Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2

- Ê ê bà cầm cái gì nhìn hay vậy, mượn chút với.

Stelle khèo khèo nhìn cái điều khiển nút bấm Aventurine cầm trên tay, nãy giờ con nhỏ này cứ bấm lách cách lạch cạch nghe thích tai phải biết. Được bữa môn Lý thầy cho tự học thoải mái, hiếm lắm mới có dịp mà Aventurine chẳng chịu quay xuống chơi bài với bọn họ, chỉ chăm chăm bấm bấm cái điều khiển gì đó, kỳ lạ quá xá.

Aventurine cười khúc khích nhưng vẫn đưa cho Stelle, ánh mắt thoáng nhìn qua người đàn ông đang ngồi ở bàn trên đội đầu thạch cao chấm bài. Cái đầu đó hơi động đậy, hẳn là nghe thấy rồi nhỉ? Xem bàn tay cầm bút kia siết tới trắng bệch kìa.

Hôm nay là ngày hiếm hoi thầy Vật lý Veritas Ratio chỉ dạy nửa tiết rồi cho họ tự học tự giải đề, cũng không la hét ném phấn khi đám học trò vô tri vui vẻ làm việc riêng trong giờ. Có vài đứa tự giác làm xong bài mới dám chơi, còn đám Aventurine và hai đứa song sinh dĩ nhiên không thuộc nhóm này rồi.

Stelle tò mò cầm cái điều khiển nhỏ mà chẳng biết nó là cái gì. Cô bấm loạn xạ lên, lách cách lạch cạch, nghe vui tai ghê. Có cái nút nhìn như tăng giảm volume, có thấy Aventurine đeo tai nghe đâu nhỉ? Rốt cuộc cái này là gì vậy?

- Thầy ơi?!

Một học sinh ngồi bàn đầu hét lên, cả đám đồng loạt nhìn qua, Ratio đang gục xuống bàn, vang lên một tiếng cốp cực rõ ràng. Anh oằn mình, phát run từng cơn. Ratio xua xua tay khi có học sinh tới muốn đỡ mình, tới bàn tay cũng run rẩy cực độ. 

- Thầy không sao chứ???

Stelle ném cái điều khiển rồi chạy lên, Cealus cũng lên theo. Dù thường xuyên bị chửi bởi Ratio nhưng hai đứa thích anh ấy lắm, hiếm có giáo viên nào đủ nhiệt tình và kiên nhẫn với bọn nó.

Aventurine nhướng mày nhìn các nút bấm, sau đó bấm nút dừng. Tiểu ra trong lớp không tốt lắm.

Mất một lúc Ratio mới bình tĩnh lại. Anh xua xua tay lần nữa, giọng có vẻ rất khàn và mệt. 

- Tôi về văn phòng riêng... Các em hoàn thành đề thì cuối ngày giao cho ai đó tới văn phòng tôi nộp bài tập. Tiện báo cho cô Natasha của phòng y tế và hiệu trưởng giúp tôi là được, họ sẽ hiểu.

Hiếm người biết Ratio là một người liên giới tính. Nhưng một tháng anh có hai ngày nghỉ phép riêng khi tới kỳ kinh nguyệt giống các giáo viên nữ khác. Cơ mà chắc tháng này chắc anh sẽ phải nhịn đau đi dạy học rồi... Anh khó khăn đứng lên, mất một lúc hai chân co quắp mới tách ra như bình thường. Cả người anh đã hơi bủn rủn, may mắn làm sao thói quen đội đầu thạch cao của anh đã cứu anh trước đám học trò đang lo lắng này.

Ratio run rẩy ráng sức rời đi trong cơn loạng choạng, anh cố đi thật nhanh trong sự nén nhịn trước khi nước bên trong dần thấm ra quần. 

- Để em báo cô Natasha cho ạ ~!

Aventurine ngọt ngào nói to, mái tóc vàng hôm nay không thắt bím mà xõa tung gợn sóng, nhìn ra dáng học sinh ngoan hơn rất nhiều. Bóng lưng Ratio khựng lại, bước chân càng nhanh hơn trước, chẳng mấy chốc đã khuất bóng hẳn.

- Shasha ăn gian! Tranh thủ đi báo cáo trốn tiết!

Stelle ấm ức, tiết sau là tiết của thầy Welt, March 7th và hai đứa song sinh không dám trốn. Dan Heng càng khỏi nói, chả bao giờ trốn tiết cả. Chỉ có bà chị giang hồ giả nai tơ này là chả ngán ai bao giờ. À có, cổ ngán thầy Ratio. Mà nay thầy ấy không khỏe thì chẳng ai trị nổi.

Từ tuần trước sau khi Aventurine đạt điểm cao trong môn thầy ấy thì Ratio đã liên tục làm khó cậu rồi. Cealus hiểu, chẳng ông thầy nổi tiếng khó tính nào tin cái đứa bất trị 5 lần điểm 0 liên tục lại dễ dàng đạt điểm 10 trong môn của mình cả, bị nhắm vào là tất yếu. Tới cậu còn không tin cơ mà. Nhưng năn nỉ hỏi bí quyết của cổ như nào thì Kaka cũng bảo cổ tự học với nhờ may mắn hết, có quỷ mới tin. 

Aventurine cười khúc khích nhéo má cả hai.

- Thôi tớ đi báo chuyện thầy ấy với cô Natasha đây, mấy cậu ở lại vui vẻ nha ~ 

- Đồ đáng ghét!!!

Cậu cười vui nhảy chân sáo trong bộ váy đồng phục nữ sinh, hệt như một con nai ngây thơ lạc bước trong hành lang ngập tràn ánh nắng, khiến vô số tầm mắt nam sinh lẫn nữ sinh từ các lớp khác nhìn qua không rời mắt nổi dù đang trong giờ học, nhất thời tiếng giáo viên mắng mỏ liên tục vang lên khắp cả dãy phòng học.

Nhưng cậu chẳng quan tâm. Cái điều khiển trên tay lại lách ca lách cách, Aventurine đút nó vào túi áo của mình. 

Tầm mắt của cậu trước nay chỉ có một mà thôi.

==========================

Aventurine cầm theo mấy vỉ thuốc Natasha nhờ mình chuyển cho Ratio, lúc này mới ý thức được hóa ra thầy ấy cũng có hành kinh như phụ nữ bình thường, cậu đọc được thành phần thuốc. Điều này làm Aventurine ngờ ngợ hiểu ra tại sao Ratio luôn đặc biệt cáu điên trong vài ngày, đồng thời hiểu thêm rằng có khả năng cao anh ấy thật sự có thể mang thai, ánh mắt cậu trầm xuống khi nhớ lại chuyện ba hôm trước lúc bản thân mặc kệ Ratio cầu xin mà chơi trần, có chút đau xót. 

Cậu sẽ chuẩn bị thêm thuốc tránh thai khẩn cấp cho anh vào lần sau, không biết có loại dùng cho nam không nhỉ? Cậu sẽ dùng nó thay Ratio.

Cơ thể con người kỳ diệu thật, Aventurine cảm thán không thôi rồi tới văn phòng riêng của Ratio ở tầng ba. 

Vì là giáo viên cực xuất sắc được nhiều bên săn đón nên phúc lợi của anh cũng rất cao, văn phòng cách âm không chung đụng với người khác, cũng không phải nhận nhiệm vụ của giáo viên chủ nhiệm. Anh cũng không thiếu tiền gì cho cam vì nguồn thu nhập chính của Ratio là phần trăm lợi nhuận các dự án bản thân tham gia khi còn trẻ, dù vậy anh sống có vẻ khá là khiêm tốn so với đống tài sản kếch xù của mình. Tiền lương giáo viên còn chẳng đủ để anh sắm sửa cho bản thân nữa là, nên Ratio chủ yếu dạy ở nơi này vì đam mê là chính.

Anh cũng chẳng có thói xấu gì chảnh chọe mắt cao hơn đầu coi việc dạy học như ban phước gì, luôn dạy đủ số tiết mình nhận. Nên dù Ratio có đột ngột bỏ tiết vì vấn đề sức khỏe thì cũng không giáo viên nào thấy phiền cả, dù sao anh ấy cũng sẽ dạy bù thay cho họ thôi.

Ratio trong mắt tất cả mọi người đều là một giáo viên có trình độ lẫn đạo đức đáng trọng vọng. Aventurine cũng công nhận điều đó. Người đàn ông đó rất hoàn mỹ. Không. Là quá hoàn mỹ.

Nên việc nhìn và phá hủy anh ấy dần dần trên tay mình làm Aventurine càng hạnh phúc hơn bao giờ hết. Một niềm vui méo mó và vặn vẹo. Như lúc này vậy, khi cậu chỉ vừa gõ cửa văn phòng anh rồi cất tiếng gọi thôi thì đã bị bàn tay kia thô bạo kéo vào, đóng sầm cánh cửa thật mạnh.

May ghê, tầng 3 lúc này không có ai cả nên cũng không ai thấy cảnh vừa rồi. Con mèo bự của cậu đang gấp điên lên rồi. 

Đôi mắt Aventurine híp lại đầy hứng thú khi Ratio ghì chặt mình lên cửa, anh run lẩy bẩy liên tục, hơi thở hỗn loạn phả vào cổ Aventurine. Ratio đã cởi phăng quần ném lên sàn từ lâu, hai chân anh khép chặt lại, đứng một cách run rẩy. Aventurine thậm chí còn cảm thấy chân mình đang bị nước dâm từ háng anh nhiễu xuống làm ướt đôi giày dễ thương của mình. 

- Làm ơn...tắt nó..tắt nó đi mà... 

Tay anh bấu chặt hai bắp tay Aventurine, thân thể cao lớn còng xuống, như nuốt trọn lấy cơ thể thiếu niên nhỏ nhắn của cậu vậy. Nhưng Aventurine biết rõ ở đây cậu mới là chủ, là người khiến người đàn ông này vỡ tan trước khoái lạc.

- Thầy không thích cái quần lót rung này à? Em phải đặt từ nước ngoài cả tuần mới nhận được đấy, tận 13 chế độ khác nhau còn không lo khoảng cách. Thầy làm em buồn ghê...

Aventurine nói bằng giọng tủi thân, hai bàn tay nhỏ nhắn vươn lên bưng má anh kéo ra khỏi hõm cổ mình. Gương mặt anh đỏ bừng, cực kỳ nóng, nước mắt sinh lý trào ra còn đôi mắt sắc bén lạnh lùng đã dại ra vì cực khoái. Hai tay Ratio chuyển xuống bấu chặt vùng háng trần truồng của mình, anh rên khàn hơn vì độ rung không đổi từ cái lồn ẩm ướt lẫn hột le bị hút mạnh đang dần đẩy anh tới giới hạn, nước sướng chảy tí tách liên tục như tè dầm vậy. Nhưng anh không dám cởi cái quần lót đang tra tấn mình ra, không dám nữa.

Đợt phản kháng trước anh đã bị cậu chơi ngay nhà vệ sinh trong trường vì dám đập bể "quà" cậu tặng. Aventurine khỏe khủng khiếp so với cơ thể nhỏ nhắn của mình, cưỡng hiếp anh một cách tàn bạo thật sự. 

Ratio còn bị mấy đứa học sinh bên ngoài chửi là cái loại mất vệ sinh, đi đái trong phòng vệ sinh riêng mà còn tóe nước văng đầy sàn. Cảm giác nhục nhã đó anh không dám trải qua lần hai nữa, dù anh biết chúng không hề biết đó là thầy giáo của mình đang bị bịt chặt miệng và bị cặc học sinh nấc tới mức sướng đến tiểu liên tục.

- Không... Nó mạnh quá rồi... Em giảm xuống được không...

Ratio vô vọng bịt chặt háng mình, cảm giác nước từ lồn chảy tí tách đầy tay khiến anh vừa ghê tởm vừa xấu hổ, anh muốn chặn nó lại một cách tuyệt vọng. Anh chưa từng bị đụ đến ra nước như này trước đây bao giờ, bình thường anh chỉ biết khiến hột le của bản thân tê dại tới mức làm bên trong ẩm ướt nhớp nháp mà thôi. Ratio hoàn toàn không biết bị chơi bên trong có thể gây ra phản ứng sinh lý mạnh như vậy được. Và giờ anh đang bị tấn công cả hai cùng một lúc, độ dài của cái quần lót rung không chạm được đến thành tử cung anh, cứ lấp lửng như này làm anh phát khóc mất.

- Hmm.. Nếu thầy lên bệ cửa sổ banh chân ra thì có khi em sẽ suy nghĩ. 

Aventurine cười, ánh mắt càng tối hơn. Một tuần. Chỉ một tuần là đủ khiến người đàn ông đó thuần phục? Chưa hoàn toàn. Nhưng cậu biết giới hạn của anh đang bị cậu nới lỏng dần dần dù anh đã cố gắng tỉnh táo.

Có vẻ nghiên cứu về việc phụ nữ bị phụ thuộc về tình dục cao hơn đàn ông cậu từng đọc qua hoàn toàn có cơ sở. Nghiên cứu nói rằng chỉ cần một cuộc làm tình liền khiến não bộ của họ tiết ra một loại chất xoa dịu thần kinh, điều đó khiến phụ nữ chịu đựng tốt hơn đàn ông trong mối quan hệ, có thể giải thích cho hiện tượng này bằng câu “Đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa” vậy. Đàn ông tiết chất này ít hơn nên không bị phụ thuộc tình cảm.

Dù cơ thể Ratio có nam tính và cơ bắp như nào, thì bộ phận sinh dục nữ của anh cũng đã định sẵn thiên hướng của anh thiên về phần nữ tính hơn rồi. Aventurine cảm thấy Ratio thật sự muốn sinh một đứa con dù không cần người chồng người cha nào cho mình và con mình, anh luôn vô thức thể hiện ra nỗi khao khát đó khi nhìn những đứa học trò chơi đùa, một khao khát về gia đình thuần túy. 

Aventurine từng không hiểu được ánh mắt đó có ý nghĩa gì và còn từng thấy Ratio rất biến thái, cho đến khi cậu phát hiện ra anh là một người liên giới tính. Một sự yếu mềm rất “nữ tính”.

Còn Aventurine chỉ cần chinh phục nó bằng sự "nam tính" của mình mà thôi.

Aventurine tin rằng anh sinh ra là dành cho mình, bởi chỉ có Ratio mới có thể khiến "sự nam tính" này của cậu thức tỉnh, không còn bị "sự nữ tính" của bản thân nuốt trọn hoàn toàn. 

À, còn cơ thể trời sinh của anh nữa. Họ hợp nhau một cách hoàn hảo. 

Cậu vén váy đồng phục của mình lên. Tất trắng thuần khiết ren trắng bó lấy cặp đùi non tơ mềm mại, mái tóc vàng gợn sóng lắc lư đong đưa, nhìn cậu đáng yêu và xinh đẹp tới mức khiến tim người khác đập thình thịch. Tuy nhiên, cái thứ dày cộm ngẩng cao trong quần bảo vệ kia hút chặt lấy tầm mắt Ratio. Anh cảm thấy đại não bị đốt cháy, anh biết bên dưới lớp quần đó là một con cu béo múp gân guốc như nào, nó giã anh đến mức chẳng khác gì một con búp bê tình dục rách nát.

Thân dưới lại co giật liên tục, Ratio há miệng, vô thức muốn quỳ xuống vạch kéo lớp quần đó bú mút. Anh từng nếm thử hương vị của nó rồi, ngọt hơn anh nghĩ, cũng không có cảm giác ghê tởm.

Dù Ratio luôn chỉ muốn chết quách đi mỗi khi tỉnh táo lại, nhưng thân thể và dục vọng của anh đối với Aventurine luôn rất rõ ràng. Cậu thở dốc khi thấy ánh mắt anh nhìn chằm chằm thân dưới của mình, càng lúc càng hứng tình. 

- Nào, nghe không thầy ơi? Tới bệ cửa sổ và dạng cái háng thèm cặc của thầy ra cho em chiêm ngưỡng đi chứ?

Ratio rên lên, chân run lẩy bẩy khi nghe cậu xúc phạm mình, anh bị kích thích dù không hề muốn. Mắt anh đỏ hoe, càng hổ thẹn thu mình lại.

Cậu lấy cái điều khiển ra, bấm dừng lại để Ratio không tới trước khi bản thân được chứng kiến. Aventurine chưa bao giờ chán nhìn anh hét lên rồi nhổm cao hông trên con cặc cậu khi lồn anh phun ra nước sướng cực mạnh cả, tới JAV còn không diễn ra được cảnh đó đâu. Hôm nay cậu hơi khát chút. Cũng muốn bú trọn cái lồn múp đó lâu rồi mà anh chẳng ngoan gì cả, cứ phải để cậu "dạy dỗ". 

Hôm nay thì chắc đủ ngoan rồi.

Quả nhiên Ratio run rẩy dữ dội, nhưng vẫn làm theo ý cậu. Anh tới bên bệ cửa trong khi hai tay vẫn bấu chặt lấy cái lồn thảm hại của mình, ngồi lên bậc cửa sổ cao dày rồi áp lưng lên mặt kính lạnh lẽo. Một chút lý trí của anh nói rằng anh nên kéo rèm lại. Anh biết chả ai nhìn lên đâu và có cũng không thấy gì vì đây là kính phản quang một chiều do anh yêu cầu lắp đặt. Nhưng ý nghĩ sẽ có học sinh nhìn thấy việc dơ bẩn anh đang làm khiến Ratio vô cùng run sợ.

Mắt anh đỏ hoe, muốn phản kháng, nhưng cái lồn sưng lên đói khát và nỗi sợ sau từng lần "dạy dỗ" của Aventurine khiến anh không dám phản kháng. Cậu ấy từng hỏi anh nếu cậu ấy la lên thì người bị kết án sẽ là một bé femboy vị thành niên yếu đuối hay ông thầy giáo to con với cái lồn già dặn dâm đãng? Dù họ có thấy cậu nấc anh đến sưng lồn kêu cứu thì cũng sẽ nghĩ là anh ép buộc cậu thôi.

"Thầy có thể diễn vai nạn nhân giỏi như em sao?"

Ác ma trước mặt đã thầm thì nói với anh như vậy khi liên tục đâm rút Ratio đến suýt hét lên trong nhà vệ sinh công cộng.

Chết tiệt là, cậu ấy nói đúng. Anh chỉ phát hiện ra tình hình càng lúc càng sai trái sau lần đe dọa thứ hai và ba. Sẽ không một ai tin anh cả, chỉ vì ngoại hình của anh cao lớn và mạnh mẽ. Thậm chí còn chẳng cần tới những bức ảnh và đoạn phim nữa khi chỉ cần anh không đáp ứng, cậu ấy liền có thể diễn một màn kịch tại chỗ, hoàn toàn hủy hoại anh từ sự nghiệp đến địa vị xã hội. Định kiến giới tồn tại ở khắp nơi. 

Ratio không còn kiểm soát được tình hình nữa. Anh nhắm mắt, cắn chặt môi, rồi banh rộng háng mình trước mắt Aventurine đang cởi cái váy ngắn của mình. Mắt anh giật giật khi cặp đùi "nữ" sinh kia muốn cởi cặp tất chân ren trắng, phần nhạy cảm lại ra thêm nước nhớp. 

- Ồ? Thầy thích em để nguyên tất à? Veritas biến thái quá trời ~ 

- Câm đi...mẹ kiếp...

Ratio bịt tai lại, không muốn nghe tiếng cười giễu cợt đó vì bị vạch trần tâm tư, anh lại cảm thấy muốn khóc nữa rồi.

Aventurine cười khúc khích, nhưng ánh mắt không rời khỏi cái quần lót rung dâm dục kia được. Chà, nó đang che đi cục cưng cực phẩm cậu dày công huấn luyện cả tuần qua. Cậu cởi lớp quần lót ngoài của anh ra, để lộ ra "quần lót rung" thật sự. Tiền tiêu vặt của cậu không ít đâu nhưng thứ này cũng khá cao cấp đấy, vừa có dương vật giả khá dày vừa có nút hút hột le. Ratio cực kỳ nhạy cảm với hột le, chỉ trứng rung bình thường chạm vào nó một hai phút thôi anh đã la quá trời rồi chứ đừng nói là thứ chuyên dụng để hút. Ban nãy không la hét trong lớp hẳn anh đã nhịn lắm rồi đấy nhỉ? Cậu vừa cầm lấy nó ấn sâu thêm vào lồn Ratio vừa suy nghĩ.

Anh cong cao eo, thở gấp không kiềm được, thậm chí còn nức nở. Việc ấn sâu thêm vừa cọ qua điểm nhạy cảm của anh, Ratio chỉ biết nắm chặt rèm cửa trong vô vọng. Áo sơ mi trắng của anh đã ướt đẫm mồ hôi vì nhẫn nhịn, mái tóc tím bám sát gò má đầy bất lực còn đôi mắt màu đồng đã hoàn toàn tê dại. Anh dạng chân thêm, muốn càng nhiều.

- Nó...tôi..tôi muốn...

Anh muốn bị đụ bởi con cặc thật, thứ vừa cực nóng vừa vừa khít với lồn anh, chứ không phải thứ đồ chơi chỉ biết rung đến tê dại cực khó chịu này.

- Muốn gì cơ? Đẩy sâu thêm?

Aventurine cười ác ý, cậu ấn nó sâu thêm rồi ra vào trong anh, thậm chí xoay một vòng. Cái lồn múp rụp ướt nước bị kéo ra dập vào, cực kỳ tham lam bấu víu con cặc giả bên trong, không muốn nó ra ngoài hoàn toàn. Ratio thấy lưỡi mình lại tê cóng rồi, anh ú ớ không phát ra được âm thanh đàng hoàng nào, eo càng mềm nhũn thêm khi đầu cặc giả cứ ịn nhẹ lên một chút tại điểm G nhưng không thật sự cọ xát. Anh lắc đầu nguầy nguậy, không muốn ngứa ngáy như vậy. Người mềm tới mức suýt trượt hẳn xuống bệ cửa, chân cũng khép không nổi.

Aventurine thầm nhủ phải kiên nhẫn, mắt cậu đỏ lên vì khung cảnh trước mặt. Rốt cuộc cũng không nhịn nổi, cậu tàn bạo rút mạnh nó ra làm Ratio la lên vì bất ngờ. Bên trong trống rỗng hoàn toàn làm anh không quen, cái lỗ lớn co bóp ra vào rỉ thêm nhiều nước, cả nước dâm lẫn nước sướng, cứ thể tí tách chảy dọc theo bệ cửa rồi trượt xuống vách tường. 

Aventurine để Ratio uống chút nước hồi sức để thở, anh cũng uống từng ngụm thành thật. Dù sao anh cũng mất nước khá nhiều. Tự nhiên lại nghĩ thằng ranh này cũng chu đáo, chắc anh lại điên rồi.

Nhưng chưa kịp tỉnh hoàn toàn thì eo hông đã bị túm lấy, hai chân anh gác lên vai Aventurine. Ratio còn chưa hoàn hồn thì giữa hai chân đã bị cái đầu cậu chèn vào, cưỡng hiếp cái lồn dâm của bản thân bằng miệng.

Từ góc này anh có thể thấy rõ đôi môi Aventurine đang húp xì xụp khoảng giữa hai mép lồn cực kỳ múp của bản thân. Não bộ anh nổ cái bùm tại chỗ, đôi mắt ướt át càng run rẩy dữ dội khi cái lưỡi kia lè ra liếm dọc một đường vào giữa khe bướm, liên tục gảy hạt le đáng thương đang sưng lên rồi húp trọn vào miệng. Anh tan vỡ, thút thít thành tiếng bằng giọng trầm trầm đáng thương, hai chân giãy giụa một cách yếu ớt trước cái miệng nhỏ nhắn của cậu học trò. Kích thích thị giác và sự xấu hổ đang phá hủy lý trí anh một cách triệt để. Cơn cực khoái càng ngày càng gần hơn, Ratio gần như gầm gừ khàn khàn. Hai chân anh gác trên vai cậu dần duỗi thẳng, eo liên tục giãy mạnh lên xuống vì không kiềm nổi. 

Ratio nắm chặt tóc Aventurine, giọng nức nở cao hơn một chút so với tone trầm bình thường. 

- Dừng lại!!! Không!!! Nó bẩn!!!! Tôi tiểu mà..đừng!! Rời..i ra đi tôi xin em....!!!

Giọng anh vỡ ra thành tiếng khóc khi cảm nhận rõ dòng nước từ bướm mình chảy tí tách trong miệng cậu. Aventurine thậm chí còn chẳng nhăn mày, nhưng nó nhiều quá cậu không húp hết được, nước tí tách nhiễu từ miệng cậu xuống sàn, thậm chí còn làm bẩn áo đồng phục của cậu. 

Aventurine ngẩng đầu, thẳng thắn đối diện với tầm mắt Ratio, cậu liếm mép, thèm thuồng nuốt sạch.

- Đúng là khá đã khát đấy....hà...

Nhìn Ratio mềm hoàn toàn chảy nước mắt trước mình, tới câu biến thái cũng nói không ra nổi, cậu hài lòng cực kỳ, lại nhìn xuống cái lỗ hoa cúc khép chặt của anh với ánh mắt nghiền ngẫm. Chỗ này thì sẽ không mang thai nhỉ? Cậu có hơi thèm chơi trần với thầy yêu rồi...

Dù sao vào lần đầu ra bên trong Ratio, cảnh anh ấy ngồi trong góc khóc nức nở uống từng viên thuốc tránh thai thật sự ám ảnh Aventurine khá nhiều.

Thôi vậy, để lần sau. Aventurine vén tóc bám trên má Ratio với vẻ dịu dàng mà chính cậu cũng không nhận ra. Cậu dễ dàng bế bổng anh lên hướng về phía sofa văn phòng. 

Dương vật của Aventurine đã rỉ dịch trong quần bảo hộ, Aventurine lục ví bản thân lấy bao cao su. Cậu phải chăm sóc thầy yêu dấu thật tốt mới được.

Aventurine cảm thấy mình còn lâu mới chán Ratio được, cậu nghĩ vậy khi hôn lên bờ môi bị anh tự cắn tới rớm máu, đôi mắt hồng xanh đầy mê hoặc lóe lên tia tăm tối. Tay vô thức chạm lên cổ anh vuốt ve, Aventurine nén nhịn xung động muốn bóp lấy cái cần cổ nam tính của anh, tỏ rõ uy quyền và đánh dấu anh là của mình hoàn toàn. 

Thật muốn nuốt chửng anh ta vào bụng.

Dung nhập làm một, vĩnh viễn không xa rời.

Giống như với chị gái vậy.

.

.

.

- Mới tuần trước thôi thầy vẫn còn trinh...hà... Nghe khó tin nhỉ?...

Aventurine cười khẽ, cậu nắm chặt tóc Ratio kéo ra sau trong khi không ngừng động hông từ phía sau. Âm thanh bóng thịt vỗ vào cái lồn múp thịt ướt át to đến nỗi Ratio chỉ biết bịt chặt  hai tai mình trong cơn khoái lạc. Anh sợ những suy nghĩ và hình ảnh tục tĩu, thậm chí là cả âm thanh. Đại não anh sẽ không chịu nổi, bị đốt cháy bởi sự nhơ nhuốc của nhục dục. Anh cố gắng phản kháng một cách yếu ớt dù biết rõ đây là điều vô nghĩa. Cái thứ đang đưa đẩy giữa hai háng Ratio sẽ luôn có cách ép anh đến phát điên vì cực khoái.

Anh thở không ra hơi, âm thanh rên rỉ yếu ớt, chỉ biết chổng mông thật cao mặc cho con cặc béo ú đó tàn phá cái lồn thảm hại của mình. Hột le anh đã tê dại hoàn toàn sau khi bị ngón tay cậu kẹp xoa liên tục trong khi vẫn không ngừng địt anh thô bạo. Bao cao su không thể làm giảm bao nhiệt của thứ đó, cách một lớp màng anh vẫn cảm nhận rõ nhiệt độ của dương vật cậu. 

Đầu óc anh mơ màng, không tỉnh táo nổi nữa. Nên lúc bị Aventurine kéo dậy ngồi lên bụng cậu, Ratio đã lắc lư cầm lấy thứ sưng to đó rồi tự ngồi xuống lút cán. Bụng anh gồ lên trong tầm mắt Aventurine, cậu thở hắt, cười vui sướng nắm lấy eo anh từ dưới đẩy hông. Ratio lại nức nở, cái lồn múp thịt bao chặt lấy cặc cậu, thuần thục vô cùng. 

- Nhìn đi...giờ cái lồn của thầy chả khác gì gái điếm, à không, điếm cao cấp chứ nhỉ? Nó nuốt cặc đàn ông rồi bót chặt cực dù bị chơi nát. Tốt lắm...em không thích một cái lồn lỏng lẻo đâu thầy yêu dấu...

- Câm...chết tiệt... Tôi muốn giết em...ahhhh!!!

Ratio lại bịt chặt hai tai, thổn thức nấc lên nhưng lại không giữ được phải thả xuống bám lên bụng Aventurine. Phía dưới anh bị nắc đến tóe nước, văng đầy lên bụng cậu. Nước sướng có màu hơi trắng đục, không phải người phụ nữ nào cũng có thể đạt khoái cảm mãnh liệt bằng việc bị đụ bên trong, nhưng một người đàn ông như Ratio lại làm được. Cặp vú khá lớn của anh đong đưa lắc lư theo từng nhịp nhấp, núm vú hơi lớn mời gọi người ta một cách gợi dục khó tưởng. 

Aventurine nhìn đến không chớp mắt, cậu thở hắt, kéo anh mất thăng bằng ụp lên người mình. Toàn bộ cơ thể Ratio chúi người về phía trước, đè hoàn toàn lên cơ thể nhỏ nhắn kia. Aventurine há miệng ngậm lấy núm vú lớn của anh ngậm mút chùn chụt phát ra tiếng nước cực kỳ dâm dục. Ngực ảnh to thật đấy, còn hơn cả phụ nữ nữa, đúng là đáng ghen tị.

Ratio đã lè lưỡi, nước mắt nước mũi sinh lý không kiểm soát được trào ra, anh vặn vẹo vì khó chịu nhưng không nhiều. Núm vú anh quá nhạy cảm, bụng dưới càng râm ran khi bị bú mút. Con cặc bên trong đã ngừng lại khiến Ratio cực kỳ ngứa ngáy, không kiềm nổi phải co bóp liên tục vật sưng lớn trong mình. 

- Không...đừng dừng lại... Ngứa...

Giọng anh khàn khàn và hơi lắp bắp khi Aventurine chỉ tha thiết vùi sâu vào ngực mình bú mút. Chỉ được bú một bên thật mất cân bằng. Cái lưỡi kia cứ cắn nhẹ rồi liếm liên tục ở chính giữa như đang đòi hỏi dòng sữa vốn không tồn tại. 

- Đừng... Bú cả bên còn lại đi làm ơn... Khó chịu quá...

Bụng dưới anh râm ran khó chịu cực kỳ. Anh thà bị địt tới mức không khép nổi háng còn hơn bị trêu chọc như này. Ratio không nghĩ mình là người có tính kiên nhẫn cao độ.

 Anh tự đẩy hông, nhấp nhẹ trên con cặc cậu, chà sát bộ ngực lớn của mình vào mặt Aventurine một cách ngây thơ, không hề nhận ra điều này mời gọi cỡ nào. Cậu thở hắt, cười xấu xa nhả ra rồi liếm ướt núm vú còn lại khiến Ratio rùng mình, nước dâm nhớp nháp càng bao chặt lấy con cặc cậu, dường như nó chẳng bao giờ khô được khi Aventurine ở cạnh. 

- Thầy động trong tư thế này đi. Mỗi lần như vậy lưỡi em sẽ cà lên cái núm đáng yêu này, thế nào?

Cậu nói, lại liếm ướt nó. Ratio run rẩy vì cảm nhận được sự giá lạnh khi cái lưỡi ướt át của Aventurine để lại nước bọt của cậu ta lên cái núm chưa được âu yếm của mình. Anh vô thức siết lồn lại làm Aventurine bật ra tiếng rên hơi khàn, điều đó càng vô tình kích thích anh thêm. Anh thở hổn hển, đã không còn đủ lý trí để tự dày vò bản thân. Ratio giờ chỉ muốn làm tình. Muốn sung sướng.

Muốn cậu ta cũng phải sướng.

Ý nghĩ này lướt qua rất nhanh, anh không thể nắm bắt. Ratio nắm chặt lấy thành ghế sofa trên đầu Aventurine, cơ thể cơ bắp to lớn áp sát, dâng phần ngực với cái núm vú phấn hồng lên miệng cậu. Lồn anh siết lại, cũng bắt đầu di chuyển thật chậm nhưng cực sâu. Cái đầu khấc béo múp của Aventurine ấn lên thành tử cung anh một cách hoàn hảo, cạ lên điểm sướng. Anh không ra vào nhún nhảy mà chỉ đẩy hông qua lại thật sâu trên cặc cậu, tận hưởng khi cái lưỡi Aventurine liếm qua lại trên núm vú mình. Anh thấy ổn với nhịp độ chậm rãi do chính bản thân điều khiển.

Aventurine thật sự vẫn khó mà tin dù đã chơi anh bao nhiêu lần, thân thể này của Ratio giống như một tập hợp hoàn mỹ của phim porn bước ra ngoài đời thật vậy. Có lẽ chính Ratio cũng không biết chuyện này, anh không giống người sẽ xem porn thẳng. 

Chỉ cần cậu nắc lên điểm sướng của anh, tùy theo cơn cực khoái đã gần hay chưa, Ratio đều sẽ rỉ nước sướng, độ mạnh yếu tùy vào việc cậu có thể làm anh sướng được bao nhiêu, một cơ thể vô cùng thật thà, khác hẳn với chủ nhân của nó. Cậu thở hổn hển tận hưởng sự nóng bỏng bên trong Ratio khi anh cưỡi chậm và sâu trên người mình, rốt cuộc cũng xuất tinh lần đầu.

- Ư...cặc em nóng...nóng quá... 

Ratio lè lưỡi. Tinh dịch của Aventurine cực kỳ nóng dù không xả trực tiếp vào trong anh, nhưng nó vẫn khá đặc và nhiều, anh có thể cảm nhận được nhiệt độ đã thay đổi đó qua lớp bao cao su trong lồn mình.

Ratio cũng biết rõ lúc nó hoàn toàn trần truồng dập vào trong mình còn nóng hơn nhiều, anh thậm chí còn cảm nhận rõ mạch đập của cặc Aventurine khi bản thân vô thức thít chặt lấy nó. Dòng tinh dịch ấm nóng của cậu sẽ xả vào vành tử cung anh, đốt cháy anh từ trong ra ngoài hoàn toàn. Anh đã khóc rất nhiều vì sợ, gần như cầu xin cậu một cách hèn mọn rằng đừng xuất tinh bên trong. Anh chưa sẵn sàng mang thai, không phải với một đứa trẻ vị thành niên.

 Nhưng từ sâu thẳm anh khát khao nó. Ratio luôn tưởng tượng cái lồn mình bị đụ đến mức trào tinh, chẳng khác gì một món đồ chơi dâm dục. Aventurine thật sự đã mang trải nghiệm đó đến cho anh dù anh sợ tới mức khóc như điên và nốc thuốc tránh thai khẩn cấp ngay khi xong việc. Nhưng hình ảnh phần dưới của mình trào tinh dịch chưa bao giờ thoát khỏi suy nghĩ của Ratio. 

Anh càng sợ hơn khi nhận ra bản thân thích điều này.

Aventurine thở hắt lần nữa, cậu đẩy anh nằm xuống rồi ngồi thẳng dậy, rút ra từ từ trong khi cái bao cao su đẫm tinh vẫn ở trong Ratio. Lồn anh thít lại khi cậu rút ra hoàn toàn. Aventurine kéo tóc Ratio, ép anh xem cảnh cậu rút cái bao cao su đẫm tinh dịch của mình ra khỏi lồn anh. 

Mắt anh như bị đốt cháy khi bị ép nhìn, đồng tử run rẩy, không biết phải phản ứng thế nào. Anh cảm thấy mình sẽ ngất mất nếu còn bị kích thích đại não thế này.

Aventurine cười khẽ, cậu cột lại để tránh nó đổ lung tung. Cậu tính lục ví lấy tiếp cái thứ hai nhưng lại nhìn đồng hồ. 3h40 chiều mất rồi. Aventurine xìu hẳn. Lát tiết cuối cậu phải quay lại lớp thu bài tập giúp Ratio, không thì sẽ có người làm thay rồi đến văn phòng mất.

Cái mùi tình dục này khá là khó tan dù đã bật máy hút, còn phải lau sàn. Mấy việc này Aventurine đều tự giác làm cả.

Cậu thở dài thòm thèm, Ratio ban nãy còn chưa lên đỉnh đợt cuối nữa, nhìn cái chỗ đó đang giật giật chờ mong kìa, đáng yêu quá... 

Ánh mắt cậu lại tối lại. Bàn tay đã tháo móng tay chà sát lên lồn người thầy đáng yêu, tấn công mạnh bạo. Cậu rướn lên hôn anh, tận hưởng khi Ratio bấu víu lấy mình trong khi hai chân liên tục giãy giụa. Aventurine chà sát khá mạnh khiến Ratio vừa đau vừa sướng, ba ngón tay của cậu thọc sâu vào trong anh trêu đùa, tìm kiếm điểm nhạy cảm thân quen. Mọi tiếng hét của anh đều bị cậu nuốt gọn vào miệng, Aventurine quấn chặt lấy cái lưỡi cứng đờ của Ratio, nhìn anh không giữ được nước miếng khiến nó chảy ròng ròng hai bên má, phần dưới lại cứng lên bất đắc dĩ.

Thôi vậy... Đòi anh bù đắp sau. Aventurine nghĩ thế sau khi Ratio đạt cực khoái dưới bàn tay mình. Anh rã rời dang rộng háng, chưa cách nào bình tĩnh lại được.

Aventurine ngồi dậy, cũng không quan tâm con cặc sưng cứng của mình lắm, cậu liếm lấy bàn tay đẫm nước tràn ngập mùi hương của Ratio.

Ừm. Ngon miễn bàn.

==========================

Ratio mệt mỏi cài lại cúc áo từ đồ đạc dự phòng của mình. Vì cơ thể liên giới tính đặc thù nên anh cũng xin Bronya cho phép bản thân có phòng vệ sinh riêng trong văn phòng, sau tự bỏ tiền túi ra xây luôn một bồn tắm thoải mái bên trong. Đó cũng là lý do anh luôn tan làm và hoàn thành công việc muộn nhất trường, Ratio sẽ vừa chấm bài và thư giãn đầu óc sau một ngày mệt mỏi.

Anh không thể sống thiếu sách hay bồn tắm. Cái trước để thanh tẩy đầu óc, cái sau để thanh tẩy cơ thể. 

Nhưng giờ Ratio chỉ tắm qua loa thay vì ngâm mình lâu thật lâu như trước. Anh cảm thấy mình tắm sao cũng không thanh tẩy cái cơ thể đáng nguyền rủa này được. Ratio nhắm chặt mắt không muốn nhìn những dấu hôn dày đặc phủ kín vòm ngực kéo xuống tận phía dưới mình. Anh vẫn cảm thấy thật kỳ ảo khi nó được tạo ra từ một "nữ sinh" mỏng manh lùn hơn anh hẳn một cái đầu. 

À không, với anh đó là ác ma kéo anh xuống tận cùng địa ngục. Hơn hết, Ratio hoàn toàn đổ lỗi cho bản thân vì không thể giáo dục cậu nên hồn. Anh là phàm nhân, anh đã quá sợ hãi. Nếu cậu ta là một gã đàn ông trưởng thành, Ratio chắc chắn sẽ ra tay không hề do dự. 

Nhưng cậu ta không phải, chỉ thế thôi cũng ép anh đến phát điên rồi. 

Chỉ nghĩ đến việc cô bạn phát hiện ra chuyện này cũng đủ làm anh rùng mình sợ hãi chứ đừng nói tới chuyện bị lộ ra ngoài. Tay anh run tới mức không cách nào cài lại cúc áo một cách đàng hoàng, anh thở dốc, cơn hoảng loạn lại lần nữa xâm chiếm đầu óc.

Kể từ hôm đó anh chưa từng ngủ một giấc ngon. Đạo đức và lương tâm chỉ vào dục vọng thấp kém rủa xả thậm tệ. Chỉ cần anh nhắm mắt, khung cảnh ngày hôm đó sẽ lại hiện lên. Và chúng dần thay đổi, đổi thành những cảnh khác nhau giữa cả hai với đủ loại hoàn cảnh, nhưng cái kết thì không đổi là cảnh anh dang rộng háng la hét vì bị cậu đưa lên đỉnh, hệt như một con điếm thấp hèn.

Cơ thể anh thành thật với dục vọng, nhưng lý trí thì không. Anh như bị xé toạc làm đôi, bị chi phối bởi nỗi sợ và sự hối hận, rất khó khăn để tỉnh táo.

- Sao tay run vậy cục cưng? Không khỏe sao?

Aventurine lau tóc đi ra, cậu cởi trần, tiến tới bên Ratio nắm lấy hai tay đang run bần bật của anh rồi giúp anh cài lại áo. Ratio ngẩn ra hệt như một con rối gỗ vô tri, tay anh dần bớt run rồi ngừng hẳn trong bàn tay vẫn còn hơi ấm ẩm ướt của cậu, sau đó buông xuôi để cậu cài lại áo cho mình. Bàn tay ấm áp đó áp lên má Ratio sau khi cài hết các cúc áo cho anh.

Thật mỉa mai, nguồn gốc của cơn ác mộng của anh đang trấn an anh một cách dịu dàng. 

Mỉa mai hơn, anh lại cảm thấy an toàn. Đầu óc anh dại ra trước cậu, hoàn toàn phó mặc cho ma quỷ điều khiển mình. Anh ôm ghì Aventurine, vùi mặt vào lồng ngực trần của thiếu niên run rẩy từng cơn. Anh bấu víu vào cậu như người chết đuối vớ được cọc.

Đáng buồn làm sao Ratio không thể chia sẻ những gì bản thân phải chịu đựng cho bất cứ ai ngoài gã hung thủ trước mặt mình. Anh nghĩ mình bị Hội chứng Stockholm mất rồi. Anh đang phát điên khi tìm chút an ủi giả tạo từ cậu.

Nhưng Aventurine nói đúng. Cơ thể anh không thể từ chối cậu. Từng lần lại từng lần, cậu khắc sâu sự thật này vào cơ thể anh, khiến anh đắm chìm trong mùi hương hoa diên vỹ dịu dàng giả tạo. Anh hận bản thân, phỉ nhổ chính mình, nhưng không thể căm hận một...đứa trẻ được.

Vì cậu ta chưa trưởng thành. Còn anh thì dung túng cho Aventurine sai càng thêm sai. 

Thật đáng sợ.

Nực cười đến mức ép người ta phát điên lên được.

- Tôi...tôi phải làm sao để em buông tha tôi...?

Lại một ngày anh van nài cậu buông tha cho mình trong vô vọng. Giọng anh khàn đặc, cơ thể run rẩy liên tục, hai tay anh bấu chặt tấm lưng đầy vết cào của cậu. Ratio tuyệt vọng, anh không nhìn thấy tương lai phía trước.

Anh từng tự nhủ chỉ cần chịu đựng nửa năm thôi. Nhưng sự sai trái này đang ép thần kinh anh tới cực hạn. Ratio muốn khóc òa lên, tuy nhiên sự tự ức chế lâu năm không cho phép anh làm thế một cách dễ dàng. Anh có thể khóc lóc thảm thiết dưới thân cậu như một người bình thường. Nhưng lại không thể khóc vì sợ hãi hay vì chính bản thân mình.

Bàn tay ấm áp kia luồn vào tóc anh, xoa nhẹ và massage da đầu anh một cách dịu dàng. Aventurine dùng giọng nam tính dịu dàng của mình xoa dịu thần kinh mong manh đã tới giới hạn của Ratio.

- Ngoan nào Veritas thân yêu. 

Anh dịu lại khi nghe thấy giọng nói này, cả người cũng bớt dần run rẩy, không biết tại sao nữa.

Giọng nữ của Aventurine không hề khó nghe, nhưng anh chưa bao giờ thích nó nổi. Cảm giác rất kỳ lạ, như đang...cố giả vờ vậy.

Anh áp mặt mình lên ngực cậu, lý trí từ từ khôi phục trong khi Aventurine vẫn đứng dỗ dành anh dịu dàng. 

Bệnh tâm lý...cố giả vờ...

Những manh mối ít ỏi quá, Ratio chợt nhận ra mình chưa biết gì về Aventurine cả.

Anh ngẩng đầu, đôi mắt đã trở về vẻ sắc bén ngày thường, mày nhíu chặt nhìn chăm chú gương mặt cậu. Aventurine nhướng mày cười, vẻ nam tính sau khi tẩy trang lộ rõ vẻ đểu cáng ngọt ngào nhưng cuốn hút. Cậu nâng cằm anh, môi lưỡi hòa quyện. Anh không chối từ, ánh mắt càng nghiền ngẫm hơn.

Đúng là...khác hoàn toàn. 

- Thầy ổn rồi nhỉ? Nghỉ ngơi đi nhé.

Bàn tay thon dài của cậu ấn ấn xuống bụng dưới anh. Ý cười càng rõ ràng thêm trong giọng điệu non trẻ.

- Dù sao chỗ này cũng bị đụ đến hơi đau rồi nhỉ?

- ....Câm miệng.

Anh thở hắt, dù là nam hay nữ thì cũng không thể chịu nổi cái miệng này. 

- Thôi nào, đừng giận mà, thầy biết em rất yêu thầy mà.

- Dối trá.

Có chết Ratio cũng không tin lời này, anh quay phắt đầu đi, không nhìn được một tia ảm đạm thoáng qua trong mắt cậu học trò của mình. Aventurine cười khan rồi rời qua chỗ khác sửa soạn cho mình, cậu cũng không phủ nhận câu vừa rồi.

Cả hai đều ý thức từ đầu đây chỉ là một trò chơi chết tiệt mà thôi, trò chơi của một con sói đội lốt cừu. 

Cậu sấy tóc, nhìn bộ đồng phục dính vệt nước của mình với vẻ hơi khó xử. Lần sau nên chuẩn bị đồng phục, cất ở chỗ anh cũng được. 

- Cuối tuần em qua nhà thầy nhé? 

- Cuối tuần này thì không được. Nhà tôi có khách. 

Ratio chỉnh lại đồ đạc trên người, giọng anh nhàn nhạt.

- Ồ? Thầy cũng có bạn à?

Aventurine khá ngạc nhiên với chuyện này, Ratio nhăn mặt, thằng ranh này nghĩ anh là kiểu người gì thế? 

Nhưng đúng là hôm đó đối tác dự án cũ của anh sẽ tới thảo luận học thuật định kỳ hai tháng một lần, đó là một vị giáo sư Ratio hiếm khi tôn trọng dù quan hệ của anh với một người bạn khác của ông ấy không tốt đẹp gì cho cam. Anh không muốn cái tình bạn hiếm hoi này của mình cũng bị thằng ranh nứng 24/7 này phá hỏng.

- Nói chung là không được. 

Anh đáp với vẻ lạnh lùng xa cách, đôi mắt của Aventurine tối sầm lại. Thầy yêu của cậu lại quên sự "dạy dỗ" rồi. 

- Ồ ~ Giờ em đi thu bài tập cho thầy đây ~

Thắt xong cái nơ cổ, Aventurine tung tăng rời đi. Khóe môi lại càng nhếch cao thêm.

Bạn sao?

Đúng là làm người ta tò mò cực độ đấy thầy giáo yêu dấu của em ạ.

.
.





+++++
R: Screwllum tỏ vẻ "Tôi không muốn góp mặt làm cameo đâu tha cho tôi" nhưng đã bị R túm chân kéo đi  😔 Tôi tàn ác, tôi thừa nhận.

Sau chương 3 fic sẽ có hai cái kết Good-Bad Ending. Tôi vẫn đang suy nghĩ tung thủy tinh trước đường hay tung đường trước thủy tinh, hoặc cả hai cùng lúc, cơ bản thì chúng là hai nhánh riêng hoàn toàn không có chung đụng.

Nhưng từ từ nghĩ cũng được, vì đây là chuyện của tháng 12. Giờ tôi sủi tiếp đây ✋ Chúc các bạn NNN vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #aventio#hsr