Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tướng quân và thỏ yêu của hắn 5 (H)

Hách Liên Sanh cũng thấy vậy. Nhưng dù sao hắn cũng có định lực tốt, Tiểu Ngọc là lần đầu tiên, hắn không muốn qua loa cho xong việc, muốn làm nàng thoải mái, sung sướng. Bàn tay to rốt cuộc tìm được chân tâm bị giam cầm của nàng, lông tuyến ấm áp, ngón giữa dịch xuống đẩy hai cánh thịt mập mạp, đã có chút dịch dính nhớp tràn ra.

Hách Liên Sanh nghiêng đầu hôn môi nàng, đầu ngón tay hơi dùng sức, lập tức hoàn toàn đi vào cái miệng nhỏ chặt chẽ trơn trượt, tiếng rên rỉ của Tiểu Ngọc thốt ra bị đôi môi hắn ngăn chặn, tinh tế liếm qua mới nhẹ giọng trêu đùa: "Đây chính là cái miệng nhỏ nhắn phía dưới Tiểu Ngọc, thật là tham ăn, giờ nó đang ngậm lấy ngón tay của ta."

"A~ là như vậy sao?" Tiếng rên rỉ của nàng cũng rất mềm nhẹ, mang theo âm cuối lượn lờ mị ý, nơi bị nam nhân sờ qua kỳ quái lại thoải mái," Nhưng... Nhưng nơi đó lại không có răng."

Hách Liên Sanh bị nàng chọc cười đến mức tim gần như tan chảy, ngón giữa mô phỏng tư thế giao hợp nhẹ nhàng rút ra, ngón cái ở bên ngoài sờ đến viên thịt nhỏ mượt mà đứng thẳng ấn xoa: "Sao lại không có răng? Cắn chặt như vậy mà."

Lực chú ý của Tiểu Ngọc toàn bộ đặt ở nơi chân tâm, nàng càng cố ý cảm thụ, chỗ đó lại càng mẫn cảm, sau khi bị nam nhân ấn xoa bóp, tê dại chua xót không ngừng, từng đợt từng đợt vui thích vọt lên, thịt non tự phát truy đuổi nguồn gốc khoái cảm, giống như thật sự có hàm răng cắn chặt không buông.

Nàng nửa là tò mò, nửa là xấu hổ, chỗ bị hắn đùa bỡn giống như bị cháy, mắt to phủ kín một tầng hơi nước, thở hổn hển kêu lên: "Tướng quân... Đừng nhanh như vậy... Ô ô~ ta... ta sắp không được rồi..."

Càng nhiều dâm dịch không thể khống chế từ nơi u bí chảy ra, khiến động tác của Hách Liên Sanh càng thêm thông thuận. Nhìn nữ hài nhi dưới thân giống như một đóa hoa chậm rãi nở rộ, hắn không khỏi tăng nhanh tốc độ ra vào của ngón tay, ngay khi tiếng kêu như mèo của nàng đột nhiên cất cao, cả người Tiểu Ngọc gắt gao kéo căng, một cỗ dục dịch trong suốt tuôn ra, tưới đầy tay Hách Liên Sanh.

Hách Liên Sanh cảm nhận được sự run rẩy mơ hồ từ nàng, hắn hôn đi những giọt nước mắt bởi vì đạt tới đỉnh điểm mà vô thức trào ra từ khóe mắt nàng, thân thể chưa trải qua chuyện người càng thêm mẫn cảm, một ngón tay là có thể đạt tới cao trào.

Nhận ra điều này làm hắn rốt cuộc không thể kiềm chế được nữa, ba lôi hai kéo cởi xuống tiết khố, một cây gậy tím trướng to nảy ra, bởi vì ngạnh quá lâu trên đỉnh đã sớm tràn ra một chút chất nhầy, thấm nhuận quy đầu to lớn, dọc theo bụng dưới bằng phẳng của thiếu nữ trượt ra một đạo vết ẩm ướt. Hách Liên Sanh đem dịch ướt trên tay bôi lên thân trụ, tưởng tượng bên trong nàng ướt át chặt chẽ, kích động không thôi.

Tiểu Ngọc vẫn đang đắm chìm trong khoái cảm tột độ, hai hàng hàm răng trên dưới tinh tế run rẩy, trong cơn tỉnh tỉnh mê mê bị nam nhân tách ra hai chân, một đạo khí tức nóng rực tới gần, làm nàng mềm thành một bãi xuân thủy, lại không hiểu sao có chút khẩn trương.

Dục vọng nóng bỏng vừa chạm tới cái miệng nhỏ mấp máy nóng ẩm kia, liền cảm nhận được một loại mềm dẻo như tơ lụa, trong ý nước róc rách, cái miệng kia đầu tiên là rụt rè rụt lại, sau đó tự động hút vào quy đầu mềm mại của nam nhân, Hách Liên Sanh dâng lên một loại xúc động không quan tâm trực tiếp đi thẳng vào trong hoa kính, hắn cúi đầu hôn con người đáng yêu đã vì hắn mở ra thân thể: "Tiểu Ngọc, sẵn sàng ăn cà rốt của ta chưa?"

"Tướng quân... Tướng quân~ phía dưới muốn ăn cà rốt." Tiểu Ngọc qua cơn cao nhiệt kia, lúc này bụng dưới như có một cỗ tà hỏa thiêu đốt, chỉ cảm thấy hư không vô cùng, lại không khỏi lo lắng nói, "Nó có cắn đau ngài không?"

Hồn nhiên mà phóng đãng.

"Sẽ không đau, chỉ biết sảng khoái đến tận trời." Hách Liên Sanh nhìn đến máu cũng kích động, yết hầu nhanh chóng trượt, đỡ phân thân đang tức giận đẩy hông vào, loại kích thích khi phá vỡ thịt bích rồi lại bị bao bọc chặt chẽ làm xương cùng của hắn cũng run rẩy một trận, ngay cả da đầu cũng bắt đầu tê dại.

Hắn nhìn chằm chằm phản ứng người dưới thân, ngay cả khi chạm tới tầng rào cản mỏng manh, nàng cũng chưa từng kêu đau, thẳng đến khi hai viên túi trứng nặng trĩu áp vào miệng huyệt, hai người không hẹn mà cùng thở dài một tiếng.

"Trướng quá... Bị, bị lấp đầy rồi..." Tiểu Ngọc khó nhịn ngẩng đầu lên, chính mình như bị tướng quân dùng cà rốt đóng đinh lại, vừa trướng vừa căng làm nàng không vận hơi lên được, cái miệng nhỏ phía trên cũng bị hắn dùng môi lưỡi bá đạo lấp kín, cảm giác thỏa mãn mãnh liệt trào dâng trong xương thịt.

Tiểu Ngọc chính là biết, từ giờ khắc này trở đi, cả người nàng, cả trái tim nàng hoàn toàn thuộc về tướng quân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro