1
Ratio cảm thấy chắc kiếp trước mình phải hủy diệt thế giới mới đụng phải "cô nàng" trước mặt. Gương mặt tinh xảo ngây thơ kia ngước lên nhìn anh, đôi mắt cực kỳ đặc biệt hơi ngân ngấn nước đầy sợ sệt. Bàn tay mềm mại của thiếu nữ với những móng tay hồng xinh xinh kéo nhẹ vạt áo Ratio. Đây chắc chắn là một thiếu nữ ngọt ngào như kẹo, đầy vẻ yếu mềm.
Nhưng Ratio không cách nào động lòng trước gương mặt ngọt ngào đáng thương này cả. Thần kinh anh bị "cô ta" làm cho tê liệt và thiếu điều khóc to lên rằng sao trần đời có người ngu tới mức này.
Ratio cố kìm nén không xách cổ áo cô học sinh nhỏ này lên gào rú hỏi rằng cậu có phải gián điệp do bên lò luyện thi Herta phái qua hành hạ mình không. Tới con bò cũng không liệt 0 điểm tròn liên tục 5 bài kiểm tra được. Người bình thường đánh đại còn được 10-20 điểm đây này? Cái quái gì đây? Nobi Nobita chuyển sinh vào đời thật đấy à? Tiếc quá, anh không phải con mèo ú mất tai có bảo bối thần kỳ có thể cứu rỗi cái sự ngu dốt này.
Được rồi. Nếu đây không phải "nữ sinh" thì anh sẽ làm thế thật, dù cô ấy chẳng có cái tên nữ tính tẹo nào, ngược lại, đây là một thằng đực rựa thích mặc theo phong cách nữ tính còn anh thì tôn trọng bản dạng giới của mọi người. Aventurine Kakavasha, Ratio không cách nào gọi cô theo cái cách cô ấy tự xưng là Kaka hay Shasha nổi, nên anh sẽ gọi đầy đủ tên "Aventurine" mỗi lần nói chuyện với tên này.
Anh tự nhận bản thân là một giáo viên ưu tú và tận tâm, tuy rằng bài giảng rất nhanh nhưng không hề khó hiểu, miễn học sinh tập trung nghe giảng là được. Ratio biết sự khó khăn của môn vật lý nổi tiếng là khô khan, nhưng anh thật sự đã luôn cố gắng để làm mới nó tốt nhất có thể. Từ ngày anh dạy ở đây tỷ lệ điểm số của môn này được cải thiện đáng kể. Ratio cũng không phân lớp chọn hay lớp thường mà thay đổi cách dạy. Con bò dưới sự dạy dỗ của anh còn học được tí kiến thức chứ đừng nói bọn nít ranh cá biệt.
Cho tới khi bộ ba khó trị nhất xuất hiện và giờ chúng nó lên lớp 12. Lần lượt là cặp sinh đôi Stelle và Cealus và cô ả hot girl siêu cấp đáng yêu nổi tiếng khắp trường này. Ratio từng mơ hai năm đầu bọn này có thể thay đổi sau khi nghe danh tiếng vang dội của cả ba ở hai khối dưới, cơ mà anh mơ hão rồi. Ba cái cục nợ này cứ thế được trao tận tay anh từ Himeko và Welt đã bị bọn nó hành cho ra bã suốt hai năm ròng.
Hai đứa trên còn đỡ, có ngu ngơ ngờ nghệch thật nhưng không tới nỗi khó trị, Ratio tự tin bọn nó còn có thể cải tạo.
Nhưng đứa trước mặt này mới đúng là rắc rối. Thiểu năng ngu không thể tả.
- Xin thầy mà... Cho em qua môn lần này đi. Em hứa sẽ làm bất cứ điều gì để được qua môn ạ...
Thiếu nữ càng áp sát hơn, đôi mắt nai tơ long lanh ngập nước, giọng nói mềm mại êm tai câu hồn người nghe, thậm chí còn khiến Ratio thoáng ngẩn người. Thân thể mềm mại như không xương tựa vào người anh, Ratio hơi nhíu mày vì mùi nước hoa từ thiếu nữ. Anh thích mùi này, nhưng ngửi nó từ trên người người khác thì rất kỳ cục.
- "Bất cứ điều gì"?
Ratio nhướng cao lông mày, chợt nở một nụ cười đầy tự mãn và thậm chí có phần xấu xa. Aventurine ngẩn người nhìn chằm chằm, hai gò má hồng vì phấn càng đỏ hơn, đỏ lựng cả người.
- V-vâng.
- Tốt. Tối nay tôi đến nhà em một đêm.
Ratio nâng cằm cô nữ sinh lên, đôi mắt nhấp nháy thứ ánh sáng cực kỳ đặc biệt, cuốn lấy tầm mắt người nhìn.
Không thể không nói, anh ta đẹp trai tới mức trời giận đất hờn, vậy nên Ratio không bao giờ cởi cái đầu thạch cao ra khi giảng dạy trên trường. Anh chỉ tháo nó ra vào giờ ăn trưa hoặc tan làm. Aventurine là một trong số ít những người hiếm hoi được nhìn thấy mặt thật của anh chỉ vì cậu ta quá ngốc và bị anh ép ở lại học phụ đạo trên trường.
Cơ mà ngốc vẫn hoàn ngốc. Ratio thật sự cảm thấy mình phải đi đường tắt mới có thể để tên này qua môn nổi.
Aventurine ngượng ngùng buông vạt áo Ratio ra, cậu không dám nhìn thẳng vào gương mặt kia, "thiếu nữ" dễ thương ngượng ngùng đến tan chảy.
- V-vâng. Thầy có thể đến ạ...
Đầu cậu tràn ngập những hình ảnh màu hồng khi nghe người đàn ông đẹp trai này sẽ qua đêm cùng mình.
- Tốt. Để tôi liên lạc với người giám hộ của em, báo rằng tôi sẽ phụ đạo em đêm nay. Nghe nói cô ấy đi công tác nước ngoài rồi nhỉ?
Phụ đạo... Aventurine đờ ra, lòng hụt hẫng hẳn. À...cậu ta hy vọng cái quái gì nhỉ?
Nhưng không sao hết nha~
Ratio rời ra. Anh có số của người giám hộ của Aventurine là Jade. Bọn họ có thể tính là cựu đồng nghiệp, Ratio từng làm chung công ty với cô ấy trước khi nghỉ việc và làm giáo viên. Vậy nên anh mới chú ý tới Aventurine thêm đôi chút theo lời nhờ vả của cô bạn cũ, dù sao cũng là con nuôi của cổ. Cô ấy nói đứa trẻ này rất nhạy cảm và có vấn đề tâm lý.
Chắc vì vậy mới không học lý được à?
Ratio lúc này vẫn chưa biết cái vấn đề tâm lý của cậu femboy này nghiêm trọng cỡ nào.
Không sao, anh có thể trải nghiệm dần. Aventurine chợt nhếch cao khóe miệng sau lưng Ratio, "thiếu nữ" xinh xắn bấu chặt má mình, kiềm nén tiếng thở dốc hưng phấn khi nhìn bóng lưng to cao của người đàn ông trước mặt.
Tới khi Ratio quay lại thì Aventurine đã nghiêm chỉnh lại như thường, mắt to tròn nai tơ nghiêng đầu nhìn anh một cách vô tội.
Ratio kiểm tra lại đồ đạc.
- Xuống cổng trước đi. Tôi lái xe đưa em về.
- Vâng, thưa thầy Veritas yêu dấu~
- ....im, hoặc tôi không nể nang nữa đâu, thưa "cô" Aventurine.
============================
- Thầy quyến rũ chết mất, em đã nghĩ đến điều này từ lần đầu thấy thầy trong tấm ảnh chụp với mẹ nuôi em. Từ lúc đó...em đã nghĩ em rất thích và muốn có "món đồ chơi" này.
Aventurine ngồi chồm hổm, hai tay cậu chống má còn hai bím tóc xinh xắn lắc lư. Cậu nói bằng giọng mềm nhẹ ngọt ngào, nhưng đôi mắt hồng xanh kia lại cực kỳ...đáng sợ. Nó rất đẹp, Ratio buộc phải thừa nhận. Nhưng giờ đây nó đáng sợ tới mức khiến cả người anh run rẩy. Anh rụt người, cố kiềm lại những tiếng thở hoảng loạn, hai tay bị trói sau lưng đang cố gắng tìm cách gỡ dây trói. Chỉ là hành động này không qua mắt được Aventurine. Cậu nắm chặt cà vạt Ratio giật mạnh, khiến cả người anh chúi về phía trước, úp mặt vào ngực cậu. Tay Aventurine trườn ra sau, lại còng thêm cho anh cái còng. Mọi nỗ lực nãy giờ của Ratio hoàn toàn công cốc.
Đầu óc anh mụ mị vì thuốc, Ratio vô thức khép chặt chân mình lại, anh nhắm mắt, đầu lẩm nhẩm số Pi để bản thân tỉnh táo.
Hương hoa diên vỹ và mimosa ngọt nhẹ và thanh thuần phát ra từ cơ thể cậu ta đang xoa dịu bớt thần kinh đang căng chặt của anh. Nhưng lý trí của Ratio nhắc nhở rõ ràng đây là một thằng điên. Là cái loại điên bỏ thuốc kích dục gây tê liệt vào nước của giáo viên phụ đạo chỉ vì anh bắt thằng ranh này làm đề liên tục từ 7h tối đến 9h30 vẫn chưa cho dừng.
Đây đâu phải lỗi của anh? Rõ ràng là do cậu ta ngu!!!! Anh cũng rất khổ sở khi cố không ném phấn vào đầu cậu ta đấy?!! Đây là lần đầu tiên Ratio gặp phải trường hợp này, hơn hết, anh không thể cầu cứu. Đây là biệt thự của Jade, bản thân cô ấy đã ra nước ngoài công tác, trong nhà cũng chỉ có mình Aventurine. Anh có gào rách họng cũng không ai cứu được.
- Em muốn gì mới thả tôi ra...hah... Qua môn?... Được... Đừng đi quá giới hạn...
Giọng anh phát nghẹn, nhắm chặt mắt, cố gắng tách rời việc tiếp xúc thân mật của cả hai.
- Ồ, thật ra em hiểu bài mà? Qua môn hay không đâu có quan trọng khi mục tiêu từ đầu của em đã là giáo viên xuất sắc của trường mình?
Aventurine cười khúc khích bằng bộ dạng nữ tính, gương mặt xinh đẹp dễ thương bình thường hiện lên vẻ lả lơi ngọt ngấy. Những móng tay hồng xinh xắn nhẹ nâng cằm Ratio lên, cậu cười thật ngọt, âm giọng nữ tính kề sát, thì thầm bên tai anh.
- Em đã luôn muốn lột trần thầy ra từ ngày đầu thấy thầy. Trông thầy cấm dục quá, nhưng mà...
Ngón tay cậu một đường trượt xuống, từ cằm đến yết hầu liên tục nuốt nước bọt của anh, rồi khoanh một vòng tròn lên bờ ngực lớn đang dính sát vì mồ hôi của chính Ratio. Ánh mắt cậu tối dần khi thấy núm vú căng cứng của anh dưới lớp áo sơ mi mỏng.
- Em có thể ngửi thấy mùi "đồng loại" từ thầy đó thầy yêu ~ Thầy thích đàn ông đúng không nè?
Cơ thể người đàn ông trước mặt giật lên, nhưng anh vẫn nhắm chặt mắt không nhìn cậu, khóe miệng còn nhếch lên mỉa mai.
- Thì...? Tôi không thấy có gì đáng xấu hổ vì xu hướng tính dục của mình.
- Đúng vậy, nên em yêu thầy muốn chết đó ~ Thầy khác với những giáo viên kia, đôi mắt thầy lúc nhìn em chỉ luôn nhìn thẳng vào em chứ không phải vẻ bề ngoài dễ thương này, dù điều đó có làm em hơi tủi thân chút á. Em cảm thấy mình không đủ dễ thương khi đứng trước thầy...
Giọng cậu dần trở nên đáng thương tội nghiệp. Tai Ratio giật giật, anh hơi cắn môi, phủ nhận sự rung động vì xót xa vừa mới xuất hiện trong lòng. Ghê gớm thật đấy cái "cô" này, Ratio nhủ thầm, cố giữ vững lý trí. Sau đó anh bị đẩy ngã ra giường, cơ thể nhỏ nhắn kia nằm trên người anh, đầu gối cậu cà lên đũng quần anh. Ratio hoảng lên, vội vàng khép chặt đùi mình không cho cậu chạm, anh toát mồ hôi lạnh.
- Nhưng sau đó em nhận ra, em có đáng yêu mấy cũng không đáng yêu bằng thầy ~
Aventurine thở dài, cậu khều nhẹ những cúc áo trên cơ thể Ratio, cởi ra hai cúc. Ratio oằn mình giãy giụa, anh không thể để mặc cậu làm gì thì làm. Đây là học trò của anh, còn là con của bạn cũ. Nếu thật sự xảy ra chuyện anh sẽ chết vì hổ thẹn mất?
Có tiếng chụp tanh tách, Ratio mở bừng mắt, anh gầm lên, ngồi bật dậy khiến cậu ngã mạnh xuống vì lực.
- XÓA NGAY!!!!
Anh chưa bao giờ phẫn nộ tới vậy từ đầu đến giờ. Aventurine bị đẩy ngã lăn xuống giường, một bím tóc đứt dây xõa tung khiến cậu trông nhếch nhác vô cùng.
Và điều này làm cậu giận.
Bàn tay với bộ móng dài bấu chặt cằm Ratio, không còn vẻ ngọt ngào ban nãy nữa. Đôi mắt cậu tối sâm không chút ánh sáng, nhìn thẳng vào mắt anh, khiến cơn giận của Ratio hóa thành sự chần chờ vì hơi sợ hãi.
- Câm cái miệng vào và bớt hành động như thú vật đi, đồ chơi mới của tôi.
Ratio phát run vì đây là giọng nói nam tính. Anh không quen được với cái giọng này dù người trước mặt vẫn mang theo dáng vẻ thiếu nữ đáng yêu ngọt ngào. Cơ thể cậu nhỏ nhắn, dáng vẻ xinh xinh, nhìn kiểu nào vẫn mang nét nữ tính cả.
Nhưng giọng nói kia làm anh thấy nguy hiểm.
- Tôi sẽ giết em sau chuyện này....
Ratio gầm gừ, bụng anh phát đau vì sự nôn nao do chất kích dục.
Anh phủ nhận sự hưng phấn vì nghe giọng nói nam tính kia, cùng cái bấu cằm đầy thô bạo nọ.
- Ồ, em cũng hy vọng thầy có thể làm thế đó nha ~
Giọng Aventurine ngọt ngào trở lại, cậu nháy mắt, trước khi Ratio kịp phản ứng liền đè nghiến anh ra giường hôn môi. Đôi môi nhỏ nhắn thoa son kia rất ngọt, có mùi cam thảo. Cậu bóp chặt hàm Ratio một cách chuẩn xác, khiến anh phải há hốc miệng để bản thân xâm nhập vào khoang miệng. Ratio khó mà tin được kỹ thuật hôn môi của cậu có thể điêu luyện đến vậy. Anh bị hôn tới mức đầu óc mụ mị vì thiếu dưỡng khí. Nước mắt sinh lý chảy ra vì nghẹt thở, khiến đôi mắt màu đồng giờ đỏ hoe yếu nhược.
Aventurine lại chụp, cậu thở dốc, ánh mắt dần lướt xuống đũng quần Ratio rồi nở một nụ cười nghiền ngẫm.
- Thầy biết rõ mình không có đường lùi nhỉ? Vậy cứ tận hưởng nó đi? Em cũng đâu có tệ ha?
Giọng nói như ác ma ngọt ngào, dụ dỗ Ratio đi vào con đường không lối về. Anh nhắm chặt mắt, nghiến răng nghiến lợi.
- Tôi- không- ngủ- với- học - sinh...
Anh gằn giọng, phẫn nộ cùng cực. Trời ơi, anh thề sẽ không phụ đạo thêm đứa nào trong đời nữa dù chúng nó có ngu dốt cỡ nào... Lại còn vì tin đây là con bạn cũ nữa, chẳng biết đề phòng tí nào, Ratio tự mắng chửi bản thân vì đã bất cẩn.
Nhưng anh thật sự sợ nếu cậu ta làm thật.
- Em...tôi phải làm gì em mới...hà..xóa ảnh và tha cho tôi? Tôi không phải đối tượng làm tình phù hợp với em đâu... Tôi không có...
Giọng anh nghẹn lại trước từ cuối cùng.
- ...nói chung tôi không thể...làm mấy chuyện này nọ với một femboy như em...
Ratio mím chặt môi khi nói xong, cả người vô thức co rụt lại, áp sát vào tường để tìm chút an toàn. Anh không mở mắt, anh sợ nước mắt sinh lý lăn dài sẽ gây ra tín hiệu nhầm lẫn.
Còn Aventurine lại đáp bằng giọng ngạc nhiên.
- Tại sao không thể được chứ? Có phải thầy yêu của em hiểu lầm về femboy không ạ?
Ratio khựng lại, anh rùng mình, càng vô thức lùi sâu hơn, cho đến khi không thể lùi thêm được nữa. Anh mở mắt, đồng tử run rẩy, giọng càng nhẹ hơn, cố gắng thương lượng trong khi cố gắng gỡ cái còng tay sau lưng mình.
- Này...này, tôi là thầy giáo, tôi hơn em chục tuổi đấy?--
- Không sao, em đâu có chê thầy già?
- Tôi là thầy giáo của em!!!
Ratio gần như tuyệt vọng nói to, cái còng này kỳ lạ quá, anh không tháo được nó như bình thường, cũng không có thời gian tìm hiểu. Ratio hoảng sợ thật sự, anh đứng lên muốn chạy đi nhưng nhận ra mình không cách nào mở cánh cửa kia ra được. Cửa sổ phòng này có chấn song, Ratio cũng không thể đạp cửa kính nhảy xuống dưới lầu. Anh thà mang thương tật còn hơn để lại vết nhơ trong đời nhà giáo của mình.
Cơ mà thằng ranh con này tính toán hết từ trước rồi ư? Ratio run rẩy cắn chặt môi, thật sự muốn nhào lên cắn chết nó. Não anh đang dần đình trệ lại, hai chân không kìm nổi co quắp lại. Anh càng rùng mình hơn khi cảm thấy phía dưới quần mình đang...hơi ướt.
Mắt Ratio đã thật sự đỏ hoe. Anh oằn mình ngã lại xuống giường, khép chặt chân lại, không muốn thằng nhóc kia nhìn thấy chỗ đã ướt đáng xấu hổ của mình.
Aventurine chỉ thích thú ngồi đó quan sát mọi phản ứng tâm lý của người thầy bình thường luôn nghiêm khắc của mình.
Phá hủy một người tưởng như cứng rắn tột cùng luôn là thú vui chết tiệt cậu không thể kiềm chế. Nhưng Ratio thì khác, thật sự khác, vì cậu thật sự ham muốn thân thể này. Anh ta đẹp tới mức lấn át mọi thứ, cấm dục lạnh lùng. Nhưng đứng trước dục vọng lại trở nên nhếch nhác đến thảm hại.
Đáng yêu quá...đáng yêu hơn chính cậu. Cả bí mật "nho nhỏ" kia nữa. Đáng yêu tới mức làm cậu muốn nuốt chửng anh ta từ trong ra ngoài.
Aventurine phấn khích bưng má, đôi mắt chưa từng rời khỏi người đàn ông đang quằn quại trên giường. Cậu tiến tới, túm chặt tóc anh kéo lên, đối diện với mình.
- Thầy yêu ơi, hết giờ nghỉ ngơi rồi. Thầy phụ đạo em tiếp nhé?
Ratio rên rỉ khi tóc bị kéo lên, bị sự bạo lực này làm cho sững sờ. Phía dưới của anh giật mạnh một cái, khiến anh oằn người.
- Em rất tò mò về môn giáo dục giới tính á. Thầy dạy em nhé?
Bàn tay thon dài có những móng tay xinh xắn chạm lên bụng Ratio, xoa nhẹ, rồi dần lướt xuống đáy quần đã hơi ướt của anh. Ratio lại chảy nước mắt sinh lý, tai anh đỏ bừng, run lẩy bẩy khép chặt hai chân lại kẹp chặt lấy tay Aventurine, tuy nhiên vẫn bị cái móng tay đó khèo vào phần nhạy cảm cực độ đó. Hông anh nhấc lên cao cao, gần như chấp chới ở lằn ranh tan vỡ. Tai bị ngậm lấy, anh thật sự rên to vì đây là phần nhạy cảm của mình. Việc bị mút hôn phần tai khiến cơ thể Ratio không ngừng nổi da gà. Anh run run rên rỉ bằng một giọng trầm trầm, không hề khoa trương như lúc đối thoại bình thường, nồng đậm mùi đàn ông trưởng thành kìm nén dục vọng.
Aventurine mê chết cái thanh âm này, mắt cậu càng tối hơn, phải thở dài trước sự "dễ thương" này. Cậu nói nốt trong khi bàn tay bị kẹp kia đang cố gắng chà sát, ấn mạnh vào đũng quần có cái khe nhỏ đang rỉ nước ướt thêm sau từng lần chạm của anh.
- Thầy có thể dạy em cảm giác khác nhau giữa lỗ của đàn ông và âm đạo phụ nữ được chứ?
Aventurine liếm lên giọt nước mắt trên má anh, nhìn đôi mắt Ratio đã mơ hồ và tan rã trước sự sỉ nhục từ mình.
- Thầy có cả hai thứ đó còn gì?
==========================
Aventurine đã luôn tưởng tượng cảnh thầy giáo môn Vật lý của mình khỏa thân, bị trói chặt và mang một cái vòng cổ như vật nuôi và quỳ rạp dưới chân mình. Người đàn ông trưởng thành mạnh mẽ đó sẽ quỳ rạp dưới gấu váy cậu, gương mặt đẹp đến thái quá của anh sẽ đỏ hồng mơ màng, cố gắng chống đối nhưng sẽ nhũn như bùn khi bị bàn chân mình đạp lên vùng bụng.
Đây cũng là lý do cậu chẳng mấy khi tập trung trên lớp nổi mỗi lần thấy thân thể người nọ đi qua đi lại trước mặt mình.
Aventurine biết điều này là sai, nhưng ai quan tâm chứ? Cậu không bình thường, cậu biết điều này từ lâu. Cậu thích phá hủy những thứ đẹp đẽ, cậu muốn thấy bóng tối đằng sau chúng.
Cậu không tin có thứ thật sự hoàn mỹ trên đời.
Aventurine đã dành hai năm liền chỉ để quan sát Ratio.
Kết quả anh ta liêm thật. Đời sống nhạt nhẽo như canh suông nước lã, bar bủng không đi, tình nhân không có, càng không có hứng thú với trai xinh gái đẹp. Anh ta chỉ thích tắm và đọc sách, sinh hoạt lành mạnh và né mọi tiếp xúc tình cảm với học sinh của mình. Aventurine thường xuyên thấy anh nhận thư tình từ học sinh, sau đó chúng nó bị anh xách cổ lên văn phòng sạc cho một trận vài tiếng đồng hồ, khi đi ra thì như bị tẩy não cả bọn vậy, rất đáng sợ.
Thế là Aventurine liền biết không thể đi theo lối mòn được rồi.
Nhưng thêm vào đó, cậu càng tò mò xem điều gì có thể hủy hoại người đàn ông này. Vậy nên mới có tình huống hiện tại. Có thể nói Aventurine rất may mắn, mọi thứ đều dễ dàng và suôn sẻ vô cùng, còn đúng lúc mama đi công tác nữa. Quá tuyệt.
Và nhìn phản ứng của anh hiện tại cậu liền biết điểm yếu của anh là gì. Anh ấy khá sĩ diện.
Bệnh chung của đàn ông ấy mà, Aventurine hiểu.
Mà có thể tính là đàn ông không nhỉ? Thật thú vị khi thấy trên thân thể nam tính nọ là một bộ phận không hề "nam tính" chút nào.
Ratio hoàn toàn bị lột trần, còng chặt hai tay lên đầu giường. Chân anh cũng bị còng lại hai bên giường thành chữ M, không khép lại được. Ratio thật sự chết lặng hoàn toàn, sự xấu hổ cực độ biến mọi cảm xúc của anh hóa thành...vô cảm. Không tin nổi cậu ta thật sự chuẩn bị đầy đủ cho chuyện này.
Ratio nghĩ nếu bản thân càng tỏ vẻ vô cảm không hứng thú thay vì phản kháng thì cậu ta sẽ buông tha cho mình. Tiếc là anh không giỏi diễn như anh tưởng. Lồng ngực lớn của anh phập phồng từng cơn và cặp đùi phát run liên tục khi bị cậu chụp hình lại cái lồn đẫm nước cực múp của mình. Mắt anh đỏ hoe khi nghe từng tiếng tách tách liên tục và lời ngợi khen đáng yêu của thằng ranh con nọ.
Thôi kệ, coi như bị chó cắn. Cái đó của một thằng học sinh còn là femboy siêu nữ tính có thể lớn được bao nhiêu chứ? Để nó cày cấy bên trong tí là xong. Ratio tự an ủi bản thân như vậy. Anh cố không nghĩ tới việc cậu ta sau này sẽ dùng những bức ảnh trên uy hiếp mình. Tương lai tối tăm tới mức làm anh tuyệt vọng. Không sao...Cậu ta sắp tốt nghiệp rồi. Chỉ nửa năm thôi. Ratio liên tục tự trấn an mình dù khóe mắt đã đỏ hoe.
Từ ngày đẻ ra tới giờ anh đã bị đối xử như này bao giờ đâu...
Về phần Aventurine, cậu nghĩ đây là một trò chơi hai chiều. Rằng cậu sẽ không nhịn nổi nhào vào thân thể cực phẩm này trước hay Ratio sẽ tan vỡ cầu xin mình trước. Chỗ đó của anh đẹp và gợi dục tới mức cậu suýt mất khống chế mà lao vào liền.
Âm đạo Ratio đã được tẩy sạch lông mu vì anh thích sự gọn gàng sạch sẽ, mang theo màu đỏ hồng ngon miệng như lồn gái trinh, phần mép cực kỳ múp, giờ nó ướt cực kỳ, chảy nhỏ giọt theo phần khe bí mật. Aventurine cũng là lần đầu thấy thứ này gần như thể, cậu ghé sát mặt lại vào đầy tò mò, đồng thời ngửi thấy mùi hương đặc trưng của Ratio. Cậu nghĩ mình muốn mút nó, nhưng không phải hôm nay. Đừng nói anh, tới cậu cũng có phần mất kiên nhẫn.
Chỗ đó của Ratio giật giật khi cảm nhận rõ hơi thở của cậu phả lên phần đó của mình. Anh muốn vung chân giãy đạp, tiếc là tới chân cũng bị còng lại rồi.
- Lồn thầy xinh lắm đấy Veritas thân yêu ~
Aventurine thở dốc phấn khích. Cậu nghiêng đầu, liếm một đường dài từ bắp đùi trong của anh lên đầu gối, cảm nhận rõ sự căng tràn của các cơ bắp hoàn mỹ của anh, thầm cảm thán anh ta thật sự có một cơ thể như tượng khắc. Mùi vị da thịt sạch sẽ, còn thoang thoảng hương thơm, hẳn là vì luôn ngâm mình trong hương liệu tắm. Aventurine vừa nhấm nháp da thịt anh, vừa đoán xem đây là mùi vị gì, nhất thời cả hai bên bắp đùi Ratio tràn đầy những vết gặm mút thô bạo đến rớm máu.
Ratio đã thở không ra hơi, anh xấu hổ với bản thân khi bị kích thích bởi học trò của mình. Chỗ đó càng ngày càng nóng và ướt hơn, thật khó chịu. Anh thèm được lấp đầy từ trong sâu thẳm, anh muốn bị đối xử một cách thô bạo và đàn áp tuyệt đối.
Phải, anh thật sự thích đàn ông vì anh thích chứ không phải vì sinh ra đã có cơ thể như này. Anh khát khao bị chi phối và đàn áp từ sâu thẳm chứ không phải ngược lại như mọi người thường lầm tưởng.
Ratio chưa từng có trải nghiệm tình dục thực tế nào. Anh từng thử xem với một người qua đường nào đó trong gay bar và họ bỏ chạy sau khi thấy phần dưới của anh. Y nói nhìn anh như top, anh nên như top mới phải nếu không sẽ uổng phí dáng vẻ đẹp trai và mớ cơ bắp hoàn mỹ kia. Y nói không ngờ anh lại là cái loại bán nam bán nữ, thật sự uổng phí. Ờ thì đó là lần đầu anh đi gay bar nên không hề biết mấy cái luật ngầm về việc phân chia trên dưới. Sau cũng không còn cơ hội biết vì anh không trở lại đó nữa.
Ratio không hiểu nổi tại sao chính cái cộng đồng này lại kỳ thị một nhãn khác chỉ vì nó không hợp quy chuẩn thông thường? Cuntboy không được phép nam tính và cơ bắp sao? Anh chắc chắn là không, anh không quan tâm tới những kẻ ngu ngốc như vậy. Nhưng trải nghiệm đó khiến anh thà cưỡi đồ chơi cả đời còn hơn phải tiếp xúc thêm với một thằng dở người nào đó chỉ để thỏa mãn nhu cầu tình dục.
Tuy nhiên, anh cũng thường tự tưởng tượng ra vô số lần bản thân bị đè ép dưới thân, bị đối xử như một món đồ chơi với cái lồn sưng lên vì bị lạm dụng bởi một cái dương vật nam tính. Mọi người xung quanh đều tôn trọng anh gần như tuyệt đối, tới mức hơi nhàm chán. Nó khiến anh có những ảo tưởng xấu xí và nhơ nhớp khi nghĩ cảnh có một người chỉ coi anh là người bình thường, đối xử không hề thương tiếc. Anh muốn, rất muốn, anh sẽ run lẩy bẩy rên la dưới thân người đó, bị bóp nghẽn cổ họng đến khi vừa khóc vừa ho và khiến cái lồn của mình ướt đẫm căng tràn tinh dịch đàn ông.
Cơ mà trong những ảo tưởng đó chưa bao giờ có học trò của anh cả.
Ratio thật sự khó chấp nhận chuyện này khi cái nghề giáo của anh vô cùng quan trọng với chính anh.
- Xin em đấy... Đừng đi quá giới hạn, tôi không thể quay đầu mất...
Ratio thật sự khóc rồi. Anh không thật sự sợ bị cưỡng hiếp, anh sợ tư cách giáo viên của mình bị vấy bẩn. Anh sẽ tự phỉ nhổ bản thân và ghê rợn chính mình khi đã ngủ cùng học trò. Dù ở đâu thì đây cũng là điều không thể chấp nhận một cách bình thường được.
Aventurine không ngờ được Ratio lại khóc thật. Cậu ngẩn người sững sờ nhìn anh rấm rức phát nghẹn, thanh âm đó rất trầm và hơi khàn, đầy vẻ nhẫn nhịn. Tim cậu giật liên tục, cảm xúc này quá khó hiểu để định nghĩa. Aventurine thả hai chân anh ra, cậu ngồi lên bụng Ratio, bưng chặt hai má anh. Và cậu dùng giọng nam tính nói chuyện.
- Thầy sợ sao? Sợ không còn là giáo viên tốt trong mắt bản thân?
Ratio nhắm chặt hai mắt lại, nước mắt ứa ra dù gương mặt anh cau có, có cảm giác bất lực và mệt mỏi, anh đã thôi phản kháng. Tai anh giật giật trước thanh âm dễ chịu này.
- Đừng sợ. Thầy là một thầy giáo tốt. Sự tồn tại của thầy thắp sáng thế giới điên loạn trong mắt em. Em muốn thầy, thầy ơi...
Aventurine cúi càng gần, giọng thì thầm như lời ngọt ngào từ tình nhân, khiến tai anh giật nhẹ, cả người mềm lại. Ratio run lên khi nghe những lời này. Anh cố giữ tỉnh táo trước cậu, nhưng thuốc kích dục đang phá hủy anh từ bên trong.
- Thầy cứ xem đây là một buổi trị liệu cho em đi? Em là một đứa bất ổn và một giáo viên tốt như thầy sẽ không bỏ mặc em đâu nhỉ? Thầy sẽ "cứu rỗi" em chứ?
Aventurine hôn phớt lên đôi môi anh, rồi dần luồn lưỡi sâu vào. Cậu tháo nốt bím tóc còn lại của mình, mái tóc vàng óng ánh xõa tung đẹp đến ngơ ngẩn. Ratio vô thức bị cuốn theo, hông anh nâng cao và âm thanh chợt cao vút khi ngón tay Aventurine đang chà sát liên tục lên hột le của mình. Anh chưa bao giờ bị ai chạm vào như vậy. Mọi tiếng hét to đều bị cậu nuốt chửng bằng nụ hôn sâu điêu luyện. Anh cảm thấy mình sắp tới chỉ vì bị chà sát vành ngoài một lát.
Aventurine dứt ra khỏi đôi môi kia khi nhìn đôi mắt Ratio đã dại ra vì cực khoái. Cả người anh co giật dưới bàn tay cậu. Aventurine thở dốc, càng nhìn anh chăm chú, cậu không muốn bỏ sót bất cứ biểu cảm gì của thầy mình. Anh như thiên thần trên cao bị con quỷ là cậu lôi xuống phàm trần.
Và anh chỉ là của riêng cậu.
Có vẻ không thể chơi đùa thêm nữa khi chính cậu cũng dần mất kiên nhẫn rồi. Dù sao họ vẫn còn nhiều thời gian về sau, Aventurine có thể khiến anh vỡ vụn từng chút một rồi chỉ còn thuộc về riêng mình mình.
Cậu có cách, và sẽ làm.
- Thầy biết đấy, em nghĩ sau đêm nay thầy sẽ hack vào máy tính và điện thoại của em để xóa toàn bộ dữ liệu, tránh để em lấy chúng ra uy hiếp thầy nhỉ? Dù sao thầy cũng đã có mật khẩu wifi nhà em nên chắc cũng không khó với một người có bằng tiến sĩ công nghệ thông tin đâu ha?
Aventurine khẽ cười nhìn đôi mắt anh hơi lóe lên, có vẻ đoán đúng rồi. Đúng là một sinh vật kỳ lạ, dù đang đắm chìm trong nhục cảm và bị thuốc kích dục quấy nhiễu hệ thần kinh, anh ta vẫn có thể nghĩ tới biện pháp đối phó trước nhất với cậu. Dễ thương đến phát điên mà.
- Vậy nên em quyết định sẽ chụp cho thầy vài pose ảnh thật đẹp bằng chiếc máy ảnh đắt tiền của mình.
Ratio mở trừng mắt, anh cắn chặt răng, lắc đầu nguầy nguậy. Anh không muốn!!
- Không!!! Aventurine...
- Thầy không có quyền chọn đâu.
Aventurine lại nói bằng giọng thật ngọt đầy nữ tính. Ống kính ghé sát về cái lồn đang co giật liên tục sau cực khoái của anh và mảng giường ướt đẫm. Ratio tuyệt vọng khi nghe những tiếng tách liên tục.
- Giờ thì, thầy không trốn được nữa rồi.
Cậu thở dài thỏa mãn, rồi tháo tấm phim kia ra, mở ngăn tủ ném vào một tủ đầy phim máy ảnh, khuấy chúng lên trong con mắt khó tin của Ratio.
- Em thông minh đúng không? Nói thật để làm 0 điểm cho tận 5 bài kiểm tra thì khó thật. Nhưng em may mắn lắm, nên giờ người xui xẻo là thầy đấy cưng à ~
- Thằng chó!!!!
Ratio gầm lên, cả người muốn nhổm dậy lao tới. Cái giường phát ra những âm thanh cọt kẹt rầm rầm như muốn gãy tới nơi. Aventurine không quan tâm con thú giãy giụa trên giường. Cậu tới bàn trang điểm màu hồng của mình tẩy trang và tháo bộ nail màu hồng dễ thương của mình, rốt cuộc cũng lộ ra được dung mạo thật. Mềm mại và thanh tú, không hoàn toàn nữ tính, nhưng còn đẹp đẽ hơn lúc trang điểm nữ tính nhiều. Ratio chợt ngẩn ra nhìn, không thể không nói, anh thích dáng vẻ này của cậu hơn, nhìn tới nỗi quên cả giãy giụa.
Rồi im lặng hoàn toàn sau khi cậu ấy cởi đồ. Thân hình thiếu niên mảnh khảnh nhưng có cơ bắp đủ đầy, hình mẫu hoàn hảo cho câu mặc quần áo thì gầy, cởi ra thì toàn thịt. Mái tóc vàng siêu dài xõa ra ôm lấy cơ thể cậu, đẹp hệt như tranh vẽ. Nhưng cái làm Ratio ấn tượng sâu sắc là thứ đang ngẩng cao đầu đầy tự hào của người thiếu niên này.
Ratio cảm thấy mình sẽ nổ tung tại chỗ.
Gay porn chết tiệt!!! Femboy phải nhỏ nhắn chứ?!!! Cái thứ quái vật gì đây!!!
Anh phát run lên khi nghĩ thứ đó sẽ đâm sâu vào cái lồn đang đói khát của mình. Anh không thể rời mắt khỏi nó, ánh mắt vừa sợ hãi vừa hoang mang, nhưng cơ thể thành thật lại cực kỳ mong chờ, nó giật lên từng hồi một, khiến Aventurine đang chăm chú quan sát cũng phải bật cười.
Cậu tiến tới giường, đè áp lên anh. Hai bàn tay xoa nắn bộ ngực siêu lớn của thầy mình và kéo mạnh hai núm vú của anh một cách thô bạo. Ratio cong người, nước phần dưới càng tứa ra thêm khi cảm nhận rất rõ đầu khấc dương vật Aventurine đang cạ lên, ép vào lồn bản thân. Anh tan vỡ hoàn toàn, không thể chạy nữa.
Sau cùng, anh chỉ có thể lí nhí nhỏ giọng đầy cam chịu.
- Hãy đeo bao cao su...
Aventurine ngớ người rồi vỗ trán.
Đúng nhỉ? Cậu chưa muốn làm cha ở tuổi 18 đâu.
Sau 18 thì được.
.
.
.
.
Ratio cảm thấy mình đang phát điên. Anh điên thật rồi khi liên tục đạt cực khoái vì bị học trò dập vào lồn không thương tiếc. Aventurine thật sự đang sử dụng anh như một cái cốc thủ dâm bằng thịt, cậu ra vào liên tục với một tốc độ khiến anh mềm nhũn. Ratio chỉ biết nấc lên từng tiếng một khi bụng mình gồ lên liên tục. Cảm giác thành tử cung bị chạm đến giới hạn vừa đau vừa sướng. Nơi cả hai giao hợp tựa đầy nước dịch của chính anh và máu từ màng trinh, nhưng giờ anh không còn thấy đau đớn, chỉ còn lại cực khoái. Anh không nhớ nổi lúc bắt đầu như nào nữa, tâm trí anh tê liệt trước từng cơn cực khoái Aventurine mang đến cho mình trong việc giao hợp như dã thú này.
Cậu ấy thậm chí không mở rộng bằng ngón tay cho anh, chỉ đơn thuần cọ qua cọ lại bên mép lồn múp rụp của Ratio rồi đâm thẳng vào, phá rách màng trinh anh giữ bao năm vì nỗi hận không muốn để đồ chơi phá trinh mình. Ratio cảm nhận rõ nỗi đau như bị xé rách từ giữa háng mình, nó chắc chắn đã chảy máu, anh ứa nước mắt, cầu xin chút thương xót cho gã trai tân là mình. Nhưng cảm giác được lấp đầy này khiến anh phát cuồng, nó thỏa mãn đầy đủ mọi khao khát thầm kín của anh về tình dục.
Aventurine có một cái dương vật hoàn hảo đối với Ratio, đủ dày để phá hủy lý trí anh và không dài đến mức quái thai để lút cán chạm lên thành tử cung anh. Cậu ấy vào tận gốc, bụng anh phồng lên, in rõ dấu ấn dương vật cậu, Ratio còn chẳng dám nhìn. Anh không thể suy nghĩ thêm nếu nhìn và nghĩ "mình bị học sinh địt sưng bựng", anh sẽ tan nát tiếp cho đến khi không còn gì để vụn vỡ.
Aventurine thở dốc, hai bàn tay bấu chặt lấy eo Ratio khi toàn bộ vật nam tính của mình vùi trong lồn anh. Cậu chợt thấy ghét bao cao su cực kỳ. Nó ngăn cậu cảm nhận hoàn toàn nhiệt độ và sự ẩm ướt của người dưới thân mình. Nhưng nó không ngăn cản được cậu càng muốn anh nhiều thêm khi đôi mắt xinh đẹp lạnh lùng thường ngày kia trở nên hoang mang và vỡ vụn. Aventurine cúi xuống hôn anh, tay cậu luồn vào tóc Ratio rồi siết chặt lại, kéo anh ngửa cổ. Cái miệng kia chẳng chút nhân từ gặm cắn một đường từ mặt xuống cổ, rồi đến bên tai. Thân dưới bắt đầu động, không hề do dự khi thấy máu rỉ ra từ cái lồn còn trinh của người thầy to lớn. Cậu thỏa nguyện khi thấy anh rên xiết và kẹp chặt hai eo cậu bằng cặp đùi của mình.
- Thầy tuyệt lắm...
Aventurine lầm bầm, môi dần lướt xuống ngực anh, cậu vẫn chưa chăm sóc nó đúng cách nhỉ? Nó thật sự rất to, Aventurine thầm nghĩ liệu nó có tiết sữa khi mang thai không? Câu hỏi này vô thức hiện lên trong đầu khi cậu ngậm lấy nó và hông tăng nhanh tốc độ.
Anh cong cao eo, não bộ cố gắng xử lý những cơn cực khoái quá độ. "Con cặc"- cách gọi thô tục của dương vật bỗng hiện lên trong đầu anh, anh đang bị sự tục tĩu phá hủy đầu óc. Không nên như vậy, nhưng Ratio chỉ có thể dang rộng chân ra thêm để Aventurine dập vào sâu lút cán trong mình, tiếng nước dâm dục phát ra liên tục khi hai hòn của cậu vỗ liên tục lên lồn anh vì chuyển động của Aventurine quá nhanh. Thanh âm đó càng khiến đầu óc anh trống rỗng, nhắc nhở anh rằng anh thật sự đang giao hợp, đang bị đối xử như một cái bao đựng dương vật và Ratio thậm chí đang sung sướng vì chuyện này.
Vành tử cung của anh liên tục bị cọ xát, thành tử cung thì bị cái đầu khấc hơi cong kia hôn lên liên tục điểm G, khiến anh ngây dại. Nó sung sướng hơn bất cứ món đồ chơi nào, còn sướng hơn khi tự chơi đùa với hột le của chính mình đến chảy nước. Anh khàn khàn rên la không thể kiềm chế, anh không thể nhẫn nhịn với suy nghĩ mình bị con cặc của học trò cưỡng hiếp đến phát sướng ra nước từng cơn được. Cậu ấy đang phá hủy anh theo nhiều nghĩa.
- Không!!! Chậm lại...không... Tôi lại tới…
Não bộ anh đình trệ hoàn toàn trước từng cơn cực khoái. Tầm mắt trắng xóa hoàn toàn, tiếng rên trầm dần trở nên cao vút khi cái hông kia nhanh hơn. Ratio hoàn toàn bị cậu thuần phục tại giờ phút này.
Điều này là sai trái, lý trí của anh thét gào, và nó vụn vỡ hoàn toàn trước Aventurine.
Cậu nhìn anh chăm chú, đôi mắt tối tăm dần lóe chút ánh sáng nhỏ. Aventurine ôm lấy mặt anh hôn sâu, như phát cuồng mà gặm rách môi Ratio, đồng thời nút lấy cái lưỡi cứng đờ của anh. Anh đang khóc, trầm trầm và thổn thức. Cậu cởi trói cho hai tay anh nhưng vẫn còng chân anh lại. Tay Ratio bám lấy tấm lưng nhỏ nhắn của Aventurine như người chết đuối vớ lấy cái cọc, anh bấu lấy nó bằng một lực thô bạo mất kiểm soát. Phía dưới liên tục bị dập đến đau, dù sao cũng là lần đầu của anh. Aventurine bỗng thấy có chút xót xa. Có lẽ cậu nên cho anh chút nhân từ vậy. Nụ hôn của cậu dần dịu dàng hơn và phần dưới cũng vậy, Aventurine ra vào chậm dần để không khiến thầy mình bị tổn thương quá nặng nề. Cậu dĩ nhiên biết anh sướng, nhưng kích thích liên tục quá mức sẽ khiến người ta chịu không nổi.
Dù cậu hận không thể chết trong anh.
Đôi mắt Aventurine chưa từng rời khỏi anh kể từ lần đầu gặp gỡ. Cậu không nghĩ nó là tình yêu sét đánh, vì tình yêu có xấu xa và tăm tối như vậy không? Khi cậu chỉ muốn anh là của mình, chỉ nhìn một mình mình, khiến anh lệ thuộc mình?
Sự ám ảnh của cậu với Ratio cùng vấn đề tâm lý riêng của cậu đã đẩy họ tới tình cảnh hiện tại. Nhưng Aventurine sẽ không hối hận. Không bao giờ.
Cậu thề.
- Em thích thầy...Veritas Ratio... Thích tới mức chỉ muốn nuốt thầy vào bụng, hòa nhập với em làm một...
Aventurine kéo bàn tay anh lên áp lên má mình, nhẹ dụi. Giọng nam tính của cậu đã hơi khàn khàn, mang theo một mị lực khó cưỡng. Aventurine hôn lên lòng bàn tay Ratio rồi mút những ngón tay anh, khiến anh tê dại trước cảnh tượng trước mặt. Cậu ấy thật sự rất đẹp, anh luôn phải thừa nhận điều đó.
- Nhưng...nhưng...chúng ta là thầy trò...
Giọng anh đã nức nở, anh thấy mình bẩn, làm bẩn cả cái danh xưng thầy giáo. Ratio rút tay lại và dùng cả hai tay che mặt. Đạo đức của anh không chấp nhận điều này. Anh cũng không thể gọi điện báo cảnh sát, không phải như cậu nghĩ rằng anh không dám, mà là vì cậu là học trò của anh. Cậu ấy còn tương lai dù rằng đang hành xử như một tên tội phạm, Ratio bị yếu lòng trước điều này, dù anh rõ ràng làm sai thì phải chịu phạt. Anh đang là nạn nhân của một vụ tấn công tình dục.
Nhưng Ratio không cách nào đối diện với đôi mắt của cậu được. Nó quá...tối tăm và điên loạn, tựa như giây sau liền phát điên tự kết liễu đời mình. Aventurine đang bấu chặt vào anh như bấu lấy cọng rơm cứu mạng. Anh không hiểu nguyên do, cũng không chấp nhận được hành vi cưỡng hiếp của cậu. Nhưng anh không thể từ chối khi một học sinh đang vươn tay cầu cứu mình.
Aventurine đã ngừng động. Cậu chỉ im lặng. Rồi kéo hai tay anh xuống.
- Vậy thì đừng coi em như học trò, Ratio.
Aventurine bưng lấy má anh, cọ mũi, đôi mắt ma mị nhìn sâu vào mắt anh.
- Anh hãy coi em là một người đàn ông, hoặc một cô gái, tùy theo cách anh cảm nhận. Hãy nhìn em như nhìn Aventurine Kakavasha, đừng nhìn em như một đứa học trò. Em cũng đã sắp 18 tuổi. Em không phải đứa con nít.
- ...
- Lừa mình dối người đôi khi cũng không xấu hoàn toàn.
Cậu lại hôn phớt lên môi anh, môi dần chuyển sang bên tai, hôn nhẹ lên làm anh rùng mình.
- Hơn hết. Cơ thể anh thèm muốn em. Đừng chối bỏ điều đó.
Cả người anh giật mạnh, đôi đồng tử run rẩy. Anh không thể phản bác, không thể sau khi liên tục đạt cực khoái bằng con cặc của cậu.
- Không đúng, đó là do thuốc...
Giọng anh phát run. Tay muốn đẩy cậu ra nhưng thân dưới lại bị nện vào, anh lại bủn rủn, nhũn ra như bùn.
- Chà... Chúng ta có thể kiểm chứng điều đó.
Aventurine vuốt nhẹ tóc mình ra sau khi ngồi dậy, ánh mắt tăm tối lóe lên một tia cười cợt gợi đòn. Tim Ratio đập thình thịch trước hành động nam tính quyến rũ này. Anh cũng muốn ngồi dậy, nhưng dễ dàng bị bàn tay cậu đẩy ngã lại xuống giường. Cái hông anh đã bị cậu nắm đến bầm tím, cơ thể cơ bắp bóng loáng mồ hôi còn gương mặt anh đã ngơ ngẩn vì khoái cảm, Aventurine không nhịn được phải chụp cho thầy yêu của mình một tấm ảnh thật đẹp. Cậu sẽ để tấm hình này làm hình nền điện thoại phụ. Không thể để lũ nhóc khác nhìn thấy cái này được.
- Đừng nghĩ đến chuyện xóa ảnh của em. Hoặc em có muôn kiểu trừng phạt thầy đấy cưng à.
Aventurine không nghĩ đây là cảnh cáo. Cậu chỉ thông báo thôi.
Đối phó với thành phần tri thức quá mức ưu tú thì phải chuẩn bị khá nhiều.
Ratio nhắm mắt. Anh thật sự mệt đầu với thằng ranh này.
- Kiếp trước chắc chắn tôi đã hủy diệt thế giới mới đụng phải cái thứ chết tiệt là em....
Giọng anh khàn khàn mỏi mệt. Nhưng Aventurine không cho anh ngơi nghỉ.
Như cậu đã nói, họ có cả một đêm dài.
==========================
- Vâng thưa mẹ. Dạ. Thầy ấy ngủ rồi. Vâng, con sẽ nghe lời.
Cậu cúp máy, ngồi trước máy giặt đợi đồ đạc của Ratio được giặt xong thì mang đi phơi khô nhanh. Đặt báo thức sớm để mai có thể dậy giúp anh là phẳng áo quần. Ratio đã tắm suốt một tiếng trong phòng ngủ của khách. Anh không muốn nhìn mặt cậu. Anh muốn lái xe về nhưng cơ thể quá mệt mỏi để làm vậy nên ở lại luôn.
Aventurine chỉ mỉm cười nhìn khi anh giơ cao bàn tay lên muốn tát nát mặt mình, sau đó run lẩy bẩy bỏ xuống rồi chuyển thành đấm vào bụng cậu. Cú đấm khá đau và làm Aventurine phải ôm bụng nôn khan tại chỗ. Nhưng cậu thỏa mãn. Anh ấy rất hiểu một cái tát thường có nhiều ý nghĩa hơn là đau đớn.
Thật dễ mềm lòng. Đáng yêu thật sự. Aventurine chỉ có thể thở dài nghĩ vậy. Cậu ra ngoài dọn dẹp phòng mình. Ratio có vẻ đã cố quay lại đây để lấy những cuộn phim nhưng không mở khóa cửa được. Tất nhiên rồi, ảnh không còn đủ sức đập nát cửa phòng cậu sau một đêm cuồng hoan tới độ đi hai hàng nữa.
Thật ra, chính Aventurine còn chẳng biết mình muốn gì, hay khi nào thì trò chơi này sẽ trở nên nhàm chán đối với cậu. Cơ mà cậu chưa bao giờ nghĩ nhiều tới đó.
Ngày mai có bài kiểm tra môn Vật lý nhỉ?
Tặng cho anh một điểm tuyệt đối để xoa dịu vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro