Tướng quân và thỏ yêu của hắn 22 (Xong)
Tướng lĩnh cấp cao có tư cách đến tham dự nghị sự, tất cả đều đã trải qua thẩm vấn kiểm tra khắc nghiệt. Vì tự chứng minh trong sạch, bọn họ không gì không theo, sau khi bắt được Bồ Cô Chân, hình pháp gì cũng dùng qua, cũng không cách nào cạy mở miệng hắn.
Những người này đều xem như tâm phúc Hách Liên Sanh tự tay đề bạt, về lòng trung thành của bọn họ, Hách Liên Sanh vẫn tin tưởng được. Vẫn là do Phương Quân Trì từ tiêu hồn tán gợi ý khiến cho bọn họ cẩn thận nhớ lại những người đã tiếp xúc qua.
Sự tình biến chuyển cơ hồ xuất hiện trên người Cung Ngọc, ngày đó sau khi tiêu diệt toàn bộ quân địch quy mô nhỏ, hắn ở trong doanh uống thêm mấy vò rượu, từng đi kỹ lâu trong thành thả lỏng nửa ngày, ngủ với một hồng quan* ngực to mông vểnh.
*Hồng quan: ý chỉ gái trong kỹ viện
Hách Liên Sanh nhanh chóng sai người ngầm hỏi, kiểm tra một chút, mới biết trong kỹ lâu có một số ít nữ tử lúc cùng ân khách điên loan đảo phượng, sẽ khiến khách nhân mê thần ngắn ngủi, sau đó bị các nàng thi triển bí pháp dụ dỗ nói ra. Phần lớn con người vào lúc cao triều đều thất thần, cho nên cũng không khiến bị hoài nghi. Hơn nữa bản thân các nàng cũng rất cẩn thận, tần suất sử dụng cũng không thường xuyên.
Phát hiện kinh người này khiến Hách Liên Sanh nghĩ mà sợ không thôi, biên cương không giống Thượng Kinh, bởi vì rời xa triều chính, chiến sự thường xuyên, người dân thường xuyên di chuyển, các thể chế đương nhiên sẽ không hoàn hảo. Hách Liên Sanh cử người đến tam giáo cửu lưu kiểm tra sổ sách, trong vòng mười ngày, chỉ cần có khuôn mặt xa lạ hoặc hành vi khác người, lập tức đưa tới quan phủ thẩm vấn.
Về đối ngoại, cách làm làm đâu chắc đấy lúc trước, giờ chuyển sang chiến lược dụ dỗ chỉ thủ không công, điều động toàn bộ tinh binh, chủ động xuất kích, không cho người Khương trên lưng ngựa có thời gian hồi phục, phàm là thanh niên trai tráng đều đuổi tận giết tuyệt.
Kết quả chưa tới tháng ba, do hết đạn cạn lương, thủ lĩnh Khương tộc sai người đến nghị hòa, Hách Liên Sanh trước khi quân lệnh ngừng chiến của triều đình truyền tới, trước trận bắn chết thế tử Khương tộc Bồ Cô Chân, hòa đàm không nghị mà sụp đổ.
Lại hai tháng nữa, Hách Liên thiết kỵ hoàn toàn bình định người Khương, đẩy mạnh tuyến biên cương Đại Hữu về phía bắc năm trăm dặm.
Mùa thu năm thứ 133 Đại Hữu Gia Tân, triều đình phái sứ thần đến tiếp quản thống trị lãnh thổ quốc gia mới, Hách Liên Sanh khải hoàn hồi triều. Một đám văn quan nào biết được chiến sự tàn khốc cùng họa loạn ẩn giấu nơi biên cương, chỉ âm thầm kiêng kỵ thủ đoạn diêm la của vị tướng quân trẻ tuổi này, nhao nhao dâng thư tố hắn đại nghịch bất đạo, tự tiện xuất binh, mưu phản triều đình.
Hách Liên Sanh mặc áo vải bỏ mũ quan, tự thỉnh tội. Hoàng đế niệm tình bình định Khương tộc, vì Đại Hữu mở mang lãnh thổ, có công, nhưng tội lừa dối thánh ý không thể miễn, liền tịch thu binh quyền của hắn. Phạm tội thì phải trừng phạt, có công cũng phải thưởng, lại nghe nói sau khi hắn bị thương ở Bắc Cương, được một cô gái mồ côi Lương Tiểu Ngọc cứu, hai người có quan hệ xác thịt, Hách Liên Sanh thề không phải nàng thì không cưới, hoàng đế cảm thấy Hách Liên Sanh trung dũng nhân nghĩa, đặc phong hắn làm Trung Dũng Hầu, ban thưởng phủ đệ. Thu Lương Tiểu Ngọc làm nghĩa nữ, phong là Hiếu Nhân công chúa, ban hôn cho hai người.
Một đám quan văn vốn tưởng Hách Liên Sanh sẽ không dễ dàng giao ra binh phù, ai ngờ hắn lại vui vẻ trình ra, vui mừng hớn hở lĩnh phong thưởng cùng thánh chỉ tứ hôn —— thế là một đống tấu chương để tham tấu về sau liền trở nên vô nghĩa.
Một nhà Hách Liên phong hai Hầu gia, một công chúa và một hoàng hậu. Vinh quang cùng phong quang bực nào, chỉ có Chân thị đón tới đón lui, cười đến sắp cứng đờ, hàm răng cũng bị nghiến sắp nát. Mưu đồ, mơ ước hơn mười mấy năm của bà ta, người khác căn bản không thèm để ý, thậm chí có thể tùy tiện được vinh sủng cao hơn, bà ta làm sao có thể không nghi ngờ nhân sinh chính mình.
Sau đại hôn, Hách Liên Sanh cùng Tiểu Ngọc dọn vào phủ đệ của mình.
Hắn rốt cuộc thực hiện được lời hứa một đời một thế một đôi, cùng nàng ngày ngày bên nhau, năm tháng yên bình.
Còn có thể cầu gì hơn.
--------------
Đạm Y nữ sĩ: Câu chuyện ngắn ngọt ngào này đã viết xong. Ngày mai mở ra thế giới mới, thiết lập sưu tầm dựa theo trí tưởng tượng của mọi người đã bình luận. Không biết còn có tiểu khả ái nào tới bình luận nữa không, sau đây là bình luận của độc giả để lại:
"Bá chủ trên biển (thuyền trưởng) vs nữ thần xinh đẹp (phó thuyền trưởng)"
Nữ thần - nữ phụ là nữ nhân duy nhất trên thuyền, xinh đẹp gợi cảm, khó thể với tới, nhưng sức chiến đấu tuyệt không thua bất kỳ nam nhân nào trên thuyền (trừ nam chính, luôn luôn bị hắn đánh gục), và nam chính cũng coi cô như huynh đệ.
Ở một lần nào đó trong hành trình, nam chính nhìn thấy có vật thể trôi nổi trên biển, mà vật thể này chính là nguyên nữ chính (ngụy bạch liên hoa, công chúa của một nước nào đó), ở chung mấy tháng, sau đó nam chính yêu nguyên nữ chính ('Δ')!
Nguyên nữ chính phát hiện nữ phụ thích nam chính, cũng bởi vì lòng ghen ghét quấy phá (nguyên nhân ghen ghét: Nữ phụ về mọi mặt đều tốt hơn nguyên nữ chính, nhóm thuyền viên cũng đôi xử với nữ phụ tốt hơn nàng, thậm chí có một số thuyền viên cho rằng nguyên nữ chính quá mảnh mai không thích hợp sinh hoạt trên thuyền, cũng bởi vì nàng từng là công chúa, cho nên chưa làm qua việc nặng, còn muốn bọn họ hầu hạ nàng, bởi vậy xem thường nàng, cho rằng nàng không thích hợp với nam chính), trong một lần tranh đấu trên thuyền, làm nữ phụ rơi xuống biển, chờ đến khi phát hiện đã cứu không kịp (;Д;), nam chính cũng chỉ có thể yên lặng thương tiếc.
(灬 o 艹 o 灬) Tôi thích những câu chuyện có cốt truyện có thịt.
Cũng thích nữ phụ ngược ngụy bạch liên hoa (? ′? '? )
Khụ khụ, tôi cũng muốn thử loại hình này, đương nhiên nội dung cốt truyện sẽ không hoàn toàn đi theo phiên bản này, bút lực không đủ mong mọi người thông cảm nhiều hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro