꧁Chương 253: Sát thủ tự bồi dưỡng (29)꧂
Dịch bởi Trà Sữa Không Thêm Đường
➸➸➸➸➸➸➸➸➸➸
Sơn trang Tri Lai lần này mời khá nhiều người, mọi người đến lần lượt theo từng nhóm.
Những đại lão tới trước đang tổ chức một cuộc họp nhỏ, không ai hỏi han đến những đại hiệp này, dù mọi người có đi ngắm cảnh cũng sẽ không bị ngăn cản.
Hoa Vụ và Liên Hoài vừa ra cửa, bên phía Trương thị đã nhận được tin.
Trương thị lập tức chỉ huy cho thân tín mình tin tưởng, "Theo dõi bọn chúng, tìm cơ hội..."
"Dạ vâng."
Miễn là chết ở bên ngoài, sơn trang Tri Lai sẽ không có lý do gì để xen vào việc của người khác.
Trương thị tưởng tượng, ở trong sơn trang chờ tin tức.
Nhưng chờ mãi chờ mãi, cũng không thấy tin truyền về.
Trời tối dần, có người nhìn thấy Hoa Vụ và Liên Hoài đều đã về, nhưng người của bà vẫn chưa về...
Xảy ra chuyện?
Không thể nào!
"Phu nhân, vừa rồi có người gửi thư tới."
"Thư?"
Trương thị nhíu mày, sau đó như nghĩ tới điều gì, "Có ai nhìn thấy không?"
"Không có, có người ở dưới chân núi giao cho thuộc hạ."
"Đưa cho ta."
Trương thị cầm bức thư mở ra, bên trong viết một bài thơ.
Bất cứ ai đọc được đều sẽ không thấy bài thơ này có gì đặc sắc, nhưng Trương thị lại có thể hiểu.
......
......
Hai ngày tiếp theo, không có gì xảy ra ở sơn trang Tri Lai.
Hai ngày nay Hoa Vụ rất bận, thậm chí có lúc Liên Hoài cũng không gặp được cô.
Tạ Lan cả ngày ở trong phòng, người sơn trang đưa đến cho hắn một chiếc xe lăn, hắn cũng nhờ thế mà lười đi đường.
Chờ mọi người gần như đến đông đủ, sơn trang Tri Lai cuối cùng cũng thông báo cho mọi người về thời gian bắt đầu chính thức của đại hội.
Vào ngày đại hội bắt đầu, Hoa Vụ dậy rất sớm, xem như là nhóm người đầu tiên đến 'địa điểm'.
"Hữu Linh cô nương."
Ân Tương Tư cũng là một trong những người đến sớm, chặn Hoa Vụ ở lối vào.
"Cô... Sư phụ cô đâu?"
"Ngủ."
"..."
Ân Tương Tư hiển nhiên khó hiểu, hôm nay mọi người đều tập trung tới đây, tại sao giờ này còn ngủ?
Việc riêng của người khác, Ân Tương Tư cũng khó hỏi, "Vậy cô có muốn ngồi cùng chúng tôi không?"
"Không cần đâu." Hoa Vụ lịch sự từ chối.
Ân Tương Tư: "Vậy thôi..."
Ân Tương Tư không mời được Hoa Vụ, mỗi bước đi đều lưu luyến, cùng Giang Chân Nghi đến chỗ của nhà họ Giang.
Hội trường là một võ đài khổng lồ có sức chứa hàng ngàn người.
Sơn trang Tri Lai mười năm một lần đều tổ chức một cuộc thi võ, võ đài này được đặc biệt xây dựng cho sự kiện lớn như vậy.
Mọi người lần lượt vào chỗ, những người càng có thân phận thì càng đến trễ.
Hoa Vụ tìm được vị trí của Trục Nguyệt Lâu.
Trương thị và Liên Hương đã đến.
Trang chủ của sơn trang Tri Lai là một người đàn ông trung niên có gương mặt hiền từ, ông cùng với các đại biểu của môn phái có tên tuổi lớn nhất xuất hiện ở giữa võ đài.
Trang chủ lên tiếng trước: "Cảm ơn các vị đã coi trọng, nể mặt sơn trang Tri Lai đến tham gia Đại Hội Anh Hùng lần này..."
Trang chủ mới nói vài câu, ở lối vào đột nhiên ồn ào lên.
Hoa Vụ nhìn qua, thấy một nhóm nữ tử áo đen từ cửa đi vào, tư thế bình tĩnh như nhau, trên mặt đeo mặt nạ, không thấy được khuôn mặt thật.
Người phụ nữ dẫn đầu không đeo mặt nạ, xông lên đài cao chắp tay nói, "Phù Dung Cốc tới muộn, mong trang chủ thứ lỗi."
"Cũng không tính quá muộn." Trang chủ bị cắt ngang cũng không giận, ngược lại còn ôn hòa cười nói: "Mọi người có thể đến là chuyện vui mừng nhất của ngày hôm nay. Mời các vị an tọa."
"Đến Phù Dung Cốc cũng xuất hiện..."
Mọi người đều biết Phù Dung Cốc này làm gì, mà bọn họ cũng không dễ dàng gì xuất hiện.
Không ngờ lần này còn dẫn người tới.
"Không phải nói vị Tạ công tử kia của Phù Dung Cốc cũng đến sao?"
"Tạ Lan?"
"Đúng rồi..."
"Không phải người đó chết rồi à?"
"... Người ta chưa chết, lần trước chỉ là biến mất thôi."
"Xem ra Đỗ Lăng đắc tội hết mọi người rồi."
......
......
Hoa Vụ nhìn người Phù Dung Cốc ngồi xuống, quay đầu hỏi Liên Hoài, "Phù Dung Cốc đều là con gái?"
"... Ừm." Liên Hoài lấy làm lạ, đó không phải là sư môn của cô sao?
Ai mà không biết ở Phù Dung Cốc đều là con gái.
Hoa Vụ chưa từng đi chú ý hỏi về những thứ khác ngoài công việc, trên giang hồ cũng có rất ít người nhắc tới Phù Dung Cốc.
Làm sao cô có thể biết được chuyện không viết trong cốt truyện...
"Vậy tại sao sư phụ tôi lại là nam?" Một chấm xanh giữa ngàn hoa?
"... Tiền bối là trường hợp đặc biệt."
Hoa Vụ suy nghĩ trong chốc lát: "Tôi nghĩ mình cũng nên đeo một cái mặt nạ."
Liên Hoài: "???"
Có phải tư duy của cô chuyển số nhanh quá không?
Bây giờ là lúc nghĩ cái này sao?
Trong lòng Liên Hoài nghĩ cô không bình thường, trên mặt lại ngoan ngoãn gật đầu, "Ừ."
......
......
Bài phát biểu của lãnh đạo luôn là thứ nhàm chán nhất.
Hoa Vụ mơ màng sắp ngủ, cuối cùng cũng nghe được trang chủ đi vào vấn đề chính.
"Đại hội lần này chủ yếu là nói về Đỗ Lăng, những gì ông ta làm từ hai năm trước đã bị Trấn Viễn tiêu cục vạch trần, ông ta trực tiếp trở mặt với võ lâm, cố ý mở rộng thế lực..."
Sau khi Phùng Trung và Đỗ Lăng cãi cọ kịch liệt, Trấn Viễn tiêu cục đã rất nhiều lần bị nhắm vào.
Dù gì Trấn Viễn tiêu cục cũng từng tham gia vào những vụ đó, sau khi bại lộ, Trấn Viễn tiêu cục hiện giờ cũng đã không bằng lúc trước.
Phùng Trung và Đỗ Lăng mấy năm qua cũng không thiếu đánh nhau.
Giọng trang chủ kéo lại suy nghĩ của mọi người: "Chắc mọi người đã sớm nghe nói về chuyện của Thanh Lam Môn, thiên kim của chưởng môn Thanh Lam Môn đã may mắn thoát được một kiếp..."
Mọi người theo bản năng nhìn về phía nhà họ Giang.
Ân Tương Tư hít sâu một hơi, đứng lên: "Thưa các bác các chú, cha của tiểu nữ đối nhân xử thế như thế nào, người của khắp giang hồ này đều biết, nhưng ông ấy lại chết thảm như vậy... Đỗ Lăng đã giết cha mẹ tiểu nữ, chiếm Thanh Lam Môn làm của riêng..."
Có lẽ đã có người khai thông cho Ân Tương Tư.
Mặc dù cô đang khóc lóc thảm thiết, nhưng cũng có thể khơi dậy được sự tức giận của mọi người.
Cũng làm mọi người hiểu rõ tham vọng của Đỗ Lăng, tuyệt đối sẽ không chỉ có một Thanh Lam Môn.
"Đến Thanh Lam Môn cũng bị sát hại, không có gì là Đỗ Lăng không làm được!"
"Nếu như không trừ khử Đỗ Lăng thì sẽ càng có nhiều người bị hại."
"Cần phải diệt trừ Đỗ Lăng."
"Nếu cứ mặc kệ, chẳng phải Đỗ Lăng sẽ thu phục toàn bộ võ lâm về tay hay sao?"
......
......
Đại hội lần này, nói trắng ra là một cuộc họp đăng ký để loại bỏ Đỗ Lăng cùng với lập kế hoạch hành động.
Sơn trang Tri Lai dẫn đầu, hiển nhiên cũng rất giỏi nắm bắt tâm tư những người này, bài phát biểu vô cùng khéo léo, hầu như tất cả đều cảm thấy lay động.
Nhiều người tại hiện trường còn bày tỏ họ sẽ tham gia.
Nhưng vấn đề này chưa thể xác định ngay lập tức, mọi người tiếp tục thảo luận, cuối cùng đưa ra một kế hoạch.
Hoa Vụ cảm thấy kế hoạch này rất có cảm giác giống như trận đánh ở đỉnh Quang Minh.
(*Trong "Ỷ thiên đồ long ký", đây là nơi 6 môn phái đã tổ chức một cuộc tấn công đánh vào đỉnh Quang Minh để tiêu diệt Minh giáo. Trương Vô Kỵ đã một mình đánh bại nhiều cao thủ võ lâm, giải cứu Minh giáo. Đây cũng là địa danh có thực nằm ở dãy Hoàng Sơn.)
Hoa Vụ luôn nhìn chằm chằm Trương thị.
Cho nên khi thân tín bên cạnh Trương thị rời đi, cô lập tức đi theo.
Liên Hoài đương nhiên cũng đi theo cô, hai người rình... đi theo sau hắn, thấy hắn tránh những người khác trong sơn trang, đi đến phòng bếp nồng nặc khói.
Sắp đến giờ trưa, lúc này trong bếp hẳn là đang chuẩn bị bữa trưa.
Hoa Vụ và Liên Hoài trốn trên mái nhà, nhìn người nọ thay quần áo của hạ nhân, nghênh ngang bước vào trong.
Hoa Vụ tặc lưỡi, phàn nàn với Liên Hoài: "Chẳng lẽ hắn muốn hạ dược?" Đến quy trình cũng bắt chước? Không có sáng kiến riêng à?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro