Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1. Vẫn rời đi?

Dịch: SayuriTeam

Dạ Uyển Uyển từ từ mở mắt. Những chiếc lông mi cong dài chuyển động, mở ra là một đôi mắt đầy trong suốt, mơ hồ và lạ lẫm với tình cảnh xung quanh.

Cô bất ngờ đối mặt với một đôi mắt làm lạnh sống lưng và khiến tâm hồn nhỏ bé của cô phải phát run lên.

"A...!"

Những ngón tay nhợt nhạt của cô nắm chặt chiếc chăn mỏng nhưng vẫn không thể giảm bớt đi phần nào cơn đau đớn.

Một lần nữa, cô phải chịu đựng lại nỗi đau ám ảnh cả đời, nỗi đau khi cơ thể mình bị xé nát, bị làm nhục.

Đây chính là địa ngục sao?

Tại sao? Rõ ràng là cô đã chết nhưng tại sao phải quay lại đây, quay về bên cạnh con ác quỷ máu lạnh này?

Tâm trí cô rối bời vì nhiệt độ của cơ thể người đàn ông này như muốn thiêu đốt cô và như một bản năng, cô hét lên đầy chống cự, "Đừng chạm vào tôi!"

Với một cử động nhỏ, chất lỏng dâm mỹ lại trào ra như thể cô bị băng chạm vào. Những biểu cảm ma quái, khát máu của anh dần mờ đi và đôi môi lạnh như băng của anh cắn xuống môi cô một cách tàn nhẫn, như muốn nuốt trọn cô.

Dịch Uyển Uyển đau đớn đến mức cô không thể nghĩ được. Cô lẩm bẩm trong tiềm thức, "Tại sao... Tại sao lại là tôi... Tư Dạ Hàn... Tại sao phải là tôi ...?"

"Bởi vì đó phải là cô."

Nghe giọng nói trầm và khàn khàn của anh giống như một chuỗi xiềng xích vĩnh viễn giam cầm lấy linh hồn nhỏ bé tội nghiệp của cô.

Khi nghe lại câu trả lời đầy ám ảnh và đau đớn mà anh đưa ra cho cô tương tự như ở kiếp trước, Dịch Uyển Uyển lập tức rơi vào tình trạng hôn mê.

...

Khi cô mở mắt ra lần nữa, bóng tối u ám của màn đêm đã được thay thế bởi ánh sáng rực rỡ, chói chang của ban ngày.

Một mùi hương hoa tràn dịu mát tràn ngập trong không khí và ánh sáng ấm áp của mặt trời len lỏi vào, thoáng chốc làm tiêu tan sự khó chịu của cô.

Tuy nhiên, trong giây phút tiếp theo, Dịch Uyển Uyển lại căng thẳng đến cực điểm.

Một cảm giác đau khổ mãnh liệt lan tỏa trong cơ thể và tâm hồn của cô khi người đàn ông bên cạnh thức dậy.

Anh vòng tay ôm chặt eo cô. Cô giống như một cái gối, được anh ôm gọn trong vòng tay.

"Vẫn muốn rời đi sao?"

Bên tai cô thì thầm giọng nói trầm khàn đầy nam tính khiến cô bất giác rùng mình.

Từ sâu trong bản năng của mình, Dịch Uyển Uyển lắc đầu.

Cô không chắc chắn rằng anh có tin cô không. Anh liếc cô một lúc rồi nhìn xuống, trao cho cô những nụ hôn nồng nàn trên môi, sau đó tới cằm và cổ...

Hơi thở nặng nề, nóng bỏng của anh vùi vào cổ cô tựa như đưa ra những dấu hiệu cảnh báo trên khắp cơ thể.

Cô giống như một con nai nhỏ bé yếu ớt bị một con hổ vờn, không dám nhúc nhích, không dám phản khang lại dù chỉ một chút.

Sau những nụ hôn tưởng chừng như vô tận, cuối cùng anh cũng buông tha cho cô.

Trong giây tiếp theo, một cảnh tượng dễ chịu đáng ngạc nhiên rơi vào tầm nhìn của Dịch Uyển Uyển.

Anh ta rời khỏi giường một nửa thân trần trụi, ánh đèn soi ra vóc dáng thon thả và vòng eo thon.

Tuy nhiên, quan điểm này chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc khi anh nhanh chóng nhặt quần áo bên giường và cài nút áo đến cái cuối cùng một cách vô cùng tỉ mỉ.

Chỉ mới một vài phút trước, anh còn hung dữ như một con dã thú, nhưng trong khoảnh khắc này, khuôn mặt đẹp trai của anh lạnh lùng băng giá  không một dấu vết của loài người.

Mãi đến khi cô nghe thấy tiếng cửa đóng, Dịch Uyển Uyển mới cho phép thần kinh của cô được thư giãn.

Cuối cùng cô có thể phán đoán  về tình hình hiện tại của bản thân mình.

Cô chầm chậm liếc nhìn đồ đạc xung quanh mình, và cũng nhìn vào hình ảnh phản chiếu của chính mình trong tấm gương phù phiếm xa hoa đối diện.

Đôi môi đen của cô gái trong gương đã bị gặm nhấm cho đến khi chỉ còn lại một màu nhạt nhòa và lớp trang điểm trên khuôn mặt xinh đẹp của cô đã hoàn toàn bị nhòe bởi nước mắt và mồ hôi.  Trên cơ thể cô đầy vết bầm tím và với một tiếng nấc nghẹn ngào là một hình xăm kinh hoàng và đẫm máu.

Cô không thể tin là cô nhìn như chỉ mới 20 tuổi!

Vào thời điểm đó, để tránh xa Tư Dạ Hàn, cô cố tình làm cho mình trông thật xấu xí và kinh tởm.

Bây giờ cô ấy thực sự đã... tái sinh...

Đột nhiên, một cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng tràn ngập khiến cô nghẹt thở.

Tại sao...

Tại sao tôi lại trở về 7 năm trước?!

Tôi thà chết chứ không trở về đây, trở lại bên cạnh tên ác quỷ mặt người dạ thú này.

Cô nhớ rõ rằng đây là nơi cô và Tư Dạ Hàn lần đầu tiên phát sinh quan hệ, sau đó cô đã bị hành hạ triệt để vô số lần trong những đêm sau đó.

Cô đã mất đi người yêu, gia đình, thậm chí cả nhân phẩm và tự do. Cô đã mất tất cả.

Tôi phải trải qua tất cả một lần nữa?

Không. Vì Chúa đã cho tôi cơ hội sống lại, tôi phải thay đổi tất cả!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: