Vương gia phong lưu 22 (H)
Phương Quân Trì xoay chuyển ngọc thế* trong tay mình, phần trên dày bằng ngón cái, càng về cuối càng thô, chỗ tay cầm còn có một cái móc nho nhỏ. Màu xanh lục bích kia từng chút từng chút đi vào miệng huyệt phấn nộn, thật là dụ người. Hắn một bên xoay tròn ngọc thế cắm vào, một bên bắt chước biên độ thọc vào rút ra, nhận thấy được nữ tử thành thực hơi khom người, đồng thời ngừng thở tiêu hóa xúc cảm dịu dàng mà kích thích này: "Liên Nhi thích không? Tiểu nộn huyệt của nàng quá mức chặt, bổn vương đặc biệt sai người chế tạo bộ ngọc thế này, để nàng dùng rèn luyện nộn huyệt, sau này khi đã quen, còn có kích cỡ lớn hơn."
*Ngọc thế: đồ vật mô phỏng bộ phận sinh dục giống đực làm bằng ngọc.
"A..." Miệng huyệt phân bố thần kinh rậm rạp, ngọc thế tiến vào vô cùng nhẹ nhàng, Ninh Uyển chỉ hơi hơi cảm thấy căng trướng, huyệt thịt cơ khát tê dại vui sướng mút vào.
Sau khi cắm vào được ba tấc, liền khó đẩy mạnh hơn nữa, Phương Quân Trì nhịn đến gân xanh nổi đầy trán, miệng nhỏ hồng phấn kia cố sức nuốt ngọc thế, giữa những cái trừu động ngẫu nhiên còn có dâm dịch trong suốt tràn ra, giống như giọt sương mỏng manh, làm hắn hận không thể thay thế bằng côn thịt, chôn vào nhục huyệt mất hồn này tùy ý thọc vào rút ra.
Ngón tay Phương Quân Trì dùng sức, đem phần đuôi cũng đẩy mạnh mạnh vào mật huyệt, miệng huyệt bị kéo căng trên ngọc thế lục bích thoáng phiếm trắng, đủ có thể thấy nó chặt chẽ non mềm thế nào.
"Ư a~ Vương gia... Quá căng." Ninh Uyển không ngừng vặn vẹo thân thể, ngọc thế theo đó cắm tới đáy, thịt hạch nhỏ sưng phồng giữa hai cánh thịt cũng bị cọ xát, kích thích bụng nhỏ nàng từng trận chua xót, dâm thủy chảy xiết làm cho nàng có loại ảo giác không khống chế được. Nhưng ngọc thế làm sao so được với côn thịt nóng hầm hập, thực mau huyệt bích không thỏa mãn lại mấp máy, chỗ sâu bên trong như bị kiến cắn, rất muốn... Rất muốn bị thứ gì đó lớn hơn nữa, thô hơn nữa cắm vào, hung hăng quấy động... Nàng nhẹ giọng khóc kêu: "Vương gia... Bên trong Liên Nhi ngứa quá..."
Thanh âm tràn ra từ trong chăn vừa thấp vừa quyến rũ, giống như bàn chải nhỏ quét qua trong lòng, khiến cho toàn thân hắn không chỗ nào không ổn, lại không chỗ nào không khát vọng. Nhưng Phương Quân Trì cứ thế đợi đến khi ngọc thế không bị trở ngại thuận lợi rút ra, mới "ba" một tiếng rút nó ra, lập tức có một cỗ dâm thủy từ trong cửa động hồng nhạt chảy ra ngoài, rơi nhập vào đệm dày dưới thân.
Khi vật thô cứng nóng bỏng kia hùng hổ cắm vào, chống căng nếp uốn đỉnh đến chỗ sâu trong hoa tâm mềm thịt, Ninh Uyển sảng khoái đến mức ngay cả đầu ngón chân cũng vểnh lên, như có từng trận điện lưu lướt qua thân thể, trong đầu trống rỗng. Nháy mắt cao trào làm nàng kêu lên sợ hãi lại đột nhiên im bặt, vội vàng cắn chăn, toàn thân run rẩy.
Nàng vừa sợ vừa xấu hổ vừa giận, vểnh lỗ tai nhỏ cẩn thận nghe, chỉ nghe được tiếng bánh xe "cập cập" lăn bánh cùng vó ngựa lướt đi, nghĩ tới chắc đang chạy trên đường lớn, không thấy gập ghềnh gì cả, còn có... Tiếng nam nhân thỏa mãn thở dài.
Giống như sắt thép được bọc trong nhung mịn, nhiệt dịch đổ trên quy đầu ẩm ướt mà ấm áp, cảm giác sung sướng tột độ khiến lỗ chân lông trên cơ thể hắn đều mở ra, Phương Quân Trì cắn răng, chịu đựng làn sóng sảng khoái chui thẳng vào tâm trí kia, mới dùng khuỷu tay nâng hai chân dài trắng nõn của nàng, bắt đầu chậm rãi chuyển động.
"Ưm... A..." Hai người rất nhanh đắm chìm trong một vòng tình dục mới, tần suất đưa đẩy của nam nhân cũng không nhanh, thoáng rút ra, lại toàn bộ chìm vào. Mỗi cử động đều đỉnh nữ tử kêu lên tiếng, nhũ sóng lắc lư, may mà xe ngựa đủ dày đủ nặng, bằng không giờ phút này ở bên ngoài nhìn vào, xe ngựa ngay cả đi trên mặt đất bằng cũng có thể lật nhào.
Bởi vì động tác cực chậm, thị giác, khứu giác, xúc giác các loại cảm quan đều nhạy cảm đến cực hạn, mị thịt co rút lại mấp máy, cái miệng nhỏ ngậm lấy côn thịt mút vào, mà đầu nấm khổng lồ giống như hài đồng tò mò, biến ảo góc độ thăm dò mỗi chỗ mẫn cảm bên trong huyệt bích.
Tựa hồ cả khói nhẹ lượn lờ từ trong lư hương cũng mang theo một tia dâm mị ngọt ngào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro