Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 319: Công lược thiên sư bắt quỷ (07)

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên





"Còn câu hỏi nào khác không? 0051!"

Không biết có phải là ảo giác hay không, rất nhiều lúc Lăng Vu Đề đều cảm thấy người trò truyện đến từ Hiệp Hội Vị Diện này đối với cô hơi không kiên nhẫn? Nhưng mà cái loại thanh âm cứng nhắc máy móc không có phập phồng gì này nơi nào nghe được không kiên nhẫn nha?

"Ách... tạm thời không có, nếu có, tôi sẽ..." Tìm anh.

Còn chưa kịp nói xong, Hiệp Hội Vị Diện bên kia đã tắt kết nối.

Sửng sốt một lúc, thờ ơ nhún nhún vai, cô cảm thấy cô gần như đã quen với việc Hạ Luân không hoàn thành trách nhiệm của mình.

"Ngươi còn chưa ngủ sao?"Nhân thấy động tác của Lăng Vu Đề, Mạnh Phất Sinh hỏi một câu.

"Hay là ngươi không cần ngủ?"Dù sao Lăng Vu Đề cũng không nằm trong phạm vi sinh vật mà hắn nhận biết.

Nói cô là yêu ma đi? Nhưng là trên thân thể của cô cũng không có bất kỳ khí tức nào, không có chính khí cũng không có tà khí.

Mạnh Phất Sinh vừa mới nhớ tới, bên ngoài có một số vật phẩm có thể tạm thời che dấu khí tức trên người. Hắn có chút hoài nghi, chẳng lẽ Lăng Vu Đề cũng dùng thứ gì đó đến che đậy khí tức của mình?

Như vậy, vừa rồi cô xả thân cứu hắn, là vì cái gì?

Trừ bỏ có âm mưu, Mạnh Phất Sinh không thể nghĩ ra được nguyên nhân nào khác! Hắn cũng sẽ không đi nghĩ cái gì mà đối phương có phải đối với hắn nhất kiến chung tình hay không!

Vì thế, Lăng Vu Đề liền cảm ứng được độ hảo cảm vốn đã đạt tới ba mươi điểm của mình bỗng chốc trừ mười lăm điểm!

Kinh ngạc trừng lớn mắt khắc chế bản thân xúc động muốn xoay lại trừng mắt nhìn Mạnh Phất Sinh: "Ta, chỉ là ngủ không được mà thôi, ván giường hơi cứng."

Mạnh Phất Sinh không nói gì, vừa rồi hắn đã quyết định, Lăng Vu Đề muốn ở lại bên người hắn, vậy lưu lại đi.

Hắn nhưng muốn xem, Lăng Vu Đề đi theo hắn, là có mục đích gì? !

——

Mặt trời trên bầu trời dần dần nổi lên, thôn xóm bắt đầu trở nên náo nhiệt, thanh âm vui cười của trẻ con đem Lăng Vu Đề đang ngủ say đánh thức.

Xoa xoa cái cổ có chút đau, giường này, là thật có — chút — cứng!

"Ngươi tỉnh? Vậy đi thôi."

Mạnh Phất Sinh vốn đang nhắm mắt lại ở ngay lúc Lăng Vu Đề ngủ dậy một khắc kia liền mở to mắt, sau đó từ trên ghế đứng lên.

Lăng Vu Đề nhìn Mạnh Phất Sinh, có chút ngoài ý muốn.

Cô một người nằm trên giường ngủ cả đêm còn eo mỏi lưng đau, người này ngồi cả đêm, làm sao lại thoạt nhìn tinh thần sáng láng như vậy đâu? !

Mạnh Phất Sinh cũng không lo lắng Lăng Vu Đề không đi theo, trực tiếp mở cửa phòng đi ra ngoài.

Thấy hắn đi rồi, Lăng Vu Đề vội vàng bay theo ra ngoài.

Nguyên Đại Ngưu thời điểm sáng sớm liền cùng hương thân phụ lão trong thôn kể chuyện lúc tối ngày hôm qua, cũng nói chuyện Mạnh Phất Sinh đã thu phục được lệ quỷ A Mỹ.

Dân làng đều phi thường biết ơn Mạnh Phất Sinh có thể thu phục A Mỹ. Những người già ở độ tuổi bảy mươi, tám mươi đều biết A Mỹ, biết A Mỹ là cái cô nương đáng thương.

Mặc dù mấy năm nay nàng ta hại không ít người, nhưng dân làng cũng hy vọng Mạnh Phất Sinh có thể siêu độ A Mỹ, liền siêu độ, không cần đem nàng ta đánh cho hồn phi phách tán!

Mạnh Phất Sinh chỉ gật gật đầu, xem như đáp ứng rối. Sau đó hắn lại từ chối Nguyên Đại Ngưu giữ lại, từ chối dân lang đưa gà, vịt, cá, rau xanh củ cải, rời khỏi 'Nguyên Thôn'.

"Thương thế của ngươi tốt hơn chưa?"Đi đến nửa đường, Mạnh Phất Sinh vốn đang im lặng chủ động lên tiếng.

Hắn là thấy Lăng Vu Đề một mặt thoải máy lơ lửng ở trên không, không hề giống người đêm qua bị thương.

Mạnh Phất Sinh đột nhiên mở miệng nói chuyện với cô, Lăng Vu Đề nhưng là có loại cảm giác thụ sủng nhược kinh. Giơ tay sờ sờ bụng mình: "Ân, tốt hơn nhiều, chính là thời điểm ấn còn có chút đau."

"Ân." Sau khi phát ra một tiếng, Mạnh Phất Sinh lại không nói chuyện.

Lăng Vu Đề quay đầu trợn trừng mắt với không khí, cũng không nói chuyện.

Đi ở trên đường nông thôn, một người một hệ thống im lặng đi về phía Ngự Kiếm Sơn Trang ——

"Phúc Sinh, chúng ta đi nơi nào nha?" Đứng ở cổng thành Ngự Kiếm Sơn Trang, Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn hắn.

Không cần Mạnh Phất Sinh trả lời, Lăng Vu Đề cũng biết hắn muốn đi phủ Ngọc Kiếm Sơn Trang tìm Mạnh Hân Đồng. Dù sao, kia nhưng là tiểu sư muội Mạnh Phất Sinh từ nhỏ đau đến lớn nha!

Thành thật mà nói, nhiệm vụ công lược lần này cũng thật khó khăn, dù sao lúc cô tới đây, Mạnh Phất Sinh đã là rất thích nữ chính Mạnh Hân Đồng rồi! Thanh mai trúc mã nha ~ Mạnh Phất Sinh từ lúc Mạnh Hân Đồng còn chưa biết mở miệng nói chuyện liền quen biết nàng đâu!

Cô một cái hệ thống, người không ra người quỷ không ra quỷ, yêu không ra yêu ma không ra ma, muốn đi cùng một người cướp người, thật đúng là...

"Đi tìm sư muội của ta." Nhắc tới Mạnh Hân Đồng, ánh mắt Mạnh Phất Sinh đều là dịu dàng, ngay cả trên gương mặt than đều thoáng mỉm cười.

Lăng Vu Đề: ... kiểu đối xử khác biệt này...

Mạnh Phất Sinh cũng không phải lần đầu tiên đến Ngự Kiếm Sơn Trang. Sau khi vào thành, liền đi thẳng về phía phủ Ngự Kiếm Sơn Trang.

Vừa nghĩ đến lát nữa liền có thể nhìn thấy sư muội của mình, trong lòng Mạnh Phất Sinh có chút hưng phấn. Hắn đã xuống núi rèn luyện ba năm, cũng ba năm chưa gặp Mạnh Hân Đồng!

Nếu không phải mấy ngày trước hắn dùng bùa liên lạc để liên lạc với Mạnh Hân Đồng, hắn còn không biết Mạnh Hân Đồng cũng đã xuống núi!

Nghe nói Mạnh Hân Đồng là tới Ngự Kiếm Sơn Trang, hắn liền ngựa không dừng vó chạy đến!

Cũng không biết sư muội mềm yếu nho nhỏ, khi hắn rời đi mới mười lăm tuổi, hiện tại có phải duyên dáng yêu kiều hay không?

Nhìn Mạnh Phất Sinh bước đi càng lúc càng nhanh, Lăng Vu Đề không tự chủ được dừng bước chân.

Lăng Vu Đề đứng yên trên mặt đất, lẳng lặng nhìn Mạnh Phất Sinh càng đi càng xa.

Cô muốn xem, Mạnh Phất Sinh có để ý thấy cô không đi theo mà quay lại nhìn cô không?

Đáng tiếc, cho đến khi Mạnh Phất Sinh đi đến không thấy bóng lưng, hắn cũng không hề quay đầu lại lấy một lần!

Tay phải nắm lại, sau đó để tới trên vị trí trái tim mình đập đập: "Hô hô hô ~ thật ngột ngạt thật ngột ngạt ~"

Ở tại chỗ đứng yên thật lâu, thái dương chiếu qua đầu. Người người trên đường lui tới đều là vừa đi vừa lau mồ hôi, cô lại một chút cũng không thấy nóng.

Thở dài một hơi, sau đó tuỳ tiện tìm một nơi bay đi——

Bởi vì dọc theo đường đi đều nghĩ đến rất nhanh sẽ có thể gặp được sư muội Mạnh Hân Đồng, cho đến khi đến cổng lớn của Ngự Kiếm Sơn Trang, Mạnh Phất Sinh đang chờ hạ nhân đi thông báo cho Mạnh Hân Đồng, mới nhận ra rằng Lăng Vu Đề đã rời đi.

Hơi nhíu mày một chút, nhìn lại phương hướng hắn vừa đi tới, xem Lăng Vu Đề có phải ở phía sau không đuổi kịp hay không? Nhưng trên đường cái, nơi nào có bóng dáng của Lăng Vu Đề đang lơ lửng!

"Sư huynh!" Một thanh âm vui sướng vang lên, Mạnh Phất Sinh quay đầu, ngay sau đó, một nữ tử bổ nhào vào trong ngực hắn: "Sư huynh, ta rất nhớ ngươi!"

Ánh mắt Mạnh Phất Sinh dịu dàng xuống, khóe miệng cong lên thành độ cong thật nhỏ: "Sư muội."

"Sư huynh mau đi vào cùng ta đi! Ta nói với ngươi ~ con quỷ trong phủ Ngự Kiếm Sơn Trang rất kỳ lạ ~ Rõ ràng những người đó nói đêm nào cũng đều sẽ ra ngoài nháo chuyện, nhưng đêm qua lại một chút động tĩnh đều không có, hơn nữa ta còn không phát hiện được nó tồn tại..."

Mạnh Hân Đồng kéo tay áo Mạnh Phất Sinh,

————————————-
* Bù lại cho các nàng 2 ngày hôm nay nghen
Chúc các nàng Trung thu vui vẻ ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro