cái cách ông ấy thể hiện rằng ông muốn anh nhiều như nào.

Anh cũng vậy. Nên tiếp theo Ratio không muốn ngại ngùng nữa.

Nốc một ly rượu từ tủ âm tường trong phòng tắm, Ratio thật sự có hẳn một cái quầy bar nhỏ trong phòng tắm khổng lồ chỉ để phục vụ bản thân vào những ngày mệt mỏi, vừa tắm rửa vừa thưởng thức rượu ngon. Rượu đốt cháy cổ họng anh, đắng chát nhưng hậu vị hơi ngọt ngào. Não anh nóng lên và lồng ngực cũng nhen nhóm ngọn lửa, thoáng chút phân vân không biết thế đã đủ hay chưa, thế là lại làm thêm một ly.

Cứ thế liên tục, vừa tắm xong nhưng cả người anh đã nồng nặc mùi rượu mạnh, bước chân cũng hơi loạng choạng. Anh khoác áo choàng tắm vào, chỉ cột dây một cách hời hợt, rút nhẹ liền trút xuống. Ratio đá mạnh cửa phòng tắm một cách thô bạo, tiến ra "chiến trường".

Screwllum đang đọc các tài liệu nghiên cứu trong phòng anh một cách thích thú. Ông vẫn mặc lại đồ cũ sau khi khử khuẩn vì Ratio quên nói cho ông biết chỗ để đồ của khách ở đâu. Ông chưa ngủ qua đêm ở đây trước đó bao giờ để biết được điều này.

Cả người ông vô thức giật bắn vì Ratio đạp cửa mạnh bạo, sách vở trên bàn cũng lộn xộn theo. Screwllum bối rối định thu dọn chúng thì người yêu ông đã hung thần ác sát hướng tới, mạnh mẽ đẩy ông lên bàn. Anh kéo mạnh cà vạt của ông hôn sâu, khiến Screwllum lúng túng cực kỳ tuy nhiên vẫn vụng về đáp lại. Ông còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.

- Anh vẫn mặc nguyên đồ, là muốn khiêu khích em?

Ratio coi đây như một lời khiêu chiến của Screwllum. Anh đúng là muốn tự mình lột sạch sẽ vị quý tộc cơ khí này từ đầu đến chân từ lâu rồi. Ông ấy nghĩ anh không có gan ư?

[Không có Veritas- Anh không có ý đó--]

Chưa kịp nói xong, áo ngoài đã bị lột xuống, Screwllum vô thức ôm ngực che chắn mấy món đồ tội nghiệp trước người yêu như sói như hổ.

[Cục cưng, từ từ thôi em---]

Ông không có mang theo đồ mặc dự phòng đâu. Rách là ngày mai lúng túng lắm đấy? Screwllum vội vàng túm hai cái tay quá phận kia lại, mong anh bình tĩnh lại một chút.

- Từ từ?

Mắt Ratio đỏ quạch vì men rượu, anh ghé sát mặt lại gần ông, chiều cao của cả hai gần như tương đương, Screwllum không thể tránh thoát, ông bị nụ cười giễu cợt kia mê hoặc đến im lặng, miệng vô thức há ra để anh luồn lưỡi vào.

- Hmm...Chụt...

Tay ông dần thả ra, chuyển sang ôm eo anh. Tay Ratio vẫn kéo chặt cà vạt kiểu cách của ông, anh dứt ra, thầm thì.

- Nhưng em không muốn từ từ. Em muốn cưỡi lên người anh, muốn anh dập dương vật của anh vào trong em và khiến em lên đỉnh vì nó. Screwy, anh đã nói sẽ đáp ứng em.

[...]

Screwllum bị sốc. Đầu máy ông nóng lên, bộ tản nhiệt cũng không cứu được, nó thật sự bốc ra khói tại chỗ.

Ratio bật cười, ánh mắt gian xảo khẽ lướt trên cơ thể ông, tay không do dự chạm vào đũng quần.

- Cái thứ này của anh có được không thế?

Một câu khiêu khích đến đáng giận. Nhưng Screwllum là người máy, ông không hiểu được cái sự tự tôn của đàn ông bình thường, ông chỉ ngại đến mức nói lắp bắp.

[C-c-có thể- Nó không mềm lắm...]

- Cứng và lạnh sao? Anh sẽ dùng nó đo nhiệt độ bên trong em chứ?

[...]

Ratio cởi từng cúc áo một trên áo trong của ông, nhưng đồ của Screwllum thật sự quá phiền phức, cởi mãi chưa xong, Ratio dần mất kiên nhẫn, anh trực tiếp xé toạc. Vòm ngực màu bạc xám hiện ra rõ ràng, anh thậm chí còn thấy cả lõi bên trong. Ratio nuốt nước bọt, bàn tay dần vươn xuống cặp chân siêu dài bản thân đã để ý từ lâu. Anh rất thích việc này, cảm giác như đang mở một chiếc hộp bí mật vậy.

Anh chưa từng nghĩ bản thân sẽ thích người máy trước đây, việc có hứng thú tình dục với một đống sắt vụn lạnh lẽo bị anh coi là thứ suy nghĩ ngu xuẩn. Giờ thì anh đoán người ngu xuẩn là mình, anh hưng phấn chỉ vì tưởng tượng ra cơ thể không bị che chắn của Screwllum. Một phần trong đó còn là sự tò mò hiếu học, nhưng phần nhiều là vì anh yêu ông, vì yêu nên vô thức bị hấp dẫn tình dục.

- Em không chờ được, Screwy...

Gương mặt anh đỏ hồng vì hưng phấn. Hơi thở cũng dần nặng nề, anh kéo mạnh ông đẩy về phía giường rồi đè lên, dần tháo hết những mảnh vải dư thừa trên cơ thể Screwllum.

Screwllum vẫn còn chút lý trí, ông nắm chặt dây quầy không để người yêu động thủ quá nhanh. Ông bị anh ép tới mức đầu máy không cho ra được hành động nào là hợp lý. Ở góc này nhìn Ratio còn quyến rũ hơn trước. Anh áp sát cơ thể đẫy đà của mình vào ông, phần ngực lớn chuyển động theo từng hành động. Screwllum không nghĩ nhìn ở góc từ dưới lên này còn kích thích hơn gấp bội, cái thứ dưới quần chẳng biết nghe theo lệnh từ ai mà tự tiện ngóc đầu lên dù rõ ràng ông chưa ra lệnh.

Cái sự mất kiểm soát này cũng chỉ có mỗi Ratio mới gây ra được cho ông.

Ratio vẫn cưỡng ép lôi kéo ra được, Screwllum chỉ có thể thả ra nếu không muốn ngày mai mặc quần rách đi về. Áo rách thì còn có thể mượn anh chứ quần rách thì chịu, cỡ quần của họ khác nhau. Ông co rụt người ra sau, ngài người máy vô cơ trở nên rụt rè đến lạ trước sinh vật đang như hổ như sói này. Anh chơi cả chiêu dirty talk thì Screwllum chịu chết rồi, thậm chí phản kháng cũng không dám nghĩ do đầu máy chỉ tập trung tản nhiệt.

Screwllum chỉ dám mắng thầm anh xấu tính chứ không dám nói ra miệng. Nhưng khi thấy ánh mắt anh càng ngày càng tối nhìn chằm chằm cơ thể mình, lần đầu tiên ông sinh ra ảo giác ngượng ngùng. Người máy không có những quy chuẩn đạo đức như con người với cơ thể, Screwllum có thể tùy ý để người khác quan sát cơ thể mình với mục đích nghiên cứu học tập. Ông chưa bao giờ bị nhìn với ánh mắt đầy nhục dục đến vậy.

Tay anh chạm lên cặp chân dài xám bạc của ông, thở hắt đầy thỏa mãn. Những chỗ bị chạm qua cứ như bị một dòng điện nhỏ xâm nhập khiến cơ thể máy móc của ông thoáng lạch cạch. Screwllum không biết đây là cảm giác gì, thật kỳ lạ. Anh vuốt lên trên, ánh mắt hơi lướt qua thứ giữa hai chân ông rồi ngừng lại một chút, mông hơi giật nhẹ. Ratio chuyển lên vòm ngực xám bạc xinh đẹp của máy móc, cảm nhận rõ hơi lạnh của ông.

- Quả nhiên, anh đẹp tuyệt như cái cách em tưởng tượng.

Anh lầm bầm, dục vọng nơi đáy mắt càng sâu thêm, cả người trườn lên như không xương, áp sát cơ thể Screwllum. Đôi mắt máy móc của ông cũng nhấp nháy, không rõ ông nghĩ gì, tay lại ôm quanh eo Ratio đầy chiếm hữu.

[Phải. Em cũng vậy. Kết luận: Anh chưa bao giờ thấy đủ.]

Ông lầm bầm, vùi đầu vào ngực anh, cái lưỡi vươn ra liếm dọc một đường ngay khe ngực rồi cuốn lấy núm vú đã hơi sưng do ban nãy mình bú quá đà. Ratio khẽ rên, ôm lấy đầu người yêu, áo choàng tắm dần dần trượt xuống. Cơ thể nóng bừng tiếp xúc với máy móc lạnh lẽo khiến anh hơi rùng mình.

[Sao vậy em?]

Screwllum cũng cảm thấy cơn rùng mình vô cớ này.

- Cơ thể anh lạnh quá.

Cảm giác núm vú còn lại trực tiếp chạm vào khối sắt lạnh lẽo khiến anh bị kích thích, thậm chí là cả cơ thể.

[Để anh chỉnh nhiệt độ.]

- Không cần đâu.

Ratio kéo tay ông áp lên gò má nóng bừng của mình, đôi mắt anh mơ màng, yêu dị, cũng tràn ngập tình yêu mãnh liệt.

- Em thích nó. Screwy, em thích mọi thứ của anh.

Ngay cả cái tính gà mẹ bảo bọc cũng thích, anh âm thầm bổ sung. Ratio không thích bị coi như đứa trẻ, nhưng đây cũng là lần đầu tiên trong đời có người che chở anh đến vậy. Cảm giác rất...an toàn.

Hầu như ai cũng quên mất vị bác sĩ toàn năng này là một con người dù anh liên tục nhắc đi nhắc lại điều đó. Không ai quan tâm, trừ Screwllum.

Chỉ có ông mới để ý đến anh, biết anh biết vui buồn, biết hờn giận. Cũng đau khổ và thiếu an toàn.

Và anh yêu ông, cũng được ông đáp lại. Những giao điểm xuất hiện tại nơi không ngờ nhất. Ratio không cảm thấy bản thân là kiểu người lụy tình. Nhưng điều đó không khiến anh dâng trái tim và mọi thứ cho người mình yêu.

Anh áp má càng sâu, dụi nhẹ, nói ra những lời tỏ tình vẫn luôn nghẹn sâu trong cổ họng vì cảm thấy "sến súa" và "ngượng ngùng".

- Em yêu anh. Em còn muốn làm một bài phân tích những điểm tốt của Screwy để nói rằng em thích anh vì những điều đó, nhưng thật ra em sai rồi. Yêu là yêu thôi. Nếu yêu mà còn cần lý do thì vũ trụ này sẽ còn khốn khổ đến mức nào chứ, nhỉ?

Anh tiến tới, hôn phớt lên trán ông, ôm ghì vào lòng.

- Em yêu anh vì anh là Screwy của em, không phải #76 Screwllum của Câu lạc bộ Thiên tài hay đức vua cao quý của hành tinh ốc vít. Thân phận trước để ta gặp nhau, thân phận sau tạo ra giao điểm khiến hai ta đi cùng đường trong thoáng chốc. Nhưng giờ trước mặt em chỉ là Screwy của em mà thôi.

Ratio đã luôn muốn nói vậy.

Hóa ra nói lời thật lòng cũng không khó như anh nghĩ. Giữa những người thật lòng yêu nhau thì nói lời yêu đâu có khó khăn đến vậy, Ratio cuối cùng cũng hiểu được vì sao Screwllum dễ dàng nói những lời sến súa như thế một cách tự nhiên và bình thường.

Screwllum vẫn không nói gì. Ratio cũng vậy.

Rất lâu sau, ông ấy mới thở dài. Tay phát run ôm ghì eo Ratio, vùi đầu thật sâu vào lồng ngực người yêu mình. Ratio cảm thấy đầu ông ấy nóng cực, chắc cũng tầm 56 độ C, làm vùng da tiếp xúc của anh ửng đỏ một mảng lớn. Nhưng anh vẫn ôm ghì ông như cũ, vuốt nhẹ những đốt sống cổ rõ ràng và khá quyến rũ trong mắt mình.

[Em chơi xấu Veritas. Rất rất xấu tính. Em dùng rượu.]

- Nhưng đó đều là lời thật lòng của em. Anh rõ ràng hơn ai hết mà cưng.

Ratio bật cười, anh kéo đầu ông ra, hôn sâu.

- Anh nghe rất rõ nhịp tim của em, không có từ nào là dối trá, đúng chứ?

Screwllum bị đẩy ngã ra giường, cũng chủ động đáp lại. Ông cố gắng kiềm giữ chút lý trí còn lại.

Những lời tỏ tình ngọt ngào đó khiến lồng ngực ông muốn vỡ ra trong xúc cảm tràn đầy, không thể kiềm chế. Ông ôm ghì Ratio, rất chặt, cơ thể trần truồng của anh bị giữ chặt trên người Screwllum, không một khe hở. Ratio thở dốc dời ra khỏi nụ hôn khi cảm thấy giữa khe mông có một vật cứng cáp đang chèn vào và cọ nhẹ. Anh đưa tay giữa không trung lấy ra một lo gel bôi trơn rồi đưa nó cho Screwllum.

- Cái này cần em dạy anh dùng không?

Screwllum cầm lấy rồi tự mình đọc hướng dẫn. Ít nhất ông vẫn biết không thể cắm vào trong cục cưng của mình một cách tùy tiện dù có vẻ em ấy thật sự gấp lắm rồi, cái hông kia cự đưa đẩy, cạ mông lên dương vật cứng cáp màu xám bạc của ông. Screwllum cũng rất kiềm nén, chỗ đó cứ bị một luồng điện lạ khiêu khích, rất kỳ lạ. Ông đoán là Ratio làm. Anh ấy có nghiên cứu khá nhiều về năng lượng trước đây, có vẻ đã học được trò gì mới rồi.

Người yêu ông không thích việc chỉ có một mình mình thỏa mãn trong mọi việc khi họ bên nhau. Anh luôn tự mang theo dầu máy hảo hạng cho ông mỗi lần cả hai gặp nhau dùng bữa, đáng yêu tới mức ông chỉ muốn bắt cóc anh ôm ghì cả ngày.

Ông đoán dòng điện này là tự Ratio phát ra để chuyển hóa năng lượng cho Screwllum cũng cảm nhận được khoái cảm trong tình dục, vậy nên ban nãy ông không có cách nào dừng được hành động làm anh sung sướng trong miệng mình. Cục cưng của ông đã suy nghĩ cho ông đến thế rồi, vậy thì ông rất vui lòng hưởng thụ.

Ông cũng phải khiến anh hưởng thụ. Screwllum hơi ảo não vì kinh nghiệm ít ỏi của mình. Ông đổ khá nhiều gel bôi trơn ra tay rồi vụng về hướng xuống khe mông người yêu mình. Screwllum cảm thấy nằm tư thế này không dễ quan sát cho lắm. Ông ôm Ratio rồi nhẹ nhàng lật anh lại xuống giường, ngắm ánh mắt chăm chú của anh nhìn mình với cái đầu bốc khói.

Ratio chủ động dang chân ra để ông dễ bôi trơn hơn, không chút ngượng ngùng. Dù sao lát anh cũng phải làm thứ còn ngượng hơn. Anh rất tự giác lấy cái gối kê cao eo mình.

- Anh thấy sao?

Ratio cười cợt nhả.

[...sạch sẽ.]

Có thể thấy Ratio ủ mưu vụ này lâu rồi. Hậu môn anh được tẩy sạch lông còn lông mu trên dương vật chỉ thưa thớt. Ông có hơi xót, nghe nói wax lông đau lắm. Nghĩ thế ông vô thức cúi đầu hôn lên cái lỗ mềm mại hơi lồi ra một cách dâm đãng của anh, có thể thấy anh tẩy rửa rất kỹ nên có hơi sưng lên. Tim Ratio giật thót một cái, cả người rùng mình trong cơn phấn khích. Ông hơi nhấp nhả, gel bôi trơn theo đầu lưỡi nhân tạo trượt vào bên trong, Screwllum ngộ ra điều gì đó, ông đút phần đầu của lọ gel vào trong anh rồi bóp mạnh. Anh thở dốc, cảm nhận thứ nước nhớp nháp kích thích bên trong, nóng lên mất kiểm soát. Dù cố kiềm nhưng vẫn vô thức đẩy nó ra ngoài vì số lượng quá nhiều, thanh âm phát ra vài tiếng "phẹt" rất...bất nhã.

- ....

Ratio thật sự giận rồi, anh vô thức đạp mạnh một cú lên người Screwllum khiến ông mất thăng bằng ngã khỏi giường.

- B-biến thái!!!! Zero point!!!!

Anh rú lên, vừa giận vừa ngượng tím người, triệu hồi cả phấn muốn ném thẳng vào mặt ông nhưng sau đó dừng lại vì không nỡ. Screwllum cực kỳ vô tội lồm cồm bò dậy dỗ dành người yêu. Ông cũng không ngờ được việc này. Đó chỉ là phản ứng sinh lý bình thường thôi khi có chất lỏng xâm nhập vào hậu môn, nhưng có vẻ đúng là chọc trúng chỗ chết rồi.

Screwllum phải vừa ôm vừa dỗ anh người yêu đang uất đến phát khóc của mình, không biết phải làm sao. Dù có ngu ngơ đến cỡ nào ông cũng biết "đánh rắm" là một hành động cực kỳ xấu hổ của con người dù nó chỉ là phản ứng tự nhiên của cơ thể. Nhìn Ratio tức sắp khóc là biết. Anh giận tới mức này làm ông sợ lần này lại chẳng nên cơm cháo gì.

Quần cũng cởi rồi lại vì mình ngu ngơ mà vụt khỏi miệng, đừng nói anh, tới ông còn uất.

Nhưng hiển nhiên không chỉ mình ông nghĩ vậy. Ratio bị chất bôi trơn bên trong kích thích đến nóng bừng, rất cần một vật lạnh lẽo cứng rắn lấp đầy bên trong. Lần này ông đừng hòng chạy khỏi anh. Anh ngồi xổm lên người Screwllum, tức giận kéo tay ông xuống phần dưới của mình.

- Mở rộng nhanh! Em nóng lắm rồi...

Loại gel anh dùng rất nhẹ thôi nhưng hậu môn rất nhạy cảm, đã nóng đến mức khó nhịn. Screwllum rụt rè đút một ngón tay máy vào trong thăm dò. Nhiệt độ bên trong cao đến bất ngờ, ánh mắt Ratio có hơi mơ màng.

- Tiếp đi anh... Một ngón không đủ đâu, em mở rộng trước ở phòng tắm rồi....hm..

Anh tự đưa tay lên nhẹ ngắt núm vú mình trước mặt ông, dương vật anh nhẹ giật mỗi khi hai ngón tay ông đưa đẩy trong mình, dâm mỹ đến mức khiến ông cảm thấy nhiệt độ ở mắt cũng tăng cao. Screwllum cảm thấy mình mà là con người thì giờ chắc cổ họng khô lắm rồi do không còn nước bọt để nuốt nữa.

Ông đẩy sâu hết cỡ độ dài của hai ngón tay máy lạnh lẽo trong anh. Dị vật xâm nhập, lần mò tìm kiếm nơi bí mật nhất, anh chống tay lên ngực ông kiềm nén những tiếng rên vào sâu trong cổ họng. Screwllum cũng dần chủ động, tay còn lại vuốt lên dương vật anh, cảm giác lạnh lẽo từ máy móc khiến chân anh suýt nhũn, tí thì ngã ra không ngồi xổm được nữa.

Chợt anh rùng mình cong cao eo rên lớn khiến Screwllum sửng sốt. Tinh dịch từ đầu khấc rỉ ra, đặc quánh, tí tách chảy trên ngực Screwllum, khiến ông không thể dời mắt.

- Đúng...chỗ đó đó... Đó là điểm nhạy cảm của em... Nhớ kỹ đi đồ ngốc nghếch...

Ratio thỏa mãn thở ra đôi chút, dương vật vẫn cương cứng giật giật, anh tự nhún lên những ngón tay vẫn cứng ra của ông rồi lại thỏa mãn rên rỉ kích tình. Đôi mắt xanh của ông lặp lòe liên tục rồi cho hẳn ba ngón tay ra vào mở rộng. Ratio kinh ngạc kêu lên nho nhỏ, mông bất giác ưỡn cao lên phối hợp để ông mở rộng, bộ ngực lớn kề sát ngay miệng Screwllum. Dâng tới nơi không xơi lại phí, Screwllum cực kỳ tri kỷ dùng lưỡi mình quấn lấy đầu vú của anh, ngắm những vết hôn gợi tình bản thân để lại trên cơ thể người yêu. Cả người ông cũng bị luồng điện lạ và cảm giác mới mẻ kích thích đến gần như phát cuồng.

- Được...được rồi. Có thể vào rồi...mm...

Anh thở nặng nề vì núm ti nhạy cảm liên tục bị trêu chọc, cả người nhũn như bún trước tình dục. Cuối cùng cũng được vào màn chính, Ratio bỗng có chút sụt sịt. Bảy tháng trời hẹn hò chỉ nắm tay ôm hôn, tới được bước này cũng chẳng dễ dàng gì.

Yêu khác chủng tộc nó khổ vậy đấy. Lần sau sẽ rút kinh nghiệm....

À nhầm, làm gì có lần sau chứ? Ratio cảm thấy Screwllum là kiểu sẽ khóc lụt nhà, làm đủ trò án vạ hay sến súa chỉ để níu kéo mình. Nghe rất hoang đường nhưng dám lắm, anh đoán vậy. Và anh cũng không muốn chuyện đó xảy ra.

Anh U40 rồi, thật sự không còn tinh lực hẹn hò tìm hiểu gì thêm được nữa.

Rung động một lần trong đời không nhiều, nhưng với anh là đủ.

Ratio hôn sâu người yêu mình, nhẹ cọ trán với ông. Hai bàn tay đan vào nhau, nắm chặt. Anh kéo tay ông hôn lên mu bàn tay như cái cách ông hay làm với mình.

- Giờ em là của anh, Screwy.

Screwllum nhìn anh, rồi cũng hôn lên mu bàn tay anh một cách dịu dàng.

[ Thưa giáo sư thân yêu, anh cũng vậy.]

==============================

Kết luận trận này hòa, Ratio bẹp dí nằm trên giường run tay với xem đồng hồ, 2h sáng.

Bốn tiếng túng dục. Anh không ngất, còn đối phương cũng bị giật điện đến nằm bẹp bên cạnh. Ratio lau lau mặt, ban nãy khóc dữ quá, chắc khó coi lắm. Nhưng người khóc không chỉ mình anh. Ừ thì người máy không có khóc được nhưng cục sắt bên cạnh cũng tha thiết van xin anh giảm điện sinh học xuống liên tục tới mức co giật. Ratio cực kỳ hài lòng với điều này, nhìn ông ấy mệt lử đáng yêu phải biết.

Thế là anh lăn qua chui vào lòng Screwllum ôm ghì lấy ông, dáng vẻ đắc ý đến đáng giận. Screwllum hừ nhẹ như giận dỗi nhưng vẫn ôm anh vào lòng, bàn tay máy xoa xoa rồi đánh nhẹ lên cái mông hư hỏng.

Ông thật sự phải sạc điện và nạp dầu sau hôm nay. Điện năng kỳ lạ kia khiến ông thất thoát năng lượng và cảm thấy mệt mỏi như con người.

[Để anh mang em đi tắm.]

Screwllum ngồi dậy bế anh lên, cưng chiều hôn một chặp rồi bật robot dọn dẹp phòng của anh để nó xử lý đống bừa bộn trong phòng lúc cả hai tắm rửa. Ratio vẽ vòng tròn trên người ông, ánh mắt cũng dần nghiền ngẫm. Ông biết anh lại muốn mổ cơ thể mình ra nghiên cứu linh kiện rồi. Screwllum cũng không ngại đưa anh bản thiết kế đâu nhưng Ratio cứ nói muốn tự tìm hiểu.

[Nếu muốn đến thế thì ngày mai đi theo anh đến phi thuyền, anh tính đi bảo dưỡng cơ thể, ở đó có đội ngũ chuyên nghiệp nên em thích tháo lắp như nào cũng được.]

- Thật à?

Mắt Ratio sáng rực. Screwllum cưng chiều cọ đỉnh đầu mái tóc mềm của anh, thỏa mãn vô cùng. Cả hai thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, Screwllum mở thiết bị đầu cuối xem xét các công văn còn tồn đọng trước, mặc cho Ratio nghịch ngợm táy máy những chỗ khác nhau trên người mình.

Xong việc ông mới nhẹ nhàng hôn má anh.

Giờ thì phải bàn đến chuyện khác.

[Anh sẽ chịu trách nhiệm. Em muốn tổ chức lễ cưới khi nào?]

- ...Hả?

[Thương lượng: Nếu em chưa muốn làm đám cưới trong năm nay thì để năm sau cũng được. Anh sẽ cố gắng sắp xếp lịch trình.]

- Khoan- Em có nói muốn kết hôn sao?.

Ratio thảng thốt, thế này là quá nhanh rồi.

Screwllum lại khó hiểu.

[Nghi vấn: Chẳng phải lên giường với nhau là việc chỉ vợ chồng hợp pháp mới làm sao? Chúng ta hiện tại tính là ăn cơm trước kẻng rồi nhỉ? Anh không muốn em bị nói ra nói vào.]

-...

Ratio trầm mặc. Vậy ra bảy tháng ròng ông ta không dám quá giới hạn là vì nghĩ phải nhịn đến đám cưới? Anh nên đoán được điều này khi ông ấy hùng hục phấn khích trên giường mới đúng.

Nhưng vấn đề là, anh phải làm sao để giải thích với ông điều này là bình thường với hai người yêu nhau đây? Khi bạn trai anh là một người già thật sự đã hơn 2000 tuổi và sống từ cái thời phong kiến nào đó mà anh không biết?

Có thể thay đổi nhân sinh quan một người bằng cách tranh luận không? Không thể. Quá rõ ràng.

Anh cần tổ tư vấn trợ giúp.

[Tin nhắn từ Dr.Ratio:

Bạn trai tôi muốn kết hôn với tôi ngay lập tức chỉ sau một lần lên giường. Làm cách nào để câu giờ cho đến khi tôi sẵn sàng thật sự nhưng không làm tổn thương anh ấy?

Online chờ gấp.]

Stelle cùng March 7th nhìn chằm chằm màn hình rất lâu.

Huh?

End




Bonus nhỏ: Họ chọn đính hôn trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro