Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tướng quân và thỏ yêu của hắn 17

Mùa thu năm thứ 132 Đại Hữu Gia Tân, chiến sự Bắc Cương báo nguy, Hách Liên Sanh đơn thương độc mã, suốt đêm chạy tới tiền tuyến. Vật tư hành lý, nô bộc... được quản gia tâm phúc Mã Tam Tư ba ngày sau dẫn theo, tổng cộng cũng chỉ trang bị chừng mười chiếc xe ngựa mà thôi.

Tiểu Ngọc nói sao cũng không muốn đi theo quản gia ngồi xe ngựa, Hách Liên Sanh bất đắc dĩ đành phải sai người cố ý chế tạo gấp bộ trang phục có viền áo càng rộng càng sâu, bọc thỏ con hóa thành nguyên hình ở bên trong, lại dùng áo choàng màu xanh quấn lại, cứ như vậy mang theo nó lên đường.

Càng đi về phía bắc, khí hậu càng khác. Là con thỏ gốc Thượng Kinh, Tiểu Ngọc khó khăn thích ứng với hoàn cảnh khô lạnh. Cũng may nằm trong ngực tướng quân, cái đầu nhỏ kề vào nhịp tim cường tráng hữu lực của hắn, thậm chí có thể rõ ràng cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của hắn, cái mông nhỏ thường thường được bàn tay to đỡ lên từ dưới, làm nó vô cùng thỏa mãn.

Ngay từ lúc quyết định đưa Tiểu Ngọc tới Bắc Cương, hắn đã cho bồ câu truyền thư mật lệnh cho phó tướng Ninh Bất Khuất của mình, đặt mua phủ đệ ở biên quan Thấm Lương thành. Trước giờ hắn vốn dĩ không chú trọng phô trương lãng phí, đều ăn ở cùng các tướng sĩ khác trong quân doanh.

Phủ đệ kia vốn là do phú hào hương thân địa phương xây dựng, vừa nghe là Hách Liên thiết kỵ muốn mua, phú hào mừng rỡ thiếu chút nữa gõ chiêng trống vang trời tới chúc mừng, đây chính là cái ô dù lớn nhất Bắc Cương đấy! Hắn nhất định phải tặng không cho Liên Thắng tướng quân tất cả đồ dùng trong phủ đệ, cuối cùng dưới sự kiên trì liên tục của Ninh Bất khuất, mới thu mua theo giá thị trường.

Sân có ba lối vào, cùng có sảnh phụ hai bên đông tây rộng rãi thoáng khí, Hách Liên Sanh cũng rất vừa lòng. Ở cùng Tiểu Ngọc thêm một ngày, hắn cũng biết thêm một chút về tập tính của thỏ con, tuy nhút nhát nhưng lại đầy tính tò mò, ở phòng quá nhỏ cũng sợ gò bó nàng.

Ninh Bất Khuất cũng coi như là thiếu niên có tài, trong kỵ binh Hách Liên Sanh không nói xuất thân, không nói tư lịch, chỉ luận chiến công thăng cấp, hết thảy đều dùng bản lĩnh nói chuyện. Hắn là người trầm tĩnh, là vị tướng hữu dũng hữu mưu, rất được Hách Liên Sanh tín nhiệm. Giờ phút này hắn mặt không đổi sắc, đi theo sau tướng quân phong trần mệt mỏi báo cáo tình hình quân sự: "Man tộc Khương biết được tướng quân hồi kinh, không ngừng tổ chức quy mô nhỏ đến tiền tuyến quấy nhiễu, một kích liền lui, không chút ham chiến. Cũng có quan huyện đến báo, gần đây các thành trấn xung quanh liên tục nổi lên dị động, sợ là quân phòng điều tra không nghiêm."

"Cục diện còn khống chế được không? "Hách Liên Sanh dưới chân nổi gió.

"Cũng tạm được, chỉ có chút quân vụ còn phải do tướng quân tự mình xử lý, quân tình đưa cho hoàng thượng cũng cần tướng quân thẩm tra qua."

Hắn hơi cúi đầu, dư quang khóe mắt liếc đến cái đầu nhỏ nhô ra từ vai phải tướng quân —— miệng ba cánh mấp máy, lỗ tai thật dài giống hai bím tóc nhỏ đáng yêu...Đây, đây không phải là một con thỏ sao?

Cho dù tướng quân muốn nuôi sủng vật, cũng nên nuôi mèo hoa báo hoang gì đó chứ, nếu không, nuôi chó ngao Tây Tạng gì đó, cũng coi như uy mãnh khí phách.

Tướng quân phía trước đã đi tới hậu sảnh, đột nhiên dừng bước quay đầu lại: "Chờ ở đây, ta sắp xếp một chút liền theo ngươi đi đến quân doanh."

"Vâng... Tướng quân." Hắn theo phản xạ ôm quyền hành lễ, cuối cùng nhịn không được, "Tướng quân... Các tham tướng phía dưới đều đang khua môi múa mép nói tướng quân lần này mang phu nhân trở về, nói nhảm về chủ soái, thỉnh giáo tướng quân muốn xử phạt họ như thế nào?"

Phu nhân... Thỏ con động động lỗ tai, xưng hô này nó thích! Từ ngày ấy sau khi đi Thấu Ngọc Lâu, tướng quân thường dẫn nó ra phố xem náo nhiệt, nghe không ít câu chuyện, ý tứ chữ phu nhân này, nó đã sớm hiểu.

Hách Liên Sanh bất động thanh sắc ấn xuống cái đầu nhỏ nhẹ củng vai mình, giọng như sấm rền nói: "Đúng là có phu nhân, mấy ngày sau theo Mã Tam Tư đến."

Phu nhân không phải là bí mật, nhưng... chuyện phu nhân là thỏ yêu, vẫn là tận lực không để người khác biết được. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro