Loạn tướng Hạ Hầu Ân
"Nhanh lên, đem kia loạn tướng lập tức liền đuổi tới!"
"Ta chân đau..."
"Hiện tại tính mệnh qua trọng a, cô nãi nãi, kiên nhẫn một chút!"
Trong rừng cây, một nam một nữ đang bước nhanh đào vong, bọn hắn người mặc cùng khoản Lam Y, bên hông riêng phần mình phối thêm trường kiếm, nam tuấn lãng thẳng tắp, nữ thanh thuần tịnh lệ.
Nhưng giờ phút này, bọn hắn lộ ra rất chật vật, nam tử phía sau quần áo giống như bị đao cắt phá, máu tươi tràn ra, nhìn thấy mà giật mình. Nữ hài mặc dù không có thụ thương, nhưng khắp khuôn mặt là vẻ thống khổ, bước đi đều là khập khễnh.
Thường Hạo rất không cam lòng, hắn thống hận thực lực mình không đủ, vậy mà không có bảo vệ tốt tiểu sư muội, để nàng cùng với chính mình bị đuổi giết.
Thường Thiến Thiến rất hối hận, hối hận vì đã quấn lấy Đại sư huynh trốn xuống núi. Thế giới bên ngoài cũng không tốt đẹp như nàng tưởng tượng.
Riêng phần mình giấu trong lòng, bọn hắn rất nhanh xông ra rừng cây, trước mắt là một mảnh hồ nước, hồ đứng đối diện là một đôi nam nữ, tại trong màn đêm vô cùng rõ ràng.
Đắc Kỷ áo trắng hoa mỹ, Tần Quân áo trắng dơ dáy, bẩn thỉu. Dù sao cũng là áo tù nhân.
"Tê liệt, hỏng ta chuyện tốt"
Tần Quân hai mắt muốn phun lửa, nếu ánh mắt có thể giết người, Thường Hạo và Thường Thiến Thiến đã thành thi thể.
Đắc Kỷ lông mày cũng k có buông ra, nàng lẩm bẩm nói:
" không nghĩ tới rừng núi hoang vắng còn có thể gặp được một tên Kim Đan Cảnh cường giả"
Kim Đan Cảnh!
Tần Quân toàn thân run lên, Càn Nguyệt Vương Quốc Kim Đan Cảnh cường giả có thể đếm trên đầu ngón tay, đương nhiên đây là đang bài trừ tu sĩ tông môn đoán chừng.
Tu sĩ Tông Môn Bất Quy Vương Quốc thống trị, trước mắt Càn Nguyệt Vương Quốc có ba đại tu sĩ tông môn, mỗi cái tông môn đều có một kim đan cảnh cường giả trấn thủ. Bọn hắn tuy nhiên ngồi xuống tại Càn Nguyệt Vương Quốc nhưng cùng Vương Thất Hoàng thất bình khởi bình toạ. Cùng nhau chống cự ngoại địch, thậm chí, hoàng thất sẽ còn điều động tiến về ba đại tông môn tu luyện.
Huyền Linh Tông! Tử Quang Tông! Phần Sơn Cốc!
Ba đại tông môn, tại Càn Nguyệt Vương Quốc như là thánh địa, thụ vạn dân tín ngưỡng.
Trong đó, đối thủ một mất một còn của Tần Quân, Ngũ Hoàng Tử Tần Dự đúng là Tử Quang Tông Chưởng môn đệ tử!
"Hai vị, mau trốn, loạn tướng Hạ Hầu Ân tại đuổi giết chúng ta!"
Thường Thiến Thiến một bên hướng hai người chạy hô. Để Thường Hạo thầm mắng, đến kúc nào rồi, ngươi còn nhắc nhở người khác, để bọn hắn lưu lại trì hoãn Hạ Hầu Ân không tốt sao?
Hạ Hầu Ân!
Tần Quân lập tức nhíu mày, quốc gia nào đều có phản nghịch phn tử, Hạ Hầu Ân chính là mạnh nhất loạn tướng, trước kia hắn từng là Trấn quốc đại quốc quân, nhưng bởi vì cùng Phi Tử Hoàng thượng tư thông, dẫn tới Hoang thượng tức giận, phái ra Nam Mãnh oanh sát Hạ Hầu Ân, đáng tiếc để hắn đào ẩu.
Từ đó về sau, Nam mãnh liền thay thế Hạ Hầu Ân trở thành tân nhiệm trấn quốc đại quốc quân.
Tuy nhiên Tần Quân cũng không e ngại, nói đùa, Lão Tư Đứng cạnh một tên Hoá Hư Cảnh cường giả còn sợ một tên Kim Đan Cảnh sao?
Thường Hạo cùng Thường Thiến Thiến cách hai người càng gần, bọn hắn rất nhanh liền bị Đắc Kỷ sắc nhan kinh diễm đến.
Thế gian lại có như thế cô nương xinh đẹp....
Sư huynh muội họ Thường trong lòng cảm thán, nhất là Thường Hạo, còn kém chảy nước miếng...
"Nhìn cái gì vậy! Muốn chạy trốn liền mau trốn!"
Tần Quân cả giận nói, lão tử nữ nhân cũng dám nhìn?
Thường Thiến Thiến cũng nõi giận:" Chúng ta hảo tâm nhắc nhở ngươi, ngươi nổi giận cái gì?"
"Ai cần muốn các ngươi nhắc nhở, Hạ Hầu Ân mà thôi, chiến năm cặn bã!" . Tần Quân khinh thường nói.
Hắn khiến cho Thường Thiến Thiến dừng bước, nàng trừng to mắt mà hỏi :"Ngươi không sợ Hạ Hầu Ân? ".
Tuy không hiểu chiến nam cặn bã nghĩa là gì, nhưng nàng nghe ra được Tần Quân tựa hồ không sợ hãi Hạ Hầu Ân.
Chẵng lẽ tên này khất cái là sao thủ?
Nếu là Tần Quân biết Thường Thiến Thiến gọi hắn là khất cái,khẳng định tức đến thổ huyết.
" Mắc mớ gì tới ngươi!". Tần Quân trợn trắng mắt, đồng thời đầu óc của hắn bắt đầu sinh động.
Nếu như chém giết Hạ Hầu Ân, hắn liền quang minh chính đại về Vương đô.
Hắn tiện nghi nhất đúng vậy Hạ Hầu Ân.
"Người người này thái độ gì a!".Thường Thiến Thiến dù sao cũng là con gái Huyền Kinh tông tông chủ. Khi nào bị người vô lễ như thế đối đãi.
Đương nhiên, Hạ Hầu Ân không tính, hắn căn bản không phải là người.
Thường Hạo mắt nhìn sư muội của mình bị khi phụ, lập tức cả giận nói:" tiểu tử, ngươi đang tìm cái chết, ngươi biết không?"
Cho dù Tần Quân trên mặt bẩn thỉu, nhưng hắn cũng nhìn ra được Tần Quân so với hắn nhỏ tuổi hơn.
Hắn thấy, Tần Quân đúng vậy trước mặt Đắc Kỷ khoác lác.
"Tiểu sư muội, chúng ta đi mau, đừng đi theo đám bọn hắn chịu chết". Thường Hạo vội vàng quay đầu Thường Thiến Thiến nói.
" Đi! Các ngươi đi được không? "
Đúng lúc này, một đạo tiếng gầm vang vọng phía dưới, chỉ gặp một đạo khôi ngô thân ảnh trong rừng cây vọt lên.
Thường Hạo trực tiếp hai chân như nhũn ra, co quắp ngã xuống đất, không có chút nào đại tông môn đệ tử khí phái.
Thường Thiến Thiến đồng dạng hoa dung thất sắc, toàn thân run rẩy hoảng sợ cực kỳ.
Tần Quân ngược lại đánh giá Hạ Hầu Ân, khá lắm, thân cao tuyệt đối vượt qua hai mét!
"Mãng phu".
Đắc Kỷ lãnh đạm lườm Hạ Hầu Ân một chút, dù thực lựchay tướng mạo , Hạ Hầu Ân rõ ràng k vào pháp nhãn của nàng.
Cùng lúc đó, Hạ Hầu Ân cũng chú ý tới Đắc Kỷ. Một đôi báo nhãn lập tức trừng lớn, lẩm bẩm nói:" thật đẹp nữ nhân".
Một giây sau trong mắt hắn ngạc nhiên chuyển biến thành ham luyến chi sắc.
Như thế Mỹ nhân, nhất định phải chiếm a..
"Lại nhìn, cẩn thận ta móc xuống cặp mắt của ngươi".
Đắc Kỷ lạnh giọng nói, Tần Quân nghe được không khỏi im lặng. Không hổ là từ Phong Thần diễn nghĩa đi ra nữ yêu, đủ hung tàn.
Hạ Hầu Ân ngược lại vui vẻ, hắn dạo bước hướng Tần Quân hướng hai người đi tới. Vừa đi, hắn vừa trêu tức cười nói:" Mỹ nhân nhi, ngươi ngược lại đến đào con mắt của ta a...."
Chết chắc!
Thường Hạo không khỏi nhắm hai mắt, đối mặt kim dan cảnh Hạ Hầu Ân, hắn hiểu được mình coi như trốn cũng không có hy vọng.
Thường Thiến Thiến doạ đến vô ý thức hước Tần Quân phía sau chui. Hsi tay càng là nắm chặt Tần Quân bả vai. Lúc đầu nàng muốn bắt đại sư huynh, ai ngờ tên này ngã co quắp trên mặt đất.
Lúc này, nàng chợt nghe Tần Quân thì thào âm thanh:" Kim Đan Cảnh a... Nếu là giết chết, không biết có thể đạt được bao nhiêu điểm kinh nghiệm...".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro