Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1402

Thú Ăn Sắt há mồm phun ra hai thứ, chúng rơi xuống đất gây ra tiếng động giòn giã.

Khương Bồng Cơ tập trung nhìn vào, đưa tay nhặt chúng lên.

“Khi tắm rửa Tử Hiếu đã tháo chúng xuống sao?”

Một cái là ngọc bội âm dương mà cô đưa cho anh, một cái là pháp ấn mà Lục Như chân nhân tặng.

Cô hỏi Thú Ăn Sắt: “Còn một miếng pháp ấn nữa đâu rồi?”

Dĩ nhiên là Thú Ăn Sắt không hiểu cô đang nói cái gì, nó chỉ đau lòng nằm sát bên cạnh Vệ Từ, không nhịn được thè lưỡi liếʍ láp đầu ngón tay anh.

Quan xúc phân của nó không để ý đến nó rồi, hu hu hu (╥╯^╰╥)

Khương Bồng Cơ tìm kiếm xung quanh mới thấy một miếng pháp ấn khác được Vệ Từ thờ cúng.

Miếng pháp ấn thứ hai này được cô nhặt ở Trường Dã, nhưng Vệ Từ cảm thấy vật này là đồ chôn theo người đã mất, không thích hợp mang theo bên người, nên mới cung kính thờ phụng. Cô nhìn thứ trong lòng bàn tay, bất lực thở dài một tiếng. Bản thân ba thứ đồ này đều có tác dụng trấn áp tai họa, ngăn chặn tà ma, Khương Bồng Cơ muốn Vệ Từ mang theo bên người, đương nhiên cũng là muốn mượn những thứ này bảo vệ anh. Ai ngờ...

Liễu Xa nói: “Phát hiện ra cái gì rồi à?”

Khương Bồng Cơ hỏi lại ông: “Ông đã sớm đoán được rồi đúng không? Vị trí của hệ thống chủ... Đúng không?”

Liễu Xa khẽ nhướng mày, trầm lặng nói: “Vệ Từ chỉ là một trong những mục tiêu suy đoán của ta.”

Khương Bồng Cơ nói: “Ba thứ đồ này đều có tác dụng trấn áp tai họa, khiến nó không dám ngoi đầu lên. Xem ra... ‘con chó nhà có tang’ lúc trước luôn bị nhốt ở chỗ Tử Hiếu. Tối nay may mắn chạy thoát được, trước khi chạy trốn, nó còn khống chế cơ thể Tử Hiếu tự làm hại mình, hình như là để ra oai với ta...”

Liễu Xa nói: “Xem ra là như vậy.”

Khương Bồng Cơ cười lạnh một tiếng, nói: “Dĩ nhiên, có khi vẫn còn một khả năng khác nữa.”

“Một khả năng khác?”

Khương Bồng Cơ cười lạnh nói: “Ban đầu, nó ẩn nấp trong cơ thể một người khác, vẫn luôn âm thầm tìm nghịch lân và nhược điểm của ta. Nhân cơ hội này, nó lẻn vào cơ thể Tử Hiếu, làm ra cái gọi là thương tích, chẳng qua là vì muốn xáo trộn tầm mắt và sức phán đoán của chúng ta thôi.”

Liễu Xa nhướng mày: “Cho dù suy đoán kiểu gì, đối với ngươi mà nói đều không phải là chuyện tốt.”

Nếu là suy đoán thứ nhất thì kẻ địch ở trong tối còn Khương Bồng Cơ lại ở ngoài sáng, quá bị động.

Nếu là suy đoán thứ hai, Vệ Từ vốn là bảo bối ngọt ngào của cô, đao Trảm Thần trên tay cô đâu thể một nhát chém chết Vệ Từ đúng không?

Cho dù Khương Bồng Cơ ra tay được, hệ thống chủ vẫn là vật tinh thần không có thực thể, Vệ Từ có chết hay không cũng không ảnh hưởng đến nó chút nào.

Khương Bồng Cơ vươn tay nhẹ nhàng buộc hai miếng pháp ấn lên hai bên eo Vệ Từ, cô cũng đeo ngọc bội âm dương lên cho anh.

“Dù là loại tình huống nào thì cũng là ‘ném chuột sợ vỡ bình’, đương nhiên không phải là chuyện gì tốt.” Khương Bồng Cơ hỏi ông: “Ông đoán là loại nào?”

“Khó nói lắm, tên kia luôn luôn xảo quyệt...” Liễu Xa nói: “Ngươi nhịn cơn giận này xuống như vậy sao?”

Thật sự không giống tác phong của cô.

Khương Bồng Cơ cười lạnh rút đao Trảm Thần ra, nói: “Sao có thể chứ?”

Liễu Xa hoảng sợ lùi lại một bước: “Ngươi muốn gϊếŧ ta sao?”

Khương Bồng Cơ nói: “Tất nhiên là không, mặc dù ta đã gϊếŧ không ít đồng minh nhưng đều là sau khi kết thúc quan hệ hợp tác.”

Nói xong, Khương Bồng Cơ ngồi xuống bên người Vệ Từ, nhắm mắt chìm vào khu vực tinh thần trong não mình.

Khu vực tinh thần trong não trống rỗng, hai luồng tinh thần của hệ thống con đang yên lặng trôi nổi .

Nhận ra Khương Bồng Cơ tới đây, hai đứa không hẹn mà cùng tỉnh lại.

Chúng nó bị Khương Bồng Cơ giam cầm, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, lúc này ngơ ngác nhìn Khương Bồng Cơ xách đao Trảm Thần tới. Hai hệ thống con đều sợ tới mức tóc gáy dựng ngược, binh khí bình thường không có khả năng xuất hiện ở khu vực đặc biệt này, đao Trảm Thần là trường hợp ngoại lệ.

Bọn chúng tất nhiên cảm thấy sợ hãi đao Trảm Thần.

“Cô, cô tới đây làm gì?” Hệ thống số một lắp bắp nói.

“Đưa chúng mày đến Tây Thiên!”

Lại nữa sao?

Hệ thống con số một tức giận nói: “Khương Bồng Cơ, mấy năm nay ‘bà dì’ không ghé thăm cô nên thứ máu đó đều vọt hết lên não cô rồi sao?”

Hệ thống con số hai cũng rất sợ, nhưng số một đã lên tiếng cho nó thêm can đảm, nó nhảy ra oán giận hai câu cũng không sao.

“Lần trước, cô chạy tới đây đe dọa bọn tôi, hình như cũng nói muốn đưa bọn tôi đi Tây Thiên, cô thật sự cho rằng Tây Thiên là nhà cô mở à?”

Hai hệ thống con phối hợp ăn ý mà châm biếm.

Khương Bồng Cơ giam cầm bọn chúng nhiều năm nhưng chưa từng ra tay, dần dà, bọn chúng cũng yên tâm, cho dù Khương Bồng Cơ hung hăng xách theo đao Trảm Thần, bọn chúng vẫn không tin Khương Bồng Cơ sẽ thật sự ra tay. Cô không sợ hệ thống chủ sao? Không tiếc đám cá muối trong kênh livestream ở hai vị diện sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro