Chương 1: Quan hệ một chiều
(*Parasocial: là một mối quan hệ một chiều khi một hay nhiều người nghĩ về một người khác, dành tình cảm và suy nghĩ cho một người trong khi người đó hoàn toàn không hề biết hay nhận thức về sự tồn tại của những người kia.)
_____________
Mỗi người đều có những bí mật riêng, có người nhiều người ít.
Mydei hiểu điều này hơn ai hết. Với đồng nghiệp và những người hắn gặp hàng ngày, hắn đơn giản chỉ là một người nghiêm nghị. Hắn không bao giờ nói nhiều hơn những gì được hỏi và cũng không bao giờ nán lại đủ lâu để kết bạn với bất kỳ ai. Không ai có thể sống một mình hoặc tồn tại hoàn toàn tách biệt, nhưng Mydei gần như là người như vậy.
Nhưng khi một mình, trong sự riêng tư tuyệt đối của căn phòng mỗi tối thứ Năm và Chủ Nhật, hắn ấp ủ một bí mật nhỏ mà hắn sẽ không bao giờ hạ mình tiết lộ cho bất cứ ai khác.
✷
"Dán chặt mắt vào tôi."
Giọng nói trầm thấp và gợi cảm ấy đủ sức khiến Mydei nóng ran người, hơi nóng lan xuống tận phía dưới. Nếu Mydei là người mới (điều mà hắn đã từng), hẳn hắn đã xấu hổ vì chỉ nghe giọng thôi mà đã cứng đến vậy.
Nhưng hắn đâu còn lạ gì chuyện này. Thậm chí, nó đã gần như trở thành phản xạ. Bởi vì vào những đêm cụ thể trong tuần và vào một giờ cụ thể gần nửa đêm, Mydei thích xem một cam boy*.
*Cam boy là một thuật ngữ dùng để chỉ nam giới tham gia vào các hoạt động phát sóng trực tiếp (livestream) qua webcam, thường trên các nền tảng trực tuyến, nơi anh ta thể hiện hoặc giao tiếp với người xem. Cam boy có thể tham gia vào các hình thức giải trí như trò chuyện, biểu diễn hoặc thậm chí là những hoạt động có tính chất khiêu gợi hoặc nhạy cảm, tùy theo yêu cầu và nội dung của nền tảng hoặc cộng đồng mà họ tham gia. [ý là không biết dịch từ này thành gì nên t để nguyên nhé TT ai có gợi ý thì cmt nha, t thấy ổn sẽ sửa lại sau :vvv]
Hắn vừa xem livestream vừa với một tay tháo khóa thắt lưng, tay còn lại nắm chặt thành ghế. Trên màn hình trước mặt là hình ảnh phần thân trần trụi của cam boy, chỉ có những đường nét cơ bắp trên ngực và những múi cơ là thứ hắn nhìn thấy được lúc này. Ở một góc nhỏ là khung chat trực tiếp, nơi liên tục xuất hiện những tin nhắn và lượt quyên góp từ người xem. Phần lớn trong số họ đều đang đoán già đoán non về những trò bẩn thỉu mà họ sắp được chứng kiến tối nay; Mydei thoáng thấy vài dòng, nhưng phần lớn đều bị hắn bỏ qua.
Tối nay Merlin sẽ trình diễn trò gì nhỉ? Mydei lẩm bẩm đọc được một câu, ngay trước khi bình luận đó biến mất dưới làn sóng bình luận mới.
"Nhìn vào đây," cam boy, Merlin, ra lệnh. Giọng anh có chút nghiêm khắc, gần như thể anh cảm nhận được sự xao nhãng của Mydei. Một tay anh đưa lên chỉnh camera, nghiêng xuống cho đến khi cuối cùng lộ ra hông của mình.
Mydei nghiến chặt hàm, mắt dán vào màn hình khi Merlin dừng lại ngay trước khi để lộ dương vật. Thắt lưng của Mydei đã nằm trên sàn, quần hắn đã cởi cúc và kéo khóa, dương vật của hắn đã cương cứng và rỉ dịch trong tay.
Chết tiệt. Và thậm chí còn chưa có gì xảy ra.
Trên màn hình, Merlin ngả người ra sau, một tay vắt lên thành ghế dài tối màu của mình. Merlin chưa bao giờ để lộ bất cứ thứ gì phía thân trên của mình, luôn chọn cách phát trực tiếp và dàn dựng những buổi trình diễn đòi hỏi anh phải giữ tóc và khuôn mặt khuất khỏi camera. Sự bí ẩn và khó nắm bắt này là lý do Mydei quyết định cho những cam boy một cơ hội sau khi trước đây từng nghĩ ý tưởng của họ hấp dẫn nhưng quá riêng tư đối với sở thích của hắn. Đó cũng là lý do hầu hết mọi người quyết định theo dõi các buổi phát trực tiếp của Merlin, họ bị thu hút bởi giả thuyết về một người chỉ sử dụng hình ảnh cơ thể của mình để khiến khán giả hưng phấn.
Nhưng ngay cả khi không có sự minh bạch từ biểu cảm khuôn mặt của Merlin, cơ thể anh luôn truyền tải những gì mà đôi mắt hay đôi môi của anh lẽ ra đã thể hiện. Hầu hết các đêm, như đêm nay, anh đều toát ra vẻ quyến rũ và tự tin. Các chuyển động của anh luôn chắc chắn và tính toán, giống như cách anh di chuyển cánh tay còn lại bây giờ, bàn tay trượt xuống bụng cho đến khi biến mất khỏi tầm nhìn của camera.
"Tôi muốn anh xem," anh tiếp tục, "khi tôi làm trò này."
Anh điều chỉnh lại camera. Lần này Mydei có thể nhìn thấy dương vật của anh, đã dựng đứng và cương cứng, đầu dương vật đỏ ửng và bóng loáng. Trên ghế sofa bên cạnh Merlin, nằm cạnh đùi anh, là một chai dầu bôi trơn vẫn còn đóng nắp và chưa được sử dụng. Và bên cạnh lọ dầu là một cái lỗ hậu nhân tạo, cái lỗ của nó hướng về phía khán giả.
Merlin với lấy lọ dầu trước, đôi tay anh nhanh chóng thoa một lượng kha khá lên hai ngón tay. Với tay còn lại, anh cầm lấy món đồ chơi và đặt nó lên đùi mình.
"Tôi muốn anh nhìn tôi chịch thứ này," Merlin lặp lại. Anh đưa hai ngón tay vào cái lỗ, tiếng nhóp nhép của chất bôi trơn chạm vào lớp da silicon vang lên qua đoạn stream. Ở góc màn hình, khung chat trực tiếp bắt đầu bùng nổ. "Và tôi muốn anh nghĩ tôi là người đang làm tình với anh."
Mydei im lặng khi quan sát Merlin di chuyển những ngón tay bên trong và bên ngoài cái lỗ nhân tạo, quan sát anh xòe những ngón tay ra, quan sát anh rút chúng và thêm ngón thứ ba vào.
Mydei chưa bao giờ tạo ra nhiều tiếng động; đó là một điều mà hắn luôn cẩn trọng kiểm soát. Nhưng những gì hắn thiếu về âm thanh, hắn bù đắp bằng hành động. Cơ thể hắn hơi nghiêng khỏi ghế, vừa đủ để những ngón tay đã bôi trơn của hắn mở được cái lỗ của mình.
"Xem cách tôi mở rộng anh này, anh mở ra thật ngoan cho tôi."
Mydei bắt chước mọi hành động của Merlin với món đồ chơi của anh. Nếu Merlin thay đổi tốc độ, Mydei cũng vậy. Nếu anh thêm hoặc bớt một ngón tay, hắn cũng làm theo. Nếu anh chạm vào vành của cái lỗ nhựa, hắn cũng làm y như vậy với cái của mình.
"Xem tôi làm anh nhếch nhác như thế nào ngay cả khi dương vật của tôi còn chưa ở bên trong anh." Khi Merlin dường như cuộn các ngón tay vào bên trong cái lỗ nhân tạo, Mydei cũng làm theo.
Anh lập tức cúi người xuống, một tay đập mạnh vào cạnh bàn khiến hắn suýt nữa mất thăng bằng, nhưng đã kịp giữ vững cơ thể.
"Nào. Chưa được bắn đâu," Merlin cảnh cáo.
Mydei ngẩng đầu lên, nhìn cảnh Merlin liên tục đâm những ngón tay vào món đồ chơi. Tâm trí hắn bắt đầu trở nên mơ hồ và ý chí bắt đầu lung lay. Nhưng hắn vẫn cố gắng, nghiến răng bắt chước mọi hành động của Merlin.
Và khi Merlin cuối cùng rút hết ngón tay ra, Mydei đồng thời cảm thấy nhẹ nhõm và thất vọng khi làm điều tương tự.
"Nhanh lên," Mydei thì thầm qua kẽ răng nghiến chặt khi cả dương vật và hậu môn của hắn đều co giật. Hắn gần đạt cực khoái rồi. Rất, rất gần rồi. Hắn chỉ muốn đuổi theo cơn phóng thích của mình, nhưng hắn đã ở đây đủ lâu để biết rằng kiên nhẫn là một đức tính được Merlin ban thưởng xứng đáng.
Merlin điều chỉnh tư thế để khán giả có thể nhìn rõ toàn cảnh giữa hai chân anh. Anh nhỏ thêm một chút chất bôi trơn lên đầu dương vật của mình, rên rỉ một cách phóng túng khi chất lỏng mát lạnh tiếp xúc với làn da đang nóng rực của anh. Một tay vẫn giữ chặt cái lỗ nhân tạo vào đùi, tay còn lại của anh quấn quanh dương vật và bắt đầu tự thẩm.
"Chết tiệt," Merlin thở dốc, lưng anh cong lên khỏi ghế khi anh vuốt ve bản thân với tốc độ ổn định. Trong khi Mydei im lặng, thì Merlin lại ồn ào, và anh rên rỉ không chút xấu hổ theo nhịp điệu đều đặn của mình. "Hãy xem cách tôi chuẩn bị cho anh, xem dương vật của tôi khao khát trượt vào anh như thế nào."
Một tay Mydei vừa vuốt ve dương vật của mình, tay còn lại run rẩy đặt chiếc dương vật giả lên ghế ngồi. Hắn đứng trên đôi chân run rẩy, chút tự chủ cuối cùng cũng tan biến khi hắn chờ đợi, chờ đợi và chờ đợi.
Merlin bắt đầu đặt cái lỗ nhân tạo lên đầu dương vật của mình, và Mydei cũng đặt mình vào vị trí trên chiếc dương vật giả. Hắn giữ tư thế đó thêm vài phút nữa, mông nhô ra khi đầu gối chịu toàn bộ trọng lượng cơ thể, trong khi hông của Merlin bắt đầu nhấp những nhịp nông vào cái lỗ nhân tạo. Trong suốt quá trình đó, Mydei theo nhịp điệu của Merlin, chỉ khựng lại một hoặc hai lần để cố gắng trì hoãn cơn xuất tinh.
"Nhìn tôi," Merlin nói lại, giọng anh khàn và thở dốc hơn vài phút trước. "Để tôi chịch anh."
Không thể kìm nén thêm nữa, Mydei mạnh mẽ ấn mạnh người xuống chống lại dương vật giả của mình. Cùng lúc đó, Merlin đẩy hông tới, trượt cái lỗ nhân tạo lên xuống theo đường cong dương vật của anh. Mydei không thể biết ai đã rên rỉ lần này; có thể là Merlin, hoặc cũng có thể là hắn.
Merlin điều chỉnh tư thế cầm nắm, những ngón tay dài và thon của anh trượt cái lỗ nhân tạo lên xuống dọc chiều dài dương vật. "Anh thấy sướng chứ," anh rên rỉ, tiếng phốc của món đồ chơi chạm vào da đủ lớn để át đi những tiếng rên rỉ của anh. "Ôi, trời ạ."
Mydei nhắm mắt lại. Mặc dù hắn muốn quan sát Merlin tiếp tục tự sướng, nhưng hắn muốn để cho trí tưởng tượng của mình được tự do hơn. Hắn siết chặt lấy bản thân, tay di chuyển theo nhịp điệu khi hắn nhún nhảy trên dương vật giả. Thực tế về tình cảnh của hắn dần tan biến khi hắn để cho dục vọng của mình sắp xếp lại sự thật của khoảnh khắc.
"Nhanh hơn nữa à?" hắn nghe thấy Merlin nói, chắc chắn là đọc được yêu cầu từ những khoản quyên góp trong phần chat trực tiếp. Âm thanh nhóp nhép ngày càng nhanh hơn. "Cưng muốn gì nào."
Không phải tay hắn chạm vào hắn, mà là tay của Merlin.
"Mẹ kiếp. Anh chặt quá, chặt đến mức chỉ dành cho tôi."
Không phải đồ chơi đang xâm nhập vào hắn, mà là vật lớn của Merlin.
"Đúng rồi. Đúng rồi. Cảm nhận tất cả của tôi đi."
Hắn không đơn độc trong phòng, hắn đang gục đầu trước Merlin, nhận lấy tất cả, bất cứ thứ gì anh có thể cho.
"Và bây giờ, hãy lấy tất cả từ tôi."
Mydei rên lên một tiếng, đó là âm thanh duy nhất hắn cho phép mình phát ra khi hắn thúc mạnh người xuống lần cuối cùng, sâu hết cỡ vào chỗ cán của dương vật giả. Và rồi hắn xuất tinh, những dòng tinh dịch bắn ra như mưa khắp ngực, bụng, và tay hắn.
Đến khi cơn khoái cảm qua đi, hắn thở không ra hơi, dính nhớp, và mềm nhũn. Các cơ bắp của hắn, trước đó căng cứng vì những thất vọng dồn nén, giờ đau nhức vì đã căng quá lâu. Mydei phải mất một nỗ lực đáng kể để lau sạch tay với tới bàn phím, gõ tin nhắn duy nhất mà hắn luôn gửi trong mỗi buổi livestream.
ChrysosHeir06 đã gửi cho bạn $xxx: Tôi đã làm chính xác như những gì cậu nói. Cảm ơn vì buổi trình diễn. Cậu vẫn luôn tuyệt vời như vậy.
"ChrysosHeir06, cảm ơn nhé. Ngoan lắm."
Đầu hắn giật phắt lên, toàn thân bỗng chốc tỉnh táo. Vừa rồi hắn còn mơ màng và rất muốn kịp gửi quyên góp trước khi ngất đi. Trên màn hình, Merlin trông cũng kiệt sức không kém, thân thể dựa vào ghế sofa của mình, ngực phập phồng thở dốc. Da anh bóng nhẫy vì hỗn hợp tinh dịch và chất bôi trơn, nhưng Mydei nhướn mày khi thấy Merlin vẫn còn bên trong cái lỗ nhân tạo.
"Anh làm tốt lắm," anh tiếp tục, giọng vẫn trầm như mọi khi, nhưng rõ ràng là hài lòng hơn. Anh với lấy món đồ chơi của mình, rên rỉ khi trượt nó ra khỏi người với một tiếng "bóc" dính nhớp. Anh đặt nó sang một bên trước khi với lấy một bộ khăn giấy.
"Bởi vì anh đã làm rất tốt," Merlin bắt đầu, và Mydei dám chắc rằng hắn nghe thấy một nụ cười ẩn sau những lời đó, "anh sẽ không phiền mà ngoan ngoãn làm thêm cho tôi lần nữa chứ?"
Merlin chậm rãi lau tay bằng khăn giấy, nhấn mạnh từng động tác kéo vuốt trên các ngón tay. Mặc dù mông của Mydei vẫn còn đau, nhưng hắn lại thấy mình cứng lên lần nữa khi Merlin chạm vào cơ thể chính mình.
"Đã sẵn sàng cho hiệp nữa chưa?"
----------
Mọi người đều có những bí mật riêng, người nhiều người ít.
Phainon hiểu rõ điều này hơn ai hết. Với đồng nghiệp và bất cứ ai anh gặp hàng ngày, anh đơn giản là một người hướng ngoại. Anh bắt chuyện khi có cơ hội, bắt tay khi có dư thời gian, và thiết lập các mối quan hệ khi có dịp. Không ai có thể sống một mình hoặc tồn tại hoàn toàn riêng biệt, và Phainon chắc chắn không phải là người như vậy.
Nhưng khi một mình, trong sự riêng tư tuyệt đối của căn phòng mỗi tối thứ Năm và Chủ Nhật, anh cất giấu một bí mật nhỏ mà anh sẽ không bao giờ hạ mình tiết lộ cho bất cứ ai.
✷
ChrysosHeir06 đã gửi cho bạn $xxx: Tôi đã làm chính xác như những gì cậu nói. Cảm ơn vì buổi trình diễn. Cậu vẫn luôn tuyệt vời như vậy.
Tránh xa khỏi sự giám sát của buổi phát trực tiếp, Phainon cho phép mình thư giãn. Anh đang tựa lưng vào ghế sofa của mình (đã được thay vỏ bọc mới và khử trùng sau những việc trước đó của anh) khi anh xem qua tất cả các khoản quyên góp và tin nhắn nổi bật mà mình đã bỏ lỡ trước đó. Mặc dù anh đã kiệt sức vì công việc ban ngày và phát trực tiếp muộn như vậy, nhưng việc xem qua những món quà mà mọi người để lại cũng là một phần thói quen của anh như bao việc khác.
Anh chẳng lạ gì chuyện này. Thậm chí, nó đã gần như trở thành phản xạ. Bởi lẽ, vào những đêm cụ thể trong tuần và vào một giờ cụ thể gần nửa đêm, Phainon sẽ đảm nhận vai trò của một cam boy.
Vào cái thời anh còn là người mới trong nghề, khi chỉ có anh và một vài người xem, anh có thể theo kịp mọi tin nhắn từ phần chat trực tiếp. Anh đã đọc mọi gợi ý, thử một vài trong số chúng, và đích thân cảm ơn từng khoản quyên góp trong khả năng tốt nhất của mình.
Không phải là anh muốn nuôi dưỡng cảm giác phụ thuộc lẫn nhau hay ảo tưởng về một mối liên hệ qua lại. Nhưng nếu mọi người đã trả cho anh rất nhiều tiền cho các buổi trình diễn của mình, thì điều tối thiểu anh có thể làm để đáp lại là ghi nhận những bình luận của họ.
ChrysosHeir06 đã theo dõi gần như từ những ngày đầu. Hắn cũng là một trong những người xem hào phóng và đều đặn nhất của Phainon - hay Merlin, nếu muốn xét nét về ngữ nghĩa - thì hắn luôn ủng hộ một khoản trong mỗi buổi phát sóng. Giữa vô vàn tin nhắn, của hắn luôn ngắn gọn và trang trọng nhất, hơi lạc điệu giữa những lời bình luận khiếm nhã.
Nếu thành thật với lòng mình, Phainon nghĩ điều đó gần như là đáng yêu. Và, nếu thực sự thành thật với lòng mình, anh chỉ nghĩ vậy bởi vì những tin nhắn đó gợi nhớ đến một đồng nghiệp của anh ở chỗ làm.
Một đồng nghiệp cực kỳ đẹp trai nhưng cũng cực kỳ u sầu. Người mà, sau này, cũng tình cờ trở thành đối tượng Phainon quý mến.
Phainon gập chiếc laptop lại, trán anh áp vào nó. Ý nghĩ rằng đồng nghiệp của anh, Mydei, có thể là ChrysosHeir06 vừa kinh khủng vừa bất khả thi. Kinh khủng, là bởi vì những chiêu trò quen thuộc của Phainon để chinh phục ai đó - liên tục bắt chuyện với họ, mời họ đi ăn trưa hoặc ăn tối, tặng họ thứ gì đó khiến anh nhớ đến họ - đều đã vô hiệu trước lớp vỏ bọc điềm tĩnh của Mydei. Nếu Mydei phát hiện ra những gì Phainon làm hai lần một tuần, Phainon chắc chắn chút cơ hội ít ỏi anh có với người kia sẽ tan thành mây khói.
Và bất khả thi, bởi vì Mydei không có vẻ gì là kiểu người sẽ tìm thấy niềm vui trong những nội dung mà Phainon tạo ra. Phainon thậm chí còn không chắc liệu Mydei có cùng xu hướng với mình không, hay liệu hắn có xu hướng nào đi chăng nữa.
Nhưng, như thể vũ trụ có thể nghe thấy sự hỗn loạn trong lòng anh đêm đó, sự không chắc chắn của anh đã ngay lập tức bị thử thách vào sáng hôm sau.
Phainon vẫn là con người thường ngày của mình: tươi tắn, tràn đầy năng lượng và hớn hở. Dù buổi phát trực tiếp của anh có kết thúc muộn đến đâu (và đôi khi chúng kết thúc khá muộn), anh vẫn đảm bảo đến nơi làm việc với phong thái như mọi ngày. Anh cũng luôn mang đến những cốc cà phê giống nhau mỗi lần: hai cốc cà phê đen, không đường không sữa, cho Mydei và đồng nghiệp khác của họ, Castorice; và một cốc latte cho chính mình.
Tuy nhiên, Mydei, trông có vẻ mệt mỏi hơn bình thường một chút. Hắn bước vào thang máy cùng với Phainon ngay khi cửa đang đóng lại, và Phainon đã rất vui mừng vì có hắn ở riêng vào sáng sớm như vậy. Niềm vui này kéo dài đúng ba giây trước khi anh nhận ra quầng thâm dưới mắt Mydei.
"Chào buổi sáng, Mydei!" anh chào, mặc dù giọng điệu có phần bình tĩnh hơn so với thường lệ. Anh đưa khay cà phê với đồ uống của họ.
"Chào buổi sáng," Mydei cầm lấy cốc của mình từ khay và nhấp một ngụm dài. "Cảm ơn."
Phainon mỉm cười, đeo lên chiếc mặt nạ thân thiện nhất của mình với hy vọng khiến Mydei cởi mở hơn với anh. "Tôi đoán Aglaea lại giao thêm việc cho anh nữa rồi."
Mydei cau mày nhìn anh. "Gì cơ?"
Mới khởi đầu đã siêu tệ rồi! Phainon hắng giọng và tiếp tục giải thích thêm. "Trông anh như vừa trải qua một ngày cuối tuần khó nhằn ấy."
"Rồi sao?"
Phainon thở dài. Thôi thì cũng đáng để thử. "Ít nhất thì anh cũng đã ngủ đủ giấc chứ?" anh hỏi thay vào đó và cố gắng chân thành.
"Đương nhiên là đủ." Mydei nhìn đi chỗ khác, nhấp thêm một ngụm cà phê. "Liên quan gì đến cậu?"
"Ừm. Đấy, chính vì thế tôi mới quan tâm. Anh nói chuyện chẳng vui gì khi cáu kỉnh."
"Tôi lúc nào chẳng cáu. Mà điều đó có ngăn cản cậu bao giờ đâu."
Phainon nhướn mày. Rồi anh bật cười. "Chà, ít nhất thì anh cũng vừa tự nhận thức được bản thân, vừa nhận thức được hành động của tôi." Anh vươn tay vỗ nhẹ vào lưng Mydei.
Anh có thể thề rằng cái vỗ kia nhẹ hều, không dùng lực và chắc chắn không giống một cú đẩy. Nhưng Mydei lại loạng choạng dúi người về phía trước, một tiếng rên rỉ gần như đau đớn thoát ra khỏi kẽ răng khi một tay hắn đưa ra sau hông. Rồi bàn tay đó biến mất ngay lập tức như thể hắn đang giả vờ mình chưa từng xoa vào phần lưng dưới.
Nếu Phainon ít kinh nghiệm hơn và nếu anh không phải là một người hay suy nghĩ quá nhiều, anh đã dễ dàng bỏ qua toàn bộ sự việc.
Nhưng Phainon không hề thiếu kinh nghiệm. Và anh chắc chắn sẽ suy nghĩ rất kỹ những vấn đề liên quan đến Mydei
"Phainon," Mydei trách mắng, đã đứng thẳng người và liếc nhìn anh. "Mới sáng ngày ra."
Phainon chớp mắt, hơi mất tập trung. Rồi anh gượng gạo nở một nụ cười xin lỗi và cúi đầu. "Xin lỗi. Tôi không cố ý vỗ anh mạnh như vậy."
Ánh nhìn của Mydei trở nên dò xét, gần như thể hắn cảm nhận được Phainon đang che giấu điều gì đó. Có một khoảnh khắc ngắn ngủi biểu cảm của hắn hoàn toàn khó đọc trước khi quyết định nhìn đi chỗ khác. Phainon cũng vậy, và anh quyết định tập trung vào nút bấm thang máy tầng của họ.
Mà hóa ra, cả hai đều chưa bấm.
Phainon lập tức bấm số tầng của mình và Mydei, sau cùng thang máy cũng bắt đầu di chuyển. Suốt cả quãng đường, bầu không khí im lặng và gượng gạo bao trùm, Phainon biết không chỉ riêng mình anh cảm thấy căng thẳng trong không gian chật hẹp này. Tới khi họ đến tầng của mình, Phainon đã sẵn sàng lao ra khỏi đó. Nhưng Mydei đã nhanh hơn anh một bước, bước ra khỏi cửa ngay trước khi chúng kịp mở hết.
Phainon nhìn chằm chằm vào khoảng không nơi hắn vừa đứng. Nếu trước đây Phainon còn nghi ngờ, thì giờ đã không còn chút nào nữa.
Mydei chắc chắn cùng xu hướng với anh, điều này anh đảm bảo. Câu hỏi duy nhất mà Phainon có bây giờ là liệu có ai mà hắn đang hướng tới hay không.
Và Phainon sẽ tìm ra bí mật của hắn cho bằng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro