
Chương 995: Xâm nhập địch từ phía sau (Cuối)
Editor: Đào Tử
__________________________________
"Vì sao các người lại phối hợp ăn ý như vậy... hoàn toàn không khoa học chút nào!"
"Các người là đối thủ của nhau kia mà? Quả nhiên câu nói 'người hiểu bạn nhất không phải là bạn đời mà là đối thủ' thật có lý..."
"Nói thật, cậu có thấy những đường nét trên khuôn mặt cô ấy, à, là yêu văn phải không, nhìn thoáng qua có chút buồn cười..."
"Không phải tôi nói điêu đâu, nhưng thực sự trông giống trang điểm mắt khói bị hỏng, chỉ đẹp hơn quầng thâm mắt một chút..."
"... Nhìn kỹ thì lại có chút vẻ quyến rũ xảo quyệt..."
Nhìn hai người họ xử lý mọi thứ một cách dễ dàng, Diệp Bộ Phàm cứ như đang xem video VR đối chiến.
Chín năm học tập bắt buộc chẳng ra sao, suốt cả buổi chỉ biết kêu "Đệt mẹ".
Càng nhìn càng cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Hai người này, có phải quá kỳ lạ không?
Chúc Chiếu nói rằng bản thân sẽ dọn dẹp những con cá lọt lưới, Bùi Diệp lại thực sự tin tưởng nó?
Vừa rồi, có một thứ không biết là gì, chân còn nhiều hơn cả rết, trong lúc hỗn loạn đã mò đến sau lưng Bùi Diệp, há răng nanh nhắm vào lưng cô, răng nanh kết nối với túi độc, một khi bị cắn vào thịt, có thể tưởng tượng được hậu quả.
Rõ ràng Bùi Diệp đã phát hiện, nhưng vẫn đặt trọng tâm vào việc mở đường, hoàn toàn không để ý đến kẻ tấn công.
Diệp Bộ Phàm còn phải toát mồ hôi lạnh thay Bùi Diệp.
Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, thứ đó đã bị Chúc Chiếu dùng ma trảo quấn lấy, chỉ kịp kêu lên một tiếng "chít" thảm thiết rồi lập tức chết. Cảnh tượng tương tự xảy ra liên tục. Họ không hề quan tâm đến những cuộc tấn công từ phía sau, để đối phương giải quyết tất cả.
"Các người thực sự không có quan hệ gì sao?" Diệp Bộ Phàm lại một lần nữa nghi ngờ.
Nếu thực sự là kẻ thù, đừng nói giúp đối phương bảo vệ phía sau, không đâm lén là may rồi.
"Đã nói là cô ta có người tình! Tôi với cô ta hoàn toàn trong sạch, đừng bôi nhọ danh tiếng của tôi." Chúc Chiếu bị sự ồn ào của Diệp Bộ Phàm làm phiền, thậm chí muốn cấm khẩu cậu ta, "Không có văn hóa thì đọc sách nhiều vào. Đã nói yêu tộc đều xấu xí, cô ta còn bị lãnh cảm."
Về việc tại sao lại ăn ý...
Đó là vì trong thời kỳ liên minh hai tộc, bọn họ đã chiến đấu cùng nhau nhiều lần.
Đừng nhìn họ bây giờ phối hợp ăn ý, nhưng Chúc Chiếu luôn cảm thấy lạnh sống lưng, sợ rằng Bùi Diệp sẽ đánh lén mình một vố.
Dù sao thì ——
Năm xưa Yêu Hoàng Chấp Di bị bản thể của mình đâm lén từ phía sau nên mới chết.
Lúc đó cô ta không có sự phòng bị đối với bản thể của mình.
Vừa nói xong, một sinh vật đen thui toàn thân đầy mắt xanh bay tới, râu đầy chất nhầy giống như nước mũi đục. Chúc Chiếu theo bản năng né tránh rồi mới phát hiện thứ đó đã chết từ lâu, là Bùi Diệp cố tình ném tới, tức đến nỗi Chúc Chiếu muốn xắn tay áo.
"Chết tiệt, hại đồng đội cũng phải xem tình huống..."
Bùi Diệp nói: "Con mẹ mày mới lãnh cảm ấy! À quên mày tự lực cánh sinh, thế mày đã sinh ra quả trứng nào chưa? Lão xử ma mười mấy vạn tuổi."
Chúc Chiếu câm lặng: "..."
Diệp Bộ Phàm: "???"
Dường như anh ta đã biết được bí mật gì đó...
"Cậu có muốn... phản bác lại không?" Cậu ta đề nghị trong đầu với Chúc Chiếu.
Chúc Chiếu vẫn im lặng.
Diệp Bộ Phàm đã hiểu, lão xử ma mười mấy vạn tuổi là thật rồi.
"Hay là, cậu chửi lại đi? Tuổi cô ta cũng xấp xỉ cậu... tình hình chắc cũng tương tự?"
Anh ta nhớ rằng gấu trúc ít ham muốn, kỳ phát tình rất ngắn, ngắn đến mức gần như không có.
"Tôi đã nói rồi, cô ta có nhân tình." Chúc Chiếu cười cười, tiện tay tiễn những sinh vật hắc ám đang tràn đến như thủy triều lên thiên đường, hấp thụ năng lượng hắc ám tinh túy nhất của chúng, rồi hỏi Diệp Bộ Phàm cũng là "chó độc thân", "Nếu cậu có nhân tình, cậu có thể chịu đựng được hàng ngàn năm chỉ nắm tay hôn nhau không?"
"Nhưng không phải cậu nói cô ấy... bị lãnh cảm gì đó à?"
Chúc Chiếu lại rơi vào im lặng đáng ngờ.
"Cô ta thì lãnh cảm rồi đó, nhưng cô ta chỉ thèm muốn nhân tình của mình..."
Trong thời kỳ hai tộc thân thiết, nó đã nghe không ít tin đồn nội bộ trong yêu tộc nói rằng Yêu Hoàng đã trải qua kỳ huyền tố cùng với một tên thư sinh trắng trẻo.
Hiểu kỳ huyền tố là gì không?
Độc thân thì không hiểu đâu.
Diệp Bộ Phàm: "... Thèm muốn... hmmm tự nhiên đầu óc tôi không sạch sẽ nữa rồi."
Chúc Chiếu: "..."
Nó đột nhiên có chút hối hận vì đã chọn Diệp Bộ Phàm, đầu óc toàn nghĩ đến những thứ linh tinh.
Bùi Diệp và những người khác bạo lực tấn công trong khe nứt hơn một giờ —— chính xác là Bùi Diệp và Chúc Chiếu đang tấn công, Diệp Bộ Phàm bị kiểm soát cơ thể, Cố Hàn Sương vẫn đang ngủ mê mệt —— cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy lối ra. Vừa bước vào thế giới hắc ám, một cơn gió lạnh lẽo đã thổi tới.
Trên trời treo một vầng "trăng non" tím, đang lặng lẽ tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, nhìn quanh chỉ thấy những tảng đá đen xù xì.
Liên tục có sinh vật hắc ám bị hút về phía khe nứt đến trái đất, chen chúc với nhau kinh tởm hơn cả những con giòi trong hố phân. Nếu ví những sinh vật hắc ám này như biển cả, thì khe nứt vừa rồi chỉ là một nắm cát.
Chúc Chiếu lại hít một hơi sâu, mê mẩn nói: "Lâu rồi không được thoải mái thế này."
"Trước khi ăn tiệc lớn, phải có món tráng miệng trước đã."
Bùi Diệp dùng sức mạnh bạo lực đánh thức Cố Hàn Sương, người này mới miễn cưỡng tỉnh lại từ giấc mơ ngọt ngào.
Dưới sự cám dỗ của Yểm ma, cậu ta đã thực hiện mọi tham vọng trong giấc mơ, nhưng để thực hiện những mong muốn đó cần một người phụ nữ giúp đỡ.
May mắn thay, người phụ nữ này rất ngốc, não chỉ biết yêu đương, trông có vẻ ngây thơ vô tội, những gì cô ta muốn chỉ là cơ thể và "tình yêu một lòng một dạ" của cậu ta. Chỉ có những thứ đó thôi sao? Ha ha, cho cô ta hết thì sao? So với dã tâm, cơ thể và dục vọng chỉ là thứ vô nghĩa.
Một người phụ nữ chỉ muốn tình yêu một đời một kiếp, dùng tình cảm kiểm soát cô ta cũng đồng nghĩa với việc kiểm soát chiếc "bàn tay vàng" của cô ta. Cậu ta đã khiến cô ta yêu mình đắm đuối, tin tưởng tuyệt đối, không chút phòng bị mà chia sẻ bàn tay vàng với cậu ta.
Hừ, đàn bà mà.
Trong giấc mơ, Cố Hàn Sương miệng nói lời ngọt ngào với người phụ nữ, nhưng trong mắt lại lạnh lẽo như hồ nước sâu.
Rồi cậu ta tỉnh dậy, vừa mở mắt đã thấy một thế giới xa lạ.
Cậu ta đang bị người ta nắm cổ áo treo lơ lửng trên không, dưới chân và tầm nhìn toàn là những sinh vật hắc ám chen chúc.
Nhìn thấy cảnh này, Cố Hàn Sương hít một hơi lạnh.
Ngay sau đó nghe thấy một tiếng: "Em tỉnh rồi?"
Cố Hàn Sương lập tức cảnh giác.
"Nếu tỉnh rồi, cô sẽ nói cho em biết tình hình hiện tại." Bùi Diệp chỉ vào những sinh vật hắc ám bên dưới đang xào xáo vì hơi thở của họ, "Ngày xưa có hình phạt dùng chậu bò cạp độc, nhưng cô không thể gom được nhiều bọ cạp độc như thế, nên dùng chúng nó thay thế. Chúng ta chơi một trò chơi, bây giờ cô sẽ thả em xuống, nếu sau khi rơi xuống em sống sót, cô sẽ tha mạng cho em. Nếu không sống sót, thì em sẽ chết. Thế nào?"
Mặt mày Cố Hàn Sương tái mét, anh ta đang định mở miệng chất vấn Bùi Diệp định làm gì, nhưng cô hoàn toàn không cho cậu ta cơ hội nói.
"Ba!"
Cô thả lỏng hai ngón tay.
"Hai!"
Cô thả lỏng một ngón tay.
"Một!"
Cô hoàn toàn buông tay.
Cố Hàn Sương hét lên một tiếng thảm thiết, rơi từ độ cao hàng trăm mét xuống.
Bùi Diệp huýt sáo, cười vẫy tay: "Chúc em may mắn."
Những sinh vật hắc ám bên dưới sôi trào, tranh nhau giành lấy miếng mồi từ trên trời rơi xuống.
Cố Hàn Sương không còn lựa chọn nào khác.
Lửa hồ ly bùng cháy, chín cái đuôi lông xù lần lượt hiện ra, tiếp theo là tai hồ ly, móng vuốt hồ ly, thân hồ ly...
Những sinh vật hắc ám lao lên ngay khi chạm vào lửa hồ ly liền bị thiêu thành tro bụi.
Ngay khi cậu ta nghĩ mình đã được cứu, ánh mắt cậu ta thoáng thấy trên bầu trời mở ra một pháp trận khổng lồ đen trắng quen thuộc, vô số xúc tu từ trong pháp trận vươn ra, nhanh chóng quấn lấy cơ thể cậu ta. Thấy vậy, cậu ta còn gì không hiểu nữa, giận đến mức mắt trợn trừng...
Quả nhiên là cô đang giở trò!
Cố Hàn Sương cố gắng ngăn chặn quá trình hóa thành thú, nhưng đã quá muộn.
Những xúc tu đó tham lam rút lấy sức mạnh của cửu vĩ hồ trong cơ thể cậu ta.
"Là mày ——"
Anh ta dùng hết sức cuối cùng gào lên với Bùi Diệp, sự tức giận gần như xé nát lồng ngực.
"Đồ —— tiện —— nhân ——"
Ngay khi cậu ta bị những sinh vật hắc ám nhấn chìm, trên bầu trời xuất hiện một con quái thú khổng lồ dài hơn hai trăm trượng, đôi mắt đỏ như máu.
Bữa chính bắt đầu rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro