Tướng quân và thỏ yêu của hắn 10
Nương theo mùi hương của hoa dâm bụt, một vị phụ nhân mặc chính trang màu tím nhạt, mang theo mấy gã sai vặt thong thả ung dung rảo bước tiến vào sân. Dáng người nàng yểu điệu mà đoan trang, tóc vấn mày ngài, trên gương mặt trắng nõn được chăm chút kỹ lưỡng không có một tia nếp nhăn nào, khóe miệng treo nụ cười ôn nhu khéo léo, thoạt nhìn chỉ hơn ba mươi tuổi, lương thiện mà xinh đẹp.
Một đường đi tới khách đường, nhìn thấy Hách Liên Sanh mặt trầm như nước, thần sắc cũng không cáu giận, chẳng qua chỉ cau mày nói: "Sanh Nhi, sao lại ở một nơi đơn sơ thế này, cũng không về nhà, khiến ta và phụ thân con lo lắng, đệ muội cũng vô cùng nhớ con."
Hách Liên Sanh khinh thường cười nhẹ, không có ý chiêu đãi chút nào, liếc một vòng hạ nhân cúi đầu kính cẩn phía sau phụ nhân, mới lạnh lùng nói: "Nghĩ đến mấy nô tài này đều là tâm phúc của ngươi, ngươi cũng không cần phải diễn cái gì mà Quan Âm Bồ Tát, mẫu từ tử hiếu chứ."
Người tới chính là kế mẫu của Hách Liên Sanh —— Chân thị.
Hách Liên Sanh tám tuổi mất mẹ, trong vòng hai năm phụ thân hắn liền tiếp tục cưới đích trưởng nữ Chân thị nhà Hữu tướng phủ lúc ấy. Phụ thân Hách Liên Xương lúc còn trẻ cũng là tướng quân uy chấn tứ phương, chiến công hiển hách, thậm chí còn được phong làm Võ An hầu, nhất thời danh tiếng, tiền tài nổi danh khắp phía, cho dù là nạp kế mẫu cũng có không ít các nữ nhi khuê các mong gả.
Chân thị sau khi vào phủ cùng Hách Liên Xương ân ái vô cùng, không chỉ đem Hầu phủ từ trên xuống dưới xử lý trật tự, đối với kế tử kế nữ coi như con mình, lễ nghi giao thiệp lui tới chu đáo hào phóng, đồng thời cũng sinh được hai nam một nữ nối dõi. Điều duy nhất bị người lên án là, từ sau khi bà ta vào phủ Hầu gia liền đuổi mấy vị thị thiếp thông phòng, có hiềm nghi ghen tị. Đương nhiên đây đều là văn vẻ bề ngoài, trên thực tế nữ tử nào không hy vọng trở thành người bên gối duy nhất của trượng phu chứ?
Loại khen ngợi này càng đạt tới đỉnh điểm khi trưởng nữ Hách Liên Vân của Hầu phủ được sắc phong làm Thái tử phi.
Cho nên mười bảy mười tám năm nay, Chân thị đều là tấm gương mẫu mực trong các phu nhân quý tộc Thượng Kinh, trang điểm, quần áo, thậm chí giọng nói và tư thái đi đường của bà ta đều được các nữ tử trong kinh noi theo.
Đại khái nhân tố không hài hòa duy nhất trong Hầu phủ chính là thế tử Hách Liên Sanh, sau khi hắn trưởng thành, Chân thị đã thu xếp cho hắn mấy hôn sự môn đăng hộ đối, nhưng kỳ quái chính là tại thời điểm mỗi khi muốn trao đổi thiếp canh*, nhà gái không phải trượt chân rơi xuống nước đổ bệnh thì cũng bị người ta truyền ra có lén lút qua lại nam nữ vụng trộm, cuối cùng còn vị đích nữ của một vị tam phẩm thị lang thì khi đi dâng hương trong miếu bị giặc bắt làm tù binh, mất đi trinh tiết.
*Thiếp canh: ghi ngày giờ năm tháng sinh, kiểu xem bát tự ấy.
Dần dà, quý phụ nhân trong kinh ai còn dám đánh chủ ý lên thế tử Hầu phủ, cộng thêm một ít lời đồn Hách Liên Sanh bất kính bất hiếu với Võ An Hầu, lúc báo cáo công tác còn lưu luyến nơi phong nguyệt, khiến cho người thành danh từ niên thiếu như hắn cô độc một mình đến nay.
Chỉ có Hách Liên Sanh hiểu rõ, vị kế mẫu hiền danh bên ngoài này tâm cơ thâm trầm như thế nào, rõ ràng thèm muốn ngôi vị thế tử của hắn bởi vì nhi tử của mình, hết lần này tới lần khác muốn phá hoại hôn nhân của hắn, ác ý phá hoại thanh danh của hắn, sợ hắn cưới thê tử của mẫu gia thế lớn. Càng không tiếng động xúi giục phụ thân hắn tin những lời đồn đãi này, làm khoảng cách với hắn ngày càng tăng trưởng. Hắn cũng lười phân bua, càng không có lòng gieo họa cho những nữ nhi vô tội kia.
Chỉ là muốn hắn tôn kính hiếu thuận vị kế mẫu hiền lành này sao? Không thể nào. Nếu không phải thấy bà ta thiệt tình yêu phụ thân, Hách Liên Sanh tự có một trăm loại phương pháp sửa chữa nàng.
Chân thị nghe xong lời châm chọc của hắn, vẻ mặt không thay đổi chút nào, chỉ thản nhiên phất tay ra lệnh cho người hầu: "Các ngươi xuống xem thế tử có thiếu cái gì không, mau báo cho ta về phủ chuẩn bị đầy đủ."
Này là muốn lục soát biệt viện của hắn? Từ lúc hắn nghe được động tĩnh, đã đem quần áo không nhiều lắm của Tiểu Ngọc chỉnh lý cất kỹ, hắn còn chưa kịp an bài tốt tương lai cùng Tiểu Ngọc, không muốn bị gia tộc can thiệp quá sớm. Bởi vậy hắn cũng lười ngăn cản: "Ngươi cũng sẽ chơi mấy trò vặt vãnh này."
"Sanh Nhi, ta biết mấy năm nay con hiểu lầm ta rất sâu, nhưng nếu con có nữ tử mình thích, cũng nên để cho phụ thân con biết. Hắn... kỳ thật rất nhọc lòng vì con."
Nháy mắt Hách Liên Sanh hiểu được mục đích bà ta tới đây chuyến này, đại khái là chuyện hắn mua chút quần áo nữ tử trên đường phố bị người có tâm báo cho bà ta biết.
Nam nhân đột nhiên đứng dậy, khí thế khiếp người mài giũa ở trên chiến trường đều bộc phát, toàn bộ bầu không khí trong khách đường nhất thời hạ xuống đến mức đóng băng: "Ta cảnh cáo ngươi, sau này lại can thiệp chuyện của ta, ta không dám cam đoan con trai bảo bối của ngươi có thể sống đến ngày cưới vợ sinh con đâu. Hiện tại lập tức mang theo người của ngươi, lăn khỏi biệt viện của ta!"
Tuy Chân thị tự xưng là thấy biến không sợ, cũng bị sự tàn nhẫn trong lời nói của hắn hù dọa đến hơi phát run, môi bà ta giật giật, rốt cuộc không nói gì nữa, chỉ tự mình lui ra ngoài.
--------------
Giải thích cho vì sao Hách Liên Sanh muốn một đời một kiếp một đôi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro