Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[No one normal in love]


Tóm tắt: Sếch mạnh bạo là chính từ hai gã khùng đang trong mối quan hệ yêu đương. 

Screwllum là ông tổ lạc quan, chúa tể yêu đời, ổng hơi toán toán (math math) tí. Nhưng thôi, giáo sư thích là được.

Warning từ người vẫn đang giữ chuỗi: R-18. Screwllum lưỡi dàiiii. Ratio vẫn răm như thường.

Sếch đếu gì 10k từ dài vcl nên tôi phải viết thêm một đoạn cuối để cân bằng giữa sếch và sự zô tri. Fic đẻ ra vì muốn phá chuỗi NNN của ai đó 👍 Hy vọng phá được 👍

Idea gốc được lấy từ page Screwtio - CTCHKBT. Rất cảm ơn ad page đã cho mình mượn idea ạ. 

===========================

- Game 4 nút đối kháng, chắc chắn đây không phải là trò của Sói Bạc gì đó trả thù anh đấy chứ thưa đức vua?

[Anh không nghĩ vậy. Cô ấy thích tấn công bằng hack dữ liệu hơn. Và lần này không có dấu vết đó. Thứ này thú vị hơn nhiều.]

Screwllum hứng thú chạm vào bức màn kỳ lạ tại lối vào đã bị chặn. Ông thử dùng sức ấn vào, thậm chí dùng cả vũ khí năng lượng tại lòng bàn tay để thử phá hủy nhưng không si nhê gì, thậm chí vật chất lạ này còn cứng hơn trước sau khi tiếp nhận nguồn năng lượng từ phát bắn ban nãy. Screwllum cực kỳ hứng thú với vật chất lạ có thể cắn nuốt năng lượng này, chăm chú đến nổi bỏ quên cả Ratio đang chống cằm với vẻ mỉa mai sau câu trả lời của bản thân vừa nãy.

- Ồ ~ Thân thuộc thế sao, nhìn phát liền biết không phải. Hẳn là hiếm lắm ngài thiên tài đây mới có đối thủ coi như ngang tầm trong lĩnh vực gì đó nhỉ?

Screwllum quay phắt người lại nhìn vị học giả đang cười cợt nhìn mình, ông lau mồ hôi không tồn tại trên trán, vội vã quay trở lại. Screwllum ớn nhất là khi anh gọi mình với danh xưng "thiên tài" thay cho "nhà vua" hoặc "quân vương", thường thì đó là lúc anh đang không quá hài lòng. 

Screwllum tiến tới bên anh, ngồi cạnh và ôm hờ anh vào lòng. Họ kề trán, Ratio cũng không tránh né, giọng ông có chút bất đắc dĩ.

[Em biết anh không hề có ý đó.]

- Em biết chứ? Cơ mà nhìn anh có vẻ rất tận hưởng bức tường kia hơn là dành thời gian với gã bạn trai đã 1 tháng 6 ngày 17 giờ hệ thống chưa gặp mặt. Không sao, em biết anh chỉ tò mò với muốn đưa chúng ta thoát khỏi đây càng nhanh thôi, anh tiếp tục đi.

[...Anh xin lỗi.]

Screwllum che mặt, anh càng tỏ vẻ không để bụng ông càng biết con mèo khó tính đang rất rất để bụng. Screwllum không biết làm gì hơn ngoài việc ôm anh chặt hơn rồi dụi dụi. Cách này luôn thành công trong việc dỗ dành người bạn trai khó chiều.

Quả nhiên gương mặt anh dịu xuống, giọng nói cũng cũng nhẹ nhàng hơn.

- Thay vào đó xem xem cái thùng game kia đi đã. Anh từng chơi game đối kháng bốn nút bao giờ chưa?

[Chưa từng. Để anh xem nào.]

Screwllum ngồi xuống bên cái thùng game trong khi Ratio đang thử liên lạc với bên ngoài. Hiện tại bọn họ đang kẹt tại văn phòng của Ratio tại trường Đại học Chân lý. Bình thường Screwllum sẽ đợi Ratio tại nhà riêng của anh ấy, nhưng hôm nay anh nhắn tin rằng sẽ trở về muộn, ông không cần chờ mình. Screwllum đọc xong liền trực tiếp tới đây tìm anh, ông nhớ bạn trai nhỏ của mình lắm rồi. 

Ratio hôm nay có việc tại phòng thí nghiệm ở trường, anh trở về văn phòng chỉ để lấy chút đồ đạc để rồi thấy Screwllum đang ngồi rất nghiêm chỉnh chờ mình. Dù Ratio vẫn cố gắng tỏ vẻ bình thường cho đến khi Screwllum tiến đến nâng mu bàn tay anh lên hôn nhẹ, khóe môi vô thức nhếch cao đã bán đứng rõ ràng tâm trạng của anh. Screwllum cũng không vạch trần làm gì, ông không muốn bé mèo cưng của mình xù lông vì ngượng. 

Họ ôm ấp nhau sau cả tháng nhớ nhung. Ratio chưa kịp kéo cà vạt của Screwllum để trao một nụ hôn sâu thì biến cố đã xảy ra, một cơn động đất khiến cả hai loạng choạng suýt ngã ra bàn. Screwllum chỉ kịp ôm ghì Ratio vào lòng che chở đồng thời mở lồng phòng hộ. Sau đó thì cả hai chứng kiến những bức tường xung quanh biến đổi, dần bị một loại vật chất lạ màu trắng đục lan tỏa khắp bốn vách tường chỉ trừ sàn nhà họ đang đứng, nó phồng phồng mềm mềm, nhìn rất vô hại. Tiếp đó là một thanh âm như tiếng nổ, quay ra thì thấy cái thùng game hiện tại.

Họ bị kẹt cùng một cái thùng game chẳng biết từ đâu xuất hiện. Cả hai trầm mặc một lúc để phân tích tình hình hiện giờ, mãi đến khi không còn thứ gì bất ngờ xuất hiện nữa thì Screwllum mới cởi bỏ lồng phòng hộ. Hai người không đặt ra bất cứ câu hỏi gì để trao đổi với nhau cả vì điều này là không cần thiết, bởi không ai trong cả hai có sẵn câu trả lời. Họ tách ra để đi tìm manh mối.

Ratio thì ngồi giải mã mảnh giấy có ký hiệu kỳ lạ trên thùng game, còn Screwllum lúi húi tìm cách lấy được mẫu vật trên bức tường, nhưng có vẻ nó khó khăn hơn ông tưởng. Có vẻ Ratio đã giải mã ra gì đó nên mới có đoạn đối thoại liên quan đến Sói Bạc. 

[Thế em giải mã được mảnh giấy chưa?]

- Rồi. Nó chỉ ghi "Hãy chơi thật nhiều nhé!". Một là nó có ý nghĩa sâu xa, là manh mối để thoát khỏi thứ này. Hai thì liên quan tới cái cô game thủ Sói Bạc của Thợ săn Stellaron muốn tìm anh phục thù? Ba là nó đơn thuần là lời nhắn của đám Kẻ ngốc đeo mặt nạ. Đây là kiểu ghi chú của đám dở hơi đó.

Ratio vò tờ giấy đó thành một cục rồi quăng như rác rưởi. Anh thở dài, chống cằm nhìn Screwllum dùng ngón tay cạy mở cái thùng game nghiên cứu mã mạch.

- Đừng có quá tay, đây có thể là manh mối duy nhất đấy.

[Ừm. Giải trình: Anh muốn kiểm tra xem xem nó có gài bom hay vũ khí gì không. Không gian này quá kín, nếu xảy ra nổ lớn anh không nghĩ lồng phòng hộ đủ để bảo vệ em. Kết luận: Chuẩn bị không bao giờ thừa.]

Ratio vô thức cười nhẹ khi nghe ông đáp lời, tiếng cười rất trầm, khiến các bánh răng của ông vô thức chạy nhanh hơn. Screwllum hơi cúi đầu xuống thêm một chút, biểu hiện khi đức vua cảm thấy xấu hổ. 

- Đức vua lo nghĩ cho em nhiều thế, đúng là làm người ta rung động. 

[Vì em rất quan trọng với anh mà. Tường thuật: Anh không bao giờ dám lấy sự an toàn của giáo sư thân yêu ra đặt cược trước những điều chưa biết, dù bản thân anh có hứng thú với nó nhiều như nào đi chăng nữa.]

Screwllum đáp một cách chân thành trong khi cặm cụi kiểm tra bên trong thùng game. Ratio nghẹn họng, má anh đỏ lên không kiểm soát. Tên robot này lúc nào cũng thế hết, anh vỗ vỗ má mình để bớt nóng mặt. 

- Sao rồi? An toàn chứ?

Screwllum không nói gì một lúc, sau đó mới đáp Ừm một tiếng. Ông rời ra, lắp ghép chúng lại như lúc đầu. Phần này thì nhanh hơn nhiều.

Chợt ông ngẩng đầu.

[Sao em không thử sử dụng dịch chuyển?]

Ratio nghiêng đầu cười nhẹ.

- Ừm, anh phát hiện ra rồi đấy.

Anh giơ bàn tay trống rỗng ra, chả có gì xuất hiện.

- Cái thùng đó hút sạch năng lượng điện từ của em. Nó chạy mà không cần phích cắm dù anh đã kiểm tra qua và xác nhận không có gì lạ. Anh cũng cảm nhận được ban nãy rồi đúng không? 

[Em lúc nào cũng bình tĩnh hết.]

Screwllum đứng dậy phù bụi chính mình rồi mới tiến qua ôm lấy người yêu. Ông không bàn luận gì thêm, chỉ là đôi mắt xanh nhấp nháy liên tục. 

Ratio kéo cà vạt ông, làm chuyện ban nãy còn đang dang dở. Họ hôn nhau một lúc rất lâu mới thỏa mãn rời ra, Ratio mềm người vì thiếu dưỡng khí, bị Screwllum ôm lấy eo dựa vào lòng.

- Chà, vì Screwllum đòi che chở em còn gì?

Bộ tản nhiệt của ông lại bắt đầu kêu. Screwllum đỡ đỡ trán, giấu diếm sự ngượng ngùng. Ratio cười càng thích thú, anh siêu thích trêu ghẹo người yêu điềm tĩnh của mình. Những ngón tay thon dài lần lên ngực ông, chạm vào phần ngực trần máy móc được cái nơ cổ che khuất rồi lướt dần lên.

- Có anh thì em lo gì nữa? Đúng không hửm?

[...Kiến nghị: Chúng ta nghiên cứu game đối kháng đi, anh rất rất tò mò rồi.]

Screwllum đứng lên bước tới cái thùng, chăm chú quan sát màn hình đang hiện giao diện game pixels từ cái thời nào đó có khi còn cổ hơn đồ cổ là ông để che giấu sự xấu hổ.

Ông không thừa nhận mình suýt mất kiểm soát gây ra tình huống "trên bảo dưới không nghe" đâu. 

Tuyệt đối không! Ông là người máy có tự trọng!

=========================

- Hmm... Vậy là mỗi lần chơi xong một ván game thì sẽ nhận được một chữ cái ngẫu nhiên. Cái máy này nhận biết được chúng ta có chơi hời hợt hay không để đưa ra phán đoán nhỉ? Vậy nên mới bảo "Hãy chơi thật nhiều nhé!" sao? 

Ratio khoanh tay chống cằm trước ngực trầm ngâm. Họ vừa cùng chơi 3-4 ván liền và chỉ nhận được hai chữ cái gợi ý là S và F. Chưa liên kết được gì cả.

[Một trò chơi so tốc độ tay là chính, đơn giản quá rồi.]

Screwllum nói với vẻ hơi ủ rũ. Ông vẫn chưa quá thuần thục với thao tác nút bấm nên bị Ratio cho ăn đập đơn phương, anh tung combo khiến Screwllum không có đường phản kích. Cơ mà cơ chế chơi thật sự rất đơn giản, chỉ là vấn đề thời gian khi ông học hết chiêu thức và combo của 52 nhân vật trong game. Chắc lúc đó khi chơi sẽ thú vị hơn...một chút xíu. 

Bọn họ đều đạt nhận thức chung là cái trò này thật sự vô bổ. 

Tuy nhiên họ vẫn phải chơi nếu muốn thoát khỏi nơi này. Ratio thở hắt chán nản, anh suy nghĩ về việc vừa đọc sách vừa chơi cho xong nhưng cái máy này biết anh sử dụng bao nhiêu tay để chơi và có nghiêm túc hay không. Quá phiền đi. Screwllum ôm eo người yêu nhẹ giọng dỗ dành một chặp nhưng ông cũng không khác lắm. Cả hai không quen tiêu tốn thời gian để chơi những trò chơi không cần dùng não.

Ratio đảo mắt, chợt đề nghị. 

- Anh nghĩ sao nếu chúng ta biến nó thú vị hơn một chút?

[Ồ? Tò mò: Em có cao kiến gì sao?]

Screwllum gác cằm lên vai Ratio, thỏa mãn cảm nhận nhịp tim của người yêu dấu trong vòng tay mình. Ông cảm nhận nó đang tăng lên dù vẻ mặt anh vẫn bình thản. Ông biết cục cưng lại nghĩ ra thứ gì hay ho rồi.

- Vậy ai thua sẽ cởi một món đồ? Nếu cởi hết mà vẫn thua... Thì sẽ từng chút làm theo một yêu cầu của người thắng? Mỗi yêu cầu chỉ được dùng trong ba phút. Ngoài ra không được tự chạm vào bản thân, toàn bộ đều phải giao cho người kia.

[...]

Bộ tản nhiệt của Screwllum tăng lên.

[Nếu ai đó thấy thì sao? Ý anh là lúc chúng ta đang…và người bên ngoài xông vào muốn cứu hai ta.]

- Ồ. Em khóa cửa lúc nãy rồi. 

Ratio với tay ra sau kéo cà vạt của ông, kéo đầu ông càng rướn thêm về trước, môi anh chạm phớt lên gò má Screwllum. Giọng Ratio cực kỳ trầm mang theo ý cười ngạo mạn.

- Và cũng đã chuẩn bị lúc chiều. Anh nghĩ em sẽ không chuẩn bị vệ sinh cơ thể khi biết anh sẽ đến sao? Nếu không phải công việc vướng chân vướng tay thì giờ chúng ta đang lăn lộn trên giường sau 1 tháng không gặp rồi đấy cục cưng, em còn đang mong chờ tối nay sẽ vắt anh tới mức nằm liệt vì sướng. Lát nữa em sẽ lột sạch anh và bắt đức vua cao quý làm ngựa cho em cưỡi.

[...]

Mặc dù họ thật sự đã làm tình rất nhiều lần và Screwllum luôn biết anh người yêu của mình cực kỳ bạo dạn trong chuyện giường chiếu, nhưng chưa một lần nào ông không thấy ngượng khi nghe anh nói những lời như vậy. 

Cơ mà có vẻ anh quá tự tin? Hình như quá lâu rồi con mèo nhỏ này không xù lông vì ngượng ngùng rồi? 

[Bé cưng, tự tin thái quá là không tốt đâu.] 

- Nhưng anh đã thua em ban nãy. Em nghĩ em có quyền tự tin chứ?

Screwllum há miệng, cái lưỡi dài liếm dọc một đường lên má Ratio khiến anh thoáng rùng mình nhưng không hề ghét bỏ. Họ lại hôn, Ratio chưa bao giờ thấy bộ dạng này của Screwllum đáng sợ dù là khi cái lưỡi của ông quấn chặt lấy gốc lưỡi của anh và nút mạnh, cướp lấy hơi thở Ratio một cách bạo tàn không khoan nhượng. Bàn tay máy đeo găng mò lên ngực Ratio nắn nhẹ, cả người anh suýt chút bủn rủn trước dáng vẻ đầy chiếm hữu này của Screwllum. Nhưng cũng chỉ suýt thôi.

Ratio kéo bàn tay đó ra.

- Để dành cho món chính chứ? Nhà vua nóng vội quá rồi đấy. 

[Anh chỉ thưởng thức chút đồ khai vị của mình thôi.]

Screwllum lại liếm dọc theo vành tai anh, lần này anh rên ra thành tiếng.

[Phân tích: Sự nuông chiều của anh đã khiến cục cưng của anh trở nên quá ngạo mạn. Kết luận: Em cần được dạy dỗ lại phép tắc.]

Ratio cười khẩy, có vẻ đã bị chọc cho xù lông. Giọng anh đầy vẻ khinh khỉnh.

- Thế anh thử xem? 

Screwllum nghĩ mình mà có mạch máu của con người thì giờ chắc nó đang giật dữ lắm, người có thể vô lễ với ông cũng không nhiều nhưng tới mức như Ratio...thôi được, là do ông chiều anh quá. Cũng chỉ có Ratio mới có thể làm ông có những cảm xúc kỳ quặc như này.

[Con mèo cáu kỉnh.]

========================

Ratio đỏ lựng cả người, mặt anh đỏ tới mức không thể đỏ hơn được nữa, thậm chí Screwllum có hơi chùng tay, ông sợ anh tăng huyết áp ngất ra thì khổ. 

[...anh nhường em nhé...?]

- Câm miệng, có chơi có chịu.

Ratio gầm gừ bằng giọng trầm khàn. Screwllum cứng đờ một chút rồi lại tiếp tục chơi. Chỉ trong hai câu đối thoại anh đã chớp ngay thời cơ phản kích, liên tục combo và khiến Screwllum game over ván này. 

Screwllum rất hào sảng nhận thua, ông sẽ cởi một món trên người mình. Lần này là cái găng tay. 

Còn Ratio chỉ còn mỗi một cái quần lót lọt khe ren đen.

Thú thật, Screwllum hoàn toàn không muốn anh cởi nó ra tí xíu nào hết, dù việc nhìn nó cũng làm đầu máy ông bốc cháy vì quá tải. Ratio chỉ cần hơi cong eo liền lộ rõ cặp mông cực căng của mình, dây quần lọt khe mắc vào kẽ mông anh làm anh hơi khó chịu, phải lắc nhẹ mông nhưng vì ngại ngùng mà không dám dùng tay kéo ra. Screwllum phải dùng hết lý tính để không nhìn vào đó thêm mà tập trung vào trò chơi trước mặt.

Bọn họ đã thu thập được khoảng sáu bảy con chữ khác nhau, Screwllum đã lờ mờ đoán ra đây là câu gì nhưng ông vẫn chưa muốn dừng trò chơi này lại. Còn Ratio quá bực bội và ngượng ngùng để đủ lý trí biết rằng trò chơi này đã có thể ngừng. 

Dù sao vừa nãy anh còn tuyên bố sẽ lột sạch ông và biến ông thành ngựa cho mình cưỡi, cơ mà giờ người không còn manh giáp lại là mình, nhìn gương mặt Ratio là biết anh đang khó chịu như nào. Screwllum vốn không quen nhìn người yêu khó chịu, cơ mà lần này thì khác, ông khá là vững lòng. 

Dù sao như anh nói, có chơi có chịu.

Ratio bực bội ấn các nút mạnh hơn, muốn tìm cơ hội tấn công thẳng còn Screwllum chơi khá thong thả, ông chơi theo chiến thuật phòng thủ phản công. Ban đầu cả hai đều chơi như vậy cả, những kẻ thông minh luôn bình tĩnh chờ đợi thời cơ. Nhưng sự trấn tĩnh của Ratio không thể bằng một người máy như Screwllum được. Thua càng nhiều sẽ càng dễ mất bình tĩnh, đây là thói thường. Tuy nhiên việc Ratio phẫn nộ mất bình tĩnh dẫn đến thua nhanh hơn cũng có lợi ích nhất định, đó là thu thập những con chữ nhanh hơn trước. Screwllum cũng không dám nói mình cố tình làm vậy, trò chơi này thật sự quá đơn giản và nhàm chán với ông. Ông không muốn kéo dài một trận trong mười lăm phút liền như mấy ván đầu.

Ván thắng ban nãy đã làm Ratio bình tĩnh lại đôi chút. Họ dần trở về như tình huống ban đầu, chơi theo kiểu phòng ngự phản công. Tuy nhiên, ông vẫn thắng. 

Ratio mím chặt môi im lặng rất lâu, sau đó tay vươn xuống muốn cởi nốt cái quần lót nhỏ không chứa nổi phần đã hơi hơi cương lên của mình. Phải nói cái đó của Ratio cũng chẳng nhỏ nhắn gì cho cam, có thể nói là to và đẹp theo quy chuẩn của đàn ông bình thường, cái quần lót xuyên thấu này đang rất rất cố gắng làm tròn chức trách của mình rồi.

Cơ mà Screwllum lấy tay ngăn anh lại. Bàn tay máy móc lạnh lẽo không đeo găng của ông chạm vào vùng eo Ratio khiến anh khẽ giật lên một chút. Bờ ngực căng hơi rung lên, ông không dời mắt nổi.

[Đừng cởi. Anh muốn đổi thành yêu cầu được chứ?]

- ....chết tiệt. Quá đáng đấy.

Ratio khàn giọng mắng, thân dưới lại hưng phấn thêm một chút. Cái bọc nhỏ của đũng quần lót mỏng manh kia không cách nào giấu được phản ứng sinh lý này. Screwllum không cách nào dời mắt khỏi khung cảnh nhục dục này được, cái phần dưới silicon của ông thật sự đã lâm vào tình trạng "trên bảo dưới chẳng nghe" thật rồi, nó cồm cộm làm ông xấu hổ theo anh. Cơ mà ông cương sau, vẫn coi như hơn Ratio.  

Screwllum không nhận ra ở với nhau lâu ngày khiến ông cũng dần dần ấu trĩ như Ratio trong vài việc. 

[Nó lòi ra rồi. Để anh giúp em giữ lại.]

Screwllum khá nghiêm túc. Ông biết nãy giờ anh khá khó chịu khi cái dây quần cứ kẹt ở khe mông. Screwllum đơn thuần chỉ muốn giúp Ratio thôi, ông tự nhủ, bàn tay lần ra sau mông anh thẳng tay kéo lấy dây quần siêu mảnh, con cặc đằng trước của anh bị bó chặt lại vì mảnh vải ren đen xuyên thấu.

 Ratio khàn giọng rên thành tiếng, mảnh vải trước quần bị giật lại, ép chặt lại con cặc đã cương của chính anh. Chim chưa kịp sải cánh đã bị nhét lại vào lồng một cách thô bạo khiến anh hơi đau, nhưng việc bị người yêu nhìn chằm chằm lúc này cũng làm Ratio hưng phấn, chỗ đó lại cương thêm.

- Hah... Screwllum, anh hơi ấy rồi đấy... 

Ratio thở dốc, anh đứng thẳng trong khi ông ngồi trên ghế, tầm mắt của Screwllum nằm ở ngay bụng anh, kề rất sát khung cảnh này. Hai tay anh bám chặt vai Screwllum, hơi siết lại, khiến vest ngoài của ông nhăn nheo một mảng.

[Yêu cầu của anh là hôn rốn của em, được chứ?]

Screwllum áp đầu vào bụng Ratio, ngẩng lên nhìn anh, cái lưỡi dài của ông thè ra, đầu giác nhỏ chạm lên vùng bụng của Ratio rồi hút nhẹ. Cảm giác da thịt bị hút lấy quen thuộc làm anh rùng mình, rất muốn nói không. Nhưng mà có chơi có chịu, Ratio không thể từ chối. Anh quay mặt.

- Tên thiên tài chết tiệt. Có chơi có chịu, em không trốn... Ư!!

Dây quần phía sau càng bị kéo thêm, dương vật anh bị bó chặt tới mức kích thích mạnh, vô thức chảy dịch. Trắng làm nổi bật nền đen cực kỳ, quần lót anh ươn ướt tinh dịch từ đầu khấc phấn hồng chảy ra, làm Screwllum cực kỳ muốn mút nó trong bộ hàm của mình rồi dùng cái giác hút siêu nhỏ của bản thân đâm vào lỗ tiểu của anh hút tinh dịch. Ratio thường sẽ mất lý trí khi ông làm vậy. Screwllum luôn rất tận hưởng dáng vẻ giãy đạp liên tục của anh. 

Cơ mà chưa được. Chưa tới lúc. Ông tiếc nuối nghĩ thầm rồi liếm láp cơ bụng hoàn mỹ của người yêu, bàn tay máy vẫn chưa buông tha cho cái dây quần lót, thi thoảng cứ giật giật để phần trên anh bị cọ xát hơi đau. Chất liệu quần ren không thoải mái gì cho cam, hẳn Ratio đã rất nhẫn nhịn để cho ông một bất ngờ.

Yêu chết đi được, Screwllum thầm nghĩ. Mỗi ngày khi ông nghĩ mình đã rất yêu anh rồi thì Ratio sẽ luôn có cách chứng minh ông sai lầm, càng làm ông yêu anh thêm gấp bội. Đỉnh lưỡi dài mảnh thọc nhẹ vào rốn Ratio hơi đảo. Tay anh trên vai ông đã nắm chặt, cảm giác này kỳ lạ tới nỗi khiến bụng dưới anh khó chịu, vô thức uốn éo cái hông. Anh chưa bao giờ kiềm nén trong tình dục, tiếng rên ẩn nhẫn vang khắp văn phòng quy củ, ướt át tới mức làm lỗ tai người ta đỏ bừng.

Nhưng lúc này Screwllum lại thả anh ra. Ông tiếc nuối liếm quanh vùng bụng anh, có vẻ chưa...no. Không biết sao Ratio lại nghĩ thế được.

[Hết ba phút rồi. Chúng ta chơi tiếp thôi.]

- ...

Quần tôi cũng ướt tới nơi rồi mà anh còn muốn chơi? Mặt Ratio đen lại, cơ mà đây là thỏa thuận từ miệng anh mà ra. Anh có thể nói gì à?

Không thể. Nên Ratio với con cặc dựng đứng như muốn xé rách cái quần lót mong manh phải trở về ghế ngồi chơi tiếp cái trò nhàm chán này. Lần này anh thua rất nhanh, chẳng có mảnh giấy nào rơi ra cả. 

Screwllum có vẻ phê bình thái độ làm việc này của anh. Ông chỉnh lại cà vạt, giọng nói vốn luôn trầm khàn càng trầm hơn một cách nghiêm khắc khiến anh rùng mình.

[Veritas Ratio. Công tư rõ ràng nào em.]

- ...Xin lỗi.

Bị ông phê bình làm anh hơi tủi thân, càng tủi thân hơn cái tên này vẫn quy củ chết tiệt như cũ. Anh không phải người có tính kiên nhẫn cao độ, giờ Ratio chỉ muốn bị Screwllum đè nghiến ra, ông cưỡi anh cũng được, anh không ngại đâu mà... 

[Nâng cao mông lên.]

Tim anh đánh thót một cái. Ratio ngượng tới đỏ bừng tai, anh hơi đẩy ghế của mình ra, nửa người dựa trên thùng game, cực kỳ mong chờ nâng cao cái mông cong của mình. Ánh mắt lúc nhìn Screwllum đã hơi ướt át. Ratio nhìn ông đứng dậy tiến tới sau mông mình kéo cái dây quần lại lọt vào nơi không nên lọt, giọng lí nhí.

- Screwy... Bôi trơn ở tủ thứ h- ...A!!!!

Chưa kịp dứt lời mông đã ăn ngay một cái tát cực vang. Chân anh phát run, cả người giật bắn. Chưa kịp tỉnh hồn, phần mông còn lại đã bị đánh tiếp, tiếng này còn vang hơn tiếng trước. Dây quần lại bị kéo cao, con cặc thảm hại lại bị ép mạnh chảy nước nhiễu ra cả sàn. Ratio hơi hoảng, Screwllum chưa từng đánh mông anh bao giờ. Cặp mông cong nảy vặn vẹo, vô thức cạ lên đũng quần dày cộm của Screwllum. Đôi mắt xanh của ông nhấp nháy liên tục trước khung cảnh trước mặt. Ông lại đánh mông anh, từng tiếng chát chúa với lực đủ khiến Ratio giật thót liên tục. Nước mắt vô thức chảy ra, Ratio cắn chặt môi nhẫn nhịn, không muốn thừa nhận điều này cực kỳ...kích thích. 

Mỗi lần ông đánh anh, dương vật anh đều giật một cái, theo rung động chảy dịch tí tách xuống sàn.

[Em quá hư, làm chậm tiến độ của chúng ta. Em có oan không?]

Screwllum rướn lên, áp chặt thân dưới cộm lên của mình vào khe mông Ratio, bàn tay kéo chặt dây quần tới mức như muốn giật đứt nó luôn vậy, Ratio khàn khàn rên ra tiếng nhưng không trả lời. Thế là ông ngừng đánh anh, bàn tay máy bóp chặt cằm Ratio ép anh quay đầu nhìn mình.

[Nói. Có oan không?]

- ....không có...ư...

Nước mắt anh ầng ậng nhưng mũi đã đỏ lên sụt sịt, giọng Ratio trầm trầm nghèn nghẹn, như rất rất uất ức. 

Người Screwllum giật lên một chút. Ông lại hưng phấn rồi. 

Screwllum luôn luôn tò mò về Ratio, càng ngày càng muốn biết về anh nhiều thêm. Ông yêu anh tới mức trở nên tham lam không bao giờ biết đủ.

[Cậu bé ngoan.]

Giọng Screwllum còn trầm hơn trước và khàn đặc, tai Ratio giật liên tục, thiếu điều xuất ra tại chỗ. Không thể không nói, Screwllum có một chất giọng khiến người ta phát điên lên được. Ratio không bao giờ có thể chống chọi trước ông khi gã người máy này bắt đầu dùng những lời ngọt ngào chân thành thủ thỉ vào tai mình với tông giọng quý ông khàn khàn.

Nhưng giờ chỉ một lời khen của ông cũng khiến anh nhũn ra như bùn nhão. Bàn tay ông chạm lên đầu anh xoa nhẹ một cách dịu dàng, tựa như những dấu tay đỏ bừng và sắp tím bầm khắp mông anh không phải do ông làm vậy. 

- Nữa đi Screwy... Em muốn thêm...

Ratio van nài khi được ông xoa đầu. Ông ôm anh từ đằng sau, cũng đã thả dây quần Ratio ra, thành thạo ôm lấy eo anh rồi muốn hôn anh. Anh há miệng, đón chờ nụ hôn sâu kích tình, mông hẩy lên cọ vào đũng quần ông, anh biết ông cũng có thể cảm nhận khoái cảm trong tình dục.

Nhưng Screwllum lại rời ra, ông cực kỳ buồn bã.

[Lại hết ba phút rồi.]

- ....

Ratio thề sẽ đấm vào mồm chính mình lúc đặt ra cái điều kiện này.

[Tiếp tục thôi em yêu. Lần này nghiêm túc nhé?] 

Screwllum với áo quần vẫn nghiêm chỉnh ngồi xuống ghế chờ đợi. Mông Ratio hiện tại cực kỳ ê ẩm, không cách nào ngồi xuống bình thường được. Anh chỉ đành đứng đánh một cách nghiêm túc, chỉ là dương vật mãi không được giải tỏa đã sưng đến phát đau. Anh muốn chạm vào nó hoặc bị Screwllum đụ đến xuất tinh. Nhưng giờ không được, hai tay anh đều không rảnh, Ratio cắn môi phẫn nộ bấm lên những nút bấm với tốc độ khó tưởng làm Screwllum phải tròn cả mắt. Cơ mà anh vẫn thua như thường, Screwllum cực kỳ ổn định phong độ. Lần này có được tờ giấy khác nhưng chẳng ai trong hai người quan tâm.

Ratio không nghĩ mình có thể háo hức với việc thua cuộc đến vậy. Anh muốn ông chạm thêm vào mình thật nhiều. Má anh vẫn còn ướt át vì khóc lúc bị đánh mông ban nãy, lần này anh chủ động sáp tới bên Screwllum, đầu gối cong lên tựa vào ghế ngồi của ông. Screwllum ôm eo anh, tay lần mò xuống cặp mông Ratio, bấu chặt bóp nhẹ.

[Ra sofa nằm đi. Anh sẽ dùng lưỡi với cái lỗ đang đói của em. Hơi quá phận so với một yêu cầu nhưng em cho phép anh chơi đùa với núm vú em được chứ?]

Ratio rên xiết khi nghe những lời này từ Screwllum, anh háo hức không chờ được, kéo mạnh cà vạt ông.

- Làm đi, bất cứ thứ gì anh muốn anh yêu... Hah.. Lần này em cho phép anh làm bao nhiêu tùy thíc-...

Ngón tay Screwllum chặn môi Ratio lại làm anh ngẩn người. Giọng ông mang theo ý cười trêu chọc.

[Cậu bé ngoan không nên tham lam. Vậy sẽ không ngoan nữa.]

Tim Ratio lại giật mạnh, nó đập nhanh không kiểm soát. Tay anh càng siết chặt cà vạt ông hơn.

- Nhưng...nhưng...

Ba phút thì anh không lên đỉnh được... Ratio thật sự đã cương đến phát đau rồi. Anh rất rất muốn xuất tinh, mắt anh lại hơi ầng ậng vì dục vọng và uất ức.

[Thương lượng: Nhưng mà việc chuẩn bị là cần thiết nên lần này anh sẽ phá luật cho em một lần. Những lần sau chúng ta chỉnh thời gian lên năm phút nhé? Ba phút đúng là hơi ít.]

Người nhẫn nhịn cũng không phải chỉ có anh, nhưng Screwllum giỏi ẩn nhẫn hơn nhiều. 

Ratio không kiềm chế nổi bưng chặt má Screwllum hôn sâu, nhiệt độ phòng tăng dần theo những tiếng mút nước ướt át. Anh bị ông bế bổng lên đè nghiến lên sofa. Ratio lật người nằm úp sấp lại, mông anh nâng cao chờ đợi trong kích động. Screwllum đi lấy chai bôi trơn ban nãy anh nói, Ratio liền tranh thủ tự chạm vào mình an ủi. Anh kéo cái mảnh vải đã trắng xóa vì tiền tinh dịch đang bọc lấy con cặc khốn khổ của mình, mãi mới được cương cứng thoải mái khiến Ratio dễ chịu vô cùng, anh nhanh tay ve vuốt bản thân. Cơn sướng sau một hồi nhẫn nhịn làm Ratio không thể kiềm chế nổi lực tay mình, nó cứ nhanh dần, anh cong cả eo rên rỉ, tầm mắt đang dần trắng xóa, Ratio há miệng thở hổn hển, lưỡi cứng đờ trước cơn cực khoái sắp tới.

Nhưng giây sau tay đã bị giật ra, con cặc vung vẩy rỉ tinh lên sofa nhưng không thể lên đỉnh nữa. Ratio rùng mình run rẩy vì cơn xuất tinh bị chặn lại, thở dốc khó khăn chờ nó lại lắng xuống. Anh nấc lên vì biết rõ mình vừa...chọc giận Screwllum rồi.

[Ồ? Em phạm luật.]

Bàn tay máy giữ tay anh rất chặt.

[Anh chỉ mới rời đi 1 phút 8 giây và em đã chờ không nổi tự thủ dâm? Câu hỏi: Ai cho phép em, hửm?]

- Xin lỗi...nhưng nó đau quá... Em muốn xuất tinh...

Ratio nghèn nghẹn nhận sai. Ông thả tay anh ra, anh thành thật nắm lấy thành ghế, không dám động lung tung nữa dù bụng dưới khó chịu đến mức muốn khóc.

[ Em lại hư rồi.]

Giọng Screwllum nghe không ra vui buồn, ông lật người anh lại, chồng mấy cái gối nệm cao cao ngay hông Ratio. Một chân anh bị ông giữ chặt trên thành ghế, toàn bộ thân dưới lẫn cơ thể anh đều phơi bày trước Screwllum. Ratio vô thức cắn tay mình, nhìn Screwllum ở góc này cực kỳ áp đảo, làm anh run liên tục.

Ngón tay đầy chất bôi trơn của ông thô bạo tách khe mông Ratio, chẳng chút lưu tình đâm vào mở rộng. Anh rên lên nhưng không hoàn toàn vì đau, anh đã mở rộng sẵn lúc tắm rửa rồi, anh rên là bởi sự thô bạo của Screwllum, ông ấy bình thường rất nhẹ nhàng từ tốn trong việc mở rộng này. 

Như để chứng minh mình thật sự không vui, Screwllum đút đầu chai bôi trơn vào mông anh rồi bóp mạnh. Rất nhiều dịch bôi trơn trong suốt tràn vào trong Ratio. Anh thở hổn hển muốn rặn chúng ra nhưng lại bị ngón tay ông chặn lại, bịt lại cửa hậu đỏ hồng hơi lồi dâm đãng.

[ Thít cái lỗ lỏng lẽo này lại hoặc không có cái lưỡi nào hết.]

- ....

Ratio nghẹn giọng, lòng kêu khổ không thôi. Giận thật rồi. Anh chưa từng bị ông giận đâu, không có biết dỗ! 

Vậy nên Ratio chỉ đành thật thà thít lại đống chất bôi trơn đó trong mông mình. Chất bôi trơn dù nhẹ đến mấy đều có chất kích thích bên trong, vách thịt của anh càng lúc càng nóng, một ngón tay của Screwllum không cách nào thỏa mãn nó được. Hai chân anh dang rộng thêm, con cặc đã sưng đỏ van nài chút xót thương. 

- Screwy...đừng giận mà... 

Anh nhỏ giọng, lí nhí ngượng ngùng. 

Screwllum nhìn chằm chằm Ratio một lúc, rốt cuộc thở dài một hơi ngán ngẩm. Ông bó tay với Ratio trong đại đa số thời gian. Hơn nữa không phải ông giận, Screwllum chỉ bất mãn thôi. Anh không tin tưởng vào trình độ của ông tới mức không chờ nổi dù chỉ một phút mà phải tự thủ dâm à? Cái này đánh vào lòng tự trọng của đàn ông mất rồi.

Vậy nên, Screwllum quyết định hôm nay không khiến anh khóc ra tiếng thì ông không phải quý ông. Dù nghe chẳng logic gì nhưng ông mặc kệ. Đôi lúc người ta sống mà không cần logic, Ratio dạy ông thế.

Giữ chặt cái eo không ngừng ngọ nguậy của anh người yêu quá sức quyến rũ, Screwllum không chút do dự kề sát mặt xuống phần dưới của anh. Cái lưỡi dài hoàn toàn quen thuộc với cơ thể này, dễ dàng từ lối vào trườn vào bên trong. Nó có thể tự điều chỉnh độ dài cần thiết, thậm chí cả kích cỡ vì chủ yếu được bọc bằng silicon. Hai chân anh run lẩy bẩy khi cảm nhận rõ lưỡi của ông trườn vào trong mình, quen thuộc khuấy đảo. Anh hét to khi Screwllum dễ dàng tìm thấy tuyến tiền liệt của mình rồi tấn công dữ dội. Chất bôi trơn trào ra liên tục khi cái lưỡi đó phồng lên, chèn ép cửa hậu của Ratio, miệng ông cũng ướt vì dính nước dịch do cơ thể anh tự tiết. Đỉnh lưỡi có đầu hút liên tục khèo lên vách thịt rồi hút mạnh phần tuyến tiền liệt gồ lên trong Ratio.

- Sướng!!! Nữa...nữa...ah...

Ratio cắn phải lưỡi, anh giãy giụa liên tục nhưng hai chân bị Screwllum nắm chặt hai bên đến ửng đỏ cổ chân, ông không hề lưu tình mà kéo cổ chân anh ra banh rộng ra thêm. Cái eo của Ratio cong cao liên tục, không cách nào giãy được nữa. Tinh dịch mất kiểm soát trào ra, rốt cuộc anh cũng đạt được cực khoái sau bao lâu nhẫn nhịn, nó chảy đầy khắp cơ thể Ratio vì giờ hông anh đang ở vị trí rất cao.

Anh cảm thấy lý trí sụp đổ, chỉ muốn nhiều thêm nhưng cũng sợ hãi trước việc lý trí bị nghiền nát. Cái lưỡi của Screwllum luôn rất tàn nhẫn, lần nào cũng khiến anh sụp đổ đến khóc thành lời. Ông cũng thả hai chân anh ra, tập trung kéo mạnh cái eo Ratio lên cao thêm cho vừa với tầm của mình. Eo của anh đã hằn dấu đỏ bầm vì bị kéo và nắm với một lực rất mạnh.

- Không!!! Chậm chút đi mà!!!!

Anh van xin lớn tiếng nhưng Screwllum không tính dừng lại, thậm chí cái lưỡi bên trong còn phồng to hơn trong anh, Ratio khàn giọng la to, cảm thấy cửa hậu đang bị nới tới giới hạn, vách ruột bị chèn ép liên tục và tuyến tiền liệt bị người yêu tấn công tới mức muốn sưng lên. Anh ướt át và vỡ tan trước ông. Dương vật vừa xẹp xuống chưa được bao lâu lại dần cứng lên lại.

Screwllum cũng không ngờ anh ra nhanh vậy, có vẻ thật sự nhịn không nổi nữa. Ông canh cho đủ năm phút mới thu lại, cái lưỡi lại trở về kích cỡ bình thường. Không ai biết nó dị dạng và đáng sợ như nào lúc ở bên trong Ratio cả. Lỗ đít anh bị mở rộng tới mức co rút liên tục, ông say mê ngắm nhìn phần thịt hồng lộ rõ bên trong, chất bôi trơn dư thừa trong suốt chảy từng dòng nhớp nháp chẳng khác gì nước dâm từ phụ nữ khiến đôi mắt xanh của Screwllum trầm xuống một tone màu. Lát nó sẽ đựng lấy dương vật ông và lần nữa bị ông tàn phá từ trong ra ngoài, Screwllum nghĩ thầm và càng thêm phấn khích. 

Ôi, ông đang dần bị anh tha hóa mất rồi. Thế nên ông lại phạt anh bằng cách đánh mạnh đều hai bên cặp vú khá lớn so với đàn ông bình thường của anh làm Ratio oằn người muốn che ngực lại. Sau hôm nay anh khỏi mơ mặc cái bộ đồ hở ngực hở eo kia đi, vì Screwllum không tính cho người yêu dấu có một tấc da lành lặn nào không có dấu vết của mình.

Screwllum không cho Ratio cơ hội thở dốc nghỉ ngơi. Ông kéo tóc anh, ép anh ngồi dậy. Cái lưỡi cực ướt lần nữa liếm lên gương mặt xinh đẹp đầy nước mắt nước mũi đang thẫn thờ vì khoái cảm mãnh liệt.

[Dậy chơi tiếp nào em.]

Đôi mắt xanh của ông lập lòe.

[Đây là điều em yêu cầu còn gì.]

==========================

- Ahhh Ahhhh!!! Mạnh quá rồi!!!!

Ratio ngồi trong lòng Screwllum, anh mụ mị, hai chân bị ôm chặt lấy cặp đùi to trong khi nuốt trọn cái dương vật cực to của người yêu. Hai chân Ratio vẫy đạp liên tục, khóc thành tiếng trong khi Screwllum còn chẳng động đậy. Ông chỉ đơn giản là bật chế độ rung mạnh nhất cho dương vật của mình thôi. Đây là điểm lợi của người máy, cây gậy không làm từ thịt của họ giống như một cái gậy ma thuật, đáp ứng đủ mọi tiêu chí mà đối tác cần trong tình dục.

Ratio đang phát điên vì bị rung với từng nấc khác nhau liên tục. Điểm G của anh sưng tấy và nhạy cảm cực độ, anh cảm thấy mình đang tiểu ra sàn chứ không phải xuất tinh bình thường nữa. Cái thứ khổng lồ trong anh liên tục rung vào điểm nhạy cảm, Ratio khóc không thành tiếng vì cổ họng anh đã hơi khàn. Anh muốn ông thúc mạnh vào trong anh, nhưng Screwllum lại ấn anh rất chặt, thậm chí không cho chân anh chạm đất để tự nhún. Anh thầm nghĩ không biết ông có thấy sướng khi không động đậy ma sát gì với cái lỗ đít đói khát này của anh không nữa.

Dĩ nhiên Screwllum cũng thấy sướng khi kết hợp với anh, được bên trong Ratio ủ ấm khiến ông thiếu chút xuất trong anh rồi. 

Ông cũng có tinh dịch, ban đầu nó là năng lượng điện, nhưng Screwllum nghĩ việc giật điện bên trong anh thời gian dài không có lợi cho cơ thể người yêu lắm. Screwllum bèn cải tạo và chuyển hóa chúng thành chất lỏng an toàn ấm áp màu trắng đục. Đục hơn tinh dịch bình thường nhưng số lượng lại nhiều hơn gấp ba, lần nào cũng bơm Ratio đến đầy bụng. Ông hay đùa là muốn anh sinh em bé cho mình trong khi ấn lên cái bụng sáu múi đang gồ lên vì tinh dịch và dương vật. 

[Ngoan nào, 30s nữa thôi...]

Screwllum thầm thì, chợt thúc lên trong Ratio. Anh la lớn không kiềm được, nước dịch từ dương vật văng tứ tung lên cái thùng game, thảm không nỡ nhìn.

Ratio thở dốc, anh được thả xuống, chân bủn rủn muốn ngã ra đất nhưng được người yêu giữ lại. 

[Tiếp tục nào em, sắp thành công giải đố rồi.]

Ratio lắc đầu nguầy nguậy, giọng anh đã khàn vì khóc.

- Không chơi nổi...tay run lắm rồi...

Tầm mắt anh đã mờ đục vì tình dục. Ban nãy anh thắng được một ván rồi lại thua liên tục ba ván. Screwllum đã cởi quần, ông nắm tóc anh bắt anh phải bú cái đó của mình, Ratio chưa từng làm vậy trước đây nhưng sự non nớt của anh không được Screwllum thương xót, ông đụ mồm anh một cách thô bạo khiến anh nghẹn thở. Screwllum đúng giờ một cách đáng sợ, đúng năm phút sau ông sẽ rời ra và dịu dàng nâng niu anh như cũ. Nhưng chỉ cần anh thua, ông sẽ như biến thành người khác vậy. Tiếp sau đó là kích điện núm vú, Ratio chưa bao giờ nghĩ núm vú mình có thể nhạy cảm tới vậy. Anh suýt ra chỉ vì bị nghịch núm vú và đánh vào ngực liên tục. Giờ cơ thể Ratio từ ngực, eo, mông lẫn đùi trong đều tràn ngập dấu tay tím bầm của Screwllum. Và lần thua gần nhất là thứ ban nãy, lỗ đít của anh bị ông rung đến mức làm bẩn cả cái thùng game.

Ratio cảm thấy mình và Screwllum thật sự vừa mở ra một cánh cửa mới không nên mở. Không biết cái gã thiên tài siêu cấp tò mò này sau hôm nay sẽ học tập thêm cái gì đây. Ratio vừa sợ hãi vừa hơi mong chờ. 

Cũng giống Screwllum luôn ám ảnh bởi những biểu cảm khác nhau của Ratio, anh cũng phát cuồng khi phát hiện ra những mặt khác tối tăm hơn của người yêu mình. Cả hai đều không nói ra điều này với đối phương nên cũng không biết họ giống nhau đến vậy. 

[Mệt lắm rồi sao? Nhưng anh còn chưa lên đỉnh lần nào.]

Screwllum có hơi lúng túng. Đây là lần đầu tiên Ratio liên tục lên đỉnh đã lâu mà ông còn chưa xuất tinh lần nào. Tuy việc nhìn anh sung sướng cũng khiến ông phát rồ, cơ mà ông cũng có nhu cầu cần giải tỏa. Mà để cục cưng mệt đến ngất thì ông không nỡ. 

Thôi vậy, dù sao tư liệu thu thập hôm nay đã đủ quý giá rồi. Screwllum tính bế Ratio dậy đi tắm, văn phòng của anh có nhà tắm nhỏ.

Nhưng Ratio lại cực kỳ bất mãn.

- Em ...hà...còn chưa cưỡi anh...

Ông còn chưa giã nát đít anh mà đã dám trốn việc? Dù hai chân đã phát run đứng không nổi nữa nhưng Ratio vẫn cảm thấy thiếu. Cảm giác không trọn vẹn lắm.

Hơn hết, anh nghiện cảm giác được giao hợp với Screwllum. Ratio kéo mạnh cà vạt ông hôn sâu.

- Mau lên... Em muốn anh ra vào trong em và bơm ngập bụng em bằng thứ tinh dịch vừa đặc vừa nhiều...

Bàn tay anh vuốt dọc sống cổ Screwllum, anh biết ông cực nhạy cảm điểm này. Ấn vào cái chỗ khiến đôi cánh máy của người yêu rơi xuống, rốt cuộc họ cũng có thể vồ lấy nhau hoàn toàn. Một tháng không gặp khiến họ nhớ nhau đến mức khó chịu, chỉ có làm tình thật nhiều thật nhiều mới có thể lấp đầy khoảng trống này.

Ratio biết bản thân là người không giỏi ăn nói, anh chỉ có thể dùng hành động và cơ thể để nói rằng anh nhớ ông cỡ nào. Từ lúc chính thức hẹn hò cả hai gần như chưa bao giờ ngừng gặp nhau lâu quá một tuần. Họ như hai người lần đầu biết yêu dính chặt lấy nhau đến mức làm người xung quanh phát ngấy dù cả hai đều bận đến điên đầu.

- Screwy!!!! Em muốn anh...ưm...

Môi lưỡi quấn chặt, cả người anh cong cao khi bị ông thúc vào. Screwllum trên giường chẳng mấy dịu dàng, anh biết điều này từ lâu. Ông như luôn hận không thể nuốt chửng anh vào người, khao khát chưa bao giờ cần lời nói thể hiện.

Ratio có thể lờ mờ nhận ra sự chiếm hữu đến đáng sợ của ông đối với mình, và ông chỉ dám thể hiện điều đó trên giường mà thôi. Ratio bị Screwllum đè nghiến ra sofa đẩy hông thô bạo, nhưng ông vẫn chu đáo lấy gối kê hông cho anh dù bản thân đã gấp không chịu nổi. 

Ông lao vào anh một cách tàn bạo, lỗ đít Ratio thậm chí không kịp nuốt lấy hay phối hợp gì. Anh rên xiết và thả lỏng bản thân, đáp ứng mọi nhu cầu đòi hỏi của người yêu đang mất kiểm soát trước mình. Ratio chưa bao giờ kiềm chế nổi thanh âm khi làm tình, anh bấu chặt áo ông đến nhăn nhúm, miệng run run ngậm chặt lấy chiếc nơ đỏ của Screwllum vì cảm thấy bản thân quá ồn ào. 

Eo anh vặn vẹo liên tục vì bị con cặc thô dài của người yêu nhắm vào điểm sướng mà hành hạ, Screwllum thoáng phát ra một âm thanh như hơi vỡ, mất kiểm soát. Ratio cảm thấy mình đang mù tạm thời liên tục vì tầm mắt anh trắng xóa trước ông. Anh lên đỉnh khô liên tục, cổ họng khản đặc chỉ phát ra những thanh âm nghẹn ứ do ngậm nơ của Screwllum. Nước miếng anh thấm ướt nơ cổ ông, chảy dọc khóe miệng.

[Quý ngài Ratio... Em luôn khiến bộ máy của anh phát loạn vì em. Thật không công bằng.]

Screwllum như phẫn nộ vô cớ vậy, ông ôm anh càng chặt thêm mặc cho hai chân anh liên tục giãy đạp vì sướng. Cái lưỡi dài liên tục liếm đi nước mắt anh.

[Anh thật muốn có răng, anh sẽ gặm cắn em từng chút một em yêu. Tiếc là không thể tham lam quá.]

Ratio đã kiệt sức, tốc độ của Screwllum cũng tăng dần, ông cũng sắp đến đỉnh. Những lúc như vậy ông thường rất im lặng. Ratio thì không, giọng anh khàn khàn muốn la to mà không còn sức, dương vật đã teo lại lắc lư tội nghiệp vì đã bị vắt kiệt trước đó, chỉ có thể rỉ ra chất lỏng trong suốt. Anh hoàn toàn gục ngã khi Screwllum xả đầy trong mình. 

- Ư...ưm...

Anh không thể nói gì thêm khi đại não đã hoàn toàn đình trệ trước tình dục.

Screwllum nằm im trên người anh một lúc nhưng vẫn biết không ngã hoàn toàn lên anh. Ông thật ra rất nặng vì được làm từ kim loại. Mất hai ba phút đầu máy Screwllum mới dần tỉnh táo trở lại. 

[Thật xin lỗi cục cưng... Làm em mệt quá rồi.]

Giọng ông đầy tự trách. Đây thật sự là lần điên nhất của cả hai tính từ lúc hẹn hò tới giờ. Ông đoán là tại cái quần lót ren đen. Nó đã rách rồi bị ném vất vưởng trên sàn từ lâu.

Nhưng mà...nhưng mà ông thật sự thích nó... Screwllum tự xấu hổ vì chính mình, ông tự che mặt. 

Ratio chỉ thấy mệt, anh rất tin Screwllum sẽ dọn dẹp cái đống hỗn độn đầy mùi dâm ô khắp văn phòng này lẫn tắm rửa cho anh sạch sẽ từ trong ra ngoài. Thế là anh đem con bỏ chợ thật, ngủ luôn tại chỗ. Thật sự tích cả tháng xả một ngày làm anh đuối tới mức không còn đủ tỉnh táo.

Screwllum vào phòng tắm phụ xả nước vào bồn cho anh, tay chạm lên thử vật chất lạ bao quanh căn phòng, quả nhiên độ dày đã giảm.

Thông điệp thu được từ những mảnh giấy tuy thiếu một chút nhưng ông vẫn giải được. Nó đơn thuần chỉ là một lời nhắn mà thôi.

"Pass for four hour so just enjoy"- Bốn tiếng sau sẽ tự động giải trừ nên cứ tận hưởng đi. Vô nghĩa tới kỳ quặc. Bắt ép những kẻ thông minh bậc nhất chơi một trò chơi nhàm chán để nhận từng tờ giấy note chẳng khác gì tra tấn. Nếu họ thật sự chơi để nhận hết số chữ từ câu trên thì chắc cũng qua đủ bốn tiếng đồng hồ thật. 

Nghe sặc mùi của đám tín đồ Aha muốn ghẹo giáo sư thân yêu của ông.

Ông đoán Ratio cũng nghĩ vậy nên mới bày ra cái trò chơi nhỏ này. Vật chất lạ này chắc không phải của anh mà từ đám tín đồ ban đầu định trêu ghẹo Ratio, không biết anh đã nghiên cứu nó chưa nhỉ? Ông cũng muốn xin ít mẫu vật. 

Vụ ngăn chặn năng lượng điện từ thì chắc là thật, nhưng không nằm ở cái thùng game mà là thiết bị hủy liên kết cấp cao, chặn sóng liên lạc cũng chặn luôn công nghệ dịch chuyển của Ratio, có lẽ anh đặt nó quanh quẩn trong phòng và được cài đặt hẹn giờ qua thiết bị vô tuyến. Anh hẳn đã chuẩn bị sẵn khi thấy ông tiến vào văn phòng. Anh tính toán thời gian sau đó một cách tinh vi. Trận động đất kia hẳn chỉ diễn ra tại phòng bọn họ. 

Còn cái thùng game thì chắc của đám tín đồ kia thôi. Anh nói dối việc nó hút năng lượng điện từ từ mình. Screwllum chỉ ngờ ngợ một chút lúc kiểm tra nhưng giờ có thể khẳng định. 

Trò ngụy tạo này không phải lần đầu anh chơi. Screwllum ngâm nga khá vui vẻ. Ông không giận anh, chẳng có gì để giận cả. Screwllum xả nước xong thì đi ra bế người yêu vào tắm sơ từ trong ra ngoài, nhất là phần dưới đầy chất dịch. Sau đó mới nhẹ nhàng đặt anh vào bồn, còn lấy nệm nhỏ kê để anh nằm thoải mái. Lúc này mới ra ngoài xử lý tàn cuộc.

Ông nghĩ Ratio chỉ muốn ông toàn tâm toàn ý dành thời gian bên mình mà thôi. Dù sao dạo này họ quá bận rộn lơ là nhau là thật. Cách này hơi ấu trĩ chút, nhưng ông cảm thấy rất rất hạnh phúc. 

Có lẽ không nên vạch trần làm gì. Con mèo khó tính của ông lần này chắc chắn sẽ phủ nhận. Anh có thể thoải mái thừa nhận mình cho biến mất chục nghiên cứu viên ở Trạm không gian như thể bản thân là một gã phản diện độc ác (dù thật ra Screwllum chỉ thấy anh dễ thương và tốt tính theo cách riêng của mình), nhưng sẽ không thừa nhận bản thân kỳ công lợi dụng kế hoạch của đám tín đồ Aha chỉ để Screwllum bên anh lâu một chút mà không bị chuyện bên ngoài quấy nhiễu. 

Ôi, cục cưng của ông đáng yêu tới mức khiến cơ thể máy móc của ông nổ tung mất thôi

Càng ngày càng yêu thêm rồi thì phải làm sao?

Screwllum đoán mình sẽ phải hỏi ai đó về chuyện này. Không phải Herta, cổ sẽ chỉ khinh bỉ.

Chắc rảnh rỗi sẽ hỏi Stelle và Cealus vậy.

[Tin nhắn từ Screwllum:

Tường thuật: Bạn trai tôi mỗi ngày đều đáng yêu tới mức làm tôi muốn nổ tung. 

Câu hỏi: Có cách nào kiềm chế lại không? Tôi sợ có ngày bản thân nổ thật.]

- ....

Hai con raccoon ế lòi nhìn nhau, đều thấy trong mắt nhau cùng một câu.

Bố tổ sư cái bọn yêu nhau.

[Nổ dùm.]

Họ đồng thanh rep lại.

End

.

.

=========================

Ngoại truyện: Ký sự người hâm- [Các mã mạch không biết đối phó như nào với tình yêu]:

Trước khi yêu Veritas Ratio, Screwllum nhìn anh như nhìn một tạo vật đẹp đẽ, tràn ngập cảm hứng. Sự tồn tại của anh tô điểm cho cuộc sống lặp đi lặp lại tới mức gần như vô vị của ông. Vậy nên ông sẵn sàng vì anh mà tạo nên cả một Vũ trụ Sai phân, chẳng chút vì Nous hay vì chính đề mục của bản thân. Screwllum làm vì muốn đáp lại những cảm xúc khó hiểu và mãnh liệt trong tim, muốn dùng cách này để nói với anh rằng Ratio hoàn toàn có giá trị. Nghiên cứu của anh không vô ích, đường anh đi không sai lầm. Và sự tồn tại của anh là "Muse" của ông, đó là sự thật dù anh luôn chối bỏ.

Còn sau khi yêu vào, góc nhìn đó đã bị thay đổi...kha khá. Dĩ nhiên là theo hướng tích cực.

Tất nhiên, bản chất của anh vẫn vậy, ông cũng không thay đổi. Việc cả hai rơi vào lưới tình là một lẽ dĩ nhiên không cần phải tính toán, khi thời gian họ bên nhau ngày càng nhiều qua từng lần cập nhật Vũ trụ Sai phân, rồi dần dần tiến thêm trong mối quan hệ bạn bè thân mật. 

Họ cùng hẹn đi ăn, cùng trải nghiệm những hoạt động đời thường của sinh mệnh hữu cơ như đi dạo bộ, cùng trao đổi thêm nhiều góc nhìn khác ngoài dự án chung. Ánh mắt anh nhìn Screwllum càng lúc càng dịu lại, giọng nói thường ẩn nhẫn sự phẫn nộ cũng dần nhẹ nhàng hơn với âm giọng vui cười, còn bàn tay xinh đẹp của Ratio sẽ thường xuyên chạm vào ông hơn ở phần vai mỗi lần ông nói gì đó khiến anh cười cong cả mắt. Screwllum nhìn thấy và ghi nhớ tất cả, dù điều đó khiến ông cảm thấy hơi quá tải do mạch cảm xúc ngượng ngùng. 

Mọi thứ phát triển tự nhiên tới mức chẳng ai nhận ra điều đó tới khi cùng nhau tỉnh dậy trên giường sau một đêm Ratio vật vã vì rượu. 

Ừ, ông bị một sinh mệnh hữu cơ dạy dỗ về tình dục. Và còn đạt được khoái cảm từ đó. 

Đó mới là phần sốc nhất, nhưng Ratio lại tỏ vẻ khinh khỉnh nói rằng cứ coi đây như trải nghiệm tình một đêm đi, vì cả hai đều có nhu cầu và đều đã trưởng thành cả rồi. Screwllum nghĩ mình sẽ tin thật nếu không cảm nhận được nhịp tim của Ratio đập nhanh mất kiểm soát. 

Screwllum khi đó chỉ biết nói một câu "Tôi hiểu rồi thưa giáo sư" rồi nhìn mắt anh hơi rớm lệ với biểu cảm thất vọng thoáng qua trong một giây. Lồng ngực người máy lạch cạch liên tục, cảm giác sẽ nổ tung ngay sau đó.

Sáng hôm đó Screwllum đã rời đi như chạy trốn, rồi xuất hiện vào buổi trưa với một bó hoa và một cái nhẫn kim cương cực kỳ tinh tế. Ông quỳ xuống cầu hôn anh tại chỗ và nói sẵn sàng chịu trách nhiệm với anh cả đời. 

Dĩ nhiên, ông bị từ chối thẳng thừng. Còn Ratio cạch mặt ông sau đó tận vài hôm. Cơ mà Screwllum không tính bỏ cuộc. Ông dai như một con đĩa trong việc bày tỏ tình cảm của mình với anh một cách chân thành. Screwllum học tập theo mọi cách tỏ tình mà sinh mệnh hữu cơ thường làm như viết thư tình (dù câu từ khá máy móc và tập trung vào tính chuyên môn lẫn phân tích lợi và hại nếu cả hai bên nhau), kabedon Ratio vào tường (và bị ảnh vật ra bằng võ Judo vì giật mình), hát tình ca (dù giọng ông quá trầm nên nghe nó rất rùng rợn),... Nói chung thử được cái gì ông đều thử.

Cơ mà Ratio vẫn như cũ bảo ông không cần vì áy náy mà ép bản thân chịu trách nhiệm với mình. Screwllum thật sự không hiểu được tại sao anh không tin vào tình cảm của mình, ông nói chưa đủ rõ ràng sao?

Thậm chí Screwllum còn chẳng ngạc nhiên khi nhận ra cảm xúc của bản thân cơ? Ông yêu anh như một lẽ tất nhiên phải vậy. Đơn giản là vì ông đã bị anh thu hút ngay từ đầu rồi.

Anh xinh đẹp, hoàn mỹ. Là sinh vật hữu cơ đẹp đẽ nhất trong mắt Screwllum. 

Nhưng có vẻ Ratio không nhìn nhận bản thân như vậy. Anh tự ti trước ông. Tự ti trước "thiên tài". 

Lần đầu tiên Screwllum cảm thấy mình muốn lật bàn. Đây là một hành động cực kỳ bất nhã còn phi lý. Nhưng ông cần hành động gì đó để giải tỏa những xúc cảm bồng bông này.

Thế là ông lật bàn thật, trong ánh mắt ngỡ ngàng của Ratio khi mang báo cáo vào tìm mình xin giúp đỡ. Cả hai đứng lặng nhìn nhau cỡ ba mươi hai giây, rồi anh lặng lẽ lùi vào lại trong thang máy, bấm nút đi xuống điên cuồng mặc cho bàn tay ông vươn ra cố giải thích cho hành động vừa rồi. 

Lần đầu tiên (tiếp tục là một cái lần đầu tiên nữa), Screwllum muốn nhảy khỏi tàu không gian và trôi nổi trong vũ trụ. Ông không có mặt mũi như người bình thường, nhưng ông vẫn biết xấu hổ.

Cảm tình chi phối hành động, khiến người ta phát khùng. Screwllum coi như đã hiểu.

Ầy... Hành trình thoát ế sau hơn hai ngàn năm khốn khổ hơn ông tưởng.

Không sao, cố gắng từng ngày vậy. Ông có thời gian mà?...

...

Khoan, lỡ có người cướp mất anh trước thì sao? Screwllum vẫn nhớ như in Ratio thật sự có cả đám fan cuồng sẵn sàng xông vào nhà chụp hình anh lúc tắm. Đáng sợ kinh khủng. 

Còn chưa kể đến đám trai xinh gái đẹp vây quanh anh nữa chứ? Họ đều là con người, là sinh vật hữu cơ, còn có ngoại hình phù hợp thẩm mỹ với nhân loại...

...

Có lẽ ông thật sự nên tìm Herta hỗ trợ. Dù xác suất bị khinh bỉ lên tới 87%. 13% còn lại là cô ấy lờ ông luôn

Nhưng mà tình yêu rung động sau 2000 năm không phải thứ có thể bỏ qua một cách giản đơn như vậy được. 

Tới Vũ trụ Sai phân anh cũng từng từ chối ông nhưng sau đó vẫn tham gia cùng đấy thôi? Screwllum không tin lần này không được. Mặt ông dày mà… ừ thì nó bớt dày sau vụ cái bàn ban nãy rồi.

Không thể không nói, sự lạc quan và kiên trì của ông ấy khá là đáng ghen tỵ. 

.

.

.

.

"[Giáo sư Ratio, hình như tôi đã mắc phải căn bệnh ngu ngốc rồi.]"

"Hửm? Khá là ngạc nhiên khi một thiên tài lại thừa nhận mình ngu ngốc trước một phàm nhân như tôi đấy. Lần này là gì đây? Tôi không ngại giúp anh chữa trị." 

"[Trình bày: Mỗi lần nhìn anh đều khiến đầu não của tôi đình trệ, chỉ còn nhìn thấy mỗi một màu hồng phấn trong tầm mắt. Tôi không biết tại sao nhưng cứ nhìn anh là nó tự động thêm các hiệu ứng lấp la lấp lánh vô, nhìn chỗ khác thì lại bình thường. Nghiêm trọng nhất là lúc trao đổi học thuật. Giọng của anh được tôi ghi khắc vào trong đầu não nhưng không thể nhớ rõ anh đã nói cái gì. Tôi thành thật xin lỗi và thú nhận điều này bởi nó đã ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác của đôi ta.

Kết luận: Tôi bị mã mạch tình yêu xâm chiếm và sự đơn phương khiến tôi rối loạn mất kiểm soát.

Câu hỏi: Liệu anh có thể giúp tôi chữa trị sự ngu ngốc này bằng cách trở thành mối quan hệ vượt trên cả "đối tác" với tôi không?]" 

"...văn mẫu mới này anh học từ ai thế? Tôi nói rồi Screwllum, anh không cần áy náy đến vậy sau đê-"

"[Quý ngài Ratio. Anh đang có một sự hiểu lầm nghiêm trọng đối với tôi.]"

Vị quý tộc cơ khí quỳ một chân xuống trước người đàn ông cao lớn, ông hạ mình, thành khẩn nắm lấy tay anh và áp lên phần vốn là môi của mình.

"[Giải trình: Từ trước tới nay tôi chưa từng nói dối anh một lời nào kể từ ngày đầu gặp gỡ. Tôi hy vọng anh có thể nhìn rõ điều này. Kết luận: Veritas Ratio, tôi thật sự thích anh, thậm chí là yêu. Tôi vẫn nhận rõ được điều đó.]"

"..."

Người đàn ông có mái tóc tím không thể kìm nổi che chặt mặt mình, nhưng không nỡ rút đi bàn tay đang bị vị quý tộc cơ khí nắm chặt. Tai anh đỏ lên mất kiểm soát.

"...Ừ. Tôi biết rồi… Nhưng nói trước, tôi không có dự định kết hôn đâu."

"[...Tôi thành thật xin lỗi vì ngày hôm đó đã dọa anh sợ.]"

Tất cả là tại ai đó nói với ông từ rất lâu về trước hễ lên giường là thành vợ chồng rồi nên ông mới vội vã như vậy.

Screwllum mà nhớ được ai nói câu này thì ông sẽ... Ừ ông chẳng làm gì được. Không thể đánh ai đó chỉ vì một câu nói từ cái thời nảo thời nao nào đó được.

Nhưng nhìn sâu vào đôi mắt màu đồng xinh đẹp cực độ đang run rẩy ấy, nhìn vẻ bối rối đáng yêu cố giấu đi bằng vẻ mặt cau có, lại nhìn bàn tay đặt trong tay mình đang phát run nhè nhẹ, Screwllum không nghĩ sự mặt dày hơn nửa tháng qua không có tác dụng. Nhịp tim anh đang tăng cao tới khủng hoảng sau khi nói xong câu vừa rồi thay cho lời đồng ý.

Một góc mặt nạ bình thản đã rơi xuống, lộ ra một Veritas Ratio hoàn chỉnh.

Ông thấy đáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro