
Chương 336: Công lược thiên sư bắt quỷ (24)
Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên
"Chú ý an toàn, những chuyện khác mặc kệ." Sau đó hắn liền đi vào trong viện.
Lăng Vu Đề nga một tiếng, đi theo phía sau hắn, vẫn duy trì khoảng cách một thước.
Loan Viện bởi vì vẫn luôn có chuyện ma ám, nên không dám tới dọn dẹp. Nơi này vẫn còn duy trì hết thảy bài trí khi Tiểu Phong chết, chỉ là ở trên phủ một tầng bụi mỏng.
Mạnh Phất Sinh cùng Lăng Vu Đề có thể nhìn thấy mọi thứ trong bóng tối mà không cần thiết đốt đèn, vì vậy ngay khi bước vào Loạn Viện, liền nhìn đến trong phòng mở rộng cửa kia, một người mặc y phục màu đỏ lơ lửng, tóc của hắn ta rối tung, chặn cả khuôn mặt.
Không biết có phải do gió hay nguyên nhân nào khác? Thân thể của hắn ta vẫn luôn đong đưa rất nhỏ, đong đưa...
Trái tim phảng phất ở một khắc kia liền trầm xuống, sau đó chậm rãi, nho nhỏ nhảy lên.
Lăng Vu Đề nín thởi, có như vậy một lát là không dám động.
Ánh mắt giống như không chịu khống chế nhìn cái thân ảnh màu đỏ lơ lửng kia, nhoáng lên một cái nhoáng lên một cái...
Đột nhiên, đầu của thân thể kia chuyển động! Vặn sang bên trái một chút, vặn sang bên phải một chút, phát ra tiếng răng rắc xương cốt giòn vang.
Hiệu ứng này, má nó quả thực so với xem phim kinh dị 5D càng thêm khủng bố!
Lăng Vu Đề không sợ, chính là... có chút khẩn trương, khẩn trương đến suýt chút nữa bóp nát lá bùa trong tay!
"Khặc khặc khặc ——" Tiếng cười quỷ dị mà khó nghe từ xa tới gần, từ gần tới xa, từ bốn phương tám hướng truyền đến.
"Lần này mời đến thiên sư, bộ dạng thật đúng là đẹp trai nha ~ Xem ra ta tối nay cố ý không có giết người trước mà chờ ngươi, là đúng đâu ~" Lần này chỗ phát ra âm thanh chính là thân ảnh màu đỏ bị treo trên xà nhà ở trong phòng.
Mạnh Phất Sinh sắc mặt có chút ngưng trọng: "Ngươi đã giết nhiều người như vậy, có thể thu tay lại. Nếu ngươi thu tay lại, ta sẽ siêu độ cho ngươi, cho ngươi có thể chuyển thế đầu thai."
"Khặc khặc khặc ——" Thân ảnh màu đỏ mỉm cười, bả vai run lên run lên, đầu dường như không có khí lực, một lát hướng về bên này nghiêng một chút, một lát lại hướng về bên kia lệch một chút.
"Thu tay lại?! Thiên sư ~~ Ngươi biết cái gì? Ta đã nói là ta sẽ giết tất cả nữ nhân trong Vương phủ này! Còn chưa có giết hết đâu ~ Ta làm sao có thể thu tay lại ~"
"Siêu độ?! Đầu thai?! Ta biết ta nghiệp chướng nặng nề, liền tính đến Âm tào Địa phủ, ta cũng là phải xuống mấy tầng địa ngục, rồi rơi vào cõi súc sinh! Vậy ta còn không bằng làm lệ quỷ có thể tuỳ ý làm bậy đâu ~~"
Giọng nói của lệ quỷ Tiểu Phong âm âm nhu nhu, trong giọng nói mang theo hận thấu xương đối với những nữ nhân kia.
Mạnh Phất Sinh hừ lạnh một tiếng: "Ngươi đã không phân rõ phải trái, vậy đừng trách bản thiên sư không khách khí!"
Lời còn chưa dứt, Mạnh Phất Sinh đã lựa chọn tiên hạ thủ vi cường.
Lăng Vu Đề đứng ở một bên nhìn Mạnh Phất Sinh giống như nháy mắt dịch chuyển đến trước mặt Tiểu Phong. Kết quả lại bị một ít con rối nữ quỷ đột nhiên xuất hiện chặn đường.
Những con rối nữ quỷ này, không cần đoán cũng biết, tất cả đều là nữ nhân trong Vương phủ này!
Một đám kia bộ y phục bị máu tươi nhuộm đỏ, nhãn cầu lòi ra, đầu lưỡi thật dài thè ra ngoài, thoạt nhìn thật khó coi!
Bị cản đường, Mạnh Phất Sinh chỉ có thể xử lý những con rối nữ quỷ này trước tiên.
Lăng Vu Đề đại khái đếm đếm, hẳn là có hai mươi con, muốn giải quyết hết, phỏng chừng mất mười phút đi?
Thời điểm đang do dự có nên giúp Mạnh Phất Sinh hay không, Lăng Vu Đề đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại.
Một giọt chất lỏng mát lạnh rơi xuống mi mắt cô, làm cho cô theo phản xạ chớp chớp mắt. Lại là một giọt chất lỏng rơi xuống trán cô, thuận thế đưa tay lau đi, cô còn tưởng rằng trời mưa rồi đâu.
Kết quả vừa nhìn ngón tay của mình, trừng lớn mắt, nuốt nuốt nước miếng, do dự bản thân rốt cuộc có nên ngẩng đầu lên nhìn hay không.
Cô thực sự là rất lo lắng sẽ nhìn đến hình ảnh ghê tởm...
"Này ~ ngươi là cùng cái thiên sư kia tới đi? Ngươi là gì của hắn?"
Thanh âm từ trên đỉnh đầu cô vang lên, Lăng Vu Đề đoán đúng, lệ quỷ Tiểu Phong kia thực sự đang ở trên đầu cô!
"Tại sao ngươi không nói chuyện? Tại sao ngươi không ngẩng đầu lên nhìn ta?" Thấy Lăng Vu Đề không để ý tới mình, trong giọng nói của Tiểu Phong hàm chứa sát ý.
Lăng Vu Đề liếc nhìn Mạnh Phất Sinh đang bận rộn thu thập ma nữ một cái, sau đó nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu.
Thời điểm lại mở mắt, cô đầu tiên là bước sang bên cạnh mấy bước, sau đó mới ngẩng đầu nhìn lên vị trí phía trên nơi cô vừa mới đứng.
Quả nhiên, lệ quỷ Tiểu Phong mặc y phục màu đỏ đang ở ngay phía trên cô!
Thời điểm nhìn đến ngũ quan của lệ quỷ Tiểu Phong, Lăng Vu Đề hung hăng thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn ta ngoài làn da nhợt nhạt, quầng thâm dưới mắt phi thường đậm, đồng tử giãn ra không bình thường, cũng không có ghê tởm như trong tưởng tượng của cô.
Đã không ghê tởm, vậy cô đương nhiên không sợ hãi đến thế!
"Ngươi không sợ ta?!" Nhìn thấy Lăng Vu Đề bộ dáng thở phào nhẹ nhõm một hơi, lệ quỷ Tiểu Phong sa sầm mặt xuống, tràn đầy tức giận.
Lăng Vu Đề mím mím môi, đặt lá bùa Mạnh Phất Sinh đưa cho cô sát tới trên người mình, sau đó, thừa dịp lệ quỷ Tiểu Phong vẫn còn tức giận, trực tiếp ngưng tụ ra hai mũi tên nước phóng chúng về phía tròng mắt hắn ta ——
Lệ quỷ Tiểu Phong kia hoàn toàn không nghĩ tới Lăng Vu Đề sẽ đột nhiên tấn công mình, hắn ta không nhận thấy bất kỳ hơi thở nào trên người Lăng Vu Đề, nghĩ rằng cô chỉ là một tiểu quỷ phổ thông mà thôi.
Hắn ta cho rằng một cái tiểu quỷ phổ thông, vậy mà còn biết chiêu thức đặc thù đến hắn ta cũng chưa từng gặp qua như vậy!
Lăng Vu Đề cho rằng bản thân thừa dịp lệ quỷ Tiểu Phong chưa kịp chuẩn bị đánh bất ngờ, như thế nào cũng có thể thành công làm lệ quỷ Tiểu Phong bị thương đi? ! Nếu cô bắn cho lệ quỷ Tiểu Phong mù mắt, nói không chừng lát nữa Mạnh Phất Sinh liền càng thêm dễ dàng đối phó hắn ta hơn!
Tuy nhiên, nếu Tiểu Phong có thể dễ dàng bị Lăng Vu Đề làm bị thương mà nói, hắn ta sẽ không phải là lệ quỷ oán khí tận trời!
Lệ quỷ Tiểu Phong chỉ là vung hai tay lên, hai luồng hắc khí nồng đậm nháy mắt bao lấy mũi tên nước, sau đó liền hóa thành nước rơi xuống đất.
Lăng Vu Đề cảm thấy trước mắt mình mơ hồ, ngay sau đó, lệ quỷ Tiểu Phong liền bóp cổ của cô trong lòng bàn tay.
Cũng may Lăng Vu Đề là thực thể ảo, hô hấp hay không hô hấp đều không sao, chỉ là bàn tay bóp lấy cổ cô dùng lực rất lớn, cô rất đau! Rất đau!
Lúc trước giúp Mạnh Phất Sinh cản một đòn kia là cô cố ý cản, nhưng lần này theo lý mà nói, trừ bỏ chính cô nguyện ý, khác mặc kệ là người hay là vật, cũng hoặc là quỷ, đều không thể đụng đến cô mới đúng nha!
Nhưng lệ quỷ Tiểu Phong này, vậy mà lại có thể bóp cổ cô! ?
Đôi môi đỏ như máu của lệ quỷ Tiểu Phong nhếch lên một nụ cười giễu cợt khinh thường: "Một chiêu vừa rồi thoạt nhìn còn giống như rất lợi hại, thì ra cũng chỉ có thế mà thôi ~"
Tính mạng nằm trong tay một cái lệ quỷ, Lăng Vu Đề không những không có cảm giác nguy cơ. Ở thời điểm lệ quỷ Tiểu Phong nói xong câu nói kia, trong lòng Lăng Vu Đề nghĩ tới là: Lệ quỷ Tiểu Phong này lúc còn sống khẳng định là cái ẻo lả! Cô không phản cảm đồng tính luyến ái, nhưng không thích nhất chính là ẻo lả!
Dường như cảm nhận được Lăng Vu Đề đối với bản thân mình khinh thường, lệ quỷ Tiểu Phong càng tức giận hơn, mái tóc dài của hắn ta bị gió thổi tung bay,
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro